“Tỷ tỷ!” Hồng Đồ vừa nhìn thấy tỷ tỷ bước vào, mắt thấy tỷ tỷ của mình sắc mặt tái nhợt, tâm áy náy, “Đã làm tỷ tỷ vất vả rồi.”
Đoàn phu nhân ánh mắt nhu hòa, khóe môi khẽ nhếch lắc đầu: “Bên cạnh đệ từ nhỏ đến lớn, tỷ tỷ sớm đã tập mãi thành thói quen, nhiều năm theo nhà chồng như vậy chưa từng chăm sóc đệ, ngược lại có chút mới lạ. Người cũng đã thêm nhiều tuổi, sức khỏe cũng không còn được như trước. Năm đó đệ rơi vào hồ sen, nhiễm phong hàn, tỷ năm ngày liên tục cạnh giường chăm sóc cho đệ của không sao, bây giờ...”
Hồng Đồ từ nhỏ sống cùng tỷ tỷ, nói do tỷ tỷ nuôi lớn cũng không sai.
Đoàn Thác vừa nghe lời nói của ‘Phu nhân’, tay run lên, suýt nữa cầm không được chén rượu, hắn thấy một cỗ khí lạnh lão từ lòng bàn chân hắn đi ngược lên, xương cột sống không khỏi rét lạnh. Hắn tất nhiên không biết, phu nhân hắn chết đi chưa tới bảy ngày, người chết không đến bảy ngày, trừ phi có người kìm hãm, hoặc bị mất hồn mất vía, bằng không thần hồn đều chưa thể tản đi toàn bộ, khi quỷ hồn tiến vào thân thể, tự nhiên ltiếp thu được một ít trí nhớ, nhưng chỉ là còn một chút sót lại, cũng không nhiều.
Cũng chính bởi vì vậy, cho nên ‘Đoàn phu nhân’ này mới dựa vào ký ức cũ, không lộ ra dấu vết tránh cho đệ đệ hoài nghi.
“Lão gia.” Đoàn phu nhân đứng trước Đoàn Thác hành lễ.
“Phu nhân đa lễ.” Đoàn Thác vội vàng ngăn đón, đây chính là một con quỷ a, “Phu nhân mời ngồi.”
Rất nhanh, gia yến chuẩn bị bắt đầu, Đoàn Thác vội vàng phái người chuẩn bị cho ‘Phu nhân’ của mình một phần đồ ăn, đợi đến khi hạ nhân bưng đồ ăn tới, canh lại vô ý đổ vào người ‘Đoàn phu nhân’, ‘Đoàn phu nhân’ đứng dậy, Đoàn Thác cũng lập tức quát mắng, hạ nhân sợ tới mức run sợ quỳ xuống.
Thời điểm Đoàn Thác đến gần ‘Đoàn phu nhân’, ánh mắt hạ nhân này lại đột nhiên lạnh băng, từ trong ngực lấy ra một thanh chủy thủ, hướng tới Đoàn Thác đâm tới, Đoàn Thác lúc này đang quay lưng về phía hạ nhân, ‘Đoàn phu nhân’ vừa đúng thấy một màn như vậy, bỗng chốc đưa hai cánh tay chắn trước mặt Đoàn Thác.
Thanh chủy thủ kia đâm thẳng vào ngực ‘Đoàn phu nhân’, máu tươi bắn toé ra.
“Tỷ tỷ!”
Tiếng thét của Hồng Đồ vang lên, Đoàn Thác một tay nắm nắm lấy thắt lưng thê tử của mình, một chân đá mũi đao quay ngược lại hướng thích khách. Công phu hắn vô cùng tốt, vài cái đã đá bay thích khách cùng đao, vừa kịp lúc nhóm hộ vệ vọt đến.
Thích khách kia cũng rõ ràng, nhặt lấy chủy thủ rơi xuống bên cạnh, hướng tới bụng của mình hung hăng đâm xuống.
Lúc này đã không có người để ý tới thích khách, Hồng Đồ chạy tới trước, nhìn tỷ tỷ nằm ở trong lòng Đoàn Thác đã mất hơi thở, mà chỗ bị chủy thủ đâm vào chảy ra huyết màu đen...
‘Đoàn phu nhân’ chết như vậy. Sáng sớm hôm sau, sự tình Đoàn phu nhân liều mình cứu trượng phu lan truyền nhanh chóng, toàn bộ phủ Tuyền Châu đều biết, cả phủ đệ treo cờ trắng.
Trời vừa hửng sáng, Xử Chân đã ở chỗ hẹn giao nhận Lục Vĩnh Điềm. Sau khi xóa phần ký ức cho nữ nhi của Đoàn Thác, hắn mang theo Lục Vĩnh Điềm thẳng đến Lưu Cầu.
Dạ Dao Quang sau khi tiếp nhận tin tức, mới biết được Ôn Đình Trạm đã sắp xếp kế hoạch này thì dù có ý trời cũng khó tránh. Không biết làm gì ngoài cảm thán, chỉ sợ Đoàn Thác giờ phút này cũng đã rất tin tưởng không chút nghi ngờ, nghĩ Xử Chân thật sự là quý nhân mà ông trời đưa tới cho hắn lúc tuyệt vọng nhất.
Ba ngày sau, Dạ Dao Quang cùng Ôn Đình Trạm cũng tìm tới tế bái. Nữ nhi Đoàn Thác cùng tiểu cữu tử đều hoàn toàn quên nguyên nhân chân chính dẫn tới cái chết của Đoàn phu nhân, ngay cả nha hoàn bên cạnh Đoàn phu nhân tựa hồ cũng không có một điểm nghi ngờ. Dạ Dao Quang nghĩ Đoàn Thác kỳ thực sớm đã thân thủ can thiệp nội trạch bằng không Đoàn phu nhân chết được hai ngày, hắn như thế nào có thể làm nha hoàn tâm phúc bên người không nghi ngờ hai ngày kia Đoàn phu nhân ở nơi nào?
“Đoạn đại nhân, nén bi thương.” Ôn Đình Trạm cùng Dạ Dao Quang tế bái sau, đối một thân tố áo Đoàn Thác nói.
Đoàn Thác lúc này hoàn toàn không nghi ngờ Ôn Đình Trạm, vẫn như cũ là vẻ mặt bi thương, hơi có chút không còn sinh khí gật đầu đáp lại. Nếu không biết nội tình, Dạ Dao Quang nhìn tới bộ dạng lúc này của Đoàn Thác, nói không chừng nàng dù có đôi mắt phong thuỷ sư cũng đều có thể bị hắn lừa gạt!
“Đoạn đại nhân, Tôn phu nhân vừa mới qua đời, Ôn mỗ đích xác không nên nói với Đoạn đại nhân những lời này, nhưng Ôn mỗ tới đây đã bảy ngày, đến nay cũng chưa từng tới quân doanh, được bệ hạ phân phó, Ôn mỗ bảy ngày phải có một tấu chương, mà hạn bảy ngày đã đến, Ôn mỗ lthật không biết nên viết tấu chương như thế nào, mời Đoạn đại nhân chỉ giáo.” Ôn Đình Trạm thái độ bình thản, lời nói ôn hòa.
“Là bản quan sơ sẩy.” Đoàn Thác bây giờ hạ xuống được cục đá trong lòng, cũng không so đo với Ôn Đình Trạm, Ôn Đình Trạm còn mang chức vụ giám quân, hắn cũng không có lý do gì đi ngăn trở, “Lã Tuấn, ngươi dẫn Ôn đại nhân đi thị sát quân doanh.”
Lã Tuấn theo sau lưng Đoàn Thác vội vàng lĩnh mệnh, sau đó đối với Ôn Đình Trạm nói: “Không biết Ôn đại nhân có thể đi lúc nào?”
“Ôn mỗ hiện tại là người rảnh rỗi, lúc nào cũng có thể được.” Ôn Đình Trạm đạm thanh nói.
“Một khi đã như vậy, Lã mỗ hiện tại bđưa Ôn đại nhân đi quân doanh.” Lã Tuấn ngầm hiểu nói.
“Lã đại nhân, mời.” Ôn Đình Trạm không phản đối.
Như vậy, Dạ Dao Quang cùng Ôn Đình Trạm một đạo theo Lã Tuấn đi quân doanh.
Thủy sư quân doanh ở An huyện là chủ chốt, quân doanh chiếm rất lớn, không xây dựng nhà vách kiên cố, cũng không phải lều trại tạm bợ, chỉ là phòng ốc đơn giản, khoảng cách với mặt biển cũng không xa, đứng ở đài canh gác có thể nhìn đến hơn phân nửa mặt biển.
Dựa theo nơi đóng quân phân chia, một doanh trại có thể chứa bảy trăm tới một ngàn người. Bếp, quân y, lương thảo cùng vật tư đều được sắp xếp đâu vào đấy, Lã Tuấn cũng không có gì kiêng dè, nhất nhất mang theo Ôn Đình Trạm đi xem, tời giờ ngọ mời Ôn Đình Trạm cùng Dạ Dao Quang ở dùng bữa trong quân doanh.
Thức ăn trong quân doanh khá tốt, rất nhiều hải sản, nhưng Dạ Dao Quang phát hiện bọn họ tựa hồ đều không hứng thú, nhưng đối với thịt bò dê lại rất thích, mới nghĩ đến bọn họ ở trong rừng, không thích ăn cá tôm đã chết lặng.
Ăn xong bữa trưa, nghỉ ngơi ước chừng ba mươi phút, quân khiếu liền ô ô ô vang lên, Dạ Dao Quang cùng Ôn Đình Trạm nhìn binh lính nhanh chóng tập hợp, sau đó dựa theo nơi đóng quân mà phân tán, tiến vào nơi huấn luyện từng khu. Căn cứ phản ứng của bọn họ, không giống như làm bộ, Dạ Dao Quang đó có thể thấy được binh lính ở đây có tố chất rất cao, thể lực cũng vô cùng tốt.
Đoàn phu nhân ánh mắt nhu hòa, khóe môi khẽ nhếch lắc đầu: “Bên cạnh đệ từ nhỏ đến lớn, tỷ tỷ sớm đã tập mãi thành thói quen, nhiều năm theo nhà chồng như vậy chưa từng chăm sóc đệ, ngược lại có chút mới lạ. Người cũng đã thêm nhiều tuổi, sức khỏe cũng không còn được như trước. Năm đó đệ rơi vào hồ sen, nhiễm phong hàn, tỷ năm ngày liên tục cạnh giường chăm sóc cho đệ của không sao, bây giờ...”
Hồng Đồ từ nhỏ sống cùng tỷ tỷ, nói do tỷ tỷ nuôi lớn cũng không sai.
Đoàn Thác vừa nghe lời nói của ‘Phu nhân’, tay run lên, suýt nữa cầm không được chén rượu, hắn thấy một cỗ khí lạnh lão từ lòng bàn chân hắn đi ngược lên, xương cột sống không khỏi rét lạnh. Hắn tất nhiên không biết, phu nhân hắn chết đi chưa tới bảy ngày, người chết không đến bảy ngày, trừ phi có người kìm hãm, hoặc bị mất hồn mất vía, bằng không thần hồn đều chưa thể tản đi toàn bộ, khi quỷ hồn tiến vào thân thể, tự nhiên ltiếp thu được một ít trí nhớ, nhưng chỉ là còn một chút sót lại, cũng không nhiều.
Cũng chính bởi vì vậy, cho nên ‘Đoàn phu nhân’ này mới dựa vào ký ức cũ, không lộ ra dấu vết tránh cho đệ đệ hoài nghi.
“Lão gia.” Đoàn phu nhân đứng trước Đoàn Thác hành lễ.
“Phu nhân đa lễ.” Đoàn Thác vội vàng ngăn đón, đây chính là một con quỷ a, “Phu nhân mời ngồi.”
Rất nhanh, gia yến chuẩn bị bắt đầu, Đoàn Thác vội vàng phái người chuẩn bị cho ‘Phu nhân’ của mình một phần đồ ăn, đợi đến khi hạ nhân bưng đồ ăn tới, canh lại vô ý đổ vào người ‘Đoàn phu nhân’, ‘Đoàn phu nhân’ đứng dậy, Đoàn Thác cũng lập tức quát mắng, hạ nhân sợ tới mức run sợ quỳ xuống.
Thời điểm Đoàn Thác đến gần ‘Đoàn phu nhân’, ánh mắt hạ nhân này lại đột nhiên lạnh băng, từ trong ngực lấy ra một thanh chủy thủ, hướng tới Đoàn Thác đâm tới, Đoàn Thác lúc này đang quay lưng về phía hạ nhân, ‘Đoàn phu nhân’ vừa đúng thấy một màn như vậy, bỗng chốc đưa hai cánh tay chắn trước mặt Đoàn Thác.
Thanh chủy thủ kia đâm thẳng vào ngực ‘Đoàn phu nhân’, máu tươi bắn toé ra.
“Tỷ tỷ!”
Tiếng thét của Hồng Đồ vang lên, Đoàn Thác một tay nắm nắm lấy thắt lưng thê tử của mình, một chân đá mũi đao quay ngược lại hướng thích khách. Công phu hắn vô cùng tốt, vài cái đã đá bay thích khách cùng đao, vừa kịp lúc nhóm hộ vệ vọt đến.
Thích khách kia cũng rõ ràng, nhặt lấy chủy thủ rơi xuống bên cạnh, hướng tới bụng của mình hung hăng đâm xuống.
Lúc này đã không có người để ý tới thích khách, Hồng Đồ chạy tới trước, nhìn tỷ tỷ nằm ở trong lòng Đoàn Thác đã mất hơi thở, mà chỗ bị chủy thủ đâm vào chảy ra huyết màu đen...
‘Đoàn phu nhân’ chết như vậy. Sáng sớm hôm sau, sự tình Đoàn phu nhân liều mình cứu trượng phu lan truyền nhanh chóng, toàn bộ phủ Tuyền Châu đều biết, cả phủ đệ treo cờ trắng.
Trời vừa hửng sáng, Xử Chân đã ở chỗ hẹn giao nhận Lục Vĩnh Điềm. Sau khi xóa phần ký ức cho nữ nhi của Đoàn Thác, hắn mang theo Lục Vĩnh Điềm thẳng đến Lưu Cầu.
Dạ Dao Quang sau khi tiếp nhận tin tức, mới biết được Ôn Đình Trạm đã sắp xếp kế hoạch này thì dù có ý trời cũng khó tránh. Không biết làm gì ngoài cảm thán, chỉ sợ Đoàn Thác giờ phút này cũng đã rất tin tưởng không chút nghi ngờ, nghĩ Xử Chân thật sự là quý nhân mà ông trời đưa tới cho hắn lúc tuyệt vọng nhất.
Ba ngày sau, Dạ Dao Quang cùng Ôn Đình Trạm cũng tìm tới tế bái. Nữ nhi Đoàn Thác cùng tiểu cữu tử đều hoàn toàn quên nguyên nhân chân chính dẫn tới cái chết của Đoàn phu nhân, ngay cả nha hoàn bên cạnh Đoàn phu nhân tựa hồ cũng không có một điểm nghi ngờ. Dạ Dao Quang nghĩ Đoàn Thác kỳ thực sớm đã thân thủ can thiệp nội trạch bằng không Đoàn phu nhân chết được hai ngày, hắn như thế nào có thể làm nha hoàn tâm phúc bên người không nghi ngờ hai ngày kia Đoàn phu nhân ở nơi nào?
“Đoạn đại nhân, nén bi thương.” Ôn Đình Trạm cùng Dạ Dao Quang tế bái sau, đối một thân tố áo Đoàn Thác nói.
Đoàn Thác lúc này hoàn toàn không nghi ngờ Ôn Đình Trạm, vẫn như cũ là vẻ mặt bi thương, hơi có chút không còn sinh khí gật đầu đáp lại. Nếu không biết nội tình, Dạ Dao Quang nhìn tới bộ dạng lúc này của Đoàn Thác, nói không chừng nàng dù có đôi mắt phong thuỷ sư cũng đều có thể bị hắn lừa gạt!
“Đoạn đại nhân, Tôn phu nhân vừa mới qua đời, Ôn mỗ đích xác không nên nói với Đoạn đại nhân những lời này, nhưng Ôn mỗ tới đây đã bảy ngày, đến nay cũng chưa từng tới quân doanh, được bệ hạ phân phó, Ôn mỗ bảy ngày phải có một tấu chương, mà hạn bảy ngày đã đến, Ôn mỗ lthật không biết nên viết tấu chương như thế nào, mời Đoạn đại nhân chỉ giáo.” Ôn Đình Trạm thái độ bình thản, lời nói ôn hòa.
“Là bản quan sơ sẩy.” Đoàn Thác bây giờ hạ xuống được cục đá trong lòng, cũng không so đo với Ôn Đình Trạm, Ôn Đình Trạm còn mang chức vụ giám quân, hắn cũng không có lý do gì đi ngăn trở, “Lã Tuấn, ngươi dẫn Ôn đại nhân đi thị sát quân doanh.”
Lã Tuấn theo sau lưng Đoàn Thác vội vàng lĩnh mệnh, sau đó đối với Ôn Đình Trạm nói: “Không biết Ôn đại nhân có thể đi lúc nào?”
“Ôn mỗ hiện tại là người rảnh rỗi, lúc nào cũng có thể được.” Ôn Đình Trạm đạm thanh nói.
“Một khi đã như vậy, Lã mỗ hiện tại bđưa Ôn đại nhân đi quân doanh.” Lã Tuấn ngầm hiểu nói.
“Lã đại nhân, mời.” Ôn Đình Trạm không phản đối.
Như vậy, Dạ Dao Quang cùng Ôn Đình Trạm một đạo theo Lã Tuấn đi quân doanh.
Thủy sư quân doanh ở An huyện là chủ chốt, quân doanh chiếm rất lớn, không xây dựng nhà vách kiên cố, cũng không phải lều trại tạm bợ, chỉ là phòng ốc đơn giản, khoảng cách với mặt biển cũng không xa, đứng ở đài canh gác có thể nhìn đến hơn phân nửa mặt biển.
Dựa theo nơi đóng quân phân chia, một doanh trại có thể chứa bảy trăm tới một ngàn người. Bếp, quân y, lương thảo cùng vật tư đều được sắp xếp đâu vào đấy, Lã Tuấn cũng không có gì kiêng dè, nhất nhất mang theo Ôn Đình Trạm đi xem, tời giờ ngọ mời Ôn Đình Trạm cùng Dạ Dao Quang ở dùng bữa trong quân doanh.
Thức ăn trong quân doanh khá tốt, rất nhiều hải sản, nhưng Dạ Dao Quang phát hiện bọn họ tựa hồ đều không hứng thú, nhưng đối với thịt bò dê lại rất thích, mới nghĩ đến bọn họ ở trong rừng, không thích ăn cá tôm đã chết lặng.
Ăn xong bữa trưa, nghỉ ngơi ước chừng ba mươi phút, quân khiếu liền ô ô ô vang lên, Dạ Dao Quang cùng Ôn Đình Trạm nhìn binh lính nhanh chóng tập hợp, sau đó dựa theo nơi đóng quân mà phân tán, tiến vào nơi huấn luyện từng khu. Căn cứ phản ứng của bọn họ, không giống như làm bộ, Dạ Dao Quang đó có thể thấy được binh lính ở đây có tố chất rất cao, thể lực cũng vô cùng tốt.
/1483
|