Cảm giác hôn lưỡi rất là mỹ diệu, tối thiểu nhất nó sẽ làm cho người ta có cảm giác giống như bị điện giật toàn thân, rất là kích thích. Đừng hoài nghi cảm giác động tình này, thật sự là người trong cuộc, bằng không sẽ không cách nào lĩnh hội cảm giác mỹ diệu mười phần này.
Ca!
Tô Khả ngồi ở bên cạnh nhìn Tô Mộc dường như còn rát say mê, nhịn không được tăng thêm lực đạo mát xa, lúc này Tô Mộc từ trong thất thần tỉnh táo lại, nhanh chóng hít sâu mấy hơi, bắt buộc chính mình trấn định lại. Thời điểm này hắn biết rõ nếu như nói xin lỗi thì chỉ làm hai người thật xấu hổ, vì vậy trực tiếp nói sang chuyện khác.
Tối nay chính là là ước hẹn đúng không?
Đúng!
Tô Khả vểnh miệng lên nói.
Vậy thật xin lỗi, quấy rầy cuộc hẹn của em không nói, còn không giúp em hưởng thụ tiệc tối thật tốt!
Tô Mộc cười nói.
Biết rõ là tốt rồi, về sau nhớ kỹ bồi em một chút!
Tô Khả nói ra.
Lái xe Hoàng Tiệp bây giờ vẫn còn cảm giác khiếp sợ, nàng chưa bao giờ nghĩ tới Tô Mộc sẽ làm động tác như vậy với Chương Linh Quân. Mặc dù nói biết rõ người ta vô tình, nhưng nếu vì chuyện này mà hai người bắt đầu tình cảm với nhau, ta sẽ không tin tưởng. Nhưng tin tưởng thì tin tưởng, các ngươi cũng không cần khoa trương như vậy chứ? Ngay trước mặt ta và Tô Khả lại làm chuyện kia?
Nhưng mà nói trở lại, Chương Linh Quân với tư cách là người thân tín nhất của Hoàng Tiệp, nàng cũng biết Chương Linh Quân thừa nhận thống khổ thế nào. Chương Linh Quân đã ly hôn hai tháng, trong khoảng thời gian này nàng đã điều chỉnh cảm xúc. Mặc dù nói hiện tại Chương Linh Quân nhìn qua vẫn tiều tụy, nhưng hoàn toàn nhìn như tiều tụy lại cho người ta cảm giác thương tiếc.
Tính toán, nếu như hai người thật sự thành với nhau, xem như đây là chuyện tốt. Chương Linh Quân theo sau Tô Mộc, còn tốt hơn tên súc sinh kia quá nhiều.
Khách sạn Phong Diệp.
Tô Mộc đưa Tô Khả về trường học, cũng không có bảo Hoàng Tiệp đi một chuyến, đánh xe trở lại khách sạn của mình. Mà thời điểm rời khỏi, Tô Mộc nhìn bộ dáng động tình của Chương Linh Quân thì đáy lòng cười khổ bất đắc dĩ.
Sớm biết như vậy thì không quay đầu lại. Nhưng mà nếu thật sự có cơ hội lần nữa, Tô Mộc sẽ không chút do dự quay đầu lại. Người mà, chỉ cần thử qua tư vị của nó một lần thì sẽ không bỏ qua.
Tô Mộc cũng không có sốt ruột trở về, hắn đi tới tiệm cơm mua ba phần cơm sáng, sau khi no bụng mới trở về. Lần này tới thành phố Thịnh Kinh là muốn tham dự sinh nhật của Đỗ Phẩm Thượng, sau khi qua sinh nhật này, ngày mai Tô Mộc sẽ quay về huyện Hoa Hải. Chỗ đó có chuyện đang chờ hắn, hắn không thể bỏ qua được.
Leng keng!
Thời điểm Tô Mộc vừa mới trở lại trong phòng. Vừa định thay quần áo, mặc áo ngủ vào người, chuông cửa vang lên. Sau khi mở cửa thì thần sắc Tô Mộc sững sờ, bởi vì đứng trước mặt không phải người khác, đương nhiên chính là Chương Linh Quân vừa gặp không bao lâu. So sánh với vừa rồi, Chương Linh Quân hiện tại đang lấy hết dũng khí đứng ở cửa ra vào, trong tay cầm lấy một phiếu phòng.
Tôi sợ cậu không vào được, cho nên đưa phiếu phòng cho anh!
Chương Linh Quân nói ra, nhưng mà lúc nói chuyện Chương Linh Quân cảm giác tim đập mạnh hơn, giống như sau khi chuyện vừa rồi xảy ra, không còn như lúc trước được nữa, lúc nói chuyện với Tô Mộc không còn khí thế hơn nữa.
Nhất là khi Chương Linh Quân nhìn thấy cơ bắp rắn chắc của Tô Mộc, tâm tình càng trở nên hoảng loạn.
Mặc dù Tô Mộc ưa thích Chương Linh Quân giống như con thỏ bé nhỏ đang nhảy lên, lại không nghĩ nàng lại sợ hãi như vậy. Cho nên nói hắn tận lực bảo trì bình tĩnh, mỉm cười nói:
Tôi cũng chuẩn bị phiếu phòng, có lẽ tôi nên nói sớm một tiếng, làm tiểu Quân tỷ lại đi một chuyến, đúng là đáng chết! Tiểu Quân tỷ, tỷ có định vào uống chén trà hay không?
Wow!
Chương Linh Quân gần như theo bản năng gật đầu, nhưng sau khi nói xong thì gương mặt trở nên hồng nhuận phơn phớt. Đêm hôm khuya khoắt tại sao mình đáp ứng yêu cầu của Tô Mộc chứ? Tính toán, dù sao cũng không phải người ngoài, là Tô Mộc. Lại nói mình bây giờ đang độc thân, cho dù muốn làm chuyện gì, ai có thể đủ quản được ta?
Nghĩ tới tâm tình bi phẫn và uất nghẹn của mình thời gian qua, Chương Linh Quân đẩy Tô Mộc ra, trực tiếp đi vào trong phòng. Cảm giác bi phẫn dường như bị tình cảm ngăn chặn, muốn phát tiết lại phát tiết không được, thật sự rất thống khổ khó chịu.
Trong gian phòng xa hoa lại bố trí giản lược, càng làm tôn lên vẻ đại khí của gian phòng. Lúc Chương Linh Quân ngồi vào ghế sa lon, thần sắc bắt đầu mơ hồ. Đêm nay hai phần ba bình rượu đỏ đã nằm trong bụng của nàng, nếu như nói không phải Tô Mộc cuối cùng tranh đoạt uống hết, Chương Linh Quân có thể đã tiêu diệt cả bình rượu đỏ.
Về phần nói Chương Linh Quân làm sao tới đây, đương nhiên là đánh xe, chẳng lẽ muốn Hoàng Tiệp tiễn đưa nàng tới sao? Nếu thật là như vậy, chuyện vui của Chương Linh Quân lớn lắm.
Tiểu Quân tỷ, muốn uống nước hay không?
Tô Mộc cười nói.
Uống nước? Không, tôi hiện tại không muốn uống nước, tôi muốn uống rượu! Tô Mộc, tôi muốn uống rượu!
Chương Linh Quân nhìn qua ánh mắt mê ly của Tô Mộc.
Tôi nói tiểu Quân tỷ, tỷ đã thành như thế này, còn uống rượu gì nữa chứ.
Tô Mộc nhức đầu cầm chai nước khoáng đưa qua, đưa cho Chương Linh Quân:
Tôi biết rõ tâm tình của tỷ hiện tại không dễ chịu, nhưng cũng không cần cầm sai lầm của người khác trừng phạt mình. Làm như vậy là biểu hiện vô năng nhất, cũng là hành động không đáng nhất.
Nếu như tỷ muốn phát tiết, tôi thật nguyện ý giúp tỷ, chúng ta hiện tại đi tìm nam nhân kia đi, tỷ ở gay trước mặt của tôi đánh hắn một trận. Nếu hắn hoàn thủ, tôi sẽ giúp tỷ giải quyết hắn!
Tô Mộc, tôi muốn khóc!
Chương Linh Quân nghẹn ngào.
Nữ nhân là bình nước sao? Nói khóc liền khóc, phải biết rằng trong biệt thự Động Đình, Chương Linh Quân cũng đã khóc, hiện tại nước mắt tuôn trào như mưa. Thế cho nên Tô Mộc nhanh chóng đi lấy khăn tay, thời điểm định đưa cho Chương Linh Quân, Chương Linh Quân không có tiếp nhận khăn tay, trong giây lát bổ nhào vào trong ngực Tô Mộc, trực tiếp áp hắn xuống ghế sa lon.
Tiểu Quân tỷ, chúng ta…
Ô ô!
Tô Mộc còn nghĩ định nói cái gì, lại bị Chương Linh Quân trực tiếp phong kín miệng lại, dùng cái gì phong kín đây? Đương nhiên chỉ dùng bờ môi phong kín rồi. Hiện tại Chương Linh Quân bị tác dụng chậm của rượu đỏ làm bạo phát, đầu óc dưới tình huống không rõ ràng, thân thể làm ra động tác theo bản năng.
Tô Mộc, tôi muốn hôn môi!
Thật sự là no đủ mà.
Tô Mộc bị áp lên sa lon rõ ràng cảm thụ được bộ ngực no đủ của Chương Linh Quân đang áp xuống, cảm giác rất thoải mái, hai tay muố đẩy Chương Linh Quân ra, lại phát hiện mình thật sự ưa thích cảm giác này.
Mình thật sự là quân tử sao?
Phải biết rằng phương diện nữ nhân này, Tô Mộc gần đây sẽ không miễn cưỡng chính mình. Huống chi hắn cũng biết thời điểm này Chương Linh Quân cần phát tiết, nàng cần trong va chạm mãnh liệt như thế, triệt để thổ lộ bi phẫn và uất nghẹn chất chứa trong tim.
Đều nói muốn trị hết tổn thương tình yêu chính là một đoạn tình cảm ngay sau đó, Tô Mộc không dám nói sẽ thành tình yêu trong suy nghĩ của Chương Linh Quân. Nhưng thời điểm này muốn giúp đỡ Chương Linh Quân, giải áp lực, Tô Mộc thật sự cam tâm tình nguyện. Ai bảo ta là đảng viên, thân là đảng viên thì thời khắc nào cũng phải giúp người dân, nhất là phụ nữ!
Lại nói Tô Mộc cũng là nam nhân bình thường, gặp được tình nhân trong mộng Chương Linh Quân trong đại học ngày xưa, lại nhìn thấy Chương Linh Quân làm động tác như thế với hắn, thân thể của hắn đã sớm có phản ứng.
Tiểu Quân tỷ, tỷ thật sự muốn không??
Tô Mộc một lát sau đẩy thân thể Chương Linh Quân ra, nhìn qua gương mặt xinh đẹp gần trong gang tấc, hỏi một câu.
Tôi muốn, tôi muốn! Tô Mộc, tôi biết rõ tôi đang làm cái gì, cho tôi đi, hiện tại tôi không muốn suy nghĩ cái gì cả, là muốn, muốn cậu!
Thời điểm này sắc mặt Chương Linh Quân mang theo khát vọng, nhìn chằm chằm vào ánh mắt Tô Mộc đầy nóng bỏng, giống như muốn thiêu đốt toàn thân Tô Mộc.
Tiểu Quân tỷ, tôi đắc tội rồi.
Tô Mộc nói xong liền trực tiếp xoay người áp thân thể Chương Linh Quân xuống dưới, bị động chịu đòn không phải là phong cách của Tô Mộc, hắn muốn làm đấu sĩ tiến công. Mà khi Chương Linh Quân bị lật người nằm xuống, hai mắt nàng bị thẹn thùng và kích động nhắm mắt lại, nhưng mà bờ mi kích động vẫn đang run rẩy.
Nói thật Chương Linh Quân hiện giờ quá mê người.
Bởi vì đêm nay nghĩ đi tham gia sinh nhật Đỗ Phẩm Thượng, cho nên nàng mặc lễ phục dạ hội, lễ phục màu đỏ vô cùng gợi cảm, hai chân thon dài tách ra, da thịt tuyết trắng hiển lộ dưới ngọn đèn mê ly, tỏa ra sức hấp dẫn câu hồn đoạt phách.
Trên chân vẫn mang giày cao gót, giày cao gót đọng ở gót chân của nàng rất mê người. Nhất là bộ ngực đồ sộ đang nhô cao kia, Tô Mộc thề thật sự chưa từng gặp qua bộ ngực nào trắng lại lớn như vậy. Làm cho Tô Mộc thực rất muốn vùi đầu vào trong đó, muốn vùi sâu không thoát ra ngoài.
Hắn muốn vùi vào sơn cốc hít thở không thông kia.
Tiểu Quân tỷ, tôi đến đây!
Nói xong Tô Mộc trực tiếp thò tay cởi quần lót của Tiểu Quân tỷ, bên trong đã ướt át khó nhịn. Tô Mộc làm sao không biết xảy ra chuyện gì, hắn hiện tại nhìn thấy Chương Linh Quân rất say mê.
Nhưng mà không sao cả, ta hiện tại sẽ xách thương xung trận.
Leng keng!
Ai ngờ vào lúc sống chết trước mắt này, cửa phòng có tiếng chuông cửa vang lên. Tô Mộc ngẩng đầu lên, ánh mắt nhìn qua cánh cửa đầy tức giận.
Ca!
Tô Khả ngồi ở bên cạnh nhìn Tô Mộc dường như còn rát say mê, nhịn không được tăng thêm lực đạo mát xa, lúc này Tô Mộc từ trong thất thần tỉnh táo lại, nhanh chóng hít sâu mấy hơi, bắt buộc chính mình trấn định lại. Thời điểm này hắn biết rõ nếu như nói xin lỗi thì chỉ làm hai người thật xấu hổ, vì vậy trực tiếp nói sang chuyện khác.
Tối nay chính là là ước hẹn đúng không?
Đúng!
Tô Khả vểnh miệng lên nói.
Vậy thật xin lỗi, quấy rầy cuộc hẹn của em không nói, còn không giúp em hưởng thụ tiệc tối thật tốt!
Tô Mộc cười nói.
Biết rõ là tốt rồi, về sau nhớ kỹ bồi em một chút!
Tô Khả nói ra.
Lái xe Hoàng Tiệp bây giờ vẫn còn cảm giác khiếp sợ, nàng chưa bao giờ nghĩ tới Tô Mộc sẽ làm động tác như vậy với Chương Linh Quân. Mặc dù nói biết rõ người ta vô tình, nhưng nếu vì chuyện này mà hai người bắt đầu tình cảm với nhau, ta sẽ không tin tưởng. Nhưng tin tưởng thì tin tưởng, các ngươi cũng không cần khoa trương như vậy chứ? Ngay trước mặt ta và Tô Khả lại làm chuyện kia?
Nhưng mà nói trở lại, Chương Linh Quân với tư cách là người thân tín nhất của Hoàng Tiệp, nàng cũng biết Chương Linh Quân thừa nhận thống khổ thế nào. Chương Linh Quân đã ly hôn hai tháng, trong khoảng thời gian này nàng đã điều chỉnh cảm xúc. Mặc dù nói hiện tại Chương Linh Quân nhìn qua vẫn tiều tụy, nhưng hoàn toàn nhìn như tiều tụy lại cho người ta cảm giác thương tiếc.
Tính toán, nếu như hai người thật sự thành với nhau, xem như đây là chuyện tốt. Chương Linh Quân theo sau Tô Mộc, còn tốt hơn tên súc sinh kia quá nhiều.
Khách sạn Phong Diệp.
Tô Mộc đưa Tô Khả về trường học, cũng không có bảo Hoàng Tiệp đi một chuyến, đánh xe trở lại khách sạn của mình. Mà thời điểm rời khỏi, Tô Mộc nhìn bộ dáng động tình của Chương Linh Quân thì đáy lòng cười khổ bất đắc dĩ.
Sớm biết như vậy thì không quay đầu lại. Nhưng mà nếu thật sự có cơ hội lần nữa, Tô Mộc sẽ không chút do dự quay đầu lại. Người mà, chỉ cần thử qua tư vị của nó một lần thì sẽ không bỏ qua.
Tô Mộc cũng không có sốt ruột trở về, hắn đi tới tiệm cơm mua ba phần cơm sáng, sau khi no bụng mới trở về. Lần này tới thành phố Thịnh Kinh là muốn tham dự sinh nhật của Đỗ Phẩm Thượng, sau khi qua sinh nhật này, ngày mai Tô Mộc sẽ quay về huyện Hoa Hải. Chỗ đó có chuyện đang chờ hắn, hắn không thể bỏ qua được.
Leng keng!
Thời điểm Tô Mộc vừa mới trở lại trong phòng. Vừa định thay quần áo, mặc áo ngủ vào người, chuông cửa vang lên. Sau khi mở cửa thì thần sắc Tô Mộc sững sờ, bởi vì đứng trước mặt không phải người khác, đương nhiên chính là Chương Linh Quân vừa gặp không bao lâu. So sánh với vừa rồi, Chương Linh Quân hiện tại đang lấy hết dũng khí đứng ở cửa ra vào, trong tay cầm lấy một phiếu phòng.
Tôi sợ cậu không vào được, cho nên đưa phiếu phòng cho anh!
Chương Linh Quân nói ra, nhưng mà lúc nói chuyện Chương Linh Quân cảm giác tim đập mạnh hơn, giống như sau khi chuyện vừa rồi xảy ra, không còn như lúc trước được nữa, lúc nói chuyện với Tô Mộc không còn khí thế hơn nữa.
Nhất là khi Chương Linh Quân nhìn thấy cơ bắp rắn chắc của Tô Mộc, tâm tình càng trở nên hoảng loạn.
Mặc dù Tô Mộc ưa thích Chương Linh Quân giống như con thỏ bé nhỏ đang nhảy lên, lại không nghĩ nàng lại sợ hãi như vậy. Cho nên nói hắn tận lực bảo trì bình tĩnh, mỉm cười nói:
Tôi cũng chuẩn bị phiếu phòng, có lẽ tôi nên nói sớm một tiếng, làm tiểu Quân tỷ lại đi một chuyến, đúng là đáng chết! Tiểu Quân tỷ, tỷ có định vào uống chén trà hay không?
Wow!
Chương Linh Quân gần như theo bản năng gật đầu, nhưng sau khi nói xong thì gương mặt trở nên hồng nhuận phơn phớt. Đêm hôm khuya khoắt tại sao mình đáp ứng yêu cầu của Tô Mộc chứ? Tính toán, dù sao cũng không phải người ngoài, là Tô Mộc. Lại nói mình bây giờ đang độc thân, cho dù muốn làm chuyện gì, ai có thể đủ quản được ta?
Nghĩ tới tâm tình bi phẫn và uất nghẹn của mình thời gian qua, Chương Linh Quân đẩy Tô Mộc ra, trực tiếp đi vào trong phòng. Cảm giác bi phẫn dường như bị tình cảm ngăn chặn, muốn phát tiết lại phát tiết không được, thật sự rất thống khổ khó chịu.
Trong gian phòng xa hoa lại bố trí giản lược, càng làm tôn lên vẻ đại khí của gian phòng. Lúc Chương Linh Quân ngồi vào ghế sa lon, thần sắc bắt đầu mơ hồ. Đêm nay hai phần ba bình rượu đỏ đã nằm trong bụng của nàng, nếu như nói không phải Tô Mộc cuối cùng tranh đoạt uống hết, Chương Linh Quân có thể đã tiêu diệt cả bình rượu đỏ.
Về phần nói Chương Linh Quân làm sao tới đây, đương nhiên là đánh xe, chẳng lẽ muốn Hoàng Tiệp tiễn đưa nàng tới sao? Nếu thật là như vậy, chuyện vui của Chương Linh Quân lớn lắm.
Tiểu Quân tỷ, muốn uống nước hay không?
Tô Mộc cười nói.
Uống nước? Không, tôi hiện tại không muốn uống nước, tôi muốn uống rượu! Tô Mộc, tôi muốn uống rượu!
Chương Linh Quân nhìn qua ánh mắt mê ly của Tô Mộc.
Tôi nói tiểu Quân tỷ, tỷ đã thành như thế này, còn uống rượu gì nữa chứ.
Tô Mộc nhức đầu cầm chai nước khoáng đưa qua, đưa cho Chương Linh Quân:
Tôi biết rõ tâm tình của tỷ hiện tại không dễ chịu, nhưng cũng không cần cầm sai lầm của người khác trừng phạt mình. Làm như vậy là biểu hiện vô năng nhất, cũng là hành động không đáng nhất.
Nếu như tỷ muốn phát tiết, tôi thật nguyện ý giúp tỷ, chúng ta hiện tại đi tìm nam nhân kia đi, tỷ ở gay trước mặt của tôi đánh hắn một trận. Nếu hắn hoàn thủ, tôi sẽ giúp tỷ giải quyết hắn!
Tô Mộc, tôi muốn khóc!
Chương Linh Quân nghẹn ngào.
Nữ nhân là bình nước sao? Nói khóc liền khóc, phải biết rằng trong biệt thự Động Đình, Chương Linh Quân cũng đã khóc, hiện tại nước mắt tuôn trào như mưa. Thế cho nên Tô Mộc nhanh chóng đi lấy khăn tay, thời điểm định đưa cho Chương Linh Quân, Chương Linh Quân không có tiếp nhận khăn tay, trong giây lát bổ nhào vào trong ngực Tô Mộc, trực tiếp áp hắn xuống ghế sa lon.
Tiểu Quân tỷ, chúng ta…
Ô ô!
Tô Mộc còn nghĩ định nói cái gì, lại bị Chương Linh Quân trực tiếp phong kín miệng lại, dùng cái gì phong kín đây? Đương nhiên chỉ dùng bờ môi phong kín rồi. Hiện tại Chương Linh Quân bị tác dụng chậm của rượu đỏ làm bạo phát, đầu óc dưới tình huống không rõ ràng, thân thể làm ra động tác theo bản năng.
Tô Mộc, tôi muốn hôn môi!
Thật sự là no đủ mà.
Tô Mộc bị áp lên sa lon rõ ràng cảm thụ được bộ ngực no đủ của Chương Linh Quân đang áp xuống, cảm giác rất thoải mái, hai tay muố đẩy Chương Linh Quân ra, lại phát hiện mình thật sự ưa thích cảm giác này.
Mình thật sự là quân tử sao?
Phải biết rằng phương diện nữ nhân này, Tô Mộc gần đây sẽ không miễn cưỡng chính mình. Huống chi hắn cũng biết thời điểm này Chương Linh Quân cần phát tiết, nàng cần trong va chạm mãnh liệt như thế, triệt để thổ lộ bi phẫn và uất nghẹn chất chứa trong tim.
Đều nói muốn trị hết tổn thương tình yêu chính là một đoạn tình cảm ngay sau đó, Tô Mộc không dám nói sẽ thành tình yêu trong suy nghĩ của Chương Linh Quân. Nhưng thời điểm này muốn giúp đỡ Chương Linh Quân, giải áp lực, Tô Mộc thật sự cam tâm tình nguyện. Ai bảo ta là đảng viên, thân là đảng viên thì thời khắc nào cũng phải giúp người dân, nhất là phụ nữ!
Lại nói Tô Mộc cũng là nam nhân bình thường, gặp được tình nhân trong mộng Chương Linh Quân trong đại học ngày xưa, lại nhìn thấy Chương Linh Quân làm động tác như thế với hắn, thân thể của hắn đã sớm có phản ứng.
Tiểu Quân tỷ, tỷ thật sự muốn không??
Tô Mộc một lát sau đẩy thân thể Chương Linh Quân ra, nhìn qua gương mặt xinh đẹp gần trong gang tấc, hỏi một câu.
Tôi muốn, tôi muốn! Tô Mộc, tôi biết rõ tôi đang làm cái gì, cho tôi đi, hiện tại tôi không muốn suy nghĩ cái gì cả, là muốn, muốn cậu!
Thời điểm này sắc mặt Chương Linh Quân mang theo khát vọng, nhìn chằm chằm vào ánh mắt Tô Mộc đầy nóng bỏng, giống như muốn thiêu đốt toàn thân Tô Mộc.
Tiểu Quân tỷ, tôi đắc tội rồi.
Tô Mộc nói xong liền trực tiếp xoay người áp thân thể Chương Linh Quân xuống dưới, bị động chịu đòn không phải là phong cách của Tô Mộc, hắn muốn làm đấu sĩ tiến công. Mà khi Chương Linh Quân bị lật người nằm xuống, hai mắt nàng bị thẹn thùng và kích động nhắm mắt lại, nhưng mà bờ mi kích động vẫn đang run rẩy.
Nói thật Chương Linh Quân hiện giờ quá mê người.
Bởi vì đêm nay nghĩ đi tham gia sinh nhật Đỗ Phẩm Thượng, cho nên nàng mặc lễ phục dạ hội, lễ phục màu đỏ vô cùng gợi cảm, hai chân thon dài tách ra, da thịt tuyết trắng hiển lộ dưới ngọn đèn mê ly, tỏa ra sức hấp dẫn câu hồn đoạt phách.
Trên chân vẫn mang giày cao gót, giày cao gót đọng ở gót chân của nàng rất mê người. Nhất là bộ ngực đồ sộ đang nhô cao kia, Tô Mộc thề thật sự chưa từng gặp qua bộ ngực nào trắng lại lớn như vậy. Làm cho Tô Mộc thực rất muốn vùi đầu vào trong đó, muốn vùi sâu không thoát ra ngoài.
Hắn muốn vùi vào sơn cốc hít thở không thông kia.
Tiểu Quân tỷ, tôi đến đây!
Nói xong Tô Mộc trực tiếp thò tay cởi quần lót của Tiểu Quân tỷ, bên trong đã ướt át khó nhịn. Tô Mộc làm sao không biết xảy ra chuyện gì, hắn hiện tại nhìn thấy Chương Linh Quân rất say mê.
Nhưng mà không sao cả, ta hiện tại sẽ xách thương xung trận.
Leng keng!
Ai ngờ vào lúc sống chết trước mắt này, cửa phòng có tiếng chuông cửa vang lên. Tô Mộc ngẩng đầu lên, ánh mắt nhìn qua cánh cửa đầy tức giận.
/1590
|