Tô Mộc trước đó đã biết tình hình gia đình của Từ Trung Nguyên, biết Từ Trung Nguyên có hai con trai một con gái. Con trai đầu là Từ Xuân Sơn. Từ Long Tước chính là con trai của Từ Xuân Sơn, là trưởng tôn của Từ gia.
Về phần nói đến Từ Xuân Sơn, hiện tại còn làm ở Tổng tham mưu, là người quản lý Tổng tham mưu. Có thể nói là quyền hành ngập trời. Sau khi Từ Trung Nguyên lui ra, Từ gia vẫn có thể có được lực ảnh hưởng cường thế như vậy, vai trò của Từ Xuân Sơn là không cho bỏ qua.
Hơn nữa phải biết rằng gần đây Từ Xuân Sơn có khả năng có thể lại tiến lên thêm một bước, trực tiếp tiên vào đến trong hội ủy viên quân sự, trở thành Phó chủ tịch Quốc hội. Phải biết rằng ở Thiên Triều, hội ủy viên quân sự trong nháy mắt vượt qua Bộ quốc phòng. Trên phương diện quân sự tuyệt đối có quyền phát biểu.
Nếu nói hội ủy viên quân sự trung ương cũng chính là quân ủy trung ương. Chủ tịch quân ủy trung ương là thống soái quân sự cao nhất. Có lẽ có người còn không biết, quân ủy trung ương bao gồm Chủ tịch, Phó chủ tịch và các ủy viên quân sự.
Quân ủy trung ương chia ra làm bốn bộ tổng tham mưu. Tổng chính, tổng hậu và tổng trang bị. Hiện tại Từ Xuân Sơn chính là Tổng tham mưu trưởng của Bộ tổng tham mưu, là một thượng tướng bên trong Thiên Triều.
Lại tiến lên trước một bước, Từ Xuân Sơn nhắm vào chính xác là vị trí Phó chủ tịch.
Nếu như thật sự có thể nhòm ngó vị trí này, cũng có ý nghĩa Từ Xuân Sơn sẽ trở thành người thứ hai nắm giữ quyền to trong gia tộc này, chỉ đứng sau Từ Trung Nguyên.
Thời điểm đó Từ gia chắc chắn là đang thịnh. Trên thực tế triển khai vận động như vậy cũng không có bất kỳ khó khăn nào. Gần đây đã có vài tin tức cho thấy, Từ Xuân Sơn thượng vị, sẽ không có bất kỳ khó khăn nào.
Nếu như ngay cả tự tin như vậy cũng không có, Từ Trung Nguyên không xứng để được gọi là quân thần.
Con trai thứ hai của Từ Trung Nguyên tên là Từ Xuân Đình. Hiện tại một bí thư Tỉnh ủy một tỉnh. Có người nói sắp tới, có thể sẽ điều đi Ma Đô, nhậm chức bí thư thị ủy Ma Đô. Nếu như thật sự thành công, vậy Từ gia sẽ nắm giữ người phát ngôn chính trị chân chính trên phương diện ý nghĩa.
Từ trên phương diện ý nghĩa này, Từ Xuân Đình mới là trụ cột của Từ gia bên trong thể chế. Cũng đúng. Mặc dù Từ Trung Nguyên vừa nói Từ gia ở bên trong thể chế không có lực ảnh hưởng gì, nhưng phải biết rằng, đây chỉ là một cách nói khiêm tốn. Nếu như thật sự không có nửa điểm lực ảnh hưởng, vậy chẳng phải là trở thành trò cười sao.
Chỉ có điều vợ của Từ Xuân Đình đã chết. Hắn vẫn không tái giá. Từ Băng Thanh chính là con gái của Từ Xuân Đình. Nói đến đây một Từ Băng Thanh hiện tại an vị ở trong đại sảnh, vẻ mặt an nhiên bình tĩnh.
– Bác cả, bác nói xem tại sao ông lại muốn gọi Tô Mộc vào trong thư phòng vậy? Còn nữa, Tô Mộc này thật sự lợi hại như vậy sao? Làm sao có thể vào lọt vào pháp nhãn của ông?
Từ Băng Thanh bình tĩnh hỏi nói.
Ở bên trong Từ gia, chuyện của Tô Mộc cũng không phải là bí mật gì. Nhưng không có ai giống như Từ Long Tước, từng thật sự tiếp xúc với Tô Mộc. Những người còn lại đều biết người này, căn bản chưa tới tới mức nào hiểu sâu.
Nhưng chuyện Từ Trung Nguyên quyết định, bọn họ biết là chắc chắn không có khả năng thay đổi, cho nên cũng thầm chấp nhận sự tồn tại của Tô Mộc, thầm chấp nhận thân phận Tô Mộc là người của Từ gia.
Nhưng mà ngầm thừa nhận là ngầm thừa nhận, muốn thật sự công nhận, hiện tại Tô Mộc vẫn không đủ phân lượng.
– Chị, không chừng Tô Mộc này là một đại soái ca! Ông làm như vậy, không phải là muốn giật dây bắc cầu cho chị chứ?
Đúng lúc này, khi còn không đợi đến lượt Từ Xuân Sơn nói, một nữ tử tư thế oai hùng hiên ngang ngồi ở bên cạnh liền vừa cười vừa nói.
Cô chính là Triệu Anh Nam. Từ Xuân Như là con gái của Từ Trung Nguyên. Triệu Anh Nam là con gái của Từ Xuân Như, cháu ngoại của Từ Trung Nguyên. Nghe được Triệu Anh Nam nói chen vào như vậy, sắc mặt Triệu Tư Đức trầm xuống, nhỏ giọng quát:
– Anh Nam, ở nơi đây, con còn chưa có tư cách tùy tiện nói chen vào. Còn không mau lui xuống cho ba.
Triệu Tư Đức là chồng của Từ Xuân Như, hiện nay nhậm chức ở trong ủy ban kỷ luật. Cái gọi là trong ủy ban kỷ luật này, cũng không phải là dựa vào Từ gia mới thượng vị, mà là bởi vì Triệu Tư Đức được Triệu gia giúp đỡ mới thành công.
Về phần nói đến Từ Xuân Như, hiện tại mặc dù là đi làm ở bộ Tuyên Truyền, nhưng tạm thời lúc này, vẫn đi lính ở trong quân đội.
Như tình huống trước mắt này, Tô Mộc thật ra có chút nghi ngờ. Có thật sự khủng bố giống như Từ Trung Nguyên nói hay không? Từ gia trong thể chế không có ai, có khả năng sao? Những người này chỉ cần hơi triển khai hoạt động một chút, cũng có thể lớn lên.
Đương nhiên Tô Mộc chắc sẽ không nghi ngờ khả năng quan sát của Từ Trung Nguyên. Nếu như ông đã nói như vậy, nhất định là có lý do riêng của ông.
– Được rồi, Tư Đức, ở đây lại không có người ngoài. Chẳng qua là bữa tiệc trong nhà, không nhất thiết phải làm nghiêm túc như vậy. Chỉ có điều, Anh Nam nói này lời thật ra có chút ý tứ. Các người nói xem ba lần này làm như vậy, rốt cuộc là bởi vì cái gì vậy?
Từ Xuân Sơn nghiền ngẫm hỏi.
Ngoài Từ Trung Nguyên ra, hắn là người mạnh nhất của Từ gia hiện nay. Lời Từ Xuân Sơn nói vẫn rất có phân lượng. Ngay cả hắn đều không thể đoán được, vậy những người còn lại có thể nói gì. Bọn họ không có khả năng biết được nguyên nhân khiến Từ Trung Nguyên làm như vậy.
– Anh, nếu như anh không biết, chúng em lại càng không biết. Chỉ có điều em nghĩ nếu như ba muốn làm như vậy, nhất định là có lý do của mình.
Từ Xuân Đình thản nhiên nói.
– Anh thật sự không biết!
Từ Xuân Sơn nhíu mày nói.
Thật trên phương diện ý nghĩa, nghiêm khắc mà nói, quan hệ giữa ba người con của Từ gia thật sự rất tốt. Quan hệ giữa bọn họ đều là quan hệ rất hài hòa. Bởi vì gia giáo của Từ Trung Nguyên tương đối tốt. Cho dù là Từ Xuân Như hiện tại đã gả ra ngoài, quan hệ với hai người anh vẫn duy trì ở tình trạng như trước đó.
Người con rể Triệu Tư Đức này cũng rất thích đối với quan hệ gia đình rõ ràng như vậy.
Thật ra, sau khi Từ Băng Thanh nghe được Triệu Anh Nam nói, trong lòng xuất hiện một chút chấn động. Chẳng lẽ Từ Trung Nguyên chính là ôm ý nghĩ như vậy sao? Nếu thật sự là như vậy, mình phải làm sao bây giờ?
Hừ, muốn trở thành nam nhân của Từ Băng Thanh tôi, anh phải xuất ra đủ lợi thế đã. Bản thân Từ Băng Thanh cũng không có ý thức được, vô hình trung cô chợt bắt đầu theo lời Triệu Anh Nam nói, suy nghĩ theo ý niệm này.
Trung thu trước đây, đám người Từ Xuân Sơn ngồi chung một chỗ, thảo luận cũng là chuyện nhà. Nhưng bây giờ ở chỗ này, nếu Tô Mộc đã xuất hiện, vậy dĩ nhiên chính là nói về Tô Mộc. Thật ra cuộc tụ hội như vậy cũng rất ngắn ngủi. Bởi vì đám người Từ Xuân Sơn đều có công tác của mình, hơn nữa địa vị cũng được tôn kính.
Ngày lễ giống như vậy, bọn họ phải đi tham gia một vài hoạt động. Có thể xuất hiện ở nơi này, cũng là bởi vì Từ Trung Nguyên lên tiếng. Cho nên, bữa cơm buổi trưa Trung thu này, vẫn thật sự rất sớm.
– Ba!
– Ông!
– Ông ngoại!
Tất cả đám người Từ Xuân Sơn đều đứng lên. Từ Trung Nguyên được Tô Mộc và Từ Long Tước làm bạn, chậm rãi đi tới. Đối mặt với đám người Từ Xuân Sơn, Từ Trung Nguyên tươi cười.
– Ngồi đi, đều không phải là người ngoài!
Sau khi lần lượt ngồi xuống, Từ Trung Nguyên thản nhiên nói:
– Người này chính là Tô Mộc. Tin tưởng mọi người cũng đã biết. Ngày hôm nay chính thức giới thiệu cho mọi người một chút. Tô Mộc từ giờ trở đi, chính là người của Từ gia, là cháu nuôi do tôi nhận. Tô Mộc, người này là bác cả của cháu, Từ Xuân Sơn.
– Bác cả!
Tô Mộc vội vàng đứng dậy nói.
– Được rồi, ngồi xuống đi!
Từ Xuân Sơn cười nói.
Thật ra Tô Mộc cũng không ngờ tới cảnh tượng như vậy. Hắn thấy mỗi người đều là nhân vật lớn. Nhưng Từ Trung Nguyên rất hiển nhiên không nghĩ làm như vậy, trong thời gian rất ngắn đã muốn để Tô Mộc dung nhập vào Từ gia.
– Người này là bác hai của cháu, Từ Xuân Đình.
Từ Trung Nguyên nói.
– Chào bác hai!
Tô Mộc xoay người nói.
– Ừ!
Từ Xuân Đình gật đầu.
– Cô là cô út Từ Xuân Như của cháu. Tô Mộc, cô có biết cháu. Trước đó còn nghĩ Tô Mộc cháu là thiên tài thế nào. Hôm nay vừa thấy, quả nhiên không hổ danh là người ba cô chọn trúng, nhìn chính là người thiên tư thông tuệ.
Từ Xuân Như cười nói.
– Con đấy!
Từ Trung Nguyên rất hiển nhiên tương đối thương yêu Từ Xuân Như. Đối với chuyện Từ Xuân Như nói chen vào, ông không có bất kỳ ý định trách cứ nào. Nói chen vào như vậy nếu như đổi thành đám người của Từ Xuân Sơn, đừng nói không dám, thật sự dám, chờ đợi chính là lo lắng.
Từ Trung Nguyên nói, ai dám tùy ý nói chen vào?
– Chào cô út.
Tô Mộc vội vàng nói.
– Cháu có phải không tin tưởng lời cô nói hay không? Cháu hỏi xem hiện tại trong kinh thành, có người nào không biết thư pháp trấn điếm chi bảo được hội sở Bát Kỳ tôn sùng chứ. Tư Đức, không phải ánh rất muốn gặp gỡ người đã viết ra những chữ kia sao? Chính là Tô Mộc viết.
Từ Xuân Như cười nói.
– Cái gì? Thật hay giả vậy?
Trên gương mặt bình thản của Triệu Tư Đứclộ ra một sự khiếp sợ. Phải biết rằng Triệu Tư Đức đã từng mở miệng nói với Từ Xuân Như về chuyện này. Ai ngờ được Từ Xuân Như lại thật sự để ý. Chỉ là so với điều này, Triệu Tư Đức rõ ràng càng chấn động hơn chính là, những chữ kia không ngờ là xuất phát từ tay Tô Mộc.
Điều này làm cho Triệu Tư Đức từ nhỏ có si mê nghiên cứu đối với thư pháp tranh chữ, làm sao có thể không cảm thấy khiếp sợ cho được?
– Tô Mộc, đây là dượng cháu, Triệu Tư Đức.
Từ Xuân Như nói.
– Dượng!
Tô Mộc vội hỏi.
– Tô Mộc, những chữ ở hội sở Bát Kỳ kia thật sự là do cháu viết sao?
Triệu Tư Đức cũng không để ý tới cách xưng hô trực tiếp hỏi.
– Đúng vậy!
Tô Mộc gật đầu nói.
– Quả nhiên là cháu viết!
Triệu Tư Đức kích động.
Vẻ mặt kích động như vậy nhìn ở trong mắt Từ Xuân Đình, không khỏi có chút nghi ngờ không giải thích được. Không phải là vài chữ sao? Có đáng để Triệu Tư Đức thất thố như vậy hay không? Phải biết rằng nói đến thư pháp, Từ Xuân Đình cũng rất thích MẶC. Hắn thật sự chính là không tin, Tô Mộc có thể viết ra chữ kinh thế hãi tục tới mức nào.
Thật ra thần sắc Từ Trung Nguyên bình thản. Kể từ khi thông qua Thương Đình biết được lão sư của Tô Mộc, Từ Trung Nguyên đối với các loại chuyện thần kỳ trên người Tô Mộc cũng sẽ không có bất kỳ nghi ngờ nào.
Lão thần tiên chẳng lẽ còn dạy không ra một tiểu thần tiên sao?
Sở dĩ Từ Trung Nguyên chọn trúng Tô Mộc như vậy, không chỉ vì Tô Mộc thật sự có cảm tình, phần nhiều là nguyên nhân không thể phủ nhận được. Bởi vì nguyên nhân trong này có Thương Đình. Từ Trung Nguyên quân thần như vậy, đối với Thương Đình lại không dám có bất kỳ lòng ngỗ nghịch nào. Có thể thấy được địa vị của Thương Đình là tôn sùng như thế nào.
– Tư Đức, chữ gì ở hội sở Bát Kỳ?
Từ Xuân Đình hỏi.
– Anh, anh không biết hội sở Bát Kỳ sao?
Từ Xuân Như cười nói.
– Thật ra anh có biết về hội sở Bát Kỳ. Không phải là do tiểu nha đầu của nhà Hoàng Phủ kia mở sao? Nhưng rốt cuộc là dạng chữ thế nào, có thể làm cho Tư Đức thất thố như vậy?
Từ Xuân Đình hiếu kỳ hỏi.
Về phần nói đến Từ Xuân Sơn, hiện tại còn làm ở Tổng tham mưu, là người quản lý Tổng tham mưu. Có thể nói là quyền hành ngập trời. Sau khi Từ Trung Nguyên lui ra, Từ gia vẫn có thể có được lực ảnh hưởng cường thế như vậy, vai trò của Từ Xuân Sơn là không cho bỏ qua.
Hơn nữa phải biết rằng gần đây Từ Xuân Sơn có khả năng có thể lại tiến lên thêm một bước, trực tiếp tiên vào đến trong hội ủy viên quân sự, trở thành Phó chủ tịch Quốc hội. Phải biết rằng ở Thiên Triều, hội ủy viên quân sự trong nháy mắt vượt qua Bộ quốc phòng. Trên phương diện quân sự tuyệt đối có quyền phát biểu.
Nếu nói hội ủy viên quân sự trung ương cũng chính là quân ủy trung ương. Chủ tịch quân ủy trung ương là thống soái quân sự cao nhất. Có lẽ có người còn không biết, quân ủy trung ương bao gồm Chủ tịch, Phó chủ tịch và các ủy viên quân sự.
Quân ủy trung ương chia ra làm bốn bộ tổng tham mưu. Tổng chính, tổng hậu và tổng trang bị. Hiện tại Từ Xuân Sơn chính là Tổng tham mưu trưởng của Bộ tổng tham mưu, là một thượng tướng bên trong Thiên Triều.
Lại tiến lên trước một bước, Từ Xuân Sơn nhắm vào chính xác là vị trí Phó chủ tịch.
Nếu như thật sự có thể nhòm ngó vị trí này, cũng có ý nghĩa Từ Xuân Sơn sẽ trở thành người thứ hai nắm giữ quyền to trong gia tộc này, chỉ đứng sau Từ Trung Nguyên.
Thời điểm đó Từ gia chắc chắn là đang thịnh. Trên thực tế triển khai vận động như vậy cũng không có bất kỳ khó khăn nào. Gần đây đã có vài tin tức cho thấy, Từ Xuân Sơn thượng vị, sẽ không có bất kỳ khó khăn nào.
Nếu như ngay cả tự tin như vậy cũng không có, Từ Trung Nguyên không xứng để được gọi là quân thần.
Con trai thứ hai của Từ Trung Nguyên tên là Từ Xuân Đình. Hiện tại một bí thư Tỉnh ủy một tỉnh. Có người nói sắp tới, có thể sẽ điều đi Ma Đô, nhậm chức bí thư thị ủy Ma Đô. Nếu như thật sự thành công, vậy Từ gia sẽ nắm giữ người phát ngôn chính trị chân chính trên phương diện ý nghĩa.
Từ trên phương diện ý nghĩa này, Từ Xuân Đình mới là trụ cột của Từ gia bên trong thể chế. Cũng đúng. Mặc dù Từ Trung Nguyên vừa nói Từ gia ở bên trong thể chế không có lực ảnh hưởng gì, nhưng phải biết rằng, đây chỉ là một cách nói khiêm tốn. Nếu như thật sự không có nửa điểm lực ảnh hưởng, vậy chẳng phải là trở thành trò cười sao.
Chỉ có điều vợ của Từ Xuân Đình đã chết. Hắn vẫn không tái giá. Từ Băng Thanh chính là con gái của Từ Xuân Đình. Nói đến đây một Từ Băng Thanh hiện tại an vị ở trong đại sảnh, vẻ mặt an nhiên bình tĩnh.
– Bác cả, bác nói xem tại sao ông lại muốn gọi Tô Mộc vào trong thư phòng vậy? Còn nữa, Tô Mộc này thật sự lợi hại như vậy sao? Làm sao có thể vào lọt vào pháp nhãn của ông?
Từ Băng Thanh bình tĩnh hỏi nói.
Ở bên trong Từ gia, chuyện của Tô Mộc cũng không phải là bí mật gì. Nhưng không có ai giống như Từ Long Tước, từng thật sự tiếp xúc với Tô Mộc. Những người còn lại đều biết người này, căn bản chưa tới tới mức nào hiểu sâu.
Nhưng chuyện Từ Trung Nguyên quyết định, bọn họ biết là chắc chắn không có khả năng thay đổi, cho nên cũng thầm chấp nhận sự tồn tại của Tô Mộc, thầm chấp nhận thân phận Tô Mộc là người của Từ gia.
Nhưng mà ngầm thừa nhận là ngầm thừa nhận, muốn thật sự công nhận, hiện tại Tô Mộc vẫn không đủ phân lượng.
– Chị, không chừng Tô Mộc này là một đại soái ca! Ông làm như vậy, không phải là muốn giật dây bắc cầu cho chị chứ?
Đúng lúc này, khi còn không đợi đến lượt Từ Xuân Sơn nói, một nữ tử tư thế oai hùng hiên ngang ngồi ở bên cạnh liền vừa cười vừa nói.
Cô chính là Triệu Anh Nam. Từ Xuân Như là con gái của Từ Trung Nguyên. Triệu Anh Nam là con gái của Từ Xuân Như, cháu ngoại của Từ Trung Nguyên. Nghe được Triệu Anh Nam nói chen vào như vậy, sắc mặt Triệu Tư Đức trầm xuống, nhỏ giọng quát:
– Anh Nam, ở nơi đây, con còn chưa có tư cách tùy tiện nói chen vào. Còn không mau lui xuống cho ba.
Triệu Tư Đức là chồng của Từ Xuân Như, hiện nay nhậm chức ở trong ủy ban kỷ luật. Cái gọi là trong ủy ban kỷ luật này, cũng không phải là dựa vào Từ gia mới thượng vị, mà là bởi vì Triệu Tư Đức được Triệu gia giúp đỡ mới thành công.
Về phần nói đến Từ Xuân Như, hiện tại mặc dù là đi làm ở bộ Tuyên Truyền, nhưng tạm thời lúc này, vẫn đi lính ở trong quân đội.
Như tình huống trước mắt này, Tô Mộc thật ra có chút nghi ngờ. Có thật sự khủng bố giống như Từ Trung Nguyên nói hay không? Từ gia trong thể chế không có ai, có khả năng sao? Những người này chỉ cần hơi triển khai hoạt động một chút, cũng có thể lớn lên.
Đương nhiên Tô Mộc chắc sẽ không nghi ngờ khả năng quan sát của Từ Trung Nguyên. Nếu như ông đã nói như vậy, nhất định là có lý do riêng của ông.
– Được rồi, Tư Đức, ở đây lại không có người ngoài. Chẳng qua là bữa tiệc trong nhà, không nhất thiết phải làm nghiêm túc như vậy. Chỉ có điều, Anh Nam nói này lời thật ra có chút ý tứ. Các người nói xem ba lần này làm như vậy, rốt cuộc là bởi vì cái gì vậy?
Từ Xuân Sơn nghiền ngẫm hỏi.
Ngoài Từ Trung Nguyên ra, hắn là người mạnh nhất của Từ gia hiện nay. Lời Từ Xuân Sơn nói vẫn rất có phân lượng. Ngay cả hắn đều không thể đoán được, vậy những người còn lại có thể nói gì. Bọn họ không có khả năng biết được nguyên nhân khiến Từ Trung Nguyên làm như vậy.
– Anh, nếu như anh không biết, chúng em lại càng không biết. Chỉ có điều em nghĩ nếu như ba muốn làm như vậy, nhất định là có lý do của mình.
Từ Xuân Đình thản nhiên nói.
– Anh thật sự không biết!
Từ Xuân Sơn nhíu mày nói.
Thật trên phương diện ý nghĩa, nghiêm khắc mà nói, quan hệ giữa ba người con của Từ gia thật sự rất tốt. Quan hệ giữa bọn họ đều là quan hệ rất hài hòa. Bởi vì gia giáo của Từ Trung Nguyên tương đối tốt. Cho dù là Từ Xuân Như hiện tại đã gả ra ngoài, quan hệ với hai người anh vẫn duy trì ở tình trạng như trước đó.
Người con rể Triệu Tư Đức này cũng rất thích đối với quan hệ gia đình rõ ràng như vậy.
Thật ra, sau khi Từ Băng Thanh nghe được Triệu Anh Nam nói, trong lòng xuất hiện một chút chấn động. Chẳng lẽ Từ Trung Nguyên chính là ôm ý nghĩ như vậy sao? Nếu thật sự là như vậy, mình phải làm sao bây giờ?
Hừ, muốn trở thành nam nhân của Từ Băng Thanh tôi, anh phải xuất ra đủ lợi thế đã. Bản thân Từ Băng Thanh cũng không có ý thức được, vô hình trung cô chợt bắt đầu theo lời Triệu Anh Nam nói, suy nghĩ theo ý niệm này.
Trung thu trước đây, đám người Từ Xuân Sơn ngồi chung một chỗ, thảo luận cũng là chuyện nhà. Nhưng bây giờ ở chỗ này, nếu Tô Mộc đã xuất hiện, vậy dĩ nhiên chính là nói về Tô Mộc. Thật ra cuộc tụ hội như vậy cũng rất ngắn ngủi. Bởi vì đám người Từ Xuân Sơn đều có công tác của mình, hơn nữa địa vị cũng được tôn kính.
Ngày lễ giống như vậy, bọn họ phải đi tham gia một vài hoạt động. Có thể xuất hiện ở nơi này, cũng là bởi vì Từ Trung Nguyên lên tiếng. Cho nên, bữa cơm buổi trưa Trung thu này, vẫn thật sự rất sớm.
– Ba!
– Ông!
– Ông ngoại!
Tất cả đám người Từ Xuân Sơn đều đứng lên. Từ Trung Nguyên được Tô Mộc và Từ Long Tước làm bạn, chậm rãi đi tới. Đối mặt với đám người Từ Xuân Sơn, Từ Trung Nguyên tươi cười.
– Ngồi đi, đều không phải là người ngoài!
Sau khi lần lượt ngồi xuống, Từ Trung Nguyên thản nhiên nói:
– Người này chính là Tô Mộc. Tin tưởng mọi người cũng đã biết. Ngày hôm nay chính thức giới thiệu cho mọi người một chút. Tô Mộc từ giờ trở đi, chính là người của Từ gia, là cháu nuôi do tôi nhận. Tô Mộc, người này là bác cả của cháu, Từ Xuân Sơn.
– Bác cả!
Tô Mộc vội vàng đứng dậy nói.
– Được rồi, ngồi xuống đi!
Từ Xuân Sơn cười nói.
Thật ra Tô Mộc cũng không ngờ tới cảnh tượng như vậy. Hắn thấy mỗi người đều là nhân vật lớn. Nhưng Từ Trung Nguyên rất hiển nhiên không nghĩ làm như vậy, trong thời gian rất ngắn đã muốn để Tô Mộc dung nhập vào Từ gia.
– Người này là bác hai của cháu, Từ Xuân Đình.
Từ Trung Nguyên nói.
– Chào bác hai!
Tô Mộc xoay người nói.
– Ừ!
Từ Xuân Đình gật đầu.
– Cô là cô út Từ Xuân Như của cháu. Tô Mộc, cô có biết cháu. Trước đó còn nghĩ Tô Mộc cháu là thiên tài thế nào. Hôm nay vừa thấy, quả nhiên không hổ danh là người ba cô chọn trúng, nhìn chính là người thiên tư thông tuệ.
Từ Xuân Như cười nói.
– Con đấy!
Từ Trung Nguyên rất hiển nhiên tương đối thương yêu Từ Xuân Như. Đối với chuyện Từ Xuân Như nói chen vào, ông không có bất kỳ ý định trách cứ nào. Nói chen vào như vậy nếu như đổi thành đám người của Từ Xuân Sơn, đừng nói không dám, thật sự dám, chờ đợi chính là lo lắng.
Từ Trung Nguyên nói, ai dám tùy ý nói chen vào?
– Chào cô út.
Tô Mộc vội vàng nói.
– Cháu có phải không tin tưởng lời cô nói hay không? Cháu hỏi xem hiện tại trong kinh thành, có người nào không biết thư pháp trấn điếm chi bảo được hội sở Bát Kỳ tôn sùng chứ. Tư Đức, không phải ánh rất muốn gặp gỡ người đã viết ra những chữ kia sao? Chính là Tô Mộc viết.
Từ Xuân Như cười nói.
– Cái gì? Thật hay giả vậy?
Trên gương mặt bình thản của Triệu Tư Đứclộ ra một sự khiếp sợ. Phải biết rằng Triệu Tư Đức đã từng mở miệng nói với Từ Xuân Như về chuyện này. Ai ngờ được Từ Xuân Như lại thật sự để ý. Chỉ là so với điều này, Triệu Tư Đức rõ ràng càng chấn động hơn chính là, những chữ kia không ngờ là xuất phát từ tay Tô Mộc.
Điều này làm cho Triệu Tư Đức từ nhỏ có si mê nghiên cứu đối với thư pháp tranh chữ, làm sao có thể không cảm thấy khiếp sợ cho được?
– Tô Mộc, đây là dượng cháu, Triệu Tư Đức.
Từ Xuân Như nói.
– Dượng!
Tô Mộc vội hỏi.
– Tô Mộc, những chữ ở hội sở Bát Kỳ kia thật sự là do cháu viết sao?
Triệu Tư Đức cũng không để ý tới cách xưng hô trực tiếp hỏi.
– Đúng vậy!
Tô Mộc gật đầu nói.
– Quả nhiên là cháu viết!
Triệu Tư Đức kích động.
Vẻ mặt kích động như vậy nhìn ở trong mắt Từ Xuân Đình, không khỏi có chút nghi ngờ không giải thích được. Không phải là vài chữ sao? Có đáng để Triệu Tư Đức thất thố như vậy hay không? Phải biết rằng nói đến thư pháp, Từ Xuân Đình cũng rất thích MẶC. Hắn thật sự chính là không tin, Tô Mộc có thể viết ra chữ kinh thế hãi tục tới mức nào.
Thật ra thần sắc Từ Trung Nguyên bình thản. Kể từ khi thông qua Thương Đình biết được lão sư của Tô Mộc, Từ Trung Nguyên đối với các loại chuyện thần kỳ trên người Tô Mộc cũng sẽ không có bất kỳ nghi ngờ nào.
Lão thần tiên chẳng lẽ còn dạy không ra một tiểu thần tiên sao?
Sở dĩ Từ Trung Nguyên chọn trúng Tô Mộc như vậy, không chỉ vì Tô Mộc thật sự có cảm tình, phần nhiều là nguyên nhân không thể phủ nhận được. Bởi vì nguyên nhân trong này có Thương Đình. Từ Trung Nguyên quân thần như vậy, đối với Thương Đình lại không dám có bất kỳ lòng ngỗ nghịch nào. Có thể thấy được địa vị của Thương Đình là tôn sùng như thế nào.
– Tư Đức, chữ gì ở hội sở Bát Kỳ?
Từ Xuân Đình hỏi.
– Anh, anh không biết hội sở Bát Kỳ sao?
Từ Xuân Như cười nói.
– Thật ra anh có biết về hội sở Bát Kỳ. Không phải là do tiểu nha đầu của nhà Hoàng Phủ kia mở sao? Nhưng rốt cuộc là dạng chữ thế nào, có thể làm cho Tư Đức thất thố như vậy?
Từ Xuân Đình hiếu kỳ hỏi.
/1590
|