Trong không khí nặng nề Dương Tiểu Thúy nhanh chóng thiếp ngủ. Tô Mộc và Lạc Lâm nâng Dương Tiểu Thúy vào phòng đằng sau Kim Bích Huy Hoàng, nhìn cô nằm trên giường mê sảng.
Lạc Lâm nói:
- Tối nay em ở đây với Tiểu Thúy.
Tô Mộc nói:
- Ừm! Em ở lại đi, anh còn có chuyện, ngày mai phải về trấn. Có chuyện gì hãy gọi điện thoại, nếu có thể thì em giúp đỡ Tiểu Thúy tỷ dọn dẹp chỗ này.
Lạc Lâm gật đầu, nói:
- Em sẽ!
Đừng quên kiến trúc Lạc thị làm cái gì, giải quyết Kim Bích Huy Hoàng dễ như chơi.
Hai người nhìn nhau cười. Tô Mộc rời khỏi Kim Bích Huy Hoàng, cùng Đoạn Bằng ở trong nhà khách Hình Đường, sáng sớm hôm sau ngồi xe về Trấn Hắc Sơn.
Trong khi Tô Mộc trở về Trấn Hắc Sơn, phòng họp huyện ủy huyện Hình Đường đang tổ chức hội nghị thường ủy. So với mấy lần trước mở họp thì lần này đặc sắc hơn. Nhiếp Việt là bí thư huyện ủy rốt cuộc nổi giận. Khiến các thường ủy khác bất ngờ là Triệu Thụy An địch thủ của Nhiếp Việt hôm nay không phản đối trong cuộc họp, Nhiếp Việt nói cái gì gã cũng đồng ý.
Kết quả là Nhiếp Việt thành công đổi cục trưởng huyện cục tài chính thành người mình thích.
Lý Kiều lên tiếng:
- Các đồng chí, tôi xin nói hai câu. Tôi nghĩ các đồng chí cũng đã nghe nói chuyện đêm qua. Tôi xin nhắc lại là bây giờ trong huyện đang phút mấu chốt, bất cứ ai định phá hỏng kế hoạch lớn chiêu thương đầu tư đều phải bị xử phạt nặng.
- Kim Bích Huy Hoàng kinh doanh giải trí bị người đập phá, trước đó còn vô duyên vô cớ bị ra lệnh chỉnh đốn. Những bộ môn ra lệnh trước kia đều đã xét duyệt Kim Bích Huy Hoàng, còn phát giấy chứng nhận hợp cách.
- Các đồng chí, điều này có ý nghĩa gì? Tôi không nói nhiều.
- Đêm qua người cục thành quản làm nhiệm vụ của cục công an, định bao vây đánh Tô trưởng trấn Trấn Hắc Sơn. Hành động này là sao? Là vi phạm hết sức nghiêm trọng, không làm tròn trách nhiệm.
- Nhân đây tôi đề nghị kiểm tra lại tố chất cán bộ mỗi huyện trực cơ quan trong toàn huyện. Những đồng chí có tố chất cứng thì chúng ta nên dũng cảm giao trách nhiệm nặng hơn cho bọn họ.
- Còn những con sâu làm rầu nồi canh, lẫn vào cơ quan đơn vị chúng ta, nếu xét duyệt không qua cửa thì cho đi trường Đảng học tập, cải tạo ý thức tư tưởng hoặc sa thải. Đội ngũ huyện Hình Đường chúng ta tuyệt đối không cho phép người như vậy tồn tại!
Lý Kiều chém đinh chặt sắt nói, chính xác chỉ chứng. Chuyện đêm qua thật sự tồn tại, không cần ai điều tra. Mọi người biết Lý Kiều muốn nương việc kiểm tra tố chất cán bộ để phát ngôn, chiêu lãm một đám người của mình, tạo dựng quyền uy.
Không ai nêu ý kiếnp hản đối, vì khi lên tiếng sẽ trở thành đối tượng Lý Kiều công kích. Không ai ngốc, Lý Kiều dám làm như vậy mà Triệu Thụy An không tỏ thái độ, Nhiếp Việt không phản bác, ý nghĩa quá rõ ràng. Chắc chắn tối hôm qua bọn họ đã hình thành hiệp nghị.
Mọi người đoán được tám, chín phần nội dung hiệp nghị đó.
Nhiếp Việt mỉm cười bưng tách trà lên uống một hớp, thản nhiên nói:
- Mọi người có ý kiến gì hãy nói ra đi.
- Tôi xin nói hai câu.
Trần Thái Niên hắng giọng:
- Lời Lý bí thư nói khiến người tỉnh ngộ. Đúng, bây giờ huyện Hình Đường chúng ta đang trong thời kỳ mấu chốt, tuyệt đối không thể xuất hiện bất cứ rắc rối nào. Kiểm tra tố chất cán bộ cũng là tiên sách đối với cán bộ lãnh đạo. Trên nguyên tắc tôi không có ý kiến!
Trần Thái Niên giống như Lý Kiều, gã cần gấp một chuyện gì đó để đột nhiên, mở cục diện huyện Hình Đường. Trần Thái Niên sẽ không phản đối cái cớ tuyệt vời này.
Trần Thái Niên tỏ thái độ, mấy vị thường ủy khác biểu thị đồng ý. Đặc biệt khi Triệu Thụy An đồng ý xét duyệt tố chất cán bộ thì chuyện này không có đường thương lượng.
Nhiếp Việt quyết định cuối cùng:
- Tốt, Trịnh chủ nhiệm, chuyện này giao cho Trịnh chủ nhiệm phụ trách. Hãy liên lạc nhiều với Lý bí thư, cố gắng làm xong chương trình.
- Tiếp theo chúng ta thương nghị, đề tài là . . .
Hiện giờ tâm tình Triệu Thụy An rất bực tức, thái độ của gã trong cuộc họp hôm nay là do đêm qua đã trả cái giá lớn. Nhiếp Việt, Lý Kiều đều có mặt, Triệu Thụy An tỏ thái độ rõ ràng là huyện ủy tuyệt đối công tác theo Đảng ủy lãnh đạo. Cái giá là Triệu Thụy An phải đưa ra cục thịt mỡ cục tài chính.
Thử nghĩ xem, chủ tịch huyện mà không thể nắm giữ quyền sở hữu tài sản là chuyện đáng buồn biết mấy? Nhưng Triệu Thụy An còn lựa chọn nào khác? Triệu Thụy An không có. Vì Nhiếp Việt nắm giữ hồ sơ vụ án như vòng kim cô siết chặt cổ Triệu Thụy An, gã dám chống đối thì Nhiếp Việt sẽ xử Triệu Thụy Bình ngay.
Đây là cuộc chiến trên chính trị.
Không có chuyện gì là không thể ngồi xuống bàn bạc, miễn có đủ ích lợi thì bàn chuyện gì cũng được.
Lần này Triệu Thụy An ăn bồ hòn nhưng không cách nào nói ra, ai kêu Nhiếp Việt và Lý Kiều sử dụng dương mưu, công khai buộc Triệu Thụy An tỏ thái độ? Một Nhiếp Việt đã đáng gờm, huống chi gã cáo già kéo qua phó bí thư Lý Kiều phụ trách Đảng ủy kiến thiết hình thái ý thức. Triệu Thụy An không có đường trả giá.
Mắt Triệu Thụy An lóe tia tàn nhẫn, lòng thầm gào thét:
- Tô Mộc, tất cả là tại ngươi, nếu không phải ngươi thì sự việc sẽ không đến nông nỗi này. Ta không tin ngày hôm qua ngươi vô tình kéo Nhiếp Việt đi quán nướng Nhung gia ăn cơm. Tất cả là cái cục ngươi bày ra, ngươi dám âm ta? Ta và ngươi chưa xong!
Ngày 8 tháng 8 năm 2010, mười giờ sáng.
Hôm nay là ngày đặc biệt, ánh nắng ấm áp, không khí mát mẻ. Trong Trấn Hắc Sơn dù nóng mấy vẫn giữ chút hơi mát. Hôm nay là ngày đáng kỷ niệm với Trấn Hắc Sơn, vì Trấn Hắc Sơn nghênh đón ngày lễ cùng ba tập đoàn lớn ký kết hiệp nghị chiêu thương đầu tư.
Đối với Trấn Hắc Sơn, với huyện Hình Đường, thậm chí với Thành phố Thanh Lâm có ý nghĩa rất quan trọng. Lý Hưng Hoa là phó thị trưởng thường vụ Thành phố Thanh Lâm đến theo hẹn. Lý Hưng Hoa chẳng những đến còn mang theo ủy ban thành phố bí thư trưởng, bộ trưởng tuyên truyền thị ủy, phóng viên và biên tập viên. Bọn họ muốn dùng ngôn ngữ chân thật nhất ghi lại chuyện xảy ra ngày hôm nay.
Nghi thức diễn ra khá thuận lợi. Lý Hưng Hoa, Nhiếp Việt, Triệu Thụy An nói chuyện, không dài dòng mất nhiều thời gian. Tô Mộc đại biểu Trấn Hắc Sơn ký hợp đồng với ba tập đoàn lớn dấy lên cao trào buổi nghi thức. Khi hai bên ký hợp đồng, nhiều tiếng răng rắc vang lên, ghi chép lại hình ảnh đáng quý này.
Sau khi nghi thức kết thúc là Trấn Hắc Sơn tổ chức bữa cơm lớn, ăn liên hoan kiểu tiệc đứng. Bởi vì quá nhiều người, nếu ngồi vào bàn thì không tiện, cũng không sảng khoái. Tự ăn tự gắp tạo không khí thoải mái.
Hơn nữa mặc dù là tiệc đứng nhưng có bàn ngồi, ví dụ nhóm thường ủy huyện ủy huyện Hình Đường ngồi chung với Lý Hưng Hoa. Làm chủ nhà, thân phận như Lương Xương Quý, Tô Mộc cùng ngồi cùng bàn.
Lý Hưng Hoa cười nói:
- Tô Mộc không tệ, là hạt giống tốt. Tôi tin Trấn Hắc Sơn có đồng chí dẫn dắt chắc chắn sẽ thay đổi lớn nghiêng trời lệch đất. Nhiếp bí thư, đây là phúc của huyện Hình Đường.
Lạc Lâm nói:
- Tối nay em ở đây với Tiểu Thúy.
Tô Mộc nói:
- Ừm! Em ở lại đi, anh còn có chuyện, ngày mai phải về trấn. Có chuyện gì hãy gọi điện thoại, nếu có thể thì em giúp đỡ Tiểu Thúy tỷ dọn dẹp chỗ này.
Lạc Lâm gật đầu, nói:
- Em sẽ!
Đừng quên kiến trúc Lạc thị làm cái gì, giải quyết Kim Bích Huy Hoàng dễ như chơi.
Hai người nhìn nhau cười. Tô Mộc rời khỏi Kim Bích Huy Hoàng, cùng Đoạn Bằng ở trong nhà khách Hình Đường, sáng sớm hôm sau ngồi xe về Trấn Hắc Sơn.
Trong khi Tô Mộc trở về Trấn Hắc Sơn, phòng họp huyện ủy huyện Hình Đường đang tổ chức hội nghị thường ủy. So với mấy lần trước mở họp thì lần này đặc sắc hơn. Nhiếp Việt là bí thư huyện ủy rốt cuộc nổi giận. Khiến các thường ủy khác bất ngờ là Triệu Thụy An địch thủ của Nhiếp Việt hôm nay không phản đối trong cuộc họp, Nhiếp Việt nói cái gì gã cũng đồng ý.
Kết quả là Nhiếp Việt thành công đổi cục trưởng huyện cục tài chính thành người mình thích.
Lý Kiều lên tiếng:
- Các đồng chí, tôi xin nói hai câu. Tôi nghĩ các đồng chí cũng đã nghe nói chuyện đêm qua. Tôi xin nhắc lại là bây giờ trong huyện đang phút mấu chốt, bất cứ ai định phá hỏng kế hoạch lớn chiêu thương đầu tư đều phải bị xử phạt nặng.
- Kim Bích Huy Hoàng kinh doanh giải trí bị người đập phá, trước đó còn vô duyên vô cớ bị ra lệnh chỉnh đốn. Những bộ môn ra lệnh trước kia đều đã xét duyệt Kim Bích Huy Hoàng, còn phát giấy chứng nhận hợp cách.
- Các đồng chí, điều này có ý nghĩa gì? Tôi không nói nhiều.
- Đêm qua người cục thành quản làm nhiệm vụ của cục công an, định bao vây đánh Tô trưởng trấn Trấn Hắc Sơn. Hành động này là sao? Là vi phạm hết sức nghiêm trọng, không làm tròn trách nhiệm.
- Nhân đây tôi đề nghị kiểm tra lại tố chất cán bộ mỗi huyện trực cơ quan trong toàn huyện. Những đồng chí có tố chất cứng thì chúng ta nên dũng cảm giao trách nhiệm nặng hơn cho bọn họ.
- Còn những con sâu làm rầu nồi canh, lẫn vào cơ quan đơn vị chúng ta, nếu xét duyệt không qua cửa thì cho đi trường Đảng học tập, cải tạo ý thức tư tưởng hoặc sa thải. Đội ngũ huyện Hình Đường chúng ta tuyệt đối không cho phép người như vậy tồn tại!
Lý Kiều chém đinh chặt sắt nói, chính xác chỉ chứng. Chuyện đêm qua thật sự tồn tại, không cần ai điều tra. Mọi người biết Lý Kiều muốn nương việc kiểm tra tố chất cán bộ để phát ngôn, chiêu lãm một đám người của mình, tạo dựng quyền uy.
Không ai nêu ý kiếnp hản đối, vì khi lên tiếng sẽ trở thành đối tượng Lý Kiều công kích. Không ai ngốc, Lý Kiều dám làm như vậy mà Triệu Thụy An không tỏ thái độ, Nhiếp Việt không phản bác, ý nghĩa quá rõ ràng. Chắc chắn tối hôm qua bọn họ đã hình thành hiệp nghị.
Mọi người đoán được tám, chín phần nội dung hiệp nghị đó.
Nhiếp Việt mỉm cười bưng tách trà lên uống một hớp, thản nhiên nói:
- Mọi người có ý kiến gì hãy nói ra đi.
- Tôi xin nói hai câu.
Trần Thái Niên hắng giọng:
- Lời Lý bí thư nói khiến người tỉnh ngộ. Đúng, bây giờ huyện Hình Đường chúng ta đang trong thời kỳ mấu chốt, tuyệt đối không thể xuất hiện bất cứ rắc rối nào. Kiểm tra tố chất cán bộ cũng là tiên sách đối với cán bộ lãnh đạo. Trên nguyên tắc tôi không có ý kiến!
Trần Thái Niên giống như Lý Kiều, gã cần gấp một chuyện gì đó để đột nhiên, mở cục diện huyện Hình Đường. Trần Thái Niên sẽ không phản đối cái cớ tuyệt vời này.
Trần Thái Niên tỏ thái độ, mấy vị thường ủy khác biểu thị đồng ý. Đặc biệt khi Triệu Thụy An đồng ý xét duyệt tố chất cán bộ thì chuyện này không có đường thương lượng.
Nhiếp Việt quyết định cuối cùng:
- Tốt, Trịnh chủ nhiệm, chuyện này giao cho Trịnh chủ nhiệm phụ trách. Hãy liên lạc nhiều với Lý bí thư, cố gắng làm xong chương trình.
- Tiếp theo chúng ta thương nghị, đề tài là . . .
Hiện giờ tâm tình Triệu Thụy An rất bực tức, thái độ của gã trong cuộc họp hôm nay là do đêm qua đã trả cái giá lớn. Nhiếp Việt, Lý Kiều đều có mặt, Triệu Thụy An tỏ thái độ rõ ràng là huyện ủy tuyệt đối công tác theo Đảng ủy lãnh đạo. Cái giá là Triệu Thụy An phải đưa ra cục thịt mỡ cục tài chính.
Thử nghĩ xem, chủ tịch huyện mà không thể nắm giữ quyền sở hữu tài sản là chuyện đáng buồn biết mấy? Nhưng Triệu Thụy An còn lựa chọn nào khác? Triệu Thụy An không có. Vì Nhiếp Việt nắm giữ hồ sơ vụ án như vòng kim cô siết chặt cổ Triệu Thụy An, gã dám chống đối thì Nhiếp Việt sẽ xử Triệu Thụy Bình ngay.
Đây là cuộc chiến trên chính trị.
Không có chuyện gì là không thể ngồi xuống bàn bạc, miễn có đủ ích lợi thì bàn chuyện gì cũng được.
Lần này Triệu Thụy An ăn bồ hòn nhưng không cách nào nói ra, ai kêu Nhiếp Việt và Lý Kiều sử dụng dương mưu, công khai buộc Triệu Thụy An tỏ thái độ? Một Nhiếp Việt đã đáng gờm, huống chi gã cáo già kéo qua phó bí thư Lý Kiều phụ trách Đảng ủy kiến thiết hình thái ý thức. Triệu Thụy An không có đường trả giá.
Mắt Triệu Thụy An lóe tia tàn nhẫn, lòng thầm gào thét:
- Tô Mộc, tất cả là tại ngươi, nếu không phải ngươi thì sự việc sẽ không đến nông nỗi này. Ta không tin ngày hôm qua ngươi vô tình kéo Nhiếp Việt đi quán nướng Nhung gia ăn cơm. Tất cả là cái cục ngươi bày ra, ngươi dám âm ta? Ta và ngươi chưa xong!
Ngày 8 tháng 8 năm 2010, mười giờ sáng.
Hôm nay là ngày đặc biệt, ánh nắng ấm áp, không khí mát mẻ. Trong Trấn Hắc Sơn dù nóng mấy vẫn giữ chút hơi mát. Hôm nay là ngày đáng kỷ niệm với Trấn Hắc Sơn, vì Trấn Hắc Sơn nghênh đón ngày lễ cùng ba tập đoàn lớn ký kết hiệp nghị chiêu thương đầu tư.
Đối với Trấn Hắc Sơn, với huyện Hình Đường, thậm chí với Thành phố Thanh Lâm có ý nghĩa rất quan trọng. Lý Hưng Hoa là phó thị trưởng thường vụ Thành phố Thanh Lâm đến theo hẹn. Lý Hưng Hoa chẳng những đến còn mang theo ủy ban thành phố bí thư trưởng, bộ trưởng tuyên truyền thị ủy, phóng viên và biên tập viên. Bọn họ muốn dùng ngôn ngữ chân thật nhất ghi lại chuyện xảy ra ngày hôm nay.
Nghi thức diễn ra khá thuận lợi. Lý Hưng Hoa, Nhiếp Việt, Triệu Thụy An nói chuyện, không dài dòng mất nhiều thời gian. Tô Mộc đại biểu Trấn Hắc Sơn ký hợp đồng với ba tập đoàn lớn dấy lên cao trào buổi nghi thức. Khi hai bên ký hợp đồng, nhiều tiếng răng rắc vang lên, ghi chép lại hình ảnh đáng quý này.
Sau khi nghi thức kết thúc là Trấn Hắc Sơn tổ chức bữa cơm lớn, ăn liên hoan kiểu tiệc đứng. Bởi vì quá nhiều người, nếu ngồi vào bàn thì không tiện, cũng không sảng khoái. Tự ăn tự gắp tạo không khí thoải mái.
Hơn nữa mặc dù là tiệc đứng nhưng có bàn ngồi, ví dụ nhóm thường ủy huyện ủy huyện Hình Đường ngồi chung với Lý Hưng Hoa. Làm chủ nhà, thân phận như Lương Xương Quý, Tô Mộc cùng ngồi cùng bàn.
Lý Hưng Hoa cười nói:
- Tô Mộc không tệ, là hạt giống tốt. Tôi tin Trấn Hắc Sơn có đồng chí dẫn dắt chắc chắn sẽ thay đổi lớn nghiêng trời lệch đất. Nhiếp bí thư, đây là phúc của huyện Hình Đường.
/1590
|