Thủy sản Hồng Phong, tập đoàn Cự Nhân, tập đoàn Chu thị bỏ số tiền lớn vào khiến Trấn Hắc Sơn giàu chưa từng có. Ban đầu còn có người rục rịch muốn chia chén canh, nhưng ba tập đoàn tự liên lạc với công ty kiến trúc đến xây dựng, đám người rụt vòi hết.
Tiền của người ta, người ta muốn dùng ai xây dựng thì ngươi xen vào được sao?
Tô Mộc đặc biệt quan tâm xí nghiệp bản xứ, công ty kiến trúc số một của huyện như kiến trúc Lạc thị cũng được hưởng chút ngon ngọt. Trừ hai nhà ra thị chính nhận kiến thiết đường từ huyện Hình Đường đến Trấn Hắc Sơn. Không có một con đường bằng phẳng thì mấy thứ khác không nói được. Thị chính mạnh mẽ vào ở nghĩa là con đường này sẽ nhanh chóng được sử dụng.
Đến lúc xây dựng Tô Mộc mới biết tiền không đủ dùng. Số tiền lớn như đá ném vào ao nước, không gây ra chút gợn sóng.
Điều này không làm khó được Tô Mộc, vì một văn kiện dấu đỏ ban xuống, ngân hàng lớn trong huyện Hình Đường, Thành phố Thanh Lâm đều chống lưng cho Trấn Hắc Sơn, vui vẻ cho vay.
Văn kiện này đến từ 'nghiên cứu thể chế căn cứ vào khu vực ưu thế tài nguyên phát triển địa khu kinh tế', do quốc gia phát triển và cải cách ủy viên hội sở Địa khu kinh tế phát ra. Ban đầu Nhiếp Việt không tin, ôm lòng nghi ngờ. Mãi khi Tô Mộc tự mình giải thích, ám thị văn kiện này qua tay Ngô Thanh Nguyên thì Nhiếp Việt mới tin.
Nhiếp Việt thật sự hiểu rằng quan hệ giữa gã và Tô Mộc không phải trên dưới mà là hợp tác. Đúng hơn là Tô Mộc không nên đóng vai thuộc hạ của Nhiếp Việt, hắn là đồng bạn, huynh đệ của gã. Tô Mộc vô tình lộ ra tin tức này rất kinh người, có thân phận kiểu gì mới khiến sở phát triển quốc gia phát ra văn kiện dấu đỏ này?
Không chỉ Nhiếp Việt giật mình, trong Thành phố Thanh Lâm đều biết chuyện này. Từ khi Trấn Hắc Sơn phát triển Tô Mộc một lần nữa tiến vào tầm nhìn của bọn họ, khiến họ nhìn thẳng vào trưởng trấn trẻ tuổi này.
Thu đi đông lại.
Thời gian rất nhanh vào mùa đông năm 2010. Qua mấy tháng phát triển, có thể nói Trấn Hắc Sơn đã là thành tựu hiển hách. Đường cái được thị chính tăng ca làm thêm cộng với nền đường cũ đã có thể cho xe qua lại. Ba tập đoàn hì hục xây dựng. Thủy sản Hồng Phong bỏ tiền xây khu viên sinh thái công nghệ cao đã có quy mô ban đầu.
Trấn Hắc Sơn được ưu thế tự nhiên, oa oa ngư rải rác trong mấy dòng nước, hơi dẫn dắt một chút là chúng nó nhanh chóng sinh sản có hiệu quả và ích lợi.
thủy sản Hồng Phong qua đó trở thành công ty thủy sản số một huyện ủy, hơn nữa vì khu viên sinh thái công nghệ cao nên thủy sản Hồng Phong trở thành tập đoàn có căn cứ nghiên cứu khoa học.
Những chiến tích hiển hách phụ trợ, rất nhanh huyện Hình Đường điều động chức vụ. Lương Xương Quý được điều nhiệm đến huyện, thành phó chủ tịch huyện huyện Hình Đường. Tuy Lương Xương Quý không chuyển chính nhưng chiến tích Trấn Hắc Sơn bày ra đó, không ai dám phớt lờ lão trong hệ thống. Đối với Lương Xương Quý trở thành cán bộ cấp xử trước khi về hưu xem như mãn nguyện.
Tô Mộc thì qua sinh nhật hai mươi ba tuổi. Hắn biểu hiện ưu tú, trải qua thường ủy huyện ủy nghiên cứu thảo luận, chính thức thay thế Lương Xương Quý làm Tô bí thư của Trấn Hắc Sơn, đẳng cấp hành chính vẫn là cấp khoa nhưng phá cách được đãi ngộ cấp phó xử.
Tô Mộc, vào năm hai mươi ba tuổi hoàn thành bước chuyển biến lớn đầu tiên trong đời.
Phía bắc trấn Hắc Sơn, trong một ngôi nhà thật bình thường, hệ thống lò sưởi thiêu đốt, nhiệt độ trong ngoài phòng hoàn toàn khác biệt. Hiện tại đã sắp cuối năm, là thời gian lạnh nhất trong năm. Nơi này chính là ngôi nhà của tiền nhiệm bí thư trấn ủy Hắc Sơn Lương Xương Quý, so sánh với vẻ im lặng ngày trước, hiện tại nơi này thật náo nhiệt.
Cạnh bàn lớn trong phòng, dựa theo thân phận địa vị có vài người đang ngồi, dẫn đầu là Lương Xương Quý, ngồi cạnh hắn là Tô Mộc. Mấy người còn lại là phó bí thư trấn ủy Trương An, bí thư ban kỷ luật thanh tra trấn Đổng Hướng Thụy cùng chủ nhiệm văn phòng Lâm Thần. Nếu đặt ở bình thường, tụ tập như vậy bị người hay biết nhất định sẽ có phiền toái không nhỏ.
Nhưng hiện tại không cần phải lo lắng, bởi vì đây là tiệc chúc mừng Lương Xương Quý. Chúc mừng hắn thăng chức phó chủ tịch huyện, chuyện như vậy nếu đặt ở trước kia, Lương Xương Quý nghĩ cũng không dám nghĩ.
Địa phương bần cùng như trấn Hắc Sơn, còn muốn thăng nhiệm thành phó chủ tịch huyện, nằm mơ đi. Nhưng hiện tại chuyện như vậy biến thành sự thật, mà việc này phải quy công lao ở Tô Mộc. Nếu không có Tô Mộc, trấn Hắc Sơn tuyệt đối không khả năng có tình huống như bây giờ, mà Lương Xương Quý cũng không có khả năng chuyển biến thăng chức.
Hiện tại cán bộ lãnh đạo trấn Hắc Sơn đi ra ngoài, ở những hương trấn khác đều hâm mộ, làm sao còn một màn luôn bị người khinh bỉ như ngày trước.
- Hôm nay gọi mọi người đến đây vì nguyên nhân gì, tin tưởng mọi người cũng nên biết. Qua năm tôi sẽ vào huyện làm việc, mà bây giờ bí thư trấn ủy Hắc Sơn đã là Tô Mộc. Trương An, Hướng Thụy, các anh là lão nhân đi theo tôi từ lâu, tôi chỉ có một yêu cầu, chỉ cần các anh đi theo Tô Mộc, tôi tin tưởng không bao lâu các anh cũng sẽ có tiền đồ tốt.
Lương Xương Quý nói.
Nói tới đây mọi việc xem như đã quyết, ý tứ của Lương Xương Quý mọi người đều hiểu được. Buổi tiệc rượu đêm nay nói là chúc mừng Lương Xương Quý thăng chức, nhưng càng nhiều chính là an bài tương lai cho tâm phúc của hắn. Lương Xương Quý rất rõ ràng, hiện tại trấn Hắc Sơn phát triển như mặt trời ban trưa, nếu thật để cho hắn lựa chọn, hắn cũng luyến tiếc rời đi.
Nhưng không còn biện pháp, hắn nhất định phải đi. Hắn vừa đi Trương An cùng Đổng Hướng Thụy gặp phải vấn đề đứng thành hàng. Hắn biết hai người này đều muốn trở thành trưởng trấn, nhưng đáng tiếc vị trí kia đã bị định ra, là phó bí thư trấn ủy Đỗ Kiện bên trấn Long Tỉnh được điều tới. Trong điều lệnh do huyện ủy truyền đạt đã thông báo rõ ràng, Đỗ Kiện miễn đi chức phó bí thư trấn ủy trấn Long Tỉnh, điều tới trấn Hắc Sơn đảm nhiệm phó bí thư trấn ủy kiêm quyền trưởng trấn. Chỉ chờ tới đại hội đại biểu nhân dân năm sau sẽ bổ sung chính thức.
Về phần Lâm Thần, hắn cũng không cần lo lắng, người này lên chức là nhờ có Tô Mộc, hiện tại Tô Mộc trở thành bí thư trấn ủy, vị trí của Lâm Thần càng thêm củng cố.
- Lão bí thư, ông yên tâm đi, chúng ta nhất định sẽ theo sự dẫn dắt của Tô bí thư phát triển sự nghiệp trấn Hắc Sơn.
Trương An cười nói.
- Phải đó, lão bí thư, trước kia chúng ta cũng đã làm việc với Tô bí thư. Hiện tại có Tô bí thư chủ trì đại cục, tôi tin tưởng trấn Hắc Sơn nhất định phát triển càng tốt hơn. Đến lúc đó lão bí thư trở lại, lấy thân phận phó chủ tịch huyện về thị sát, ha ha…
Đổng Hướng Thụy vui đùa nói.
- Hai gia hỏa các anh!
Lương Xương Quý cười nói.
Tô Mộc bưng chén rượu lên, nói:
- Lão bí thư, ông yên tâm đi, có tôi ở đây, hết thảy sẽ không có bất kỳ biến hóa gì khác. Ai muốn phá hư kế hoạch phát triển của trấn, tôi tuyệt đối không cho phép!
Tiền của người ta, người ta muốn dùng ai xây dựng thì ngươi xen vào được sao?
Tô Mộc đặc biệt quan tâm xí nghiệp bản xứ, công ty kiến trúc số một của huyện như kiến trúc Lạc thị cũng được hưởng chút ngon ngọt. Trừ hai nhà ra thị chính nhận kiến thiết đường từ huyện Hình Đường đến Trấn Hắc Sơn. Không có một con đường bằng phẳng thì mấy thứ khác không nói được. Thị chính mạnh mẽ vào ở nghĩa là con đường này sẽ nhanh chóng được sử dụng.
Đến lúc xây dựng Tô Mộc mới biết tiền không đủ dùng. Số tiền lớn như đá ném vào ao nước, không gây ra chút gợn sóng.
Điều này không làm khó được Tô Mộc, vì một văn kiện dấu đỏ ban xuống, ngân hàng lớn trong huyện Hình Đường, Thành phố Thanh Lâm đều chống lưng cho Trấn Hắc Sơn, vui vẻ cho vay.
Văn kiện này đến từ 'nghiên cứu thể chế căn cứ vào khu vực ưu thế tài nguyên phát triển địa khu kinh tế', do quốc gia phát triển và cải cách ủy viên hội sở Địa khu kinh tế phát ra. Ban đầu Nhiếp Việt không tin, ôm lòng nghi ngờ. Mãi khi Tô Mộc tự mình giải thích, ám thị văn kiện này qua tay Ngô Thanh Nguyên thì Nhiếp Việt mới tin.
Nhiếp Việt thật sự hiểu rằng quan hệ giữa gã và Tô Mộc không phải trên dưới mà là hợp tác. Đúng hơn là Tô Mộc không nên đóng vai thuộc hạ của Nhiếp Việt, hắn là đồng bạn, huynh đệ của gã. Tô Mộc vô tình lộ ra tin tức này rất kinh người, có thân phận kiểu gì mới khiến sở phát triển quốc gia phát ra văn kiện dấu đỏ này?
Không chỉ Nhiếp Việt giật mình, trong Thành phố Thanh Lâm đều biết chuyện này. Từ khi Trấn Hắc Sơn phát triển Tô Mộc một lần nữa tiến vào tầm nhìn của bọn họ, khiến họ nhìn thẳng vào trưởng trấn trẻ tuổi này.
Thu đi đông lại.
Thời gian rất nhanh vào mùa đông năm 2010. Qua mấy tháng phát triển, có thể nói Trấn Hắc Sơn đã là thành tựu hiển hách. Đường cái được thị chính tăng ca làm thêm cộng với nền đường cũ đã có thể cho xe qua lại. Ba tập đoàn hì hục xây dựng. Thủy sản Hồng Phong bỏ tiền xây khu viên sinh thái công nghệ cao đã có quy mô ban đầu.
Trấn Hắc Sơn được ưu thế tự nhiên, oa oa ngư rải rác trong mấy dòng nước, hơi dẫn dắt một chút là chúng nó nhanh chóng sinh sản có hiệu quả và ích lợi.
thủy sản Hồng Phong qua đó trở thành công ty thủy sản số một huyện ủy, hơn nữa vì khu viên sinh thái công nghệ cao nên thủy sản Hồng Phong trở thành tập đoàn có căn cứ nghiên cứu khoa học.
Những chiến tích hiển hách phụ trợ, rất nhanh huyện Hình Đường điều động chức vụ. Lương Xương Quý được điều nhiệm đến huyện, thành phó chủ tịch huyện huyện Hình Đường. Tuy Lương Xương Quý không chuyển chính nhưng chiến tích Trấn Hắc Sơn bày ra đó, không ai dám phớt lờ lão trong hệ thống. Đối với Lương Xương Quý trở thành cán bộ cấp xử trước khi về hưu xem như mãn nguyện.
Tô Mộc thì qua sinh nhật hai mươi ba tuổi. Hắn biểu hiện ưu tú, trải qua thường ủy huyện ủy nghiên cứu thảo luận, chính thức thay thế Lương Xương Quý làm Tô bí thư của Trấn Hắc Sơn, đẳng cấp hành chính vẫn là cấp khoa nhưng phá cách được đãi ngộ cấp phó xử.
Tô Mộc, vào năm hai mươi ba tuổi hoàn thành bước chuyển biến lớn đầu tiên trong đời.
Phía bắc trấn Hắc Sơn, trong một ngôi nhà thật bình thường, hệ thống lò sưởi thiêu đốt, nhiệt độ trong ngoài phòng hoàn toàn khác biệt. Hiện tại đã sắp cuối năm, là thời gian lạnh nhất trong năm. Nơi này chính là ngôi nhà của tiền nhiệm bí thư trấn ủy Hắc Sơn Lương Xương Quý, so sánh với vẻ im lặng ngày trước, hiện tại nơi này thật náo nhiệt.
Cạnh bàn lớn trong phòng, dựa theo thân phận địa vị có vài người đang ngồi, dẫn đầu là Lương Xương Quý, ngồi cạnh hắn là Tô Mộc. Mấy người còn lại là phó bí thư trấn ủy Trương An, bí thư ban kỷ luật thanh tra trấn Đổng Hướng Thụy cùng chủ nhiệm văn phòng Lâm Thần. Nếu đặt ở bình thường, tụ tập như vậy bị người hay biết nhất định sẽ có phiền toái không nhỏ.
Nhưng hiện tại không cần phải lo lắng, bởi vì đây là tiệc chúc mừng Lương Xương Quý. Chúc mừng hắn thăng chức phó chủ tịch huyện, chuyện như vậy nếu đặt ở trước kia, Lương Xương Quý nghĩ cũng không dám nghĩ.
Địa phương bần cùng như trấn Hắc Sơn, còn muốn thăng nhiệm thành phó chủ tịch huyện, nằm mơ đi. Nhưng hiện tại chuyện như vậy biến thành sự thật, mà việc này phải quy công lao ở Tô Mộc. Nếu không có Tô Mộc, trấn Hắc Sơn tuyệt đối không khả năng có tình huống như bây giờ, mà Lương Xương Quý cũng không có khả năng chuyển biến thăng chức.
Hiện tại cán bộ lãnh đạo trấn Hắc Sơn đi ra ngoài, ở những hương trấn khác đều hâm mộ, làm sao còn một màn luôn bị người khinh bỉ như ngày trước.
- Hôm nay gọi mọi người đến đây vì nguyên nhân gì, tin tưởng mọi người cũng nên biết. Qua năm tôi sẽ vào huyện làm việc, mà bây giờ bí thư trấn ủy Hắc Sơn đã là Tô Mộc. Trương An, Hướng Thụy, các anh là lão nhân đi theo tôi từ lâu, tôi chỉ có một yêu cầu, chỉ cần các anh đi theo Tô Mộc, tôi tin tưởng không bao lâu các anh cũng sẽ có tiền đồ tốt.
Lương Xương Quý nói.
Nói tới đây mọi việc xem như đã quyết, ý tứ của Lương Xương Quý mọi người đều hiểu được. Buổi tiệc rượu đêm nay nói là chúc mừng Lương Xương Quý thăng chức, nhưng càng nhiều chính là an bài tương lai cho tâm phúc của hắn. Lương Xương Quý rất rõ ràng, hiện tại trấn Hắc Sơn phát triển như mặt trời ban trưa, nếu thật để cho hắn lựa chọn, hắn cũng luyến tiếc rời đi.
Nhưng không còn biện pháp, hắn nhất định phải đi. Hắn vừa đi Trương An cùng Đổng Hướng Thụy gặp phải vấn đề đứng thành hàng. Hắn biết hai người này đều muốn trở thành trưởng trấn, nhưng đáng tiếc vị trí kia đã bị định ra, là phó bí thư trấn ủy Đỗ Kiện bên trấn Long Tỉnh được điều tới. Trong điều lệnh do huyện ủy truyền đạt đã thông báo rõ ràng, Đỗ Kiện miễn đi chức phó bí thư trấn ủy trấn Long Tỉnh, điều tới trấn Hắc Sơn đảm nhiệm phó bí thư trấn ủy kiêm quyền trưởng trấn. Chỉ chờ tới đại hội đại biểu nhân dân năm sau sẽ bổ sung chính thức.
Về phần Lâm Thần, hắn cũng không cần lo lắng, người này lên chức là nhờ có Tô Mộc, hiện tại Tô Mộc trở thành bí thư trấn ủy, vị trí của Lâm Thần càng thêm củng cố.
- Lão bí thư, ông yên tâm đi, chúng ta nhất định sẽ theo sự dẫn dắt của Tô bí thư phát triển sự nghiệp trấn Hắc Sơn.
Trương An cười nói.
- Phải đó, lão bí thư, trước kia chúng ta cũng đã làm việc với Tô bí thư. Hiện tại có Tô bí thư chủ trì đại cục, tôi tin tưởng trấn Hắc Sơn nhất định phát triển càng tốt hơn. Đến lúc đó lão bí thư trở lại, lấy thân phận phó chủ tịch huyện về thị sát, ha ha…
Đổng Hướng Thụy vui đùa nói.
- Hai gia hỏa các anh!
Lương Xương Quý cười nói.
Tô Mộc bưng chén rượu lên, nói:
- Lão bí thư, ông yên tâm đi, có tôi ở đây, hết thảy sẽ không có bất kỳ biến hóa gì khác. Ai muốn phá hư kế hoạch phát triển của trấn, tôi tuyệt đối không cho phép!
/1590
|