Hiện tại Trịnh Lập Hưng ở trong huyện chiêu thương cục, văn phòng làm việc của gã. Hết cách, không thể đi chiêu thương hội nơi thị chiêu thương cục tổ chức để chiêu thương, Trịnh Lập Hưng giao hết chứng cứ cho Tô Mộc rồi biết mình chỉ còn một con đường để đi.
Đó là hoàn toàn theo Tô Mộc!
Khi những chứng cứ này giao vào tay Tô Mộc, mặc kệ hắn có nộp lên hay không thì kết quả của Trịnh Lập Hưng đã sớm được tuyên án. Trịnh Lập Hưng phải thần phục, nếu gã dám can đảm lỗ mãng sẽ trở thành cái đích người chỉ trích.
Trịnh Lập Hưng thầm nghĩ:
- Bên thị chiêu thương cục xem như hoàn toàn kết thúc, nbhưng không sao, bị người ăn hiếp đến mức này nếu còn nhịn được thì ta không phải là một nam nhân! Cùng lắm sau này không ra huyện Ân Huyền, công tác ở chỗ này liền được.
Ai ngờ điện thoại trên bàn reo vang, Trịnh Lập Hưng bắt máy, nghe giọng Mộ Bạch truyền ra.
Trịnh Lập Hưng vội chào:
- Chào Mộ chủ nhiệm!
Đối với phó chủ nhiệm huyện ủy bạn Mộ Bạch thì Trịnh Lập Hưng không dám càn rỡ. Đừng nói là Trịnh Lập Hưng, hiện tại nguyên huyện Ân Huyền có ai dám vô lễ với Mộ Bạch? Nếu xảy ra tình huống đó sẽ bị bóp chết ngay lập tức.
Mộ Bạch bình tĩnh nói:
- Trịnh cục trưởng, nếu hiện tại không bận gì thì ngươi hãy đi huyện ủy một chuyến.
Trịnh Lập Hưng mới ra khỏi huyện ủy giờ bị kêu qua, bản năng hỏi:
- Được, ta đi ngay. Nhưng Mộ chủ nhiệm, có chuyện gì không?
Mộ Bạch nói thẳng không vòng vo:
- Chiêm Duệ mẫn Chiêm tổng, tổng tài khoa học kỹ thuật Tinh Nguyệt lại đây, nói là muốn ký kết hiệp nghị đầu tư với huyện Ân Huyền chúng ta. Tô thư ký nói ngươi là cục trưởng chiêu thương cục, không xuất hiện trong trường hợp thế này thì không hay nên muốn ngươi lại đây một chút.
Trịnh Lập Hưng ngây người:
- Cái gì?
Đang ảo thuật sao?
Nếu không phải ảo thuật thì tại sao sự việc sẽ biến thành như vậy? Thật không thể tưởng tượng nổi! Sáng sớm Kỷ Triết Học còn cùng người khoa học kỹ thuật Tinh Nguyệt ở trong thị mà sao chớp mắt khoa học kỹ thuật Tinh Nguyệt muốn ký kết hiệp nghị đầu tư với huyện Ân Huyền bọn họ?
Dù là ảo thuật cũng không nên biến như vậy đi.
Quá nhanh!
Mộ Bạch nói xong cúp máy:
- Trịnh cục trưởng, nhanh chóng qua đây!
- Vâng, ta đi ngay!
Trịnh Lập Hưng vẫn chưa thoát khỏi giật mình, gã ra khỏi văn phòng mới từ từ suy nghĩ kỹ càng lại. Trịnh Lập Hưng biết lần này Kha Duy bị Tô Mộc tát một cái quá đau, chẳng những tát mà còn đánh sướng tay vô cùng.
Cả sự kiện e rằng là một cái cục Tô Mộc sớm bày ra, nếu không tại sao Chiêm Duệ mẫn sớm không đến, muộn không đến mà lại đây vào phút then chốt này? Chiêm Duệ mẫn không biết làm như vậy là đả kích uy tín thị chiêu thương cục sao?
Điều này khiến Trịnh Lập Hưng càng khâm phục Tô Mộc hơn.
Gã đã coi thường Tô Mộc, vị thư ký huyện ủy của huyện Ân Huyền hoặc không ra tay thì thôi, nếu hành động sẽ là tuyệt chiêu nhất kích tất sát.
Ước chừng khi sự việc truyền ra sẽ gây chấn động trong Thương Thiền thị, tuyệt đối làm mọi người tặc lưỡi kinh thán.
Thời buổi này bất cứ nhân mạch nào đều thành lập trên cơ sở ích lợi. Ngươi không cách nào đem dến lợi ích cho ta thì e rằng ta không hứng thú biết ngươi, dựa trên cơ sở đó nhiều người muốn lôi kéo quan hệ với Tô Mộc.
Không nói thứ khác, chỉ nói khoa học kỹ thuật Tinh Nguyệt cắm rễ ở huyện Ân Huyền thì xung quanh sẽ kéo theo những sản nghiệp này, là một khối thịt mỡ khá to, nếu nuốt vào bụng sẽ cực kỳ ngon.
Phòng họp huyện ủy.
Nơi này hiện tại đã trở thành chỗ Tô Mộc và đoàn người tổng tài khoa học kỹ thuật Tinh Nguyệt gặp mặt. Nơi này đang có cuộc đối thoại, chính thức nói chuyện là trong văn phòng của Tô Mộc. Dù Chiêm Duệ mẫn đang ngồi nhưng vẻ mặt của gã tỏ rõ căng thẳng.
- Chiêm tổng!
Chiêm Duệ mẫn nói nhanh:
- Đừng, cứ gọi thẳng tên ta là được. Nếu bị Diệp tổng biết ngươi kêu ta như thế thì ta không cách nào ăn nói.
Diệp Tích có địa vị nặng ký trong Thịnh Thế Đằng Long, ai đều biết nàng thiết diện vô tư, người nào dám không để nàng vào mắt sẽ bị không chút nương tay kéo xuống.
Trừ những người cấp thấp nhất ra, thành viên giai tầng tinh anh cao tầng và trung tầng toàn Thịnh Thế Đằng Long đều do Diệp Tích đích thân nhâm mệnh.
Kiểu nhâm mệnh này mang đén ích lợi trực tiếp là trong Thịnh Thế Đằng Long mặc kệ các ngươi thuộc phe phái nào, Diệp Tích ra lệnh một tiếng là toàn bộ ngoan ngoãn nghe lệnh.
Nếu dám chống đối saẽ bị vô tình kéo uống.
Lý niệm kinh doanh của Thịnh Thế Đằng Long là như thế.
Khi Diệp Tích gặp Chiêm Duệ mẫn chỉ làm hai quyết định rõ ràng. Một là khoa học kỹ thuật Tinh Nguyệt phải kiến tạo nhà máy trong huyện Ân Huyền, hai là Chiêm Duệ mẫn phải vô điều kiện nghe theo Tô Mộc, vì lời hắn nói đại biểu lời của Diệp Tích.
Chiêm Duệ mẫn không phản đối hai quyết định này. Thật ra khi khoa học kỹ thuật Tinh Nguyệt suy xét chỗ xây dựng thì huyện Ân Huyền xếp hàng đầu, vị trí địa lý hay nhân tố sức lao động trải qua sàn lọc tổng hợp thì huyện Ân Huyền khá tốt.
Nên Chiêm Duệ mẫn công nhận quyết định thứ nhất của Diệp Tích, còn quyết định thứ hai thì sau khi biết nguyên nhân gã càng không do dự.
Chiêm Duệ mẫn có thái độ như thế, Tô Mộc khỏi nghĩ cũng biết là Diệp Tích đánh tiếng trước. Đổi lại người khác trong lòng Tô Mộc sẽ không nghĩ nhiều, nhưng Chiêm Duệ mẫn lại khác.
Sau này Chiêm Duệ mẫn sẽ đầu tư trong huyện Ân Huyền, nếu mỗi lần gặp Tô Mộc đều thế này khó tránh khỏi lộ ra dấu vết. Tô Mộc không muốn vì quan hệ giữa hắn và Diệp Tích mà ảnh hưởng đến việc công.
Tô Mộc nói:
- Chiêm tổng, ta vẫn gọi người là Chiêm tổng đi. Quan hệ gieã ta và Diệp Tích không tính là bí mật gì, ta cũng biết chuyện Thịnh Thế Đằng Long. Nhưng ta hy vọng lúc ở huyện Ân Huyền thì giữa Chiêm tổng và ta nên như thế nào nào vẫn sẽ thế đó. Chiêm tổng có hiểu không?
Chiêm Duệ mẫn gật đầu nói:
- Hiểu, Tô thư ký!
Chỉ sợ Tô Mộc ỷ vào uy nghiêm Diệp Tích công nhiên quát mắng gã, giờ xem ra Tô Mộc có thể trở thành vị hôn phu của Diệp Tích đúng là có bản lĩnh riêng.
Theo kiến thức của Chiêm Duệ mẫn, gã hiểu tuổi tác như hắn lại có thực quyền cấp chính xử, còn là huyện trưởng nhất vai khiêu thì hắn chắc chắn có hậu đài. Hay chỗ dựa đó là Diệp địa tỉnh trưởng?
Tô Mộc hỏi:
- Khoa học kỹ thuật Tinh Nguyệt thật sự định cắm rễ trong huyện Ân Huyền?
- Đúng vậy!
Khi nói đến công việc thì biểu tình của Chiêm Duệ mẫn thay đổi, cực kỳ nghiêm túc nói:
- Tô thư ký, thật ra chuyện này không liên quan gì Diệp tổng, dù không có mệnh lệnh của Diệp tổng thì chúng ta cũng định làm như vậy. Nếu khoa học kỹ thuật Tinh Nguyệt chúng ta cho rằng huyện Ân Huyền không có đáng giá đầu tư kiến thiết sẽ báo cáo thực tế về tổng bộ. Nên Tô thư ký đừng lo lắng về mặt này, chúng ta sẽ nghiêm khắc dựa theo trình tự mà đi.
Tô Mộc mỉm cười nói:
- Nếu vậy thì hay, chính sách gì đó sẽ có người chuyên môn hiệp đàm với đoàn đội khoa học kỹ thuật Tinh Nguyệt. Nếu không có vấn đề gì thì chúng ta ký hợp đồng ngay bây giờ đi?
Chiêm Duệ mẫn gật đầu nói:
- Không thành vấn đề!
Khi Trịnh Lập Hưng vào phòng họp đúng lúc đang chuẩn bị nghi thức ký hợp đồng. Không có kiểu cố ý chuẩn bị nghi thức, chỉ đơn giản ký hợp đồng. Chiêm Duệ mẫn đại biểu cho khoa học kỹ thuật Tinh Nguyệt, Tô Mộc đại biểu cho huyện Ân Huyền, hai bên ký kết thư hợp đồng đầu tư xây trường.
Bốp! Bốp!
Khi Tô Mộc và Chiêm Duệ mẫn đứng dậy, trong phòng họp vang tiếng vỗ tay inh ỏi, đèn flash chớp nháy liên tục ghi chép lại cảnh tượng có ý nghĩa kỷ niệm lịch sử.
Nên biết nơi đây là huyện Ân Huyền, có việc lớn như vậy, trước đó Mộ Bạch đã chuẩn bị chu đáo nên bên huyện ủy bộ tuyên truyền sớm thông báo với Hạ Xuân Mai. Khi Hạ Xuân Mai biết có việc tốt này thì làm gì do dự nữa? Vội vàng lo việc này.
Tô Mộc nói:
- Chiêm tổng, buổi tối nhà khách huyện ủy có đăng ký mấy bàn tiệc rượu, toàn là cơm thường, các người nhớ đến.
Chiêm Duệ mẫn cười nói:
- Đương nhiên ta sẽ đến.
Tô Mộc nói:
- Vậy tối chút nữa chúng ta gặp lại, các người hãy đi nghỉ ngơi trước. Biết các người bận rộn một chuyến, nên nghỉ ngơi cho khỏe.
Chiêm Duệ mẫn nói:
- Vậy xin đa tạ Tô thư ký sắp xếp.
Bây giờ Chiêm Duệ mẫn rất thích cảm giác cộng sự với Tô Mộc, vì gã không cảm nhận kiểu phù khao từ hắn. Tô Mộc thật sự muốn làm việc, Chiêm Duệ mẫn dự đoán được nếu khoa học kỹ thuật Tinh Nguyệt phát triển sẽ tỏa năng lượng to lớn trong huyện Ân Huyền.
Mạnh Thường Trực làm chủ nhiệm huyện ủy bạn đương nhiên gánh vác nhiệm vụ chăm sóc đoàn khoa học kỹ thuật Tinh Nguyệt, gã nhanh chóng đi sắp xếp tiệc tối này nọ.
Khi tin tức này truyền ra từ phòng họp, trong thời gian ngắn truyền đến hội trường Thương Thiền thị chiêu thương cục.
Vốn các nhà xí nghiệp định ký hợp đồng với Thương Thiền thị khi nghe nói khoa học kỹ thuật Tinh Nguyệt định cắm rễ ở huyện Ân Huyền thì trực tiếp bỏ suy nghĩ ký hợp đồng, kéo nhau chạy sang bên huyện Ân Huyền.
Bọn họ vốn là nhân vật phụ theo thái tử đọc sách, là muốn dựa vào cây to khoa học kỹ thuật Tinh Nguyệt hóng mát. Bây giờ khoa học kỹ thuật Tinh Nguyệt chọn huyện Ân Huyền, bọn họ còn cần gì ở lại đây hư tình giả ý?
Thương nhân trọng lợi, nếu không kiếm được lợi nhuận thì không thương nhân nào chọn đầu tư ở chỗ của ngươi.
Khi Kha Duy nghe tin tức này thì ngã ngồi trên sofa, mặt xanh mét thì thào:
- Lần này xong đời!
Đó là hoàn toàn theo Tô Mộc!
Khi những chứng cứ này giao vào tay Tô Mộc, mặc kệ hắn có nộp lên hay không thì kết quả của Trịnh Lập Hưng đã sớm được tuyên án. Trịnh Lập Hưng phải thần phục, nếu gã dám can đảm lỗ mãng sẽ trở thành cái đích người chỉ trích.
Trịnh Lập Hưng thầm nghĩ:
- Bên thị chiêu thương cục xem như hoàn toàn kết thúc, nbhưng không sao, bị người ăn hiếp đến mức này nếu còn nhịn được thì ta không phải là một nam nhân! Cùng lắm sau này không ra huyện Ân Huyền, công tác ở chỗ này liền được.
Ai ngờ điện thoại trên bàn reo vang, Trịnh Lập Hưng bắt máy, nghe giọng Mộ Bạch truyền ra.
Trịnh Lập Hưng vội chào:
- Chào Mộ chủ nhiệm!
Đối với phó chủ nhiệm huyện ủy bạn Mộ Bạch thì Trịnh Lập Hưng không dám càn rỡ. Đừng nói là Trịnh Lập Hưng, hiện tại nguyên huyện Ân Huyền có ai dám vô lễ với Mộ Bạch? Nếu xảy ra tình huống đó sẽ bị bóp chết ngay lập tức.
Mộ Bạch bình tĩnh nói:
- Trịnh cục trưởng, nếu hiện tại không bận gì thì ngươi hãy đi huyện ủy một chuyến.
Trịnh Lập Hưng mới ra khỏi huyện ủy giờ bị kêu qua, bản năng hỏi:
- Được, ta đi ngay. Nhưng Mộ chủ nhiệm, có chuyện gì không?
Mộ Bạch nói thẳng không vòng vo:
- Chiêm Duệ mẫn Chiêm tổng, tổng tài khoa học kỹ thuật Tinh Nguyệt lại đây, nói là muốn ký kết hiệp nghị đầu tư với huyện Ân Huyền chúng ta. Tô thư ký nói ngươi là cục trưởng chiêu thương cục, không xuất hiện trong trường hợp thế này thì không hay nên muốn ngươi lại đây một chút.
Trịnh Lập Hưng ngây người:
- Cái gì?
Đang ảo thuật sao?
Nếu không phải ảo thuật thì tại sao sự việc sẽ biến thành như vậy? Thật không thể tưởng tượng nổi! Sáng sớm Kỷ Triết Học còn cùng người khoa học kỹ thuật Tinh Nguyệt ở trong thị mà sao chớp mắt khoa học kỹ thuật Tinh Nguyệt muốn ký kết hiệp nghị đầu tư với huyện Ân Huyền bọn họ?
Dù là ảo thuật cũng không nên biến như vậy đi.
Quá nhanh!
Mộ Bạch nói xong cúp máy:
- Trịnh cục trưởng, nhanh chóng qua đây!
- Vâng, ta đi ngay!
Trịnh Lập Hưng vẫn chưa thoát khỏi giật mình, gã ra khỏi văn phòng mới từ từ suy nghĩ kỹ càng lại. Trịnh Lập Hưng biết lần này Kha Duy bị Tô Mộc tát một cái quá đau, chẳng những tát mà còn đánh sướng tay vô cùng.
Cả sự kiện e rằng là một cái cục Tô Mộc sớm bày ra, nếu không tại sao Chiêm Duệ mẫn sớm không đến, muộn không đến mà lại đây vào phút then chốt này? Chiêm Duệ mẫn không biết làm như vậy là đả kích uy tín thị chiêu thương cục sao?
Điều này khiến Trịnh Lập Hưng càng khâm phục Tô Mộc hơn.
Gã đã coi thường Tô Mộc, vị thư ký huyện ủy của huyện Ân Huyền hoặc không ra tay thì thôi, nếu hành động sẽ là tuyệt chiêu nhất kích tất sát.
Ước chừng khi sự việc truyền ra sẽ gây chấn động trong Thương Thiền thị, tuyệt đối làm mọi người tặc lưỡi kinh thán.
Thời buổi này bất cứ nhân mạch nào đều thành lập trên cơ sở ích lợi. Ngươi không cách nào đem dến lợi ích cho ta thì e rằng ta không hứng thú biết ngươi, dựa trên cơ sở đó nhiều người muốn lôi kéo quan hệ với Tô Mộc.
Không nói thứ khác, chỉ nói khoa học kỹ thuật Tinh Nguyệt cắm rễ ở huyện Ân Huyền thì xung quanh sẽ kéo theo những sản nghiệp này, là một khối thịt mỡ khá to, nếu nuốt vào bụng sẽ cực kỳ ngon.
Phòng họp huyện ủy.
Nơi này hiện tại đã trở thành chỗ Tô Mộc và đoàn người tổng tài khoa học kỹ thuật Tinh Nguyệt gặp mặt. Nơi này đang có cuộc đối thoại, chính thức nói chuyện là trong văn phòng của Tô Mộc. Dù Chiêm Duệ mẫn đang ngồi nhưng vẻ mặt của gã tỏ rõ căng thẳng.
- Chiêm tổng!
Chiêm Duệ mẫn nói nhanh:
- Đừng, cứ gọi thẳng tên ta là được. Nếu bị Diệp tổng biết ngươi kêu ta như thế thì ta không cách nào ăn nói.
Diệp Tích có địa vị nặng ký trong Thịnh Thế Đằng Long, ai đều biết nàng thiết diện vô tư, người nào dám không để nàng vào mắt sẽ bị không chút nương tay kéo xuống.
Trừ những người cấp thấp nhất ra, thành viên giai tầng tinh anh cao tầng và trung tầng toàn Thịnh Thế Đằng Long đều do Diệp Tích đích thân nhâm mệnh.
Kiểu nhâm mệnh này mang đén ích lợi trực tiếp là trong Thịnh Thế Đằng Long mặc kệ các ngươi thuộc phe phái nào, Diệp Tích ra lệnh một tiếng là toàn bộ ngoan ngoãn nghe lệnh.
Nếu dám chống đối saẽ bị vô tình kéo uống.
Lý niệm kinh doanh của Thịnh Thế Đằng Long là như thế.
Khi Diệp Tích gặp Chiêm Duệ mẫn chỉ làm hai quyết định rõ ràng. Một là khoa học kỹ thuật Tinh Nguyệt phải kiến tạo nhà máy trong huyện Ân Huyền, hai là Chiêm Duệ mẫn phải vô điều kiện nghe theo Tô Mộc, vì lời hắn nói đại biểu lời của Diệp Tích.
Chiêm Duệ mẫn không phản đối hai quyết định này. Thật ra khi khoa học kỹ thuật Tinh Nguyệt suy xét chỗ xây dựng thì huyện Ân Huyền xếp hàng đầu, vị trí địa lý hay nhân tố sức lao động trải qua sàn lọc tổng hợp thì huyện Ân Huyền khá tốt.
Nên Chiêm Duệ mẫn công nhận quyết định thứ nhất của Diệp Tích, còn quyết định thứ hai thì sau khi biết nguyên nhân gã càng không do dự.
Chiêm Duệ mẫn có thái độ như thế, Tô Mộc khỏi nghĩ cũng biết là Diệp Tích đánh tiếng trước. Đổi lại người khác trong lòng Tô Mộc sẽ không nghĩ nhiều, nhưng Chiêm Duệ mẫn lại khác.
Sau này Chiêm Duệ mẫn sẽ đầu tư trong huyện Ân Huyền, nếu mỗi lần gặp Tô Mộc đều thế này khó tránh khỏi lộ ra dấu vết. Tô Mộc không muốn vì quan hệ giữa hắn và Diệp Tích mà ảnh hưởng đến việc công.
Tô Mộc nói:
- Chiêm tổng, ta vẫn gọi người là Chiêm tổng đi. Quan hệ gieã ta và Diệp Tích không tính là bí mật gì, ta cũng biết chuyện Thịnh Thế Đằng Long. Nhưng ta hy vọng lúc ở huyện Ân Huyền thì giữa Chiêm tổng và ta nên như thế nào nào vẫn sẽ thế đó. Chiêm tổng có hiểu không?
Chiêm Duệ mẫn gật đầu nói:
- Hiểu, Tô thư ký!
Chỉ sợ Tô Mộc ỷ vào uy nghiêm Diệp Tích công nhiên quát mắng gã, giờ xem ra Tô Mộc có thể trở thành vị hôn phu của Diệp Tích đúng là có bản lĩnh riêng.
Theo kiến thức của Chiêm Duệ mẫn, gã hiểu tuổi tác như hắn lại có thực quyền cấp chính xử, còn là huyện trưởng nhất vai khiêu thì hắn chắc chắn có hậu đài. Hay chỗ dựa đó là Diệp địa tỉnh trưởng?
Tô Mộc hỏi:
- Khoa học kỹ thuật Tinh Nguyệt thật sự định cắm rễ trong huyện Ân Huyền?
- Đúng vậy!
Khi nói đến công việc thì biểu tình của Chiêm Duệ mẫn thay đổi, cực kỳ nghiêm túc nói:
- Tô thư ký, thật ra chuyện này không liên quan gì Diệp tổng, dù không có mệnh lệnh của Diệp tổng thì chúng ta cũng định làm như vậy. Nếu khoa học kỹ thuật Tinh Nguyệt chúng ta cho rằng huyện Ân Huyền không có đáng giá đầu tư kiến thiết sẽ báo cáo thực tế về tổng bộ. Nên Tô thư ký đừng lo lắng về mặt này, chúng ta sẽ nghiêm khắc dựa theo trình tự mà đi.
Tô Mộc mỉm cười nói:
- Nếu vậy thì hay, chính sách gì đó sẽ có người chuyên môn hiệp đàm với đoàn đội khoa học kỹ thuật Tinh Nguyệt. Nếu không có vấn đề gì thì chúng ta ký hợp đồng ngay bây giờ đi?
Chiêm Duệ mẫn gật đầu nói:
- Không thành vấn đề!
Khi Trịnh Lập Hưng vào phòng họp đúng lúc đang chuẩn bị nghi thức ký hợp đồng. Không có kiểu cố ý chuẩn bị nghi thức, chỉ đơn giản ký hợp đồng. Chiêm Duệ mẫn đại biểu cho khoa học kỹ thuật Tinh Nguyệt, Tô Mộc đại biểu cho huyện Ân Huyền, hai bên ký kết thư hợp đồng đầu tư xây trường.
Bốp! Bốp!
Khi Tô Mộc và Chiêm Duệ mẫn đứng dậy, trong phòng họp vang tiếng vỗ tay inh ỏi, đèn flash chớp nháy liên tục ghi chép lại cảnh tượng có ý nghĩa kỷ niệm lịch sử.
Nên biết nơi đây là huyện Ân Huyền, có việc lớn như vậy, trước đó Mộ Bạch đã chuẩn bị chu đáo nên bên huyện ủy bộ tuyên truyền sớm thông báo với Hạ Xuân Mai. Khi Hạ Xuân Mai biết có việc tốt này thì làm gì do dự nữa? Vội vàng lo việc này.
Tô Mộc nói:
- Chiêm tổng, buổi tối nhà khách huyện ủy có đăng ký mấy bàn tiệc rượu, toàn là cơm thường, các người nhớ đến.
Chiêm Duệ mẫn cười nói:
- Đương nhiên ta sẽ đến.
Tô Mộc nói:
- Vậy tối chút nữa chúng ta gặp lại, các người hãy đi nghỉ ngơi trước. Biết các người bận rộn một chuyến, nên nghỉ ngơi cho khỏe.
Chiêm Duệ mẫn nói:
- Vậy xin đa tạ Tô thư ký sắp xếp.
Bây giờ Chiêm Duệ mẫn rất thích cảm giác cộng sự với Tô Mộc, vì gã không cảm nhận kiểu phù khao từ hắn. Tô Mộc thật sự muốn làm việc, Chiêm Duệ mẫn dự đoán được nếu khoa học kỹ thuật Tinh Nguyệt phát triển sẽ tỏa năng lượng to lớn trong huyện Ân Huyền.
Mạnh Thường Trực làm chủ nhiệm huyện ủy bạn đương nhiên gánh vác nhiệm vụ chăm sóc đoàn khoa học kỹ thuật Tinh Nguyệt, gã nhanh chóng đi sắp xếp tiệc tối này nọ.
Khi tin tức này truyền ra từ phòng họp, trong thời gian ngắn truyền đến hội trường Thương Thiền thị chiêu thương cục.
Vốn các nhà xí nghiệp định ký hợp đồng với Thương Thiền thị khi nghe nói khoa học kỹ thuật Tinh Nguyệt định cắm rễ ở huyện Ân Huyền thì trực tiếp bỏ suy nghĩ ký hợp đồng, kéo nhau chạy sang bên huyện Ân Huyền.
Bọn họ vốn là nhân vật phụ theo thái tử đọc sách, là muốn dựa vào cây to khoa học kỹ thuật Tinh Nguyệt hóng mát. Bây giờ khoa học kỹ thuật Tinh Nguyệt chọn huyện Ân Huyền, bọn họ còn cần gì ở lại đây hư tình giả ý?
Thương nhân trọng lợi, nếu không kiếm được lợi nhuận thì không thương nhân nào chọn đầu tư ở chỗ của ngươi.
Khi Kha Duy nghe tin tức này thì ngã ngồi trên sofa, mặt xanh mét thì thào:
- Lần này xong đời!
/1590
|