Sự phát triển của trấn Hắc Sơn sẽ bị người đố kỵ, việc này Tô Mộc cũng biết. Nhưng hắn thật không ngờ ở trong thời khắc mấu chốt này, sẽ có người nghĩ ra mặt trích quả đào. Nếu như nói Đỗ Kiện có khả năng nắm giữ đại cục, cam đoan trấn Hắc Sơn phát triển, Tô Mộc cũng không để ý phải ủy quyển, nhưng Đỗ Kiện biết làm kinh tế sao?
Một trưởng trấn tầm thường vô vi tham tài háo sắc, có bản lĩnh gì? Nếu thật sự giao cho Đỗ Kiện, chính là hành vi vô trách nhiệm.
Đỗ Kiện, nếu ông dám nháo sự trong địa bàn của tôi, tôi không để ý cho ông lập tức cút đi!
Đáy mắt Tô Mộc hiện lên ánh sáng lạnh, sau đó khôi phục như trước, nhìn Lâm Thần cười nói:
- Chuyện này trong lòng anh biết là được, không cần tiếp tục truyền đi ra. Mặt khác đi thông tri, tôi muốn họp, bố trí công tác sắp tới trong trấn.
- Dạ, Tô bí thư!
Lâm Thần ứng tiếng nói.
Tô Mộc nhìn theo Lâm Thần rời khỏi văn phòng, khóe môi nhếch lên, cầm điện thoại:
- Từ Viêm, có rảnh rỗi tới đây một chuyến, tôi có chút chuyện cần anh đi làm. Phải rồi, là hiện tại.
Đầu năm mới, các cấp cơ cấu Đảng ủy chính phủ trong huyện Hình Đường bắt đầu bận rộn, công vụ đọng lại đã bắt đầu xử lý. So sánh với việc này, điểm sáng nhất trong huyện vẫn là trấn Hắc Sơn. Trải qua năm trước phát triển, hiện tại trấn Hắc Sơn đã thay da đổi thịt, ba đại tập đoàn cường thế đầu tư, đại kiến thiết đại khai phát, khiến trấn Hắc Sơn hoàn toàn thay đổi bộ dáng.
Tập đoàn Cự Nhân, Hồng Phong thủy sản, tập đoàn Chu thị, ba công ty này không nghỉ tết. Có số tiền lương gấp ba lần hấp dẫn, khiến các công nhân đều gia tăng thêm giờ làm việc không nghỉ ngơi. Mà trường hợp sục sôi ngất trời cũng kích thích thật nhiều xí nghiệp bắt đầu lặng lẽ hỏi thăm quy hoạch phát triển của trấn Hắc Sơn, nghĩ muốn tiến vào phân chia chén canh.
Ba tập đoàn lớn còn không sợ lỗ vốn, đều lựa chọn đóng quân ở trong này, chút gia sản của họ làm sao đủ xem. Không thừa dịp hiện tại trấn Hắc Sơn còn chưa hoàn toàn phát triển, cầu thân tìm quan hệ mà đi vào, chân chính đợi tới khi trong trấn đã phát triển lên, còn muốn đi vào chỉ sợ không còn cơ hội. Trong lúc nhất thời trấn Hắc Sơn đã trở thành nơi khảo sát điểm tựa của đông đảo thương gia xí nghiệp.
Trong tay có lương trong lòng không hoảng hốt, chính là nói trấn Hắc Sơn hiện tại. Có ưu thế tài nguyên thiên nhiên, hơn nữa ba tập đoàn cường thế khai phát, muốn không nổi danh thật khó khăn.
Mà kiểu nổi danh này lại làm một đám người vô cùng đỏ mắt.
Tỷ như huyện Hình Đường có được quyền quản hạt trực tiếp với trấn Hắc Sơn, ngay đầu năm mới trong buổi hội nghị ủy viên đầu tiên, liền có người không kiềm nén được bắt đầu đánh lên bàn tính.
Hội nghị ủy viên thường ủy huyện Hình Đường.
Phó chủ tịch thường vụ huyện Vương Hải cười khép lại văn kiện trong tay, nhìn lướt qua toàn trường nói:
- Huyện Hình Đường chúng ta chưa từng có trường hợp náo nhiệt như vậy bao giờ, nói thật năm nay tôi trôi qua thật khá tốt. Vì sao đây? Bởi vì kế hoạch phát triển chiến lược của trấn Hắc Sơn làm được thập phần thành công, đây là quang vinh của huyện Hình Đường chúng ta. Khi gọi điện nói chuyện với những đồng liêu của huyện khác, sống lưng của tôi thật thẳng, các ông không biết đâu, bọn họ hâm mộ huyện chúng ta như thế nào.
Chỉ vài câu nói đã đem không khí của hội nghị điều động, trên mặt các ủy viên đều lộ dáng tươi cười. Vương Hải nói chuẩn xác, sự phát triển của trấn Hắc Sơn làm cho huyện Hình Đường trở nên nổi bật, ngay tiếp theo bọn họ đều có chiến tích, chỗ tốt thế này sẽ không có ai bỏ qua.
- Vương chủ tịch nói không sai, từ năm trước tới bây giờ những biến hóa phát sinh trong trấn Hắc Sơn đủ làm cả một bộ điện ảnh chuyên đề rồi. Nếu phát hành đi ra, tuyệt đối có thể làm náo động. Hơn nữa bên Ban tuyên giáo đúng là làm đủ công tác, đã lưu lại hình ảnh tư liệu chân thật nhất về sự biến hóa của trấn Hắc Sơn. Chỉ cần tới lúc là có thể tiến hành đưa tin.
Ban tuyên giáo huyện Lương Trung Hòa phụ họa.
Vì sao có hội nghị hôm nay, trong lòng Lương Trung Hòa hiểu rõ. Hiện tại việc hắn cần làm chính là phụ họa Vương Hải, chỉ cần nói theo lời của hắn, sau đó mình tỏ vẻ ủng hộ là được.
Hai người kẻ xướng người họa, những ủy viên khác đều ổn thỏa bất động, nhất là Nhiếp Việt, vẻ mặt bình tĩnh như nước, làm cho người ta không nhìn ra được trong lòng hắn suy nghĩ chuyện gì.
- Khái khái…
Triệu Thụy An ho khan hai tiếng, đem lực chú ý của mọi người hấp dẫn, khẽ cười nói:
- Trấn Hắc Sơn phát triển mọi người đều rõ ràng, điểm này không thể nghi ngờ, như lời nói của Vương chủ tịch cùng Lương trưởng ban, trấn Hắc Sơn đã trở thành điểm tựa phát triển trong vài năm tới của huyện Hình Đường chúng ta, nhưng mà…
Cách tạm dừng của hắn đem ánh mắt của mọi người hấp dẫn, nhất là Nhiếp Việt, mí mắt khẽ nhảy lên, nhưng vẫn không mở miệng, vẫn ngồi yên lặng như trước.
Thành công trở thành tiêu điểm, Triệu Thụy An uống hớp nước trà, thản nhiên nói:
- Nhưng chính vì như vậy, trấn Hắc Sơn phát triển quá nhanh, hơn nữa còn có nhiều tài chính, cho nên chúng ta hẳn nên đứng ở một góc độ cao quy hoạch trù tính chung, để tránh trấn Hắc Sơn đi đường vòng trong việc phát triển, lại đi sai đường.
Rốt cục lộ ra đuôi hồ ly!
Đáy lòng Nhiếp Việt liên tục cười lạnh khinh thường, thật sự nghĩ Triệu Thụy An ông là tốt cho trấn Hắc Sơn sao, thì ra là chờ ở chỗ này. Cái gì gọi là quy hoạch trù tính chung, không phải là muốn trích quả đào sao? Trước kia khi trấn Hắc Sơn nghèo rớt mùng tơi, tại sao không thấy người nào xuất hiện nói chuyện cho người ta.
Bây giờ nhìn thấy trấn Hắc Sơn phát triển thành như vậy, khí thế hừng hực, các người liền muốn phân chén canh, thậm chí muốn cướp lấy, dưới thiên địa này làm gì có chuyện tốt như vậy.
- Triệu Thụy An, ông vẫn giống như trước đây, là một quan lại điển hình, thật sự không hề có chút bổn sự.
Nhiếp Việt đứng đầu huyện Hình Đường, có được ưu thế, hơn nữa có kinh nghiệm chấp chính một năm ở đây, hiện tại hắn đã bước đầu nắm giữ quyền nói chuyện trong hội nghị thường ủy. Trong mười một ủy viên, phó bí thư huyện ủy Trương Chấn, chủ nhiệm văn phòng huyện ủy Trịnh Tuyết Mai, bí thư chính pháp ủy Từ Quốc Phú đã hoàn toàn dựa dẫm vào hắn.
Mà trước đó vẫn luôn duy trì trung lập như trưởng ban tổ chức Trần Thái Niên, trải qua vài tháng mài hợp, đã bị Nhiếp Việt thành công thu phục, trong chuyện này phải cảm tạ Lý Kiều. Vì vậy từ sau khi phó bí thư huyện ủy nhậm chức vẫn luôn thật bình tĩnh, nên hội báo thì chủ động hội báo, nhìn không ra có địa phương nào không thích hợp.
Thử nghĩ dưới tình huống như thế, cho dù Trần Thái Niên có chỗ dựa trên thành phố thì thế nào? Dám ngang nhiên đối kháng cùng Nhiếp Việt sao? Nếu cần đứng thành hàng, hắn tự nhiên phải tuyển thế đứng tương đối mạnh.
Dù sao so sánh với Nhiếp Việt, hiện tại Triệu Thụy An ngoại trừ nắm giữ trưởng ban tuyên giáo huyện Lương Trung Hòa cùng phó chủ tịch thường vụ huyện Vương Hải, cũng không còn ai là người của hắn.
Một trưởng trấn tầm thường vô vi tham tài háo sắc, có bản lĩnh gì? Nếu thật sự giao cho Đỗ Kiện, chính là hành vi vô trách nhiệm.
Đỗ Kiện, nếu ông dám nháo sự trong địa bàn của tôi, tôi không để ý cho ông lập tức cút đi!
Đáy mắt Tô Mộc hiện lên ánh sáng lạnh, sau đó khôi phục như trước, nhìn Lâm Thần cười nói:
- Chuyện này trong lòng anh biết là được, không cần tiếp tục truyền đi ra. Mặt khác đi thông tri, tôi muốn họp, bố trí công tác sắp tới trong trấn.
- Dạ, Tô bí thư!
Lâm Thần ứng tiếng nói.
Tô Mộc nhìn theo Lâm Thần rời khỏi văn phòng, khóe môi nhếch lên, cầm điện thoại:
- Từ Viêm, có rảnh rỗi tới đây một chuyến, tôi có chút chuyện cần anh đi làm. Phải rồi, là hiện tại.
Đầu năm mới, các cấp cơ cấu Đảng ủy chính phủ trong huyện Hình Đường bắt đầu bận rộn, công vụ đọng lại đã bắt đầu xử lý. So sánh với việc này, điểm sáng nhất trong huyện vẫn là trấn Hắc Sơn. Trải qua năm trước phát triển, hiện tại trấn Hắc Sơn đã thay da đổi thịt, ba đại tập đoàn cường thế đầu tư, đại kiến thiết đại khai phát, khiến trấn Hắc Sơn hoàn toàn thay đổi bộ dáng.
Tập đoàn Cự Nhân, Hồng Phong thủy sản, tập đoàn Chu thị, ba công ty này không nghỉ tết. Có số tiền lương gấp ba lần hấp dẫn, khiến các công nhân đều gia tăng thêm giờ làm việc không nghỉ ngơi. Mà trường hợp sục sôi ngất trời cũng kích thích thật nhiều xí nghiệp bắt đầu lặng lẽ hỏi thăm quy hoạch phát triển của trấn Hắc Sơn, nghĩ muốn tiến vào phân chia chén canh.
Ba tập đoàn lớn còn không sợ lỗ vốn, đều lựa chọn đóng quân ở trong này, chút gia sản của họ làm sao đủ xem. Không thừa dịp hiện tại trấn Hắc Sơn còn chưa hoàn toàn phát triển, cầu thân tìm quan hệ mà đi vào, chân chính đợi tới khi trong trấn đã phát triển lên, còn muốn đi vào chỉ sợ không còn cơ hội. Trong lúc nhất thời trấn Hắc Sơn đã trở thành nơi khảo sát điểm tựa của đông đảo thương gia xí nghiệp.
Trong tay có lương trong lòng không hoảng hốt, chính là nói trấn Hắc Sơn hiện tại. Có ưu thế tài nguyên thiên nhiên, hơn nữa ba tập đoàn cường thế khai phát, muốn không nổi danh thật khó khăn.
Mà kiểu nổi danh này lại làm một đám người vô cùng đỏ mắt.
Tỷ như huyện Hình Đường có được quyền quản hạt trực tiếp với trấn Hắc Sơn, ngay đầu năm mới trong buổi hội nghị ủy viên đầu tiên, liền có người không kiềm nén được bắt đầu đánh lên bàn tính.
Hội nghị ủy viên thường ủy huyện Hình Đường.
Phó chủ tịch thường vụ huyện Vương Hải cười khép lại văn kiện trong tay, nhìn lướt qua toàn trường nói:
- Huyện Hình Đường chúng ta chưa từng có trường hợp náo nhiệt như vậy bao giờ, nói thật năm nay tôi trôi qua thật khá tốt. Vì sao đây? Bởi vì kế hoạch phát triển chiến lược của trấn Hắc Sơn làm được thập phần thành công, đây là quang vinh của huyện Hình Đường chúng ta. Khi gọi điện nói chuyện với những đồng liêu của huyện khác, sống lưng của tôi thật thẳng, các ông không biết đâu, bọn họ hâm mộ huyện chúng ta như thế nào.
Chỉ vài câu nói đã đem không khí của hội nghị điều động, trên mặt các ủy viên đều lộ dáng tươi cười. Vương Hải nói chuẩn xác, sự phát triển của trấn Hắc Sơn làm cho huyện Hình Đường trở nên nổi bật, ngay tiếp theo bọn họ đều có chiến tích, chỗ tốt thế này sẽ không có ai bỏ qua.
- Vương chủ tịch nói không sai, từ năm trước tới bây giờ những biến hóa phát sinh trong trấn Hắc Sơn đủ làm cả một bộ điện ảnh chuyên đề rồi. Nếu phát hành đi ra, tuyệt đối có thể làm náo động. Hơn nữa bên Ban tuyên giáo đúng là làm đủ công tác, đã lưu lại hình ảnh tư liệu chân thật nhất về sự biến hóa của trấn Hắc Sơn. Chỉ cần tới lúc là có thể tiến hành đưa tin.
Ban tuyên giáo huyện Lương Trung Hòa phụ họa.
Vì sao có hội nghị hôm nay, trong lòng Lương Trung Hòa hiểu rõ. Hiện tại việc hắn cần làm chính là phụ họa Vương Hải, chỉ cần nói theo lời của hắn, sau đó mình tỏ vẻ ủng hộ là được.
Hai người kẻ xướng người họa, những ủy viên khác đều ổn thỏa bất động, nhất là Nhiếp Việt, vẻ mặt bình tĩnh như nước, làm cho người ta không nhìn ra được trong lòng hắn suy nghĩ chuyện gì.
- Khái khái…
Triệu Thụy An ho khan hai tiếng, đem lực chú ý của mọi người hấp dẫn, khẽ cười nói:
- Trấn Hắc Sơn phát triển mọi người đều rõ ràng, điểm này không thể nghi ngờ, như lời nói của Vương chủ tịch cùng Lương trưởng ban, trấn Hắc Sơn đã trở thành điểm tựa phát triển trong vài năm tới của huyện Hình Đường chúng ta, nhưng mà…
Cách tạm dừng của hắn đem ánh mắt của mọi người hấp dẫn, nhất là Nhiếp Việt, mí mắt khẽ nhảy lên, nhưng vẫn không mở miệng, vẫn ngồi yên lặng như trước.
Thành công trở thành tiêu điểm, Triệu Thụy An uống hớp nước trà, thản nhiên nói:
- Nhưng chính vì như vậy, trấn Hắc Sơn phát triển quá nhanh, hơn nữa còn có nhiều tài chính, cho nên chúng ta hẳn nên đứng ở một góc độ cao quy hoạch trù tính chung, để tránh trấn Hắc Sơn đi đường vòng trong việc phát triển, lại đi sai đường.
Rốt cục lộ ra đuôi hồ ly!
Đáy lòng Nhiếp Việt liên tục cười lạnh khinh thường, thật sự nghĩ Triệu Thụy An ông là tốt cho trấn Hắc Sơn sao, thì ra là chờ ở chỗ này. Cái gì gọi là quy hoạch trù tính chung, không phải là muốn trích quả đào sao? Trước kia khi trấn Hắc Sơn nghèo rớt mùng tơi, tại sao không thấy người nào xuất hiện nói chuyện cho người ta.
Bây giờ nhìn thấy trấn Hắc Sơn phát triển thành như vậy, khí thế hừng hực, các người liền muốn phân chén canh, thậm chí muốn cướp lấy, dưới thiên địa này làm gì có chuyện tốt như vậy.
- Triệu Thụy An, ông vẫn giống như trước đây, là một quan lại điển hình, thật sự không hề có chút bổn sự.
Nhiếp Việt đứng đầu huyện Hình Đường, có được ưu thế, hơn nữa có kinh nghiệm chấp chính một năm ở đây, hiện tại hắn đã bước đầu nắm giữ quyền nói chuyện trong hội nghị thường ủy. Trong mười một ủy viên, phó bí thư huyện ủy Trương Chấn, chủ nhiệm văn phòng huyện ủy Trịnh Tuyết Mai, bí thư chính pháp ủy Từ Quốc Phú đã hoàn toàn dựa dẫm vào hắn.
Mà trước đó vẫn luôn duy trì trung lập như trưởng ban tổ chức Trần Thái Niên, trải qua vài tháng mài hợp, đã bị Nhiếp Việt thành công thu phục, trong chuyện này phải cảm tạ Lý Kiều. Vì vậy từ sau khi phó bí thư huyện ủy nhậm chức vẫn luôn thật bình tĩnh, nên hội báo thì chủ động hội báo, nhìn không ra có địa phương nào không thích hợp.
Thử nghĩ dưới tình huống như thế, cho dù Trần Thái Niên có chỗ dựa trên thành phố thì thế nào? Dám ngang nhiên đối kháng cùng Nhiếp Việt sao? Nếu cần đứng thành hàng, hắn tự nhiên phải tuyển thế đứng tương đối mạnh.
Dù sao so sánh với Nhiếp Việt, hiện tại Triệu Thụy An ngoại trừ nắm giữ trưởng ban tuyên giáo huyện Lương Trung Hòa cùng phó chủ tịch thường vụ huyện Vương Hải, cũng không còn ai là người của hắn.
/1590
|