Tô Mộc cũng biết Nhâm Lập Quyên cần có thời gian giảm xóc, cho nên cũng không nói gì, yên lặng đứng phía trước cửa sổ, nhìn sắc mặt Nhâm Lập Quyên từ từ khôi phục như lúc ban đầu, lúc này mới mỉm cười nói.
- Nhâm tỷ, hiện tại khỏe chưa?
Tô Mộc nói.
- Đỡ rồi!
Nhâm Lập Quyên gật đầu, nhìn Tô Mộc nói:
- Đỗ cục có phải đã sớm biết thân phận của cậu rồi không?
- Biết!
Tô Mộc nói.
- Vậy Mã cục có phải cũng biết?
Nhâm Lập Quyên hỏi.
- Cái này tôi cũng không rõ, nhưng có thể khẳng định là bây giờ hắn tuyệt đối biết rồi, về phần tối qua có biết hay không tôi không rõ.
Tô Mộc cười nói.
- Nhất định là biết rồi, nếu không với tính cách của Mã cục, hắn chắc chắn sẽ không rời đi như vậy.
Nhâm Lập Quyên cúi đầu nói:
- Phải biết rằng Từ Hổ do Mã cục chọn ra, nhưng tối qua hắn lại cứng rắn không mở miệng nói một câu, chuyện này thật quá không bình thường. Còn nữa cô gái tối hôm qua, tên là Du Quỳ nói cậu không truy cứu trách nhiệm của bọn họ phải không?
- Không truy cứu? Cô ta nói như vậy sao?
Tô Mộc hỏi.
- Chính là ý tứ này, làm sao? Chẳng lẽ cô ta nói dối?
Nhâm Lập Quyên không khỏi nhíu mày.
Phải biết rằng chuyện tối qua khi xử lý sẽ có hai loại kết quả, nếu Tô Mộc truy cứu..., chẳng những bọn Hạ Đào chịu trừng phạt nghiêm trọng, ngay cả Du Quỳ cũng đừng hòng chạy trốn. Nhưng vì Du Quỳ lấy ra một số chứng cớ chứng minh Từ Hổ làm chuyện trái pháp luật, có hành động chủ động phối hợp, Nhâm Lập Quyên vẫn chọn lựa xử lý nhẹ nhàng với nàng.
- Nhâm tỷ. Vậy các vị xử lý chuyện tối qua như thế nào rồi.
Tô Mộc không biểu lộ ý kiến cười hỏi.
- Từ Hổ bị cách chức chờ điều tra xử lý, tất cả hiệp cảnh tham dự gây án đều bị sa thải, đám người Hạ Đào bởi vì nhận tội tương đối quyết đoán, có chủ động phối hợp với chúng tôi phá án, cho nên xử phạt hành chính. Khách sạn Quân Duyệt nghi ngờ tham gia vào hành động phạm tội, cưỡng chế tạm thời ngừng kinh doanh chỉnh đốn.
Nói đến chính sự Nhâm Lập Quyên lập tức báo cáo.
- Nói như vậy, cứ dựa theo quyết định của các vị mà làm.
Tô Mộc cười nói:
- Về phần Hạ Đào và Du Quỳ, xét thấy bọn họ thật sự có tình tiết nhận tội và chủ động phối hợp phá án, tôi sẽ không truy cứu nữa. Nhưng không truy cứu là không truy cứu. Nhâm tỷ, đối với tình hình trị an bây giờ của khu Cao Khai tôi thực sự lo lắng, chẳng lẽ cũng bởi vì lúc ấy tôi mang theo hai vạn đồng bên mình cho nên bị theo dõi sao?
Nếu như chuyện này là sự thật, vậy còn ai dám đến khu Cao Khai tiến hành khảo sát nữa? Còn ai dám ngủ lại trên mặt đất khu Cao Khai? Điều khiến tôi cảm thấy tức giận chính là, đại đội trị an còn vô pháp vô thiên hơn bọn lưu manh vô lại. Bọn lưu manh vô lại nhiều lắm cũng chỉ hù dọa mấy câu, còn bọn họ thì sao? Hành vi của bọn họ chính là tự bôi đen cảnh đội, là bôi đen hình tượng khu Cao Khai chúng ta.
Tô Mộc ban đầu vẫn mỉm cười, nhưng khi nói đến vấn đề có liên quan đến chỉnh đốn trị an, thái độ càng ngày càng nghiêm túc. Đây không phải là chuyện nhỏ, nếu như ngay cả an toàn tối thiểu nhất cũng không được bảo đảm, ai còn muốn tới nơi này làm việc?
- Tô chủ nhiệm, cậu yên tâm. Có tôi ở đây, đại đội trị an tuyệt đối sẽ không phát sinh chuyện như vậy thêm lần nữa. Dưới sự lãnh đạo của Tô chủ nhiệm đại đội trị an tuyệt đối sẽ hộ tống khu Cao Khai phát triển kinh tế, có ai dám làm ra hành động nguy hại đến hình tượng khu Cao Khai, một khi điều tra ra tuyệt đối không buông tha.
Nhâm Lập Quyên nghiêm túc nói.
Nói ra Nhâm Lập Quyên tỏ thái độ như vậy cũng động tác bản năng của nhiều năm công tác, là xem Tô Mộc là lãnh đạo. Chính vì vừa rồi, Tô Mộc vô hình trung phóng thích ra loại khí thế, thật sự khiến cho Nhâm Lập Quyên cảm thấy có loại quan uy đập vào mặt.
- Nhâm tỷ, tôi tin tưởng năng lực của chị, có bất kỳ khó khăn gì cứ tới tìm tôi. Nếu chúng tôi là bạn học cũ, tôi cũng không giấu chị. Vấn đề trị an của khu Cao Khai, tôi bất kể trước kia như thế nào, nhưng bắt đầu từ hiện tại, sẽ phải bảo đảm không xuất hiện bất kỳ loạn tử nào nữa. Nếu còn xuất hiện loạn tử, tôi tuyệt đối sẽ không bỏ qua. Nhâm tỷ, tôi mới vừa tiền nhiệm đã gặp được chị, vì vậy chị phải giúp tôi.
Tô Mộc cười nói.... ,
- Bây giờ mới biết kêu tôi giúp cậu, vậy tối qua đã làm gì.
Nhâm Lập Quyên trừng mắt liếc Tô Mộc, có chút mùi vị hờn dỗi bên trong.
Sau khi biểu hiện xong thái độ đứng đắn, muốn cho Nhâm Lập Quyên đối đãi với Tô Mộc như chủ nhiệm quản ủy hội, còn cần quá trình thích ứng. Cho nên nói ra Nhâm Lập Quyên vẫn giống như trước kia, tương đối tùy ý. Mà nàng làm như vậy cũng không phải vô ý, nàng cũng muốn thông qua phương thức như thế, kéo gần hơn quan hệ với Tô Mộc. Dù sao nàng có ưu thế trời cho như vậy, không lợi dụng thì thật sự đáng tiếc.
- Nhâm tỷ, coi như tôi sai lầm vẫn không được sao? Nếu không bây giờ cũng sắp tan tầm rồi, tôi mời chị ăn cơm, xem như chuộc lỗi, thế nào?
Tô Mộc cười nói.
- Mời tôi ăn cơm để xin lỗi? Không được, nếu cậu mời tôi ăn cơm..., nhất định phải đến tiệm cơm cao cấp một chút. Bữa tối nay coi như tôi mời, nói thế nào cậu cũng là quan mới tiền nhiệm, tối qua tôi không biết coi như xong, hôm nay nếu đã biết rồi thì không thể không làm gì cả. Nếu không truyền đi, thật sự sẽ bị đám bạn học của chúng ta mắng chết. Như vậy tôi còn gì thể diện của trưởng lớp nữa.
Nhâm Lập Quyên cười nói.
- Có cần nghiêm trọng như vậy hay không?
Tô Mộc hỏi.
- Chính là nghiêm trọng như thế!
Nhâm Lập Quyên gật đầu nói.
- Nói như vậy bữa cơm tối nay chị không thể không mời?
- Tuyệt đối không nhượng bộ!
- Được rồi, vậy tôi cung kính không bằng tuân mệnh. Nơi này Nhâm tỷ rất quen thuộc, chúng ta tùy tiện tìm một quán cơm ăn là được rồi, tôi có chút việc cũng muốn hỏi chị.
Tô Mộc nói.
- Vừa vặn, tôi biết khu Cao Khai có quán cơm không tệ, chúng ta qua đó đi.
Nhâm Lập Quyên cười tủm tỉm nói.
- Được!
Nơi Nhâm Lập Quyên nói là một khu rất nổi tiếng của khu Cao Khai, tên là con đường mỹ thực. Trên con đường này có rất nhiều tiệm cơm nhỏ, kiến trúc ngổn ngang, một số tiệm cơm nhìn qua còn giống như sắp sụp đổ, nhưng không thể phủ nhận, nơi này đích xác là vô cùng náo nhiệt. Những người đi làm gần đây, còn cả những dân công, thậm chí ngay cả người của cơ quan chính phủ, đều tới đây ăn cơm.
- Nhâm đội, cô đến rồi!
Khi Nhâm Lập Quyên xuất hiện trước một tiệm cơm không có tên, ông chủ tiệm cơm vội tiến lên chào hỏi. Có thể nhìn ra, ở đây Nhâm Lập Quyên thật sự có rất nhiều người quen thuộc. Thật ra chuyện này cũng khó trách, Nhâm Lập Quyên nói thế nào cũng là đội trưởng trị an, chịu trách nhiệm trị an vùng này. Nếu không nhận ra Tô Mộc còn có thể, nhưng nếu không nhận ra Nhâm Lập Quyên thì thật sự có vấn đề.
- Đúng vậy, lão Trương, hôm nay tôi mời khách, ông chuẩn bị cho tôi vài món ăn nhắm rượu, lấy thêm hai chai bia.
Nhâm Lập Quyên hào sảng nói.
- Được, tới liền, tới liền!
Tô Mộc vốn không lạ gì tính cách của Nhâm Lập Quyên, phải biết rằng khi học đại học, trong lớp có hoạt động giống như tụ họp, đều là Nhâm Lập Quyên chịu trách nhiệm ra mặt liên lạc. Thật sự nói đến bản lãnh giao tiếp, Nhâm Lập Quyên tuyệt đối không có vấn đề.
- Nhâm tỷ, tôi nhớ chị uống rất khá? Ngày trước một mình chị dám quật ngã mấy tên con trai trong lớp chúng ta. Sau trận đó, mọi người mới đặt cho chị danh hiệu nữ trung hào kiệt.
Tô Mộc ngồi xuống cười nói.
- Đó là lúc trước, bây giờ già rồi, không được.
Nhâm Lập Quyên cười nói.
- Già rồi? Tôi nói Nhâm tỷ, tâm ý của chị như vậy là không đúng, chị đang đứng ở tuổi thanh xuân dung mạo xinh đẹp, tại sao có thể tùy tiện kêu già? Đúng rồi, tối nay chị không có hẹn sao? Nếu không gọi Cam Thần đến đây đi.
Tô Mộc nói.
- Hắn sao, gần đây hắn đi theo lãnh đạo xuống nông thôn điều tra nghiên cứu rồi, nhanh nhất cũng phải ba ngày mới trở về. Như vậy đi, tôi không phải nói với cậu rồi, nếu cậu đã tới đây, chúng ta liên lạc, cử hành một buổi gặp mặt bạn học quy mô nhỏ. Đợi đến lúc đó, tôi tuyệt đối để Cam Thần uống với cậu đến cùng.
Khi Nhâm Lập Quyên nhắc tới Cam Thần, trên mặt toát ra vẻ mặt hạnh phúc chân thành.
Người ta nói nữ nhân đang yêu chính là thời điểm ngọt ngào hạnh phúc nhất, hiện tại Nhâm Lập Quyên chính là trong trạng thái như vậy. Nàng và Cam Thần có thể đi đến hiện tại, thực tại không dễ dàng, vì vậy nàng càng thêm quý trọng phần tình cảm này.
- Hội bạn học? Được, không thành vấn đề, tôi cũng rất muốn gặp mặt mọi người.
Tô Mộc cười nói.
Nói đến hội bạn học, Tô Mộc thật sự không có mâu thuẫn gì trong lòng. Ban đầu khi hắn ở trường đại học, chính là chủ tịch hội học sinh, vì vậy nói đến phương diện xã giao, hắn ứng phó khá thành thạo.
Không khí ở đây chính là trong lúc nói chuyện tùy ý như vậy trở nên rất thân thiện.
Có quan hệ bạn học ở đây, làm thế nào quan hệ cũng rất nhanh trở nên thoải mái. Hơn nữa Nhâm Lập Quyên trải qua mấy năm lăn lộn, cũng không còn là nha đầu làm việc hấp tấp năm đó, cũng biết lúc này nên nói những gì. Tô Mộc đến đây, còn chưa tiền nhiệm đã đưa cho Nhâm Lập Quyên một phần đại lễ, khiến nàng có thể trong thời gian ngắn nhất nắm đại đội trị an trong lòng bàn tay.
Nhâm Lập Quyên cũng không ngốc, dĩ nhiên biết kế tiếp nên làm như thế nào. Tô Mộc mới đến, khẩn cấp cần có người bên cạnh mình. Mà Nhâm Lập Quyên lại xuất hiện vào thời điểm thích hợp. Thật ra dựa theo ý nghĩ của Nhâm Lập Quyên, nếu có thể kéo Cam Thần qua đây, để cho hắn gia nhập vào đường dây của Tô Mộc, thì tình hình sẽ càng hoàn mỹ.
- Trương lão bản, làm ăn không tệ, rất náo nhiệt đấy!
Khi Tô Mộc đang đào lấy tin tức muốn biết từ trong miệng Nhâm Lập Quyên, bên trong quán đột nhiên xuất hiện mấy đạo thân ảnh, nhìn cách ăn mặc của bọn họ, thực sự rất chính quy, nhất loạt mặc đồng phục, trên ngực còn thêu một hàng chữ: Khoa học kỹ thuật Phi Long.
Trong nháy mắt mấy người này xuất hiện, Nhâm Lập Quyên bất chợt dừng lại, trong mắt hiện lên một loại chán ghét, nhìn mấy người này khinh thường nói.
- Một đám chó cậy gần nhà, gà cậy gần chuồng!
Có thể làm cho Nhâm Lập Quyên nói ra những lời như vậy, Tô Mộc thật sự cảm thấy rất giật mình, quay đầu nhìn xem là chuyện gì xảy ra, nhưng cảnh tượng vừa nhìn thấy, khiến cho sắc mặt hắn không khỏi âm trầm.
- Nhâm tỷ, hiện tại khỏe chưa?
Tô Mộc nói.
- Đỡ rồi!
Nhâm Lập Quyên gật đầu, nhìn Tô Mộc nói:
- Đỗ cục có phải đã sớm biết thân phận của cậu rồi không?
- Biết!
Tô Mộc nói.
- Vậy Mã cục có phải cũng biết?
Nhâm Lập Quyên hỏi.
- Cái này tôi cũng không rõ, nhưng có thể khẳng định là bây giờ hắn tuyệt đối biết rồi, về phần tối qua có biết hay không tôi không rõ.
Tô Mộc cười nói.
- Nhất định là biết rồi, nếu không với tính cách của Mã cục, hắn chắc chắn sẽ không rời đi như vậy.
Nhâm Lập Quyên cúi đầu nói:
- Phải biết rằng Từ Hổ do Mã cục chọn ra, nhưng tối qua hắn lại cứng rắn không mở miệng nói một câu, chuyện này thật quá không bình thường. Còn nữa cô gái tối hôm qua, tên là Du Quỳ nói cậu không truy cứu trách nhiệm của bọn họ phải không?
- Không truy cứu? Cô ta nói như vậy sao?
Tô Mộc hỏi.
- Chính là ý tứ này, làm sao? Chẳng lẽ cô ta nói dối?
Nhâm Lập Quyên không khỏi nhíu mày.
Phải biết rằng chuyện tối qua khi xử lý sẽ có hai loại kết quả, nếu Tô Mộc truy cứu..., chẳng những bọn Hạ Đào chịu trừng phạt nghiêm trọng, ngay cả Du Quỳ cũng đừng hòng chạy trốn. Nhưng vì Du Quỳ lấy ra một số chứng cớ chứng minh Từ Hổ làm chuyện trái pháp luật, có hành động chủ động phối hợp, Nhâm Lập Quyên vẫn chọn lựa xử lý nhẹ nhàng với nàng.
- Nhâm tỷ. Vậy các vị xử lý chuyện tối qua như thế nào rồi.
Tô Mộc không biểu lộ ý kiến cười hỏi.
- Từ Hổ bị cách chức chờ điều tra xử lý, tất cả hiệp cảnh tham dự gây án đều bị sa thải, đám người Hạ Đào bởi vì nhận tội tương đối quyết đoán, có chủ động phối hợp với chúng tôi phá án, cho nên xử phạt hành chính. Khách sạn Quân Duyệt nghi ngờ tham gia vào hành động phạm tội, cưỡng chế tạm thời ngừng kinh doanh chỉnh đốn.
Nói đến chính sự Nhâm Lập Quyên lập tức báo cáo.
- Nói như vậy, cứ dựa theo quyết định của các vị mà làm.
Tô Mộc cười nói:
- Về phần Hạ Đào và Du Quỳ, xét thấy bọn họ thật sự có tình tiết nhận tội và chủ động phối hợp phá án, tôi sẽ không truy cứu nữa. Nhưng không truy cứu là không truy cứu. Nhâm tỷ, đối với tình hình trị an bây giờ của khu Cao Khai tôi thực sự lo lắng, chẳng lẽ cũng bởi vì lúc ấy tôi mang theo hai vạn đồng bên mình cho nên bị theo dõi sao?
Nếu như chuyện này là sự thật, vậy còn ai dám đến khu Cao Khai tiến hành khảo sát nữa? Còn ai dám ngủ lại trên mặt đất khu Cao Khai? Điều khiến tôi cảm thấy tức giận chính là, đại đội trị an còn vô pháp vô thiên hơn bọn lưu manh vô lại. Bọn lưu manh vô lại nhiều lắm cũng chỉ hù dọa mấy câu, còn bọn họ thì sao? Hành vi của bọn họ chính là tự bôi đen cảnh đội, là bôi đen hình tượng khu Cao Khai chúng ta.
Tô Mộc ban đầu vẫn mỉm cười, nhưng khi nói đến vấn đề có liên quan đến chỉnh đốn trị an, thái độ càng ngày càng nghiêm túc. Đây không phải là chuyện nhỏ, nếu như ngay cả an toàn tối thiểu nhất cũng không được bảo đảm, ai còn muốn tới nơi này làm việc?
- Tô chủ nhiệm, cậu yên tâm. Có tôi ở đây, đại đội trị an tuyệt đối sẽ không phát sinh chuyện như vậy thêm lần nữa. Dưới sự lãnh đạo của Tô chủ nhiệm đại đội trị an tuyệt đối sẽ hộ tống khu Cao Khai phát triển kinh tế, có ai dám làm ra hành động nguy hại đến hình tượng khu Cao Khai, một khi điều tra ra tuyệt đối không buông tha.
Nhâm Lập Quyên nghiêm túc nói.
Nói ra Nhâm Lập Quyên tỏ thái độ như vậy cũng động tác bản năng của nhiều năm công tác, là xem Tô Mộc là lãnh đạo. Chính vì vừa rồi, Tô Mộc vô hình trung phóng thích ra loại khí thế, thật sự khiến cho Nhâm Lập Quyên cảm thấy có loại quan uy đập vào mặt.
- Nhâm tỷ, tôi tin tưởng năng lực của chị, có bất kỳ khó khăn gì cứ tới tìm tôi. Nếu chúng tôi là bạn học cũ, tôi cũng không giấu chị. Vấn đề trị an của khu Cao Khai, tôi bất kể trước kia như thế nào, nhưng bắt đầu từ hiện tại, sẽ phải bảo đảm không xuất hiện bất kỳ loạn tử nào nữa. Nếu còn xuất hiện loạn tử, tôi tuyệt đối sẽ không bỏ qua. Nhâm tỷ, tôi mới vừa tiền nhiệm đã gặp được chị, vì vậy chị phải giúp tôi.
Tô Mộc cười nói.... ,
- Bây giờ mới biết kêu tôi giúp cậu, vậy tối qua đã làm gì.
Nhâm Lập Quyên trừng mắt liếc Tô Mộc, có chút mùi vị hờn dỗi bên trong.
Sau khi biểu hiện xong thái độ đứng đắn, muốn cho Nhâm Lập Quyên đối đãi với Tô Mộc như chủ nhiệm quản ủy hội, còn cần quá trình thích ứng. Cho nên nói ra Nhâm Lập Quyên vẫn giống như trước kia, tương đối tùy ý. Mà nàng làm như vậy cũng không phải vô ý, nàng cũng muốn thông qua phương thức như thế, kéo gần hơn quan hệ với Tô Mộc. Dù sao nàng có ưu thế trời cho như vậy, không lợi dụng thì thật sự đáng tiếc.
- Nhâm tỷ, coi như tôi sai lầm vẫn không được sao? Nếu không bây giờ cũng sắp tan tầm rồi, tôi mời chị ăn cơm, xem như chuộc lỗi, thế nào?
Tô Mộc cười nói.
- Mời tôi ăn cơm để xin lỗi? Không được, nếu cậu mời tôi ăn cơm..., nhất định phải đến tiệm cơm cao cấp một chút. Bữa tối nay coi như tôi mời, nói thế nào cậu cũng là quan mới tiền nhiệm, tối qua tôi không biết coi như xong, hôm nay nếu đã biết rồi thì không thể không làm gì cả. Nếu không truyền đi, thật sự sẽ bị đám bạn học của chúng ta mắng chết. Như vậy tôi còn gì thể diện của trưởng lớp nữa.
Nhâm Lập Quyên cười nói.
- Có cần nghiêm trọng như vậy hay không?
Tô Mộc hỏi.
- Chính là nghiêm trọng như thế!
Nhâm Lập Quyên gật đầu nói.
- Nói như vậy bữa cơm tối nay chị không thể không mời?
- Tuyệt đối không nhượng bộ!
- Được rồi, vậy tôi cung kính không bằng tuân mệnh. Nơi này Nhâm tỷ rất quen thuộc, chúng ta tùy tiện tìm một quán cơm ăn là được rồi, tôi có chút việc cũng muốn hỏi chị.
Tô Mộc nói.
- Vừa vặn, tôi biết khu Cao Khai có quán cơm không tệ, chúng ta qua đó đi.
Nhâm Lập Quyên cười tủm tỉm nói.
- Được!
Nơi Nhâm Lập Quyên nói là một khu rất nổi tiếng của khu Cao Khai, tên là con đường mỹ thực. Trên con đường này có rất nhiều tiệm cơm nhỏ, kiến trúc ngổn ngang, một số tiệm cơm nhìn qua còn giống như sắp sụp đổ, nhưng không thể phủ nhận, nơi này đích xác là vô cùng náo nhiệt. Những người đi làm gần đây, còn cả những dân công, thậm chí ngay cả người của cơ quan chính phủ, đều tới đây ăn cơm.
- Nhâm đội, cô đến rồi!
Khi Nhâm Lập Quyên xuất hiện trước một tiệm cơm không có tên, ông chủ tiệm cơm vội tiến lên chào hỏi. Có thể nhìn ra, ở đây Nhâm Lập Quyên thật sự có rất nhiều người quen thuộc. Thật ra chuyện này cũng khó trách, Nhâm Lập Quyên nói thế nào cũng là đội trưởng trị an, chịu trách nhiệm trị an vùng này. Nếu không nhận ra Tô Mộc còn có thể, nhưng nếu không nhận ra Nhâm Lập Quyên thì thật sự có vấn đề.
- Đúng vậy, lão Trương, hôm nay tôi mời khách, ông chuẩn bị cho tôi vài món ăn nhắm rượu, lấy thêm hai chai bia.
Nhâm Lập Quyên hào sảng nói.
- Được, tới liền, tới liền!
Tô Mộc vốn không lạ gì tính cách của Nhâm Lập Quyên, phải biết rằng khi học đại học, trong lớp có hoạt động giống như tụ họp, đều là Nhâm Lập Quyên chịu trách nhiệm ra mặt liên lạc. Thật sự nói đến bản lãnh giao tiếp, Nhâm Lập Quyên tuyệt đối không có vấn đề.
- Nhâm tỷ, tôi nhớ chị uống rất khá? Ngày trước một mình chị dám quật ngã mấy tên con trai trong lớp chúng ta. Sau trận đó, mọi người mới đặt cho chị danh hiệu nữ trung hào kiệt.
Tô Mộc ngồi xuống cười nói.
- Đó là lúc trước, bây giờ già rồi, không được.
Nhâm Lập Quyên cười nói.
- Già rồi? Tôi nói Nhâm tỷ, tâm ý của chị như vậy là không đúng, chị đang đứng ở tuổi thanh xuân dung mạo xinh đẹp, tại sao có thể tùy tiện kêu già? Đúng rồi, tối nay chị không có hẹn sao? Nếu không gọi Cam Thần đến đây đi.
Tô Mộc nói.
- Hắn sao, gần đây hắn đi theo lãnh đạo xuống nông thôn điều tra nghiên cứu rồi, nhanh nhất cũng phải ba ngày mới trở về. Như vậy đi, tôi không phải nói với cậu rồi, nếu cậu đã tới đây, chúng ta liên lạc, cử hành một buổi gặp mặt bạn học quy mô nhỏ. Đợi đến lúc đó, tôi tuyệt đối để Cam Thần uống với cậu đến cùng.
Khi Nhâm Lập Quyên nhắc tới Cam Thần, trên mặt toát ra vẻ mặt hạnh phúc chân thành.
Người ta nói nữ nhân đang yêu chính là thời điểm ngọt ngào hạnh phúc nhất, hiện tại Nhâm Lập Quyên chính là trong trạng thái như vậy. Nàng và Cam Thần có thể đi đến hiện tại, thực tại không dễ dàng, vì vậy nàng càng thêm quý trọng phần tình cảm này.
- Hội bạn học? Được, không thành vấn đề, tôi cũng rất muốn gặp mặt mọi người.
Tô Mộc cười nói.
Nói đến hội bạn học, Tô Mộc thật sự không có mâu thuẫn gì trong lòng. Ban đầu khi hắn ở trường đại học, chính là chủ tịch hội học sinh, vì vậy nói đến phương diện xã giao, hắn ứng phó khá thành thạo.
Không khí ở đây chính là trong lúc nói chuyện tùy ý như vậy trở nên rất thân thiện.
Có quan hệ bạn học ở đây, làm thế nào quan hệ cũng rất nhanh trở nên thoải mái. Hơn nữa Nhâm Lập Quyên trải qua mấy năm lăn lộn, cũng không còn là nha đầu làm việc hấp tấp năm đó, cũng biết lúc này nên nói những gì. Tô Mộc đến đây, còn chưa tiền nhiệm đã đưa cho Nhâm Lập Quyên một phần đại lễ, khiến nàng có thể trong thời gian ngắn nhất nắm đại đội trị an trong lòng bàn tay.
Nhâm Lập Quyên cũng không ngốc, dĩ nhiên biết kế tiếp nên làm như thế nào. Tô Mộc mới đến, khẩn cấp cần có người bên cạnh mình. Mà Nhâm Lập Quyên lại xuất hiện vào thời điểm thích hợp. Thật ra dựa theo ý nghĩ của Nhâm Lập Quyên, nếu có thể kéo Cam Thần qua đây, để cho hắn gia nhập vào đường dây của Tô Mộc, thì tình hình sẽ càng hoàn mỹ.
- Trương lão bản, làm ăn không tệ, rất náo nhiệt đấy!
Khi Tô Mộc đang đào lấy tin tức muốn biết từ trong miệng Nhâm Lập Quyên, bên trong quán đột nhiên xuất hiện mấy đạo thân ảnh, nhìn cách ăn mặc của bọn họ, thực sự rất chính quy, nhất loạt mặc đồng phục, trên ngực còn thêu một hàng chữ: Khoa học kỹ thuật Phi Long.
Trong nháy mắt mấy người này xuất hiện, Nhâm Lập Quyên bất chợt dừng lại, trong mắt hiện lên một loại chán ghét, nhìn mấy người này khinh thường nói.
- Một đám chó cậy gần nhà, gà cậy gần chuồng!
Có thể làm cho Nhâm Lập Quyên nói ra những lời như vậy, Tô Mộc thật sự cảm thấy rất giật mình, quay đầu nhìn xem là chuyện gì xảy ra, nhưng cảnh tượng vừa nhìn thấy, khiến cho sắc mặt hắn không khỏi âm trầm.
/1590
|