Quan Bảng

Chương 738 - Con Bướm Tuy Nhỏ, Che Phủ Vạn Lý

/1590


Chương 741: Con bướm tuy nhỏ, che phủ vạn lý

Sự kiện cưỡng chế di dời của trấn Long Tỉnh do Niếp Việt ra tay, mượn lấy cơ hội này cấp cho Tôn Nguyên Bồi một kích hung hăng, làm uy tín của hắn quét rác. Nếu như nói sự kiện Lưu Đăng Khoa vẫn do Niếp Việt ra tay, tình huống sẽ khác. Như vậy thật dễ dàng bị người mượn cớ, nghĩ Niếp Việt cố ý đả kích Tôn Nguyên Bồi, đây là hành vi không đoàn kết trong ban lãnh đạo.

Không thể lặp lại hành động như vậy thêm lần nữa!

Nhưng nếu giao cho Lý Kiều ra mặt, tình huống sẽ khác hẳn. Lý Kiều là ai? Đó là phó bí thư huyện ủy Hình Đường, hơn nữa quan trọng nhất là trước kia Lý Kiều là người của Lý Hưng Hoa, về sau Lý Hưng Hoa điều đi nơi khác mới đứng vào đội ngũ Trương Ngâm Tuyên. Lựa chọn như vậy thật bình thường, không tồn tại trung thành hay phản bội.

Dưới tình huống như thế, do Lý Kiều ra mặt đem phần chiến tích như vậy lấy vào trong tay, vẫn tốt hơn do Niếp Việt xử lý. Như vậy ít nhất có thể chia sẻ một bộ phận hỏa lực. Đương nhiên còn có chuyện trọng yếu nhất, Lý Kiều có thể mượn dùng cơ hội này đem người của mình đặt lên vị trí cục trưởng cục giáo dục. Tin tưởng có điều kiện tốt như vậy, Lý Kiều quả quyết sẽ không cự tuyệt.

Thuật quan trường nhiều khi phải lưu ý những chi tiết nhỏ, tuyệt đối không thể sơ sẩy. Phải biết rằng có đôi khi những chi tiết nhỏ này là ma quỷ dễ dàng trí mạng nhất.

Tòa lầu ủy ban thành phố Thanh Lâm.

Khi Tô Mộc đi tới nơi này, đã có cảm giác cảnh còn người mất. Trước kia hắn từng ra vào nơi này nhiều lần, nhưng khi đó hắn còn là quan chức Thanh Lâm thị. Hiện tại quan hệ của hắn ở Cổ Lan thị, dù lần này tới đây cũng dùng thân phận khác gặp Tần Mông. Chân chính nói tới đây hội báo công tác đều là chuyện của Niếp Việt, không quan hệ gì với Tô Mộc.

Nếu không tin tức này truyền đi ra, tình huống sẽ nghiêm trọng.

Quan chức Cổ Lan thị lại đi tới Thanh Lâm thị hội báo công tác, đây là chuyện gì?

Khi Tô Mộc cùng Niếp Việt đi tới trong hành lang, Chu Chương cười nghênh đón:

Niếp bí thư, chủ tịch ở bên trong chờ ngài, ngài vào trước đi.

Được!

Niếp Việt gật gật đầu, gõ cửa xong liền đi vào.

Tô chủ nhiệm, đã lâu không gặp.

Chu Chương cười nói.

Chu ca, anh đừng chê cười tôi.

Tô Mộc nói xong mời điếu thuốc, Chu Chương cười tiếp nhận nhưng không châm lửa, lại đặt sang bên:

Được rồi, vào ngồi với tôi đi. Chủ tịch nói lát nữa cậu đi vào. Cậu không biết, chủ tịch nghe nói cậu đã trở lại thật sự cao hứng. Tôi còn chưa từng nhìn thấy chủ tịch cao hứng như vậy bao giờ.

Đúng là thư ký đủ tư cách! Khó trách lại được Tần Mông nhìn trúng!

Đừng nhìn chỉ vài câu nói vừa rồi, nhưng Chu Chương vừa ca tụng Tần Mộng lại trong vô hình tỏ rõ địa vị của Tô Mộc trong lòng Tần Mông, cũng có thể mượn việc này kéo gần quan hệ với Tô Mộc.

Chu ca, gần đây thế nào?

Tô Mộc mỉm cười hỏi.

Vẫn như vậy, còn thế nào, như cũ thôi.

Như cũ thật tốt, ít nhất nói rõ không xảy ra việc gì.



Tô Mộc cùng Chu Chương trò chuyện tán gẫu bên ngoài, hắn cũng không biết Niếp Việt nói gì với Tần Mông, cũng không biết hắn hội báo công tác như thế nào. Nhưng Tô Mộc lại biết nếu Tần Mông muốn nhờ cơ hội này làm gì đó, không phải là không thể nào. Ở trong quan trường bao lâu nay, làm cho Tô Mộc hiểu được nơi này sẽ không có chuyện gì là việc nhỏ.

Con bướm tuy nhỏ, nhưng khi vỗ cánh có thể ảnh hưởng ngoài vạn lý.

Khoảng nửa giờ sau cửa văn phòng bị đẩy ra, vẻ mặt Niếp Việt tươi cười đi ra ngoài, hiển nhiên cuộc trò chuyện khá tốt. Mà Chu Chương đi tiễn Niếp Việt, Tô Mộc đi vào trong văn phòng.

Đây là lần đầu tiên hai người gặp lại từ sau khi Tô Mộc bị điều đi.

So sánh với lúc Tần Mông mới tới Thanh Lâm thị, trạng thái tinh thần của hắn đã khác hẳn. Hôm nay nhìn hắn càng thêm tự tin, càng thêm có quyết đoán. Ở trên người Tần Mông, Tô Mộc có thể chân thật cảm nhận được khí tức cường thế của một chủ tịch thành phố. Nhìn Tần Mông không như trước kia duy trì điệu thấp, phải biết rằng làm chủ tịch thành phố, nắm giữ mạch máu của một phương, nên cao điệu nhất định phải cao điệu.

Không sai, cường tráng hơn trước kia không ít, xem ra công tác rất tốt.

Tần Mông đảo qua Tô Mộc, cười nói.

Tần chủ tịch, ngài đừng giễu cợt tôi.

Tô Mộc cười nói, cũng may thái độ của Tần Mông vẫn thân thiết như trước. Thậm chí Tô Mộc còn cảm giác được hương vị khác thường.

Giễu cợt? Tôi cũng không có ý tứ giễu cợt cậu, hiện tại cậu chính là niềm kiêu ngạo của Thanh Lâm thị thôi. Cậu hỏi thăm một chút, ai không biết cậu từ Thanh Lâm đi ra ngoài, sau khi tới khu cao tân Cổ Lan làm ra thành tích kinh người bao nhiêu. Cậu biết không, hiện tại mỗi lần họp mặt cùng các thành thị huynh đệ, bọn họ đều nói lúc đó lẽ ra đem cậu trao đổi tới chỗ của họ thì tốt quá.

Tần Mông cười nói.

Tần chủ tịch, tôi là binh sĩ ngài mang đi ra, như thế nào cũng không để cho ngài mất mặt phải không.

Được lắm, ngài muốn đem tôi ra trêu đùa đúng không? Tốt, nếu cần làm vậy tôi có thể thuận cột leo lên thôi.

Quả nhiên nghe xong lời này Tần Mông liền cười to. Hắn thật sự cảm thấy cao hứng, bởi vì Tô Mộc có thể ở trong thời gian ngắn như vậy tạo được thành tích như bây giờ. Phải biết rằng vì thành tích kia, đoạn thời gian trước Tần Mông đi thủ đô còn đặc biệt được Chu lão tiếp kiến. Không phải ai cũng có thể gặp mặt Chu lão, điều này đối với Tần Mông mà nói là vinh hạnh.

Tiểu tử, chuyện của cậu tôi đã nghe Chu lão nói qua, Chu lão thật hài lòng đối với cậu.

Tần Mông nói.

Đó là vì Chu lão không muốn chấp nhặt với tiểu tử như tôi mà thôi, Chu lão có thân phận thế nào, sao lại nói bậy về tôi chứ?

Tô Mộc đùa giỡn, gặp phải trường hợp thế này, vẻ mặt như vậy càng chân thật hơn ra vẻ trang nghiêm. Hơn nữa với quan hệ giữa Tô Mộc cùng Tần Mông, thật sự có khác biệt. Bởi vì có Trịnh Kinh Luân, lẽ ra Tô Mộc phải xưng hô Tần Mông là Tần ca.

Đương nhiên ở trường hợp bây giờ, Tô Mộc tuyệt đối không thể xưng hô như vậy.

Chu Chương ở bên ngoài cũng cảm thấy thật hâm mộ. Phải biết rằng đã lâu Tần Mông không cười lớn tiếng như thế. Địa vị của Tô Mộc trong lòng Tần Mông hình như không hề thay đổi dù đã bị điều động sang thành phố khác. Sáng nay Tần Mông đã từ chối một buổi hội nghị, ý đặc biệt chờ Tô Mộc cùng Niếp Việt tới hội báo. Mà nói chuyện với Niếp Việt chỉ là theo lệ thường, trò chuyện với Tô Mộc mới là đơn giản tùy ý.

Kỳ thật cho dù là Tần Mông cũng không nghĩ tới khi trò chuyện với Tô Mộc sẽ tùy ý như thế. Vốn cho rằng sau khi Tô Mộc rời khỏi Thanh Lâm thị thời gian đã dài, hai người gặp lại sẽ có chút xấu hổ, nhưng ai ngờ chẳng những không như vậy ngược lại còn muốn hòa hợp hơn cả trước kia.

Niếp Việt ở trong văn phòng hồi báo nửa giờ, mà Tô Mộc lại trò chuyện với Tần Mông tới một giờ, nếu không phải hắn cảm thấy thời gian thật sự hơi nhiều, Tần Mông vẫn còn có thể tiếp tục trò chuyện không dứt. Không còn cách nào, bởi vì trong quá trình trò chuyện hai người lại bàn về chuyện kinh tế, những lời Tô Mộc nói ra khiến Tần Mông thật sự cảm thấy thú vị.

Sao đây? Còn ở lại được mấy ngày?

Tần Mông hỏi.

Dạ, mới trở về, ở thêm hai ngày sẽ trở lại.

Tô Mộc nói.

Tốt lắm, có sự tình gì thì liên hệ với tôi trước.

Tần Mông nói.

Dạ được!

Tô Mộc cười đáp.

Đợi khi Chu Chương tiễn Tô Mộc rời đi, quay lại văn phòng chợt phát hiện khuôn mặt Tần Mông có vẻ khác thường. Mà vẻ mặt này chứng tỏ hắn đang cao hứng vô cùng.

Chẳng lẽ có chuyện tốt gì xảy ra hay sao?

Chu Chương đứng im lặng bên cạnh, Tần Mông thản nhiên nói:

Thông tri xuống, hai giờ rưỡi chiều mời dự họp trong phòng hội nghị ủy ban.

Dạ!

Chu Chương gật đầu đáp.

Kỳ thật Niếp Việt đã hồi báo hai chuyện, thứ nhất là sự kiện cưỡng chế di dời trong trấn Long Tỉnh, khởi nguyên là vì cổ mộ. Thứ hai là sự kiện Lưu Đăng Khoa tham ô. Chuyện trước nhằm vào Hứa Vũ Tích, chuyện sau nhằm vào Tôn Nguyên Bồi, mà sau lưng Tôn Nguyên Bồi chính là Ôn Bằng.

Tần Mông cũng biết mình nên làm sao hoạt động mới có thể thu được ích lợi lớn nhất.

Tạm thời đặt chuyện của Lưu Đăng Khoa sang một bên, buổi chiều việc Tần Mông cần làm chính là cắt thịt trên người Hứa Vũ Tích.

Con bướm Tô Mộc vỗ nhẹ cánh, thật sự bắt đầu hình thành phản ứng dây chuyền.

/1590

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status