''woa... Băng sơn mỹ nam a a a''
Tiếng cảm thán cuả Bảo Bảo khiến đám nam nhân giương giương khóe miệng nhịn cười, khoa trương nhất là Nguyệt thái tử trực tiếp cười to.
Đương nhiên, trong đám nam nhân đó trừ bỏ Hoàng đế Đại Tề Ngôn không cười, mà cả người còn phát ra nhiều hàn khí hơn.
''Nguyệt Bảo, không được vô lễ'' Mặc dù lời nói trách cứ nhưng giọng điệu lại không có tí nào gọi là trách cứ. Mà trong đó có tia sủng ái nữa.
''Tiểu muội còn nhỏ, đồng ngôn vô kị, thỉnh Tề hoàng thứ lỗi''
''Không sao'' Tề Ngôn lạnh lùng trả lời.
''Chắc hẳn vị này là Tiểu quận chúa Vô Ưu của Hộ quốc vương phủ đi'' Thiên thái tử phá vỡ không khí lạnh lẽo đi.
''Đúng vậy, tiểu nữ Tần Vô Ưu'' Bảo Bảo giả bộ đáng yêu nói.
''Tiểu quận chúa, chúng ta rất có duyên đi, tên của ngài cùng tên ta đều có chữ Nguyệt''. Sở Nguyệt vui vẻ nói.
''Nguyệt thái tử, Nguyệt trong tên ngài có bộ vương, Nguyệt của bản quận chúa là mặt trăng''. Bảo Bảo không khách khí phản bác.
''Xem ra tiểu Vô Ưu rất ái mộ bản cung nên tên của bản cung cũng tìm hiểu rõ như vậy''. Sở Nguyệt mặt dày lên tiếng.
''Năm nay bản quận chúa mới sáu tuổi thôi đấy'' Bảo Bảo trợn trắng mắt.
''Được rồi, các vị mời'' Diệp Thái tử dẫn đầu hồi cung.
''Chư vị, mời nghỉ ngơi, đêm nay sẽ mở tiệc tẩy trần đón các vị, bản cung có việc, đi trước''
''Diệp Thái tử khách khí''
''Các vị mỹ nam, cáo từ''. Tiểu Bảo Bảo phất tay nói.
--- ------ ------ ------ ------ ------ ------ ---------
Đông cung
''Ca ca, nam nhân Đại Tề kia thật lạnh lùng''
''Nha đầu, đó không người muội có thể đụng, tránh xa hắn ra'' Thái tử nghiêm mặt.
''muội biết rồi ca'' Bảo Bảo thấy sắc mặt ca ca nghiêm túc cũng biết được vị này không dễ chọc nên cũng nghiêm túc đáp ứng.
''Muội đi ngủ trước đây, lát nữa ca nhớ kêu muội dậy'' Bảo Bảo chạy vào trong tẩm điện.
Thái tử bất đắc dĩ lắc lắc đầu rồi chuyển hướng vào thư phòng xử lí công vụ.
--- ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ---
''Nha đầu, đã đến giờ mau dậy'' Thái tử vỗ vỗ má Bảo Bảo.
''ân'' Bảo Bảo dụi dụi mắt ngồi dậy dựa vào lòng thái tử.
''Đi rửa mặt nào''
''ân''
--- ------ ------ ------ ------ ------ ------ ---------
Càn Thanh cung
''Đại Mạc Thái tử đến''
''Đại Sở Thái tử đến''
''Đại Yên Nghệ vương đến''
''Đại Tề Tề đế đến''
Sứ thần các nước tiến vào.
''Thái tử điện hạ đến, Vô Ưu quận chúa đến!''
''Thần tham kiến Thái Tử điện hạ, tham kiến Vô Ưu quận chúa'' Quần thần hành lễ.
Còn Thái tử các nước không đứng lên chỉ cùng Diệp thái tử gật đầu chào hỏi.
Tề Đế bệ hạ ư? Với tính cách cao ngạo này nhìn cũng không thèm nhìn. Huống chi là gật đầu.
Tề đế bệ hạ có lẽ không biết, chỉ vì hành động ngày hôm nay của mình mà con đường tìm kiếm thê tử bị vị đại cữu tử này quang minh chính đại cản trở, ăn không biết bao nhiêu cái ngáng chân của Diệp thái tử.
Tiếng cảm thán cuả Bảo Bảo khiến đám nam nhân giương giương khóe miệng nhịn cười, khoa trương nhất là Nguyệt thái tử trực tiếp cười to.
Đương nhiên, trong đám nam nhân đó trừ bỏ Hoàng đế Đại Tề Ngôn không cười, mà cả người còn phát ra nhiều hàn khí hơn.
''Nguyệt Bảo, không được vô lễ'' Mặc dù lời nói trách cứ nhưng giọng điệu lại không có tí nào gọi là trách cứ. Mà trong đó có tia sủng ái nữa.
''Tiểu muội còn nhỏ, đồng ngôn vô kị, thỉnh Tề hoàng thứ lỗi''
''Không sao'' Tề Ngôn lạnh lùng trả lời.
''Chắc hẳn vị này là Tiểu quận chúa Vô Ưu của Hộ quốc vương phủ đi'' Thiên thái tử phá vỡ không khí lạnh lẽo đi.
''Đúng vậy, tiểu nữ Tần Vô Ưu'' Bảo Bảo giả bộ đáng yêu nói.
''Tiểu quận chúa, chúng ta rất có duyên đi, tên của ngài cùng tên ta đều có chữ Nguyệt''. Sở Nguyệt vui vẻ nói.
''Nguyệt thái tử, Nguyệt trong tên ngài có bộ vương, Nguyệt của bản quận chúa là mặt trăng''. Bảo Bảo không khách khí phản bác.
''Xem ra tiểu Vô Ưu rất ái mộ bản cung nên tên của bản cung cũng tìm hiểu rõ như vậy''. Sở Nguyệt mặt dày lên tiếng.
''Năm nay bản quận chúa mới sáu tuổi thôi đấy'' Bảo Bảo trợn trắng mắt.
''Được rồi, các vị mời'' Diệp Thái tử dẫn đầu hồi cung.
''Chư vị, mời nghỉ ngơi, đêm nay sẽ mở tiệc tẩy trần đón các vị, bản cung có việc, đi trước''
''Diệp Thái tử khách khí''
''Các vị mỹ nam, cáo từ''. Tiểu Bảo Bảo phất tay nói.
--- ------ ------ ------ ------ ------ ------ ---------
Đông cung
''Ca ca, nam nhân Đại Tề kia thật lạnh lùng''
''Nha đầu, đó không người muội có thể đụng, tránh xa hắn ra'' Thái tử nghiêm mặt.
''muội biết rồi ca'' Bảo Bảo thấy sắc mặt ca ca nghiêm túc cũng biết được vị này không dễ chọc nên cũng nghiêm túc đáp ứng.
''Muội đi ngủ trước đây, lát nữa ca nhớ kêu muội dậy'' Bảo Bảo chạy vào trong tẩm điện.
Thái tử bất đắc dĩ lắc lắc đầu rồi chuyển hướng vào thư phòng xử lí công vụ.
--- ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ---
''Nha đầu, đã đến giờ mau dậy'' Thái tử vỗ vỗ má Bảo Bảo.
''ân'' Bảo Bảo dụi dụi mắt ngồi dậy dựa vào lòng thái tử.
''Đi rửa mặt nào''
''ân''
--- ------ ------ ------ ------ ------ ------ ---------
Càn Thanh cung
''Đại Mạc Thái tử đến''
''Đại Sở Thái tử đến''
''Đại Yên Nghệ vương đến''
''Đại Tề Tề đế đến''
Sứ thần các nước tiến vào.
''Thái tử điện hạ đến, Vô Ưu quận chúa đến!''
''Thần tham kiến Thái Tử điện hạ, tham kiến Vô Ưu quận chúa'' Quần thần hành lễ.
Còn Thái tử các nước không đứng lên chỉ cùng Diệp thái tử gật đầu chào hỏi.
Tề Đế bệ hạ ư? Với tính cách cao ngạo này nhìn cũng không thèm nhìn. Huống chi là gật đầu.
Tề đế bệ hạ có lẽ không biết, chỉ vì hành động ngày hôm nay của mình mà con đường tìm kiếm thê tử bị vị đại cữu tử này quang minh chính đại cản trở, ăn không biết bao nhiêu cái ngáng chân của Diệp thái tử.
/33
|