Trương Nhất Phàm đi Mỹ, xin nghỉ nửa tháng.
Tống Minh Triều nhận được tin tức này, âm thầm giơ ngón tay cái lên, nhất định không thể bỏ qua Trương Nhất Phàm, tiểu tử này không đơn giản, lấy lui để tiến!
Ngồi nhìn, người ta là muốn nhìn các anh tự đánh nhau!
Biết được điểm này, Tống Minh Triều trong lòng cân nhắc cơn bão chính trị này, cuối cùng lưu lại cái gì?
Bây giờ bát tiên qua biển, là lúc mỗi người đều tự thể hiện sự thần thông của mình.
Hiển nhiên, việc Trương Nhất Phàm rời đi khiến rất nhiều người cảm thấy nhẹ nhàng thở ra, cho rằng Trương Nhất Phàm rời đi rồi. Đương nhiên, người vui nhất vẫn là Tiếu Quân Dân, sự tồn tại của Trương Nhất Phàm, vốn đã khiến cho anh ta mơ hồ cảm thấy bất an. Hiện tại anh ta đã chiếm được sự ủng hộ của Tống Minh Triều, Sở Dụ, hơn nữa thế lực trước kia của bản thân, hoạt động ở Bắc Kinh cũng không sai biệt lắm, chỉ chờ đại cục quyết định, anh ta liền đi nhậm chức.
Nhưng kế hoạch vĩnh viến không có biến hóa, Tiếu Quân Dân từng cho chính mình hàng trăm ngàn loại giả thiết, giả thiết bản thân có một ngày thất bại, nguyên nhân là ở đâu? Sau khi phân tích, anh ta không kìm nổi cười, nếu Trương Nhất Phàm cố ý tranh mà nói, về mặt bối cảnh mình sẽ thua hắn một trận, nhưng Trương Nhất Phàm lại bỏ qua không nhúng tay, vậy bản thân còn do dự cái gì? Hoàn toàn không còn nỗi lo về sau.
Người gặp chuyện vui, Tiếu Quân Dân năm mươi tuổi, lúc này lại phá lệ hưng phấn. Ngay cả khi đang ngồi trong phòng làm việc, có lúc cũng không kìm nổi cười nhỏ. Tống Minh Triều gọi điện thoại tối, hẹn anh ta buổi tối cùng đi ngâm suối nước nóng.
Tiếu Quân Dân khéo léo từ chối, sơn trang suối nước nóng này tuy rằng tốt, nhưng trong khoảng thời gian này anh ta phải làm một thanh quan, thanh chính liêm khiết, trên thực tế, Tiếu Quân Dân cho tới nay, đều là lấy gian khổ mộc mạc mà xưng. Anh ta ở bên ngoài, không ai có thể thấy anh ta có nửa điểm tật xấu.
Có khi ở bên ngoài ăn món ăn dân dã, còn không bằng ở trong nhà ăn thức ăn nhanh, tuy rằng thời gian ngắn một chút, không giống như khách sạn, đại khách sạn tùy ý như vậy, nhưng càng gấp gáp lại càng không thể lơi lỏng.
Tiếu Quân Dân vẫn luôn đắc ý nhất chính là chiêu giấu giếm, khiến cho vợ của anh ta trúng chiêu, hơn nữa còn phải cười mà nhận Trần Quyên làm con gái, rất thú vị, người phụ nữ ngu ngốc.
Hộ sĩ là một nghề nghiệp khiến cho người đàn ông rất mẫn cảm, bởi vì các cô hiểu biết nhiều, cho nên càng có thể cho đàn ông sự vui vẻ không giống nhau. Tiếu Quân Dân rất thích cảm giác này của Trần Quyên, cô không tồi, rất hiểu sở thích của mình.
Bởi vậy anh ta giả bộ thân thể mình không khỏe, từ chối đi ngâm tắm cùng Tống Minh Triều.
Sắp đến giờ tan làm, anh ta gọi điện thoại về, vừa khéo Trần Quyên lại nghe điện thoại, Tiếu Quân Dân nói với cô, buổi tối sẽ về nhà ăn cơm.
Trần Quyên ngầm hiểu trong lòng, vừa mới gác điện thoại, vợ Tiếu Quân Dân đi vào,
- Ai vậy?
- Là Chủ tịch Tiếu, ông ấy nói tối nay về nhà ăn cơm.
Trần Quyên nói.
- Hừ, ông ta cũng biết về nhà ăn cơm? Thật sự là mặt trời mọc hướng tây.
Bà ấy hôm nay tâm tình có chút khó chịu, ngay cả Trần Quyên cũng không biết vì cái gì, Trần Quyên đoán, có thể vào thời kỳ tiền mãn kinh cảm xúc không ổn định.
Bà vợ nói:
- Trần Quyên à, vậy thì làm thêm vài món, khó có ngày ông ấy ngày ăn hai bữa cơm ở nhà.
Trần Quyên đáp,
- Con lập tức đi làm.
Rất nhiều người phát hiện, Tiếu Quân Dân gần đây thay đổi rất nhiều, mặc kệ người khác mời ông ta đi ngâm tắm hay là ngâm chân, khiêu vũ, ăn cơm, ông ta đều cự tuyệt. Những người này cảm thấy rất kỳ quái, có thể khiến một Đảng viên lão thành biến thành thanh liêm như vậy, quả thực không dễ. Lại nói, bình thường trong vòng tròn bạn bè vui chơi giải trí.
Ngay cả Sở Dụ cũng cảm thấy kỳ quái, Tiếu Quân Dân đây là vì cái gì?
Tống Minh Triều một câu nói rõ thiên cơ, trong giai đoạn mấu chốt này, ông ta không cho phép mình có nửa điểm sai lầm. Xem ra lần này Tiếu Quân Dân đối với vị trí Phó chủ tịch thường trực Tỉnh này, đích thật là nhất định phải có.
Tống Minh Triều và Tiếu Quân Dân ở chính phủ đại viện khách sáo vài câu, nhìn thấy Tiếu Quân Dân lên xe, đi thẳng về nhà, Tống Minh Triều liền không kìm nổi mà mỉm cười.
Trần Quyên sớm đã làm xong đồ ăn, khi Tiếu Quân Dân trở về, ngửi được mùi thức ăn, khá vừa ý tán thưởng một câu,
- Thật không nghĩ tới tay nghề của tiểu Trần cũng không tồi!
Được lãnh đạo khích lệ, Trần Quyên vui vẻ cười.
Vợ của Tiếu Quân Dân từ phòng khách đi tới, thản nhiên nói câu,
- Về rồi sao?
Tiếu Quân Dân đem túi và quần áo ném qua, rửa sạch tay rồi đến phòng ăn ăn cơm.
Hai người cũng đã ở trong phòng ăn rồi, Trần Quyên còn bận rộn trong bếp, bà vợ kêu lên một câu,
- Trần Quyên, qua đây cùng ăn cơm. Cũng không phải người ngoài, tránh khỏi nguội cơm, ăn luôn cho nóng.
Trần Quyên vốn không dám ngồi lên bàn ăn, không ngờ hôm nay Tiếu Quân Dân tâm tình tốt,
- Đúng vậy, cùng ăn cơm đi, trong nhà lại không có người ngoài!
Bà vợ nhìn ông ta một cái, cảm thấy có chút kỳ lạ. Bà ta liền hỏi,
- Chuyện tôi nói với ông, ông suy nghĩ thế nào rồi?
Vừa lúc Trần Quyên bưng cơm tới, Tiếu Quân Dân nhìn cô một cái,
- Bà nói chuyện gì?
- Nhận Trần Quyên làm con gái nuôi!
- Ồ!
Tiếu Quân Dân cũng không nhìn Trần Quyên, vừa ăn cơm vừa trả lời:
- Chỉ cần bà thích thì nhận đi!
Việc này, xem như đã xác định. Bà vợ trên mặt không có chút biểu hiện vui mừng,
- Vậy quyết định thế đi. Ngày mai chúng ta bày một bữa cơm, gọi vài người tới, chính thức tuyên bố Trần Quyên về sau là người nhà của chúng ta.
Tiếu Quân Dân thuận miệng trả lời,
- Bà xem rồi tự quyết định, gần đây tôi bận nhiều việc.
Ăn cơm xong, Tiếu Quân Dân ngồi trên sô pha nhìn tin tức trung ương, đây là chuyện bắt buộ mỗi ngày của Tiếu Quân Dân.
Trần Quyên thu dọn bát đĩa, bận rộn trong phòng bếp.
Bà vợ cũng nằm nghỉ ngơi ở một chỗ, khoảng tám giờ, Trần Quyên bắt đầu chuẩn bị trang điểm cho bà ta. Tiếu Quân Dân vẫn như cũ nằm ở trên sô pha xem TV. Trần Quyên lấy cho bà ta cốc sữa, nhìn bà vợ sau khi uống hết, sau đó đi nhà vệ sinh, lúc này mới nằm trên ghế để cho Trần Quyên làm đẹp.
Quy trình mỗi lần luôn giống nhau, trước khi làm đẹp, trước tiên dán lên mặt, sau đó làm mát xa. Đến khi bà vợ tỉnh ngủ, Trần Quyên lại rửa mặt cho bà. Nhìn bà vợ chậm rãi đi vào giấc ngủ, Tiếu Quân Dân liền đứng lên vào phòng ngủ.
Trần Quyến lắc mình tiến tới, hai người lại đốt củi làm cho phòng ngủ bận rộn lên.
Trần Quyên ha ha cười:
- Cha nuôi, làm con đi!
Đối với Trần Quyên quyến rũ này, kỳ thật trước kia hai người đã sớm xưng hô theo cách cha nuôi con gái này rồi, chỉ có điều bà vợ không biết. Tiếu Quân Dân gần đây tâm tình tốt, sức mạnh cũng lớn, lòng cũng vui, ông ta liền cởi quần trèo lên.
Một người là con gái nuôi, một là cha nuôi, hai người ngay trong phòng ngủ làm lên, hơn nữa Trần Quyên không sợ, cô dám kêu lên, dám hừ. Dù sao bà vợ cũng bị chính mình bỏ thuốc, tạm thời không thể tỉnh lại.
Ai biết, ngay khi hai người đang quên mình, một người bịt mặt dùng camera thu lại tất cả sự việc. Trên giường hai người chính hoan, phòng ngoài có người bi thương. Trần Quyên này, bản thân một lòng nhận cô làm con gái nuôi, không ngờ cô lại câu dẫn đàn ông của mình!
Nghĩ đến đây, bà vợ thực sự một phen bốc hỏa, muốn đốt luôn căn phòng.
Nhìn hai người trên giường chơi đến thần hồn điên đảo, dục tiên dục tử, lại còn vui cười. Trần Quyên nói:
- Nếu để cho bà ta biết được quan hệ của hai chúng ta, bà ta có khi nào tức chết không?
- Không thể, không phải là con đã bỏ thuốc sao?
- Con nói là nếu!
Trần Quyên ở trên người Tiếu Quân Dân động thân mình,
- Vẫn là phó Chủ tịch tỉnh lợi hại, bà ta có thế nào cũng không thể nghĩ tới, hai chúng ta sớm đã quen biết rồi. Hiện tại con lại là con gái nuôi danh chính ngôn thuận của hai người, cha nuôi quả là nhà vàng giấu người đẹp. Ôi, không được rồi, cha nuôi quá lợi hại! Con đầu hàng!
Tiếu Quân Dân ha hả cười,
- Bây giờ đã đầu hàng sao, còn sớm mà!
Trong phòng truyền đến từng đợt từng đợt tiếng cười, bà vợ rời khỏi, nằm trên ghế như trước.
Hai người xong việc đi ra, Tiếu Quân Dân lập tức cảm thấy thần khí cực kỳ sảng khoái. Cảm giác thiếu phụ và hầu gái thế này, làm sao có thể so sánh!
Ngay khi Trần Quyên đi ra, bà vợ nằm ở nơi này đột nhiên ngồi dậy, lộ ra miếng dán mặt trắng bệch,
- Các người đã làm xong rồi?
- Ông~~~~~~~~~~~~~~~~
Đây như là một tiếng sấm sét giữa trời quang, hai người một trân đầu váng mắt hoa,
- Bà… bà…
Bà vợ rốt cục cũng nói chuyện, cầm trong tay cameras,
- Tiếu Quân Dân, ông được lắm, ông thực sự là loại người này. Ông còn được gọi là loại đàn ông sao, Trần Quyên này, hóa ra các người đã sớm thông đồng với nhau, không ngờ đến đùa giỡn tôi. Trần Quyên mày là con tiện nhân, tao đối tốt với mày như vậy!
Bà vợ cầm bình hoa bên cạnh TV lên, ầm một tiếng ném về phía hai người.
Sau đó là bình rượu ở trên quầy rượu, còn có vò thủy tinh, bà ta quơ được cái gì liền đập cái đó, Tiếu Quân Dân bị dọa tới mức ngây ngẩn cả người, lập tức tiến đến đè bà vợ điên này xuống. Đáng tiếc, vợ ông ta tính tình nóng này, một mình ông ta không chống đỡ được.
- Mau tới hỗ trợ!
- A!
Trần Quyên vội vội vàng vàng chạy tới, hai người vất vả lắm mới có thể giữ bà vợ lại, Tiếu Quân Dân lien tục khuyên can,
- Đừng làm loạn nữa, đừng làm loạn.
Bà vợ thấy hai người gắt gao ngăn mình lại, đã sớm tức giận đến mức cả người mồ hôi, hai người càng dùng sức đè lại, bà ta lại càng cố sống cố chết giãy dụa. Hơn nữa còn càng hùng hùng hổ hổ, nhất định phải khiến Tiếu Quân Dân thân bại danh liệt.
Thậm chí còn gào lên,
- Giết người, giết người!
Tiếu Quân Dân hoảng hồn, cùng nhau bịt mồm bà ta lại. Bà vợ liều mạng giãy dụa, chân đá tay quờ, cào vào tay Trần Quyên. Tiếu Quân Dân cũng không khuyên được, chỉ cần có một tia lơi lỏng, bà ta liền kêu to,
- Giết người, giết người –
Trong nhà Phó chủ tịch tỉnh phát sịnh việc như này?
Tiếu Quân Dân liều mạng bịt mồm bà ta lại, bà ta càng cố sức giãy dụa, ông ta càng cố sức vật lộn.
Trần Quyền ngồi ở trên đùi bà vợ, đè lên hai chân của bà ta, bắt lấy hai tay, bị bà ta la to như vậy, cô ta cũng luống cuống. Hai người dùng rất nhiều sức lực, mồ hôi toát ra đầm đìa, mất cả nửa ngày, rốt cục cũng hàng phục được bà vợ này.
Sau đó hai người ngồi xuống dưới đất, lấy sức thở hổn hển, A – A – A – đột nhiên, Trần Quyên phát hiện bà vợ ở dưới người mình bất động, giống như người chết, toàn thân mềm nhũn, nằm ở một chỗ không nhúc nhích. Cô liền đưa tay sờ vào mũi của bà ta,
- Chết rồi – bà ta chết rồi!
- A !!!!!!!
Tống Minh Triều nhận được tin tức này, âm thầm giơ ngón tay cái lên, nhất định không thể bỏ qua Trương Nhất Phàm, tiểu tử này không đơn giản, lấy lui để tiến!
Ngồi nhìn, người ta là muốn nhìn các anh tự đánh nhau!
Biết được điểm này, Tống Minh Triều trong lòng cân nhắc cơn bão chính trị này, cuối cùng lưu lại cái gì?
Bây giờ bát tiên qua biển, là lúc mỗi người đều tự thể hiện sự thần thông của mình.
Hiển nhiên, việc Trương Nhất Phàm rời đi khiến rất nhiều người cảm thấy nhẹ nhàng thở ra, cho rằng Trương Nhất Phàm rời đi rồi. Đương nhiên, người vui nhất vẫn là Tiếu Quân Dân, sự tồn tại của Trương Nhất Phàm, vốn đã khiến cho anh ta mơ hồ cảm thấy bất an. Hiện tại anh ta đã chiếm được sự ủng hộ của Tống Minh Triều, Sở Dụ, hơn nữa thế lực trước kia của bản thân, hoạt động ở Bắc Kinh cũng không sai biệt lắm, chỉ chờ đại cục quyết định, anh ta liền đi nhậm chức.
Nhưng kế hoạch vĩnh viến không có biến hóa, Tiếu Quân Dân từng cho chính mình hàng trăm ngàn loại giả thiết, giả thiết bản thân có một ngày thất bại, nguyên nhân là ở đâu? Sau khi phân tích, anh ta không kìm nổi cười, nếu Trương Nhất Phàm cố ý tranh mà nói, về mặt bối cảnh mình sẽ thua hắn một trận, nhưng Trương Nhất Phàm lại bỏ qua không nhúng tay, vậy bản thân còn do dự cái gì? Hoàn toàn không còn nỗi lo về sau.
Người gặp chuyện vui, Tiếu Quân Dân năm mươi tuổi, lúc này lại phá lệ hưng phấn. Ngay cả khi đang ngồi trong phòng làm việc, có lúc cũng không kìm nổi cười nhỏ. Tống Minh Triều gọi điện thoại tối, hẹn anh ta buổi tối cùng đi ngâm suối nước nóng.
Tiếu Quân Dân khéo léo từ chối, sơn trang suối nước nóng này tuy rằng tốt, nhưng trong khoảng thời gian này anh ta phải làm một thanh quan, thanh chính liêm khiết, trên thực tế, Tiếu Quân Dân cho tới nay, đều là lấy gian khổ mộc mạc mà xưng. Anh ta ở bên ngoài, không ai có thể thấy anh ta có nửa điểm tật xấu.
Có khi ở bên ngoài ăn món ăn dân dã, còn không bằng ở trong nhà ăn thức ăn nhanh, tuy rằng thời gian ngắn một chút, không giống như khách sạn, đại khách sạn tùy ý như vậy, nhưng càng gấp gáp lại càng không thể lơi lỏng.
Tiếu Quân Dân vẫn luôn đắc ý nhất chính là chiêu giấu giếm, khiến cho vợ của anh ta trúng chiêu, hơn nữa còn phải cười mà nhận Trần Quyên làm con gái, rất thú vị, người phụ nữ ngu ngốc.
Hộ sĩ là một nghề nghiệp khiến cho người đàn ông rất mẫn cảm, bởi vì các cô hiểu biết nhiều, cho nên càng có thể cho đàn ông sự vui vẻ không giống nhau. Tiếu Quân Dân rất thích cảm giác này của Trần Quyên, cô không tồi, rất hiểu sở thích của mình.
Bởi vậy anh ta giả bộ thân thể mình không khỏe, từ chối đi ngâm tắm cùng Tống Minh Triều.
Sắp đến giờ tan làm, anh ta gọi điện thoại về, vừa khéo Trần Quyên lại nghe điện thoại, Tiếu Quân Dân nói với cô, buổi tối sẽ về nhà ăn cơm.
Trần Quyên ngầm hiểu trong lòng, vừa mới gác điện thoại, vợ Tiếu Quân Dân đi vào,
- Ai vậy?
- Là Chủ tịch Tiếu, ông ấy nói tối nay về nhà ăn cơm.
Trần Quyên nói.
- Hừ, ông ta cũng biết về nhà ăn cơm? Thật sự là mặt trời mọc hướng tây.
Bà ấy hôm nay tâm tình có chút khó chịu, ngay cả Trần Quyên cũng không biết vì cái gì, Trần Quyên đoán, có thể vào thời kỳ tiền mãn kinh cảm xúc không ổn định.
Bà vợ nói:
- Trần Quyên à, vậy thì làm thêm vài món, khó có ngày ông ấy ngày ăn hai bữa cơm ở nhà.
Trần Quyên đáp,
- Con lập tức đi làm.
Rất nhiều người phát hiện, Tiếu Quân Dân gần đây thay đổi rất nhiều, mặc kệ người khác mời ông ta đi ngâm tắm hay là ngâm chân, khiêu vũ, ăn cơm, ông ta đều cự tuyệt. Những người này cảm thấy rất kỳ quái, có thể khiến một Đảng viên lão thành biến thành thanh liêm như vậy, quả thực không dễ. Lại nói, bình thường trong vòng tròn bạn bè vui chơi giải trí.
Ngay cả Sở Dụ cũng cảm thấy kỳ quái, Tiếu Quân Dân đây là vì cái gì?
Tống Minh Triều một câu nói rõ thiên cơ, trong giai đoạn mấu chốt này, ông ta không cho phép mình có nửa điểm sai lầm. Xem ra lần này Tiếu Quân Dân đối với vị trí Phó chủ tịch thường trực Tỉnh này, đích thật là nhất định phải có.
Tống Minh Triều và Tiếu Quân Dân ở chính phủ đại viện khách sáo vài câu, nhìn thấy Tiếu Quân Dân lên xe, đi thẳng về nhà, Tống Minh Triều liền không kìm nổi mà mỉm cười.
Trần Quyên sớm đã làm xong đồ ăn, khi Tiếu Quân Dân trở về, ngửi được mùi thức ăn, khá vừa ý tán thưởng một câu,
- Thật không nghĩ tới tay nghề của tiểu Trần cũng không tồi!
Được lãnh đạo khích lệ, Trần Quyên vui vẻ cười.
Vợ của Tiếu Quân Dân từ phòng khách đi tới, thản nhiên nói câu,
- Về rồi sao?
Tiếu Quân Dân đem túi và quần áo ném qua, rửa sạch tay rồi đến phòng ăn ăn cơm.
Hai người cũng đã ở trong phòng ăn rồi, Trần Quyên còn bận rộn trong bếp, bà vợ kêu lên một câu,
- Trần Quyên, qua đây cùng ăn cơm. Cũng không phải người ngoài, tránh khỏi nguội cơm, ăn luôn cho nóng.
Trần Quyên vốn không dám ngồi lên bàn ăn, không ngờ hôm nay Tiếu Quân Dân tâm tình tốt,
- Đúng vậy, cùng ăn cơm đi, trong nhà lại không có người ngoài!
Bà vợ nhìn ông ta một cái, cảm thấy có chút kỳ lạ. Bà ta liền hỏi,
- Chuyện tôi nói với ông, ông suy nghĩ thế nào rồi?
Vừa lúc Trần Quyên bưng cơm tới, Tiếu Quân Dân nhìn cô một cái,
- Bà nói chuyện gì?
- Nhận Trần Quyên làm con gái nuôi!
- Ồ!
Tiếu Quân Dân cũng không nhìn Trần Quyên, vừa ăn cơm vừa trả lời:
- Chỉ cần bà thích thì nhận đi!
Việc này, xem như đã xác định. Bà vợ trên mặt không có chút biểu hiện vui mừng,
- Vậy quyết định thế đi. Ngày mai chúng ta bày một bữa cơm, gọi vài người tới, chính thức tuyên bố Trần Quyên về sau là người nhà của chúng ta.
Tiếu Quân Dân thuận miệng trả lời,
- Bà xem rồi tự quyết định, gần đây tôi bận nhiều việc.
Ăn cơm xong, Tiếu Quân Dân ngồi trên sô pha nhìn tin tức trung ương, đây là chuyện bắt buộ mỗi ngày của Tiếu Quân Dân.
Trần Quyên thu dọn bát đĩa, bận rộn trong phòng bếp.
Bà vợ cũng nằm nghỉ ngơi ở một chỗ, khoảng tám giờ, Trần Quyên bắt đầu chuẩn bị trang điểm cho bà ta. Tiếu Quân Dân vẫn như cũ nằm ở trên sô pha xem TV. Trần Quyên lấy cho bà ta cốc sữa, nhìn bà vợ sau khi uống hết, sau đó đi nhà vệ sinh, lúc này mới nằm trên ghế để cho Trần Quyên làm đẹp.
Quy trình mỗi lần luôn giống nhau, trước khi làm đẹp, trước tiên dán lên mặt, sau đó làm mát xa. Đến khi bà vợ tỉnh ngủ, Trần Quyên lại rửa mặt cho bà. Nhìn bà vợ chậm rãi đi vào giấc ngủ, Tiếu Quân Dân liền đứng lên vào phòng ngủ.
Trần Quyến lắc mình tiến tới, hai người lại đốt củi làm cho phòng ngủ bận rộn lên.
Trần Quyên ha ha cười:
- Cha nuôi, làm con đi!
Đối với Trần Quyên quyến rũ này, kỳ thật trước kia hai người đã sớm xưng hô theo cách cha nuôi con gái này rồi, chỉ có điều bà vợ không biết. Tiếu Quân Dân gần đây tâm tình tốt, sức mạnh cũng lớn, lòng cũng vui, ông ta liền cởi quần trèo lên.
Một người là con gái nuôi, một là cha nuôi, hai người ngay trong phòng ngủ làm lên, hơn nữa Trần Quyên không sợ, cô dám kêu lên, dám hừ. Dù sao bà vợ cũng bị chính mình bỏ thuốc, tạm thời không thể tỉnh lại.
Ai biết, ngay khi hai người đang quên mình, một người bịt mặt dùng camera thu lại tất cả sự việc. Trên giường hai người chính hoan, phòng ngoài có người bi thương. Trần Quyên này, bản thân một lòng nhận cô làm con gái nuôi, không ngờ cô lại câu dẫn đàn ông của mình!
Nghĩ đến đây, bà vợ thực sự một phen bốc hỏa, muốn đốt luôn căn phòng.
Nhìn hai người trên giường chơi đến thần hồn điên đảo, dục tiên dục tử, lại còn vui cười. Trần Quyên nói:
- Nếu để cho bà ta biết được quan hệ của hai chúng ta, bà ta có khi nào tức chết không?
- Không thể, không phải là con đã bỏ thuốc sao?
- Con nói là nếu!
Trần Quyên ở trên người Tiếu Quân Dân động thân mình,
- Vẫn là phó Chủ tịch tỉnh lợi hại, bà ta có thế nào cũng không thể nghĩ tới, hai chúng ta sớm đã quen biết rồi. Hiện tại con lại là con gái nuôi danh chính ngôn thuận của hai người, cha nuôi quả là nhà vàng giấu người đẹp. Ôi, không được rồi, cha nuôi quá lợi hại! Con đầu hàng!
Tiếu Quân Dân ha hả cười,
- Bây giờ đã đầu hàng sao, còn sớm mà!
Trong phòng truyền đến từng đợt từng đợt tiếng cười, bà vợ rời khỏi, nằm trên ghế như trước.
Hai người xong việc đi ra, Tiếu Quân Dân lập tức cảm thấy thần khí cực kỳ sảng khoái. Cảm giác thiếu phụ và hầu gái thế này, làm sao có thể so sánh!
Ngay khi Trần Quyên đi ra, bà vợ nằm ở nơi này đột nhiên ngồi dậy, lộ ra miếng dán mặt trắng bệch,
- Các người đã làm xong rồi?
- Ông~~~~~~~~~~~~~~~~
Đây như là một tiếng sấm sét giữa trời quang, hai người một trân đầu váng mắt hoa,
- Bà… bà…
Bà vợ rốt cục cũng nói chuyện, cầm trong tay cameras,
- Tiếu Quân Dân, ông được lắm, ông thực sự là loại người này. Ông còn được gọi là loại đàn ông sao, Trần Quyên này, hóa ra các người đã sớm thông đồng với nhau, không ngờ đến đùa giỡn tôi. Trần Quyên mày là con tiện nhân, tao đối tốt với mày như vậy!
Bà vợ cầm bình hoa bên cạnh TV lên, ầm một tiếng ném về phía hai người.
Sau đó là bình rượu ở trên quầy rượu, còn có vò thủy tinh, bà ta quơ được cái gì liền đập cái đó, Tiếu Quân Dân bị dọa tới mức ngây ngẩn cả người, lập tức tiến đến đè bà vợ điên này xuống. Đáng tiếc, vợ ông ta tính tình nóng này, một mình ông ta không chống đỡ được.
- Mau tới hỗ trợ!
- A!
Trần Quyên vội vội vàng vàng chạy tới, hai người vất vả lắm mới có thể giữ bà vợ lại, Tiếu Quân Dân lien tục khuyên can,
- Đừng làm loạn nữa, đừng làm loạn.
Bà vợ thấy hai người gắt gao ngăn mình lại, đã sớm tức giận đến mức cả người mồ hôi, hai người càng dùng sức đè lại, bà ta lại càng cố sống cố chết giãy dụa. Hơn nữa còn càng hùng hùng hổ hổ, nhất định phải khiến Tiếu Quân Dân thân bại danh liệt.
Thậm chí còn gào lên,
- Giết người, giết người!
Tiếu Quân Dân hoảng hồn, cùng nhau bịt mồm bà ta lại. Bà vợ liều mạng giãy dụa, chân đá tay quờ, cào vào tay Trần Quyên. Tiếu Quân Dân cũng không khuyên được, chỉ cần có một tia lơi lỏng, bà ta liền kêu to,
- Giết người, giết người –
Trong nhà Phó chủ tịch tỉnh phát sịnh việc như này?
Tiếu Quân Dân liều mạng bịt mồm bà ta lại, bà ta càng cố sức giãy dụa, ông ta càng cố sức vật lộn.
Trần Quyền ngồi ở trên đùi bà vợ, đè lên hai chân của bà ta, bắt lấy hai tay, bị bà ta la to như vậy, cô ta cũng luống cuống. Hai người dùng rất nhiều sức lực, mồ hôi toát ra đầm đìa, mất cả nửa ngày, rốt cục cũng hàng phục được bà vợ này.
Sau đó hai người ngồi xuống dưới đất, lấy sức thở hổn hển, A – A – A – đột nhiên, Trần Quyên phát hiện bà vợ ở dưới người mình bất động, giống như người chết, toàn thân mềm nhũn, nằm ở một chỗ không nhúc nhích. Cô liền đưa tay sờ vào mũi của bà ta,
- Chết rồi – bà ta chết rồi!
- A !!!!!!!
/1313
|