Hà Tiêu Tiêu từng nói một câu danh ngôn, điên cuồng đạp bàn, sẽ luôn luôn có thu hoạch không tưởng tượng được. Trong vòng lao đao này, khiến cô ấy thu lợi mười phần trăm.
Cũng có nghĩa là, lần này đầu tư hai tỷ tiền vốn, lãi ròng đã gần ba trăm triệu. Một tháng kiếm ba trăm triệu, đây không phải là thần thoại, cũng không phải là truyền thuyết. Hơn nữa gặp nhau nơi ngõ hẹp kẻ anh dũng thắng, kết quả trí dũng song toàn.
Chú Hai thấy nơi đây, cảm thấy rất vui vẻ đối với sự chỉ huy của Hà Tiêu Tiêu, chú Hai nói, cháu như thế này, chú ở lại đây cũng là thừa.
Vì thế, ngày hôm sau, chú Hai liền bay về Hồng Kông.
Khi Hà Tiêu Tiêu mượn cơn phong ba thứ hai, lúc âm thầm xây dựng kho, quan tòa của tòa án bên này cũng triển khai hừng hực khí thế. Lần này hai bên đều đã chuẩn bị kỹ lưỡng, có ý định sẽ giải quyết vụ án này trong ngày hôm nay.
Vụ kiện đã kéo dài hơn một tháng, làm cho người nhà Ô Dật Long tâm trạng mệt mỏi, lại không biết làm sao. Vợ Ô Dật Long hàng ngày ngoài khóc lóc ra, thì không có tác dụng gì nhiều.
Ô Dật Long thì luôn điềm tĩnh, khoảng thời gian này tính tình cũng càng ngày càng nóng nảy, gã cảm thấy mình giống như một con dã thú bị nhốt trong lồng, không thể dùng sức lực của bản thân.
Nhưng thấy mấy người Ôn Nhã, Đổng Tiểu Phàm, bận bịu chạy đi chạy lại, vừa mời luật sư, vừa tìm nhân chứng, trong long gã ngoài biết ơn ra, còn có cả cảm kích nữa.
Còn mười phút nữa sẽ mở phiên tòa, luật sư phía bên kia đột nhiên tìm luật sư biện hộ của Ô Cương, yêu cầu hai bên hủy bỏ việc truy tố lẫn nhau. Luật sư biện hộ không đưa ra quyết định được, ông ấy đi ra bàn bạc với vợ chồng Ô Dật Long.
Bây giờ phía bên kia yêu cầu rút đơn kiện, bọn họ sẽ không truy tố Ô Cương giết người nữa, và bạn gái Ô Cương cũng không cần kiện Michael cưỡng bức nữa, tất cả mọi người dàn xếp ổn thỏa là được rồi.
Vợ Ô Dật Long liền đẩy đẩy Ô Dật Long, mọi người đều mệt rồi, chi bằng đồng ý với bọn họ, dàn xếp ổn thỏa.
Nếu như là trước kia, Ô Dật Long chắc chắn sẽ không đồng ý chuyện này, nhưng mà lần này là ngoại lệ. Trải qua hơn một tháng kiện cáo, Ô gia cũng chẳng có được ích lợi gì.
Nếu như đồng ý, Ô Cương có thể vô tội lập tức được thả ra, nhưng mà, bạn gái Ô Cương có thể chấp nhận không? Nếu như không truy cứu chuyện này, cô ấy chẳng phải đã bị sỉ nhục vô ích sao?
Hai vợ chồng lặng lẽ bàn bạc, mẹ Ô Cương liền nói:
- Em không mong đợi cái gì, chỉ cần Ô Cương có thể ra ngoài bình an, thì đã rất tốt rồi. Em đi nói với cô ấy nhé! Cho dù cầu xin cô ấy, chỉ cần cô ấy đồng ý, chuyện gì em cũng chấp nhận.
Trong lòng Ô Dật Long luôn cảm thấy chuyện này không ổn, hơn nữa đã gây nên tiếng vang lớn trong xã hội, nếu như nhân nhượng vì lợi ích mà lựa chọn như thế này, chắc chắn sẽ bị người trong xã hội mắng chửi chết.
Nhưng mà nghĩ đến con mình, Ô Dật Long lại có chút đau lòng. Bởi vậy, gã cũng không ngăn vợ lại.
Trong một căn phòng khác, mẹ Ô Cương nước mắt ngắn nước mắt dài, khóc lóc cầu xin cô gái này, nếu cháu là bạn gái của Ô Cương, cháu cũng nói rất yêu nó, chuyện này có thể buông xuôi ở đây không, để Ô Cương kết thúc cơn ác mộng này sớm một chút.
Chỉ cần cháu đồng ý, cháu chính là ân nhân của Ô gia, cháu vẫn là bạn gái tương lai của Ô Cương, sau khi về nước, các bác sẽ tổ chúc hôn sự một cách nhanh nhất. Cháu thấy như thế này có được không?
Cô gái hơi khó xử, một bên là danh dự của mình, một bên là bạn trai mình. Mình nên lựa chon như thế nào đây? Lúc này, trong lòng vô cùng mâu thuẫn, vô cùng khó xử!
Lại nhìn mẹ Ô Cương, nước mắt ngắn nước mắt dài, khoảng thời gian này không biết đã khóc bao nhiêu lần. Hơn nữa người nhà họ Ô trong vụ án này, đã bị đày đọa tâm sức mệt mỏi vô cùng, cô cũng ngân ngấn nước mắt, do dự đồng ý.
Lúc đồng ý, cô ấy đã không nghĩ nhiều:
- Bác gái, cháu đồng ý với bác là được rồi. Bác đừng khóc nữa!
Nghe đến câu nói này, mẹ Ô Cương cảm động đến mức quỳ trước mặt bạn gái của con ngay tại chỗ. Lúc đó, có rất nhiều người ở đó, đều có chút cảm động.
Sắp mở phiên tòa rồi, Ôn Nhã và ông La vẫn chưa đến, bạn gái Ô Cương đỡ mẹ chồng tương lai dậy, hai người lau nước mắt ra ngoài nói:
- Vậy thì đồng ý với bọn họ thôi! Mọi người sẽ không tố cáo nữa.
Giờ đây, Đổng Tiểu Phàm cảm thấy nhiều ngày nỗ lực như vậy, đã uổng phí rồi. Cô cảm thấy cô gái này, không nên dễ dàng từ bỏ việc kiện cáo. Như vậy quá dễ dãi cho tên súc sinh Michael rồi.
Hơn nữa bên trong có nhiều người như vậy, chỉ có Đổng Tiểu Phàm đoán ra được mưu đồ hành động lần này của phía bên kia, hiện tại nội bộ của tập đoàn Âu Phi rất căng thẳng, bận rộn đối phó với sự cố dầu mỏ của công ty con ở Trung Đông, bởi vậy, Michael lúc này mới từ bỏ trò chơi này.
Nhưng mà cô thấy người Ô gia, vì chuyện này đã khốn khổ như vậy, cô ấy lại có chút không nỡ, thôi đi! Chuyện của bọn họ, hay là để bọn họ tự quyết định đi!
Lúc luật sư biện hộ đang muốn đi trả lời đối phương, Ôn Nhã và ông La vội vàng đi đến.
- Đợi một chút!
Đổng Tiểu Phàm kịp thời ngăn hành động của luật sư lại, đợi hai người Ôn Nhã đi tới, cô ấy liền vội vã nghênh đón:
- Sao rồi?
Ôn Nhã chạy đến mức mặt ửng đỏ, thở dốc, ông La cũng theo sát đằng sau, nhìn đồng hồ nói:
- Sắp mở phiên tòa rồi, đi vào thôi!
Xem ra hai người đã nắm được chứng cớ phạm tội của Michael, Ôn Nhã vỗ vào cái túi:
- Yên tâm đi, hôm nay nhất định sẽ khiến tên cầm thú này đền tội.
Lúc này mọi người mới nửa tin nửa ngờ, cùng đi vào tòa án.
Nhưng trong lòng vợ Ô Dật Long hơi bất mãn, người ta đã chuẩn bị từ bỏ vụ kiện rồi, các cô còn gây sức ép làm gì? Hơn nữa, Ô Cương phạm tội giết người, người ta phạm tội cưỡng bức, đem so sánh hai tội, cô ấy luôn cảm thấy nếu như từ bỏ, mình sẽ chịu thiệt.
Suy nghĩ của phụ nữ, luôn tinh tế như vậy, huống hồ chuyện này có liên quan đến con trai cô ấy. Trong lúc này, nếu như để hai bên từ bỏ vụ kiện này, nếu Ô Cương có thể bình an vô tội được thả, cô ấy nhất định sẽ đồng ý để Ô Cương lấy cô gái này làm vợ. Sau này có thay đổi hay không, rất khó nói.
Trong tòa án, lúc hai bên chạm mặt, luật sư bên kia đã nói một câu:
- Đây là cơ hội cuối cùng của các anh, nếu như các anh đã cố chấp như thế, vậy thì hôm nay sẽ để các anh chết đau khổ một chút.
Mẹ Ô Cương nghe không hiểu, nhưng mà bà ấy thấy vẻ mặt và thái độ của đối phương, rất muốn xông lên nói với bọn họ, chúng tôi từ bỏ!
Bà ấy đang muốn di chuyển, đã bị Ô Dật Long kéo lại.
Mọi người ngồi vào chỗ , người của thẩm phán và bồi thẩm đoàn đã đến đủ, vẫn là những trình tự quen thuộc lặp đi lặp lại mà mọi người quen đến mức không thể quen thuộc hơn được nữa.
Michael không đến, luật sư biện hộ đưa ra những ý kiến nghi ngờ, luật sư bên kia khinh thường nói:
- Đương sự bên tôi rất bận, không ai có thời gian tiếp tục hầu những câu chuyện tẻ nhạt cùng các anh.
Ôn Nhã đề xuất:
- Không được, đương sự nhất định phải đến! Nếu không thì phiên tòa thẩm vấn hôm nay sẽ không có ý nghĩa gì.
Quan tòa cầm cây búa gõ:
- Yên lặng, yên lặng!
Ông ấy nhìn Ôn Nhã, rất chú ý cô gái người Hoa luôn đứng phía sau chỉ huy này. Bởi vì ông ấy cảm thấy, mỗi khi luật sư biện hộ không thể đi tiếp, đều bàn bạc mấy câu với Ôn Nhã.
Đây là một đối thủ đáng sợ, cho dù cô ấy không có giấy chứng nhận hành nghề của Mỹ, nhưng chắc chắn cô ấy rất am hiểu về luật pháp Mỹ. Là quan tòa, đây là điều không thể xem nhẹ.
Lúc hai bên đang không ngừng tranh luận, Michael đã đến. Tên người nước ngoài mũi cao, mắt xanh này vẫn giữ giọng điệu cao ngạo, không đếm xỉa gì hết, lúc này mới ngồi vào vị trí ban đầu.
Mấy tên vệ sĩ, nghiêm túc đứng ngoài cửa tòa án, nét mặt ai nấy cũng không chút biểu cảm.
Lúc khai mạc phiên tòa, Ôn Nhã và luật sư biện hộ luôn lén lút nói chuyện, bọn họ đang đợi một cơ hội. Đợi bên kia hỏi xong hết, lúc này luật sư biện hộ mới yêu cầu với quan tòa:
- Vì vụ án này chúng tôi, đã tranh chấp hơn một tháng, hôm nay tôi muốn đưa ra một vật chứng mới.
Đương nhiên thẩm phán không thể từ chối yêu cầu của ông ấy, sau đó luật sư biện hộ nói:
- Đây là bằng chứng lấy được từ một quán bar, bây giờ tôi sẽ cho mọi người xem tình hình đã xảy ra ở hiện trường vụ án.
Nghe đến đây, sắc mặt Michael có chút thay đổi, trong quán bar còn có máy quay sao mình không biết? Y nhìn về phía mấy tên vệ sĩ, vẻ mặt tức giận.
Quan tòa cho người mở cuộn băng, tuy rằng hình ảnh của cuộn băng không rõ, nhưng vẫn có thể nhìn ra mấy yên vệ sĩ của Michael, đang dung dao uy hiếp Ô Cương và mấy người bạn cùng lớp.
Trong cuộn băng không quay cảnh trong phòng vệ sinh, cũng có nghĩa là, tình tiết Michael cưỡng bức, cũng không quay lại được. Chỉ có thể nhìn thấy mấy tên vệ sĩ, đang cầm hung khí uy hiếp đám người Ô Cương. Sau đó nghe thấy tiếng kêu chói tai của một cô gái vọng ra từ phòng vệ sinh, Ô Cương nhân cơ hội này cướp lấy con dao xông vào.
Sắc mặt Michaelhơi nhăn nhó, lúc đó ý uống hơi say, hơn nữa đang đầy lẳng lơ căn bản không để ý nhiều như vậy. Lúc đó Michael rất sung sướng, tùy ý làm xằng trong phòng vệ sinh, y cũng biết mấy tên vệ sĩ đang đứng bên ngoài bảo vệ cho mình.
Nhưng mà không ngờ, Ô Cương vẫn xông vào, may mà có tên trợ lý, nếu không thì con dao kia đâm tới, người chết chính là Michael y.
Đối diện với chứng cớ rành rành, Michael đã thừa nhận chuyện mấy tên vệ sĩ và Ô Cương đã xảy ra xung đột, nhưng mà y lại phủ định hoàn toàn việc mình cưỡng bức.
Nếu như Michael đã thừa nhận rằng vệ sĩ của mình đã xảy ra xung đột với mấy người học sinh, hơn nữa hung khí lại do vệ sĩ của y mang đến, vụ ám của Ô Cương cơ bản có thể kết luận là đả thương người khi tự vệ, hoặc là sơ suất đả thương người khác, cho dù là loại nào đi chăng nữa, chắc chắn sẽ nhẹ hơn nhiều so với cố ý giết người.
Lúc này, Ô Dật Long liền thở phào nhẹ nhõm. Sắc mặt của vợ gã, cũng đã khá hơn nhiều.
Luật sư biện hộ nói:
- Tôi còn có mấy nhân chứng quan trọng, có thể chứng minh ông Michael, đã từng nhiều lần tái phạm việc cưỡng bức phụ nữ!
Nghe thấy câu nói này, trong tòa án lại ồn ào một hồi, rất nhiều người đã nói nhỏ với nhau. Quan tòa gõ búa:
- Yên lặng, yên lặng, đưa nhân chứng đến!
Nhân chứng đã đến rồi, là ba cô gái trẻ dưới ba mươi tuổi, hai người là người Hoa, một người da trắng. Ba người phụ nữ ra tòa làm chứng, chia ra hai năm trước và một năm trước, Michael đã tiến hành xâm phạm tình dục. Hơn nữa bọn họ đã đưa ra đơn khởi tố lúc đó, nhưng mà vụ án lại không thuận lợi như ngày hôm nay. Các cô ấy đều bị thua kiện.
Cuối cùng mấy cô gái đã quen thuộc từ trước, đương nhiên trong lòng Michael đã có sự tính toán, sắc mặt y đã nhăn nhó càng ngày càng khó coi. Thậm chí phẫn nộ nhìn luật sư của mình quát nói:
- Sao lại như thế này?
Cũng có nghĩa là, lần này đầu tư hai tỷ tiền vốn, lãi ròng đã gần ba trăm triệu. Một tháng kiếm ba trăm triệu, đây không phải là thần thoại, cũng không phải là truyền thuyết. Hơn nữa gặp nhau nơi ngõ hẹp kẻ anh dũng thắng, kết quả trí dũng song toàn.
Chú Hai thấy nơi đây, cảm thấy rất vui vẻ đối với sự chỉ huy của Hà Tiêu Tiêu, chú Hai nói, cháu như thế này, chú ở lại đây cũng là thừa.
Vì thế, ngày hôm sau, chú Hai liền bay về Hồng Kông.
Khi Hà Tiêu Tiêu mượn cơn phong ba thứ hai, lúc âm thầm xây dựng kho, quan tòa của tòa án bên này cũng triển khai hừng hực khí thế. Lần này hai bên đều đã chuẩn bị kỹ lưỡng, có ý định sẽ giải quyết vụ án này trong ngày hôm nay.
Vụ kiện đã kéo dài hơn một tháng, làm cho người nhà Ô Dật Long tâm trạng mệt mỏi, lại không biết làm sao. Vợ Ô Dật Long hàng ngày ngoài khóc lóc ra, thì không có tác dụng gì nhiều.
Ô Dật Long thì luôn điềm tĩnh, khoảng thời gian này tính tình cũng càng ngày càng nóng nảy, gã cảm thấy mình giống như một con dã thú bị nhốt trong lồng, không thể dùng sức lực của bản thân.
Nhưng thấy mấy người Ôn Nhã, Đổng Tiểu Phàm, bận bịu chạy đi chạy lại, vừa mời luật sư, vừa tìm nhân chứng, trong long gã ngoài biết ơn ra, còn có cả cảm kích nữa.
Còn mười phút nữa sẽ mở phiên tòa, luật sư phía bên kia đột nhiên tìm luật sư biện hộ của Ô Cương, yêu cầu hai bên hủy bỏ việc truy tố lẫn nhau. Luật sư biện hộ không đưa ra quyết định được, ông ấy đi ra bàn bạc với vợ chồng Ô Dật Long.
Bây giờ phía bên kia yêu cầu rút đơn kiện, bọn họ sẽ không truy tố Ô Cương giết người nữa, và bạn gái Ô Cương cũng không cần kiện Michael cưỡng bức nữa, tất cả mọi người dàn xếp ổn thỏa là được rồi.
Vợ Ô Dật Long liền đẩy đẩy Ô Dật Long, mọi người đều mệt rồi, chi bằng đồng ý với bọn họ, dàn xếp ổn thỏa.
Nếu như là trước kia, Ô Dật Long chắc chắn sẽ không đồng ý chuyện này, nhưng mà lần này là ngoại lệ. Trải qua hơn một tháng kiện cáo, Ô gia cũng chẳng có được ích lợi gì.
Nếu như đồng ý, Ô Cương có thể vô tội lập tức được thả ra, nhưng mà, bạn gái Ô Cương có thể chấp nhận không? Nếu như không truy cứu chuyện này, cô ấy chẳng phải đã bị sỉ nhục vô ích sao?
Hai vợ chồng lặng lẽ bàn bạc, mẹ Ô Cương liền nói:
- Em không mong đợi cái gì, chỉ cần Ô Cương có thể ra ngoài bình an, thì đã rất tốt rồi. Em đi nói với cô ấy nhé! Cho dù cầu xin cô ấy, chỉ cần cô ấy đồng ý, chuyện gì em cũng chấp nhận.
Trong lòng Ô Dật Long luôn cảm thấy chuyện này không ổn, hơn nữa đã gây nên tiếng vang lớn trong xã hội, nếu như nhân nhượng vì lợi ích mà lựa chọn như thế này, chắc chắn sẽ bị người trong xã hội mắng chửi chết.
Nhưng mà nghĩ đến con mình, Ô Dật Long lại có chút đau lòng. Bởi vậy, gã cũng không ngăn vợ lại.
Trong một căn phòng khác, mẹ Ô Cương nước mắt ngắn nước mắt dài, khóc lóc cầu xin cô gái này, nếu cháu là bạn gái của Ô Cương, cháu cũng nói rất yêu nó, chuyện này có thể buông xuôi ở đây không, để Ô Cương kết thúc cơn ác mộng này sớm một chút.
Chỉ cần cháu đồng ý, cháu chính là ân nhân của Ô gia, cháu vẫn là bạn gái tương lai của Ô Cương, sau khi về nước, các bác sẽ tổ chúc hôn sự một cách nhanh nhất. Cháu thấy như thế này có được không?
Cô gái hơi khó xử, một bên là danh dự của mình, một bên là bạn trai mình. Mình nên lựa chon như thế nào đây? Lúc này, trong lòng vô cùng mâu thuẫn, vô cùng khó xử!
Lại nhìn mẹ Ô Cương, nước mắt ngắn nước mắt dài, khoảng thời gian này không biết đã khóc bao nhiêu lần. Hơn nữa người nhà họ Ô trong vụ án này, đã bị đày đọa tâm sức mệt mỏi vô cùng, cô cũng ngân ngấn nước mắt, do dự đồng ý.
Lúc đồng ý, cô ấy đã không nghĩ nhiều:
- Bác gái, cháu đồng ý với bác là được rồi. Bác đừng khóc nữa!
Nghe đến câu nói này, mẹ Ô Cương cảm động đến mức quỳ trước mặt bạn gái của con ngay tại chỗ. Lúc đó, có rất nhiều người ở đó, đều có chút cảm động.
Sắp mở phiên tòa rồi, Ôn Nhã và ông La vẫn chưa đến, bạn gái Ô Cương đỡ mẹ chồng tương lai dậy, hai người lau nước mắt ra ngoài nói:
- Vậy thì đồng ý với bọn họ thôi! Mọi người sẽ không tố cáo nữa.
Giờ đây, Đổng Tiểu Phàm cảm thấy nhiều ngày nỗ lực như vậy, đã uổng phí rồi. Cô cảm thấy cô gái này, không nên dễ dàng từ bỏ việc kiện cáo. Như vậy quá dễ dãi cho tên súc sinh Michael rồi.
Hơn nữa bên trong có nhiều người như vậy, chỉ có Đổng Tiểu Phàm đoán ra được mưu đồ hành động lần này của phía bên kia, hiện tại nội bộ của tập đoàn Âu Phi rất căng thẳng, bận rộn đối phó với sự cố dầu mỏ của công ty con ở Trung Đông, bởi vậy, Michael lúc này mới từ bỏ trò chơi này.
Nhưng mà cô thấy người Ô gia, vì chuyện này đã khốn khổ như vậy, cô ấy lại có chút không nỡ, thôi đi! Chuyện của bọn họ, hay là để bọn họ tự quyết định đi!
Lúc luật sư biện hộ đang muốn đi trả lời đối phương, Ôn Nhã và ông La vội vàng đi đến.
- Đợi một chút!
Đổng Tiểu Phàm kịp thời ngăn hành động của luật sư lại, đợi hai người Ôn Nhã đi tới, cô ấy liền vội vã nghênh đón:
- Sao rồi?
Ôn Nhã chạy đến mức mặt ửng đỏ, thở dốc, ông La cũng theo sát đằng sau, nhìn đồng hồ nói:
- Sắp mở phiên tòa rồi, đi vào thôi!
Xem ra hai người đã nắm được chứng cớ phạm tội của Michael, Ôn Nhã vỗ vào cái túi:
- Yên tâm đi, hôm nay nhất định sẽ khiến tên cầm thú này đền tội.
Lúc này mọi người mới nửa tin nửa ngờ, cùng đi vào tòa án.
Nhưng trong lòng vợ Ô Dật Long hơi bất mãn, người ta đã chuẩn bị từ bỏ vụ kiện rồi, các cô còn gây sức ép làm gì? Hơn nữa, Ô Cương phạm tội giết người, người ta phạm tội cưỡng bức, đem so sánh hai tội, cô ấy luôn cảm thấy nếu như từ bỏ, mình sẽ chịu thiệt.
Suy nghĩ của phụ nữ, luôn tinh tế như vậy, huống hồ chuyện này có liên quan đến con trai cô ấy. Trong lúc này, nếu như để hai bên từ bỏ vụ kiện này, nếu Ô Cương có thể bình an vô tội được thả, cô ấy nhất định sẽ đồng ý để Ô Cương lấy cô gái này làm vợ. Sau này có thay đổi hay không, rất khó nói.
Trong tòa án, lúc hai bên chạm mặt, luật sư bên kia đã nói một câu:
- Đây là cơ hội cuối cùng của các anh, nếu như các anh đã cố chấp như thế, vậy thì hôm nay sẽ để các anh chết đau khổ một chút.
Mẹ Ô Cương nghe không hiểu, nhưng mà bà ấy thấy vẻ mặt và thái độ của đối phương, rất muốn xông lên nói với bọn họ, chúng tôi từ bỏ!
Bà ấy đang muốn di chuyển, đã bị Ô Dật Long kéo lại.
Mọi người ngồi vào chỗ , người của thẩm phán và bồi thẩm đoàn đã đến đủ, vẫn là những trình tự quen thuộc lặp đi lặp lại mà mọi người quen đến mức không thể quen thuộc hơn được nữa.
Michael không đến, luật sư biện hộ đưa ra những ý kiến nghi ngờ, luật sư bên kia khinh thường nói:
- Đương sự bên tôi rất bận, không ai có thời gian tiếp tục hầu những câu chuyện tẻ nhạt cùng các anh.
Ôn Nhã đề xuất:
- Không được, đương sự nhất định phải đến! Nếu không thì phiên tòa thẩm vấn hôm nay sẽ không có ý nghĩa gì.
Quan tòa cầm cây búa gõ:
- Yên lặng, yên lặng!
Ông ấy nhìn Ôn Nhã, rất chú ý cô gái người Hoa luôn đứng phía sau chỉ huy này. Bởi vì ông ấy cảm thấy, mỗi khi luật sư biện hộ không thể đi tiếp, đều bàn bạc mấy câu với Ôn Nhã.
Đây là một đối thủ đáng sợ, cho dù cô ấy không có giấy chứng nhận hành nghề của Mỹ, nhưng chắc chắn cô ấy rất am hiểu về luật pháp Mỹ. Là quan tòa, đây là điều không thể xem nhẹ.
Lúc hai bên đang không ngừng tranh luận, Michael đã đến. Tên người nước ngoài mũi cao, mắt xanh này vẫn giữ giọng điệu cao ngạo, không đếm xỉa gì hết, lúc này mới ngồi vào vị trí ban đầu.
Mấy tên vệ sĩ, nghiêm túc đứng ngoài cửa tòa án, nét mặt ai nấy cũng không chút biểu cảm.
Lúc khai mạc phiên tòa, Ôn Nhã và luật sư biện hộ luôn lén lút nói chuyện, bọn họ đang đợi một cơ hội. Đợi bên kia hỏi xong hết, lúc này luật sư biện hộ mới yêu cầu với quan tòa:
- Vì vụ án này chúng tôi, đã tranh chấp hơn một tháng, hôm nay tôi muốn đưa ra một vật chứng mới.
Đương nhiên thẩm phán không thể từ chối yêu cầu của ông ấy, sau đó luật sư biện hộ nói:
- Đây là bằng chứng lấy được từ một quán bar, bây giờ tôi sẽ cho mọi người xem tình hình đã xảy ra ở hiện trường vụ án.
Nghe đến đây, sắc mặt Michael có chút thay đổi, trong quán bar còn có máy quay sao mình không biết? Y nhìn về phía mấy tên vệ sĩ, vẻ mặt tức giận.
Quan tòa cho người mở cuộn băng, tuy rằng hình ảnh của cuộn băng không rõ, nhưng vẫn có thể nhìn ra mấy yên vệ sĩ của Michael, đang dung dao uy hiếp Ô Cương và mấy người bạn cùng lớp.
Trong cuộn băng không quay cảnh trong phòng vệ sinh, cũng có nghĩa là, tình tiết Michael cưỡng bức, cũng không quay lại được. Chỉ có thể nhìn thấy mấy tên vệ sĩ, đang cầm hung khí uy hiếp đám người Ô Cương. Sau đó nghe thấy tiếng kêu chói tai của một cô gái vọng ra từ phòng vệ sinh, Ô Cương nhân cơ hội này cướp lấy con dao xông vào.
Sắc mặt Michaelhơi nhăn nhó, lúc đó ý uống hơi say, hơn nữa đang đầy lẳng lơ căn bản không để ý nhiều như vậy. Lúc đó Michael rất sung sướng, tùy ý làm xằng trong phòng vệ sinh, y cũng biết mấy tên vệ sĩ đang đứng bên ngoài bảo vệ cho mình.
Nhưng mà không ngờ, Ô Cương vẫn xông vào, may mà có tên trợ lý, nếu không thì con dao kia đâm tới, người chết chính là Michael y.
Đối diện với chứng cớ rành rành, Michael đã thừa nhận chuyện mấy tên vệ sĩ và Ô Cương đã xảy ra xung đột, nhưng mà y lại phủ định hoàn toàn việc mình cưỡng bức.
Nếu như Michael đã thừa nhận rằng vệ sĩ của mình đã xảy ra xung đột với mấy người học sinh, hơn nữa hung khí lại do vệ sĩ của y mang đến, vụ ám của Ô Cương cơ bản có thể kết luận là đả thương người khi tự vệ, hoặc là sơ suất đả thương người khác, cho dù là loại nào đi chăng nữa, chắc chắn sẽ nhẹ hơn nhiều so với cố ý giết người.
Lúc này, Ô Dật Long liền thở phào nhẹ nhõm. Sắc mặt của vợ gã, cũng đã khá hơn nhiều.
Luật sư biện hộ nói:
- Tôi còn có mấy nhân chứng quan trọng, có thể chứng minh ông Michael, đã từng nhiều lần tái phạm việc cưỡng bức phụ nữ!
Nghe thấy câu nói này, trong tòa án lại ồn ào một hồi, rất nhiều người đã nói nhỏ với nhau. Quan tòa gõ búa:
- Yên lặng, yên lặng, đưa nhân chứng đến!
Nhân chứng đã đến rồi, là ba cô gái trẻ dưới ba mươi tuổi, hai người là người Hoa, một người da trắng. Ba người phụ nữ ra tòa làm chứng, chia ra hai năm trước và một năm trước, Michael đã tiến hành xâm phạm tình dục. Hơn nữa bọn họ đã đưa ra đơn khởi tố lúc đó, nhưng mà vụ án lại không thuận lợi như ngày hôm nay. Các cô ấy đều bị thua kiện.
Cuối cùng mấy cô gái đã quen thuộc từ trước, đương nhiên trong lòng Michael đã có sự tính toán, sắc mặt y đã nhăn nhó càng ngày càng khó coi. Thậm chí phẫn nộ nhìn luật sư của mình quát nói:
- Sao lại như thế này?
/1313
|