Bao suy nghĩ cũng xong trong giây lát, Thẩm Tử Liệt ngước mắt lên, sắc mặt ấm áp, khẽ cười:
- Quan điểm của phó Chủ tịch huyện Tào rất sắc bén, cũng đã đưa ra được một số vấn đề mà cải cách mở cửa của chúng ta đang phải đối mặt. Cũng giống như lời của phó Chủ tịch huyện Tào, khu khai thác phát triển công nghiệp không còn là gì mới lạ nữa. Ở các địa khu duyên hải và Xương Giang của tỉnh ta thì đều có tiền lệ rồi. Chẳng qua là địa khu Lê Dương của chúng ta vẫn là lần đầu tiên làm. Việc kiến thiết xây dựng khu kinh tế công nghiệp mới, thu hút đầu tư bên ngoài và các doanh nghiệp đến khai thác, có phải có nghĩa là Nam Đàm của chúng ta đang biến chất theo tư bản chủ nghĩa?xr Có phải là bị suy nghĩ tự do hóa của giai cấp tư sản ăn mòn rồi?rf Tôi cảm thất điểm này rất đáng để chúng ta suy nghĩ thêm. Mọi người có thể đưa ra ý kiến cá nhân mình. Ngọc Xuyên, anh là phụ trách quản lý công nghiệp và giao thông, khu kinh tế công nghiệp mới cũng là một công việc quan trong trong phạm trù công việc mà anh quản lý. Anh nói ý kiến của mình xem.
Lã Ngọc Xuyên chỉ cảm thấy huyệt thái dương của mình nhảy lên bình bịch, da mặt cũng nóng bừng lên.
Ông ta biết rằng chính mình sớm muộn cũng se bị đẩy lên tuyến đầu, thậm chí còn đang làm trước một số chuẩn bị về tư tưởng. Nhưng ông ta không ngờ Tào Cương không đưa ra vấn đề thu hút đầu tư và kiến thiết khu kinh tế công nghiệp mới để khiển trách mà lại đưa vấn đề thu hút đầu tư và vấn đề kiến thiết khu kinh tế công nghiệp mới nâng cao lên đến tầng cao chính trị để chất vấn. Điều này cũng có nghĩa là đối với sự trả lời về vấn đề này không chỉ là đặt bản thân mình và Thẩm Tử Liệt ở trên cùng một chiếc xe chiến đấu mà còn gắn chặt mình với vấn đề tư bản chủ nghĩa và chủ nghĩa xã hội với nhau.
- Tôi sẽ nói một chút suy nghĩ của mình.
Lã Ngọc Xuyên hít một hơi thật sâu, ổn định cảm xúc của chính mình, thâm trầm nói:
- Chủ tịch huyện Thẩm trước khi đề xuất việc kiến thiết xây dựng khu kinh tế công nghiệp mới, tôi cũng đã luôn nghĩ rằng sẽ phải đối mặt với sự cải cách mở cửa dưới hình thức mới. Nam Đàm của chúng ta làm thế nào để thực hiện dân giàu huyện mạnh, suy đi tính lại, vẫn chỉ có một con đường, đó là phải phát triển công nghiệp. Nhưng phát triển công nghiệp thì không thể chỉ là một câu nói suông được. Phát triển như thế nào, đặc biệt là trong điều kiện cơ sở công nghiệp của Nam Đàm chúng ta dường như là chưa có gì, mà tài chính thì ở trong tình trạng tồi tệ. Dựa vào tài chính để phát triên thì vừa không hiện thực, mà tinh thần chính sách hiện tại cũng không khuyến khích đề xướng việc này. Vậy thì chúng ta phải làm như thế nào?ry Chỉ có thể làm khu kinh tế công nghiệp mới, lấy khu kinh tế công nghiệp mới là bàn đạp phát triển, coi việc thu hút đầu tư làm cách thức để thu hút các doanh nghiệp nước ngoài đến Nam Đàm của chúng ta phát triển.
- Điều tôi muốn nhấn mạnh chính là, khu kinh tế công nghiệp mới này của chúng ta nên mở cửa một cách toàn diện, để chào đón các nhà đầu từ từ bên ngoài đi vào, chứ không hoàn toàn hạn chế. Đầu tư nước ngoài hoặc doanh nghiệp kinh doanh cá thể, doanh nghiệp quốc doanh hoặc tư bản, chúng ta đều nhiệt liệt đón chào. Với cơ sở kinh tế hiện tại của Nam Đàm thực sự muốn thu hút đầu tư từ các doanh nghiệp quy mô lớn thì khá là khó. Nhưng điều này không đồng nghĩa với việc khu kinh tế công nghiệp mới của chúng ta sẽ mãi như vậy. Cùng với sự phát triển của nền kinh tế, hệ thống phối hợp ngày càng hoàn thiện, tôi tin rằng những doanh nghiệp quốc doanh quy mô lớn, những tập đoàn xuyên quốc gia cũng có khi sẽ thực sự đến Nam Đàm của chúng ta để đầu tư.
Lã Ngọc Xuyên nhìn qua người cúi đầu ngồi ở một góc, rồi trầm giọng nói:
- Cải cách mở cửa không phải là phương thức trước nay chưa từng có. Đồng chí Trần vân và đồng chí Tiểu Bình đều đã đưa ra cải cách vốn là ném đá dò đường qua sông. Về việc kiến thiết xây dựng khu kinh tế công nghiệp mới cũng như vậy. Chúng ta không nói đến các doanh nghiệp có vốn đầu tư nước ngoài và doanh nghiệp kinh doanh cá thể sẽ phát triển lớn mạnh ở huyện Nam Đàm của chúng ta như thế nào, có phải là sẽ thay đổi tính chất chủ nghĩa xã hội của Nam Đàm không, tôi có thể khẳng định rằng khu kinh tế mới không phải là một đất nước trong một đất nước, mà cũng phải tuân theo pháp luật Trung Quốc, cũng phải phục vụ sự phát triển kinh tế xã hội của huyện Nam Đàm chúng ta. Khi một sự vật mới còn chưa xuất hiện mà đã dễ dàng đưa ra kết luận thì tôi cho rằng đây là một biểu hiện của sự không hiện thực.
- Có một đồng chí đã từng bàn luận với tôi một quan điểm. Tôi cho rằng rất có ý nghĩa gợi mở. Đó là nhân dân yêu cầu không hề cao đối với Đảng uỷ chính quyền của chúng ta. Chính là có thể không ngừng nâng cao đời sống văn hóa vật chất cho người dân, làm cho cuộc sống của chúng ta ngày càng giàu có hạnh phúc. Nhưng trong giai đoạn này, mức sống vật chất là đặc biệt quan trọng. Huyện Nam Đàm của chúng ta là một huyện nông nghiệp với dân số lớn. Hiện tại vấn đề cơm no của dân đã được giải quyết rồi. Nhưng ví tiền của dân thì vẫn lép xẹp, không có tiền để nâng cao điều kiện cuộc sống, thì làm sao để giải quyết được vấn đề này?r Chỉ có thể phát triển công nghiệp để tiêu hao sức lao động còn thừa thãi ở nông thôn để tăng thêm thu nhập cho nhân dân. Còn nói về những cái khác thì tôi vẫn giữ quan điểm đó, đợi đến khi phát triển lên rồi chúng ra phân tích phán xét cũng chưa muộn. Tôi cho rằng quan điểm ném đá vượt sông này cũng phù hợp với huyện Nam Đàm của chúng ta, ít nhất cũng đã có địa khu duyên hải và Xương Châu đã đi trước, tôi tin rằng địa khu duyên hải và Xương Châu cũng như vậy, đều là dưới sự lãnh đạo của Đảng Cộng Sản.
Lã Ngọc Xuyên còn chưa nói xong thì tâm trạng của Thẩm Tử Liệt đã dần ổn định. Không ngờ Lã Ngọc Xuyên lại có thể nói ra quan đỉêm với trình độ như vậy. Điều này cũng khiến cho Thẩm Tử Liệt phải nhìn với con mắt khác. Ông ta không biết rằng trước hội nghị này thì Lã Ngọc Xuyên đã nói chuyện bàn bạc riêng với Lục Vi Dân về việc kiến thiết xây dựng khu kinh tế mới. Rất nhiều quan điểm của Lục Vi Dân cũng khiến cho Lã Ngọc Xuyên thấy mới mẻ vô cùng, thậm chí thay hình đổi dạng dùng vào hội nghị ngày hôm nay.
Từ khi Lã Ngọc Xuyên bắt đầu lên tiếng, ánh mắt của Tào Cương liền trở nên có chút lờ đờ.
Cái người mà vốn không có vai trò gì trong mắt của Tào Cương không ngờ lại kết bè với Thẩm Tử Liệt, hơn nữa thái độ lại rõ ràng là muốn phất cờ hò reo cho Thẩm Tử Liệt, không thể không khiến cho Tào Cương cảm nhận thấy một áp lực. Mà sau khi Lã Ngọc Xuyên phát biểu xong, Tiền Hưng Năng - người đang chuẩn bị phát ngôn tiếp theo - thái độ có sự thay đổi rõ rệt, ánh mắt cũng trở nên khó đoán, dường như là đang chờ đợi điều gì.
Tào Cương tựa lưng vào thành ghế, tay đặt lên trên bàn, nhẹ nhàng gõ bàn. Dường như đang suy nghĩ đến luận điểm của Lã Ngọc Xuyên, lại dường như chờ mong điều gì.
- Chủ tịch huyện Thẩm, tôi sẽ nói hai câu.
Tiền Hưng Năng cúi đầu xuống, nâng cốc trà lên uống một ngụm.
- Thu hút đầu tư và kiến thiết khu kinh tế mới đề cập đến phương diện công tác rất lớn, cũng đề cập đến rất nhiều ban ngành. Đặc biệt là tình hình hiện tại địa khu Lê Dương là chưa có tiền lệ nào. Nếu như mạo hiểm mà đi tới thì có thể sẽ đem đến một số phức tạp không cần thiết. Tôi cảm thấy có thể tiến hành một hội nghị Huyện ủy mở rộng để nghiên cứu hai công việc này. Như thế có tác dụng loại bỏ sự khác nhau, tập trung suy nghĩ, có tác dụng tốt hơn để làm công tác này.
Tào Cương trên mặt xẹt qua một chút đắc ý.
Kiến nghị này của Tiền Hưng Năng có thể nói là nhắc đến đúng chỗ, biến thành phản đối đề xuất thúc đẩy công tác tại hội nghị Ủy ban nhân dân huyện mà Thẩm Tử Liệt đưa ra để thúc đẩy công việc này, chuyển đổi thành việc kiến nghị hội nghị Huyện ủy mở rộng để thảo luận. Điều này không những phủ định được quyền quyết định của Thẩm Tử Liệt mà đặt quyền quyết định cho Huyện ủy. Hơn nữa đề xuất này cũng rất phù hợp. Những công việc to lớn có Huyện ủy sắp xếp bố trí chắc chắn là không sai. Hơn nữa cũng lộ rõ sự coi trọng của Huyện ủy.
Đương nhiên Tào Cương cũng biết Tiền Hưng Năng có thể làm như vậy thì một mục đích khác chính là không muốn làm quá cứng rắn với Thẩm Tử Liệt về vấn đề này. Lui về phía sau một bước như thế này để tháo bỏ mâu thuẫn, cũng tránh được việc mình bị đưa lên tuyến đầu. Nghĩ đến đây Tào Cương cũng có chút chua xót. Đây là hậu quả của vị trí không giống nhau mang lại. Thẩm Tử Liệt là Chủ tịch huyện, dù là ông ta không biết gì về tình hình Nam Đàm, ở Nam Đàm chẳng có chút uy tín nào. Chỉ cần ông ta ngồi lên vị trí đó, là có thể có sản sinh sự ảnh hưởng đối với những người chức phó này.
Hội nghị Ủy ban nhân dân cuối cùng cũng tan, mấy Phó chủ tịch huyện khác sau khi Tiền Hưng Năng phát biểu cũng lần lượt phát biểu ý kiến cá nhân. Họ đều mơ mơ hồ hồ thể hiện ủng hộ công việc thu hút đầu tư và xây dựng khu kinh tế mới. Nhưng xét thấy đây là chuyện trọng đại, nên vẫn là đồng ý với ý kiến của Tiền Hưng Năng, đưa lên Huyện ủy quyết định.
- Quan điểm của phó Chủ tịch huyện Tào rất sắc bén, cũng đã đưa ra được một số vấn đề mà cải cách mở cửa của chúng ta đang phải đối mặt. Cũng giống như lời của phó Chủ tịch huyện Tào, khu khai thác phát triển công nghiệp không còn là gì mới lạ nữa. Ở các địa khu duyên hải và Xương Giang của tỉnh ta thì đều có tiền lệ rồi. Chẳng qua là địa khu Lê Dương của chúng ta vẫn là lần đầu tiên làm. Việc kiến thiết xây dựng khu kinh tế công nghiệp mới, thu hút đầu tư bên ngoài và các doanh nghiệp đến khai thác, có phải có nghĩa là Nam Đàm của chúng ta đang biến chất theo tư bản chủ nghĩa?xr Có phải là bị suy nghĩ tự do hóa của giai cấp tư sản ăn mòn rồi?rf Tôi cảm thất điểm này rất đáng để chúng ta suy nghĩ thêm. Mọi người có thể đưa ra ý kiến cá nhân mình. Ngọc Xuyên, anh là phụ trách quản lý công nghiệp và giao thông, khu kinh tế công nghiệp mới cũng là một công việc quan trong trong phạm trù công việc mà anh quản lý. Anh nói ý kiến của mình xem.
Lã Ngọc Xuyên chỉ cảm thấy huyệt thái dương của mình nhảy lên bình bịch, da mặt cũng nóng bừng lên.
Ông ta biết rằng chính mình sớm muộn cũng se bị đẩy lên tuyến đầu, thậm chí còn đang làm trước một số chuẩn bị về tư tưởng. Nhưng ông ta không ngờ Tào Cương không đưa ra vấn đề thu hút đầu tư và kiến thiết khu kinh tế công nghiệp mới để khiển trách mà lại đưa vấn đề thu hút đầu tư và vấn đề kiến thiết khu kinh tế công nghiệp mới nâng cao lên đến tầng cao chính trị để chất vấn. Điều này cũng có nghĩa là đối với sự trả lời về vấn đề này không chỉ là đặt bản thân mình và Thẩm Tử Liệt ở trên cùng một chiếc xe chiến đấu mà còn gắn chặt mình với vấn đề tư bản chủ nghĩa và chủ nghĩa xã hội với nhau.
- Tôi sẽ nói một chút suy nghĩ của mình.
Lã Ngọc Xuyên hít một hơi thật sâu, ổn định cảm xúc của chính mình, thâm trầm nói:
- Chủ tịch huyện Thẩm trước khi đề xuất việc kiến thiết xây dựng khu kinh tế công nghiệp mới, tôi cũng đã luôn nghĩ rằng sẽ phải đối mặt với sự cải cách mở cửa dưới hình thức mới. Nam Đàm của chúng ta làm thế nào để thực hiện dân giàu huyện mạnh, suy đi tính lại, vẫn chỉ có một con đường, đó là phải phát triển công nghiệp. Nhưng phát triển công nghiệp thì không thể chỉ là một câu nói suông được. Phát triển như thế nào, đặc biệt là trong điều kiện cơ sở công nghiệp của Nam Đàm chúng ta dường như là chưa có gì, mà tài chính thì ở trong tình trạng tồi tệ. Dựa vào tài chính để phát triên thì vừa không hiện thực, mà tinh thần chính sách hiện tại cũng không khuyến khích đề xướng việc này. Vậy thì chúng ta phải làm như thế nào?ry Chỉ có thể làm khu kinh tế công nghiệp mới, lấy khu kinh tế công nghiệp mới là bàn đạp phát triển, coi việc thu hút đầu tư làm cách thức để thu hút các doanh nghiệp nước ngoài đến Nam Đàm của chúng ta phát triển.
- Điều tôi muốn nhấn mạnh chính là, khu kinh tế công nghiệp mới này của chúng ta nên mở cửa một cách toàn diện, để chào đón các nhà đầu từ từ bên ngoài đi vào, chứ không hoàn toàn hạn chế. Đầu tư nước ngoài hoặc doanh nghiệp kinh doanh cá thể, doanh nghiệp quốc doanh hoặc tư bản, chúng ta đều nhiệt liệt đón chào. Với cơ sở kinh tế hiện tại của Nam Đàm thực sự muốn thu hút đầu tư từ các doanh nghiệp quy mô lớn thì khá là khó. Nhưng điều này không đồng nghĩa với việc khu kinh tế công nghiệp mới của chúng ta sẽ mãi như vậy. Cùng với sự phát triển của nền kinh tế, hệ thống phối hợp ngày càng hoàn thiện, tôi tin rằng những doanh nghiệp quốc doanh quy mô lớn, những tập đoàn xuyên quốc gia cũng có khi sẽ thực sự đến Nam Đàm của chúng ta để đầu tư.
Lã Ngọc Xuyên nhìn qua người cúi đầu ngồi ở một góc, rồi trầm giọng nói:
- Cải cách mở cửa không phải là phương thức trước nay chưa từng có. Đồng chí Trần vân và đồng chí Tiểu Bình đều đã đưa ra cải cách vốn là ném đá dò đường qua sông. Về việc kiến thiết xây dựng khu kinh tế công nghiệp mới cũng như vậy. Chúng ta không nói đến các doanh nghiệp có vốn đầu tư nước ngoài và doanh nghiệp kinh doanh cá thể sẽ phát triển lớn mạnh ở huyện Nam Đàm của chúng ta như thế nào, có phải là sẽ thay đổi tính chất chủ nghĩa xã hội của Nam Đàm không, tôi có thể khẳng định rằng khu kinh tế mới không phải là một đất nước trong một đất nước, mà cũng phải tuân theo pháp luật Trung Quốc, cũng phải phục vụ sự phát triển kinh tế xã hội của huyện Nam Đàm chúng ta. Khi một sự vật mới còn chưa xuất hiện mà đã dễ dàng đưa ra kết luận thì tôi cho rằng đây là một biểu hiện của sự không hiện thực.
- Có một đồng chí đã từng bàn luận với tôi một quan điểm. Tôi cho rằng rất có ý nghĩa gợi mở. Đó là nhân dân yêu cầu không hề cao đối với Đảng uỷ chính quyền của chúng ta. Chính là có thể không ngừng nâng cao đời sống văn hóa vật chất cho người dân, làm cho cuộc sống của chúng ta ngày càng giàu có hạnh phúc. Nhưng trong giai đoạn này, mức sống vật chất là đặc biệt quan trọng. Huyện Nam Đàm của chúng ta là một huyện nông nghiệp với dân số lớn. Hiện tại vấn đề cơm no của dân đã được giải quyết rồi. Nhưng ví tiền của dân thì vẫn lép xẹp, không có tiền để nâng cao điều kiện cuộc sống, thì làm sao để giải quyết được vấn đề này?r Chỉ có thể phát triển công nghiệp để tiêu hao sức lao động còn thừa thãi ở nông thôn để tăng thêm thu nhập cho nhân dân. Còn nói về những cái khác thì tôi vẫn giữ quan điểm đó, đợi đến khi phát triển lên rồi chúng ra phân tích phán xét cũng chưa muộn. Tôi cho rằng quan điểm ném đá vượt sông này cũng phù hợp với huyện Nam Đàm của chúng ta, ít nhất cũng đã có địa khu duyên hải và Xương Châu đã đi trước, tôi tin rằng địa khu duyên hải và Xương Châu cũng như vậy, đều là dưới sự lãnh đạo của Đảng Cộng Sản.
Lã Ngọc Xuyên còn chưa nói xong thì tâm trạng của Thẩm Tử Liệt đã dần ổn định. Không ngờ Lã Ngọc Xuyên lại có thể nói ra quan đỉêm với trình độ như vậy. Điều này cũng khiến cho Thẩm Tử Liệt phải nhìn với con mắt khác. Ông ta không biết rằng trước hội nghị này thì Lã Ngọc Xuyên đã nói chuyện bàn bạc riêng với Lục Vi Dân về việc kiến thiết xây dựng khu kinh tế mới. Rất nhiều quan điểm của Lục Vi Dân cũng khiến cho Lã Ngọc Xuyên thấy mới mẻ vô cùng, thậm chí thay hình đổi dạng dùng vào hội nghị ngày hôm nay.
Từ khi Lã Ngọc Xuyên bắt đầu lên tiếng, ánh mắt của Tào Cương liền trở nên có chút lờ đờ.
Cái người mà vốn không có vai trò gì trong mắt của Tào Cương không ngờ lại kết bè với Thẩm Tử Liệt, hơn nữa thái độ lại rõ ràng là muốn phất cờ hò reo cho Thẩm Tử Liệt, không thể không khiến cho Tào Cương cảm nhận thấy một áp lực. Mà sau khi Lã Ngọc Xuyên phát biểu xong, Tiền Hưng Năng - người đang chuẩn bị phát ngôn tiếp theo - thái độ có sự thay đổi rõ rệt, ánh mắt cũng trở nên khó đoán, dường như là đang chờ đợi điều gì.
Tào Cương tựa lưng vào thành ghế, tay đặt lên trên bàn, nhẹ nhàng gõ bàn. Dường như đang suy nghĩ đến luận điểm của Lã Ngọc Xuyên, lại dường như chờ mong điều gì.
- Chủ tịch huyện Thẩm, tôi sẽ nói hai câu.
Tiền Hưng Năng cúi đầu xuống, nâng cốc trà lên uống một ngụm.
- Thu hút đầu tư và kiến thiết khu kinh tế mới đề cập đến phương diện công tác rất lớn, cũng đề cập đến rất nhiều ban ngành. Đặc biệt là tình hình hiện tại địa khu Lê Dương là chưa có tiền lệ nào. Nếu như mạo hiểm mà đi tới thì có thể sẽ đem đến một số phức tạp không cần thiết. Tôi cảm thấy có thể tiến hành một hội nghị Huyện ủy mở rộng để nghiên cứu hai công việc này. Như thế có tác dụng loại bỏ sự khác nhau, tập trung suy nghĩ, có tác dụng tốt hơn để làm công tác này.
Tào Cương trên mặt xẹt qua một chút đắc ý.
Kiến nghị này của Tiền Hưng Năng có thể nói là nhắc đến đúng chỗ, biến thành phản đối đề xuất thúc đẩy công tác tại hội nghị Ủy ban nhân dân huyện mà Thẩm Tử Liệt đưa ra để thúc đẩy công việc này, chuyển đổi thành việc kiến nghị hội nghị Huyện ủy mở rộng để thảo luận. Điều này không những phủ định được quyền quyết định của Thẩm Tử Liệt mà đặt quyền quyết định cho Huyện ủy. Hơn nữa đề xuất này cũng rất phù hợp. Những công việc to lớn có Huyện ủy sắp xếp bố trí chắc chắn là không sai. Hơn nữa cũng lộ rõ sự coi trọng của Huyện ủy.
Đương nhiên Tào Cương cũng biết Tiền Hưng Năng có thể làm như vậy thì một mục đích khác chính là không muốn làm quá cứng rắn với Thẩm Tử Liệt về vấn đề này. Lui về phía sau một bước như thế này để tháo bỏ mâu thuẫn, cũng tránh được việc mình bị đưa lên tuyến đầu. Nghĩ đến đây Tào Cương cũng có chút chua xót. Đây là hậu quả của vị trí không giống nhau mang lại. Thẩm Tử Liệt là Chủ tịch huyện, dù là ông ta không biết gì về tình hình Nam Đàm, ở Nam Đàm chẳng có chút uy tín nào. Chỉ cần ông ta ngồi lên vị trí đó, là có thể có sản sinh sự ảnh hưởng đối với những người chức phó này.
Hội nghị Ủy ban nhân dân cuối cùng cũng tan, mấy Phó chủ tịch huyện khác sau khi Tiền Hưng Năng phát biểu cũng lần lượt phát biểu ý kiến cá nhân. Họ đều mơ mơ hồ hồ thể hiện ủng hộ công việc thu hút đầu tư và xây dựng khu kinh tế mới. Nhưng xét thấy đây là chuyện trọng đại, nên vẫn là đồng ý với ý kiến của Tiền Hưng Năng, đưa lên Huyện ủy quyết định.
/371
|