Chương 6: "Chỉ là, Tiểu Tây rất nhớ mẹ!”
Cẩm Tây vừa được Quân Bắc Chước bế từ trên xe vào biệt thự, một đám người hầu đã ùa ra.
Quản gia và phu nhân quản gia nhìn thấy vết thương trên người Cẩm Tây thì đau lòng không kể xiết.
Nhất là phu nhân quản gia- mẹ Lâm, trong biệt thự này, ngoài Quân Bắc Chước ra thì bà là người yêu thương Cẩm Tây nhất. Nhìn thấy cô bị thương như vậy, bà lập tức nhíu mày: “Tiểu Tây tiểu thư, sao trên người cô lại có nhiều vết thương như thế này? Cô có đau lắm không?”
Cẩm Tây nghe thấy giọng nói quen thuộc thì nhanh chóng thò đầu ra khỏi vòng tay Quân Bắc Chước.
Cô nhìn khuôn mặt hiền từ của mẹ Lâm, hốc mắt lập tức ươn ướt.
Cô thực sự không ngờ rằng, có một ngày, cô có thể gặp lại mẹ Lâm và cha Lâm.
Hai người này, tuy không phải cha mẹ ruột của Cẩm Tây, nhưng lại đối xử với Cẩm Tây như con ruột, mỗi lần cô và Quân Bắc Chước cãi nhau xong, mẹ Lâm đều bưng chè đậu xanh do mình nấu đến an ủi cô, kể chuyện cho cô nghe, giúp cô xoa dịu tâm trạng.
Nhưng, kết cục của mẹ Lâm và ba Lâm kiếp trước lại không tốt đẹp chút nào.
Vì nhận tội thay Cẩm Tây, bọn họ đã bị người của nhà họ Quân đuổi ra khỏi biệt thự.
Cha Lâm và mẹ Lâm đã làm việc ở nhà họ Quân gần hết đời người, không con không cái, sau khi bị đuổi ra ngoài thì không tìm được việc làm. Hai người chỉ có thể nhặt đồng nát ở ven đường, mùa đông đến, cha Lâm mắc bệnh nặng không qua khỏi, mẹ Lâm không chịu được cú sốc đó, cũng qua đời theo.
Cẩm Tây nghĩ tới nghĩ lui, hốc mắt đỏ hoe.
Kiếp này, cô nhất định không để chuyện đó xảy ra!
Ước tính thời gian, có lẽ cũng chính là mấy ngày này.
Nhị tiểu thư Quân Tử Yên của nhà họ Quân- người có tâm cơ vô cùng sâu sắc, sắp trở về rồi.
Quân Tử Yên vốn không ưa Cẩm Tây, khi Cẩm Tây mới đến nhà họ Quân, Quân Tử Yên lớn hơn Cẩm Tây mười tuổi đã luôn nhắm vào cô, sau đó, bị Quân Bắc Chước phát hiện, đưa cô ta ra nước ngoài du học. Bảy năm trôi qua, trong thời gian này, Quân Tử Yên chưa từng quay lại.
Lần này trở về, nghe nói đã tìm được bạn trai, hơn nữa đã đến mức bàn chuyện cưới hỏi, cô ta trở về để tính chuyện hôn nhân.
Việc đầu tiên cô ta làm sau khi trở về là thu thập đủ bằng chứng, vu khống Cẩm Tây cấu kết với kẻ thù của nhà họ Quân, tiết lộ nhiều bí mật của Quân Thị.
Chủ tịch của Quân Thị là Quân Úc, sau khi biết chuyện thì nổi trận lôi đình, tuyên bố sẽ đuổi Cẩm Tây ra khỏi nhà họ Quân.
Người nhà họ Quân vốn không thích Cẩm Tây, cô là một đứa trẻ được nhặt về, thế mà còn ngông cuồng làm mất mặt nhà họ Quân, không coi ai ra gì!
Thế là, bọn họ nhân lúc Quân Bắc Chước bận rộn trong quân đội, đã đến Quân Uyển ép hỏi Cẩm Tây, Cẩm Tây có giải thích thì cũng không đọ lại được bằng chứng của Quân Tử Yên. Hơn nữa, lúc này Quân Bắc Chước còn không có bên cạnh cô, không ai bênh vực cô cả.
Cuối cùng, khi Cẩm Tây một mình, bị đặt vào tình thế nguy hiểm, cha Lâm và mẹ Lâm đã đứng ra, thay cô gánh tội danh này.
Về sau, khi Quân Bắc Chước trở về, biết được chuyện này thì cha Lâm và mẹ Lâm đã bị đuổi đi từ lâu rồi. Anh cho người điều tra rất lâu, mới biết được tin tức cha mẹ Lâm đều đã qua đời.
Cẩm Tây siết chặt nắm tay, ánh mắt sắc bén, nhìn đáng sợ vô cùng.
Kiếp này, cô tuyệt đối sẽ không để những người bên cạnh mình bị bắt nạt như thế nữa!
Những kẻ đã làm tổn thương cô, sỉ nhục cô, hãm hại cô, tất cả đều phải xuống địa ngục!
"Tiểu Tây tiểu thư? Cô sao thế? Có chỗ nào không thoải mái sao?”
Giọng nói dịu dàng của mẹ Lâm kéo suy nghĩ của Cẩm Tây trở lại, cô nhìn mẹ Lâm, giọng nói dịu dàng, "Mẹ Lâm, con không sao, mẹ đừng lo lắng, con chỉ là?”
“Chỉ là cái gì?” Nghe Cẩm Tây nói "chỉ là", mẹ Lâm tưởng cô có chỗ nào không khỏe, trái tim vừa mới buông xuống lại lập tức căng thẳng trở lại.
"Chỉ là, Tiểu Tây rất nhớ mẹ.”
/676
|