CHƯƠNG 20
Nhưng mà không biết là trùng hợp hay cố ý, Vương Vi Vi định địa điểm họp lớp ở công viên nước nổi tiếng ở thành phố Giang.
Nếu là công viên nước, phải mặc đồ tắm.
Khách sạn, Hạ Tình nhìn dấu vết xanh tím trên người Trì Hoan, nhíu mày “Mình biết tiểu tiện nhân kia không có ý tốt mà Có ai họp lớp ở công viên nước Chính là muốn chỉnh cậu mà ”
Trì Hoan ngửa cổ, để mặc người trước mặt dùng phấn che đi dấu vết trên người cô “Như vậy mà mình còn có thể nói cô ta không cố ý sao?”
Từ nhỏ trên người cô chỉ hơi chạm một chút, dấu vết xanh tím đều lưu lại trên người rấtlâu mới tan đi.
Cô vốn không nghĩ nhiều, nhưng chiều hôm đó cô mới gặp Vương Vi Vi, sau lưng người ta đã chọn địa điểm họp lớp như vậy, thực sự kho" không khiến người ta nghĩ nhiềụ
Trì Hoan nghĩ một lát, vẫn hỏi “Mình nhớ rõ khi mình học cấp 3 chưa từng đắc tội cô ta đúng không?”
“…” Hạ Tình dừng động tác lại một lát, nhìn cô với vẻ không dám tin hỏi “Cậu đã quên rồi ư?”
Trì Hoan cảm thấy kho" hiểu liếc mắt nhìn cô ấy một cái “Làm sao vậy?”
Hạ Tình hít sâu một hơi, liếc mắt nhìn cô nói “Mình đã nói sao cậu có thể làm như không có việc gì nói chuyện với cô ta, hóa ra là cậu đã quên sach?”
“Hửm?” Trì Hoan nghĩ một lát, số lượng trí nhớ tɾong cấp 3 không nhiều lắm, cảm giác tồn tại của Vương Vi Vi… Dường như thực sự không cao.
“Năm đó cô ta yêu thầm lớp phó thể dục lớp 3 bên cạn♄, còn đặc biệt viết sổ nhật ký yêu thầm. Kết quả không biết bị ai phát hiện dán trên tường tɾong vườn trường học chúng ta…”
“…” Nghe thấy thế, mí mắt Trì Hoan giật giật “Chuyện này liên quan gì tới mình?”
“Sao lại không liên quan tới cậu? Lớp phó thể dục kia thí¢h cậu, sau khi biết chuyện này còn xé sổ nhật ký của cô ta trước mặt bạn học lớp chúng ta… Nói chuyện không chút lưu tình, cái gì mà ghê tởm cô ta…”
“…”
Trì Hoan “Sao mình không nhớ rõ chuyện này.”
Hạ Tình im lặng một lát, nói mơ hồ không rõ “Khi đó có khả năng cậu bận rộn ra nước ngoài, không chú ý tới. Dù sao từ đó về sau cô ta lập tức hoài nghi là ai tɾong chúng ta trộm sổ nhật ký của cô ta dán lên tường… Đúng là có bệnh ”
Cô ấy vẫn luôn không thí¢h Vương Vi Vi, cho dù là đi học hay hiện giờ, luôn cảm thấy khắp nơi toàn thân cô ta đều không thí¢h hợp.
Ở trước mặt nam sinh nói chuyện nhu nhược làm ra vẻ đáng thươռg, ở trước mặt nữ sinh bọn họ thì như túi trút giận, làm như bọn họ vẫn luôn bắt nạt cô ta.
“Thôi, không nhắc tới cô ta nữa Còn chưa đủ ghê tởm à ”
/324
|