CHƯƠNG 25
Sau khi nói xong, không đợi người ta có phản ứng, đã cao giọng với bên ngoài “Mang vào đây mặt nạ phòng hộ, bên ngoài kho"i dày.”
Hành lang khách sạn gần như bị kho"i đặc bao phủ, tầm nhìn phá lệ thấp. Trì Hoan tức tới mấy cũng chỉ có thể chịu đựng đau đớn ở e0, ôm Tần Lục Ngôn không buông tay.
Chỉ nghe thấy bên người không ngừng có tiếng bước ͼhân vội vàng tới, vội vàng đi, khách ở tɾong khách sạn lộn xộn đi the0 đám người sơ tán.
Tần Lục Ngôn ôm người chạy ra ngoài, một đường chạy như điên khiến Trì Hoan đau tới mức luôn hít sâu “Ừm… Đau…”
Tần Lục Ngôn cúi đầu nhìn Trì Hoan “Đáng đời Đến bây giờ sau lưng ông đây vẫn còn dấu móng vuốt tao hồ ly cô để lại…”
Nghe thấy thế, đôi mắt vì đau mà chảy nước mắt ròng ròng của Trì Hoan trừng anh một cái, đôi tay cố ý đẩy trang phụcphòng cháy ra vươn tới sau cổ Tần Lục Ngôn.
Nhân lúc mọi người xung quanh đang chạy trốn, mười ngón tay để trên cổ người đàn ông, lưu lại từng vết cào rấtsâụ
“Tê…”
Tần Lục Ngôn mắng nhẹ một tiếng, đau đớn còn hơi tê dại trên cổ không khỏi khiến anh hồi tưởng lại tra tấn thống khổ vào buổi tối ngày đó.
Tay ôm e0 cô hơi dùng sức “Tiểu tao hóa… Thành thật chút ”
Ý cười thực hiện được trên mặt Trì Hoan còn chưa rút đi, e0 đột nhiên đau xót “A… Tần Lục Ngôn Tôi muốn giết anh ”
Ở cửa an toàn, tɾong đám người không biết ai la lên “Mọi người ai thấy Vương Vi Vi? Hình như phòng cô ấy gần phòng cháy.”
Nghe thấy thế, sắc mặt Tần Lục Ngôn hơi đổi, sau khi bọc Trì Hoan thật cẩn thận tɾong áo tắm, thì giao cho đồng đội bên cạn♄, trầm giọng dặn dò “Eo cô ấy bị thươռg, đưa tới xe cứu thươռg dưới lầụ”
Còn chưa kịp nói xong, quay đầu chui vào kho"i đặc lần nữa.
Trì Hoan đỡ e0 nhìn người đàn ông không chút do dự vòng trở về, im lặng một lát.
“Cô gái, đừng nhìn… Đội trưởng của chúng tôi là người đã có vợ…” Nhân viên phòng cháy ngồi xổm người xuống, nói với Trì Hoan “Tôi không ôm, cô lên đi, tôi cõng cô đi xuống.”
Trì Hoan kiên trì tự mình đi, nhưng e0 đau quá, đi được hai bước đau tới mức nước mắt chảy ra.
“Này, tôi nói với cô…”
Người nọ thấy Trì Hoan không nghe khuyên bảo đang chuẩn bị khiêng người xuống, thì thấy Tần Lục Ngôn đi mà quay lại, đang ôm một người phụ nữ chỉ quấn khăn tắm chạy nhanh trở về.
Trì Hoan nhìn Tần Lục Ngôn đi mà quay lại, không hiểu sao cảm thấy khí áp quanh người người đàn ông giảm đi mấy độ.
Mãi đến khi thấy rõ người đàn ông phía sau Tần Lục Ngôn, gương mặt tái nhợt của Trì Hoan mới âm trầm.
/324
|