Suối nước nóng ở trấn này rất nổi tiếng. Hàng năm, rất nhiều người kéo đến đây để nghỉ dưỡng vào mùa đông, nhờ đó mà ngành du lịch và khách sạn cũng trở nên phát triển. Có thể nói, suối nước nóng đã nâng
cao thu nhập cho người dân ở trấn nhỏ này. Dù khách sạn năm sao ở trấn vẫn không sang trọng bằng khách sạn ở thủ đô, nhưng nó vẫn có những đặc điểm rất riêng biệt.
Phòng họ thuê ở tầng một, vừa vào cửa, đập vào mắt Kiều Tâm Duy là một chậu hoa bé xinh ở ngay lối vào. Vì không khí trong phòng rất ấm cúng nên chậu dạ lan hương tím nhạt vẫn rực rỡ đằm thắm trong tiết trời giá rét nhường này.
“Oa, dạ lan hương nở hoa này!” Cổ nhảy cẫng lên, chạy đến ôm chậu hoa vào lòng, vui sướng ngắm nghía những bông dạ lan hương nở rộ: “Đẹp tuyệt vời, ông xã à, sao anh biết em thích dạ lan hương nhất vậy?”
Giang Hạo đang đôi giày, anh bực bội liếc nhìn, cũng không thể tự ôm công lao về mình được, nên đành thành thật nói: “Anh không biết, sao anh biết cái đó chứ, chắc là chậu cảnh phòng nào cũng có
“...” Haizz, ông chồng của cô khờ như trâu, đúng là chẳng có chút tình thú nào, ngay đến việc xây bậc thang để cô leo xuống cũng không biết à?!
Nhìn đôi mắt cong cớn của cô, Giang Hạo hiểu ý, lập tức phối hợp nói: “Wow, dạ lan hương đẹp thật, bà xã, đây là loài hoa em thích nhất đấy, em hài lòng không?”
Kiều Tâm Duy lườm anh: “Thôi đi, anh không thích thì đừng làm”
Giang Hạo cầu xin tha thứ nói: “Anh sai rồi, bỏ qua đề tài này được không?” Anh ôm lấy vai cổ rồi từ từ đẩy cô vào trong: “Vào phòng nào, em nhìn thử xem có hài lòng hay không?”
Vào trong, cửa sổ to sát đất được che bằng một tấm rèm mỏng màu tím nhạt bồng bềnh khiến cô ấn tượng. Trên đất có một hàng dạ lan hương được sắp xếp ngay ngắn.
“Ha ha ha ha, em rất hài lòng, cực kỳ hài lòng” Nếu không có khúc nhạc dạo ngắn ngủi kia, không biết có còn cười hớn hở đến mức nào nữa. “Ông xã, anh thật có lòng” Cô cố ý nói.
Bấy giờ, Giang Hạo đã học được cách hiểu ý cô: “Ừ hứ, đây là điều kinh ngạc anh muốn dành cho em, thích không?” Làm người không nên thật thà quá mức, đôi khi còn phải tỏ ra ngây thơ ngốc nghếch một chút, thế mới có được nhiều hạnh phúc hơn.
Ngoài cửa sổ khói mù lượn lờ, ánh sao lấp lánh, cứ như tiên cảnh nơi trần gian.
Kiều Tâm Duy mở cửa sổ sát đất để ra ngoài, đập vào mắt cô là những bông tuyết lấp lánh như ngọc trai dưới ánh đèn, cúi đầu nhìn thì là một suối nước nóng nghi ngút khói. Du khách ở đây vừa có thể tắm suối nước nóng vừa có thể ngắm cảnh bên ngoài qua cửa sổ lớn sát đất. Ban ngày là cảnh tuyết rơi, ban đêm là bầu trời sao, đây chính là điểm đặc biệt nhất của khách sạn này.
“Tắm suối nước nóng ở đây?” Kiểu Tâm Duy vừa hào hứng lại vừa ngạc nhiên: “Nhưng bên ngoài rất lạnh, còn đang đổ tuyết nữa”
“Thế mới thú vị? Thật ra anh muốn nói rằng, các khu du lịch suối nước nóng dã ngoại chưa phát triển, thế nên con nhóc như em mới chưa từng gặp cảnh thế này thôi.
Dự báo thời tiết cho biết tối nay sẽ có một luồng không khí lạnh ùa về, thế nên nhiệt độ ban đêm sẽ rơi xuống âm hai mươi độ. Trong thời tiết âm hai mươi độ, nếu ai đó tạt nước ra đường, có khi nước sẽ đồng thành đá trước khi chạm đến mặt đất.
Kiều Tâm Duy đang ngồi trên một lớp đá bằng phẳng, trán và mặt cổ chảy mồ hôi ròng ròng. Nếu có nâng tay lên thì sẽ cảm nhận được sự lạnh buốt, nhưng thả xuống thì lại là làn nước ấm áp. Suối nước nóng ba mươi sáu độ, cô có thể cảm nhận lưu huỳnh đang nằm dưới lòng bàn chân, đặc biệt hơn là nước suối còn thơm mùi sữa bò.
Không gian xung quanh rất yên tĩnh, khiến tâm trạng bực bội trong người cũng dần vơi đi. Cổ dựa vào lồng ngực Giang Hạo, bỗng trỗi dậy cảm giác an yến và thỏa mãn, cô hi vọng thời khắc này sẽ ngừng lại mãi.
Dường như Giang Hạo cũng có cảm xúc đó, anh ôm lấy eo cô từ phía sau, cọ cái cằm lún phún râu lên vai cô. Cô cảm thấy hơi ngứa nên tránh đi, nhưng càng né thì anh càng cọ.
“Đừng quậy nữa, ha ha, ngứa” Cô xoay người lại đối diện với anh, làm nước suối gợn một lớp sóng. Hai tay cô choàng lấy cổ anh, đứng giữa làn khói trắng tinh khôi, người đàn ông của cô càng đẹp trai đến lạ lùng.
cao thu nhập cho người dân ở trấn nhỏ này. Dù khách sạn năm sao ở trấn vẫn không sang trọng bằng khách sạn ở thủ đô, nhưng nó vẫn có những đặc điểm rất riêng biệt.
Phòng họ thuê ở tầng một, vừa vào cửa, đập vào mắt Kiều Tâm Duy là một chậu hoa bé xinh ở ngay lối vào. Vì không khí trong phòng rất ấm cúng nên chậu dạ lan hương tím nhạt vẫn rực rỡ đằm thắm trong tiết trời giá rét nhường này.
“Oa, dạ lan hương nở hoa này!” Cổ nhảy cẫng lên, chạy đến ôm chậu hoa vào lòng, vui sướng ngắm nghía những bông dạ lan hương nở rộ: “Đẹp tuyệt vời, ông xã à, sao anh biết em thích dạ lan hương nhất vậy?”
Giang Hạo đang đôi giày, anh bực bội liếc nhìn, cũng không thể tự ôm công lao về mình được, nên đành thành thật nói: “Anh không biết, sao anh biết cái đó chứ, chắc là chậu cảnh phòng nào cũng có
“...” Haizz, ông chồng của cô khờ như trâu, đúng là chẳng có chút tình thú nào, ngay đến việc xây bậc thang để cô leo xuống cũng không biết à?!
Nhìn đôi mắt cong cớn của cô, Giang Hạo hiểu ý, lập tức phối hợp nói: “Wow, dạ lan hương đẹp thật, bà xã, đây là loài hoa em thích nhất đấy, em hài lòng không?”
Kiều Tâm Duy lườm anh: “Thôi đi, anh không thích thì đừng làm”
Giang Hạo cầu xin tha thứ nói: “Anh sai rồi, bỏ qua đề tài này được không?” Anh ôm lấy vai cổ rồi từ từ đẩy cô vào trong: “Vào phòng nào, em nhìn thử xem có hài lòng hay không?”
Vào trong, cửa sổ to sát đất được che bằng một tấm rèm mỏng màu tím nhạt bồng bềnh khiến cô ấn tượng. Trên đất có một hàng dạ lan hương được sắp xếp ngay ngắn.
“Ha ha ha ha, em rất hài lòng, cực kỳ hài lòng” Nếu không có khúc nhạc dạo ngắn ngủi kia, không biết có còn cười hớn hở đến mức nào nữa. “Ông xã, anh thật có lòng” Cô cố ý nói.
Bấy giờ, Giang Hạo đã học được cách hiểu ý cô: “Ừ hứ, đây là điều kinh ngạc anh muốn dành cho em, thích không?” Làm người không nên thật thà quá mức, đôi khi còn phải tỏ ra ngây thơ ngốc nghếch một chút, thế mới có được nhiều hạnh phúc hơn.
Ngoài cửa sổ khói mù lượn lờ, ánh sao lấp lánh, cứ như tiên cảnh nơi trần gian.
Kiều Tâm Duy mở cửa sổ sát đất để ra ngoài, đập vào mắt cô là những bông tuyết lấp lánh như ngọc trai dưới ánh đèn, cúi đầu nhìn thì là một suối nước nóng nghi ngút khói. Du khách ở đây vừa có thể tắm suối nước nóng vừa có thể ngắm cảnh bên ngoài qua cửa sổ lớn sát đất. Ban ngày là cảnh tuyết rơi, ban đêm là bầu trời sao, đây chính là điểm đặc biệt nhất của khách sạn này.
“Tắm suối nước nóng ở đây?” Kiểu Tâm Duy vừa hào hứng lại vừa ngạc nhiên: “Nhưng bên ngoài rất lạnh, còn đang đổ tuyết nữa”
“Thế mới thú vị? Thật ra anh muốn nói rằng, các khu du lịch suối nước nóng dã ngoại chưa phát triển, thế nên con nhóc như em mới chưa từng gặp cảnh thế này thôi.
Dự báo thời tiết cho biết tối nay sẽ có một luồng không khí lạnh ùa về, thế nên nhiệt độ ban đêm sẽ rơi xuống âm hai mươi độ. Trong thời tiết âm hai mươi độ, nếu ai đó tạt nước ra đường, có khi nước sẽ đồng thành đá trước khi chạm đến mặt đất.
Kiều Tâm Duy đang ngồi trên một lớp đá bằng phẳng, trán và mặt cổ chảy mồ hôi ròng ròng. Nếu có nâng tay lên thì sẽ cảm nhận được sự lạnh buốt, nhưng thả xuống thì lại là làn nước ấm áp. Suối nước nóng ba mươi sáu độ, cô có thể cảm nhận lưu huỳnh đang nằm dưới lòng bàn chân, đặc biệt hơn là nước suối còn thơm mùi sữa bò.
Không gian xung quanh rất yên tĩnh, khiến tâm trạng bực bội trong người cũng dần vơi đi. Cổ dựa vào lồng ngực Giang Hạo, bỗng trỗi dậy cảm giác an yến và thỏa mãn, cô hi vọng thời khắc này sẽ ngừng lại mãi.
Dường như Giang Hạo cũng có cảm xúc đó, anh ôm lấy eo cô từ phía sau, cọ cái cằm lún phún râu lên vai cô. Cô cảm thấy hơi ngứa nên tránh đi, nhưng càng né thì anh càng cọ.
“Đừng quậy nữa, ha ha, ngứa” Cô xoay người lại đối diện với anh, làm nước suối gợn một lớp sóng. Hai tay cô choàng lấy cổ anh, đứng giữa làn khói trắng tinh khôi, người đàn ông của cô càng đẹp trai đến lạ lùng.
/451
|