Chương 16 Lần đầu tiếp xúc thân mật
Anh đàn cho cho cô ấy bản “Trời Sao”, kỹ năng hoàn hảo của anh cũng khơi dậy niềm yêu thích chơi piano của Thẩm Thanh Song.
Sau khi chơi xong bài “Trời sao", Thẩm Thanh Song ôm cổ anh, dịu dàng đáp: "A Trì, chúng ta hòa tấu piano đi, thế nào?”
Tiêu Chí Phong kéo tay cô xuống, nhẹ nhàng hôn lên mu bàn tay cô, khẽ đáp lại: "Được thôi!"
Hòa tấu piano không chỉ kiểm tra kỹ năng chơi piano của hai người mà còn là sự ăn ý ngầm giữa hai người, nếu chẳng may bấm nhầm phím, bản nhạc sẽ bị lộn xộn và không thể nghe được.
Thẩm Thanh Song ngồi bên cạnh anh, đặt tay lên phím đàn piano, cô mỉm cười nhìn anh, dịu dàng nói anh: "Kỷ niệm tình yêu."
"Được.”
Hai người nhìn nhau, Tiêu Trì Phong dẫn tiết tấu, Thẩm Thanh Song bắt theo.
Cả hai người đều phát hiện giữa họ có một sự ăn ý ngầm.
Một bài nhạc đã hoàn thành, sau đó là bài tiếp theo ...
Cả hai cùng đắm chìm trong bản nhạc tuyệt đẹp, thư giãn đầu óc, thả hồn vào nhau cho đến khi hòa làm một.
Thẩm Thanh Song tự hỏi không biết Tiêu Trì Phong có hiểu thuật khống chế linh hồn hay không, nếu không tại sao anh chỉ cần chơi một bản nhạc, không biết từ lúc nào cô lại quay trở lại lồng ngực anh, bị anh hôn?
Ở Quân Lâm Các, ngoài sảnh lớn rất rộng rãi và sáng sủa, còn có một dãy phòng nhỏ để mọi người nghỉ ngơi.
Quân Lâm Các này chỉ dành cho Boss lớn đứng sau Hoàng Đình sử dụng.
Mà vị Boss lớn đứng sau này chính là Tiêu Trì Phong trước mặt.
Nếu không phải địa bàn của anh, làm sao mà một người mắc bệnh sạch sẽ như anh có thể đưa cô đến đây, hơn nữa trải qua một đêm đáng nhớ nhất trong đời với cô ở đây?
Thẩm Thanh Song mơ màng bị anh ôm vào phòng, đặt ở dưới thân, bị anh xem như là sơn hào hải vị, vừa bị hôn vừa bị gặm cắn.
Trong suốt toàn bộ quá trình, cô đã bị sắc đẹp của Tiêu Trì Phong mê hoặc, sau đó rơi vào lưới mật mà anh dệt lên, mà cô cũng không muốn tỉnh táo lại.
Tiêu Trì Phong nhìn biểu cảm đáng yêu hiếm có của cô, anh hận không thể nhét cô vào trong cơ thể, khảm cô vào xương máu của mình, để cô hòa nhập với anh, vĩnh viễn không chia lìa.
Anh cắn nhẹ vành tai cô, thấy cô run lên vì thỏa mãn, anh thì thầm vào tai cô: "Song Song, anh muốn em, có thể chứ?"
Thẩm Thanh Song trừng nhìn anh, họ đang ôm nhau mà không có lớp vải vóc ngăn cản, chỉ chờ đến bước cuối cùng.
Cô có chút sợ hãi muốn lùi bước, "A Trì, em sợ đau..."
Tiêu Trì Phong hôn lên môi cô, nhẹ giọng an ủi: "Đừng sợ! Song Song, anh sẽ không làm em đau! Tin anh đi, được không?"
Thẩm Thanh Song cảm thấy Tiêu Trì Phong bây giờ giống như một con sói muốn dụ dỗ cô vào bẫy, cô cũng sợ bản thân sẽ rơi vào bẫy của anh mà không thoát ra được nữa sao?
Tuy nhiên, cô yêu anh, cô cũng rất muốn anh, cô muốn sinh con cho anh...
Trong khi Thẩm Thanh Song vẫn còn do dự, Tiêu Trì Phong không thể chịu đựng được nữa, thấy cô không từ chối nên Tiêu Trì Phong cho rằng cô ngầm đồng ý, anh ôm chặt lấy cô, dùng hành động xâm chiếm lãnh thổ của cô.
"A, đau quá, A Trì.”
Cả một đêm may mưa, đến rạng sáng anh mới miễn cưỡng buông cô ra.
Nhìn thấy khuôn mặt quyến rũ đang say giấc của cô, Tiêu Trì Phong nhìn cô thật lâu, nhịn không được lại cúi đầu hôn cô...
/1389
|