Hạo Thiên giật mình, cẩn thận hồi tưởng khí tức kiếm thế của nữ tử vừa rồi :
- Tựa hồ chắc chắn không đến, chỉ có lần thứ tư Thiên Nhân cảm ứng mà thôi, nói cách khác nàng vẫn ở cảnh giới Thái Ất Chân Tiên.
Hắn trầm mặt, đầy vẻ ngưng trọng:
- Ngươi cho là nữ tử kia sau này lại là một Nhạc Vũ?
- Vô Thượng Lôi Pháp thần thông này thật sự mới thấy lần đầu!
Lý Trường Canh lắc đầu, trầm ngâm nói:
- Năm đó Đế Tuấn sở dĩ có thanh thế áp chế Hồng Hoang chư tộc, cơ hồ khiến thánh nhân cúi đầu vì bởi vì sau lưng có Đông Hoàng Thái Nhất cùng Hi Hoàng giúp đỡ. Ta vốn tưởng rằng kẻ này tuy là thanh thế cường thịnh, lại rốt cuộc là căn cơ nông cạn, vô luận là Lục Áp hay Mạnh Chương tuy hiệu lực cho hắn nhưng vẫn là quan hệ minh hữu, không thể nào là tâm phúc phó thác. Nhưng hôm nay xem ra lại lầm to.
Khóe mắt Hạo Thiên run rẩy, cũng lâm vào trầm tư, Lý Trường Canh tiếp tục nói:
- Trước có Tử Vân chân nhân, một môn Đại Tiên Thiên Huyền Băng Ly Hỏa Chân Quyết rung động Tam Giới. Sau có Quảng Lăng tán nhân Lăng Tiêu, nghe đồn Thiên Mệnh kiếm của Huyền Thánh Đại Đế trám sát Côn Bằng được thoát thai từ Quảng Lăng tuyệt kiếm! Giờ còn có phép tu hành của nữ tử này rõ ràng không kém Xi Vưu năm xưa. Vô Thượng Lôi Pháp chỉ sợ còn muốn hơn Xi Vưu ba phần! Ngoài ra còn có Tây Hải Chân Hoa công chúa Ngao Tuệ.
- Chân Hoa?
Hạo Thiên nhíu mày, thần sắc lại càng lạnh lẽo.
Lý Trường Canh cười khổ một tiếng:
- Nàng này trước khi cùng Nhạc Vũ song tu là không linh thân thể hiếm thấy, như vậy Huyết Lục Thiên quân đã học được gì thì Chân Hoa cũng đồng dạng có thể tập được. Hơn nữa Tiên Thiên Ngũ Sắc Thần Quang đã được kẻ này cải tiến đến vô thượng thần thông. Đọc Truyện Online Tại TruyệnYY
- Cẩn thận tính ra, nếu như đợi đến mấy người kia phát triển đến cảnh giới Thái Nhất Hi Hoàng năm đó thì thanh thế hắn quá lớn, còn hơn cả thiên đình Đế Tuấn năm xưa!
Hạo Thiên tuy đã có sở liệu nhưng lúc này nghe vậy cũng cảm giác lạnh toát, nỗi tức giận trong lồng ngực lập tức rút lui như nước thủy triều, ngay lập tức khôi phục tỉnh táo, lạnh lùng nhìn lão giả:.
- Thái Tể nói với ta những chuyện này chắc không chỉ để nhắc nhở mà thôi, chắc còn có lời khác?
Lý Trường Canh cười khẽ:
- Thần chỉ là muốn nói, thời gian trăm năm thời gian đối với Bệ Hạ mà nói, cũng không phải không có ích, sau trăm năm chính là cơ hội duy nhất của bệ hạ.
Hạo Thiên nheo mắt:
- Ngươi muốn nói, đợi đến mấy người kia có thể chính thức thành tựu Thái Thượng Kim Tiên cũng là lúc trẫm bị kéo xuống đại vị Thiên Đế đại vị sao?
Lý Trường Canh nghe vậy cũng không phủ nhận, Hạo Thiên ngay sau đó chuyển thành tự giễu:
- Với trẫm hiện giờ có thể thế nào? Rõ ràng biết được kẻ này đang dưỡng cánh chim, lại chỉ có thể ngồi nhìn! Ngay cả ngăn hắn lấy kiếm cũng không được, rõ ràng trọng thương chưa lành nhưng trong quản hạt của trẫm vẫn có thể liên thủ Nữ Oa.
Pháp lực quanh thân hắn bỗng dưng bạo quyển khiến thời không trong điện khi bành trướng khi co rút, vặn vẹo bất định.
Nộ hận sát ý điên cuồng trong mắt Hạo Thiên dần nhạt nhòa, chỉ còn lại vẻ uể oải chán chường:
- Oa Hoàng đảo bên, xu thế phương bắc đại hưng đã không thể nghịch chuyển. Ngay cả Huyền Nữ hôm nay cũng chưa hẳn không có nhị tâm. Trừ phi đồng dạng có kiệnHồng Mông chi bảo hoặc sư tôn tạm chia lìa với thiên đạo, nếu không chỉ mình lực thiên đình thì trẫm không thể nào làm gì được kẻ này.
- Vậy Bệ Hạ chuẩn bị buông bỏ?
Lý Trường Canh lại lắc đầu, ngữ hàm mỉa mai, lại ẩn hàm vài phần cao thâm mạt trắc: - Nếu nói làHồng Mông chi bảo, hôm nay thực sự cũng không phải không có vài phần khả năng.
- Thái Tể nói đùa với ta? Hắc! Sư tôn há có khả năng cho ta có Hồng Mông chi bảo tại thân?
Hạo Thiên vô thức cười nghẹn, cảm thấy cực kỳ hoang đường, thậm chí trong lời không cần nửa điểm cố kỵ, chỉ là sau một khắc lại có chút sở ngộ, trong mắt dần thấu tinh quang.
- Trẫm nhất thời thất ý, thiếu chút nữa đi vào ngõ cụt. Trẫm phải đa tạ Thái Tể! Trước kia là trước kia, bây giờ là bây giờ. Chuyện dĩ vãng không cách nào làm được nhưng hôm nay chưa hẳn như thế. Khách quan tại trẫm, sư tôn trẫm càng phải kiêng kị hắn mới đúng.
Dứt lời, trong mắt Hạo Thiên hiện lên vô số phù văn, cơ hồ dùng toàn lực thôi toán.
Lý Trường Canh than khẽ, hướng ngoài điện bước đi, thần sắc phức tạp, cũng không biết bản thân vừa rồi đề điểm là đúng hay sai.
Lúc này Chiến Tuyết đang ở trong Thiên Ý Phủ dung luyện tiêu hóa những sát lực và kiếp lôi, Nhạc Vũ lại ngồi dưới gốc tiên hạnh, trước người lơ lửng hai vật Hà Đồ và Lạc Thư.
Đây chính là tổ của trận pháp thiên hạ, thứ trước diễn hóa Tiên Thiên bát quái, thứ sau là khởi nguyên của hậu thiên bát quái.
Trong thời gian hai tháng ở Thiên Ý Phủ là trọn vẹn 160 tháng ở ngoài, Nhạc Vũ đều miệt mài nghiên cứu hai kiện chí bảo này.
Chúng có thể coi là một bộ, phẩm giai còn hơn Côn Luân Kính lúc toàn thịnh, chẳng qua hiện giờ cũng chỉ có Hà Đồ là trên, bởi vì quan hệ đến chuyện Tiên Thiên bát quái lưu truyền thiên hạ nên tụ tập đầy đủ vô lượng công đức, cũng có thể phân ra sử dụng, đồng dạng không kém bất luận Chí Thánh Linh Bảo nào.
Tuy nhiên tác dụng chính thức của hai vật này là bày trận, dù cũng có thể đấu pháp nhưng uy năng tối đa chỉ tương đương với Trấn Thế Chung mà thôi, vì thế mà Lục Áp chỉ dùng một thanh Trảm Tiên Phi Đao đã có thể địch được, nếu để hai vật rơi vào tay Côn Bằng thật phung phí của trời.
Đổi lại Hi Hoàng chấp chưởng đủ khiến cho uy năng Hà Đồ Lạc Thư tăng lên đến bốn lần!
Nhạc Vũ dốc lòng nghiên cứu, càng cảm giác bên trong huyền diệu, thật sự vô cùng mênh mông, pháp tắc đại đạo vượt xa Địa Thư mấy lần, vô số đại đạo vận dụng, phương thức tổ hợp pháp tắc càng khiến người thấy mới mẻ.
Tâm thần Nhạc Vũ sa vào trong đó, hiếm khi tỉnh lại.
Đạo điển Tiên Thiên này càng vượt qua Tử Khuyết Thiên Chương mấy lần, nếu nói thứ sau chỉ có người ta một trụ cột vững chắc thì Hà Đồ Lạc Thư lại chính thức dung nạp bí mật huyền bí lúc khai thiên.
Thần niệm mênh mang, trong đầu chỉ còn lại những phù văn thâm ảo, mỗi khi cảm giác lực thôi toán không đủ, Nhạc Vũ lại ăn vào một quả Bồ Đề.
Cũng không biết đã qua bao lâu, lúc Nhạc Vũ theo bản năng lấy thêm một quả Bồ Đề nhưng không thấy thì hắn mới bừng tỉnh, nhìn lại đã sử dụng hết mấy trăm quả Bồ Đề, không khỏi cười tự giễu, đình chỉ tìm hiểu.
- Ở trong Thiên Ý Phủ ba trăm năm vẫn chỉ tìm hiểu được bên ngoài sao?
Hôm nay hắn cũng chỉ mới tìm hiểu được chừng năm sáu phần Hà Đồ Lạc Thư, phần còn lại thuộc về cấp độ thánh nhân, dù với căn cơ hiện giờ của Nhạc Vũ đã gần tới Chí Thánh Chí Minh cũng phải dựa vào lực của quả Bồ Đề mới có thể lĩnh ngộ.
Theo như hắn tính toán, chưa cần Địa Thư Minh Thư mà chỉ cần lĩnh ngộ bảy đến tám phần tiên thiên hậu thiên bát quái thì hồn ấn đã có thể tới Thái Thượng Kim Tiên.
Nhạc Vũ cũng biết một triệt để lĩnh ngộ phần phía sau ít nhất cần vạn năm tính toán.
- Cũng không biết có thể tìm được Mộc Linh Tinh Châu Mộc hệ ở đâu.
Nhạc Vũ hơi thở dài, có chút hoài niệm Tạo Hóa chân thủy, bất quá lập tức vứt bỏ toàn bộ tạp niệm., tâm niệm vừa động liền khiến cho Hà Đồ Lạc Thư từng cái lơ lửng trên đầu dưới thân, sau đó vô số linh quang phù văn khuếch trương ra bên ngoài, trong nháy mắt đã bao trùm Thiên Ý Phủ.
Vừa bắt đầu chỉ là diễn hóa hậu thiên bát quái đơn giản nhất, sau đó là diễn sinh linh trận, không ngừng biến hóa.
Đầu tiên chính là Côn Luân cửu liên tỏa tâm đại trận mà hắn am hiểu nhất, cũng nghiên cứu tối đa, sau lại biến thành , Hoàng Hà cửu khúc đại trận, cuối cùng ngay cả Chu Thiên Tinh Thần Đại Trận, Thập Nhị Đô Thiên Thần Sát đại trận cũng từng cái diễn hóa, cảm giác trận đạo bản thân quả nhiên tinh tiến không ít, dù chưa từng tận lực nghiên cứu cũng vào lúc bày trận tu chỉnh từng điểm sơ hở khiến uy năng tất cả đại trận đều tăng trọn vẹn ba thành.
- Hảo bảo bối! Giá trị vật này còn vượt qua cả Côn Luân Kính! Không biết sau khi phối hợp với Hồng Mông trận thạch thì uy năng như thế nào.
Vừa phỏng đoán, Nhạc Vũ liền đem hai đoàn linh quang lam sắc bên cạnh thu hồi, đồng dạng nhập vào đan điền một trên một dưới, cùng với ngũ sắc phù trận, ôn dưỡng tế luyện.
Nhạc Vũ đưa mắt nhìn Chiến Tuyết, chỉ thấy nàng vẫn lẳng lặng nhập định, lôi quang sát lực dật tán ra bên ngoài cũng giảm xuống đến mức không thể cảm nhận, bất quá theo như hắn tính thì nàng cần ít nhất mười năm để dung hợp hoàn toàn thu hoạch lần này.
Hắn dứt khoát chiêu lấy ba viên yêu đan lam sắc của Côn Bằng ra trước người, ngoài ra còn có vô số mảnh vỡ kim loại hàn quang lập loè.
Thu hoạch từ cuộc chiến Đào sơn của hắn rất ít, ngoại trừ Hà Đồ Lạc Thư và ba viên yêu đan Thái Thượng Kim Tiên thì linh bảo còn lại hoặc là bị hắn dùng Ngũ Hành Kiếm cưỡng ép đánh nát chân thân chủ nhân không vẫn, kịp thời bỏ chạy.
Thu hoạch duy nhất là mảnh vỡ của Phương Thiên đại kích cùng Tam Tiên Lưỡng Nhận Đao.
Nhạc Vũ tiến hành nhập định lại dưới gốc cây tiên hạnh, cẩn thận nhiều lần suy diễn mấy chục ngày rồi mới đem pháp lực triển khai tụ tập toàn bộ hỏa linh lực trong Diễn Thiên Châu hướng về Thiên Ý Phủ khiến một đạo kim diễm thất thải lập tức bay lên, đến khi tận cùng thì hắn không hề do dự đem các mảnh kim loại dung hợp vào trong hỏa diễm, qua mấy tháng mới biến thành dung dịch.
Bản thân Nhạc Vũ lại phân ra tâm thần, lấy ra một ít tiên phẩm linh thạch liên tục rót vào Hồng Mông chi khí.
/1421
|