Quân Lâm Thiên Hạ

Chương 300: Trảm phá hư vọng

/1421



Kiếp trước Nhạc Vũ có một người bạn gái, cũng giống như Mục Hi Ngọc, dịu dàng động lòng người. Nhưng khi nhận được nhiệm vụ, luôn trở nên tỉnh táo lưu loát, vô cùng cường thế. Chỉ cần trong tay có súng, như vậy dù là Nhạc Vũ cũng không phải là đối thủ của nàng, dù là hắn đem hết toàn lực cũng thường thua bại. Ở trên chiến trường tư thế oai hùng, phảng phất giống như nữ chiến thần Athena trong thông minh cơ trí trong truyền thuyết Hy Lạp chuyển thế.

Nhưng trước một năm Nhạc Vũ tử vong, bạn gái của hắn bị bán đứng trong một lần thi hành nhiệm vụ, tuy chết trận, nhưng cuối cùng là đồng quy vu tận với địch nhân.

Khi Nhạc Vũ nghe được tin dữ này, cũng hoàn toàn lâm vào điên cuồng, một mình đơn độc xông vào cơ cấu của những lính đánh thuê cùng người khởi xướng nhiệm vụ kia toàn bộ giết chết. Sau đó lợi dụng phương thức lợi dụng việc bán đứng tình báo xảo diệu, không chừa chút thủ đoạn nào đem cả bốn dong binh đoàn tiêu diệt.

Khi đó tuy hắn sử dụng tên giả đón tiếp nhiệm vụ, nhưng sau sự kiện lần đó, thân phận lai lịch bị người đào móc đưa ra công khai. Danh hiệu Tả Thủ Thiên Vương lại lần nữa chấn động giới đánh thuê, được xem là cấp bậc SSS.

Có lẽ do cái chết của bạn gái, trong tiềm thức Nhạc Vũ đã ẩn hàm vài phần điên cuồng, trong một năm thời gian cuối cùng, vô luận nhiệm vụ nguy hiểm gì hắn cũng dám đón, hơn nữa cùng trăm phần trăm hoàn thành. Cho đến cuối cùng, gặp phải một người bệnh tâm thần, trước khi chết khởi động đạn hạt nhân, sau đó hết thảy kết thúc.

Về sau Nhạc Vũ chỉ có thể cười khổ, hắn xác thực chứng nhận lần đó mình không phải bị ám toán, mà là vận khí thật sự quá kém. Chỉ một lần lựa chọn nhiệm vụ ngoài tổ chức đề cử, tuyển một nhiệm vụ cũng không có độ khó cao xem như giải sầu, nào ngờ lại bị người kia điên cuồng làm liên lụy.

Nhưng cho dù là đi tới thế giới này, Nhạc Vũ vẫn không quên được nàng. Lúc ấy hắn có thể không chút do dự đánh chết Mục Hi Ngọc, nhưng sau khi hoàn toàn đem Chiến Tuyết khống chế trong tay, lại nhiều lần dễ dàng tha thứ cho nàng.

Có lẽ còn có vài phần xử trí theo cảm tính, nhưng nếu trong mỗi sự kiện đều có thể giữ vững được lý trí tuyệt đối, đoán chừng cũng không còn xem như là nhân loại.

Chẳng qua bởi vì những trí nhớ này tuy làm cho hắn thương cảm, nhưng cũng đừng mong có thể làm tâm tình hắn dao động!

Tiếp theo sau đó, hình ảnh chuyển đổi, chính là Chiến Tuyết khôi phục được trí nhớ, thoát khỏi khống chế của hắn, trả thù chém giết người nhà hắn.

Nhạc Vũ vẫn không buồn không vui, không oán không hận. Lần nữa lại dùng hồn lực ngưng tụ thành đao, không chút lưu tình chém về phía Vực Ngoại Thiên Ma tạo huyễn cảnh.

Năng lực của huyễn cảnh kia cực mạnh, liên tiếp thành một thể với thần hồn của hắn. Thậm chí hắn có thể thông qua bọn họ cảm giác ra được sự vật của ngoại giới. Nhưng chỉ cần bọn họ vừa động, tuyệt không chạy khỏi cảm giác của hắn!

Khi sự ba động sợ hãi tương tự truyền đến lần nữa, hình ảnh trước mắt lại lần nữa nát bấy!

Đừng nói có Định Minh Châu tồn tại, Chiến Tuyết tuyệt đối không thể thoát khỏi sự khống chế của hắn. Mặc dù thật sự có thể, cho dù chỉ xuất hiện nửa điểm manh mối, hắn cũng nhất định không chút do dự đem nàng giết chết.

Nhưng những thiên ma này chỉ biết theo bản năng lợi dụng chuyện mà trong nội tâm các tu sĩ luôn lo lắng tới chế tạo ảo giác. Từ đó khi cảm xúc của tu sĩ dao động, sẽ ảnh hưởng thần hồn cho bọn hắn thừa dịp nhập vào.

Đây cũng chính là nói, cho dù trong lòng hắn vì thế mà sầu lo, nhưng những thiên ma kia cũng thật sự không thể trống rỗng tạo huyễn cảnh.

Nhưng những huyễn cảnh này hắn cũng phải cảnh giác, nếu như thật sự xuất hiện loại tình hình này, hắn nhất định phải đề phòng trước!

- Thật kỳ quái, những Vực Ngoại Thiên Ma này rõ ràng là vô cùng yếu ớt, nhưng vì sao có thể vượt qua không gian mà đến? Xuyên qua không gian, đây là chuyện mà dù cho chính Nguyên Anh tu sĩ hay bảo vật như Định Minh Châu cũng không thể hoàn toàn bảo đảm được an toàn mười phần. Thời không loạn lưu có thể gây tổn thương không chỉ là thân thể, nếu thần hồn chìm đắm vào cũng sẽ gặp phải kết quả mai một. Vì sao chỉ có những thiên ma này lại không bị cản trở?

- Những Vực Ngoại Thiên Ma này cho người ta cảm giác như chuyên nhắm vào tu sĩ, cũng không biết rốt cục từ nơi nào mà đến? Nhưng chuyện này hiện tại cũng không liên quan gì đến ta.

- Những thiên ma cấp thấp lại có thể làm được như thế, những thiên ma cao cấp có lẽ càng thêm khó khăn ứng phó. Nếu ta không muốn bí mật của mình bị người khác nhìn trộm, ngày sau nhất định phải nghĩ được biện pháp mới xong.

Liên tục ba ngày, Nhạc Vũ vẫn bảo vệ tâm thần chặt chẽ ngồi yên không di chuyển. Mỗi khi bị huyễn cảnh bao phủ, hắn lại đem hồn lực chém giết, sau đó lại thu nạp phân tử của hồn lực còn lưu lại kia.

Tới lúc này, hắn chỉ hận những thiên ma kia có thể tới được càng nhiều càng tốt. Nhưng ở lúc ban đầu đúng là chúng liên tục vọt tới không hề ngừng nghỉ. Nhưng cho tới mười hai canh giờ sau, khi tâm cảnh của hắn từ từ ổn định lại, tâm cảnh ngày càng trở nên thuần tịnh, hồn lực tăng thêm gấp đôi, số lượng thiên ma cũng bắt đầu giảm bớt.

Ba ngày sau, chỉ còn mười mấy Vực Ngoại Thiên Ma lẻn vào bên trong thần hồn của hắn, cũng bắt đầu vô cùng khủng hoảng, cố gắng thoát đi, nhưng lại bị Nhạc Vũ vô cùng dễ dàng dùng ý niệm giết chết.

Nhạc Vũ đợi thêm nửa ngày, không còn ảo giác gì tiếp tục xuất hiện, thần hồn rung chuyển cũng từ từ bình phục xuống tới.

Trong lòng hắn biết được mình đã chính thức tiến vào Linh Hư cảnh giới, chỉ cần hắn không dùng ngoại lực vượt qua được tâm kiếp này, về sau con đường tu hành của hắn sẽ là một mảnh bằng phẳng, mặt dù muốn kết đan cũng thật sự vô cùng khó khăn, mức độ hung hiểm cũng không ít, nhưng hắn chỉ cần chính là thời gian.

Chỉ có những người phải mượn tới dược vật độ tâm kiếp mới cần lo lắng tới Kim Đan kiếp.

Nhưng hắn có thể nhanh chóng vượt qua tâm kiếp, nhảy qua khỏi Tâm Động kỳ, trong lòng Nhạc Vũ vẫn cảm thấy có chút kỳ quái. Hắn vốn dự tính ở giai đoạn này dù sao bản thân vẫn phải dùng từ hai tới ba năm thời gian mới đạt tới.

- Đổi lại là người khác, nếu cộng thêm thời gian ra ngoài lịch lãm, ít nhất cũng phải hao phí mười mấy năm công phu. Vì sao ta chỉ cần dùng thời gian hai mươi mấy ngày? Chẳng lẽ tâm kiếp càng mạnh, hồn lực tiến bộ càng nhanh, thì thời gian càng ngắn? Bỏ đi! Không suy nghĩ nữa…

Nhạc Vũ chợt đứng lên, sau đó chỉ cảm thấy toàn thân cao thấp thật nhẹ nhàng, vô cùng sảng khoái. Phảng phất như bản thân không còn chút sức nặng, giống như toàn thân có lực lượng dùng không khô cạn.

Ân? Thân thể tựa hồ có biến hóa, chẳng lẽ đây là tác dụng của phù trận năm màu kia sao?

Hắn vung thử vài quyền, quyền phong như kiếm, không ngừng tạo ra khí lưu cuồn cuộn. Theo những tiếng rít vang, chân mày Nhạc Vũ cũng khẽ nhướng lên, cảm giác như lực lượng trong thân thể dù không gia tăng, nhưng lại có sức chịu đựng cùng bền bỉ.

Nội thị bên trong cơ thể, Nhạc Vũ chỉ cảm thấy xương cốt huyết nhục toàn thân lại chân chính tạo thành một chỉnh thể. Ở bên trong kinh mạch lại đang tuần hoàn chân khí Hỗn Nguyên năm màu, lộ tuyến di chuyển cũng thoáng thay đổi một chút. Tuy phức tạp hơn, nhưng lại rút ngắn không ít.

Trước tiên Nhạc Vũ nhớ tới lúc vừa hoàn thành phù trận, cỗ lực lượng xông thẳng vào thần hồn làm thần hồn của chính mình trở nên thêm cường đại, hắn liền biết biến hóa bên trong thân thể của mình chính vì vậy mà có.

Hắn cười khẽ, chợt lao ra cửa, chạy xuống dưới Quảng Lăng sơn. Chỗ tốt khi tu vi tiến vào Thần Tịch kỳ chính là có thể ra vào tự nhiên trong Quảng Lăng sơn. Hôm nay vô luận là hồn lực hay tu vi, Nhạc Vũ cũng đã không kém hơn những tu sĩ ngụy đan chịu trách chịu thủ hộ linh trận trong tông môn, vì thế cũng không sợ những người này có thể phát hiện được hành tung của hắn.

Trong tích tắc nhích tới gần linh trận, Nhạc Vũ tung ra Ngũ Sắc Thần Quang, sau đó dễ dàng xuyên qua. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnY-Y.com

- Lợi hại! Ngũ Sắc Thần Quang giai đoạn thứ hai hiệu quả cùng uy lực phải gấp tám lần trước kia! Thiên hạ linh trận, phàm là tứ phẩm trở xuống, chỉ sợ có rất ít trận pháp có thể ngăn cản được mình khi khống chế Xuyên Vân Toa.

Nhạc Vũ dùng thời gian nửa ngày bay thẳng ra ngoài vạn dặm, đi tới một ngọn núi cách xa Quảng Lăng sơn, lúc này mới dừng lại. Giờ phút này hắn đã thử qua hiệu dụng của Ngũ Sắc Thần Quang, còn lại cũng chỉ là Ngũ Hành Âm Dương Diệt Tuyệt Quang Châm.

Bên trong đan điền, chân khí Hỗn Nguyên Ngũ Hành đột nhiên phân ra âm dương, ngưng tụ thành châm, Nhạc Vũ tiện tay bắn ra ngoài.

Sau đó trong khoảnh khắc, mấy chục đạo quang châm đã bắn ra ngoài mấy trăm dặm, đánh lên ngọn núi cao chừng hai ngàn trượng xa xa. Sau đó cả đỉnh núi dâng lên một đụn sương khói, khi bụi mù hoàn toàn tản đi, trái tim Nhạc Vũ không ngừng loạn nhịp, chỉ thấy ngọn núi kia suýt chút nữa đã bị tạc bằng.

- Lợi hại! Mười mấy quang châm tụ hợp, uy lực không kém chiêu đầu tiên của Quảng Lăng Tuyệt Kiếm ngày đó. Chẳng qua Diệt Tuyệt Quang Châm có thể tùy tâm sử dụng, mà Quảng Lăng Tuyệt Kiếm lại phải súc thế chuẩn bị, chỉ như vậy liền có thể phân ra cao thấp! Quảng Lăng Tuyệt Kiếm quả thật bất phàm, nhưng Ngũ Sắc Thần Quang thần thông cũng không kém, nhưng đây chẳng qua chỉ mới là tầng thứ hai mà thôi! Thật khó trách Khổng Dật chân nhân ở thời kỳ thượng cổ vô số cường giả, lại vẫn có thể hoành hành hồng hoang, không người nào có thể vượt qua!

Một lúc lâu sau, Nhạc Vũ mới lấy lại tinh thần. Trong lòng hắn âm thầm tiếc nuối, tuổi tác của Sơ Tam còn nhỏ, bản thân mới đạt tới cấp năm, không thể hiển lộ đầy đủ uy năng của Diệt Tuyệt Quang Châm. Nếu không hắn có thể tìm hiểu thêm về thần thông này không ít.

Thí nghiệm xong uy lực của quang châm, Nhạc Vũ lại bắt đầu khảo nghiệm năng lực khôi phục chân khí của mình, hắn không ngừng sử dụng Ngũ Hành Diệt Tuyệt Quang Châm để tiêu hao pháp lực.

Lần này hai bộ phù trận trong ngoài, vẫn chiếm cứ bảy thành Hỗn Nguyên chân khí của hắn, nhưng hiện nay cũng không phải là không thể thừa nhận.

Làm cho hắn cảm giác vui mừng chính là năng lực khôi phục cường hãn quả nhiên tăng thêm mấy lần.

Khi Nhạc Vũ làm xong hết thảy thí nghiệm, chạy về Quảng Lăng sơn, tâm tình cực kỳ vui vẻ, chỉ cảm thấy tất cả áp lực trên người tạm thời biến mất không còn. Nhưng khi trở về tới tiểu viện của mình, lại nhìn thấy Trầm Như Tân đang cười dài đứng ngay cửa chờ đợi.

Vừa mới gặp mặt, liền thấy một kiếm đánh tới.

/1421

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status