Quân Lâm Thiên Hạ

Chương 818: Theo dõi tới nơi.

/1421



Nhạc Vũ không khỏi bĩu môi, hắn không hề tự coi nhẹ mình, Huyền Nguyên Tử nói pháp lực của hắn bất phàm, cũng không có sai lầm gì. Hắn tự tin trong thế giới này dưới Thái Ất Chân Tiên hẳn ít có người có thể làm gì được hắn, tuy hắn chỉ có Linh Tiên cảnh giới nhưng đã có thể so sánh với Ngọc Tiên tu sĩ.

Nhưng cái chết của tử bào lão nhân không có quan hệ gì tới hắn. Thật cẩn thận tính toán, hắn chỉ chiếm được hai thành công lao quấy nhiễu, tuy nhìn qua tử bào lão nhân bị thương có vẻ trầm trọng, nhưng hắn có được tấm thân bất tử, chỉ cần có thể vượt qua lúc đó sẽ có thể khôi phục hơn phân nửa.

Tám phần còn lại đều nhờ vào thanh Long Thương kiếm đang ở bên cạnh hắn!

Nhưng việc này hắn cũng không muốn giải thích với Huyền Nguyên Tử. Ở trong mắt đối phương hơn phân nửa đã cho rằng thanh kiếm này là tiên binh hắn mang theo bên mình.

Ngũ tạng lục phủ trong cơ thể lại vỡ ra, máu tươi tràn ra. Tuy ngay lập tức liền bị hắn mạnh mẽ đè ép xuống, nhưng Nhạc Vũ cũng hiểu rõ mình không thể tiếp tục kéo dài, liền đi thẳng vào chính đề nói:

- Huyền Nguyên đạo hữu, hiện giờ thương thế của ta trầm trọng, thời gian không còn nhiều lắm. Chỉ định hỏi ngươi có ý định đi hay ở lại?

Huyền Nguyên Tử nhướng mày nhìn Nhạc Vũ, tiếp theo liền tạ lỗi nói:

- Là Huyền Nguyên Tử thất lễ, tình hình của đạo huynh như vậy lẽ ra không nên vô nghĩa mới đúng. Một mình chạy trốn chính là đường chết, tuyệt đối không phải đối thủ, Huyền Nguyên Tử tự hỏi tránh không thoát Thái Ất Chân Tiên đuổi bắt, đến lúc đó trái lại sẽ liên lụy đạo huynh. Không biết đạo hữu có không gian bảo vật gì hay không? Đoạn thời gian này thỉnh dung cho ta được bao che bên dưới cánh chim của đạo huynh vậy…

Nhạc Vũ mỉm cười, Huyền Nguyên Tử tuy là quân tử nhưng đồng dạng cũng là một người thông minh cơ biến, lại giúp cho hắn đỡ phí công khuyên giải.

Hắn lấy ra Biểu Lý Càn Khôn Đồ, sau đó mở ra, hiện ra không gian vạn lý sơn hà bên trong.

Huyền Nguyên Tử cũng không nói thêm lời gì nữa, chỉ cúi người thi lễ với Nhạc Vũ, cả người hóa thành độn quang chui vào bên trong Biểu Lý Càn Khôn Đồ.

Không gian bên trong trận đồ mặc dù còn lại một tòa Vạn Kiếm đại trận, nhưng đã mất đi sự chống đỡ của Tứ Linh kiếm nên uy lực đã giảm đi. Mà bên ngoài kiếm trận vẫn còn không gian trăm dặm trống trải, linh lực lại không kém, mặc dù không phải nơi tu hành nhưng cũng là chỗ ẩn thân tuyệt hảo của Huyền Nguyên Tử trong giờ phút này.

Thu hồi trận đồ, Nhạc Vũ nhíu mày nội thị bên trong cơ thể. Tiếp theo trong miệng hắn chợt cảm thấy chua xót, dần dần đem hồn niệm thu liễm, trong lòng một mảnh trong sáng. Thương thế hiện tại không chỉ dựa vào linh dược cùng nguyên khí bản thân liền có thể chữa trị, liên quan tới tầng cấp càng cao hơn, không phải một sớm một chiều thì có thể hoàn thành.

Vừa vận chuyển Cửu Chuyển Huyền Công trong người, không ngừng di chuyển khắp chu thiên, vừa phân ra một tia ý niệm bắt đầu liên hệ với bổn mệnh hồn ấn nằm trong bổn nguyên hồng hoang giới, sau đó cố gắng đem nơi tổn thương chữa trị dần dần.

Thần hồn của tu sĩ muốn đi vào bổn nguyên hồng hoang, cần phải đạt tới thiên nhân giao cảm, là lúc cường liệt nhất. Nhưng một khi để lại hồn ấn, là có thể xây dựng liên hệ mơ hồ. Bình thường tu sĩ có thể thông qua hồn ấn hiểu được quy luật bổn nguyên.

Chỉ khi nào bị tổn thương, nếu muốn đem chữa trị lại cực kỳ khó khăn, cũng không phải là chuyện nhất thời nửa khắc làm được.

May mắn lần này Nhạc Vũ bị thương chỉ là huyết nhục thân thể, bổn mệnh hồn ấn tổn hại không nghiêm trọng, phỏng chừng nhiều nhất cần hai tháng thời gian là có thể phục hồi.

Tĩnh tọa bên trong động quật dưới lòng đất ước chừng qua hơn mười ngày, Nhạc Vũ vốn đã truyền hồn niệm tiến vào trạng thái hư vô, đột nhiên lại mở hai mắt xa xa nhìn lên phía trên.

Tuy còn cách mặt đất mấy vạn trượng, nhưng giờ phút này Nhạc Vũ phảng phất tận mắt nhìn thấy bên trên bầu trời nơi này đang có một tu sĩ mặc tử y, mũi cao mắt đỏ đang nhíu chặt mày quét mắt nhìn xuống chung quanh.

Hắn không chỉ nhìn vào linh mạch dưới chân núi, còn nhìn vào tòa đại thành bên cạnh. Hồn niệm cuồn cuộn quét ngang khắp nơi, khi xẹt qua chỗ Nhạc Vũ đang tĩnh tọa, lại bị vô số huyễn trận do hắn bố trí ra phương pháp vô cùng xảo diệu che chắn bên ngoài.

Trong mắt Nhạc Vũ lộ ra một tia đề phòng, hắn biết đạo pháp của mình cho dù tinh kỳ như thế nào, chỉ sợ cũng không thể gạt được ánh mắt của Thái Ất Chân Tiên.

Nhưng trận đạo thì lại khác hẳn, thông qua linh thạch tu sĩ thường thường có thể phát huy ra được uy lực hơn xa thực lực thực sự của bản thân mình. Nhạc Vũ tự tin trình độ trận đạo của mình hiện tại không thua kém gì những tu sĩ Ngọc Tiên tinh thông về môn trận đạo, giấu diếm người này hẳn là không ngại.

Nhưng bản thân hắn cũng không dám nắm chắc hoàn toàn, dù sao tiêu chuẩn về huyễn trận rốt cục còn chưa được chứng thật.

Giờ phút này huyễn trận cũng không phải ngăn cản theo kiểu vật chết, mà là tăng thêm biến hóa huyễn khí, chỉ có thể làm cho Thái Ất Chân Tiên cảm giác nơi này ngoại trừ mặt đất, ngoài ra trống rỗng, cũng không có cảm giác hồn niệm bị ngăn cản bên ngoài.

Quả nhiên tu sĩ mắt đỏ kia chỉ dừng lại trên không trung chốc lát, lại không hề đem lực chú ý xuyên xuống bên dưới. Ngay sau đó ánh mắt hắn lại nhìn xuống tòa đại thành bên dưới, ngay sau đó nhíu mày, trong mắt lộ ra tia bất đắc dĩ.

Bên dưới lòng đất Nhạc Vũ nhếch môi cười lạnh, sở dĩ hắn đặc biệt đem nơi ẩn thân tuyển chọn tại đây, chính là vì muốn tránh né Thái Ất Chân Tiên truy tung.

Tòa đại thành này có tới mấy trăm vạn nhân khẩu, hơn nữa bình nguyên nơi này còn có vô số điền trang phì nhiêu. Ngàn vạn người tụ cư cùng một chỗ, khiến khí tức vô cùng hỗn tạp. Sau khi hắn có thể che giấu, dù là Thái Ất Chân Tiên cũng không nhất định dùng Vọng Khí Thuật phát hiện được tung tích của hắn.

Nhưng trong nội tâm hắn vẫn âm thầm cảm thấy kỳ quái.

- Trước khi ta rời đi vẫn chưa hề lưu lại nửa phần dấu vết. Đại Thôn Diệt Thuật cùng Tiên Thiên Ngũ Sắc Thần Quang kết hợp, chính là phương pháp che giấu hành tung tốt nhất bên trong thế giới hồng hoang này. Vốn nghĩ rằng người này muốn tìm tới đây cũng phải hao tốn mấy tháng thời gian, như vậy mình đã sớm bỏ chạy thật xa. Nhưng tại sao hắn nhanh như vậy đã tìm được phương vị của ta!

Nhíu mày suy tư, thật lâu Nhạc Vũ vẫn chưa nghĩ ra mấu chốt. Từ lúc hắn phi thăng, gặp được Âm Dương Ngư Đồ cùng thất thải quang hà, tình hình sau đó đều lộ ra vẻ quỷ dị.

Hắn có cảm giác mình đã rơi vào ván cờ của người nào đó, lại là từng bước kinh tâm, ẩn chứa nguy hiểm.

Nhưng nếu nói hắn bị thương thiên ghen ghét, cho nên sát kiếp liên hoàn thì lại không giống.

Tu sĩ mắt đỏ kia chỉ tìm kiếm thêm chốc lát, không có thu hoạch liền phá không rời đi, hướng nơi khác tìm kiếm.

Nhạc Vũ thoáng thở phào nhẹ nhõm, hắn sợ nhất chính là người này đủ lòng kiên nhẫn tiếp tục tra xét tại nơi này.

Linh mạch nơi hắn ẩn thân, tuy bị hắn dùng huyễn trận che giấu, nhưng thiên hạ sơn xuyên linh mạch đều có định số. Nguồn truyện: TruyệnYY.com

Chỉ cần tu sĩ mắt đỏ kia định tâm cẩn thận suy tính kết cấu địa hình nơi này, như vậy dù cho huyễn trận của hắn lợi hại ra sao cũng không cách nào che giấu được.

- Sự việc hôm nay chỉ là trùng hợp mà thôi sao?

Trong lòng Nhạc Vũ xẹt qua một tia nghi vấn, cũng không tiếp tục suy nghĩ, lại nhập định tu dưỡng thương thế, chuyện nghĩ mãi không ra kết quả, không nên tiếp tục nghĩ thì tốt hơn.

Trước trận chiến này Cửu Chuyển Huyền Công của hắn đã đạt tới tầng thứ tư, đánh một trận với tử bào lão nhân, thiếu chút nữa lại hạ xuống một cảnh giới.

Hơn mười ngày không ngừng vận chuyển, mới khiến cho cảnh giới củng cố lại thêm một lần nữa.

Dốc lòng chữa thương, thật không biết thời gian trôi qua bao lâu. Nhưng tu sĩ mắt đỏ kia thường thường lại chuyển tới lui vòng quanh nơi này tìm tòi, làm Nhạc Vũ cảm thấy vô cùng buồn bực.

Cũng may sau ba tháng bổn mệnh hồn ấn của hắn rốt cục đã được tu bổ hoàn toàn, mà thân thể cùng đang dần hồi phục lại.

Cửu Chuyển Huyền Công chính là thần thông luyện thể vô thương thiên hạ. Lần này bị tử bào lão nhân thiếu chút nữa đánh cho thân thể tán loạn, nhưng nhờ thế mà nhân họa đắc phúc. Nhạc Vũ phỏng chừng sau khi thương thế của mình hồi phục, lực lượng nhục thể sẽ tăng lên tới hai vạn thạch, đạt tới bốn mươi hai vạn thạch!

Còn có đại đạo pháp tắc lúc hóa thân độ kiếp đã tìm hiểu được, nếu có đầy đủ thời gian, có thể hoàn toàn dung nhập vào trong huyết nhục, như vậy càng thêm mạnh mẽ.

Trong lòng Nhạc Vũ vui sướng, nhất thời cũng nảy sinh ý nghĩ sau khi thương thế lành lại, sẽ tìm một linh mạch bí mật gần đây tiếp tục tu hành.

Nhưng chỉ qua thêm hai ngày, trong lòng Nhạc Vũ lại trầm xuống. Linh giác thông qua huyễn trận nhìn thấy tử sắc thân ảnh thỉnh thoảng xuất hiện mấy tháng nay giờ phút này lại hiện ra trên bầu trời đại thành.

Lần này tra xét xong hắn cũng không rời đi, mà ngồi xếp bằng trên tầng mây, dùng chướng nhãn pháp che giấu thân hình.

Nhạc Vũ híp mắt, hắn nhìn không rõ tình hình cụ thể của người kia hiện tại, nhưng có thể đoán biết người kia đã xác định hắn đang ẩn giấu ở chung quanh nơi này, mà giờ khắc hiện tại người kia đang dốc lòng suy diễn linh mạch nơi đây, cùng sơn xuyên cách cục để suy tính ra phương vị của hắn.

Hai mắt híp lại, Nhạc Vũ vươn người đứng lên, trực tiếp đem thần hồn của tam vương tử Trấn Lương quốc mà hắn còn chưa kịp xử lý cầm vào trong tay, sau đó vận khởi Hi Hoàng Quan Tâm Thuật quan sát trí nhớ của hắn.

Thiếu niên này sử dụng kim sắc chiến xa, có khí vận gia trì, đó là vật mà hắn cũng cảm thấy kiêng kỵ, chỉ có thể đột ngột nổ bạo xuất kiếm mới thành công chém giết.

Nhưng tu vi của tam vương tử kia chỉ mới đạt tới Đại Thừa sơ kỳ mà thôi.

Với tu vi hiện tại của Nhạc Vũ, trí nhớ người này đều có thể nhìn thấu, không hề trở ngại, nhưng lúc này hắn chỉ có thể đơn giản xem những bộ phận mấu chốt nhất.

- Nguyên lai người này tên là Thương Chân. Quốc tính của Trấn Lương quốc là họ Thương. Phụ thân Thương Vĩnh, chính là minh quân hiếm có của Trấn Lương quốc…

Về những việc của Trấn Lương quốc Nhạc Vũ chỉ lướt qua, không bao lâu đã tìm được tin tức về mấy vị Thái Ất Chân Tiên cùng đi.

- Nguyên lai là Ngọc Thanh Xiển Môn, môn hạ của Văn Thù Nghiễm Pháp Thiên Tôn! Đệ tử Ngũ Long Tông…

- Còn có người bị Long Thương kiếm giết chết tên là Lợi Sư Kỳ. Mà người này đạo hiệu là Dương Ất chân nhân. Đệ tử thứ tư của Ngũ Long Tông Văn Thù Nghiễm Pháp Thiên Tôn.

Trong lòng Nhạc Vũ chấn kinh, nhìn vào trong tay. Ngũ Long Tông có hơn mười vị Thái Ất Chân Tiên, Thái Thanh Huyền Tiên cũng có hai người. Thay lời khác mà nói, bên trong những Thái Ất Chân Tiên của Ngũ Long Tông, chiến lực người này thứ nhất, vượt xa Lợi Sư Kỳ không biết bao nhiêu.

Tam vương tử Thương Chân bái nhập môn hạ Lợi Sư Kỳ, là nhập thất đệ tử. Vì vậy giữa hai người cực kỳ thân thiết, trước đó khi Thương Chân ra tay với hắn, Lợi Sư Kỳ dùng thân phận sư tôn trực tiếp lên tiếng trách mắng.

Nhưng lại không có tiếp xúc gì với hai người khác lúc đó, chỉ biết được một ít về lai lịch hai người nọ.

Nhưng có bao nhiêu đó tin tức cũng là đã đủ. Giờ phút này Nhạc Vũ đã biết về thân phận của tu sĩ mắt đỏ bên trên.

/1421

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status