Trong phòng còn rất nhiều người không rõ thân phận của Cát Ấm Quân, đều ngần ngại nhìn Tôn Tĩnh Mông, tự nhiên có người xông vào lại nói những lời chẳng đâu vào đâu, thực sự quá vô lễ.
Một cô gái hỏi:
- Tĩnh Mông, hắn là ai thế?
- Chính là Cát đại thiếu gia Cát Ấm Quân mà bạn luôn mong mỏi được quen biết đấy, giờ thì gặp được rồi ...
Tôn Tĩnh Mông khinh bỉ nói:
- Thế nào, có muốn mình giới thiệu cho không?
- Loại người đó sao?
Cô gái kia bĩu môi:
- Xem phim Hong Kong, những thanh niên xuất thân danh gia vọng tộc, đều được giáo dục ưu tú, đều rất nho nhã lịch thiệp cơ mà ...
- Tỉnh lại đi cô nương, đó là thứ trong phim ảnh. Nho nhã lịch thiệp ư? Đám con cháu danh môn không kẻ nào không coi mình cao hơn người khác một bậc, trong mắt chúng cho rằng, mở miệng nói chuyện với chúng ta là rất lịch sự rồi ... Thứ lịch sự của bọn chúng là sự ban ơn, bạn chấp nhận còn đỡ, không chấp nhận là không biết điều, chúng còn tươi cười với bạn nữa sao?
Tôn Tĩnh Mông châm chọc.
- Em gái chị mồm mép ghê thật.
Trương Khác nói với Tôn Tĩnh Hương:
- Có điều cô ấy nói trúng phóc.
Lịch sự chỉ là thứ trò chơi thể hiện đặc tính của giai cấp.
Tôn Tĩnh Hương theo gia đình tới Hong Kong gần mười năm, đã nhìn thấu loại lễ tiết giả dối của đám danh gia vọng tộc rồi.
Cát Ấm Quân tự ý thay Tôn Tĩnh Mông mời một đống bạn mà hắn cho rằng là có lợi cho cô, không ngờ mấy ngày qua, Tôn Tĩnh Mông không thèm để ý gì tới những người đó, kiên nhẫn dần mất sạch, đặc biệt nghe nói Tôn Tĩnh Mông còn mời một chàng trai từ nội địa qua tham dự yến hội, hắn không ngồi yên được nữa.
Tự tôn của hắn chưa bao giờ bị đả kích như thế, Cát Ấm Quân mang bộ mặt tối sầm trở về đại trạch.
Tạ Kiếm Nam vừa nhìn một cái là biết ngay Cát Ấm Quân đụng đầu vào tường, ôm lấy vai hắn, an ủi:
- Sao thế, không mời tới được à? Ha ha ha, các cô bé đều sĩ diện lắm, anh muốn cô ấy bỏ lại đám bạn qua đây một mình là khó đấy. Trần Tĩnh cũng thường vì bạn bè mà làm tôi khó xử ...
Tạ Kiếm Nam nói như thế, Cát Ấm Quân cảm thấy dễ chịu hơn một chút, cả đám cười đùa, nói Cát Ấm Quân không biết dạy vợ.
Cát Ấm Quân chỉ các cô gái bên cạnh đám bạn nói:
- Các cô ấy mà giở trò nhõng nhẽo, thì các anh chịu thua hết à? Nếu không cứng rắn một chút thì làm sao mà dạy bảo được?
Trần Tĩnh nghe thế trong lòng rất không thoải mái: "Hắn coi phụ nữ thành cái gì thế? " Nhưng mặt vẫn giữ nụ cười điềm đạm.
Cát Ấm Quân miễn cưỡng hóa giải xấu hổ của mình, có điều ánh mắt của tên mặt trắng kia làm người ta có cảm giác gai đâm vào thịt, bị loại miệt thị thật vô cùng khó chịu.
Tạ Kiếm Nam giỏi nhìn mặt đoán ý, không xác định được Cát Ấm Quân có gặp phải Trương Khác hay không, thử thăm dò hỏi một câu:
- Nghe nói Tỉnh Mông tiểu thư ở học biên đạo múa, những người bạn cô ấy mời tới chắc đều là những cô gái xinh đẹp.
- Có xinh đẹp đến đâu cũng không bằng Trần Tĩnh nhà anh, anh không cần nảy ra ý nghĩ không đứng đắn.
Cát Ấm Quân nói thế, mắt liếc nhìn Trần Tĩnh, mau chóng chuyển đi:
- Học vũ đạo vóc người khẳng định không tệ, bày ra được rất nhiều tư thế ...
Có các cô gái ở đây, lời tiếp sau không tiện nói ra, nhưng nam nhân không ai không hiểu. Cát Ấm Quân không không chịu thừa nhận Tôn Tĩnh Mông không muốn tới là vì trong số bạn bè cô mới có nam nhân.
Chính như Trương Khác tò mò về mục đích của Tạ Kiếm Nam, hắn cũng đầy nghi ngờ về sự xuất hiện của Trương Khác, liền hỏi tiếp:
- Diệp Tiểu Đồng và Tôn gia quan hệ ra sao, trước kia không nghe thấy anh nói tới.
- Tôi cũng không rõ lắm, nghe nói dượng tôi trước kia và Diệp gia là hàng xóm, nhiều năm qua vẫn liên hệ.
- Đơn giản thế thôi à? Không có qua lại làm ăn sao?
Tạ Kiếm Nam làm như lơ đễnh hỏi:
- Ha ha, đương nhiên không có, Kiếm Nam, bệnh đa nghi của anh nặng quá đấy.
Cát Ấm Quân cười lớn:
- Không thể vì Diệp gia và công ty của anh là đối thủ cạnh tranh mà nhìn thấy người Diệp gia là mẫn cảm như thế chứ? Tập đoàn Gia Tín có ý định tới nội địa đầu tư cũng nghĩ tới hợp tác với Tạ gia các anh đầu tiên.
Tạ Kiếm Nam cười, lời này hắn chỉ nghe mà thôi, cũng như lời Trương Khác đã nói, hắn cho rằng Cát Ấm Quân còn chưa đủ tư cách. Trên đời này chỉ lợi ích là thứ bền chặt nhất, nếu Diệp gia có thể cho Gia Tín nhiều lợi ích hơn, bọn họ chẳng quan tâm tới Tạ gia hay Chính Thái gì hết.
~~~~~~~~~~~~o0o~~~~~~~~~~~~
Tiệc sinh nhật tổ chức theo hình thức tiệc cốc-tai, trời chập tối, đám Trương Khác theo chị em Tôn Tĩnh Hương tới nơi tổ chức tiệc.
Chị em Tôn Tĩnh Hương phải đi chào hỏi khách, vợ chồng Đào Hành Kiện theo vợ chồng Tôn Thượng Nghĩa đi giao tiếp với nhân viên tầng quản lý của tập đoàn Gia Tín.
Trương Khác, Hứa Tư cùng với Diệp Tiểu Đồng, Thiệu Tâm Văn và những cô bạn của Tôn Tĩnh Mông tụ lại một chỗ, bọn họ đều từ nội địa tới, tuổi sàn sàn nhau có rất nhiều chủ đề để tán gẫu.
Dâm môn thục nữ tham dự yến hội đều trang điểm mình thật lộng lẫy nổi bật, nhưng kém xa vẻ đẹp trẻ trung năng động của những cô gái học vũ đạo, nên không ngừng được mời đi nhảy.
Dung nhan của Hứa Tư càng thêm bắt mắt, nhưng cô điềm tĩnh đứng bên cạnh Trương Khác, khí độ nhàn nhã tự tin, làm rất nhiều đám con cháu danh môn chùn bước, thi thoảng cũng có kẻ lấy dũng khí tới mời Hứa Tư khiêu vũ, cô đều ôn nhu nhìn Trương Khác một cái rồi mới từ chối người ta, vài ba lần như thế, chẳng còn ai đủ dũng cảm tới mời nữa.
Nhìn thấy Trương Khác và Hứa Tư thân mật như thế, Cát Ấm Quân mới ý thức được mình có khả năng là hiểu lầm rồi, nhưng những lời nói không nể nang gì của Trương Khác làm hắn không quen được, thấy Trương Khác và Diệp Tiểu Đồng trò chuyện rất vui vẻ, liền chỉ Trương Khác hỏi:
- Người kia anh có biết không, hình như rất thân với cô gái Diệp gia.
- Bọn họ là bạn Tôn Tĩnh Mông mời tới sao? Tôi không biết y quen Tôn Tĩnh Mông đấy, có điều y và Diệp gia quan hệ rất tốt, con ông cháu cha ấy mà ...
Tạ Kiếm Nam đương nhiên không cho rằng Trương Khác chỉ là hạng con ông cháu cha, hắn chỉ không muốn Cát Ấm Quân quá coi trọng Trương Khác, chính hắn cũng không nắm rõ về Trương Khác, chỉ biết sáng lập Ái Đạt, Cẩm Hồ, Hải Thái có liên quan lớn tới y.
- Con ông cháu cha?
Cát Ấm Quân ngớ người, hắn không phải là không có chút đầu óc nào, Hong Kong chỉ một năm nữa thôi là trở về rồi, lúc này người Hong Kong ít nhiều có chút bất an, đắc tội với thái tử đảng trong nước không phải chuyện hay:
- Nhà y làm gì?
- Ừm..
Tạ Kiếm Nam không phải phải giới thiệu thế nảo, nếu chỉ đề cập tới Trương Tri Hành tự hồ chưa đủ tư cách:
- Chuyện này à, cha hắn là quan viên ở thành phố nhỏ, Cát thiếu chưa nghe nói tới đâu, có lẽ trong mắt anh chưa đáng nói tới, có điều tình hình trong nước anh cũng biết đấy, mạng lưới quan hệ trong nước rối rắm lắm ...
Tạ Kiếm Nam thấy Trương Khác chỉ tiếp xúc với đám bạn tầm thường của Tôn Tĩnh Mông, cho rằng Trương Khác lần này tham gia bữa tiệc với tư cách bạn của Tôn Tĩnh Mông, có điều hai ngày nữa là tết, lúc này y từ nội địa chạy qua, chỉ e không phải là bạn bè bình thường. Lại ngồi suy ngẫm quan hệ giữa Trương gia, Từ gia, cùng nhà Tôn Thượng Nghĩa, xem ra cũng không phải là đơn giản.
Cát Ấm Quân mặt âm trầm, xem ra hôm nay tự chuốc lấy nhục rồi, không còn cơ hội gỡ lại nữa, lại liếc nhìn Trần Tĩnh đứng bên trái Tạ Kiếm Nam, thấy cô có vẻ hứng thú với đề tài này, liền đề nghị:
- Kiếm Nam, giới thiệu giùm tôi một chút được không?
Một cô gái hỏi:
- Tĩnh Mông, hắn là ai thế?
- Chính là Cát đại thiếu gia Cát Ấm Quân mà bạn luôn mong mỏi được quen biết đấy, giờ thì gặp được rồi ...
Tôn Tĩnh Mông khinh bỉ nói:
- Thế nào, có muốn mình giới thiệu cho không?
- Loại người đó sao?
Cô gái kia bĩu môi:
- Xem phim Hong Kong, những thanh niên xuất thân danh gia vọng tộc, đều được giáo dục ưu tú, đều rất nho nhã lịch thiệp cơ mà ...
- Tỉnh lại đi cô nương, đó là thứ trong phim ảnh. Nho nhã lịch thiệp ư? Đám con cháu danh môn không kẻ nào không coi mình cao hơn người khác một bậc, trong mắt chúng cho rằng, mở miệng nói chuyện với chúng ta là rất lịch sự rồi ... Thứ lịch sự của bọn chúng là sự ban ơn, bạn chấp nhận còn đỡ, không chấp nhận là không biết điều, chúng còn tươi cười với bạn nữa sao?
Tôn Tĩnh Mông châm chọc.
- Em gái chị mồm mép ghê thật.
Trương Khác nói với Tôn Tĩnh Hương:
- Có điều cô ấy nói trúng phóc.
Lịch sự chỉ là thứ trò chơi thể hiện đặc tính của giai cấp.
Tôn Tĩnh Hương theo gia đình tới Hong Kong gần mười năm, đã nhìn thấu loại lễ tiết giả dối của đám danh gia vọng tộc rồi.
Cát Ấm Quân tự ý thay Tôn Tĩnh Mông mời một đống bạn mà hắn cho rằng là có lợi cho cô, không ngờ mấy ngày qua, Tôn Tĩnh Mông không thèm để ý gì tới những người đó, kiên nhẫn dần mất sạch, đặc biệt nghe nói Tôn Tĩnh Mông còn mời một chàng trai từ nội địa qua tham dự yến hội, hắn không ngồi yên được nữa.
Tự tôn của hắn chưa bao giờ bị đả kích như thế, Cát Ấm Quân mang bộ mặt tối sầm trở về đại trạch.
Tạ Kiếm Nam vừa nhìn một cái là biết ngay Cát Ấm Quân đụng đầu vào tường, ôm lấy vai hắn, an ủi:
- Sao thế, không mời tới được à? Ha ha ha, các cô bé đều sĩ diện lắm, anh muốn cô ấy bỏ lại đám bạn qua đây một mình là khó đấy. Trần Tĩnh cũng thường vì bạn bè mà làm tôi khó xử ...
Tạ Kiếm Nam nói như thế, Cát Ấm Quân cảm thấy dễ chịu hơn một chút, cả đám cười đùa, nói Cát Ấm Quân không biết dạy vợ.
Cát Ấm Quân chỉ các cô gái bên cạnh đám bạn nói:
- Các cô ấy mà giở trò nhõng nhẽo, thì các anh chịu thua hết à? Nếu không cứng rắn một chút thì làm sao mà dạy bảo được?
Trần Tĩnh nghe thế trong lòng rất không thoải mái: "Hắn coi phụ nữ thành cái gì thế? " Nhưng mặt vẫn giữ nụ cười điềm đạm.
Cát Ấm Quân miễn cưỡng hóa giải xấu hổ của mình, có điều ánh mắt của tên mặt trắng kia làm người ta có cảm giác gai đâm vào thịt, bị loại miệt thị thật vô cùng khó chịu.
Tạ Kiếm Nam giỏi nhìn mặt đoán ý, không xác định được Cát Ấm Quân có gặp phải Trương Khác hay không, thử thăm dò hỏi một câu:
- Nghe nói Tỉnh Mông tiểu thư ở học biên đạo múa, những người bạn cô ấy mời tới chắc đều là những cô gái xinh đẹp.
- Có xinh đẹp đến đâu cũng không bằng Trần Tĩnh nhà anh, anh không cần nảy ra ý nghĩ không đứng đắn.
Cát Ấm Quân nói thế, mắt liếc nhìn Trần Tĩnh, mau chóng chuyển đi:
- Học vũ đạo vóc người khẳng định không tệ, bày ra được rất nhiều tư thế ...
Có các cô gái ở đây, lời tiếp sau không tiện nói ra, nhưng nam nhân không ai không hiểu. Cát Ấm Quân không không chịu thừa nhận Tôn Tĩnh Mông không muốn tới là vì trong số bạn bè cô mới có nam nhân.
Chính như Trương Khác tò mò về mục đích của Tạ Kiếm Nam, hắn cũng đầy nghi ngờ về sự xuất hiện của Trương Khác, liền hỏi tiếp:
- Diệp Tiểu Đồng và Tôn gia quan hệ ra sao, trước kia không nghe thấy anh nói tới.
- Tôi cũng không rõ lắm, nghe nói dượng tôi trước kia và Diệp gia là hàng xóm, nhiều năm qua vẫn liên hệ.
- Đơn giản thế thôi à? Không có qua lại làm ăn sao?
Tạ Kiếm Nam làm như lơ đễnh hỏi:
- Ha ha, đương nhiên không có, Kiếm Nam, bệnh đa nghi của anh nặng quá đấy.
Cát Ấm Quân cười lớn:
- Không thể vì Diệp gia và công ty của anh là đối thủ cạnh tranh mà nhìn thấy người Diệp gia là mẫn cảm như thế chứ? Tập đoàn Gia Tín có ý định tới nội địa đầu tư cũng nghĩ tới hợp tác với Tạ gia các anh đầu tiên.
Tạ Kiếm Nam cười, lời này hắn chỉ nghe mà thôi, cũng như lời Trương Khác đã nói, hắn cho rằng Cát Ấm Quân còn chưa đủ tư cách. Trên đời này chỉ lợi ích là thứ bền chặt nhất, nếu Diệp gia có thể cho Gia Tín nhiều lợi ích hơn, bọn họ chẳng quan tâm tới Tạ gia hay Chính Thái gì hết.
~~~~~~~~~~~~o0o~~~~~~~~~~~~
Tiệc sinh nhật tổ chức theo hình thức tiệc cốc-tai, trời chập tối, đám Trương Khác theo chị em Tôn Tĩnh Hương tới nơi tổ chức tiệc.
Chị em Tôn Tĩnh Hương phải đi chào hỏi khách, vợ chồng Đào Hành Kiện theo vợ chồng Tôn Thượng Nghĩa đi giao tiếp với nhân viên tầng quản lý của tập đoàn Gia Tín.
Trương Khác, Hứa Tư cùng với Diệp Tiểu Đồng, Thiệu Tâm Văn và những cô bạn của Tôn Tĩnh Mông tụ lại một chỗ, bọn họ đều từ nội địa tới, tuổi sàn sàn nhau có rất nhiều chủ đề để tán gẫu.
Dâm môn thục nữ tham dự yến hội đều trang điểm mình thật lộng lẫy nổi bật, nhưng kém xa vẻ đẹp trẻ trung năng động của những cô gái học vũ đạo, nên không ngừng được mời đi nhảy.
Dung nhan của Hứa Tư càng thêm bắt mắt, nhưng cô điềm tĩnh đứng bên cạnh Trương Khác, khí độ nhàn nhã tự tin, làm rất nhiều đám con cháu danh môn chùn bước, thi thoảng cũng có kẻ lấy dũng khí tới mời Hứa Tư khiêu vũ, cô đều ôn nhu nhìn Trương Khác một cái rồi mới từ chối người ta, vài ba lần như thế, chẳng còn ai đủ dũng cảm tới mời nữa.
Nhìn thấy Trương Khác và Hứa Tư thân mật như thế, Cát Ấm Quân mới ý thức được mình có khả năng là hiểu lầm rồi, nhưng những lời nói không nể nang gì của Trương Khác làm hắn không quen được, thấy Trương Khác và Diệp Tiểu Đồng trò chuyện rất vui vẻ, liền chỉ Trương Khác hỏi:
- Người kia anh có biết không, hình như rất thân với cô gái Diệp gia.
- Bọn họ là bạn Tôn Tĩnh Mông mời tới sao? Tôi không biết y quen Tôn Tĩnh Mông đấy, có điều y và Diệp gia quan hệ rất tốt, con ông cháu cha ấy mà ...
Tạ Kiếm Nam đương nhiên không cho rằng Trương Khác chỉ là hạng con ông cháu cha, hắn chỉ không muốn Cát Ấm Quân quá coi trọng Trương Khác, chính hắn cũng không nắm rõ về Trương Khác, chỉ biết sáng lập Ái Đạt, Cẩm Hồ, Hải Thái có liên quan lớn tới y.
- Con ông cháu cha?
Cát Ấm Quân ngớ người, hắn không phải là không có chút đầu óc nào, Hong Kong chỉ một năm nữa thôi là trở về rồi, lúc này người Hong Kong ít nhiều có chút bất an, đắc tội với thái tử đảng trong nước không phải chuyện hay:
- Nhà y làm gì?
- Ừm..
Tạ Kiếm Nam không phải phải giới thiệu thế nảo, nếu chỉ đề cập tới Trương Tri Hành tự hồ chưa đủ tư cách:
- Chuyện này à, cha hắn là quan viên ở thành phố nhỏ, Cát thiếu chưa nghe nói tới đâu, có lẽ trong mắt anh chưa đáng nói tới, có điều tình hình trong nước anh cũng biết đấy, mạng lưới quan hệ trong nước rối rắm lắm ...
Tạ Kiếm Nam thấy Trương Khác chỉ tiếp xúc với đám bạn tầm thường của Tôn Tĩnh Mông, cho rằng Trương Khác lần này tham gia bữa tiệc với tư cách bạn của Tôn Tĩnh Mông, có điều hai ngày nữa là tết, lúc này y từ nội địa chạy qua, chỉ e không phải là bạn bè bình thường. Lại ngồi suy ngẫm quan hệ giữa Trương gia, Từ gia, cùng nhà Tôn Thượng Nghĩa, xem ra cũng không phải là đơn giản.
Cát Ấm Quân mặt âm trầm, xem ra hôm nay tự chuốc lấy nhục rồi, không còn cơ hội gỡ lại nữa, lại liếc nhìn Trần Tĩnh đứng bên trái Tạ Kiếm Nam, thấy cô có vẻ hứng thú với đề tài này, liền đề nghị:
- Kiếm Nam, giới thiệu giùm tôi một chút được không?
/1170
|