- Thêm 10 vạn?
Đàm Hi Tùng nghi hoặc nhìn tổng giám đốc của Bộ Bộ Cao, còn ông ta nhìn ông chủ của mình, không báo giá, cô ta đành hô:
- 300 triệu 100 nghìn lần ...
- Không, chúng tôi báo 320 triệu ...
Được ông chủ gật đầu, tổng giám đốc Bộ Bộ Cao cắt ngang lời Đàm Hi Tùng.
Thế nhưng sự do dự trong tích tắc của ông ta đã bị Tạ Kiếm Nam nhìn thấy, chưa đợi Đàm Hi Tùng xác nhận, hắn trực tiếp giơ biển:
- 350 triệu.
Dây dưa tới bây gờ không thể để ý tới phản ứng của Ái Đạt nữa, hắn phải đánh lui Bộ Bộ Cao.
Tất cả ồ lên, giọng Đàm Hi Tung cũng run run:
- Số 88, 350 triệu, anh chắc chứ ... Vâng, 350 triệu lần thứ nhất, 350 triệu lần thứ hai ...
Cô ta quên cả khống chế tiết tấu báo giá, nhưng ánh mắt không quên nhìn Tô Tân Đông lúc này đã bỏ biển xuống bàn, còn phía Bộ Bộ Cao vẫn trao đổi :
- 350 vạn lần thứ ... Ba.
Giọng Đàm Hi Tùng cao vút lên, một đại biểu doanh nghiệp phía dưới đột nhiên cảm giác có nước nhỏ vào miệng ông ta ...
- Số 88, giành Tiêu Vương với giá 350 triệu, chúc mừng điện khí ...Khoa Vương.
Đàm Hi Tùng bây giờ mới cúi xuống nhìn tên doanh ngiệp này:
- Điện khí Khoa Vương, thành phố Hải Châu, cùng thành phố với điện tử Ái Đạt ...
Cô ta đánh mắt cho trợ thủ mang tư liệu chi tiết của Khoa Vương lên, trước đó cô ta chỉ nghiên cứu mấy doanh nghiệp có khả năng cạnh tranh Tiêu Vương nhất như Ái Đạt, Bộ Bô Cao, Tân Khoa, rượu Đường Hà ...
Trong hội trường tất cả mọi người đều đứng dậy, tiếng vỗ tay như sấm rền, mặc dù rất nhiều người cảm thấy khó tin con số Khoa Vương báo ra, Tô Tân Đông cũng không thể mất khí độ cũng đứng dậy hướng Khoa Vương vỗ tay.
Tạ Kiếm Nam, Trần Tĩnh, Lưu Minh Huy đáp tạ lời chúc mừng của mọi người, nhưng niềm vui không che lấp được nghi hoặc lớn trong lòng Tạ Kiếm Nam: Tô Tân Đông từ đầu tới cuối không giơ biển! Xuyên qua khe hở đám đông hắn nhìn thấy Trương Khác bình tình gần như tới mức lạnh lùng ngồi trên ghế, khóe môi mang một nụ cười.
Nụ cười đó như một bóng ma lớn tức thì bao phủ lấy Tạ Kiếm Nam.
Tương ứng với cảnh sục sôi bên trong hội trường, các phóng viên của báo, truyền hình bên ngoài cũng kích động không thôi, Khoa Vương ra giá 350 triệu đoạt Tiêu Vương vượt xa mọi dự đoán của giới truyền thông, điện tử Ái Đạt suốt cả buổi không giơ biển.
Nghe đồn tổng giám đốc của Ái Đạt còn ngủ gật trong cuộc đấu giá, mà trước đó cao tầng thị trường Ái Đạt tập thể nhảy sang Khoa Vương, tất cả dễ làm người ta liên tưởng tới một vở hí kịch.
Mặc dù trước đại hội rất nhiều truyền thông đã phỏng vấn Lưu Minh Huy, nhưng giờ mới có thể khẳng định đây là điểm nóng nhất trong một loạt bài Tiêu Vương.
Đoàn đội cạnh tranh của Ái Đạt trước đại hội "phản bội" hàng địch, đã tạo nên con ngựa ô Khoa Vương trước đó không hề được ai hay biết.
Điện tử Ái Đạt --------- Nghe đồn mang lượng hối phiếu ngân hàng cực lớn tới Bắc Kinh ---------- Không ngờ cả buổi không giơ biển, đằng sau đó ẩn chứa nội tình lớn thế nào?
Đám ký giả vốn đầy lòng hiếu kỳ như bị người ta gãi đúng chỗ ngứa, hưng phấn vô cùng.
Huống chi Ái Đạt và Khoa Vương đều là doanh nghiệp cùng một thành phố.
Trong thời gian nghỉ trưa của đại hội, các phóng viên mở thật to mắt nhìn đại biểu doanh nghiệp nối nhau rời hội trường, chỉ sợ lọt mất nhân vật có giá trị.
Lúc này các phóng viên phát hiện phóng viên của ĐTH TW đã ở bên trong bao vây lấy đại biểu của Khoa Vương, Ái Đạt, Bộ Bộ Cao phỏng vấn rồi, bọn họ lớn tiếng kháng nghị hành vi đặc quyền này của ĐTH TW.
Nhân viên bảo vệ ĐTH TW tất nhiên mặc xác bọn họ la lối phản đối, người phụ trách trận tự hội trường thấy phóng viên bên ngoài phản đối ần ĩ cũng không đứng ra giải thích gì hết, trực tiếp điều thêm bảo vệ bên ngoài vào ngăn đường ra vào hội trường.
Ái Đạt trong ra tay giành lấy quảng cáo trong giờ hoàng kim không có nghĩa là trong năm tới không hợp tác với ĐTH TW, buổi chiều cạnh tranh thời gian quảng cáo khác, Tô Tân Đông không cần ngủ gật nữa.
Lần này Trương Khác dẫn bao nhiêu người tới như thế là đều có phân công:
Tô Tân Đông là đại biểu chính thức ứng phó với giới truyền thông.
Tạ Vãn Tình là một trong số chủ đằng sau của Ái Đạt tiếp xúc với cao tầng ĐTH, hiệp đàm việc hợp tác tuyên truyền năm sau, Đàm Hi Tung là phụ nữ, phụ nữ giao tiếp với nhau sẽ tốt hơn.
Hứa Tư và Đinh Hòe sẽ hiệp đàm cụ thể chuyện xây nhà máy mắt đọc VCD với TI, dù không sợ Phillips ngáng đường, nhưng đành lừa được bọn họ lâu bao nhiêu tốt bấy nhiêu, nên lấy danh nghĩa Việt Tú tiến hành hợp tác với TI.
Chuyện hấp dẫn nhất đã không còn, Hứa Tư, Đinh Hòe cùng Mã Hải Long rời hội trường, tới Cty TI, tiến hành viếng thăm chính thức.
Tạ Vãn Tình và Lưu Hải Yến hôm qua đã tới gặp Đàm Hi Tùng, suốt cả buổi sáng cô ta đầy nghi vấn: Vì sao Ái Đạt không giơ biển? Nghe Tạ Vãn Tình mời dùng cơm trưa, tất nhiên là đồng ý, muốn tìm hiểu rõ ý đồ của Ái Đạt.
Đàm Hi Tùng thấy Ái Đạt không thể thiếu tiền, càng không thể xem nhẹ quảng cáo ở ĐTH TH, địa vị của Ái Đạt ở thị trường trong nước cũng chưa phải vững như bàn thạch.
Tô Tân Đông vào một góc hội trường ứng phó với với phóng viên ĐTH TW, bọn họ khá chậm chạm, còn chưa biết chuyện Lưu Minh Huy, còn hỏi mấy câu vô vị như tại sao không giơ biển? Tô Tân Đông chỉ đối phó qua loa cho có.
Bên cạnh Trương Khác chỉ còn Phó Tuấn, y không vội rời khỏi hội trường.
Nhìn đám Tạ Kiếm Nam được phóng viên ĐTH nhiệt tình phỏng vấn, Trương Khác chỉ coi như trò hay, tất nhiên không bỏ đi được.
Lúc này tiếng cãi vã của phóng viên bên ngoài đã truyền vào, Trương Khác thiếu chút nữa ngửa mặt cười.
Đừng nói là thập niên 90, dù mười mấy năm sau, ĐTH TW luôn giữ tác phong lão đại, làm phóng viên địa phương cực kỳ khó chịu.
- Khác thiếu gia, nghĩ tới chuyện gì vui thế?
Phó Tuấn cảm thấy Trương Khác cười rất quỷ dị.
- Khoa Vương sẽ chết rất thảm.
Trương Khác không che giấu nụ cười rạng rỡ của mình:
- Nghĩ tới cảnh đó anh có thấy buồn cười không?
Phó Tuấn lắc đầu cười, Trương Khác không che giấu hắn chuyện gì, thực sự coi hắn là tâm phúc, Phó Tuấn tất nhiên biết mình phải làm gì, biết gì cũng không tìm hiểu sâu thêm, càng không nói cho người khác biết.
- Khoa Vương và Ái Đạt đều là doanh nghiệp của Hải Châu, xin hỏi chủ tịch Tạ, Khoa Vương có phải đã thu được gợi mở rất lớn từ Ái Đạt không?
Tạ Kiếm Nam thấy ánh đèn chiếu vào mình hơi mạnh, hơi quay đầu đi tránh, không ngờ nhìn thấy Trương Khác khoanh tay đứng cách đó không xa, đang cười nói rất vui vẻ với Phó Tuấn.
Ái Đạt cả buổi sáng không giơ biển, như một bóng ma bao phủ toàn thân hắn, làm lòng tin của hắn xuất hiện dao động tực kỳ hiếm có, lúc này thấy Trương Khác cười vui tới quá mức, trong lòng này ra chút nóng nảy : " Rốt cuộc y đắc ý cái gì?"
- Xin hỏi chủ tịch Tạ ...
- À..
Tạ Kiếm Nam giật mình tỉnh lại, nhìn phóng viên đối diện đang tỏ ra nghi hoặc:
- Xin lỗi, cô có thể hỏi lại lần nữa không?
Trần Tĩnh thấy Tạ Kiếm Nam không tập trung thì lấy làm lạ, quay đầu sang phía vừa rồi Tạ Kiếm Nam vừa nhìn, nụ cười của Trương Khác còn chưa biến mất: Đúng là một nam nhân kỳ lạ!
Trần Tĩnh không khỏi nhớ tới hôm đó trên đường cao tốc, Trương Khác đi chiếc Volvo đời mới nhất, bị Tạ Tử Gia ép đổi xe, chắc chắn không có người nào đã vờ câm rồi lại còn đồng ý cho một cô gái xa lạ lấy xe mới tinh phóng như điên?
Vậy mà Trương Khác lại làm thế.
Tạ Tử Gia đùa ác ném hoa tai của cô vào ghế sau của y, liệu có nam nhân nào lại thản nhiên lấy nó đi tặng một cô gái xinh đẹp?
Vậy mà Trương Khác cứ làm thế.
Trần Tĩnh không tưởng tượng ra được sau khi Tạ Tử Gia biết sự thự có nổi khùng không, vô thức sờ chiếc hoa tai ở tai trái, Hứa Tư trả nó cho cô ở trạch viện Cát gia, phải rồi Hứa Tư đã đi đâu?
Đương nhiên đối với Trương Khác, cô không chỉ có ấn tượng kỳ quái, nhớ lại những cuộc tiếp xúc gần đây, cảm thấy Trương Khác hơi hẹp hòi, không đủ phong độ.
Đó là vì cô chỉ biết một phần chân tướng từ Tạ Kiếm Nam mới nghĩ như thế, rất nhiều chuyện Khoa Vương đã dự mưu từ trước đó lâu rồi.
Ái Đạt cả sáng không giơ biển, lúc này Trương Khác lại cười rất tươi, cũng để lại thắc mắc lớn trong lòng Trần Tĩnh.
Rất nhiều thứ bắt đầu từ sự tò mò ….
Có bài hát gì nhỉ? Tò mò giết chết con mèo.
Đàm Hi Tùng nghi hoặc nhìn tổng giám đốc của Bộ Bộ Cao, còn ông ta nhìn ông chủ của mình, không báo giá, cô ta đành hô:
- 300 triệu 100 nghìn lần ...
- Không, chúng tôi báo 320 triệu ...
Được ông chủ gật đầu, tổng giám đốc Bộ Bộ Cao cắt ngang lời Đàm Hi Tùng.
Thế nhưng sự do dự trong tích tắc của ông ta đã bị Tạ Kiếm Nam nhìn thấy, chưa đợi Đàm Hi Tùng xác nhận, hắn trực tiếp giơ biển:
- 350 triệu.
Dây dưa tới bây gờ không thể để ý tới phản ứng của Ái Đạt nữa, hắn phải đánh lui Bộ Bộ Cao.
Tất cả ồ lên, giọng Đàm Hi Tung cũng run run:
- Số 88, 350 triệu, anh chắc chứ ... Vâng, 350 triệu lần thứ nhất, 350 triệu lần thứ hai ...
Cô ta quên cả khống chế tiết tấu báo giá, nhưng ánh mắt không quên nhìn Tô Tân Đông lúc này đã bỏ biển xuống bàn, còn phía Bộ Bộ Cao vẫn trao đổi :
- 350 vạn lần thứ ... Ba.
Giọng Đàm Hi Tùng cao vút lên, một đại biểu doanh nghiệp phía dưới đột nhiên cảm giác có nước nhỏ vào miệng ông ta ...
- Số 88, giành Tiêu Vương với giá 350 triệu, chúc mừng điện khí ...Khoa Vương.
Đàm Hi Tùng bây giờ mới cúi xuống nhìn tên doanh ngiệp này:
- Điện khí Khoa Vương, thành phố Hải Châu, cùng thành phố với điện tử Ái Đạt ...
Cô ta đánh mắt cho trợ thủ mang tư liệu chi tiết của Khoa Vương lên, trước đó cô ta chỉ nghiên cứu mấy doanh nghiệp có khả năng cạnh tranh Tiêu Vương nhất như Ái Đạt, Bộ Bô Cao, Tân Khoa, rượu Đường Hà ...
Trong hội trường tất cả mọi người đều đứng dậy, tiếng vỗ tay như sấm rền, mặc dù rất nhiều người cảm thấy khó tin con số Khoa Vương báo ra, Tô Tân Đông cũng không thể mất khí độ cũng đứng dậy hướng Khoa Vương vỗ tay.
Tạ Kiếm Nam, Trần Tĩnh, Lưu Minh Huy đáp tạ lời chúc mừng của mọi người, nhưng niềm vui không che lấp được nghi hoặc lớn trong lòng Tạ Kiếm Nam: Tô Tân Đông từ đầu tới cuối không giơ biển! Xuyên qua khe hở đám đông hắn nhìn thấy Trương Khác bình tình gần như tới mức lạnh lùng ngồi trên ghế, khóe môi mang một nụ cười.
Nụ cười đó như một bóng ma lớn tức thì bao phủ lấy Tạ Kiếm Nam.
Tương ứng với cảnh sục sôi bên trong hội trường, các phóng viên của báo, truyền hình bên ngoài cũng kích động không thôi, Khoa Vương ra giá 350 triệu đoạt Tiêu Vương vượt xa mọi dự đoán của giới truyền thông, điện tử Ái Đạt suốt cả buổi không giơ biển.
Nghe đồn tổng giám đốc của Ái Đạt còn ngủ gật trong cuộc đấu giá, mà trước đó cao tầng thị trường Ái Đạt tập thể nhảy sang Khoa Vương, tất cả dễ làm người ta liên tưởng tới một vở hí kịch.
Mặc dù trước đại hội rất nhiều truyền thông đã phỏng vấn Lưu Minh Huy, nhưng giờ mới có thể khẳng định đây là điểm nóng nhất trong một loạt bài Tiêu Vương.
Đoàn đội cạnh tranh của Ái Đạt trước đại hội "phản bội" hàng địch, đã tạo nên con ngựa ô Khoa Vương trước đó không hề được ai hay biết.
Điện tử Ái Đạt --------- Nghe đồn mang lượng hối phiếu ngân hàng cực lớn tới Bắc Kinh ---------- Không ngờ cả buổi không giơ biển, đằng sau đó ẩn chứa nội tình lớn thế nào?
Đám ký giả vốn đầy lòng hiếu kỳ như bị người ta gãi đúng chỗ ngứa, hưng phấn vô cùng.
Huống chi Ái Đạt và Khoa Vương đều là doanh nghiệp cùng một thành phố.
Trong thời gian nghỉ trưa của đại hội, các phóng viên mở thật to mắt nhìn đại biểu doanh nghiệp nối nhau rời hội trường, chỉ sợ lọt mất nhân vật có giá trị.
Lúc này các phóng viên phát hiện phóng viên của ĐTH TW đã ở bên trong bao vây lấy đại biểu của Khoa Vương, Ái Đạt, Bộ Bộ Cao phỏng vấn rồi, bọn họ lớn tiếng kháng nghị hành vi đặc quyền này của ĐTH TW.
Nhân viên bảo vệ ĐTH TW tất nhiên mặc xác bọn họ la lối phản đối, người phụ trách trận tự hội trường thấy phóng viên bên ngoài phản đối ần ĩ cũng không đứng ra giải thích gì hết, trực tiếp điều thêm bảo vệ bên ngoài vào ngăn đường ra vào hội trường.
Ái Đạt trong ra tay giành lấy quảng cáo trong giờ hoàng kim không có nghĩa là trong năm tới không hợp tác với ĐTH TW, buổi chiều cạnh tranh thời gian quảng cáo khác, Tô Tân Đông không cần ngủ gật nữa.
Lần này Trương Khác dẫn bao nhiêu người tới như thế là đều có phân công:
Tô Tân Đông là đại biểu chính thức ứng phó với giới truyền thông.
Tạ Vãn Tình là một trong số chủ đằng sau của Ái Đạt tiếp xúc với cao tầng ĐTH, hiệp đàm việc hợp tác tuyên truyền năm sau, Đàm Hi Tung là phụ nữ, phụ nữ giao tiếp với nhau sẽ tốt hơn.
Hứa Tư và Đinh Hòe sẽ hiệp đàm cụ thể chuyện xây nhà máy mắt đọc VCD với TI, dù không sợ Phillips ngáng đường, nhưng đành lừa được bọn họ lâu bao nhiêu tốt bấy nhiêu, nên lấy danh nghĩa Việt Tú tiến hành hợp tác với TI.
Chuyện hấp dẫn nhất đã không còn, Hứa Tư, Đinh Hòe cùng Mã Hải Long rời hội trường, tới Cty TI, tiến hành viếng thăm chính thức.
Tạ Vãn Tình và Lưu Hải Yến hôm qua đã tới gặp Đàm Hi Tùng, suốt cả buổi sáng cô ta đầy nghi vấn: Vì sao Ái Đạt không giơ biển? Nghe Tạ Vãn Tình mời dùng cơm trưa, tất nhiên là đồng ý, muốn tìm hiểu rõ ý đồ của Ái Đạt.
Đàm Hi Tùng thấy Ái Đạt không thể thiếu tiền, càng không thể xem nhẹ quảng cáo ở ĐTH TH, địa vị của Ái Đạt ở thị trường trong nước cũng chưa phải vững như bàn thạch.
Tô Tân Đông vào một góc hội trường ứng phó với với phóng viên ĐTH TW, bọn họ khá chậm chạm, còn chưa biết chuyện Lưu Minh Huy, còn hỏi mấy câu vô vị như tại sao không giơ biển? Tô Tân Đông chỉ đối phó qua loa cho có.
Bên cạnh Trương Khác chỉ còn Phó Tuấn, y không vội rời khỏi hội trường.
Nhìn đám Tạ Kiếm Nam được phóng viên ĐTH nhiệt tình phỏng vấn, Trương Khác chỉ coi như trò hay, tất nhiên không bỏ đi được.
Lúc này tiếng cãi vã của phóng viên bên ngoài đã truyền vào, Trương Khác thiếu chút nữa ngửa mặt cười.
Đừng nói là thập niên 90, dù mười mấy năm sau, ĐTH TW luôn giữ tác phong lão đại, làm phóng viên địa phương cực kỳ khó chịu.
- Khác thiếu gia, nghĩ tới chuyện gì vui thế?
Phó Tuấn cảm thấy Trương Khác cười rất quỷ dị.
- Khoa Vương sẽ chết rất thảm.
Trương Khác không che giấu nụ cười rạng rỡ của mình:
- Nghĩ tới cảnh đó anh có thấy buồn cười không?
Phó Tuấn lắc đầu cười, Trương Khác không che giấu hắn chuyện gì, thực sự coi hắn là tâm phúc, Phó Tuấn tất nhiên biết mình phải làm gì, biết gì cũng không tìm hiểu sâu thêm, càng không nói cho người khác biết.
- Khoa Vương và Ái Đạt đều là doanh nghiệp của Hải Châu, xin hỏi chủ tịch Tạ, Khoa Vương có phải đã thu được gợi mở rất lớn từ Ái Đạt không?
Tạ Kiếm Nam thấy ánh đèn chiếu vào mình hơi mạnh, hơi quay đầu đi tránh, không ngờ nhìn thấy Trương Khác khoanh tay đứng cách đó không xa, đang cười nói rất vui vẻ với Phó Tuấn.
Ái Đạt cả buổi sáng không giơ biển, như một bóng ma bao phủ toàn thân hắn, làm lòng tin của hắn xuất hiện dao động tực kỳ hiếm có, lúc này thấy Trương Khác cười vui tới quá mức, trong lòng này ra chút nóng nảy : " Rốt cuộc y đắc ý cái gì?"
- Xin hỏi chủ tịch Tạ ...
- À..
Tạ Kiếm Nam giật mình tỉnh lại, nhìn phóng viên đối diện đang tỏ ra nghi hoặc:
- Xin lỗi, cô có thể hỏi lại lần nữa không?
Trần Tĩnh thấy Tạ Kiếm Nam không tập trung thì lấy làm lạ, quay đầu sang phía vừa rồi Tạ Kiếm Nam vừa nhìn, nụ cười của Trương Khác còn chưa biến mất: Đúng là một nam nhân kỳ lạ!
Trần Tĩnh không khỏi nhớ tới hôm đó trên đường cao tốc, Trương Khác đi chiếc Volvo đời mới nhất, bị Tạ Tử Gia ép đổi xe, chắc chắn không có người nào đã vờ câm rồi lại còn đồng ý cho một cô gái xa lạ lấy xe mới tinh phóng như điên?
Vậy mà Trương Khác lại làm thế.
Tạ Tử Gia đùa ác ném hoa tai của cô vào ghế sau của y, liệu có nam nhân nào lại thản nhiên lấy nó đi tặng một cô gái xinh đẹp?
Vậy mà Trương Khác cứ làm thế.
Trần Tĩnh không tưởng tượng ra được sau khi Tạ Tử Gia biết sự thự có nổi khùng không, vô thức sờ chiếc hoa tai ở tai trái, Hứa Tư trả nó cho cô ở trạch viện Cát gia, phải rồi Hứa Tư đã đi đâu?
Đương nhiên đối với Trương Khác, cô không chỉ có ấn tượng kỳ quái, nhớ lại những cuộc tiếp xúc gần đây, cảm thấy Trương Khác hơi hẹp hòi, không đủ phong độ.
Đó là vì cô chỉ biết một phần chân tướng từ Tạ Kiếm Nam mới nghĩ như thế, rất nhiều chuyện Khoa Vương đã dự mưu từ trước đó lâu rồi.
Ái Đạt cả sáng không giơ biển, lúc này Trương Khác lại cười rất tươi, cũng để lại thắc mắc lớn trong lòng Trần Tĩnh.
Rất nhiều thứ bắt đầu từ sự tò mò ….
Có bài hát gì nhỉ? Tò mò giết chết con mèo.
/1170
|