Qua hai năm hợp tác, Trần Tín Sinh có nhận thức sâu về Ái Đạt về Cẩm Hồ, cho nên Trương Khác không che giấu gì Trần Tín Sinh.
Trương Khác hào hứng nói về tương lai của Cẩm Hồ và Ái Đạt:
- Tôi hi vọng Cẩm Hồ sẽ thành doanh nghiệp chế tạo sản phẩm điện tử hoàn chỉnh, không chỉ kết cấu sản phẩm hoàn chỉnh, mà kết cấu kỹ thuật cũng hoàn thiện. Nhưng hiện trạng là dây chuyền sản xuất chỉ có một loại, đầu đĩa do kỹ thuật độc quyền thậm chí khó vào thị trường hải ngoại như Nhật Mỹ Hàn. Kết cấu kỹ thuật mỏng, chẳng hơn được các doanh nghiệp lắp ráp là bao ...
Nói tới đây dừng lại uống ngụm trà thấm giọng:
- Đây là khó khăn lớn nhất của Cẩm Hồ hiện nay, ở lĩnh vực công nghiệp điện tử, muốn che giấu kỹ thuật gì là rất có, mua một cái máy về tháo ra xem, kỹ thuật chuyên nghiệp chỉ cần vài tiếng là đủ. Muốn vòng qua kỹ thuật độc quyền cũng rất khó, đối diện hàng ngàn hàng vạn kỹ thuật độc quyền, muốn sáng tạo ra con đường mới là rất gian nan... Vậy đường đi của Cẩm Hồ là ở đâu? Tôi nghĩ có hai phương án có thể tiến hành cùng lúc, mua kỹ thuật sản phẩm lẫn dây chuyển sản phẩm, sau đó bỏ công sức vào thiết kế công nghiệp, làm ra sản phẩm tốt nhất. Ví dụ như Ericssons đưa ra một cái máy mới, chúng ta có thể mua về tháo ra phân tích, rồi mua linh kiện dây chuyền kỹ thuật từ Motorola, sau đó lắp ráp thành di động có tính năng tương tự. Nhưng điều này định sẵn giá thành sản xuất của chúng ta vĩnh viễn cao hơn người ta, cho nên chúng ta phải phát triển kỹ thuật hạch tâm của chính bản thân, vậy một số cở sở không vượt qua được phải làm sao? Mua, mua vào, chúng ta phải nâng tầm cơ sở trước.
Nghe Trương Khác lấy Ericsson ra làm ví dụ, Trần Tín Sinh theo bản năng hỏi:
- Cẩm Hồ muốn lập hạng mục điện thoại di động à?
- Không chỉ điện thoại di động.
Trương Khác gật đầu:
- Cẩm Hồ muốn đem thương hiệu IDEA bao chùm toàn bộ sản phẩm điện tử, đợi thời cơ thích hợp sẽ tách hạng mục lớn ra ra thành lập tập đoàn điện tử Ái Đạt.
- Thời cơ thích hợp là sau khi Ái Đạt bán đi nghiệp vụ đầu đĩa phải không?
- Gần như thế, chỉ là hiện chưa tìm được người chấp hành các hạng mục lớn này, cũng không tìm được người điều hành thích hợp có tập đoàn Ái Đạt sau này.
Trần Tín Sinh tim đập thình thịch, nhưng trấn tĩnh nõi:
- Tôi thấy giám đốc Tô rất thích hợp.
Trương Khác nói thẳng luôn:
- Vấn đề này tôi đã thảo luận với lão Đinh và lão Tô, bọn họ tiến cử anh, lão Tô chủ động nhận chức trách phòng vận hành, chịu trách nhiệm nghiệp vụ khu vực Đại Trung Hoa. Phòng hạng mục lớn sẽ hình thành một cơ chế quyết sách, Đinh Hòe, Tô Tân Đông, Thái Phi Quyên, Tiêu Tấn Thành, Thành Hán Chương đều là thành viên của tiểu tổ quyết sách này.
Trần Tín Sinh mím môi nghĩ, phòng hạng mục lớn chắc chắn là phòng ban có quyền lực lớn nhất trong hệ thống của Cẩm Hồ, đồng thời có thể quyết định cả phương hướng phát triển của Cẩm Hồ.
Trong hệ thống này, Thái Phi Quyên tựa hồ đứng cao nhất, thực ra chỉ chịu trách nhiệm giám sát tải sản qua lại giữa Ái Đạt và Tân Quang.
Cẩm Hồ là một kết cấu phức tạp, người trình độ chuyên nghiệp không đủ sâu sắc cho dù xem hết tất cả tài liệu cũng không nhìn thấu được hệ thống khổng lồ này do một thiếu niên chưa tròn 20 gây dựng lên. Doanh nghiệp hiện đại nếu không chơi chút trò tài sản đã chẳng gọi là doanh nghiệp hiện đại.
Trần Tín Sinh không phải không có chút băn khoăn nào, hai năm qua nghiệp vụ giữa TI và Ái Đạt đều do hắn phụ trách, nhiệm kỳ kết thúc lại chuyển ngay sang Ái Đạt, không biết tổng bộ TI nghĩ gì, bọn họ thậm chí có thể hạn chế hắn sang Ái Đạt.
Trương Khác nhìn ra lo lắng của hắn:
- Năng lực kỹ thuật của Cẩm Hồ rất yếu, tôi muốn đưa vào dây chuyển sản phẩm và kỹ thuật của TI, nếu tôi đích thân đi Dallas gặp ngài Tom Engibous, liệu có quá mạo muội không?
Bất kể kết quả của chuyến đi này ra sao, thì hành động đó đã biểu hiện trọn vẹn thành ý của Trương Khác rồi, Trần Tín Sinh cười nói:
- Ngài Engibous rất tán thưởng Khác thiếu gia, nói là hiều kỳ thì càng chính xác hơn, chỉ là sau khi nghe nói lời mời của Phillips bị Khác thiếu gia từ chối, nên không dám mời nữa.
- Đi Hà Lan à?
Trương Khác lắc đầu:
- Ở Bắc Kinh tôi cũng đã thấy quá lạnh rồi, tới Hà Lan vào mùa đông thực sự không hứng thú nổi, nhưng mùa này đi Dallas rất thích hợp.
- Vậy tôi sẽ mau chóng an bài chuyến đi này nhé?
- Được, kỳ nghĩ của tôi ở Bắc Kinh tới mùng 5 là kết thúc.
Trần Tín Sinh gọi về tổng bộ TI, nói Trương Khác có ý tới thăm Dallas, chủ tịch TI, Tom Engibous thậm chí còn chưa đợi Trần Tín Sinh đã viết thiếp mời, bảo thư ký chuyển cho Trần Tín Sinh.
Cắm trại đầu năm do Ái Đạt tài trợ bắt đầu vào ngày mùng 5, Đường Thanh theo Tạ Vãn Tình và Chỉ Đồng lên máy bay về Hải Châu vào ngày mùng 4. Trương Khác đợi Tiêu Tân Thành, Thành Hán Chương và Phó Tuấn tới Bắc Kinh hội họp rồi bay sang Dallas.
Hứa Tư sẽ bay thẳng từ Hong Kong tới Dallas, ít nhất trên danh nghĩa Việt Tú vẫn là doanh nghiệp trung gian chủ yếu nhất giữa TI và Ái Đạt.
Trước khi nhóm Trương Khác tới Dalls, nghe nói nơi này đang mưa, đêm ngày 14 tháng 2 tới xuống máy bay thì trời gần như đã tạnh hẳn.
Trương Khác nhìn một cái thấy ngay Hứa Tư, cô mặc quần jean xanh nhạt, giầy cao gót cà phê, đang nhón chân nhìn dòng người đi qua trước mắt. Hứa Tư tới Dallas trước nhóm Trương Khác một tiếng, cô ở lại đại sảnh đợi bọn họ.
Người ở đại sảnh rất đông, Trương Khác nhảy lên giơ hai tay vẫy gọi lớn, Hứa Tư nhìn thấy họ nở nụ cười dịu dàng, vẫy tay đáp lại.
Người TI tới sân bay đón cũng vừa đến nơi, đứng cùng với Hứa Tư, Engibous dáng cao, trông nhiều hơn tuổi thực tế, mang tới cho người cảm giác rất nghiêm nghị, nhìn thấy Trương Khác và Trần Tín Sinh, nở nụ cười hiếm có.
Engibous nắm TI rất bất ngờ, người tiền nhiệm của ông tái phát bệnh tim trong đêm qua đời nên bổ nhiệm đột xuất cho ông năm công ty, nhưng Engibous sau khi điều hành TI, mang lại cho nó sức sống bừng bừng, thành doanh nghiệp đứng đầu về chất bán dẫn.
Engibous đích thân tới sân bay đón tiếp, Trương Khác không quá bất ngờ, y đọc bút ký mấy năm sau khả năng ông ta sẽ phát hành, biết ông ta là người tỉ mỉ kỹ lưỡng, các khách hàng chủ yếu đều muốn đích thân tiếp đãi, biểu thị sự coi trọng với khách hàng.
Đương nhiên nếu tính trên phạm vi toàn cẩu, Ái Đạt chưa thể coi là khách hàng trọng yếu của TI, tỉ lệ phổ cập máy vi tính và mạng trong nước còn rất thấp, nghiệp vụ của yếu của TI là ở các quốc gia phát triển.
Trương Khác dùng tiếng Anh lưu loát bày tỏ sự vinh hạnh của mình.
Mọi người đều quen thức đêm cả, mùa xuân lại dễ ngủ, xuống máy bay không hề bị chuyện lệch múi giờ làm mệt mỏi, ngồi xe đi thẳng tới khu trang viên ở Preston.
Dallas vào đầu xuân ấm áp mà ẩm ướt, địa khu Preston bao chùm trong những hàng cây cao lớn, cảm giác như đi vào trong công viên rừng quốc gia của Mỹ,
Engibous tiếp đãi nhóm Trương Khác ở biệt thự của mình.
Khác với tiệc tối thức ăn thịnh soạn, chén bán thay mấy lượt, bữa tiệc tối đều tiên ở Dallas chỉ có bánh mì và bò bít tết, đơn giản mà vẫn ngon.
Nói chuyện thân thiết với Engibous ước định trong nửa tiếng, rồi dùng một tiếng tham quan trang viên trị giá 5 triệu USD, đoàn người Trương Khác cáo từ về khách sạn.
Ti an bài bọn họ ở trong khách sạn Gaylord xa hóa nhất Dallas, nói thật hôm nay là ngày 14 tháng 2, một ngày khá đắc thù, Trương Khác cũng muốn mau chóng thoát khỏi "ông cụ" Engibous rõ ràng mới 44 tuổi mà, lão thành cẩn trọng chẳng khác gì 64 tuổi.
Bên ngoài bóng đêm âm trầm, lúc rời khỏi sân bay trời bắt đầu có vài giọt mưa tí tách, ngầm trong khách sạn đắt tiền, uống rượu ngắm phố đêm tĩnh lặc của Dallas, cảm giác không hề tệ.
Trương Khác đã từng xem qua giới thiệu về khách sạn Gaylord trên tạp chí du lịch thế giới, tới đây mới được biết tạp chí không hề thổi phồng chút nào. Dưới khách sạn là một vườn hoa lớn có dòng sông chảy quanh, thậm chí khách có thể ngồi thuyền nhỏ dạo quanh vườn hoa, Trương Khác không chút do dự nhờ Trần Tín Sinh đặt cho một chiếc thuyền nhỏ, cảm thụ vườn hoa trong nhà lớn nhất thế giới này.
Lúc này mới là 10 giờ đêm ở Dallas, Trương Khác ở trên máy bay cũng ngủ gật đủ rồi, đám Trần Tín Sinh, Tiêu Tấn Thành về phòng nghỉ ngơi, nếu không không thể ứng phó vớ công việc sáng mai, Trương Khác không lo lắng ở phương diện này, đuổi hết những người khác về phòng rồi cùng Hứa Tư chèo thuyền suốt hai tiếng.
******
Đại Trung Hoa chỉ khu vực có ảnh hưởng nhiều của người Hoa như Trung Quốc, Đài Loan, Singapo, Malaysia
Trương Khác hào hứng nói về tương lai của Cẩm Hồ và Ái Đạt:
- Tôi hi vọng Cẩm Hồ sẽ thành doanh nghiệp chế tạo sản phẩm điện tử hoàn chỉnh, không chỉ kết cấu sản phẩm hoàn chỉnh, mà kết cấu kỹ thuật cũng hoàn thiện. Nhưng hiện trạng là dây chuyền sản xuất chỉ có một loại, đầu đĩa do kỹ thuật độc quyền thậm chí khó vào thị trường hải ngoại như Nhật Mỹ Hàn. Kết cấu kỹ thuật mỏng, chẳng hơn được các doanh nghiệp lắp ráp là bao ...
Nói tới đây dừng lại uống ngụm trà thấm giọng:
- Đây là khó khăn lớn nhất của Cẩm Hồ hiện nay, ở lĩnh vực công nghiệp điện tử, muốn che giấu kỹ thuật gì là rất có, mua một cái máy về tháo ra xem, kỹ thuật chuyên nghiệp chỉ cần vài tiếng là đủ. Muốn vòng qua kỹ thuật độc quyền cũng rất khó, đối diện hàng ngàn hàng vạn kỹ thuật độc quyền, muốn sáng tạo ra con đường mới là rất gian nan... Vậy đường đi của Cẩm Hồ là ở đâu? Tôi nghĩ có hai phương án có thể tiến hành cùng lúc, mua kỹ thuật sản phẩm lẫn dây chuyển sản phẩm, sau đó bỏ công sức vào thiết kế công nghiệp, làm ra sản phẩm tốt nhất. Ví dụ như Ericssons đưa ra một cái máy mới, chúng ta có thể mua về tháo ra phân tích, rồi mua linh kiện dây chuyền kỹ thuật từ Motorola, sau đó lắp ráp thành di động có tính năng tương tự. Nhưng điều này định sẵn giá thành sản xuất của chúng ta vĩnh viễn cao hơn người ta, cho nên chúng ta phải phát triển kỹ thuật hạch tâm của chính bản thân, vậy một số cở sở không vượt qua được phải làm sao? Mua, mua vào, chúng ta phải nâng tầm cơ sở trước.
Nghe Trương Khác lấy Ericsson ra làm ví dụ, Trần Tín Sinh theo bản năng hỏi:
- Cẩm Hồ muốn lập hạng mục điện thoại di động à?
- Không chỉ điện thoại di động.
Trương Khác gật đầu:
- Cẩm Hồ muốn đem thương hiệu IDEA bao chùm toàn bộ sản phẩm điện tử, đợi thời cơ thích hợp sẽ tách hạng mục lớn ra ra thành lập tập đoàn điện tử Ái Đạt.
- Thời cơ thích hợp là sau khi Ái Đạt bán đi nghiệp vụ đầu đĩa phải không?
- Gần như thế, chỉ là hiện chưa tìm được người chấp hành các hạng mục lớn này, cũng không tìm được người điều hành thích hợp có tập đoàn Ái Đạt sau này.
Trần Tín Sinh tim đập thình thịch, nhưng trấn tĩnh nõi:
- Tôi thấy giám đốc Tô rất thích hợp.
Trương Khác nói thẳng luôn:
- Vấn đề này tôi đã thảo luận với lão Đinh và lão Tô, bọn họ tiến cử anh, lão Tô chủ động nhận chức trách phòng vận hành, chịu trách nhiệm nghiệp vụ khu vực Đại Trung Hoa. Phòng hạng mục lớn sẽ hình thành một cơ chế quyết sách, Đinh Hòe, Tô Tân Đông, Thái Phi Quyên, Tiêu Tấn Thành, Thành Hán Chương đều là thành viên của tiểu tổ quyết sách này.
Trần Tín Sinh mím môi nghĩ, phòng hạng mục lớn chắc chắn là phòng ban có quyền lực lớn nhất trong hệ thống của Cẩm Hồ, đồng thời có thể quyết định cả phương hướng phát triển của Cẩm Hồ.
Trong hệ thống này, Thái Phi Quyên tựa hồ đứng cao nhất, thực ra chỉ chịu trách nhiệm giám sát tải sản qua lại giữa Ái Đạt và Tân Quang.
Cẩm Hồ là một kết cấu phức tạp, người trình độ chuyên nghiệp không đủ sâu sắc cho dù xem hết tất cả tài liệu cũng không nhìn thấu được hệ thống khổng lồ này do một thiếu niên chưa tròn 20 gây dựng lên. Doanh nghiệp hiện đại nếu không chơi chút trò tài sản đã chẳng gọi là doanh nghiệp hiện đại.
Trần Tín Sinh không phải không có chút băn khoăn nào, hai năm qua nghiệp vụ giữa TI và Ái Đạt đều do hắn phụ trách, nhiệm kỳ kết thúc lại chuyển ngay sang Ái Đạt, không biết tổng bộ TI nghĩ gì, bọn họ thậm chí có thể hạn chế hắn sang Ái Đạt.
Trương Khác nhìn ra lo lắng của hắn:
- Năng lực kỹ thuật của Cẩm Hồ rất yếu, tôi muốn đưa vào dây chuyển sản phẩm và kỹ thuật của TI, nếu tôi đích thân đi Dallas gặp ngài Tom Engibous, liệu có quá mạo muội không?
Bất kể kết quả của chuyến đi này ra sao, thì hành động đó đã biểu hiện trọn vẹn thành ý của Trương Khác rồi, Trần Tín Sinh cười nói:
- Ngài Engibous rất tán thưởng Khác thiếu gia, nói là hiều kỳ thì càng chính xác hơn, chỉ là sau khi nghe nói lời mời của Phillips bị Khác thiếu gia từ chối, nên không dám mời nữa.
- Đi Hà Lan à?
Trương Khác lắc đầu:
- Ở Bắc Kinh tôi cũng đã thấy quá lạnh rồi, tới Hà Lan vào mùa đông thực sự không hứng thú nổi, nhưng mùa này đi Dallas rất thích hợp.
- Vậy tôi sẽ mau chóng an bài chuyến đi này nhé?
- Được, kỳ nghĩ của tôi ở Bắc Kinh tới mùng 5 là kết thúc.
Trần Tín Sinh gọi về tổng bộ TI, nói Trương Khác có ý tới thăm Dallas, chủ tịch TI, Tom Engibous thậm chí còn chưa đợi Trần Tín Sinh đã viết thiếp mời, bảo thư ký chuyển cho Trần Tín Sinh.
Cắm trại đầu năm do Ái Đạt tài trợ bắt đầu vào ngày mùng 5, Đường Thanh theo Tạ Vãn Tình và Chỉ Đồng lên máy bay về Hải Châu vào ngày mùng 4. Trương Khác đợi Tiêu Tân Thành, Thành Hán Chương và Phó Tuấn tới Bắc Kinh hội họp rồi bay sang Dallas.
Hứa Tư sẽ bay thẳng từ Hong Kong tới Dallas, ít nhất trên danh nghĩa Việt Tú vẫn là doanh nghiệp trung gian chủ yếu nhất giữa TI và Ái Đạt.
Trước khi nhóm Trương Khác tới Dalls, nghe nói nơi này đang mưa, đêm ngày 14 tháng 2 tới xuống máy bay thì trời gần như đã tạnh hẳn.
Trương Khác nhìn một cái thấy ngay Hứa Tư, cô mặc quần jean xanh nhạt, giầy cao gót cà phê, đang nhón chân nhìn dòng người đi qua trước mắt. Hứa Tư tới Dallas trước nhóm Trương Khác một tiếng, cô ở lại đại sảnh đợi bọn họ.
Người ở đại sảnh rất đông, Trương Khác nhảy lên giơ hai tay vẫy gọi lớn, Hứa Tư nhìn thấy họ nở nụ cười dịu dàng, vẫy tay đáp lại.
Người TI tới sân bay đón cũng vừa đến nơi, đứng cùng với Hứa Tư, Engibous dáng cao, trông nhiều hơn tuổi thực tế, mang tới cho người cảm giác rất nghiêm nghị, nhìn thấy Trương Khác và Trần Tín Sinh, nở nụ cười hiếm có.
Engibous nắm TI rất bất ngờ, người tiền nhiệm của ông tái phát bệnh tim trong đêm qua đời nên bổ nhiệm đột xuất cho ông năm công ty, nhưng Engibous sau khi điều hành TI, mang lại cho nó sức sống bừng bừng, thành doanh nghiệp đứng đầu về chất bán dẫn.
Engibous đích thân tới sân bay đón tiếp, Trương Khác không quá bất ngờ, y đọc bút ký mấy năm sau khả năng ông ta sẽ phát hành, biết ông ta là người tỉ mỉ kỹ lưỡng, các khách hàng chủ yếu đều muốn đích thân tiếp đãi, biểu thị sự coi trọng với khách hàng.
Đương nhiên nếu tính trên phạm vi toàn cẩu, Ái Đạt chưa thể coi là khách hàng trọng yếu của TI, tỉ lệ phổ cập máy vi tính và mạng trong nước còn rất thấp, nghiệp vụ của yếu của TI là ở các quốc gia phát triển.
Trương Khác dùng tiếng Anh lưu loát bày tỏ sự vinh hạnh của mình.
Mọi người đều quen thức đêm cả, mùa xuân lại dễ ngủ, xuống máy bay không hề bị chuyện lệch múi giờ làm mệt mỏi, ngồi xe đi thẳng tới khu trang viên ở Preston.
Dallas vào đầu xuân ấm áp mà ẩm ướt, địa khu Preston bao chùm trong những hàng cây cao lớn, cảm giác như đi vào trong công viên rừng quốc gia của Mỹ,
Engibous tiếp đãi nhóm Trương Khác ở biệt thự của mình.
Khác với tiệc tối thức ăn thịnh soạn, chén bán thay mấy lượt, bữa tiệc tối đều tiên ở Dallas chỉ có bánh mì và bò bít tết, đơn giản mà vẫn ngon.
Nói chuyện thân thiết với Engibous ước định trong nửa tiếng, rồi dùng một tiếng tham quan trang viên trị giá 5 triệu USD, đoàn người Trương Khác cáo từ về khách sạn.
Ti an bài bọn họ ở trong khách sạn Gaylord xa hóa nhất Dallas, nói thật hôm nay là ngày 14 tháng 2, một ngày khá đắc thù, Trương Khác cũng muốn mau chóng thoát khỏi "ông cụ" Engibous rõ ràng mới 44 tuổi mà, lão thành cẩn trọng chẳng khác gì 64 tuổi.
Bên ngoài bóng đêm âm trầm, lúc rời khỏi sân bay trời bắt đầu có vài giọt mưa tí tách, ngầm trong khách sạn đắt tiền, uống rượu ngắm phố đêm tĩnh lặc của Dallas, cảm giác không hề tệ.
Trương Khác đã từng xem qua giới thiệu về khách sạn Gaylord trên tạp chí du lịch thế giới, tới đây mới được biết tạp chí không hề thổi phồng chút nào. Dưới khách sạn là một vườn hoa lớn có dòng sông chảy quanh, thậm chí khách có thể ngồi thuyền nhỏ dạo quanh vườn hoa, Trương Khác không chút do dự nhờ Trần Tín Sinh đặt cho một chiếc thuyền nhỏ, cảm thụ vườn hoa trong nhà lớn nhất thế giới này.
Lúc này mới là 10 giờ đêm ở Dallas, Trương Khác ở trên máy bay cũng ngủ gật đủ rồi, đám Trần Tín Sinh, Tiêu Tấn Thành về phòng nghỉ ngơi, nếu không không thể ứng phó vớ công việc sáng mai, Trương Khác không lo lắng ở phương diện này, đuổi hết những người khác về phòng rồi cùng Hứa Tư chèo thuyền suốt hai tiếng.
******
Đại Trung Hoa chỉ khu vực có ảnh hưởng nhiều của người Hoa như Trung Quốc, Đài Loan, Singapo, Malaysia
/1170
|