Phòng yến hội trên lầu hai của nhà hàng Kiến Nghiệp khác với bình thường, đại sảnh yến hội bố trí hình thức như tiệc đứng, còn treo biểu ngữ "Hoan nghênh đoàn tham quan của công ty đệ nhất sản vật Nhật Bản", có nữ nhân xinh đẹp mặc kimônô, đi guốc gỗ như bướm qua lại giữa đám người.
Mùa đông năm 95, sau khi TP.Kiến Nghiệp xảy ra sự kiện "Phú Xuân Các mua dâm", người Nhật Bản đến quốc nội từ các phương diện đều thu liễm hơn nhiều, cũng có thể vì nhà hàng Kiến Nghiệp là nơi tiếp đãi ngoại vụ Chính phủ hai cấp tỉnh thị.
Nhóm Trương Khác lên lầu, hai trung niên đứng ở cửa cầu thang nói chuyện với nhau bằng tiếng Nhật còn cung kính cúi chào.
Hoàng Khắc Quần thấy được cảnh này, mới nhớ ngày hôm nay Phủ thị chính có hoạt động tiếp đãi ngoại vụ tại nhà hàng Kiến Nghiệp, hoạt động tiếp đãi này không thông báo cho hắn tham dự, phòng bao của họ ở một góc ở đại sảnh yến hội, khi đi qua nếu gặp phải người quen cũng hơi xấu hổ. Hoàng Khắc Quần hơi nhăn mày, hỏi nhân viên tạp vụ dẫn đường:
- Có thể an bài cho chúng tôi một phòng bao khác không, ở đây ồn ào quá. . .
Đợi nhân viên lui ra một bên dùng bộ đàm liên hệ việc đổi lại phòng bao. Liễu Chí Quân kiến nghị có nên xuống lầu đợi hay không, vừa quay đầu lại thì thấy Hồ Tôn Khánh mặt đỏ tía tai, chếnh choáng đi cùng đoàn người đi lên cầu thang.
- A, đại thư ký Liễu và phó thị trưởng Hoàng cũng ở đây à? Sớm biết phó thị trưởng Hoàng cũng ở đây, tôi sẽ không tới đây rồi. . .
Hồ Tôn Khánh miệng thì nói như vậy, nhưng bước chân không hề dừng lại, có lẽ là không muốn đứng ở cầu thang ngửa mặt lên nhìn Hoàng Khắc Quần, men say lúc nãy giờ đã mất sạch, ánh mắt sắc bén đảo qua Trương Khác, Hứa Tư. Không ý thức được thân phận của Trương Khác, ánh mắt lại ngừng trên gương mặt xinh đẹp của Hứa Tư đến ba giây, mới nhiệt tình bắt tay với Liễu Chí Quân:
- Cũng không ai nói cho tôi biết đại thư ký Liễu cũng tham gia hoạt động ngày hôm nay. . .
Cấp bậc của Liễu Chí Quân có lẽ không quá cao, cái gọi là cáo mượn oai hùm, tỉnh Đông Hải có được mấy quan viên ở trước mặt hắn không bảo trì vẻ mặt vui cười?
Hồ Tôn Khánh là phó thị trưởng Thường vụ, Thường ủy Thành ủy phân công quản lý chiêu thương dẫn tư của Phủ thị chính Kiến Nghiệp. Là thành phố kế hoạch đơn liệt cấp Phó tỉnh không nhiều tại quốc nội, một số chức vụ then chốt của TP. Kiến Nghiệp thường có ý nghĩa được coi như lối tắt để bồi dưỡng người thay thế. Hồ Tôn Khánh tuổi còn trẻ đã ngồi đến vị trí phó thị trưởng Thường vụ, Thường ủy Thành ủy, không phải là một chuyện đơn giản.
Trương Khác cũng không thể nhớ kỹ lịch trình nhân sinh của nhiều quan viên cấp sở của tỉnh Đông Hải như vậy. Nhưng cũng có chút ấn tượng đối với Hồ Tôn Khánh thuộc về ngôi sao mới về chính trị của tỉnh Đông Hải vào năm 97. Năm 98 hắn điều ra khỏi Đông Hải đến tỉnh khác đảm nhiệm phó tỉnh trưởng, sau đó cũng không đi lên con đường cao tốc của sĩ đồ, trái lại bặt vô âm tín, không bài trừ nhận được đấu đá chính trị, tuy nhiên khả năng trên sĩ đồ có tì vết là chiếm đa số, bên ngoài cũng có mấy lời đồn đãi thật giả khó phân biệt.
Không quản là loại khả năng nào, Trương Khác đều phải bảo trì cự ly với nhân vật như vậy.
Mặc dù cùng là phó thị trưởng Chính phủ TP.Kiến Nghiệp, nhưng Hồ Tôn Khánh là thành viên Thường ủy, địa vị chính trị cao hơn Hoàng Khắc Quần nhiều, trong giọng nói của hắn ít nhiều biểu hiện ra khinh thường Hoàng Khắc Quần, cùng trong nội tâm cũng lộ ra chút lạnh nhạt. Trên quan trường âm mưu tính toán, kéo bang kết phái, lục đục với nhau, xưa nay đều là như vậy; đối với quan trường, ngoại trừ tin tức tiếp âm, những chỗ khác, Trương Khác còn chưa nhìn thấy qua.
Thái độ của Hoàng Khắc Quần cũng trong mềm có cứng, cười ha ha nói:
- Tôi hẹn đại thư ký Liễu đi ăn cơm, không ngờ vào nhầm địa bàn của thị trưởng Hồ. Chúng tôi đang định bảo phục vụ an bài cho phòng bao khác đây...
- Không cùng đi qua hả?
Hồ Tôn Khánh nói những lời này, mắt chỉ nhìn Hoàng Khắc Quần phút chốc, lại quay đầu thân thiết nắm tay với Liễu Chí Quân:
- Phó thị trưởng Hoàng nói là địa bàn của tôi, tôi chỉ là đọc nhờ diễn thuyết cho người ta mà thôi. Bài diễn thuyết hiện tại tôi còn chưa xem qua, sao có thể tính là địa bàn của tôi được? Mọi người tìm chỗ trước đi, lát nữa tôi sẽ qua uống với anh một chén.
- Vậy chúng ta trước đi! - Trương Khác nhẹ giọng nói, nhân viên dẫn đường đã liên hệ được vị trí phòng bao, Trương Khác bước xuống cầu thang trước.
Con mắt Hồ Tôn Khánh đích xác đã bỏ qua Trương Khác, cũng không biết Trương Khác có phải đã quen với loại khinh thường này hay không, Liễu Chí Quân dự định giúp Hồ Tôn Khánh bổ cứu một chút, giới thiệu cho hắn Trương Khác và Hứa Tư; lúc này Trương Khác đề xuất nói đi, hắn cũng không vội giới thiệu, đợi khi Hồ Tôn Khánh tới kính rượu nói cũng không muộn.
Nhìn phản ứng của Hoàng Khắc Quần, hình như cũng không có ý chủ động muốn giới thiệu Trương Khác, dù sao nếu nói thất lễ thì cũng là Hồ Tôn Khánh thất lễ trước; ánh mắt của Hồ Tôn Khánh không chỉ bỏ qua Trương Khác, còn hận không thể bỏ qua cả Hoàng Khắc Quần, Hoàng Khắc Quần cũng đích xác tìm không được thời cơ giới thiệu Trương Khác cho Hồ Tôn Khánh quen biết.
Trương Khác đề xuất nói đi, ánh mắt Hồ Tôn Khánh mới chuyển tới người y, trước tiên muốn trách Trương Khác ngày hôm nay ăn mặc quá không có khí phái, lúc này Hồ Tôn Khánh mới nghĩ lại y có thể là ai, giơ tay vừa muốn nói thì bên kia Hoàng Khắc Quần vừa nghe Trương Khác nói muốn đi trước thì tranh một bước nắm lấy vai Liễu Chí Quân kéo hắn bước xuống cầu thang trước, căn bản là không cho Hồ Tôn Khánh cơ hội tiếp xúc Trương Khác.
Người khác đều có chút lo lắng Cẩm Hồ đang giở thủ đoạn chính trị, Hoàng Khắc Quần lại nghiêm túc phân tích qua tư liệu của Cẩm Hồ, cho rằng lần này Cẩm Hồ là chân chính đối đãi với hạng mục Khu Khoa học công nghệ -- cũng không thể nói thái độ đối với các hạng mục đãi chế thì không nghiêm túc, chỉ là điều kiện còn chưa thích hợp mà thôi.
Mặc dù trong thành phố còn chưa có thái độ thống nhất, chính là bởi vì trong thành phố còn chưa kịp hình thành thái độ thống nhất. Lúc này dẫn đầu thì ngày sau phân công lao mới có thể hiện ra tầm quan trọng. Hoàng Khắc Quần mới không lo lắng trong thành phố sẽ cam tâm giao đầu tư sản nghiệp kỹ thuật cao tân cao tới 700-800 triệu cho thành phố khác cạnh tranh -- nói đến thì trên đầu hắn còn có chức vụ chủ nhiệm khu công viên cao tân Tân Phổ. Chủ động xuất kích, cũng không tính quá khác người.
Nhìn Liễu Chí Quân, Hoàng Khắc Quần vội vàng vây quanh Trương Khác đi xuống cầu thang, Hồ Tôn Khánh lại càng xác nhận y là thanh niên trẻ tuổi đến quá đáng mấy ngày này ở trong tỉnh gây ra sóng to gió lớn.
Hồ Tôn Khánh trong lòng cũng hối hận không kịp, không nghĩ tới Hoàng Khắc Quần lại đoạt trước một bước liên lạc với Trương Khác; Dù sao vẫn không thể lúc này đuổi theo được.
Chuyện Trương Khác và Lý Viễn Hồ có địa vị ngang nhau chỉ ở truyền đi trong phạm vi nhỏ, thế nhưng thực nghiệp Gia Tín công bố phương án tăng phát tịnh cấu cao tới 3 tỷ HKD, mới chân chính dấy lên sóng to gió lớn trong tỉnh.
(*)Tăng phát tịnh cấu( sát nhập và mua lại công ty khác bằng cách tăng phát cổ phiếu)
Căn cứ vào tư liệu của thực nghiệp Gia Tín tại Sở giao dịch chứng khoán liên hợp Hong Kong công bố, sản lượng tiêu thụ năm ngoái của điện tử Ái Đạt vượt quá 4 tỷ, mặc dù không công khai số liệu thu lời, nhưng một số hãng truyền thông tài chính và kinh tế dự đoán năm ngoái điện tử Ái Đạt lời ít nhất cũng phải mấy tỷ; điều này tương ứng với quy mô đầu tư của Cẩm Hồ năm 96.
Phương án tăng phát tịnh cấu thành công thực thi, trong tay Cẩm Hồ chỉ nắm giữ 3.8 tỷ tiền mặt, đây là khái niệm gì?
Trước đó có bài học của hạng mục chế tương, trong thành phố đích xác lo lắng lần này Cẩm Hồ tung ra hạng mục Khu Khoa học công nghệ lại là giở thủ đoạn chính trị, cho nên cao tầng Cẩm Hồ lấy Trần Tín Sinh, Tô Tân Đông, Chu Nhất Bình làm đại biểu, ở bên ngoài tạo thanh thế, trong tỉnh, trong thành phố biểu hiện vừa lãnh đạm lại chậm chạp -- đương nhiên cũng không bài trừ nhân tố Lý Viễn Hồ không chịu xuống nước, người khác cũng muốn chiếu cố đến thể diện của Lý Viễn Hồ.
(*)Chế tương(quá trình tách sợi từ nguyên liệu sợi thực vật được bột giấy)
Thế nhưng ngày 28 tháng 3, sau khi thực nghiệp Gia Tín công bố phương án tăng phát tịnh cấu, thái độ trong tỉnh mặc kệ -- ở chỗ Lý Viễn Hồ sẽ không dễ dàng thay đổi -- thái độ của mọi người trong TP.Kiến Nghiệp lại lặng yên phát sinh chuyển biến.
Phương án tăng phát tịnh cấu thành công thực thi, trong tay Cẩm Hồ với số tiền 3.8 tỷ, lẽ nào Trương Khác lại đem khoản tiền 3.8 tỷ này về biệt viện chất đống để đếm chơi?
Rất đáng tiếc, từ ngày 28 tháng 3 cho tới bây giờ, Trương Khác cùng Trần Tín Sinh tại Hong Kong, Đinh Hòe bay đi Mỹ, Tô Tân Đông ở lại Bắc Kinh, vài tên cao tầng ở lại Hải Châu cũng không tham dự loại quyết sách trình tự này, trong TP.Hải Châu lại bảo trì trầm mặc đối với việc này, không liên hệ với bên trên được. Trong TP.Kiến Nghiệp dù có người muốn biểu hiện nhiệt tình một chút cũng không có phương pháp.
Hồ Tôn Khánh không nghĩ đến Hoàng Khắc Quần sẽ có bản lĩnh trước tiên liên hệ với Trương Khác; người ta mới từ tiệc rượu nơi khác tới, đến nhà hàng Kiến Nghiệp còn mang theo chút men say, thấy Hoàng Khắc Quần liền nghĩ cố ý đắn đo một chút tư thái, lại vội vàng cùng Liễu Chí Quân thân thiện một chút, trong đầu còn xoay quanh dung nhan kinh diễm của nữ nhân bên cạnh Trương Khác, cũng chỉ nói được mấy câu, thực sự đã bỏ qua Trương Khác.
Hồ Tôn Khánh không còn tâm tình mà lo việc tiếp đãi ngoại vụ, vội vã đọc máy móc cho xong bài phát biểu thư ký kín đáo đưa cho hắn, lòng mang suy tư cùng đại biểu của đoàn tham quan Nhật Bản uống rượu, nhưng bảo thư ký đến bàn phục vụ hỏi thăm Hoàng Khắc Quần, Liễu Chí Quân đã dẫn Trương Khác đến phòng bao nào.
Thư ký chạy đi một hồi, trở về lại nói cho Hoàng Khắc Quần, nhóm Liễu Chí Quân đã rời khỏi nhà hàng đến nơi khác rồi. Hồ Tôn Khánh thiếu chút nữa trừng rớt cả tròng mắt, hắn đương nhiên có thể nghĩ đến là Hoàng Khắc Quần đang phá rối, mục đích là không muốn chia cho hắn một chén canh.
Mùa đông năm 95, sau khi TP.Kiến Nghiệp xảy ra sự kiện "Phú Xuân Các mua dâm", người Nhật Bản đến quốc nội từ các phương diện đều thu liễm hơn nhiều, cũng có thể vì nhà hàng Kiến Nghiệp là nơi tiếp đãi ngoại vụ Chính phủ hai cấp tỉnh thị.
Nhóm Trương Khác lên lầu, hai trung niên đứng ở cửa cầu thang nói chuyện với nhau bằng tiếng Nhật còn cung kính cúi chào.
Hoàng Khắc Quần thấy được cảnh này, mới nhớ ngày hôm nay Phủ thị chính có hoạt động tiếp đãi ngoại vụ tại nhà hàng Kiến Nghiệp, hoạt động tiếp đãi này không thông báo cho hắn tham dự, phòng bao của họ ở một góc ở đại sảnh yến hội, khi đi qua nếu gặp phải người quen cũng hơi xấu hổ. Hoàng Khắc Quần hơi nhăn mày, hỏi nhân viên tạp vụ dẫn đường:
- Có thể an bài cho chúng tôi một phòng bao khác không, ở đây ồn ào quá. . .
Đợi nhân viên lui ra một bên dùng bộ đàm liên hệ việc đổi lại phòng bao. Liễu Chí Quân kiến nghị có nên xuống lầu đợi hay không, vừa quay đầu lại thì thấy Hồ Tôn Khánh mặt đỏ tía tai, chếnh choáng đi cùng đoàn người đi lên cầu thang.
- A, đại thư ký Liễu và phó thị trưởng Hoàng cũng ở đây à? Sớm biết phó thị trưởng Hoàng cũng ở đây, tôi sẽ không tới đây rồi. . .
Hồ Tôn Khánh miệng thì nói như vậy, nhưng bước chân không hề dừng lại, có lẽ là không muốn đứng ở cầu thang ngửa mặt lên nhìn Hoàng Khắc Quần, men say lúc nãy giờ đã mất sạch, ánh mắt sắc bén đảo qua Trương Khác, Hứa Tư. Không ý thức được thân phận của Trương Khác, ánh mắt lại ngừng trên gương mặt xinh đẹp của Hứa Tư đến ba giây, mới nhiệt tình bắt tay với Liễu Chí Quân:
- Cũng không ai nói cho tôi biết đại thư ký Liễu cũng tham gia hoạt động ngày hôm nay. . .
Cấp bậc của Liễu Chí Quân có lẽ không quá cao, cái gọi là cáo mượn oai hùm, tỉnh Đông Hải có được mấy quan viên ở trước mặt hắn không bảo trì vẻ mặt vui cười?
Hồ Tôn Khánh là phó thị trưởng Thường vụ, Thường ủy Thành ủy phân công quản lý chiêu thương dẫn tư của Phủ thị chính Kiến Nghiệp. Là thành phố kế hoạch đơn liệt cấp Phó tỉnh không nhiều tại quốc nội, một số chức vụ then chốt của TP. Kiến Nghiệp thường có ý nghĩa được coi như lối tắt để bồi dưỡng người thay thế. Hồ Tôn Khánh tuổi còn trẻ đã ngồi đến vị trí phó thị trưởng Thường vụ, Thường ủy Thành ủy, không phải là một chuyện đơn giản.
Trương Khác cũng không thể nhớ kỹ lịch trình nhân sinh của nhiều quan viên cấp sở của tỉnh Đông Hải như vậy. Nhưng cũng có chút ấn tượng đối với Hồ Tôn Khánh thuộc về ngôi sao mới về chính trị của tỉnh Đông Hải vào năm 97. Năm 98 hắn điều ra khỏi Đông Hải đến tỉnh khác đảm nhiệm phó tỉnh trưởng, sau đó cũng không đi lên con đường cao tốc của sĩ đồ, trái lại bặt vô âm tín, không bài trừ nhận được đấu đá chính trị, tuy nhiên khả năng trên sĩ đồ có tì vết là chiếm đa số, bên ngoài cũng có mấy lời đồn đãi thật giả khó phân biệt.
Không quản là loại khả năng nào, Trương Khác đều phải bảo trì cự ly với nhân vật như vậy.
Mặc dù cùng là phó thị trưởng Chính phủ TP.Kiến Nghiệp, nhưng Hồ Tôn Khánh là thành viên Thường ủy, địa vị chính trị cao hơn Hoàng Khắc Quần nhiều, trong giọng nói của hắn ít nhiều biểu hiện ra khinh thường Hoàng Khắc Quần, cùng trong nội tâm cũng lộ ra chút lạnh nhạt. Trên quan trường âm mưu tính toán, kéo bang kết phái, lục đục với nhau, xưa nay đều là như vậy; đối với quan trường, ngoại trừ tin tức tiếp âm, những chỗ khác, Trương Khác còn chưa nhìn thấy qua.
Thái độ của Hoàng Khắc Quần cũng trong mềm có cứng, cười ha ha nói:
- Tôi hẹn đại thư ký Liễu đi ăn cơm, không ngờ vào nhầm địa bàn của thị trưởng Hồ. Chúng tôi đang định bảo phục vụ an bài cho phòng bao khác đây...
- Không cùng đi qua hả?
Hồ Tôn Khánh nói những lời này, mắt chỉ nhìn Hoàng Khắc Quần phút chốc, lại quay đầu thân thiết nắm tay với Liễu Chí Quân:
- Phó thị trưởng Hoàng nói là địa bàn của tôi, tôi chỉ là đọc nhờ diễn thuyết cho người ta mà thôi. Bài diễn thuyết hiện tại tôi còn chưa xem qua, sao có thể tính là địa bàn của tôi được? Mọi người tìm chỗ trước đi, lát nữa tôi sẽ qua uống với anh một chén.
- Vậy chúng ta trước đi! - Trương Khác nhẹ giọng nói, nhân viên dẫn đường đã liên hệ được vị trí phòng bao, Trương Khác bước xuống cầu thang trước.
Con mắt Hồ Tôn Khánh đích xác đã bỏ qua Trương Khác, cũng không biết Trương Khác có phải đã quen với loại khinh thường này hay không, Liễu Chí Quân dự định giúp Hồ Tôn Khánh bổ cứu một chút, giới thiệu cho hắn Trương Khác và Hứa Tư; lúc này Trương Khác đề xuất nói đi, hắn cũng không vội giới thiệu, đợi khi Hồ Tôn Khánh tới kính rượu nói cũng không muộn.
Nhìn phản ứng của Hoàng Khắc Quần, hình như cũng không có ý chủ động muốn giới thiệu Trương Khác, dù sao nếu nói thất lễ thì cũng là Hồ Tôn Khánh thất lễ trước; ánh mắt của Hồ Tôn Khánh không chỉ bỏ qua Trương Khác, còn hận không thể bỏ qua cả Hoàng Khắc Quần, Hoàng Khắc Quần cũng đích xác tìm không được thời cơ giới thiệu Trương Khác cho Hồ Tôn Khánh quen biết.
Trương Khác đề xuất nói đi, ánh mắt Hồ Tôn Khánh mới chuyển tới người y, trước tiên muốn trách Trương Khác ngày hôm nay ăn mặc quá không có khí phái, lúc này Hồ Tôn Khánh mới nghĩ lại y có thể là ai, giơ tay vừa muốn nói thì bên kia Hoàng Khắc Quần vừa nghe Trương Khác nói muốn đi trước thì tranh một bước nắm lấy vai Liễu Chí Quân kéo hắn bước xuống cầu thang trước, căn bản là không cho Hồ Tôn Khánh cơ hội tiếp xúc Trương Khác.
Người khác đều có chút lo lắng Cẩm Hồ đang giở thủ đoạn chính trị, Hoàng Khắc Quần lại nghiêm túc phân tích qua tư liệu của Cẩm Hồ, cho rằng lần này Cẩm Hồ là chân chính đối đãi với hạng mục Khu Khoa học công nghệ -- cũng không thể nói thái độ đối với các hạng mục đãi chế thì không nghiêm túc, chỉ là điều kiện còn chưa thích hợp mà thôi.
Mặc dù trong thành phố còn chưa có thái độ thống nhất, chính là bởi vì trong thành phố còn chưa kịp hình thành thái độ thống nhất. Lúc này dẫn đầu thì ngày sau phân công lao mới có thể hiện ra tầm quan trọng. Hoàng Khắc Quần mới không lo lắng trong thành phố sẽ cam tâm giao đầu tư sản nghiệp kỹ thuật cao tân cao tới 700-800 triệu cho thành phố khác cạnh tranh -- nói đến thì trên đầu hắn còn có chức vụ chủ nhiệm khu công viên cao tân Tân Phổ. Chủ động xuất kích, cũng không tính quá khác người.
Nhìn Liễu Chí Quân, Hoàng Khắc Quần vội vàng vây quanh Trương Khác đi xuống cầu thang, Hồ Tôn Khánh lại càng xác nhận y là thanh niên trẻ tuổi đến quá đáng mấy ngày này ở trong tỉnh gây ra sóng to gió lớn.
Hồ Tôn Khánh trong lòng cũng hối hận không kịp, không nghĩ tới Hoàng Khắc Quần lại đoạt trước một bước liên lạc với Trương Khác; Dù sao vẫn không thể lúc này đuổi theo được.
Chuyện Trương Khác và Lý Viễn Hồ có địa vị ngang nhau chỉ ở truyền đi trong phạm vi nhỏ, thế nhưng thực nghiệp Gia Tín công bố phương án tăng phát tịnh cấu cao tới 3 tỷ HKD, mới chân chính dấy lên sóng to gió lớn trong tỉnh.
(*)Tăng phát tịnh cấu( sát nhập và mua lại công ty khác bằng cách tăng phát cổ phiếu)
Căn cứ vào tư liệu của thực nghiệp Gia Tín tại Sở giao dịch chứng khoán liên hợp Hong Kong công bố, sản lượng tiêu thụ năm ngoái của điện tử Ái Đạt vượt quá 4 tỷ, mặc dù không công khai số liệu thu lời, nhưng một số hãng truyền thông tài chính và kinh tế dự đoán năm ngoái điện tử Ái Đạt lời ít nhất cũng phải mấy tỷ; điều này tương ứng với quy mô đầu tư của Cẩm Hồ năm 96.
Phương án tăng phát tịnh cấu thành công thực thi, trong tay Cẩm Hồ chỉ nắm giữ 3.8 tỷ tiền mặt, đây là khái niệm gì?
Trước đó có bài học của hạng mục chế tương, trong thành phố đích xác lo lắng lần này Cẩm Hồ tung ra hạng mục Khu Khoa học công nghệ lại là giở thủ đoạn chính trị, cho nên cao tầng Cẩm Hồ lấy Trần Tín Sinh, Tô Tân Đông, Chu Nhất Bình làm đại biểu, ở bên ngoài tạo thanh thế, trong tỉnh, trong thành phố biểu hiện vừa lãnh đạm lại chậm chạp -- đương nhiên cũng không bài trừ nhân tố Lý Viễn Hồ không chịu xuống nước, người khác cũng muốn chiếu cố đến thể diện của Lý Viễn Hồ.
(*)Chế tương(quá trình tách sợi từ nguyên liệu sợi thực vật được bột giấy)
Thế nhưng ngày 28 tháng 3, sau khi thực nghiệp Gia Tín công bố phương án tăng phát tịnh cấu, thái độ trong tỉnh mặc kệ -- ở chỗ Lý Viễn Hồ sẽ không dễ dàng thay đổi -- thái độ của mọi người trong TP.Kiến Nghiệp lại lặng yên phát sinh chuyển biến.
Phương án tăng phát tịnh cấu thành công thực thi, trong tay Cẩm Hồ với số tiền 3.8 tỷ, lẽ nào Trương Khác lại đem khoản tiền 3.8 tỷ này về biệt viện chất đống để đếm chơi?
Rất đáng tiếc, từ ngày 28 tháng 3 cho tới bây giờ, Trương Khác cùng Trần Tín Sinh tại Hong Kong, Đinh Hòe bay đi Mỹ, Tô Tân Đông ở lại Bắc Kinh, vài tên cao tầng ở lại Hải Châu cũng không tham dự loại quyết sách trình tự này, trong TP.Hải Châu lại bảo trì trầm mặc đối với việc này, không liên hệ với bên trên được. Trong TP.Kiến Nghiệp dù có người muốn biểu hiện nhiệt tình một chút cũng không có phương pháp.
Hồ Tôn Khánh không nghĩ đến Hoàng Khắc Quần sẽ có bản lĩnh trước tiên liên hệ với Trương Khác; người ta mới từ tiệc rượu nơi khác tới, đến nhà hàng Kiến Nghiệp còn mang theo chút men say, thấy Hoàng Khắc Quần liền nghĩ cố ý đắn đo một chút tư thái, lại vội vàng cùng Liễu Chí Quân thân thiện một chút, trong đầu còn xoay quanh dung nhan kinh diễm của nữ nhân bên cạnh Trương Khác, cũng chỉ nói được mấy câu, thực sự đã bỏ qua Trương Khác.
Hồ Tôn Khánh không còn tâm tình mà lo việc tiếp đãi ngoại vụ, vội vã đọc máy móc cho xong bài phát biểu thư ký kín đáo đưa cho hắn, lòng mang suy tư cùng đại biểu của đoàn tham quan Nhật Bản uống rượu, nhưng bảo thư ký đến bàn phục vụ hỏi thăm Hoàng Khắc Quần, Liễu Chí Quân đã dẫn Trương Khác đến phòng bao nào.
Thư ký chạy đi một hồi, trở về lại nói cho Hoàng Khắc Quần, nhóm Liễu Chí Quân đã rời khỏi nhà hàng đến nơi khác rồi. Hồ Tôn Khánh thiếu chút nữa trừng rớt cả tròng mắt, hắn đương nhiên có thể nghĩ đến là Hoàng Khắc Quần đang phá rối, mục đích là không muốn chia cho hắn một chén canh.
/1170
|