- Trong tài khoản của em còn hơn 10 triệu, em chẳng thèm trộn lẫn với bọn anh.
Tạ Tử Gia chu mỏ lên:
- Em nghĩ Hải Thái thế nào cũng phải học Thịnh Hâm, có thể coi Hải Thái là một kênh thị trường lớn, nhưng em không muốn trộn lẫn với bọn anh đâu.
- Vậy bọn em là ai với ai?
Tạ Ý nổi hứng, không ngờ cô bé này muốn vỗ cánh bay một mình:
- Cho dù anh đồng ý lấy Hải Thái cho bọn em tiêu thụ hàng, nhưng bọn em mà đi thương lượng với Liên Tấn, Liên Tín thì bọn họ chẳng thèm nhìn em lấy một cái đâu...
- Chuyện này anh không cần phải lo, chỉ cần anh đồng ý cho bọn em mượn Hải Thái tiêu thụ hàng là được.
Tạ Tử Gia rất bực mình với cái thái độ truy hỏi tới cùng của Tạ Ý:
- Liên Tấn, Liên Tín, Đông Hưng có tư cách cạnh tranh công khai với Cẩm Hồ ở thị trường di động sao? Anh xem sách lược của Cẩm Hồ định ra i19 phân khúc cao cấp, 6988 đồng, i08 phân khúc tầm trung 3988 đồng, định vị rõ ràng, mà hai cái giá này kẹp giữa cái giá 5000 đồng của ba nhà kia. Di động 5000 yên của bọn họ, trên không cạnh tranh nổi với i19, dưới , không có ưu thế rõ ràng so với i08, bị kẹp giữa sẽ rất khó chịu.
Gập từng ngón tay nhỏ tự tin nói :
- Nếu hạ giá cạnh tranh với i08 trong thời gian ngắn khác gì tát vào mặt bản thân? Mà em nghĩ, bọn họ chắc gì hiểu nổi dụng tâm hiểm ác về giá của Cẩm Hồ, nếu không có thế mạnh hành chính, bọn họ không có tư cách cạnh tranh với Cẩm Hồ. Khi bọn họ bị Cẩm Hồ bỏ lại đằng sau, có lẽ bọn họ sẽ đau đớn, nhưng chẳng phải càng có khả năng lựa chọn con đường nhẹ nhàng hơn sao? Nhường thương hiệu ra, lượng tiêu thụ tính cho bọn họ, để bọn họ có thành tích, còn có lợi là thu phí thương hiệu...
- Được rồi, anh hiểu bọn em có đủ thủ đoạn rồi.
Tạ Ý không muốn nghe em gái nói chuyện thao tác chi tiết, nói trắng ra, đám nắm quyền ở doanh nghiệp bộ ủy ban kia không phải không có tầm nhìn xa rộng, mà là tầm nhìn xa rộng không phù hợp với lợi ích bản thân, cho nên để lại rất nhiều không gian thao tác, từ nhỏ cha hắn để rèn Tạ Tử Gia mấy loại chuyện này rồi, còn hắn không thích:
- Cho dù bọn em có thể đàm phán ổn thỏa, nhưng bọn em định lấy linh kiện ở đâu ra? Lắp đặt ở đâu? Em cho rằng bọn em có tư cách đàm phán với Phillips, Ericsson về chuyện này sao?
Tạ Tử Gia cầm chiếc i08, múa may trước mặt anh trai:
- Anh nói tỉ lệ sản xuất linh kiện của Ái Đạt tương đối cao, nếu lột đi cái vỏ của nó, đổi lại vỏ của Liên Tín, anh thấy tính khả thi ra sao?
Lại gia chiếc i19 lên:
- Anh nói trong tay Cẩm Hồ chỉ có kỹ thuật hạng 2, nhưng anh không thể phủ nhận Cẩm Hồ làm ra sản phẩm hạng nhất. Yếu quyết ở đâu? Còn chẳng phải bỏ công vào thiết kế sao? Điểm này vừa khéo là thứ dễ nhất, chỉ cần có linh kiện của i08, bọn em chưa chắc không thể làm tốt hơn.
- Em chắc chắn thuyết phục được Cẩm Hồ cung cấp linh kiện cho bọn em?
Tạ Ý không hiểu tiểu nha đầu này làm sao có thể suy nghĩ thấu triệt như thế, máy của Cẩm Hồ tung ra thị trường mới 2 ngày.
- Chẳng phải Cẩm Hồ cũng cung cấp linh kiện cho Tân Nguyên sao? Cầm Hồ có ân oán với các anh, còn chẳng có ân oán gì với bọn em, nên em mới chẳng thèm trộn lẫn với bọn anh.
Tạ Tử Gia chun mũi:
- Anh đừng quên tên đó là bạn học của em, nếu y muốn yên tĩnh trốn trong trường, sẽ không thể từ chối yêu cầu nho nhỏ này của em được.
- Vậy bọn em là ai?
Tạ Ý không để cho nha đầu này bẻ lái dễ như thế:
- Em hay là Trần Tĩnh? Bọn em định lợi dụng danh nghĩa Khoa Vương đấy à?
- Anh thông minh đó, đoán trúng rồi.
Tạ Tử Gia nghiêm túc nói:
- Không được nói với ba đâu đấy.
Tạ Ý chỉ biết lắc đầu:
- Chuyện này giấu ba mãi sao được, em bảo sau này anh phải giải ăn nói với ba ra sao?
Trước kia định lập mấy công ty rỗng ruột, đem thương hiệu cùng tài sản vô hình của Khoa Vương đặt vào đó, ai ngờ Chu Phú Minh lấy nhược điểm của Cẩm Thành chen ngang, kiến nghị để tập đoàn Đại Nhã độc lập khống chế công ty hữu hạn khoa kỹ Khoa Vương.
Mặc dù cả quá trình Trần Gia Thiện lẫn Trần Tĩnh không tỏ thái độ, nhưng mọi người không phải đồ ngốc, hai nhà từ nay bằng mặt không bằng lòng nữa rồi.
Tiếp nhận địa ốc Cẩm Thành không thể thiếu sự hỗ trợ của Chu Phú Minh, nên bị ép trao quyền khống chế công ty đó cho Đại Nhã.
Tóm lại chuyện xử lý như thế, nhưng lòng không dễ chịu, Tạ Ý biết nếu cha hắn biết Tạ Tử Gia hợp tác với Trần Tĩnh tiến quân vào thị trường di động sẽ ngăn cản, huống hồ lại còn mượn kênh tiêu thụ của Hải Thái.
- Em có cần anh giải thích gì với ba đâu, em chỉ muốn hỏi, anh có giúp bọn em hay không?
Tạ Tử Gia ngoẹo đầu hỏi thẳng luôn:
- Em cũng không dùng miễn phí kênh tiêu thụ của Hải Thái..
- Xem bọn em làm tới bước nào đã.
Tạ Ý lắc đầu, hắn không có gan lập tức từ chối Tạ Tử Gia, chọc giận nha đầu này sẽ càng đau đầu hơn.
- Vậy em coi như anh đả đồng ý, anh không được quịt đâu đấy.
Tử Tử Gia nhảy bật dậy reo lên:
- À, em còn có vài việc phải đi trước, không ăn tối với anh được đâu.
- Không phải chứ, chỉ muốn lợi dụng anh trai mình cũng không thể làm trắng trợn như thế ... Này...
Tạ Ý muốn gọi Tạ Tử Gia cầm hai cái di động đi, nhưng cô nhóc đã chuồn khỏi văn phòng rồi.
Tạ Tử Gia tung tăng đi xuống lầu, lấy chiếc i19 màu xám ra, i19 trên thị trường không có loại mày này, đó là chiếc Trương Khác nhờ người tặng cho Trần Tĩnh làm quà khai trường cho Tạ Tử Gia.
- Trần Tĩnh, em xử lý xong anh trai em rồi.
Điện thoại vừa thông, Tạ Tử Gia hưng phấn nói:
- Chị đồng ý với em rồi nhé, chỉ cần em thuyết phục được anh em thì chị đích thân tới Cẩm Hồ đàm phán chuyện linh kiện, chị không được chối không đi đâu! Ngoài ra Liên Tín vừa thành lập công ty Nam Phương ở Kiến Nghiệp, có thể để Úc Bình tiếp xúc với họ ... chỉ cần đàm phán thành chuyện linh kiện với Cẩm Hồ thì lấy thương hiệu Liên Tấn hay Liên Tín cũng được. Tóm lại chuyện này trăm cái lợi mà chẳng có cái hại nào.
Tạ Tử Gia nghiền ngẫm việc này từ chiếc i19 mẫu, cho nên cùng Trần Tĩnh cân nhắc thấu triệt các chi tiết rồi.
- Nếu không đàm phán thành chuyện thương hiệu thì bỏ đi.
Trần Tĩnh nói nhỏ:
- Chị đi nói chuyện linh kiện với Cẩm Hồ ngay đây.
- Sao không thành được chứ?
Tạ Tử Gia cười hi hi:
- Liên Tấn, Liên Tín, Đông Hưng không thể cả ba đều là khúc xương cứng được, nếu để Lục ca ra tay, nói không chừng hạ luôn cả ba công ty.
- Toàn nghĩ ra những thứ méo mó lệch lạc, không hiểu sao em học những thứ này.
Ngày 5 tháng 10, Trương Khác vẫn ở Hong Kong, nhận được điện thoại của Tô Tân Đông, nói Trần Tĩnh tới Cẩm Hồ đàm phán chuyện mua linh kiện di động.
Trương Khác biết bao thầu, dán mác sẽ thành một trào lưu di động nội địa sau này, cục diện ấy không thể dựa vào nỗ lực một mình Cẩm Hồ mà thay đổi được, nhưng không ngờ Đại Nhã lại muốn chen chân vào con đường tắt sản nghiệp điện thoại di động nhanh như thế, y không biết, từ đầu tới cuối toàn là chủ ý của Tạ Tử Gia.
Trương Khác suy nghĩ một lúc, thấy nên gọi điện cho Trần Tĩnh thảo luận kỹ hơn.
- A! Nghe nói anh đang ở Hong Kong.
Giọng nói trong veo của Trần Tĩnh từ di động truyền ra, có thể tượng tượng được dung mạo ưu nhã của cô, Trương Khác do dự một chút, vẫn đi thẳng vào vấn đề:
- Tôi vừa nhận được điện thoại của anh Tô, nói các cô định tiến vào thị trường di động...
Tạ Tử Gia chu mỏ lên:
- Em nghĩ Hải Thái thế nào cũng phải học Thịnh Hâm, có thể coi Hải Thái là một kênh thị trường lớn, nhưng em không muốn trộn lẫn với bọn anh đâu.
- Vậy bọn em là ai với ai?
Tạ Ý nổi hứng, không ngờ cô bé này muốn vỗ cánh bay một mình:
- Cho dù anh đồng ý lấy Hải Thái cho bọn em tiêu thụ hàng, nhưng bọn em mà đi thương lượng với Liên Tấn, Liên Tín thì bọn họ chẳng thèm nhìn em lấy một cái đâu...
- Chuyện này anh không cần phải lo, chỉ cần anh đồng ý cho bọn em mượn Hải Thái tiêu thụ hàng là được.
Tạ Tử Gia rất bực mình với cái thái độ truy hỏi tới cùng của Tạ Ý:
- Liên Tấn, Liên Tín, Đông Hưng có tư cách cạnh tranh công khai với Cẩm Hồ ở thị trường di động sao? Anh xem sách lược của Cẩm Hồ định ra i19 phân khúc cao cấp, 6988 đồng, i08 phân khúc tầm trung 3988 đồng, định vị rõ ràng, mà hai cái giá này kẹp giữa cái giá 5000 đồng của ba nhà kia. Di động 5000 yên của bọn họ, trên không cạnh tranh nổi với i19, dưới , không có ưu thế rõ ràng so với i08, bị kẹp giữa sẽ rất khó chịu.
Gập từng ngón tay nhỏ tự tin nói :
- Nếu hạ giá cạnh tranh với i08 trong thời gian ngắn khác gì tát vào mặt bản thân? Mà em nghĩ, bọn họ chắc gì hiểu nổi dụng tâm hiểm ác về giá của Cẩm Hồ, nếu không có thế mạnh hành chính, bọn họ không có tư cách cạnh tranh với Cẩm Hồ. Khi bọn họ bị Cẩm Hồ bỏ lại đằng sau, có lẽ bọn họ sẽ đau đớn, nhưng chẳng phải càng có khả năng lựa chọn con đường nhẹ nhàng hơn sao? Nhường thương hiệu ra, lượng tiêu thụ tính cho bọn họ, để bọn họ có thành tích, còn có lợi là thu phí thương hiệu...
- Được rồi, anh hiểu bọn em có đủ thủ đoạn rồi.
Tạ Ý không muốn nghe em gái nói chuyện thao tác chi tiết, nói trắng ra, đám nắm quyền ở doanh nghiệp bộ ủy ban kia không phải không có tầm nhìn xa rộng, mà là tầm nhìn xa rộng không phù hợp với lợi ích bản thân, cho nên để lại rất nhiều không gian thao tác, từ nhỏ cha hắn để rèn Tạ Tử Gia mấy loại chuyện này rồi, còn hắn không thích:
- Cho dù bọn em có thể đàm phán ổn thỏa, nhưng bọn em định lấy linh kiện ở đâu ra? Lắp đặt ở đâu? Em cho rằng bọn em có tư cách đàm phán với Phillips, Ericsson về chuyện này sao?
Tạ Tử Gia cầm chiếc i08, múa may trước mặt anh trai:
- Anh nói tỉ lệ sản xuất linh kiện của Ái Đạt tương đối cao, nếu lột đi cái vỏ của nó, đổi lại vỏ của Liên Tín, anh thấy tính khả thi ra sao?
Lại gia chiếc i19 lên:
- Anh nói trong tay Cẩm Hồ chỉ có kỹ thuật hạng 2, nhưng anh không thể phủ nhận Cẩm Hồ làm ra sản phẩm hạng nhất. Yếu quyết ở đâu? Còn chẳng phải bỏ công vào thiết kế sao? Điểm này vừa khéo là thứ dễ nhất, chỉ cần có linh kiện của i08, bọn em chưa chắc không thể làm tốt hơn.
- Em chắc chắn thuyết phục được Cẩm Hồ cung cấp linh kiện cho bọn em?
Tạ Ý không hiểu tiểu nha đầu này làm sao có thể suy nghĩ thấu triệt như thế, máy của Cẩm Hồ tung ra thị trường mới 2 ngày.
- Chẳng phải Cẩm Hồ cũng cung cấp linh kiện cho Tân Nguyên sao? Cầm Hồ có ân oán với các anh, còn chẳng có ân oán gì với bọn em, nên em mới chẳng thèm trộn lẫn với bọn anh.
Tạ Tử Gia chun mũi:
- Anh đừng quên tên đó là bạn học của em, nếu y muốn yên tĩnh trốn trong trường, sẽ không thể từ chối yêu cầu nho nhỏ này của em được.
- Vậy bọn em là ai?
Tạ Ý không để cho nha đầu này bẻ lái dễ như thế:
- Em hay là Trần Tĩnh? Bọn em định lợi dụng danh nghĩa Khoa Vương đấy à?
- Anh thông minh đó, đoán trúng rồi.
Tạ Tử Gia nghiêm túc nói:
- Không được nói với ba đâu đấy.
Tạ Ý chỉ biết lắc đầu:
- Chuyện này giấu ba mãi sao được, em bảo sau này anh phải giải ăn nói với ba ra sao?
Trước kia định lập mấy công ty rỗng ruột, đem thương hiệu cùng tài sản vô hình của Khoa Vương đặt vào đó, ai ngờ Chu Phú Minh lấy nhược điểm của Cẩm Thành chen ngang, kiến nghị để tập đoàn Đại Nhã độc lập khống chế công ty hữu hạn khoa kỹ Khoa Vương.
Mặc dù cả quá trình Trần Gia Thiện lẫn Trần Tĩnh không tỏ thái độ, nhưng mọi người không phải đồ ngốc, hai nhà từ nay bằng mặt không bằng lòng nữa rồi.
Tiếp nhận địa ốc Cẩm Thành không thể thiếu sự hỗ trợ của Chu Phú Minh, nên bị ép trao quyền khống chế công ty đó cho Đại Nhã.
Tóm lại chuyện xử lý như thế, nhưng lòng không dễ chịu, Tạ Ý biết nếu cha hắn biết Tạ Tử Gia hợp tác với Trần Tĩnh tiến quân vào thị trường di động sẽ ngăn cản, huống hồ lại còn mượn kênh tiêu thụ của Hải Thái.
- Em có cần anh giải thích gì với ba đâu, em chỉ muốn hỏi, anh có giúp bọn em hay không?
Tạ Tử Gia ngoẹo đầu hỏi thẳng luôn:
- Em cũng không dùng miễn phí kênh tiêu thụ của Hải Thái..
- Xem bọn em làm tới bước nào đã.
Tạ Ý lắc đầu, hắn không có gan lập tức từ chối Tạ Tử Gia, chọc giận nha đầu này sẽ càng đau đầu hơn.
- Vậy em coi như anh đả đồng ý, anh không được quịt đâu đấy.
Tử Tử Gia nhảy bật dậy reo lên:
- À, em còn có vài việc phải đi trước, không ăn tối với anh được đâu.
- Không phải chứ, chỉ muốn lợi dụng anh trai mình cũng không thể làm trắng trợn như thế ... Này...
Tạ Ý muốn gọi Tạ Tử Gia cầm hai cái di động đi, nhưng cô nhóc đã chuồn khỏi văn phòng rồi.
Tạ Tử Gia tung tăng đi xuống lầu, lấy chiếc i19 màu xám ra, i19 trên thị trường không có loại mày này, đó là chiếc Trương Khác nhờ người tặng cho Trần Tĩnh làm quà khai trường cho Tạ Tử Gia.
- Trần Tĩnh, em xử lý xong anh trai em rồi.
Điện thoại vừa thông, Tạ Tử Gia hưng phấn nói:
- Chị đồng ý với em rồi nhé, chỉ cần em thuyết phục được anh em thì chị đích thân tới Cẩm Hồ đàm phán chuyện linh kiện, chị không được chối không đi đâu! Ngoài ra Liên Tín vừa thành lập công ty Nam Phương ở Kiến Nghiệp, có thể để Úc Bình tiếp xúc với họ ... chỉ cần đàm phán thành chuyện linh kiện với Cẩm Hồ thì lấy thương hiệu Liên Tấn hay Liên Tín cũng được. Tóm lại chuyện này trăm cái lợi mà chẳng có cái hại nào.
Tạ Tử Gia nghiền ngẫm việc này từ chiếc i19 mẫu, cho nên cùng Trần Tĩnh cân nhắc thấu triệt các chi tiết rồi.
- Nếu không đàm phán thành chuyện thương hiệu thì bỏ đi.
Trần Tĩnh nói nhỏ:
- Chị đi nói chuyện linh kiện với Cẩm Hồ ngay đây.
- Sao không thành được chứ?
Tạ Tử Gia cười hi hi:
- Liên Tấn, Liên Tín, Đông Hưng không thể cả ba đều là khúc xương cứng được, nếu để Lục ca ra tay, nói không chừng hạ luôn cả ba công ty.
- Toàn nghĩ ra những thứ méo mó lệch lạc, không hiểu sao em học những thứ này.
Ngày 5 tháng 10, Trương Khác vẫn ở Hong Kong, nhận được điện thoại của Tô Tân Đông, nói Trần Tĩnh tới Cẩm Hồ đàm phán chuyện mua linh kiện di động.
Trương Khác biết bao thầu, dán mác sẽ thành một trào lưu di động nội địa sau này, cục diện ấy không thể dựa vào nỗ lực một mình Cẩm Hồ mà thay đổi được, nhưng không ngờ Đại Nhã lại muốn chen chân vào con đường tắt sản nghiệp điện thoại di động nhanh như thế, y không biết, từ đầu tới cuối toàn là chủ ý của Tạ Tử Gia.
Trương Khác suy nghĩ một lúc, thấy nên gọi điện cho Trần Tĩnh thảo luận kỹ hơn.
- A! Nghe nói anh đang ở Hong Kong.
Giọng nói trong veo của Trần Tĩnh từ di động truyền ra, có thể tượng tượng được dung mạo ưu nhã của cô, Trương Khác do dự một chút, vẫn đi thẳng vào vấn đề:
- Tôi vừa nhận được điện thoại của anh Tô, nói các cô định tiến vào thị trường di động...
/1170
|