Tiền Văn Đông tựa hồ quên luôn cả trình tự bình thường phải tuyên bố Hương Tuyết Hải thắng cuộc, ông ta hối hả chạy xuống sai người lấy tư liệu của Hương Tuyết Hải, toàn hội trường cũng quên vỗ tay nhiệt liệt chúc mừng tân Tiêu Vương.
Tạ Kiếm Nam chú ý tới Trương Khác, thấy y bình thản khoanh tay mỉm cười, tựa hồ đã dự liệu trước được cục diện này, hắn biết dù có người kịp thời tỉnh ngộ cũng không chống nổi Ái Đạt và Hương Tuyết Hải liên hợp giáp kích, cuối cùng tối đa Hương Tuyết Hải bỏ ra thêm vài chục triệu nữa là thành công.
Trần Tĩnh càng hiểu rõ vì sao Trương Khác lại nói đối thủ lần này là ĐTH TW ...
Qua một đoạn hỗn loạn ngắn, Tiền Văn Đông quay lại bục đấu giá, tuyên bố Hương Tuyết Hải đoạt được Tiêu Vương, Đào Hành Kiện đứng dậy tiếp nhận vỗ tay như sấm xung quanh.
Tiếp theo là cạnh tranh thời lượng quảng cáo còn lại, do hạn chế không có ba doanh nghiệp cùng nghành quảng cáo ở thời gian này nên mực độ kịch liệt cũng khác nhau, giá lần lượt từ 60 triệu tới 140 triệu.
Làm mọi người bất ngờ là Tô Tân Đông ngoại trừ lần đầu báo giá ra thì từ đầu tới cuối ngồi im lặng, khi quan hệ giữa Hương Tuyết Hải và Ái Đạt bị người ta moi ra, các đại biểu mới choàng tỉnh, tất cả hành động của Ái Đạt chỉ là để đưa Hương Tuyết Hải lên ngôi vị Tiêu Vương.
Sau mấy lượt đấu giá kết thúc có thời gian nghỉ ngắn, ĐTH TW đưa ra điều chỉnh, cạnh tranh khoảng thời gian thứ yếu trước. Tô Tân Đông giao lại biển báo giá cho Dương Vân, cả buổi sáng Dương Vân chỉ giơ biển hai lần, lấy giá 12 triệu đoạt lấy hai đoạn quảng cá.
Samsung giơ biển ba lần, người muốn bắn tỉa doanh nghiệp ngoại không chỉ có một mình Ái Đạt, chỉ có một lần thành công, giá bị đẩy cao tới 8 triệu, lại còn phải trả giá bù 30%.
Buổi sáng Ái Đạt và Hương Tuyết Hải liên thủ căn bản không có cao trào, ĐTH TW quyết đoán điều chỉnh cạnh tranh thời lượng giờ vàng sang buổi chiều, hi vọng có thể đưa lên cao trào.
Đó là cảm thụ của đại biểu doanh nghiệp, còn với các phóng viên mà nói thì khác hẳn.
Giờ mới phát hiện ra trước đó tin tức về Hương Tuyết Hải gần như là không có, tức là càng có nhiều tin tức để khai thác, Ái Đạt lần nữa bỏ cạnh tranh giờ vàng, khác hẳn dự liệu của giới truyền thông, cho nên đám Tô Tân Đông và ra khỏi hội trường bị phóng viên vây tới như bầy ong.
- Tôi biết các bạn có rất nhiều điều muốn hỏi.
Tô Tân Đông đối diện với số micro, máy ghi âm chĩa vào người, đưa tay ra hiệu bọn họ bình tĩnh:
- Viện nghiên cứu kỹ thuật điện tử Cẩm Hồ và tập đoàn Ái Đạt trong đêm hôm qua đã thông qua một quyết định trọng yếu, mong nhân dịp này các bạn phóng viên giúp chúng tôi truyền đạt: Chúng tôi quyết định đem kỹ thuật chế tạo ĐTDD có được từ TI vào tháng tư công khai miễn phí cho các danh nghiệp trong khu công nghiệp điện tử Hải Châu.
Lời Tô Tân Đông chưa dứt, trong ngoài hội trường lặng ngắt như tờ, dù người không nghe thấy Tô Tân Đông nói gì cũng bị sự im lặng bất thường mất bất giác cũng im lặng quay đầu lại.
Hắn ta thần kinh sao? Không ít người nghe được lời Tô Tân Đông nói nghĩ như thế!
- Giám đốc Tô, xin hỏi có phải vừa rồi tôi nghe nhầm gì đó không, hình như ông vừa nói ...
- Kỹ thuật chế tạo ĐTDD không phải căn cơ của tập đoàn Ái Đạt sao? Không phải là vũ khí sắc bén để Ái Đạt tiến xa trong sản nghiệp di động sao? Vì sao Ái Đạt lại công khai với bên ngoài?
- Công khai tức là sao? Các doanh nghiệp khác có thể tùy ý sử dụng?
- Thu phí hay miễn phí?
- Chỉ những xí nghiệp tới khu điện tử công nghiệp Hải Châu trước đó mới có ưu đãi này sao?
- Công khai toàn bộ hay công khai một phần không quan trọng?
- Trí nhớ tôi không tốt lắm, Ái Đạt phải bỏ 50 triệu USD mới có được kỹ thuật này của TI cơ mà, tại sao lại chia cho người khác hưởng chung?
- Không phải chính phủ địa phương gây áp lực cho các vị, bắt Ái Đạt phải đưa ra quyết định khó hiểu này chứ?
Một loạt những câu hỏi liên tiếp đưa ra, các phóng viên xung quanh chen lấn xô đẩy, ai cũng muốn là người đầu tiên được trả lời.
Khung cảnh bất thình lình chuyển tử tĩnh lặng sang náo nhiệt sục sôi, những phóng viên đang phỏng vấn doanh nghiệp khác cũng bỏ đối tượng phỏng vấn, quay cả sang phía Tô Tân Đông.
Những đại biểu bị bỏ rơi cũng không để ý, vội vàng chạy tới nghe tuyên đó làm người ta không thể tưởng tượng nổi kia.
Tạ Kiếm Nam vốn muốn xem Tô Tân Đông sẽ trả lời nghi vấn buổi sáng của phóng viên ra sao, nên đặc biệt cùng Trần Tĩnh chọn một vị trí tốt đợi xem trò hay, nghe thấy Tô Tân Đông đột ngột đưa ra tuyên bố trên, mồm cứ há hốc ra.
Cẩm Hồ cung cấp linh kiện cùng thiết kế di động của Cao Khoa Khoa Vương chẳng lẽ không phải vì muốn thành nhà phân phối linh kiện sao? Nếu bọn họ công khai kỹ thuật này thì làm sao giữ được địa vị lũng đoạn thị trường?
Tạ Kiếm Nam không nhìn Tô Tân Đông hay Trần Tín Sinh, mà nhìn người đã khiến cả nghành đầu đĩa bao phủ dưới cái bóng của y, người đó đang ngậm một cọng cỏ đứng ở cửa hội trường.
Trần Tĩnh cũng nhìn y, khẽ vỗ trán, cảm thấy đầu óc mình sắp điên rồi, y lấy đâu ra cọng cỏ mà ngậm thế kia?
Tạ Tử Gia bĩu môi:
- Định bắt chiếc Châu Nhuận Phát à?
Trương Khác người hơi nghiêng nghiêng dựa vào cửa, miệng ngậm cọng cỏ, chẳng phải hình tượng của Châu Nhuận Phát trong phim Thần bài là gì?
Tiêu Thụy Dân chưa rời khỏi hội trường, Ái Đạt là đối thủ có trọng lượng nhất của Liên Tín, là uy hiếp lớn nhất của Liên Tín chứ không phải doanh nghiệp di động nước ngoài, ông ta không thể không quan tâm tới lời nói của Tô Tân Đông.
Phải biết rằng ông ta trước đó phải hao tâm tổn trí nghĩ cách dẫn tiến kỹ thuật chế tạo ĐTDD vào Gia Tín chứ không phải chỉ là kênh tiêu thụ cho di động ngoại.
Doanh nghiệp hải ngoại không chỉ muốn thông qua sản phẩm di động của bọn họ mưu lợi ở nội địa, càng muốn thông qua lũng đoạn kỹ thuật, thông qua cung ứng linh kiện không ngừng hút lợi ở trong nước.
Là một người có thể coi là bán chuyên gia, Tiêu Thụy Dân biết chiếc i19 có nâng cấp kỹ thuật nhất định, còn chiếc i08 hoàn toàn là kỹ thuật của TI, nói cách khác, chỉ cần doanh nghiệp điện tử Hải Châu có năng lực tiêu hóa kỹ thuật của TI, có thể sản xuất ra được những chiếc di động sánh ngang i08.
Đương nhiên giấy phép sản xuất di động là một vấn đề, nhưng Liên Tấn, Liên Tín, Đông Hưng có thể thực hiện nội địa hóa trên 50%, như thế đa phần các doanh nghiệp kia có thể cung cấp linh phụ kiện, hoặc trở thành một Cao Khoa Khoa Vương nữa cũng là một lựa chọn tốt.
Phải biết thị trường thông tấn di động trong nước trong tương lai sẽ là cực cực lớn.
Trung tuần tháng 10, tỉnh Đông Hải là nơi đầu tiên có 10 triệu người dùng di động, đó là con số tích lũy trong cả mười năm, so với 1.3 tỷ dân đúng là ít tới đáng thương, nhưng trong 10 triệu người dùng di động đó, có 40% xuất hiện trong năm nay.
Điều này có nghĩa là gì? Là thị trường di động trong nước đang phát triển với tốc độ tên lửa.
Tập đoàn Ái Đạt vì sao lại đột nhiên lên cơn? Đó là ý nghĩ đầu tiên của Tiêu Thụy Dân, ông ta biết Ái Đạt do hạn chế trình độ kỹ thuật nên sản lượng i19 không thể tăng lên được, trong thời gian ngắn, lợi nhuận của bọn họ chủ yếu là nhờ vào i08, một khi công khai kỹ thuật, trừ ưu thuế marketing và thương hiệu thì Ái Đạt không còn ưu thế nào so với doanh nghiệp khác nữa.
Rốt cuộc Ái Đạt muốn làm cái gì?
Tiêu Thụy Dân rất muốn xông vào đám đông túm lấy cổ áo Tô Tân Đông hỏi câu này, ông ta đưa mắt tìm người thanh niên kia, y bị bức tường người che khuất.
Không chỉ Tiêu Thụy Dân muốn xông tới, tất cả doanh nghiệp nghiệp muốn tiến vào sản nghiệp di động, nhưng không có giấy phép sản xuất lại không có kỹ thuật đều muốn hỏi Tô Tân Đông cho rõ ngọn ngành.
Chưa có giấy phép sản xuất thì có thể làm linh kiện trước, nắm được kỹ thuật chế tạo rồi tranh thủ giấy phép chẳng phải đơn giản sao? Quan trọng là phải tìm được cửa tiến quân trước đã.
Tạ Kiếm Nam chú ý tới Trương Khác, thấy y bình thản khoanh tay mỉm cười, tựa hồ đã dự liệu trước được cục diện này, hắn biết dù có người kịp thời tỉnh ngộ cũng không chống nổi Ái Đạt và Hương Tuyết Hải liên hợp giáp kích, cuối cùng tối đa Hương Tuyết Hải bỏ ra thêm vài chục triệu nữa là thành công.
Trần Tĩnh càng hiểu rõ vì sao Trương Khác lại nói đối thủ lần này là ĐTH TW ...
Qua một đoạn hỗn loạn ngắn, Tiền Văn Đông quay lại bục đấu giá, tuyên bố Hương Tuyết Hải đoạt được Tiêu Vương, Đào Hành Kiện đứng dậy tiếp nhận vỗ tay như sấm xung quanh.
Tiếp theo là cạnh tranh thời lượng quảng cáo còn lại, do hạn chế không có ba doanh nghiệp cùng nghành quảng cáo ở thời gian này nên mực độ kịch liệt cũng khác nhau, giá lần lượt từ 60 triệu tới 140 triệu.
Làm mọi người bất ngờ là Tô Tân Đông ngoại trừ lần đầu báo giá ra thì từ đầu tới cuối ngồi im lặng, khi quan hệ giữa Hương Tuyết Hải và Ái Đạt bị người ta moi ra, các đại biểu mới choàng tỉnh, tất cả hành động của Ái Đạt chỉ là để đưa Hương Tuyết Hải lên ngôi vị Tiêu Vương.
Sau mấy lượt đấu giá kết thúc có thời gian nghỉ ngắn, ĐTH TW đưa ra điều chỉnh, cạnh tranh khoảng thời gian thứ yếu trước. Tô Tân Đông giao lại biển báo giá cho Dương Vân, cả buổi sáng Dương Vân chỉ giơ biển hai lần, lấy giá 12 triệu đoạt lấy hai đoạn quảng cá.
Samsung giơ biển ba lần, người muốn bắn tỉa doanh nghiệp ngoại không chỉ có một mình Ái Đạt, chỉ có một lần thành công, giá bị đẩy cao tới 8 triệu, lại còn phải trả giá bù 30%.
Buổi sáng Ái Đạt và Hương Tuyết Hải liên thủ căn bản không có cao trào, ĐTH TW quyết đoán điều chỉnh cạnh tranh thời lượng giờ vàng sang buổi chiều, hi vọng có thể đưa lên cao trào.
Đó là cảm thụ của đại biểu doanh nghiệp, còn với các phóng viên mà nói thì khác hẳn.
Giờ mới phát hiện ra trước đó tin tức về Hương Tuyết Hải gần như là không có, tức là càng có nhiều tin tức để khai thác, Ái Đạt lần nữa bỏ cạnh tranh giờ vàng, khác hẳn dự liệu của giới truyền thông, cho nên đám Tô Tân Đông và ra khỏi hội trường bị phóng viên vây tới như bầy ong.
- Tôi biết các bạn có rất nhiều điều muốn hỏi.
Tô Tân Đông đối diện với số micro, máy ghi âm chĩa vào người, đưa tay ra hiệu bọn họ bình tĩnh:
- Viện nghiên cứu kỹ thuật điện tử Cẩm Hồ và tập đoàn Ái Đạt trong đêm hôm qua đã thông qua một quyết định trọng yếu, mong nhân dịp này các bạn phóng viên giúp chúng tôi truyền đạt: Chúng tôi quyết định đem kỹ thuật chế tạo ĐTDD có được từ TI vào tháng tư công khai miễn phí cho các danh nghiệp trong khu công nghiệp điện tử Hải Châu.
Lời Tô Tân Đông chưa dứt, trong ngoài hội trường lặng ngắt như tờ, dù người không nghe thấy Tô Tân Đông nói gì cũng bị sự im lặng bất thường mất bất giác cũng im lặng quay đầu lại.
Hắn ta thần kinh sao? Không ít người nghe được lời Tô Tân Đông nói nghĩ như thế!
- Giám đốc Tô, xin hỏi có phải vừa rồi tôi nghe nhầm gì đó không, hình như ông vừa nói ...
- Kỹ thuật chế tạo ĐTDD không phải căn cơ của tập đoàn Ái Đạt sao? Không phải là vũ khí sắc bén để Ái Đạt tiến xa trong sản nghiệp di động sao? Vì sao Ái Đạt lại công khai với bên ngoài?
- Công khai tức là sao? Các doanh nghiệp khác có thể tùy ý sử dụng?
- Thu phí hay miễn phí?
- Chỉ những xí nghiệp tới khu điện tử công nghiệp Hải Châu trước đó mới có ưu đãi này sao?
- Công khai toàn bộ hay công khai một phần không quan trọng?
- Trí nhớ tôi không tốt lắm, Ái Đạt phải bỏ 50 triệu USD mới có được kỹ thuật này của TI cơ mà, tại sao lại chia cho người khác hưởng chung?
- Không phải chính phủ địa phương gây áp lực cho các vị, bắt Ái Đạt phải đưa ra quyết định khó hiểu này chứ?
Một loạt những câu hỏi liên tiếp đưa ra, các phóng viên xung quanh chen lấn xô đẩy, ai cũng muốn là người đầu tiên được trả lời.
Khung cảnh bất thình lình chuyển tử tĩnh lặng sang náo nhiệt sục sôi, những phóng viên đang phỏng vấn doanh nghiệp khác cũng bỏ đối tượng phỏng vấn, quay cả sang phía Tô Tân Đông.
Những đại biểu bị bỏ rơi cũng không để ý, vội vàng chạy tới nghe tuyên đó làm người ta không thể tưởng tượng nổi kia.
Tạ Kiếm Nam vốn muốn xem Tô Tân Đông sẽ trả lời nghi vấn buổi sáng của phóng viên ra sao, nên đặc biệt cùng Trần Tĩnh chọn một vị trí tốt đợi xem trò hay, nghe thấy Tô Tân Đông đột ngột đưa ra tuyên bố trên, mồm cứ há hốc ra.
Cẩm Hồ cung cấp linh kiện cùng thiết kế di động của Cao Khoa Khoa Vương chẳng lẽ không phải vì muốn thành nhà phân phối linh kiện sao? Nếu bọn họ công khai kỹ thuật này thì làm sao giữ được địa vị lũng đoạn thị trường?
Tạ Kiếm Nam không nhìn Tô Tân Đông hay Trần Tín Sinh, mà nhìn người đã khiến cả nghành đầu đĩa bao phủ dưới cái bóng của y, người đó đang ngậm một cọng cỏ đứng ở cửa hội trường.
Trần Tĩnh cũng nhìn y, khẽ vỗ trán, cảm thấy đầu óc mình sắp điên rồi, y lấy đâu ra cọng cỏ mà ngậm thế kia?
Tạ Tử Gia bĩu môi:
- Định bắt chiếc Châu Nhuận Phát à?
Trương Khác người hơi nghiêng nghiêng dựa vào cửa, miệng ngậm cọng cỏ, chẳng phải hình tượng của Châu Nhuận Phát trong phim Thần bài là gì?
Tiêu Thụy Dân chưa rời khỏi hội trường, Ái Đạt là đối thủ có trọng lượng nhất của Liên Tín, là uy hiếp lớn nhất của Liên Tín chứ không phải doanh nghiệp di động nước ngoài, ông ta không thể không quan tâm tới lời nói của Tô Tân Đông.
Phải biết rằng ông ta trước đó phải hao tâm tổn trí nghĩ cách dẫn tiến kỹ thuật chế tạo ĐTDD vào Gia Tín chứ không phải chỉ là kênh tiêu thụ cho di động ngoại.
Doanh nghiệp hải ngoại không chỉ muốn thông qua sản phẩm di động của bọn họ mưu lợi ở nội địa, càng muốn thông qua lũng đoạn kỹ thuật, thông qua cung ứng linh kiện không ngừng hút lợi ở trong nước.
Là một người có thể coi là bán chuyên gia, Tiêu Thụy Dân biết chiếc i19 có nâng cấp kỹ thuật nhất định, còn chiếc i08 hoàn toàn là kỹ thuật của TI, nói cách khác, chỉ cần doanh nghiệp điện tử Hải Châu có năng lực tiêu hóa kỹ thuật của TI, có thể sản xuất ra được những chiếc di động sánh ngang i08.
Đương nhiên giấy phép sản xuất di động là một vấn đề, nhưng Liên Tấn, Liên Tín, Đông Hưng có thể thực hiện nội địa hóa trên 50%, như thế đa phần các doanh nghiệp kia có thể cung cấp linh phụ kiện, hoặc trở thành một Cao Khoa Khoa Vương nữa cũng là một lựa chọn tốt.
Phải biết thị trường thông tấn di động trong nước trong tương lai sẽ là cực cực lớn.
Trung tuần tháng 10, tỉnh Đông Hải là nơi đầu tiên có 10 triệu người dùng di động, đó là con số tích lũy trong cả mười năm, so với 1.3 tỷ dân đúng là ít tới đáng thương, nhưng trong 10 triệu người dùng di động đó, có 40% xuất hiện trong năm nay.
Điều này có nghĩa là gì? Là thị trường di động trong nước đang phát triển với tốc độ tên lửa.
Tập đoàn Ái Đạt vì sao lại đột nhiên lên cơn? Đó là ý nghĩ đầu tiên của Tiêu Thụy Dân, ông ta biết Ái Đạt do hạn chế trình độ kỹ thuật nên sản lượng i19 không thể tăng lên được, trong thời gian ngắn, lợi nhuận của bọn họ chủ yếu là nhờ vào i08, một khi công khai kỹ thuật, trừ ưu thuế marketing và thương hiệu thì Ái Đạt không còn ưu thế nào so với doanh nghiệp khác nữa.
Rốt cuộc Ái Đạt muốn làm cái gì?
Tiêu Thụy Dân rất muốn xông vào đám đông túm lấy cổ áo Tô Tân Đông hỏi câu này, ông ta đưa mắt tìm người thanh niên kia, y bị bức tường người che khuất.
Không chỉ Tiêu Thụy Dân muốn xông tới, tất cả doanh nghiệp nghiệp muốn tiến vào sản nghiệp di động, nhưng không có giấy phép sản xuất lại không có kỹ thuật đều muốn hỏi Tô Tân Đông cho rõ ngọn ngành.
Chưa có giấy phép sản xuất thì có thể làm linh kiện trước, nắm được kỹ thuật chế tạo rồi tranh thủ giấy phép chẳng phải đơn giản sao? Quan trọng là phải tìm được cửa tiến quân trước đã.
/1170
|