- Anh Trương gặp vị nào của nhà Trì Tá thế?
Lý Tại Thù đi tới, cứ như ân oán giữa hắn và Trương Khác là ảo tưởng không thực tế của người khác, đột ngột hỏi:
- Trì Tá Anh Thọ, có điều tôi nghĩ hẳn ông ta không biết tôi.
- À.
Lý Tại Thù chỉ nghe tới cái tên này chứ không biết:
- Tú Tàng đúng là sẽ tới Trung Quốc, tôi còn định giới thiệu cho anh Trương làm quen, không ngờ hai người biết nhau rồi.
- Tôi gặp ở Tokyo, lần đó không thể coi là vui vẻ gì, tiểu thư Hinh Dư lúc đó cũng có mặt.
Nhìn ánh mắt Lý Hinh Dư thoáng qua chút ai oán, Trương Khác cười nhẹ, thế là nhẹ nhàng gạt qua chuyện quen biết Lý Hinh Dư rồi, những chuyện khác thì nói riêng cho Đường Thanh tốt hơn.
Giang Đại Nhi đã tẩy trang xong, cũng hiểu Lý Tại Thù không phải vô duyên vô cớ tới đây, liền cùng Đường Thanh và Tôn Tĩnh Hương qua một bên nói chuyện.
Lý Tại Thù đi vào chủ đề chính:
- Còn chưa kịp chúng mừng kỹ thuật nhập văn bản tiếng Trung của Cẩm Hồ thu được đột phá, Cẩm Hồ đúng là liên tục làm người ta bất ngờ.
Trương Khác cũng nở nụ cười xã giao:
- Chúng tôi là người Trung Quốc, thế nên cũng có chút ưu thế, so với cách nhập của Tự Nguyên, kỹ thuật CKE của chúng tôi có thể tăng lên 40% hiệu suất, đứng đây quan sát có thể cảm thụ được rõ ràng ...
Cke? Lý Tại Thù nghĩ chắc là C- China, K - Keyboard, E - Enter? Nghẹ giọng ngạo nghễ của Trương Khác, Lý Tại Thù uất lắm, tuy không biết có phải hiệu suất tăng lên 40% không, nhưng đúng là đứng ngoài nhìn có thể cảm thụ được kỹ thuật ưu việt của Cẩm Hồ.
Muốn trong thời gian ngắn rút gọn khoảng cách với Cẩm Hồ là không thực tế, đặc biệt là kỹ thuật, một khi đối phương đi trước, còn phải né tránh lĩnh vực bản quyền của họ, càng khó hơn.
Lý Tại Thù cảm thấy nụ cười của Trương Khác hơi quỷ dị, lòng máy động, chẳng lẽ y có thể khẳng định Samsung sắp đưa kỹ thuật nhập tiếng Trung của Tự Nguyên vào di động nội địa? Chẳng lẽ trong Samsung có nội gián? Tức thì trong đầu hắn hiện lên mấy cái tên khả nghi, nhưng không chắc lắm, đành về điều tra sau.
Trương Khác đương nhiên biết Cẩm Hồ không ra sức nhanh chóng đưa kỹ thuật nhập tiếng Trung vào thị trường trong nước có thể gây chút phiền toái cho Samsung, y chẳng ngại dùng chút âm mưu quỷ kế.
Lý Tại Thù đương nhiên không có toàn quyền chính thức đề xuất mua kỹ thuật nhập tiếng Trung của Cẩm Hồ, hàn huyên chốc lát rồi cùng Lý Hinh Dư rời đi, Trương Khác còn tặng cho bọn họ mỗi người một chiếc i198.
Chui vào trong xe, Lý Tại Thù chẳng có thời gian xem xét chiếc i198 đưa cho trợ thủ, nói:
- Giao cho phòng nghiên cứu, phải dùng tốc độ nhanh nhất có được con số đánh giá...
Lại hỏi Lý Hinh Dư:
- Em nhất định tới Trung Quốc du học, không phải có liên quan tới tên đó chứ?
- Thật không hiểu sao anh lại có cái suy nghĩ này?
Lý Hinh Dư vờ giận:
- Vừa xong anh cũng nhìn thấy rồi đấy, y căn bản coi em là người xa lạ, nếu chẳng phải anh cố tới bắt chuyện, em chẳng phải chịu ấm ức này.
Rồi quay ngoắt đầu sang một bên, giấu nụ cười trên môi.
~~~~~~~~~~~~~~~o0o~~~~~~~~~~~~~~~
Hoạt động cũng sắp kết thúc, khách khứa lần lượt rời đi, Trương Khác triệu tập Lỗ Khánh Sinh, Tương Vi, Lại Tề Xuân tới, nói:
- Công ty điện tín trong nước không coi trọng nghiệp vụ nhắn tin, cho nên không hỗ trợ kỹ thuật nhập tiếng Trung, vì thế rất nhiều người dùng không biết công ty điện tín còn cung cấp dịch vụ nhắn tín. Nhưng thúc đẩy công ty điện tín phát triển nghiệp vụ nhắn tin không phải một mình Cẩm Hồ là làm được, cho nên chúng ta phải có thái độ hợp tác với công ty khác ở kỹ thuật này, đó là trọng điểm cả chúng ta.
Trương Khác còn định nói thêm, nhưng Đường Thanh thò đầu vào hỏi bao giờ y mới có thể xuất phát, liền thôi, buổi tối còn mời nhóm Giang Đại Nhi ăn cơm, Lỗ Khánh Sinh không quen mọi người lắm, ngược lại Tương Vi và Tôn Tĩnh Hương rất thân thiết nên đi cùng.
Chẳng cần né tranh phóng viên bám đuôi, tới một nhà hàng Tôn Tĩnh Hương hay ăn ở Trung Hoàn, vừa mới ngồi xuống thì Hứa Duy nhận được điện thoại của Hứa Tư.
- Ừm, bọn em được Trương Khác mời đi ăn cơm, ở nhà hàng Pháp .. Cái gì, chị có việc gấp à ... Vậy chị tự nói với cậu ta.
Nghe Hứa Duy nói chuyện điện thoại với Hứa Tư ngay bên cạnh, Trương Khác có cảm giác rờn rợn, nhận lấy di động Hứa Duy đưa cho:
- Vâng, em tới Hong Kong hai ngày rồi, chị tới ăn cơm cùng đi .. Ồ, chị bận lắm à? Vậy chị làm việc đi, hẹn lần khác vậy.
Vừa mới gập máy lại thì Đường Thanh ghé vào tai giọng rin rít:
- Thấy bản lĩnh nói dối không chớp mắt này, về sau ai còn dám tin bạn nữa?
Đến tối cơn mưa rả rích kéo dài suốt một ngày đã ngừng, mây tan mưa tạnh, vầng trăng lại ló ra bầu trời, Trương Khác và và Đường Thanh nắm tay nhau đi bên bờ biển dưới ánh trăng bạc lung linh.
Trương Khác kể cho Đường Thanh nghe chuyện tình cờ gặp Lý Hinh Dư ở triển lãm Tokyo:
- Trí Tá Tú Tàng có lẽ là nam nhân mà Lý Hinh Dư không muốn nhưng phải chấp nhận, cô ấy nhìn qua có vẻ giống công chúa cao quý của Samsung, nhưng chẳng tự quyết định được số phận của mình ... Nam nhân đó với cô ấy có lẽ là cơn ác mộng.
- Những điều này cô ấy nói với bạn sao?
- Cô ấy sao có thể kể khổ với người không thân thiết?
Trương Khác nhìn đớt sóng trắng từ xa xa cuộn tới, giọng có chút xa xăm:
- Đôi mắt này của mình có thể nhìn thấy những thứ người thường không nhìn thấy, thậm chí mình nhìn thấy cuộc sống đang độ rực rỡ của cô ấy kết thúc trong góc tối chật hẹp.
- Đó là cảnh bạn thấy trong mơ à?
- Bạn tin không?
Trương Khác nhìn vào đôi mắt như nước biển dưới ánh trăng của Đường Thanh.
- Mặc dù hoài nghi bạn lấy giấc mơ ra kiếm cớ ...
Đường Thanh mím môi nói:
- Nhưng mình tin bạn, mình thậm chí còn cảm nhận được bạn đang chờ đợi một người khác.
- Lại nghĩ lung tung rồi, có bạn bên cạnh, mình còn chờ đợi cái gì nữa?
Trương Khác trào dâng tình cảm, ôm chặt lấy Đường Thanh vào lòng.
Đường Thanh áp mặt vào lồng ngực Trương Khác, im lặng nghe tiếng tim đập của y, tựa hồ cảm thụ được đau buồn giấu kín dưới đáy lòng của y, nhưng cô không nói gì, đôi khi cảm thụ được là được rồi.
~~~~~~~~~~~~~~~~~o0o~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Từ chỗ Lý Tại Thù biết được tin Trì Tá Tú Tàng sẽ tới Trung Quốc nhậm chức, Trương Khác chẳng thấy bất ngờ, bất kể có phải là Trì Tá Tú Tàng hay không cũng chẳng có ảnh hưởng gì đặc biệt, chỉ là không ngờ rằng Lý Hinh Dư quyết định tới Trung Quốc du học, mặc dù cô có thể tạm thời không thoát được bóng ma của Trì Tá Tú Tàng và gia tộc bao phủ lên cuộc đời, nhưng quỹ tích cuộc đời cô đã đi vào lối rẽ khác rồi, mong cô có được tương lai khác hẳn.
Ngày 17 Trương Khác và Hứa Tư cùng rời Hong Kong, sau khi xuống máy bay tới căn nhà gỗ bên hồ liền nhận được điện thoại của Diệp Kiến Bân tại Bắc Kinh, nói thời gian qua Trí Tá Anh Thọ ở Bắc Kinh hoạt động tích cực, qua lại mật thiết với lãnh đạo của ban đất hiếm Quốc vụ viện, hết sức đáng nghi.
Ban nghành tình báo bộ tổng tham mưu đã tham gia điều tra vấn đề đất hiếm, nhưng không chính thức, chỉ thông qua nhiều con đường thu thập tình báo, vì tầng cấp lợi ích của quân đội cũng rất phức tạp.
Theo Diệp Kiến Bân nói, sự kiện ngày 9 -5 kích động thần kinh của cao tầng tướng lĩnh quân đội, khiến quân đội hạ quyết tâm điều tra tới cùng chuyện nội ngoại câu kết ở chính sách đất hiếm.
Ngày hôm qua khi Trì Tá Anh Thọ tiếp mấy quan lớn bộ ủy TW, để Pocket PC luôn mang theo bên mình trong nhà khách, nhân viên điều tra âm thầm đột nhập vào phòng ông ta, bật chiếc Pocket PC đó ...
Lý Tại Thù đi tới, cứ như ân oán giữa hắn và Trương Khác là ảo tưởng không thực tế của người khác, đột ngột hỏi:
- Trì Tá Anh Thọ, có điều tôi nghĩ hẳn ông ta không biết tôi.
- À.
Lý Tại Thù chỉ nghe tới cái tên này chứ không biết:
- Tú Tàng đúng là sẽ tới Trung Quốc, tôi còn định giới thiệu cho anh Trương làm quen, không ngờ hai người biết nhau rồi.
- Tôi gặp ở Tokyo, lần đó không thể coi là vui vẻ gì, tiểu thư Hinh Dư lúc đó cũng có mặt.
Nhìn ánh mắt Lý Hinh Dư thoáng qua chút ai oán, Trương Khác cười nhẹ, thế là nhẹ nhàng gạt qua chuyện quen biết Lý Hinh Dư rồi, những chuyện khác thì nói riêng cho Đường Thanh tốt hơn.
Giang Đại Nhi đã tẩy trang xong, cũng hiểu Lý Tại Thù không phải vô duyên vô cớ tới đây, liền cùng Đường Thanh và Tôn Tĩnh Hương qua một bên nói chuyện.
Lý Tại Thù đi vào chủ đề chính:
- Còn chưa kịp chúng mừng kỹ thuật nhập văn bản tiếng Trung của Cẩm Hồ thu được đột phá, Cẩm Hồ đúng là liên tục làm người ta bất ngờ.
Trương Khác cũng nở nụ cười xã giao:
- Chúng tôi là người Trung Quốc, thế nên cũng có chút ưu thế, so với cách nhập của Tự Nguyên, kỹ thuật CKE của chúng tôi có thể tăng lên 40% hiệu suất, đứng đây quan sát có thể cảm thụ được rõ ràng ...
Cke? Lý Tại Thù nghĩ chắc là C- China, K - Keyboard, E - Enter? Nghẹ giọng ngạo nghễ của Trương Khác, Lý Tại Thù uất lắm, tuy không biết có phải hiệu suất tăng lên 40% không, nhưng đúng là đứng ngoài nhìn có thể cảm thụ được kỹ thuật ưu việt của Cẩm Hồ.
Muốn trong thời gian ngắn rút gọn khoảng cách với Cẩm Hồ là không thực tế, đặc biệt là kỹ thuật, một khi đối phương đi trước, còn phải né tránh lĩnh vực bản quyền của họ, càng khó hơn.
Lý Tại Thù cảm thấy nụ cười của Trương Khác hơi quỷ dị, lòng máy động, chẳng lẽ y có thể khẳng định Samsung sắp đưa kỹ thuật nhập tiếng Trung của Tự Nguyên vào di động nội địa? Chẳng lẽ trong Samsung có nội gián? Tức thì trong đầu hắn hiện lên mấy cái tên khả nghi, nhưng không chắc lắm, đành về điều tra sau.
Trương Khác đương nhiên biết Cẩm Hồ không ra sức nhanh chóng đưa kỹ thuật nhập tiếng Trung vào thị trường trong nước có thể gây chút phiền toái cho Samsung, y chẳng ngại dùng chút âm mưu quỷ kế.
Lý Tại Thù đương nhiên không có toàn quyền chính thức đề xuất mua kỹ thuật nhập tiếng Trung của Cẩm Hồ, hàn huyên chốc lát rồi cùng Lý Hinh Dư rời đi, Trương Khác còn tặng cho bọn họ mỗi người một chiếc i198.
Chui vào trong xe, Lý Tại Thù chẳng có thời gian xem xét chiếc i198 đưa cho trợ thủ, nói:
- Giao cho phòng nghiên cứu, phải dùng tốc độ nhanh nhất có được con số đánh giá...
Lại hỏi Lý Hinh Dư:
- Em nhất định tới Trung Quốc du học, không phải có liên quan tới tên đó chứ?
- Thật không hiểu sao anh lại có cái suy nghĩ này?
Lý Hinh Dư vờ giận:
- Vừa xong anh cũng nhìn thấy rồi đấy, y căn bản coi em là người xa lạ, nếu chẳng phải anh cố tới bắt chuyện, em chẳng phải chịu ấm ức này.
Rồi quay ngoắt đầu sang một bên, giấu nụ cười trên môi.
~~~~~~~~~~~~~~~o0o~~~~~~~~~~~~~~~
Hoạt động cũng sắp kết thúc, khách khứa lần lượt rời đi, Trương Khác triệu tập Lỗ Khánh Sinh, Tương Vi, Lại Tề Xuân tới, nói:
- Công ty điện tín trong nước không coi trọng nghiệp vụ nhắn tin, cho nên không hỗ trợ kỹ thuật nhập tiếng Trung, vì thế rất nhiều người dùng không biết công ty điện tín còn cung cấp dịch vụ nhắn tín. Nhưng thúc đẩy công ty điện tín phát triển nghiệp vụ nhắn tin không phải một mình Cẩm Hồ là làm được, cho nên chúng ta phải có thái độ hợp tác với công ty khác ở kỹ thuật này, đó là trọng điểm cả chúng ta.
Trương Khác còn định nói thêm, nhưng Đường Thanh thò đầu vào hỏi bao giờ y mới có thể xuất phát, liền thôi, buổi tối còn mời nhóm Giang Đại Nhi ăn cơm, Lỗ Khánh Sinh không quen mọi người lắm, ngược lại Tương Vi và Tôn Tĩnh Hương rất thân thiết nên đi cùng.
Chẳng cần né tranh phóng viên bám đuôi, tới một nhà hàng Tôn Tĩnh Hương hay ăn ở Trung Hoàn, vừa mới ngồi xuống thì Hứa Duy nhận được điện thoại của Hứa Tư.
- Ừm, bọn em được Trương Khác mời đi ăn cơm, ở nhà hàng Pháp .. Cái gì, chị có việc gấp à ... Vậy chị tự nói với cậu ta.
Nghe Hứa Duy nói chuyện điện thoại với Hứa Tư ngay bên cạnh, Trương Khác có cảm giác rờn rợn, nhận lấy di động Hứa Duy đưa cho:
- Vâng, em tới Hong Kong hai ngày rồi, chị tới ăn cơm cùng đi .. Ồ, chị bận lắm à? Vậy chị làm việc đi, hẹn lần khác vậy.
Vừa mới gập máy lại thì Đường Thanh ghé vào tai giọng rin rít:
- Thấy bản lĩnh nói dối không chớp mắt này, về sau ai còn dám tin bạn nữa?
Đến tối cơn mưa rả rích kéo dài suốt một ngày đã ngừng, mây tan mưa tạnh, vầng trăng lại ló ra bầu trời, Trương Khác và và Đường Thanh nắm tay nhau đi bên bờ biển dưới ánh trăng bạc lung linh.
Trương Khác kể cho Đường Thanh nghe chuyện tình cờ gặp Lý Hinh Dư ở triển lãm Tokyo:
- Trí Tá Tú Tàng có lẽ là nam nhân mà Lý Hinh Dư không muốn nhưng phải chấp nhận, cô ấy nhìn qua có vẻ giống công chúa cao quý của Samsung, nhưng chẳng tự quyết định được số phận của mình ... Nam nhân đó với cô ấy có lẽ là cơn ác mộng.
- Những điều này cô ấy nói với bạn sao?
- Cô ấy sao có thể kể khổ với người không thân thiết?
Trương Khác nhìn đớt sóng trắng từ xa xa cuộn tới, giọng có chút xa xăm:
- Đôi mắt này của mình có thể nhìn thấy những thứ người thường không nhìn thấy, thậm chí mình nhìn thấy cuộc sống đang độ rực rỡ của cô ấy kết thúc trong góc tối chật hẹp.
- Đó là cảnh bạn thấy trong mơ à?
- Bạn tin không?
Trương Khác nhìn vào đôi mắt như nước biển dưới ánh trăng của Đường Thanh.
- Mặc dù hoài nghi bạn lấy giấc mơ ra kiếm cớ ...
Đường Thanh mím môi nói:
- Nhưng mình tin bạn, mình thậm chí còn cảm nhận được bạn đang chờ đợi một người khác.
- Lại nghĩ lung tung rồi, có bạn bên cạnh, mình còn chờ đợi cái gì nữa?
Trương Khác trào dâng tình cảm, ôm chặt lấy Đường Thanh vào lòng.
Đường Thanh áp mặt vào lồng ngực Trương Khác, im lặng nghe tiếng tim đập của y, tựa hồ cảm thụ được đau buồn giấu kín dưới đáy lòng của y, nhưng cô không nói gì, đôi khi cảm thụ được là được rồi.
~~~~~~~~~~~~~~~~~o0o~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Từ chỗ Lý Tại Thù biết được tin Trì Tá Tú Tàng sẽ tới Trung Quốc nhậm chức, Trương Khác chẳng thấy bất ngờ, bất kể có phải là Trì Tá Tú Tàng hay không cũng chẳng có ảnh hưởng gì đặc biệt, chỉ là không ngờ rằng Lý Hinh Dư quyết định tới Trung Quốc du học, mặc dù cô có thể tạm thời không thoát được bóng ma của Trì Tá Tú Tàng và gia tộc bao phủ lên cuộc đời, nhưng quỹ tích cuộc đời cô đã đi vào lối rẽ khác rồi, mong cô có được tương lai khác hẳn.
Ngày 17 Trương Khác và Hứa Tư cùng rời Hong Kong, sau khi xuống máy bay tới căn nhà gỗ bên hồ liền nhận được điện thoại của Diệp Kiến Bân tại Bắc Kinh, nói thời gian qua Trí Tá Anh Thọ ở Bắc Kinh hoạt động tích cực, qua lại mật thiết với lãnh đạo của ban đất hiếm Quốc vụ viện, hết sức đáng nghi.
Ban nghành tình báo bộ tổng tham mưu đã tham gia điều tra vấn đề đất hiếm, nhưng không chính thức, chỉ thông qua nhiều con đường thu thập tình báo, vì tầng cấp lợi ích của quân đội cũng rất phức tạp.
Theo Diệp Kiến Bân nói, sự kiện ngày 9 -5 kích động thần kinh của cao tầng tướng lĩnh quân đội, khiến quân đội hạ quyết tâm điều tra tới cùng chuyện nội ngoại câu kết ở chính sách đất hiếm.
Ngày hôm qua khi Trì Tá Anh Thọ tiếp mấy quan lớn bộ ủy TW, để Pocket PC luôn mang theo bên mình trong nhà khách, nhân viên điều tra âm thầm đột nhập vào phòng ông ta, bật chiếc Pocket PC đó ...
/1170
|