- Gánh cái mẹ gì.
Hình Kiến Quốc nhìn Hậu Tín Đạt nghênh ngang bỏ đi, chửi ầm lên:
- Các người làm quan lúc nào không phải là đem cứt đái chụp lên đầu người khác, lúc nào giữ lại cho mình ăn chưa?
Thiếu nữ váy đỏ cười, thè lưỡi:
- Ông tôi nổi danh là Hình đại pháo của xưởng giấy, cái miệng của ông không biết đã đắc tội bao nhiêu người rồi...
Trương Khác cũng có phần lo lắng nhìn dòng nước đục ngàu dưới đê.
- Những người này chỉ biết kiếm tiền, thật sự xảy ra vấn đề gì thì sẽ đổ hết trách nhiệm lên đầu người khác.
Hình Kiến Quốc tức giận bất bình đi đến chỗ nhóm Hứa Hồng Bá:
- Hôm nay lại sắp mưa to, thật xin lỗi, không có tâm tư đánh vài ván với ông.
Nhìn Trương Khác, ông ta nghĩ thầm là thanh niên Hứa Hồng Bá dẫn đến, cũng không có tâm tư hỏi thanh niên này là ai.
- Dự báo thời tiết nói ngày hôm nay còn có thể có mưa to, hiện tại là mây nhẹ, tuy nhiên thời tiết thay đổi cũng mau...
Hứa Hồng Bá phụ họa một câu:
- Năm nay tình hình lũ các nơi đều rất nghiêm trọng!
- Tình huống của hồ Kim Sơn càng nghiêm trọng. Hồ Kim Sơn những năm gần đây, đại lượng bãi bùn quanh hồ đều bị bơm lên đồng ruộng, có dùng xây nhà xưởng. Xưởng giấy thuê một khu bãi bùn lớn để trồng xây, nói là làm chuẩn bị cho hạng mục bột giấy sau này... Những cái này trên thực tế sẽ khiến năng lực trữ nước lũ của hồ Kim Sơn giảm đi trên diện rộng.
Hình Kiến Quốc lo lắng nói.
Hứa Hồng Bá thấy vẻ mặt Trương Khác hơi nghi hoặc mới giải thích:
- Trước khi xưởng giấy chưa thành lập, xưởng trưởng Hình tham gia công tác phòng lụt của khu vực này. Sau khi xưởng giấy thành lập, xưởng trưởng Hình còn phụ trách công tác phòng lụt một đoạn thời gian.
Trương Khác gật đầu, thảo nào lão nhân này quen thuộc với công tác phòng lụt như vậy.
Trên mặt Hình Kiến Quốc không giấu nổi lo lắng nói:
- Sông Ẩm Mã là đường rút lũ chủ yếu của hồ Kim Sơn, nhưng công tác thanh lọc của thủy đạo sông Ẩm Mã nhiều năm đều chỉ biểu hiện trên mặt ngoài. Tình huống ứ đọng của sông Ẩm Mã rất nghiêm trọng, năng lực rút lũ của sông Ẩm Mã đã giảm xuống trên diện rộng. Nếu tiếp tục đổ mưa lớn, nước không rút được, chỉ sợ sẽ xảy ra hiện tượng úng ngập nghiêm trọng...
Trong khoảng thời gian này Hứa Hồng Bá ở lại Kim Sơn, mặc dù không trực tiếp đứng ra tham dự đàm phán tịnh cấu, nhưng có ở phía sau màn nắm rõ chút tình huống, ông nói:
- Mấy ngày trước vẫn luôn mưa to, cảm thấy công tác phòng lụt của sông Ẩm Mã hơi phiêu, xưởng trưởng Hình là người biết rõ, nói chuyện với ông ấy mấy ngày, chuyện khác cũng có chút sao nhãng.
Trương Khác xoay người nhìn lại, phía sau đê ngoại trừ nhà xưởng, còn có khu sinh hoạt của gần 2 vạn công nhân viên và gia thuộc. Trên lịch sử đã từng xảy ra ở đây, toàn lưu vực Tiểu Giang vào mùa hạ năm 98 tổng cộng hình thành chín đỉnh lũ lớn.
Mực nước của lưu vực Tiểu Giang cũng thủy chung bảo trì mức cao trên lịch sử. Nước của hồ Kim Sơn tóm lại phải mượn sông Ẩm Mã đế rút nước đến Tiểu Giang, mực nước Tiểu Giang duy trì ở mức cao, cũng làm suy yếu đi năng lực rút lũ của sông Ẩm Mã.
Khi tới đỉnh lũ, nếu không thể kịp thời chặn nước, thậm chí sẽ xảy ra hiện tượng hồng thủy chảy ngược.
Điều then chốt nhất, bất kể là Chu Cẩn Du hay là Triệu Hữu Luân, dù là Lương Vĩ Pháp vừa mới điều tới Kim Sơn, đều không biết gì đối với công tác phòng lụt của Kim Sơn, chỉ sợ bọn họ không dám coi trọng.
Trương Khác nghĩ đến hôm nay mời Triệu Hữu Luân đến khách sạn Thấm Viên gặp mặt, dẫn Hình Kiến Quốc đi gặp Triệu Hữu Luân có thể sẽ có sở trợ giúp. Đang muốn mở miệng nói với Hình Kiến Quốc thì chợt nghe Hình Kiến Quốc nói với thiếu nữ váy đỏ:
- Này này này, Bánh Trôi, nước bên đó chảy xiết, cháu chạy tới bên đó làm cái gì?
Thiếu nữ váy đỏ đứng ở bậc thang mọc đầy rêu xanh, nghe Hình Kiến Quốc lớn tiếng nói thì giật mình, bị trượt chân...
***
Thiếu nữ váy đỏ đang khom người bên thềm đá cởi giày xăng-̣đan thủy tinh, thò cẳng chân trắng nõn vào trong nước, chợt nghe ông mình lớn tiếng nói thì mũi chân điểm lên bậc thềm đá đầy rêu xanh bị trượt chân, trọng tâm bất ổn, lảo đảo muốn ngã vào trong nước. Cô sợ quá hét toáng lên.
Trương Khác chỉ cách thiếu nữ khoảng cách hai lần chiều dài cánh tay, bước chân tới kịp thời đưa tay nắm lấy thiếu nữ, nhưng không nghĩ đến thiếu nữ đã ổn định lại trọng tâm, trong hoảng loạn hơi kéo mạnh tay. Dưới chân Trương Khác đạp phải bùn, thân thể khống chế không được trượt thẳng xuống, vẫn là thiếu nữ vô ý thức nắm lấy cổ tay y, giúp Trương Khác hoãn lại, kịp thời nắm lấy mép đê, không có bị rớt cả người vào trong nước, nhưng hơn nửa người bị nhúng vào nước.
Trương Khác chật vật bơi vào bờ, quần cùng áo sơmi ngắn tay bị ướt dính hết lên người, y vội vàng lấy ĐTDĐ tắt máy tháo pin ra. Tính năng không thấm nước của ĐTDĐ cao đoan của Cẩm Hồ vẫn chưa phải rất lý tưởng.
Thiếu nữ hoảng loạn nhảy lên đê, cô không có chuyện gì, còn kéo giúp Trương Khác bò lên đê. Nhìn dáng dấp chật vật của Trương Khác, cô hổ thẹn, lúng túng nói:
- Chân tôi dính bùn, định thò xuống nước rửa. ..
Cô vén váy lên, lộ ra cẳng chân trắng trẻo cho Trương Khác nhìn, cẳng chân cùng đầu gối bị dính vài giọt bùn, là bị bắn vào khi đi qua khu bằng hộ.
May mà đây là thượng du thoát nước bẩn của xưởng giấy, nước mặc dù hơi đục, nhưng cũng sẽ không khiến người quá khó chịu, Trương Khác chỉ có thể cười khổ:
- Còn phải cảm ơn cô đã kéo tôi lên.
Thiếu nữ đỏ mặt, nhìn bộ dạng Trương Khác ướt nhem chật vật, cũng không biết phải làm cái gì mới tốt.
- Người ướt hết rồi, đến nhà tôi thay đồ khác đi. Bộ đồ này cởi ra để Bánh Trôi giặt cho.
Hình Kiến Quốc quay đầu lại trừng mắt với cháu gái, lên giọng dạy bảo:
- Không có việc đứng cạnh sông làm gì?
- Nếu không phải ông nói lớn tiếng, cháu có bị sợ rơi xuống nước không?
Thiếu nữ Hình Văn Lệ có vẻ không sợ ông mình, cũng phùng má lên tranh luận, đột nhiên cô thấy khuỷu tay Trương Khác có vết máu, mới giật mình khẽ thốt lên:
- A, chảy máu rồi?
Trương Khác giơ tay lên nhìn, đã bị rách da. Nếu không phải được nhắc nhở, y cũng không cảm giác được đau, lúc này lại cảm thấy đau rát. Hứa Hồng Bá nhìn thoáng qua, nói:
- Về khách sạn bôi chút thuốc đỏ là được.
Trương Khác lau khô pin rồi bỏ vào ĐTDĐ, khởi động máy báo cho Phó Tuấn lái xe đến bên này đón y.
Điện thoại của Trương Khác vô cớ tắt đi, bên kia Phó Tuấn cũng biết, nên đang lái xe chạy về bên này rồi.
- Xưởng trưởng Hình, vừa mới nghe ông nói tình hình phòng lụt của hồ Kim Sơn ngày hôm nay rất nghiêm trọng.
Trương Khác nói với Hình Kiến Quốc:
- Tôi cùng với thầy Hứa đang ở khách sạn Thấm Viên bờ bên kia sông, một lát nữa sẽ có xe đón chúng tôi. Thị trưởng Triệu Hữu Luân buổi trưa sẽ đến khách sạn Thấm Viên. Về công tác phòng lụt, ông xem có thể đi theo chúng tôi rồi phản ánh mấy vấn đề này với thị trưởng Triệu được không?
Hình Kiến Quốc nhìn Hậu Tín Đạt nghênh ngang bỏ đi, chửi ầm lên:
- Các người làm quan lúc nào không phải là đem cứt đái chụp lên đầu người khác, lúc nào giữ lại cho mình ăn chưa?
Thiếu nữ váy đỏ cười, thè lưỡi:
- Ông tôi nổi danh là Hình đại pháo của xưởng giấy, cái miệng của ông không biết đã đắc tội bao nhiêu người rồi...
Trương Khác cũng có phần lo lắng nhìn dòng nước đục ngàu dưới đê.
- Những người này chỉ biết kiếm tiền, thật sự xảy ra vấn đề gì thì sẽ đổ hết trách nhiệm lên đầu người khác.
Hình Kiến Quốc tức giận bất bình đi đến chỗ nhóm Hứa Hồng Bá:
- Hôm nay lại sắp mưa to, thật xin lỗi, không có tâm tư đánh vài ván với ông.
Nhìn Trương Khác, ông ta nghĩ thầm là thanh niên Hứa Hồng Bá dẫn đến, cũng không có tâm tư hỏi thanh niên này là ai.
- Dự báo thời tiết nói ngày hôm nay còn có thể có mưa to, hiện tại là mây nhẹ, tuy nhiên thời tiết thay đổi cũng mau...
Hứa Hồng Bá phụ họa một câu:
- Năm nay tình hình lũ các nơi đều rất nghiêm trọng!
- Tình huống của hồ Kim Sơn càng nghiêm trọng. Hồ Kim Sơn những năm gần đây, đại lượng bãi bùn quanh hồ đều bị bơm lên đồng ruộng, có dùng xây nhà xưởng. Xưởng giấy thuê một khu bãi bùn lớn để trồng xây, nói là làm chuẩn bị cho hạng mục bột giấy sau này... Những cái này trên thực tế sẽ khiến năng lực trữ nước lũ của hồ Kim Sơn giảm đi trên diện rộng.
Hình Kiến Quốc lo lắng nói.
Hứa Hồng Bá thấy vẻ mặt Trương Khác hơi nghi hoặc mới giải thích:
- Trước khi xưởng giấy chưa thành lập, xưởng trưởng Hình tham gia công tác phòng lụt của khu vực này. Sau khi xưởng giấy thành lập, xưởng trưởng Hình còn phụ trách công tác phòng lụt một đoạn thời gian.
Trương Khác gật đầu, thảo nào lão nhân này quen thuộc với công tác phòng lụt như vậy.
Trên mặt Hình Kiến Quốc không giấu nổi lo lắng nói:
- Sông Ẩm Mã là đường rút lũ chủ yếu của hồ Kim Sơn, nhưng công tác thanh lọc của thủy đạo sông Ẩm Mã nhiều năm đều chỉ biểu hiện trên mặt ngoài. Tình huống ứ đọng của sông Ẩm Mã rất nghiêm trọng, năng lực rút lũ của sông Ẩm Mã đã giảm xuống trên diện rộng. Nếu tiếp tục đổ mưa lớn, nước không rút được, chỉ sợ sẽ xảy ra hiện tượng úng ngập nghiêm trọng...
Trong khoảng thời gian này Hứa Hồng Bá ở lại Kim Sơn, mặc dù không trực tiếp đứng ra tham dự đàm phán tịnh cấu, nhưng có ở phía sau màn nắm rõ chút tình huống, ông nói:
- Mấy ngày trước vẫn luôn mưa to, cảm thấy công tác phòng lụt của sông Ẩm Mã hơi phiêu, xưởng trưởng Hình là người biết rõ, nói chuyện với ông ấy mấy ngày, chuyện khác cũng có chút sao nhãng.
Trương Khác xoay người nhìn lại, phía sau đê ngoại trừ nhà xưởng, còn có khu sinh hoạt của gần 2 vạn công nhân viên và gia thuộc. Trên lịch sử đã từng xảy ra ở đây, toàn lưu vực Tiểu Giang vào mùa hạ năm 98 tổng cộng hình thành chín đỉnh lũ lớn.
Mực nước của lưu vực Tiểu Giang cũng thủy chung bảo trì mức cao trên lịch sử. Nước của hồ Kim Sơn tóm lại phải mượn sông Ẩm Mã đế rút nước đến Tiểu Giang, mực nước Tiểu Giang duy trì ở mức cao, cũng làm suy yếu đi năng lực rút lũ của sông Ẩm Mã.
Khi tới đỉnh lũ, nếu không thể kịp thời chặn nước, thậm chí sẽ xảy ra hiện tượng hồng thủy chảy ngược.
Điều then chốt nhất, bất kể là Chu Cẩn Du hay là Triệu Hữu Luân, dù là Lương Vĩ Pháp vừa mới điều tới Kim Sơn, đều không biết gì đối với công tác phòng lụt của Kim Sơn, chỉ sợ bọn họ không dám coi trọng.
Trương Khác nghĩ đến hôm nay mời Triệu Hữu Luân đến khách sạn Thấm Viên gặp mặt, dẫn Hình Kiến Quốc đi gặp Triệu Hữu Luân có thể sẽ có sở trợ giúp. Đang muốn mở miệng nói với Hình Kiến Quốc thì chợt nghe Hình Kiến Quốc nói với thiếu nữ váy đỏ:
- Này này này, Bánh Trôi, nước bên đó chảy xiết, cháu chạy tới bên đó làm cái gì?
Thiếu nữ váy đỏ đứng ở bậc thang mọc đầy rêu xanh, nghe Hình Kiến Quốc lớn tiếng nói thì giật mình, bị trượt chân...
***
Thiếu nữ váy đỏ đang khom người bên thềm đá cởi giày xăng-̣đan thủy tinh, thò cẳng chân trắng nõn vào trong nước, chợt nghe ông mình lớn tiếng nói thì mũi chân điểm lên bậc thềm đá đầy rêu xanh bị trượt chân, trọng tâm bất ổn, lảo đảo muốn ngã vào trong nước. Cô sợ quá hét toáng lên.
Trương Khác chỉ cách thiếu nữ khoảng cách hai lần chiều dài cánh tay, bước chân tới kịp thời đưa tay nắm lấy thiếu nữ, nhưng không nghĩ đến thiếu nữ đã ổn định lại trọng tâm, trong hoảng loạn hơi kéo mạnh tay. Dưới chân Trương Khác đạp phải bùn, thân thể khống chế không được trượt thẳng xuống, vẫn là thiếu nữ vô ý thức nắm lấy cổ tay y, giúp Trương Khác hoãn lại, kịp thời nắm lấy mép đê, không có bị rớt cả người vào trong nước, nhưng hơn nửa người bị nhúng vào nước.
Trương Khác chật vật bơi vào bờ, quần cùng áo sơmi ngắn tay bị ướt dính hết lên người, y vội vàng lấy ĐTDĐ tắt máy tháo pin ra. Tính năng không thấm nước của ĐTDĐ cao đoan của Cẩm Hồ vẫn chưa phải rất lý tưởng.
Thiếu nữ hoảng loạn nhảy lên đê, cô không có chuyện gì, còn kéo giúp Trương Khác bò lên đê. Nhìn dáng dấp chật vật của Trương Khác, cô hổ thẹn, lúng túng nói:
- Chân tôi dính bùn, định thò xuống nước rửa. ..
Cô vén váy lên, lộ ra cẳng chân trắng trẻo cho Trương Khác nhìn, cẳng chân cùng đầu gối bị dính vài giọt bùn, là bị bắn vào khi đi qua khu bằng hộ.
May mà đây là thượng du thoát nước bẩn của xưởng giấy, nước mặc dù hơi đục, nhưng cũng sẽ không khiến người quá khó chịu, Trương Khác chỉ có thể cười khổ:
- Còn phải cảm ơn cô đã kéo tôi lên.
Thiếu nữ đỏ mặt, nhìn bộ dạng Trương Khác ướt nhem chật vật, cũng không biết phải làm cái gì mới tốt.
- Người ướt hết rồi, đến nhà tôi thay đồ khác đi. Bộ đồ này cởi ra để Bánh Trôi giặt cho.
Hình Kiến Quốc quay đầu lại trừng mắt với cháu gái, lên giọng dạy bảo:
- Không có việc đứng cạnh sông làm gì?
- Nếu không phải ông nói lớn tiếng, cháu có bị sợ rơi xuống nước không?
Thiếu nữ Hình Văn Lệ có vẻ không sợ ông mình, cũng phùng má lên tranh luận, đột nhiên cô thấy khuỷu tay Trương Khác có vết máu, mới giật mình khẽ thốt lên:
- A, chảy máu rồi?
Trương Khác giơ tay lên nhìn, đã bị rách da. Nếu không phải được nhắc nhở, y cũng không cảm giác được đau, lúc này lại cảm thấy đau rát. Hứa Hồng Bá nhìn thoáng qua, nói:
- Về khách sạn bôi chút thuốc đỏ là được.
Trương Khác lau khô pin rồi bỏ vào ĐTDĐ, khởi động máy báo cho Phó Tuấn lái xe đến bên này đón y.
Điện thoại của Trương Khác vô cớ tắt đi, bên kia Phó Tuấn cũng biết, nên đang lái xe chạy về bên này rồi.
- Xưởng trưởng Hình, vừa mới nghe ông nói tình hình phòng lụt của hồ Kim Sơn ngày hôm nay rất nghiêm trọng.
Trương Khác nói với Hình Kiến Quốc:
- Tôi cùng với thầy Hứa đang ở khách sạn Thấm Viên bờ bên kia sông, một lát nữa sẽ có xe đón chúng tôi. Thị trưởng Triệu Hữu Luân buổi trưa sẽ đến khách sạn Thấm Viên. Về công tác phòng lụt, ông xem có thể đi theo chúng tôi rồi phản ánh mấy vấn đề này với thị trưởng Triệu được không?
/1170
|