Trương Tường Tường cũng thật không ngờ khi Chung Thủy Linh quyết tâm thì khí thế cũng không hề thua kém người khác chút nào, càng không ngờ cô thật sự dám nói những lời này với mình.
“Chung Thủy Linh, thật đúng là không nhìn ra, cô cũng không sợ tôi sẽ khiến studio của cô không thể hoạt động sao?” Trương Tường Tường nói vô cùng hèn hạ, quả thật cô ta có khả năng làm như vậy, thật ra lúc trước khi lựa chọn tiếp cận cô thì cô ta đã nghĩ rất đơn giản, chính là muốn thông qua khống chế cô để khống chế Tô Cẩn Nghiêm.
“Vì vậy đây là chị Trương đang uy hiếp sao.” Trái lại Chung Thủy Linh cũng không hề để ý đến uy hiếp này của cô ta, bởi vì đối với cô mà nói, chuyện này vốn dĩ không phải là một sự lựa chọn, cô hiểu rất rõ mục tiêu của mình, cũng rất rõ ràng điều mình muốn là gì. Mặc dù cô nói rất để ý đến sự nghiệp của mình, nhưng nếu đem so sánh với Tô Cẩn Nghiêm, cô sẵn sàng vứt bỏ những điều này. Về phần mấy người Tiểu Đào và Linda, cô cũng không lo lắng quá nhiều, nếu như bên này của cô thật sự thất bại không cách nào hoạt động tiếp nữa, cô vẫn có thể xin Tô Cẩn Nghiêm giúp đỡ, lấy quan hệ và địa vị của Tô Cẩn Nghiêm ở Giang Thành, cô không tin sẽ không có người nào bằng lòng cho cô chút thể diện, hơn nữa nói đến quan hệ và thực lực của Tô Cẩn Nghiêm, đừng nói là tại Giang Thành, cho dù đặt ở trong nước hiện giờ cũng là số một số hai, nếu như nhà họ Tô thật sự muốn đối phó với một người nào đó, cho dù cô ta là ai, bối cảnh vững chắc đến nhường nào, là thắng hay thua thật sự cũng không thể nói trước được. Sở dĩ bây giờ có hơi bị Trương Tân Thành dắt mũi và kiêng kỵ khắp nơi, chủ yếu là vì lo lắng chuyện này bị khơi ra, không nói đến việc gây ra tai tiếng cho nhà họ Tô, mà điều bọn họ không bằng lòng và không mong muốn nhìn thấy là Tô Cẩn Nghiêm bị tổn thương.
Đương nhiên, hai ngày nay cô cũng tổng hợp lại suy nghĩ một chút, thật ra Trương Tân Thành cũng không dám tùy tiện nhận nhau với Cẩn Nghiêm, lấy thân phận và địa vị của ông ta, chắc hẳn cũng không muốn bị khơi ra chuyện như vậy. Hơn nữa, chắc chắn điều này sẽ ảnh hưởng đến hình tượng của ông ta, nghĩ như vậy, cho nên loại tâm trạng khẩn trương khi biết rõ thân phận của Trương Tân Thành lúc trước đã được xoa dịu không ít. Hơn nữa cô cũng nhận ra một điều, với thân phận này của ông ta, thật ra ông ta sẽ không tùy tiện làm ra bất kỳ chuyện gì khác thường, nếu không cũng sẽ không đến nỗi phải chờ đợi nhiều năm như vậy, cũng không đến nỗi phải móc nối tìm cô và ông cụ Tô.
“Chị Trương, những lời này của chị căn bản không uy hiếp tôi được, cho dù chị có thể khiến cho studio của tôi không hoạt động được nữa thì cũng không quan trọng, cùng lắm là tôi từ bỏ mà thôi, đơn giản như vậy đã có thể giải quyết chuyện này, tôi cũng không còn phải chịu sự khống chế của chị nữa, chị thích thế nào đều được, tôi không có vấn đề gì.” Chung Thủy Linh nói xong lời đó rồi mở cửa đi vào phòng.
Nghe thấy cô nói như vậy, Trương Tường Tường bên kia điện thoại di động im lặng hồi lâu, sau đó mới nói với Chung Thủy Linh ở bên này điện thoại di động: “Chung Thủy Linh, tôi thật sự nhìn không ra, cô đúng là không đơn giản, còn khó chơi hơn tôi nghĩ rất nhiều.”
“Tôi coi như lời này của chị Trương là lời khen tôi.” Giọng nói của Chung Thủy Linh cũng không lớn, nhưng trong đó lại chất chứa kiên quyết như vậy rõ ràng như vậy.
“Hừ.” Trương Tường Tường hừ lạnh một tiếng, cầm điện thoại, bỗng chốc không nói lời nào.
Thấy cô ta không nói lời nào, đột nhiên Chung Thủy Linh nghĩ đến đề nghị gì đó: “Thật ra giữa chúng ta mà nói, cũng không cần phải đối đầu, có lẽ chúng ta có thể hợp tác, chỉ cần chị bằng lòng.”
“Hợp tác?” Trương Tường Tường cảm thấy hơi bất ngờ với đề nghị này của Chung Thủy Linh, lại càng cảm thấy hơi hài hước, cô có cái gì đáng giá để bàn chuyện hợp tác với tôi sao?
Chung Thủy Linh đứng trước cửa sổ trong căn phòng nhìn dòng xe cộ và người đi đường qua lại, cầm điện thoại di động nói: “Nếu như tôi đoán không sai, hẳn là chị Trương cũng không muốn để cho ba mình và Cẩn Nghiêm nhận nhau.” Dù sao cũng không có ai hào phóng đến mức dễ dàng chấp nhận ba mình đột nhiên có thêm một người con do người phụ nữ khác sinh ra. Cô có suy nghĩ như vậy cũng vì chắc chắn phản ứng đầu tiên theo bản năng của người bình thường khi gặp chuyện này sẽ là như vậy, mặc kệ Trương Tường Tường là ảnh hậu quốc tế hay đã cầm vô số giải thưởng trong nước, ngoài thân phận diễn viên ra thì suy cho cùng cô ta cũng chỉ là một người bình thường mà thôi, từ sau khi bị người ta kéo xuống khỏi đỉnh cao, thật ra suy nghĩ đã không có gì khác với người bình thường rồi. Nếu đã vậy, tất nhiên cô ta cũng không bằng lòng cho Trương Tân Thành nhận lại Tô Cẩn Nghiêm, cho nên tám mươi phần trăm mục đích trước đó cô ta tiếp cận mình chính là muốn ngăn cản chuyện này, nhưng mà thủ đoạn cũng không cao siêu cho lắm.
Nhưng mà mặc kệ thủ đoạn của cô ta cao siêu hay không cao siêu, nếu mục đích của bọn họ đã giống nhau, hai người đều không muốn để cho Trương Tân Thành nói chuyện này cho Tô Cẩn Nghiêm, như vậy cho dù giữa bọn họ có nhiều mâu thuẫn hơn nữa hay nhìn thấy đối phương sẽ khó chịu nhường nào, chỉ vì mục đích này, bọn họ đã có thể hợp tác với nhau rồi, so với hợp tác với một người không chắc chắn có thể đối phó chuyện này hay không, còn không bằng tìm một người có cùng mục đích và mục tiêu giống mình, hai người cùng nhau dốc sức khiến chuyện này trở nên đơn giản hơn.
“Rõ ràng hai chúng ta đều không muốn để cho Trương Tân Thành nhận Cẩn Nghiêm, vì sao chúng ta không cùng hợp tác, có lẽ lập trường của chúng ta khác nhau, nhưng ít nhất mục đích là giống nhau, không có điều kiện nào thích hợp để hợp tác hơn điều kiện này.” Quả thật Chung Thủy Linh đã từng nghĩ muốn hợp tác với Trương Tường Tường, so với một mình mình lo lắng lúc nào đó Trương Tân Thành sẽ để lộ chuyện này, lo lắng lúc nào đó Tô Cẩn Nghiêm sẽ biết chuyện này, còn không bằng hợp tác với Trương Tường Tường, ít nhất cô có thể hiểu sơ bộ và nhanh nhất tình hình bên phía Trương Tân Thành, có hiểu biết như vậy thì có thể chuẩn bị sẵn sàng đối phó.
Trương Tường Tường nghe cô nói như vậy, cũng có hơi bị cô thuyết phục rồi, quả thật mục đích của cô ta và cô là giống nhau, cô ta không thể để cho ba mình nhận một đứa con trai về làm anh mình, chứ đừng nói đến mẹ không cam lòng. Hơn nữa, nghe ý tứ vừa rồi của Chung Thủy Linh, bên phía bọn họ cũng không muốn chuyện này bị vạch trần, cô ta cũng không quan tâm sau khi Tô Cẩn Nghiêm biết chuyện này sẽ phải chịu tổn thương hoặc có phản ứng như thế nào, điều cô ta quan tâm hơn cả là nếu chuyện này bị vạch trần ra thì đó cũng không phải là sự lựa chọn sáng suốt cho cô ta, mẹ cô ta và cả ba cô ta.
Nghĩ như vậy, dường như hợp tác mà Chung Thủy Linh vừa mới nói trở nên vô cùng cần thiết và đáng tin.
Thấy cô ta không nói lời nào, Chung Thủy Linh cũng không ép cô ta đưa ra quyết định, chỉ nói: “Có hợp tác hay không thì tùy chị quyết định, nhưng tôi muốn nói, liên quan đến công việc, chị cũng không cần phải nghĩ đủ mọi loại biện pháp để giam chân và uy hiếp tôi, những điều này tôi đều không quan tâm cũng không sợ hãi, cùng lắm thì không hợp tác, cùng lắm thì bồi thường tiền, đương nhiên, tôi cảm thấy chắc hẳn chị Trương cũng không để ý đến số tiền kia đâu.”
Trương Tường Tường ở bên kia im lặng một lát, khi Chung Thủy Linh cho rằng cô ta sẽ lên tiếng từ chối, lại nghe thấy Trương Tường Tường ở bên kia điện thoại nói: “Được, chúng ta hợp tác!”
“Chung Thủy Linh, thật đúng là không nhìn ra, cô cũng không sợ tôi sẽ khiến studio của cô không thể hoạt động sao?” Trương Tường Tường nói vô cùng hèn hạ, quả thật cô ta có khả năng làm như vậy, thật ra lúc trước khi lựa chọn tiếp cận cô thì cô ta đã nghĩ rất đơn giản, chính là muốn thông qua khống chế cô để khống chế Tô Cẩn Nghiêm.
“Vì vậy đây là chị Trương đang uy hiếp sao.” Trái lại Chung Thủy Linh cũng không hề để ý đến uy hiếp này của cô ta, bởi vì đối với cô mà nói, chuyện này vốn dĩ không phải là một sự lựa chọn, cô hiểu rất rõ mục tiêu của mình, cũng rất rõ ràng điều mình muốn là gì. Mặc dù cô nói rất để ý đến sự nghiệp của mình, nhưng nếu đem so sánh với Tô Cẩn Nghiêm, cô sẵn sàng vứt bỏ những điều này. Về phần mấy người Tiểu Đào và Linda, cô cũng không lo lắng quá nhiều, nếu như bên này của cô thật sự thất bại không cách nào hoạt động tiếp nữa, cô vẫn có thể xin Tô Cẩn Nghiêm giúp đỡ, lấy quan hệ và địa vị của Tô Cẩn Nghiêm ở Giang Thành, cô không tin sẽ không có người nào bằng lòng cho cô chút thể diện, hơn nữa nói đến quan hệ và thực lực của Tô Cẩn Nghiêm, đừng nói là tại Giang Thành, cho dù đặt ở trong nước hiện giờ cũng là số một số hai, nếu như nhà họ Tô thật sự muốn đối phó với một người nào đó, cho dù cô ta là ai, bối cảnh vững chắc đến nhường nào, là thắng hay thua thật sự cũng không thể nói trước được. Sở dĩ bây giờ có hơi bị Trương Tân Thành dắt mũi và kiêng kỵ khắp nơi, chủ yếu là vì lo lắng chuyện này bị khơi ra, không nói đến việc gây ra tai tiếng cho nhà họ Tô, mà điều bọn họ không bằng lòng và không mong muốn nhìn thấy là Tô Cẩn Nghiêm bị tổn thương.
Đương nhiên, hai ngày nay cô cũng tổng hợp lại suy nghĩ một chút, thật ra Trương Tân Thành cũng không dám tùy tiện nhận nhau với Cẩn Nghiêm, lấy thân phận và địa vị của ông ta, chắc hẳn cũng không muốn bị khơi ra chuyện như vậy. Hơn nữa, chắc chắn điều này sẽ ảnh hưởng đến hình tượng của ông ta, nghĩ như vậy, cho nên loại tâm trạng khẩn trương khi biết rõ thân phận của Trương Tân Thành lúc trước đã được xoa dịu không ít. Hơn nữa cô cũng nhận ra một điều, với thân phận này của ông ta, thật ra ông ta sẽ không tùy tiện làm ra bất kỳ chuyện gì khác thường, nếu không cũng sẽ không đến nỗi phải chờ đợi nhiều năm như vậy, cũng không đến nỗi phải móc nối tìm cô và ông cụ Tô.
“Chị Trương, những lời này của chị căn bản không uy hiếp tôi được, cho dù chị có thể khiến cho studio của tôi không hoạt động được nữa thì cũng không quan trọng, cùng lắm là tôi từ bỏ mà thôi, đơn giản như vậy đã có thể giải quyết chuyện này, tôi cũng không còn phải chịu sự khống chế của chị nữa, chị thích thế nào đều được, tôi không có vấn đề gì.” Chung Thủy Linh nói xong lời đó rồi mở cửa đi vào phòng.
Nghe thấy cô nói như vậy, Trương Tường Tường bên kia điện thoại di động im lặng hồi lâu, sau đó mới nói với Chung Thủy Linh ở bên này điện thoại di động: “Chung Thủy Linh, tôi thật sự nhìn không ra, cô đúng là không đơn giản, còn khó chơi hơn tôi nghĩ rất nhiều.”
“Tôi coi như lời này của chị Trương là lời khen tôi.” Giọng nói của Chung Thủy Linh cũng không lớn, nhưng trong đó lại chất chứa kiên quyết như vậy rõ ràng như vậy.
“Hừ.” Trương Tường Tường hừ lạnh một tiếng, cầm điện thoại, bỗng chốc không nói lời nào.
Thấy cô ta không nói lời nào, đột nhiên Chung Thủy Linh nghĩ đến đề nghị gì đó: “Thật ra giữa chúng ta mà nói, cũng không cần phải đối đầu, có lẽ chúng ta có thể hợp tác, chỉ cần chị bằng lòng.”
“Hợp tác?” Trương Tường Tường cảm thấy hơi bất ngờ với đề nghị này của Chung Thủy Linh, lại càng cảm thấy hơi hài hước, cô có cái gì đáng giá để bàn chuyện hợp tác với tôi sao?
Chung Thủy Linh đứng trước cửa sổ trong căn phòng nhìn dòng xe cộ và người đi đường qua lại, cầm điện thoại di động nói: “Nếu như tôi đoán không sai, hẳn là chị Trương cũng không muốn để cho ba mình và Cẩn Nghiêm nhận nhau.” Dù sao cũng không có ai hào phóng đến mức dễ dàng chấp nhận ba mình đột nhiên có thêm một người con do người phụ nữ khác sinh ra. Cô có suy nghĩ như vậy cũng vì chắc chắn phản ứng đầu tiên theo bản năng của người bình thường khi gặp chuyện này sẽ là như vậy, mặc kệ Trương Tường Tường là ảnh hậu quốc tế hay đã cầm vô số giải thưởng trong nước, ngoài thân phận diễn viên ra thì suy cho cùng cô ta cũng chỉ là một người bình thường mà thôi, từ sau khi bị người ta kéo xuống khỏi đỉnh cao, thật ra suy nghĩ đã không có gì khác với người bình thường rồi. Nếu đã vậy, tất nhiên cô ta cũng không bằng lòng cho Trương Tân Thành nhận lại Tô Cẩn Nghiêm, cho nên tám mươi phần trăm mục đích trước đó cô ta tiếp cận mình chính là muốn ngăn cản chuyện này, nhưng mà thủ đoạn cũng không cao siêu cho lắm.
Nhưng mà mặc kệ thủ đoạn của cô ta cao siêu hay không cao siêu, nếu mục đích của bọn họ đã giống nhau, hai người đều không muốn để cho Trương Tân Thành nói chuyện này cho Tô Cẩn Nghiêm, như vậy cho dù giữa bọn họ có nhiều mâu thuẫn hơn nữa hay nhìn thấy đối phương sẽ khó chịu nhường nào, chỉ vì mục đích này, bọn họ đã có thể hợp tác với nhau rồi, so với hợp tác với một người không chắc chắn có thể đối phó chuyện này hay không, còn không bằng tìm một người có cùng mục đích và mục tiêu giống mình, hai người cùng nhau dốc sức khiến chuyện này trở nên đơn giản hơn.
“Rõ ràng hai chúng ta đều không muốn để cho Trương Tân Thành nhận Cẩn Nghiêm, vì sao chúng ta không cùng hợp tác, có lẽ lập trường của chúng ta khác nhau, nhưng ít nhất mục đích là giống nhau, không có điều kiện nào thích hợp để hợp tác hơn điều kiện này.” Quả thật Chung Thủy Linh đã từng nghĩ muốn hợp tác với Trương Tường Tường, so với một mình mình lo lắng lúc nào đó Trương Tân Thành sẽ để lộ chuyện này, lo lắng lúc nào đó Tô Cẩn Nghiêm sẽ biết chuyện này, còn không bằng hợp tác với Trương Tường Tường, ít nhất cô có thể hiểu sơ bộ và nhanh nhất tình hình bên phía Trương Tân Thành, có hiểu biết như vậy thì có thể chuẩn bị sẵn sàng đối phó.
Trương Tường Tường nghe cô nói như vậy, cũng có hơi bị cô thuyết phục rồi, quả thật mục đích của cô ta và cô là giống nhau, cô ta không thể để cho ba mình nhận một đứa con trai về làm anh mình, chứ đừng nói đến mẹ không cam lòng. Hơn nữa, nghe ý tứ vừa rồi của Chung Thủy Linh, bên phía bọn họ cũng không muốn chuyện này bị vạch trần, cô ta cũng không quan tâm sau khi Tô Cẩn Nghiêm biết chuyện này sẽ phải chịu tổn thương hoặc có phản ứng như thế nào, điều cô ta quan tâm hơn cả là nếu chuyện này bị vạch trần ra thì đó cũng không phải là sự lựa chọn sáng suốt cho cô ta, mẹ cô ta và cả ba cô ta.
Nghĩ như vậy, dường như hợp tác mà Chung Thủy Linh vừa mới nói trở nên vô cùng cần thiết và đáng tin.
Thấy cô ta không nói lời nào, Chung Thủy Linh cũng không ép cô ta đưa ra quyết định, chỉ nói: “Có hợp tác hay không thì tùy chị quyết định, nhưng tôi muốn nói, liên quan đến công việc, chị cũng không cần phải nghĩ đủ mọi loại biện pháp để giam chân và uy hiếp tôi, những điều này tôi đều không quan tâm cũng không sợ hãi, cùng lắm thì không hợp tác, cùng lắm thì bồi thường tiền, đương nhiên, tôi cảm thấy chắc hẳn chị Trương cũng không để ý đến số tiền kia đâu.”
Trương Tường Tường ở bên kia im lặng một lát, khi Chung Thủy Linh cho rằng cô ta sẽ lên tiếng từ chối, lại nghe thấy Trương Tường Tường ở bên kia điện thoại nói: “Được, chúng ta hợp tác!”
/300
|