Hôm nay Thẩm Mộng Lan mặc một bộ thang phục công sở màu trắng như tuyết.
Thân trên mặc áo vest, bên dưới mặc quần âu rộng, nội y mặc bó sát làm lộ rõ đường cong trên cơ thể, để hở ra một mảng lớn trắng như tuyết trướcngực, rất quyến rũ.
Tâm tình của cô có chút phức tạp, sắc mặt đỏ hồng, có chút xấu hổ.
Mà thần thái của cô ấy vô cùng cẩn trọng, đôi mắt to bình thường hút hồn, hôm nay cũng trở lên mơ hồ bất định.
Cô nhịn không được liếc nhìn Trần kinh một cái, nhưng rất nhanh vội quay đi.
Trần Kinh ngồi đối diện cô ấy, cau mày chăm chú nhìn hai phương án mà Thẩm Mộng Lan chuẩn bị tỉ mỉ.
Hôm nay hắn mặc bộ áo choàng xanh thẫm, nhìn cả người toát lên vẻ phóng khoáng, đầy sự quyến rũ của người đàn ông chín chắn.
Tuy nhiên Thẩm Mộng Lan đều không nhìn thấy những điều này, cô ta vẫn đang rất tức giận.
Cô ấy hận sao mình lại vô dụng thế, rõ ràng lúc một mình, có thể chửi rủa Trần Kinh, Trần Kinh vũ phu, Trần Kinh là động vật máu lạnh không có tình người, là loại biến thái thích hành hạ người. Lời gì cũng có thể chửi được.
Nhưng đến khi gọi điện cho Trần Kinh, hoặc là giống như bây giờ lúc trực tiếp mặt đối mặt, Thẩm Mộng Lan không khống chế được sợ hãi, nói chuyện cũng không nhìn thấy khí thế thường ngày, trở nên nơm nớp lo sợ.
Trần Kinh có gì đáng sợ sao? Trên tay mình còn nắm được nhược điểm của hắn,tự mình ép mình, cùng lắm thì cá chết lưới rách.
Chẳng lẽ mình đã phải trả một cái giá rất lớn, lại không đạt được gì, ngược lại trước mặt người ta còn không ngẩng đầu lên được?
Đây là đạo lý gì chứ?
Nếu nói không ngẩng đầu lên được, cũng phải là Trần Kinh không ngẩng đầu lên được. Hắn không phải là được quảng cáo là lãnh đạo xuất sắc nhất ở Sở Giang sao?
Nhưng đêm hôm đó hắn đã làm gì? Đó chính là bạo gian, là hành động của cầm thú, hắn dựa vào cái gì mà dương dương tự đắc trước mặt mình, còn dám tỏ ra bộ dáng đệ nhất thiên hạ?
Thẩm Mộng Lan nghĩ như vậy, cô ta liền thẳng người lên một chút, sắc mặt cũng bình tĩnh hơn rất nhiều.
Cô tự tuyên bố, không cần biết thế nào. Về mặt khí thế không được thua, chính mình vứtt đi tôn nghiêm, thì cũng tự mình tìm lại, tuyệt đối không thể để đồ bạo lực Trần kinh coi thường được.
-Cô định làm những trò hoang đường gì?
Trần Kinh đột nhiên nói, hắn ném hai tập tài liệu lên mặt bàn, trừng mắt nhìn Thẩm Mộng Lan,
-Cô có thể động não một chút không? Có thể để tâm một chút không? Cô xem cô làm cái quái gì đây?
Thẩm Mộng Lan ngẩn người, mặt biến sắc, nói:
-Trần…bí thư Trần, sao thế? Cái này không được sao? Tôi đều theo yêu cầu…yêu cầu của ngài để làm…
Trần Kinh trừng mắt nhìn cô ta nói:
-Cô nói tử tế một chút không được sao? Có phải cô là sinh ra đã nói lắp?
Mặt Thẩm Mộng Lan bỗng chốc đỏ bừng, trong lòng dâng lên một cỗ lửa giận.
-Vũ phu chính là vũ phu. Một chút giáo dưỡng đều không có, anh mới là trời sinh nói lắp ấy!
Thẩm Mộng Lan mắng thầm, cô kinh ngạc một lúc lâu mới mở miệng, giọng không tự chủ được thay đổi mềm nhũn nói:
-Bí thư Trần, hai bản kế hoạch này vấn đề ở đâu? Hy vọng ngài có thể chỉ rõ!
Trần Kinh nhìn chằm chằm Thẩm Mộng Lan, nhìn mặt cô trước, sau đó nhìn xuống, Thẩm Mộng Lan giật mình, hai tay mất tự nhiên che lấy ngực, ánh mắt lộ vẻ kinh hoàng.
Trần Kinh cau mày hừ nhẹ một tiếng, chỉ lên hai tập tài liệu nói:
-Tôi bảo cô làm là phương án phá sản và phương án đầu tư, hai cái này của cô là cái thứ gì? Cô luôn mồm nhắc tới Tỉnh ủy và Ủy ban nhân dân tỉnh? Toàn bộ tài liệu làm giống như tiểu thuyết, bên trong toàn oán khí.
Cô là định ra oai với chính quyền sao? Hay là muốn thị uy với cá nhân nào? Tài liệu này của cô cũng được coi là phương án nghiêm túc?
Thẩm Mộng Lan ngẩn người lấy lại bình tĩnh nói:
-Bí thư Trần, ngài để tôi làm hai phương án này mục đích không phải là tạo áp lực với chính quyền hay sao? Tôi… tôi chính là làm theo ý đó!
Trần Kinh vỗ bàn, cơn giận bốc lên nói:
-Ai bảo với cô là để tạo áp lực với Tỉnh Ủy và Ủy Ban nhân dân? Cô ăn nói bậy bạ, xem ra cái miệng của cô chỉ giỏi đổ thêm dầu vào lửa, bịa đặt sự thật. Tôi thực sự không hiểu. Với chỉ số thông minh như vậy, sao cô có thể vào được tập đoàn Vạn Hải, cũng chẳng trách tập đoàn Vạn Hải đến giờ vẫn là tập đoàn nát bét
Là bởi vì cô thực sự rất ngu xuẩn!
Thẩm Mộng Lan sắc mặt vô cùng khó coi, cúi đầu xuống. Đã mấy lần định cãi lại Trần Kinh, thậm chí còn tỏ rõ thái độ với Trần Kinh. Nhưng chung quy thân thể của cô không nghe đại não chỉ huy, càng không dám có chút động tĩnh gì.
-Làm lại, làm lại toàn bộ. Phải khách quan, phải cẩn thận, nghiêm túc, phải thực sự cầu thị. Cô cần phải đưa ra tất cả phương án sắp xếp lại tập đoàn Vạn Hải sau khi phá sản, hoặc là phải là chuẩn bị cho việc phá sản, chuẩn bị trọng tâm đầu tư, phải làm lại với thái độ như vậy!
Trần Kinh nói.
Hắn đứng dậy, lấy tay chỉ Thẩm Mộng Lan:
-Cho cô một tuần, làm lại! Nếu làm không được, vậy thì đi đời!
Trần Kinh nói xong, đứng dậy quay đầu đi ra cửa, đóng cửa rầm một tiếng.
Thẩm Mộng Lan sững sờ kinh ngạc, ánh mắt vẫn nhìn ra cửa chằm chằm, thật lâu sau mới lấy lại hơi bình thường.
Một lúc lâu sau cô ấy mới hoàn hồn.
Cơn phẫn nộ lên, đem cà phê trên bàn hất hết xuống đất, còn hung hăng dùng chân dẫm lên vài cái:
-Có gì mà ghê ghớm? Ở trước mặt phụ nữ giễu võ giương oai có bản lĩnh gì? Ta giẫm chết ngươi, giẫm chết ngươi!Cô dùng sức dẫm nát những mảnh sứ trên thảm, trong đầu lại nghĩ đang dẫm lên mặt Trần Kinh, trong lòng cảm thấy thật thoải mái dễ chịu trước nay chưa hề có.
Cô ấy cảm thấy trước đây mình đã bị mù, sao lại có thể nhìn trúng Trần Kinh, còn tự mình dâng cho người ta, người này thực sự không phải đàn ông, chính là đồ vũ phu, một thằng khốn kiếp.
-Ầm!
Cửa đột nhiên bị đẩy ra, Thẩm Mộng Lan ngẩng đầu nhìn lên, sắc mặt chợt thay đổi hét lên một tiếng.
-Trần…Bí thư trần ngài…!
Trần Kinh chằm chằm nhìn Thẩm Mộng Lan, ánh mắt rất lạnh, Thẩm Mộng Lan cảm thấy hai chân mình đang run, tay không tự chủ cũng run lên, chỉ chút nữa là sụp đổ.
Trần Kinh bước nhanh đến chỗ ngồi, cầm công văn trên bàn lên, lạnh lùng liếc Thẩm Mộng Lan một cái:
-Cô kêu cái quỷ gì? Ban ngày có quỷ à?
-Không, không có gì, Trần…bí thư Trần, vừa nãy tôi không cẩn thẩn làm vỡ cốc rồi!
Thẩm Mộng Lan nói, sắc mặt tái nhợt!
Trần Kinh hừ thầm một câu:
-Thần kinh
Sau đó một lần nữa đi ra, thuận tay đóng cửa lại.
Thẩm Mộng Lan thở dài một hơi, ngã ngồi xuống ghế, tay vỗ nhẹ ngực, vừa rồi bị dọa cho gần chết.
Thật không ngờ anh ta đi ra ngoài rồi lại quay lại, thật sự là quá nham hiểm, may mắn vừa rồi những lời vừa nói không bị…
-À, vừa nãy tên vũ phu kia nói mình là gì? Nói mình thần kinh?
Thẩm Mộng Lan nghiến răng:
-Anh ta mới là thần kinh ấy, cả nhà anh ta đều là thần kinh!
Bất quá lần này cô ấy không dám nói to, lẩm bẩm trong miệng vài câu. Mắt lại quay ra nhìn cửa.
Sau một lúc lâu ngoài cửa không có động tĩnh, cô lấy tài liệu trên bàn cho vào túi xách, lấy máy ảnh trong túi ra.
Hai tay cô run rẩy, đem máy ảnh ra xem, từng bức ảnh bên trong.
Nhìn một lúc, mặt và tai cô đều đỏ lên, hận không thể đào lỗ chui xuống.
Thật sự là ti tiện, Mình thật sự ti tiện sao? Nội tâm Thẩm Mộng Lan tranh đấu kịch liệt.
Cuối cùng, Cô
-Xoạt
Dùng tay bẻ đem thẻ nhớ bên trong, dùng răng cắn ra làm bốn mảnh, một mảnh vứt trong bồn cầu nhà vệ sinh, một mảnh vứt vào thùng rác. Vẫn còn một mảnh cô lại ném vào trong bồn cầu nhà vệ sinh, mảnh cuối cùng…
Cô nhẹ nhàng đặt bên trong cốc cà phê Trần Kinh vừa uống.
Làm xong hết thảy, sức lực toàn thân cũng tiêu hết, cô ngồi trên sô pha như pho tượng đã hóa đá.
…
Tập đoàn Vạn Hải tỉnh Sở Giang mời họp báo, Chủ tịch tập đoàn Vạn Hải đang trả lời phỏng vấn của các phóng viên trong buổi họp báo.
Xét thấy tập đoàn Vạn Hải đã vi phạm quy định của một doanh nghiệp không theo kịp guồng quay cạnh tranh, Vạn Hải đã cân nhắc hai phương án xử lý.
Một phương án là sẽ đàm phán cùng Ủy ban nhân dân tỉnh, trả lại mấy doanh nghiệp đã thu mua trước đây cho chính quyền, tập đoàn Vạn Hải chấp nhận thua lỗ một trăm triệu chuyển nhượng lại nhà máy kéo Lam Phi và nhà máy hóa chất Sở Thành, để chính quyền thực hiện thu mua.
Một phương án khác.Tập đoàn vạn hải cân nhắc Vạn Hải tuyên bố phá sản, đem toàn bộ đất đai hiện có, nhà xưởng và nguồn tài nguyên bán lại cho các doanh nghiệp khác với giá thấp, Trụ sở chính của tập đoàn và nhà máy chính ở Sở Giang sẽ ngừng hoạt động.
Đồng thời, Thẩm Mộng Lan còn nhắc tới, sau khi tập đoàn Vạn Hải ở Sở Thành chấm dứt hoạt động, sẽ tính toán chuyển trung tâm đến Kinh Giang thành lập một tập đoàn mới. Làm việc đó để cho tập đoàn Vạn Hải thoát khỏi hiện trạng bị nghi ngờ. Để cho Vạn hải không bị các phần tử ngoài vòng pháp luật quấy rối, không có biện pháp tiếp tục hoạt động bình thường.
Thẩm Mộng Lan đem tin tức này tung ra, toàn bộ Sở Giang chấn động, chỉ trong một đêm. Tin tức này đã lan truyền khắp Tỉnh Sở Giang.
Mà các xí nghiệp đến từ các nơi trên cả nước cũng tập hợp ở Sở Giang, đều tiến hành điều tra phỏng vấn chuyện này, các ban ngành của Tỉnh nhất thời trở thành tiêu điểm của giới truyền thông.
Mà môi trường đầu tư và tình trạng bảo hộ quyền lợi đối với người đầu tư của Tỉnh Sở Giang cũng bắt đầu bị truyền thông và mạng internet bàn luận sôi nổi.
Một nhà đầu tư bên ngoài, đầu tư mười tỉ tiến quân vào Sở Giang, kinh doanh vừa vặn ba năm, tự nhiên đề xuất lỗ vốn, chuẩn bị bỏ chạy, Vậy Sở Giang đến tột cùng là môi trường đầu tư gì?
Sở Giang đến tột cùng có đảm bảo lợi ích cho nhà đầu tư hay không? Với hai câu hỏi trên, Tỉnh Sở Giang đối diện với hai dấu chấm hỏi lớn.
Mà Kinh Giang cũng bị chú ý vì chuyện này.
Thành phố Kinh Giang vừa ra một chính sách thu hút đầu tư mới mẻ, Thẩm Mộng Lan đã biểu lộ rõ ý đồ từ bỏ Sở Thành lao tới Kinh Giang, hơn nữa cô ta còn hứa không từ bỏ thị trường Trung Nguyên, vô tình làm cho Kinh Giang trong chốc lát trở thành tiêu điểm cho giới truyền thông chú ý.
Thậm chí truyền thông Sở Giang còn biểu thị có khả năng Kinh Giang vụng trộm câu dẫn, khiến cho các xí nghiệp của Sở Giang có ý định chuyển đầu tư sang Kinh Giang.
Ngay tại thời điểm mọi người đang bàn luận sôi nổi, phân vân, Ủy ban nhân dân thành phố đã lên tiếng.
Ủy ban nhân dân thành phố Kinh Giang bày tỏ, bọn họ chưa từng nghe thấy tập đoàn Vạn Hải có kế hoạch như vậy, càng không tồn tại việc Kinh Giang tiếp xúc với tập đoàn Vạn Hải, chính vì vậy việc câu dẫn chỉ là tin đồn vớ vẩn, không đúng sự thật.
Nhưng ủy ban nhân dân thành phố Kinh Giang cũng bày tỏ, tập đoàn vạn Hải nếu có hứng thú đối với Kinh Giang, việc này mang tính khích lệ rất lớn đối với công tác khuyến khích đầu tư của Kinh Giang, chính quyền Kinh Giang sẽ nỗ lực cung cấp cho nhà đầu tư sự phục vụ đảm bảo nhất an toàn nhất…
Kinh Giang hoan nghênh các nhà đầu tư, các xí nghiệp đến từ khắp nơi trên thế giới.
Thân trên mặc áo vest, bên dưới mặc quần âu rộng, nội y mặc bó sát làm lộ rõ đường cong trên cơ thể, để hở ra một mảng lớn trắng như tuyết trướcngực, rất quyến rũ.
Tâm tình của cô có chút phức tạp, sắc mặt đỏ hồng, có chút xấu hổ.
Mà thần thái của cô ấy vô cùng cẩn trọng, đôi mắt to bình thường hút hồn, hôm nay cũng trở lên mơ hồ bất định.
Cô nhịn không được liếc nhìn Trần kinh một cái, nhưng rất nhanh vội quay đi.
Trần Kinh ngồi đối diện cô ấy, cau mày chăm chú nhìn hai phương án mà Thẩm Mộng Lan chuẩn bị tỉ mỉ.
Hôm nay hắn mặc bộ áo choàng xanh thẫm, nhìn cả người toát lên vẻ phóng khoáng, đầy sự quyến rũ của người đàn ông chín chắn.
Tuy nhiên Thẩm Mộng Lan đều không nhìn thấy những điều này, cô ta vẫn đang rất tức giận.
Cô ấy hận sao mình lại vô dụng thế, rõ ràng lúc một mình, có thể chửi rủa Trần Kinh, Trần Kinh vũ phu, Trần Kinh là động vật máu lạnh không có tình người, là loại biến thái thích hành hạ người. Lời gì cũng có thể chửi được.
Nhưng đến khi gọi điện cho Trần Kinh, hoặc là giống như bây giờ lúc trực tiếp mặt đối mặt, Thẩm Mộng Lan không khống chế được sợ hãi, nói chuyện cũng không nhìn thấy khí thế thường ngày, trở nên nơm nớp lo sợ.
Trần Kinh có gì đáng sợ sao? Trên tay mình còn nắm được nhược điểm của hắn,tự mình ép mình, cùng lắm thì cá chết lưới rách.
Chẳng lẽ mình đã phải trả một cái giá rất lớn, lại không đạt được gì, ngược lại trước mặt người ta còn không ngẩng đầu lên được?
Đây là đạo lý gì chứ?
Nếu nói không ngẩng đầu lên được, cũng phải là Trần Kinh không ngẩng đầu lên được. Hắn không phải là được quảng cáo là lãnh đạo xuất sắc nhất ở Sở Giang sao?
Nhưng đêm hôm đó hắn đã làm gì? Đó chính là bạo gian, là hành động của cầm thú, hắn dựa vào cái gì mà dương dương tự đắc trước mặt mình, còn dám tỏ ra bộ dáng đệ nhất thiên hạ?
Thẩm Mộng Lan nghĩ như vậy, cô ta liền thẳng người lên một chút, sắc mặt cũng bình tĩnh hơn rất nhiều.
Cô tự tuyên bố, không cần biết thế nào. Về mặt khí thế không được thua, chính mình vứtt đi tôn nghiêm, thì cũng tự mình tìm lại, tuyệt đối không thể để đồ bạo lực Trần kinh coi thường được.
-Cô định làm những trò hoang đường gì?
Trần Kinh đột nhiên nói, hắn ném hai tập tài liệu lên mặt bàn, trừng mắt nhìn Thẩm Mộng Lan,
-Cô có thể động não một chút không? Có thể để tâm một chút không? Cô xem cô làm cái quái gì đây?
Thẩm Mộng Lan ngẩn người, mặt biến sắc, nói:
-Trần…bí thư Trần, sao thế? Cái này không được sao? Tôi đều theo yêu cầu…yêu cầu của ngài để làm…
Trần Kinh trừng mắt nhìn cô ta nói:
-Cô nói tử tế một chút không được sao? Có phải cô là sinh ra đã nói lắp?
Mặt Thẩm Mộng Lan bỗng chốc đỏ bừng, trong lòng dâng lên một cỗ lửa giận.
-Vũ phu chính là vũ phu. Một chút giáo dưỡng đều không có, anh mới là trời sinh nói lắp ấy!
Thẩm Mộng Lan mắng thầm, cô kinh ngạc một lúc lâu mới mở miệng, giọng không tự chủ được thay đổi mềm nhũn nói:
-Bí thư Trần, hai bản kế hoạch này vấn đề ở đâu? Hy vọng ngài có thể chỉ rõ!
Trần Kinh nhìn chằm chằm Thẩm Mộng Lan, nhìn mặt cô trước, sau đó nhìn xuống, Thẩm Mộng Lan giật mình, hai tay mất tự nhiên che lấy ngực, ánh mắt lộ vẻ kinh hoàng.
Trần Kinh cau mày hừ nhẹ một tiếng, chỉ lên hai tập tài liệu nói:
-Tôi bảo cô làm là phương án phá sản và phương án đầu tư, hai cái này của cô là cái thứ gì? Cô luôn mồm nhắc tới Tỉnh ủy và Ủy ban nhân dân tỉnh? Toàn bộ tài liệu làm giống như tiểu thuyết, bên trong toàn oán khí.
Cô là định ra oai với chính quyền sao? Hay là muốn thị uy với cá nhân nào? Tài liệu này của cô cũng được coi là phương án nghiêm túc?
Thẩm Mộng Lan ngẩn người lấy lại bình tĩnh nói:
-Bí thư Trần, ngài để tôi làm hai phương án này mục đích không phải là tạo áp lực với chính quyền hay sao? Tôi… tôi chính là làm theo ý đó!
Trần Kinh vỗ bàn, cơn giận bốc lên nói:
-Ai bảo với cô là để tạo áp lực với Tỉnh Ủy và Ủy Ban nhân dân? Cô ăn nói bậy bạ, xem ra cái miệng của cô chỉ giỏi đổ thêm dầu vào lửa, bịa đặt sự thật. Tôi thực sự không hiểu. Với chỉ số thông minh như vậy, sao cô có thể vào được tập đoàn Vạn Hải, cũng chẳng trách tập đoàn Vạn Hải đến giờ vẫn là tập đoàn nát bét
Là bởi vì cô thực sự rất ngu xuẩn!
Thẩm Mộng Lan sắc mặt vô cùng khó coi, cúi đầu xuống. Đã mấy lần định cãi lại Trần Kinh, thậm chí còn tỏ rõ thái độ với Trần Kinh. Nhưng chung quy thân thể của cô không nghe đại não chỉ huy, càng không dám có chút động tĩnh gì.
-Làm lại, làm lại toàn bộ. Phải khách quan, phải cẩn thận, nghiêm túc, phải thực sự cầu thị. Cô cần phải đưa ra tất cả phương án sắp xếp lại tập đoàn Vạn Hải sau khi phá sản, hoặc là phải là chuẩn bị cho việc phá sản, chuẩn bị trọng tâm đầu tư, phải làm lại với thái độ như vậy!
Trần Kinh nói.
Hắn đứng dậy, lấy tay chỉ Thẩm Mộng Lan:
-Cho cô một tuần, làm lại! Nếu làm không được, vậy thì đi đời!
Trần Kinh nói xong, đứng dậy quay đầu đi ra cửa, đóng cửa rầm một tiếng.
Thẩm Mộng Lan sững sờ kinh ngạc, ánh mắt vẫn nhìn ra cửa chằm chằm, thật lâu sau mới lấy lại hơi bình thường.
Một lúc lâu sau cô ấy mới hoàn hồn.
Cơn phẫn nộ lên, đem cà phê trên bàn hất hết xuống đất, còn hung hăng dùng chân dẫm lên vài cái:
-Có gì mà ghê ghớm? Ở trước mặt phụ nữ giễu võ giương oai có bản lĩnh gì? Ta giẫm chết ngươi, giẫm chết ngươi!Cô dùng sức dẫm nát những mảnh sứ trên thảm, trong đầu lại nghĩ đang dẫm lên mặt Trần Kinh, trong lòng cảm thấy thật thoải mái dễ chịu trước nay chưa hề có.
Cô ấy cảm thấy trước đây mình đã bị mù, sao lại có thể nhìn trúng Trần Kinh, còn tự mình dâng cho người ta, người này thực sự không phải đàn ông, chính là đồ vũ phu, một thằng khốn kiếp.
-Ầm!
Cửa đột nhiên bị đẩy ra, Thẩm Mộng Lan ngẩng đầu nhìn lên, sắc mặt chợt thay đổi hét lên một tiếng.
-Trần…Bí thư trần ngài…!
Trần Kinh chằm chằm nhìn Thẩm Mộng Lan, ánh mắt rất lạnh, Thẩm Mộng Lan cảm thấy hai chân mình đang run, tay không tự chủ cũng run lên, chỉ chút nữa là sụp đổ.
Trần Kinh bước nhanh đến chỗ ngồi, cầm công văn trên bàn lên, lạnh lùng liếc Thẩm Mộng Lan một cái:
-Cô kêu cái quỷ gì? Ban ngày có quỷ à?
-Không, không có gì, Trần…bí thư Trần, vừa nãy tôi không cẩn thẩn làm vỡ cốc rồi!
Thẩm Mộng Lan nói, sắc mặt tái nhợt!
Trần Kinh hừ thầm một câu:
-Thần kinh
Sau đó một lần nữa đi ra, thuận tay đóng cửa lại.
Thẩm Mộng Lan thở dài một hơi, ngã ngồi xuống ghế, tay vỗ nhẹ ngực, vừa rồi bị dọa cho gần chết.
Thật không ngờ anh ta đi ra ngoài rồi lại quay lại, thật sự là quá nham hiểm, may mắn vừa rồi những lời vừa nói không bị…
-À, vừa nãy tên vũ phu kia nói mình là gì? Nói mình thần kinh?
Thẩm Mộng Lan nghiến răng:
-Anh ta mới là thần kinh ấy, cả nhà anh ta đều là thần kinh!
Bất quá lần này cô ấy không dám nói to, lẩm bẩm trong miệng vài câu. Mắt lại quay ra nhìn cửa.
Sau một lúc lâu ngoài cửa không có động tĩnh, cô lấy tài liệu trên bàn cho vào túi xách, lấy máy ảnh trong túi ra.
Hai tay cô run rẩy, đem máy ảnh ra xem, từng bức ảnh bên trong.
Nhìn một lúc, mặt và tai cô đều đỏ lên, hận không thể đào lỗ chui xuống.
Thật sự là ti tiện, Mình thật sự ti tiện sao? Nội tâm Thẩm Mộng Lan tranh đấu kịch liệt.
Cuối cùng, Cô
-Xoạt
Dùng tay bẻ đem thẻ nhớ bên trong, dùng răng cắn ra làm bốn mảnh, một mảnh vứt trong bồn cầu nhà vệ sinh, một mảnh vứt vào thùng rác. Vẫn còn một mảnh cô lại ném vào trong bồn cầu nhà vệ sinh, mảnh cuối cùng…
Cô nhẹ nhàng đặt bên trong cốc cà phê Trần Kinh vừa uống.
Làm xong hết thảy, sức lực toàn thân cũng tiêu hết, cô ngồi trên sô pha như pho tượng đã hóa đá.
…
Tập đoàn Vạn Hải tỉnh Sở Giang mời họp báo, Chủ tịch tập đoàn Vạn Hải đang trả lời phỏng vấn của các phóng viên trong buổi họp báo.
Xét thấy tập đoàn Vạn Hải đã vi phạm quy định của một doanh nghiệp không theo kịp guồng quay cạnh tranh, Vạn Hải đã cân nhắc hai phương án xử lý.
Một phương án là sẽ đàm phán cùng Ủy ban nhân dân tỉnh, trả lại mấy doanh nghiệp đã thu mua trước đây cho chính quyền, tập đoàn Vạn Hải chấp nhận thua lỗ một trăm triệu chuyển nhượng lại nhà máy kéo Lam Phi và nhà máy hóa chất Sở Thành, để chính quyền thực hiện thu mua.
Một phương án khác.Tập đoàn vạn hải cân nhắc Vạn Hải tuyên bố phá sản, đem toàn bộ đất đai hiện có, nhà xưởng và nguồn tài nguyên bán lại cho các doanh nghiệp khác với giá thấp, Trụ sở chính của tập đoàn và nhà máy chính ở Sở Giang sẽ ngừng hoạt động.
Đồng thời, Thẩm Mộng Lan còn nhắc tới, sau khi tập đoàn Vạn Hải ở Sở Thành chấm dứt hoạt động, sẽ tính toán chuyển trung tâm đến Kinh Giang thành lập một tập đoàn mới. Làm việc đó để cho tập đoàn Vạn Hải thoát khỏi hiện trạng bị nghi ngờ. Để cho Vạn hải không bị các phần tử ngoài vòng pháp luật quấy rối, không có biện pháp tiếp tục hoạt động bình thường.
Thẩm Mộng Lan đem tin tức này tung ra, toàn bộ Sở Giang chấn động, chỉ trong một đêm. Tin tức này đã lan truyền khắp Tỉnh Sở Giang.
Mà các xí nghiệp đến từ các nơi trên cả nước cũng tập hợp ở Sở Giang, đều tiến hành điều tra phỏng vấn chuyện này, các ban ngành của Tỉnh nhất thời trở thành tiêu điểm của giới truyền thông.
Mà môi trường đầu tư và tình trạng bảo hộ quyền lợi đối với người đầu tư của Tỉnh Sở Giang cũng bắt đầu bị truyền thông và mạng internet bàn luận sôi nổi.
Một nhà đầu tư bên ngoài, đầu tư mười tỉ tiến quân vào Sở Giang, kinh doanh vừa vặn ba năm, tự nhiên đề xuất lỗ vốn, chuẩn bị bỏ chạy, Vậy Sở Giang đến tột cùng là môi trường đầu tư gì?
Sở Giang đến tột cùng có đảm bảo lợi ích cho nhà đầu tư hay không? Với hai câu hỏi trên, Tỉnh Sở Giang đối diện với hai dấu chấm hỏi lớn.
Mà Kinh Giang cũng bị chú ý vì chuyện này.
Thành phố Kinh Giang vừa ra một chính sách thu hút đầu tư mới mẻ, Thẩm Mộng Lan đã biểu lộ rõ ý đồ từ bỏ Sở Thành lao tới Kinh Giang, hơn nữa cô ta còn hứa không từ bỏ thị trường Trung Nguyên, vô tình làm cho Kinh Giang trong chốc lát trở thành tiêu điểm cho giới truyền thông chú ý.
Thậm chí truyền thông Sở Giang còn biểu thị có khả năng Kinh Giang vụng trộm câu dẫn, khiến cho các xí nghiệp của Sở Giang có ý định chuyển đầu tư sang Kinh Giang.
Ngay tại thời điểm mọi người đang bàn luận sôi nổi, phân vân, Ủy ban nhân dân thành phố đã lên tiếng.
Ủy ban nhân dân thành phố Kinh Giang bày tỏ, bọn họ chưa từng nghe thấy tập đoàn Vạn Hải có kế hoạch như vậy, càng không tồn tại việc Kinh Giang tiếp xúc với tập đoàn Vạn Hải, chính vì vậy việc câu dẫn chỉ là tin đồn vớ vẩn, không đúng sự thật.
Nhưng ủy ban nhân dân thành phố Kinh Giang cũng bày tỏ, tập đoàn vạn Hải nếu có hứng thú đối với Kinh Giang, việc này mang tính khích lệ rất lớn đối với công tác khuyến khích đầu tư của Kinh Giang, chính quyền Kinh Giang sẽ nỗ lực cung cấp cho nhà đầu tư sự phục vụ đảm bảo nhất an toàn nhất…
Kinh Giang hoan nghênh các nhà đầu tư, các xí nghiệp đến từ khắp nơi trên thế giới.
/1317
|