Mấy năm gần đây kinh tế Sở Giang rơi vào tình trạng sa sút, vô cùng tồi tệ. Có người nói, hiện Sở Giang chỉ còn hai nơi tỏa sáng, một nơi là Đài truyền hình Sở Giang, nơi còn lại chính là Nhà máy thuốc lá Sở Giang. Rượu Sở Giang, thuốc Sở Giang, nổi tiếng toàn quốc. Còn Đài truyền hình Sở Giang cũng được tính là đài truyền hình cấp tỉnh đứng đầu cả nước. Rất nhiều khán giả trên cả nước thích xem các chương trình giải trí của đài Sở Giang. Trong mắt mọi người, kênh truyền hình vệ tinh Sở Giang có vị trí tương đối cao.
Cuộc họp lớn nhất hàng năm của Sở Thành, lễ gọi thầu quảng cáo đài Sở Giang, cuối cùng cũng dần mở màn trong ngày đầu năm mới. Cuộc họp tập hợp đại biểu của tất cả các doanh nghiệp trên cả nước. Để thu hút đầu tư, tỉnh ủy và chính quyền tỉnh Sở Giang đã mở luận đàn các doanh nghiệp toàn quốc trước khi tổ chức lễ gọi thầu quảng cáo. Năm nay là luận đàn các doanh nghiệp lần thứ ba. Buổi luận đàm đã tập hợp những vị Chủ tịch hội đồng quản trị,
Tổng giám đốc các doanh nghiệp nổi tiếng nhất, có thể coi là cuộc luận đàm của những doanh nghiệp có tiêu chuẩn cao nhất cả nước. Sở Giang là một thành phố đầy màu sắc về đêm, tiệc chiêu đãi của Đài truyền hình Sở Giang cùng tỉnh ủy và chính quyền tỉnh được tổ chức long trọng tại khách sạn Âu Lãng có sảnh tiệc chứa được tới hàng ngàn người của Sở Giang. Không tổ chức tiệc ăn, mà tổ chức tiệc khiêu vũ, đây thực ra chính là điểm nhấn mà người phụ trách đã cất công chuẩn bị. Tiệc ăn quá nghiêm túc, tiệc khiêu vũ tự do thoải mái hơn rất nhiều. Các doanh nghiệp từ khắp nới tới đây có thể thông qua hình thức vũ hội phi chính thức này để giao lưu với nhau, giao thiệp với nhau.
Trong giới thương trường, kết giao nhiều dễ làm ăn, đây cũng là nguyên nhân quan trọng nhất khiến buổi luận đàn các doanh nghiệp thu hút được nhiều nhân vật đứng đầu các doanh nghiệp tới vậy. Sảnh tiệc bị bố trí thành sàn nhảy và bar, không chỉ có các doanh nghiệp tham gia, Đài truyền hình còn đặc biệt mời tới những MC nổi tiếng tới khuấy động không khí buổi tiệc. Đương nhiên, các cán bộ lãnh đạo của chính quyền tỉnh cũng tham gia, giới thượng lưu của Sở Giang thậm chí còn có thể tới tham gia buổi tiệc này như một sự vinh dự. Hôm nay Thẩm Mộng Lan mặc một bộ lễ phục dạ hội màu tím nhạt, quả nhiên đã tạo nên một phong cách riêng biệt giữa rừng đàn ông tới từ các doanh nghiệp.
Tập đoàn Vạn Hải hiện đã trở thành một trong những doanh nghiệp tư nhân lớn nhất toàn tỉnh Sở Giang, phía sau tập đoàn Vạn Hải còn có tập đoàn công thương nghiệp Vạn Hải Hong Kong, mượn những danh nghĩa có lợi này, hôm nay quanh Thẩm Mộng Lan có thể nói là tập hợp toàn những nhân vật nổi tiếng. Trong buổi tiệc, cô trở thành đối tượng được rất đông những anh tài cùng theo đuổi.
Trong số đó không thiếu những người tới từ Hong Kong. Thiếu công tử của Doanh nghiệp công thương Tam Giác Hong Kong Lý Danh Nghĩa, thiếu công tử của tập đoàn Trung Thiên Hong Kong Lâm Hiểu Quốc, chính là hai nhân vật đứng đầu giới thương gia mới nổi của Hong Kong. Thẩm Mộng Lan trò chuyện vui vẻ với bọn họ.
Lý Danh Nghĩa đã quen Thẩm Mộng Lan từ trước, khi Thẩm Mộng Lan biết Lý Danh Nghĩa, sự tồn tại của cô trong nhà họ Thẩm vẫn còn giống như của một con ở, giới thượng lưu Hong Kong thậm chí còn không biết tới sự tồn tại của một người tên Thẩm Mộng Lan. Thẩm Mộng Lan đã rất nhiều lần được chứng kiến tài năng của Lý Danh Nghĩa. Quý công tử của giới thượng lưu Hong Kong, viên kim cương Vương Lão Ngủ bỏng rẫy, bạch mã hoàng tử mà giới minh tinh, người mẫu cao cấp Hong Kong theo đuổi, đều là những danh hiệu mà Lý Danh Nghĩa được trao tặng. Trong lần tới thăm Hong Kong trước đó của Thẩm Mộng Lan, cô gặp được Lý Danh Nghĩa trong một buổi tiệc rượu, rồi lại bất ngờ bị Lý Danh Nghĩa xem là tiên nhân.
Còn lần này là vì tham gia luận đàn các doanh nghiệp trong nước, Lý Danh Nghĩa đã tới Sở Giang từ trước đó, còn Thẩm Mộng Lan cũng đã ba ngày liên tiếp nhận được bó hồng nhung chín mươi chín bông gửi tới phòng làm việc của mình. Buổi tiệc hôm nay, Lý Danh Nghĩa giống như một hộ hoa sứ giả, luôn có mặt cạnh Thẩm Mộng Lan, cam tâm tình nguyện bảo vệ Thẩm Mộng Lan. Thẩm Mộng Lan rất tinh ý, không nghi ngờ gì, cô thừa hiểu tình huống này có ý nghĩa thế nào. Anh ta nâng ly rượu, giống như con bướm bay lượn giữa những con đường quyền quý, như cá gặp nước, muốn gì được nấy. Có thiếu công tử của một tập đoàn danh tiếng Hong Kong hộ tống cô như hộ tống nữ thần thế này, đương nhiên lòng hư vinh của Thẩm Mộng Lan hoàn toàn được thỏa mãn. Cô cảm thấy từ trước tới nay, chưa bao giờ mình tự tin tới vậy, thậm chí cô còn cảm thấy mình chính là nhân vật trung tâm trong tiệc khiêu vũ hôm nay.
Tiệc khiêu vũ kiểu này, phái nữ đa số là những kẻ yếu thế hơn cô, bọn họ cũng chỉ là mốt số hoa đán của nhà đài, hoặc một số tiểu thư nhà giàu của Sở Giang. Những cô gái này có đủ loại sắc đẹp, nhưng sức hấp dẫn của họ sao có thể bì lại vẻ đẹp tài phú hội tụ của Thẩm Mộng Lan? Trong số tất cả những người có mặt, cũng chỉ có Thẩm Mộng Lanmới đủ khí chất và phong thái để giao tiếp với các vị khách nam tham gia buổi tiệc hôm nay. Mỗi lần nhìn thấy ánh mắt nhún nhường và ngưỡng mộ của đám đàn ông, trong lòng cô lại cảm thấy vô cùng thoải mái. Bất cứ người phụ nữ nào cũng đều thích hư vinh, đều hy vọng có thể trở thành tiêu điểm và trung tâm của sự chú ý của đám đàn ông. Thẩm Mộng Lan cũng không phải ngoại lệ! Bao năm nay cô vất vả cố gắng, bao năm qua cô ngậm đắng nuốt cay, chẳng phải chính là vì ngày hôm nay hay sao? Giờ phút này, cô cảm thấy sự thành công chưa từng có của chình mình.
Bốp, bốp! Đột nhiên có tiếng vỗ tay vang lên. Thẩm Mộng Lan đang trò chuyện cùng đám Lý Danh Nghĩa, bất giác quay đầu nhìn về phía lối vào đại sảnh. Hầu như tất cả những người khác đều có cùng hành động giống cô, sau đó mọi người nhìn thấy một giai nhân trác tuyệt từ ngoài cửa tiến vào. Mỹ nữ mặc một bộ lễ phục dạ hội sáng màu, vô cùng gợi cảm, nhưng lại không giấu được khí chất tao nhã bẩm sinh. Cô mang nụ cười trên môi, vẫy tay đáp lại lời chào của đám người trong sảnh, giống như nữ vương giá lâm, dọc đường vô số nhân vật tài năng nổi tiếng đều tiến lại chào hỏi. Còn phái nữ lại nhanh chóng né tránh, tự thấy hổ thẹn. Đồng tử Thẩm Mộng Lan co rút, ánh mắt dán chăt vào đối phương, rất lâu sau mới chậm rãi phun ra ba từ:
- Âu Niệm Tinh!
Thu lại ánh mắt vừa dán lấy Âu Niệm Tinh, quay đầu nhìn lại Lý Danh Nghĩa và Lâm Hiểu Quốc đang đứng bên cạnh. Hai người đó sớm đã đánh mất phong độ tới dự buổi tiệc hôm nay của mình, ánh mắt hau háu nhìn Âu Niệm Tinh, dáng vẻ giống như sắp chảy nước miếng tới nơi. Trái tim Thẩm Mộng Lan tựa hồ bị bóp chặt. Đàn ông đúng là đều cùng một kiểu với nhau, vẻ ngoài thì nho nhã lịch sự, nội tâm thực ra đều một rặt xấu xa. Nhìn thấy mĩ nữ, lập tức hiện nguyên hình. Những cái gọi là phong độ lịch thiệp gì đó, đều là giả vờ mà thôi. Cứ nhìn Lý Danh Nghĩa và Lâm Hiểu Quốc là đủ hiểu, bộ dạng này của bọn họ có khác gì với mấy con quỷ biến thái trên xe bus, chỉ chực quỳ xuống trộm nhìn dưới váy phụ nữ? Thẩm Mộng Lan nắm chặt nắm đấm, hận không thể nện cho mỗi tên đàn ông này một đấm. Nhưng cuối cùng, cô vẫn nhịn được, ánh mắt lại hướng về Âu Niệm Tinh một lần nữa.
Qua phút xao động ngắn ngủi, tiệc khiêu vũ gần như đã trở lại bình thường. Âu Niệm Tinh cầm ly rượu đỏ trên tay, cũng không đi qua đi lại không ngớt như Thẩm Mộng Lan. Cô đứng lại cạnh vị Kim Vân tiên sinh của một doanh nghiệp nổi tiếng, trò chuyện vui vẻ với ông ta. Trong lúc đó, người tới chào hỏi cô cũng không ngớt. Đối với những người đàn ông này, cô đều mỉm cười hỏi thăm, nâng ly rượu ra hiệu, nhưng lại không uống lấy một ngụm. Những người khác thì giống như không đủ dũng khí, chỉ đứng tại chỗ nghiêng mắt nhìn Âu Niệm Tinh. Có người cũng lấy được dũng khí, nhưng khi tới trước mặt Âu Niệm Tinh lại lúng túng giống như đứa trẻ, bộ dạng ngây ngốc, khiến người ta buồn cười. Nhạc nền lại vang lên, Kim Vân tiên sinh đặt ly rượu xuống rồi mời Âu Niệm Tinh nhảy.
Âu Niệm Tinh vui vẻ đồng ý, hai người liền bước vào giữa sàn nhảy. Thẩm Mộng Lan quan sát được rằng, những người cũng tham gia khiêu vũ khác đều cố ý hoặc vô ý giữ khoảng cách nhất định với vị trí trung tâm sàn nhảy. Dường như Âu Niệm Tinh có một luồng từ trường xa cách cực mạnh, khiến những người xung quanh đều không dám tới gần. Thẩm Mộng Lan nhíu mày, rồi đột nhiên quay đầu nói với Lâm Hiểu Quốc: - Lâm công tử, yểu điệu thục nữ, quân tử hảo cầu. Anh cũng qua mời Âu tiểu thư nhảy một bào xem! Lâm Hiểu Quốc ngẩn người, vẻ mặt vô cùng ngượng ngập, ánh mắt bất giác hướng về vị trí trung tâm sàn nhảy, nhưng đôi chân lại không hề có động tĩnh gì. Có thể nhận ra, anh ta rất muốn qua đó, nhưng dương như lại không dám qua đó.
Kiểu do dự bất yên này khiến anh ta trở nên cứng nhắc. Thẩm Mộng Lan mĩm môi, Âu Niệm Tinh thì có gì đặc biệt? Chẳng phải cũng chỉ là tình nhân của tên Trần Kinh bạo lực kia mà thôi hay sao? Còn cho rằng bản thân cao quý tới nhường nào chứ! Cũng chỉ đến vậy mà thôi! Ánh mắt cô liếc về hai người đàn ông đang đứng cạnh mình, trong lòng nghĩ, hai người này cứ cho là giàu sụ đi, nhưng cũng khó mà chạm được tới một sợi tóc của Âu Niệm Tinh nhé. Dựa vào sự hống hách của Trần Kinh, trên đời này kẻ nào dám tán người phụ nữ của hắn chứ? Chính vào lúc Thẩm Mộng Lan đang suy nghĩ linh tinh. Nhạc nền bỗng đột ngột dừng lại. Thẩm Mộng Lan nhíu mày, buổi tiệc chững lại. mọi người nhất tề đưa mắt nhìn xung quanh. Rồi bỗng nhiên không khí trở nên xôn xao hẳn lên, mọi người đồng loạt tiến dần về phía lối vào, Thẩm Mộng Lan điểm mũi chân nhìn về phía cửa. - Phương tổng? Lâm Hiểu Quốc đứng cạnh cô giật mình nói, rồi đột ngột rảo bước, tiến về phía cửa ra vào.
Thẩm Mộng Lan cuối cùng cũng nhìn rõ một người phụ nữ đang từ ngoài cửa bước vào, chiếc váy đen dài mà cô ta mặc hoàn toàn không phải lễ phục. Cô ta bước rất nhanh, rồi nhìn quanh một lượt, vui vẻ vẫy tay với Âu Niệm Tinh, cũng gần như không hề có ý định dừng lại chào hỏi mọi người. Lạ hơn chính là, cô ta bước tới đâu, nam nữ đều dạt ra tránh đường, cũng không ai dám có ý định tiến lại gần bắt chuyện với cô ta. Cảm giác thật kỳ quặc, cô gái này vô cùng xinh đẹp, nhưng lại không mang khí chất của người phụ nữ đang tham gia tiệc khiêu vũ. Cô ta giống như một người tuần tra, vừa đi vừa đưa mắt nhìn qua loa, thậm chí còn cười khe khẽ. Cuối cùng cô ta cũng đến được vị trí cạnh sàn nhảy, Thẩm Mộng Lan nhìn thấy chủ tịch Đài truyền hình vốn điềm tĩnh đang vội vội vàng vàng bước tới chỗ cô ta. Đối phương lại nói: - Chủ tịch Thạch, sao lại dừng nhạc thế? Để mọi người nhìn tôi như nhìn khỉ vậy!
Chủ tịch Đài cúi đầu xấu hổ, quay đầu phất tay, nhạc lại nổi lên một lần nữa, nhưng trên sàn nhảy đã không còn lấy một bóng người. Sau đó Thẩm Mộng Lan nghe thấy giọng nói trầm thấp của Bí thư thành ủy Sở Thành, cục trưởng Cục Xúc tiến đầu tư Miêu Khánh Châu bước qua bắt tay với cô ta, thái độ khiêm nhường, thậm chí là đặt mình xuống vị thế vô cùng thấp so với cô ta. Đợi khi đám lãnh đạo tản đi, liền thấy các lãnh đạo cao cấp nhất của các doanh nghiệp bước qua chúc rượu. Những người đó vừa rồi không hề đứng cùng nhau, tự quây thành vòg tròn nói chuyện riêng, giờ lại như đã hẹn từ trước, đồng loạt tới chỗ cô gái kia. Thẩm Mộng Lan trợn mắt há miệng, rốt cuộc nhịn không đươc,quay lại hỏi Lý Danh Nghĩa đang đứng cạnh: - Lý Danh Nghĩa, cô gái này là ai thế? Lý Danh Nghĩa mở to mắt, nhìn Thẩm Mộng Lan rồi trả lời:
- Em không nhận ra sao? Em em không nói đùa đấy chứ?
Thẩm Mộng Lan làm vẻ mặt vô tội nhìn Lý Danh Nghĩa, nói:
- Thì sao, em nhất định phải biết cô ấy ư? Lý Danh Nghĩa buông tay, nhún vai nói:
- Công ty truyền thông Hồng Địa, em có biết không? Cô gái này chính là nhân vật nắm thực quyền khống chế sau lưng Hồng Địa, cũng là linh hồn của Công ty truyền thông Hồng Địa Phương Uyển Kỳ. Em không quen cô ấy thật à? Lý Danh Nghĩa ngừng lại một lúc rồi nói tiếp:
- Em không biết cũng bình thường, cô ấy đã rời khỏi giới thương nhân từ lâu, cũng phải ba bốn năm nay không trực tiếp tham gia quản lý công ty rồi. Lúc em vào đại lục, hẳn là sau khi cô ấy rút lui!
- Phương Phương Uyển Kỳ? Cô cô ấy chính là Phương Uyển Kỳ? Tại sao tại sao lại không hề giống trong ảnh? Thẩm Mộng Lan giật mình nói. Cô đương nhiên biết Phương Uyển Kỳ là ai, mấy năm trước Phương Uyển Kỳ vinh dự đứng đầu bảng xếp hạng nữ phú hào Trung Quốc, vô cùng nổi tiếng ở đại lục. Hơn nữa, Công ty truyền thông Hồng Địa của Phương Uyển Kỳ cũng là công ty lớn mạnh nhất trong giới truyền thông Trung Quốc. Thẩm Mộng Lan thậm chí còn có thể coi là fan hâm mộ của Phương Uyển Kỳ ấy chứ! Lý Danh Nghĩa cười cười rồi nói:
- Đương nhiên là không giống rồi, nhân vật trong ảnh, hoặc là nhân vật trên báo đều ở dạng tĩnh. Hơn nữa, lúc quay chụp cũng đã qua hóa trang, sau đó còn qua xử lý. Phương Uyển Kỳ thực sự chính là Phương Uyển Kỳ của lúc này, là một nữ doanh nhân cực kỳ có cá tính và hấp dẫn. Thẩm Mộng Lan gật đầu. Lý Danh Nghĩa nói không sai, khí chất của Phương Uyển Kỳ quả thực rất đặc biệt. Rõ ràng là xuất thân từ giới thượng lưu, nhưng cô lại mang một khí chất tự do tự tại và phóng khoáng khó mà dùng từ ngữ miêu tả được. Về tuổi tác, cô ta hẳn cũng đã ngoài ba mươi, nhưng từ khi bước vào cửa tới giờ, những biểu hiện của cô đâu có giống phụ nữ trưởng thành ngoài ba mươi tuổi? Không hề có chút dáng vẻ kiểu cách giả tạo, thậm chí lớp trang điểm cũng rất nhạt, y phục thoải mái, vẻ đẹp chân thực, được xưng tụng là hoàn toàn tự nhiên. Ngay cả phụ nữ như Thẩm Mộng Lan, thậm chí cũng phải ngơ ngẩn!
- Lý Danh Nghĩa, em qua đó chào hỏi Phương tổng một câu. Không ngờ cô ấy cũng tham gia buổi luận đàn hôm nay, thật khiến người ta không ngờ tới! Thẩm Mộng Lan nói, nóng lòng muốn qua đó.
- Đúng vậy, anh cũng rất bất ngờ, hiện giờ xem ra rất nhiều người khác cũng đang thấy bất ngờ đấy! Lý Danh Nghĩa đáp. Thẩm Mộng Lan nâng ly rượu, chậm rãi tiến về phía Phương Uyển Kỳ. Bước được hai bước, cô khẽ nhíu mày rồi quay đầu nhìn lại phía sau, Lý Danh Nghĩa đứng bất động, cô thầm cười nhạt, bước chân càng nhanh hơn. Cuối cùng cũng tới cạnh Phương Uyển Kỳ, hai người bắt gặp ánh mắt của nhau, cô cười nói:
- Phương tổng, nghe danh đã lâu. Tôi là Thẩm Mộng Lan của tập đoàn Vạn Hải, hôm nay rất vui vì được gặp chị ở đây! Ánh mắt Phương Uyển Kỳ bỗng nhiên lay động, đáp: - Sao? Vạn Hải không phải là Thẩm Kinh Lôi đó sao? Cô cô là con gái của Thẩm Kinh Lôi? Thẩm Mộng Lan gật đầu, Phương Uyển Kỳ cười nói: - Ồ, tôi nhớ rồi, các cô đầu tư vào sd, nghe nói muốn gây dựng một doanh nghiệp mạnh nhất Trung Quốc về ngành công nghiệp nặng? Cô đẹp thật đấy, xem ra giới doanh nhân Sở Giang đúng là âm thịnh dương suy thật rồi! Thẩm Mộng Lan ngẩn người, hoàn toàn bị phong cách tự nhiên thẳng thắn của Phương Uyển Kỳ làm cho ngượng ngập. Chính vào lúc này, lại có thêm người bước qua chào hỏi Phương Uyển Kỳ, Thẩm Mộng Lan nghe thấy một câu nói, suýt chút nữa có thể làm cô bất tỉnh tại chỗ.
Phương Uyển Kỳ đáp lại người kia: - Tôi biết ông, Hồng tổng của Lệ Đô đúng không! Trần Kinh vẫn nói với tôi Lệ Đô là một khách sạn hiện đại, anh ấy rất thích. Tôi thấy quan hệ giữa anh ấy và Hồng tổng rất tốt đấy chứ, vừa tới Sở Giang liền muốn tới hàn huyên với ông! Tôi nói không sai chứ? Thẩm Mộng Lan cảm thấy sau lưng mình dường như bị đâm mạnh một mũi, thậm chí còn hoài nghi mình vị lãng tai rồi. Phương Uyển Kỳ vừa nhắc tới ai? Trần Kinh? Cô ấy và Trần Kinh?
Cuộc họp lớn nhất hàng năm của Sở Thành, lễ gọi thầu quảng cáo đài Sở Giang, cuối cùng cũng dần mở màn trong ngày đầu năm mới. Cuộc họp tập hợp đại biểu của tất cả các doanh nghiệp trên cả nước. Để thu hút đầu tư, tỉnh ủy và chính quyền tỉnh Sở Giang đã mở luận đàn các doanh nghiệp toàn quốc trước khi tổ chức lễ gọi thầu quảng cáo. Năm nay là luận đàn các doanh nghiệp lần thứ ba. Buổi luận đàm đã tập hợp những vị Chủ tịch hội đồng quản trị,
Tổng giám đốc các doanh nghiệp nổi tiếng nhất, có thể coi là cuộc luận đàm của những doanh nghiệp có tiêu chuẩn cao nhất cả nước. Sở Giang là một thành phố đầy màu sắc về đêm, tiệc chiêu đãi của Đài truyền hình Sở Giang cùng tỉnh ủy và chính quyền tỉnh được tổ chức long trọng tại khách sạn Âu Lãng có sảnh tiệc chứa được tới hàng ngàn người của Sở Giang. Không tổ chức tiệc ăn, mà tổ chức tiệc khiêu vũ, đây thực ra chính là điểm nhấn mà người phụ trách đã cất công chuẩn bị. Tiệc ăn quá nghiêm túc, tiệc khiêu vũ tự do thoải mái hơn rất nhiều. Các doanh nghiệp từ khắp nới tới đây có thể thông qua hình thức vũ hội phi chính thức này để giao lưu với nhau, giao thiệp với nhau.
Trong giới thương trường, kết giao nhiều dễ làm ăn, đây cũng là nguyên nhân quan trọng nhất khiến buổi luận đàn các doanh nghiệp thu hút được nhiều nhân vật đứng đầu các doanh nghiệp tới vậy. Sảnh tiệc bị bố trí thành sàn nhảy và bar, không chỉ có các doanh nghiệp tham gia, Đài truyền hình còn đặc biệt mời tới những MC nổi tiếng tới khuấy động không khí buổi tiệc. Đương nhiên, các cán bộ lãnh đạo của chính quyền tỉnh cũng tham gia, giới thượng lưu của Sở Giang thậm chí còn có thể tới tham gia buổi tiệc này như một sự vinh dự. Hôm nay Thẩm Mộng Lan mặc một bộ lễ phục dạ hội màu tím nhạt, quả nhiên đã tạo nên một phong cách riêng biệt giữa rừng đàn ông tới từ các doanh nghiệp.
Tập đoàn Vạn Hải hiện đã trở thành một trong những doanh nghiệp tư nhân lớn nhất toàn tỉnh Sở Giang, phía sau tập đoàn Vạn Hải còn có tập đoàn công thương nghiệp Vạn Hải Hong Kong, mượn những danh nghĩa có lợi này, hôm nay quanh Thẩm Mộng Lan có thể nói là tập hợp toàn những nhân vật nổi tiếng. Trong buổi tiệc, cô trở thành đối tượng được rất đông những anh tài cùng theo đuổi.
Trong số đó không thiếu những người tới từ Hong Kong. Thiếu công tử của Doanh nghiệp công thương Tam Giác Hong Kong Lý Danh Nghĩa, thiếu công tử của tập đoàn Trung Thiên Hong Kong Lâm Hiểu Quốc, chính là hai nhân vật đứng đầu giới thương gia mới nổi của Hong Kong. Thẩm Mộng Lan trò chuyện vui vẻ với bọn họ.
Lý Danh Nghĩa đã quen Thẩm Mộng Lan từ trước, khi Thẩm Mộng Lan biết Lý Danh Nghĩa, sự tồn tại của cô trong nhà họ Thẩm vẫn còn giống như của một con ở, giới thượng lưu Hong Kong thậm chí còn không biết tới sự tồn tại của một người tên Thẩm Mộng Lan. Thẩm Mộng Lan đã rất nhiều lần được chứng kiến tài năng của Lý Danh Nghĩa. Quý công tử của giới thượng lưu Hong Kong, viên kim cương Vương Lão Ngủ bỏng rẫy, bạch mã hoàng tử mà giới minh tinh, người mẫu cao cấp Hong Kong theo đuổi, đều là những danh hiệu mà Lý Danh Nghĩa được trao tặng. Trong lần tới thăm Hong Kong trước đó của Thẩm Mộng Lan, cô gặp được Lý Danh Nghĩa trong một buổi tiệc rượu, rồi lại bất ngờ bị Lý Danh Nghĩa xem là tiên nhân.
Còn lần này là vì tham gia luận đàn các doanh nghiệp trong nước, Lý Danh Nghĩa đã tới Sở Giang từ trước đó, còn Thẩm Mộng Lan cũng đã ba ngày liên tiếp nhận được bó hồng nhung chín mươi chín bông gửi tới phòng làm việc của mình. Buổi tiệc hôm nay, Lý Danh Nghĩa giống như một hộ hoa sứ giả, luôn có mặt cạnh Thẩm Mộng Lan, cam tâm tình nguyện bảo vệ Thẩm Mộng Lan. Thẩm Mộng Lan rất tinh ý, không nghi ngờ gì, cô thừa hiểu tình huống này có ý nghĩa thế nào. Anh ta nâng ly rượu, giống như con bướm bay lượn giữa những con đường quyền quý, như cá gặp nước, muốn gì được nấy. Có thiếu công tử của một tập đoàn danh tiếng Hong Kong hộ tống cô như hộ tống nữ thần thế này, đương nhiên lòng hư vinh của Thẩm Mộng Lan hoàn toàn được thỏa mãn. Cô cảm thấy từ trước tới nay, chưa bao giờ mình tự tin tới vậy, thậm chí cô còn cảm thấy mình chính là nhân vật trung tâm trong tiệc khiêu vũ hôm nay.
Tiệc khiêu vũ kiểu này, phái nữ đa số là những kẻ yếu thế hơn cô, bọn họ cũng chỉ là mốt số hoa đán của nhà đài, hoặc một số tiểu thư nhà giàu của Sở Giang. Những cô gái này có đủ loại sắc đẹp, nhưng sức hấp dẫn của họ sao có thể bì lại vẻ đẹp tài phú hội tụ của Thẩm Mộng Lan? Trong số tất cả những người có mặt, cũng chỉ có Thẩm Mộng Lanmới đủ khí chất và phong thái để giao tiếp với các vị khách nam tham gia buổi tiệc hôm nay. Mỗi lần nhìn thấy ánh mắt nhún nhường và ngưỡng mộ của đám đàn ông, trong lòng cô lại cảm thấy vô cùng thoải mái. Bất cứ người phụ nữ nào cũng đều thích hư vinh, đều hy vọng có thể trở thành tiêu điểm và trung tâm của sự chú ý của đám đàn ông. Thẩm Mộng Lan cũng không phải ngoại lệ! Bao năm nay cô vất vả cố gắng, bao năm qua cô ngậm đắng nuốt cay, chẳng phải chính là vì ngày hôm nay hay sao? Giờ phút này, cô cảm thấy sự thành công chưa từng có của chình mình.
Bốp, bốp! Đột nhiên có tiếng vỗ tay vang lên. Thẩm Mộng Lan đang trò chuyện cùng đám Lý Danh Nghĩa, bất giác quay đầu nhìn về phía lối vào đại sảnh. Hầu như tất cả những người khác đều có cùng hành động giống cô, sau đó mọi người nhìn thấy một giai nhân trác tuyệt từ ngoài cửa tiến vào. Mỹ nữ mặc một bộ lễ phục dạ hội sáng màu, vô cùng gợi cảm, nhưng lại không giấu được khí chất tao nhã bẩm sinh. Cô mang nụ cười trên môi, vẫy tay đáp lại lời chào của đám người trong sảnh, giống như nữ vương giá lâm, dọc đường vô số nhân vật tài năng nổi tiếng đều tiến lại chào hỏi. Còn phái nữ lại nhanh chóng né tránh, tự thấy hổ thẹn. Đồng tử Thẩm Mộng Lan co rút, ánh mắt dán chăt vào đối phương, rất lâu sau mới chậm rãi phun ra ba từ:
- Âu Niệm Tinh!
Thu lại ánh mắt vừa dán lấy Âu Niệm Tinh, quay đầu nhìn lại Lý Danh Nghĩa và Lâm Hiểu Quốc đang đứng bên cạnh. Hai người đó sớm đã đánh mất phong độ tới dự buổi tiệc hôm nay của mình, ánh mắt hau háu nhìn Âu Niệm Tinh, dáng vẻ giống như sắp chảy nước miếng tới nơi. Trái tim Thẩm Mộng Lan tựa hồ bị bóp chặt. Đàn ông đúng là đều cùng một kiểu với nhau, vẻ ngoài thì nho nhã lịch sự, nội tâm thực ra đều một rặt xấu xa. Nhìn thấy mĩ nữ, lập tức hiện nguyên hình. Những cái gọi là phong độ lịch thiệp gì đó, đều là giả vờ mà thôi. Cứ nhìn Lý Danh Nghĩa và Lâm Hiểu Quốc là đủ hiểu, bộ dạng này của bọn họ có khác gì với mấy con quỷ biến thái trên xe bus, chỉ chực quỳ xuống trộm nhìn dưới váy phụ nữ? Thẩm Mộng Lan nắm chặt nắm đấm, hận không thể nện cho mỗi tên đàn ông này một đấm. Nhưng cuối cùng, cô vẫn nhịn được, ánh mắt lại hướng về Âu Niệm Tinh một lần nữa.
Qua phút xao động ngắn ngủi, tiệc khiêu vũ gần như đã trở lại bình thường. Âu Niệm Tinh cầm ly rượu đỏ trên tay, cũng không đi qua đi lại không ngớt như Thẩm Mộng Lan. Cô đứng lại cạnh vị Kim Vân tiên sinh của một doanh nghiệp nổi tiếng, trò chuyện vui vẻ với ông ta. Trong lúc đó, người tới chào hỏi cô cũng không ngớt. Đối với những người đàn ông này, cô đều mỉm cười hỏi thăm, nâng ly rượu ra hiệu, nhưng lại không uống lấy một ngụm. Những người khác thì giống như không đủ dũng khí, chỉ đứng tại chỗ nghiêng mắt nhìn Âu Niệm Tinh. Có người cũng lấy được dũng khí, nhưng khi tới trước mặt Âu Niệm Tinh lại lúng túng giống như đứa trẻ, bộ dạng ngây ngốc, khiến người ta buồn cười. Nhạc nền lại vang lên, Kim Vân tiên sinh đặt ly rượu xuống rồi mời Âu Niệm Tinh nhảy.
Âu Niệm Tinh vui vẻ đồng ý, hai người liền bước vào giữa sàn nhảy. Thẩm Mộng Lan quan sát được rằng, những người cũng tham gia khiêu vũ khác đều cố ý hoặc vô ý giữ khoảng cách nhất định với vị trí trung tâm sàn nhảy. Dường như Âu Niệm Tinh có một luồng từ trường xa cách cực mạnh, khiến những người xung quanh đều không dám tới gần. Thẩm Mộng Lan nhíu mày, rồi đột nhiên quay đầu nói với Lâm Hiểu Quốc: - Lâm công tử, yểu điệu thục nữ, quân tử hảo cầu. Anh cũng qua mời Âu tiểu thư nhảy một bào xem! Lâm Hiểu Quốc ngẩn người, vẻ mặt vô cùng ngượng ngập, ánh mắt bất giác hướng về vị trí trung tâm sàn nhảy, nhưng đôi chân lại không hề có động tĩnh gì. Có thể nhận ra, anh ta rất muốn qua đó, nhưng dương như lại không dám qua đó.
Kiểu do dự bất yên này khiến anh ta trở nên cứng nhắc. Thẩm Mộng Lan mĩm môi, Âu Niệm Tinh thì có gì đặc biệt? Chẳng phải cũng chỉ là tình nhân của tên Trần Kinh bạo lực kia mà thôi hay sao? Còn cho rằng bản thân cao quý tới nhường nào chứ! Cũng chỉ đến vậy mà thôi! Ánh mắt cô liếc về hai người đàn ông đang đứng cạnh mình, trong lòng nghĩ, hai người này cứ cho là giàu sụ đi, nhưng cũng khó mà chạm được tới một sợi tóc của Âu Niệm Tinh nhé. Dựa vào sự hống hách của Trần Kinh, trên đời này kẻ nào dám tán người phụ nữ của hắn chứ? Chính vào lúc Thẩm Mộng Lan đang suy nghĩ linh tinh. Nhạc nền bỗng đột ngột dừng lại. Thẩm Mộng Lan nhíu mày, buổi tiệc chững lại. mọi người nhất tề đưa mắt nhìn xung quanh. Rồi bỗng nhiên không khí trở nên xôn xao hẳn lên, mọi người đồng loạt tiến dần về phía lối vào, Thẩm Mộng Lan điểm mũi chân nhìn về phía cửa. - Phương tổng? Lâm Hiểu Quốc đứng cạnh cô giật mình nói, rồi đột ngột rảo bước, tiến về phía cửa ra vào.
Thẩm Mộng Lan cuối cùng cũng nhìn rõ một người phụ nữ đang từ ngoài cửa bước vào, chiếc váy đen dài mà cô ta mặc hoàn toàn không phải lễ phục. Cô ta bước rất nhanh, rồi nhìn quanh một lượt, vui vẻ vẫy tay với Âu Niệm Tinh, cũng gần như không hề có ý định dừng lại chào hỏi mọi người. Lạ hơn chính là, cô ta bước tới đâu, nam nữ đều dạt ra tránh đường, cũng không ai dám có ý định tiến lại gần bắt chuyện với cô ta. Cảm giác thật kỳ quặc, cô gái này vô cùng xinh đẹp, nhưng lại không mang khí chất của người phụ nữ đang tham gia tiệc khiêu vũ. Cô ta giống như một người tuần tra, vừa đi vừa đưa mắt nhìn qua loa, thậm chí còn cười khe khẽ. Cuối cùng cô ta cũng đến được vị trí cạnh sàn nhảy, Thẩm Mộng Lan nhìn thấy chủ tịch Đài truyền hình vốn điềm tĩnh đang vội vội vàng vàng bước tới chỗ cô ta. Đối phương lại nói: - Chủ tịch Thạch, sao lại dừng nhạc thế? Để mọi người nhìn tôi như nhìn khỉ vậy!
Chủ tịch Đài cúi đầu xấu hổ, quay đầu phất tay, nhạc lại nổi lên một lần nữa, nhưng trên sàn nhảy đã không còn lấy một bóng người. Sau đó Thẩm Mộng Lan nghe thấy giọng nói trầm thấp của Bí thư thành ủy Sở Thành, cục trưởng Cục Xúc tiến đầu tư Miêu Khánh Châu bước qua bắt tay với cô ta, thái độ khiêm nhường, thậm chí là đặt mình xuống vị thế vô cùng thấp so với cô ta. Đợi khi đám lãnh đạo tản đi, liền thấy các lãnh đạo cao cấp nhất của các doanh nghiệp bước qua chúc rượu. Những người đó vừa rồi không hề đứng cùng nhau, tự quây thành vòg tròn nói chuyện riêng, giờ lại như đã hẹn từ trước, đồng loạt tới chỗ cô gái kia. Thẩm Mộng Lan trợn mắt há miệng, rốt cuộc nhịn không đươc,quay lại hỏi Lý Danh Nghĩa đang đứng cạnh: - Lý Danh Nghĩa, cô gái này là ai thế? Lý Danh Nghĩa mở to mắt, nhìn Thẩm Mộng Lan rồi trả lời:
- Em không nhận ra sao? Em em không nói đùa đấy chứ?
Thẩm Mộng Lan làm vẻ mặt vô tội nhìn Lý Danh Nghĩa, nói:
- Thì sao, em nhất định phải biết cô ấy ư? Lý Danh Nghĩa buông tay, nhún vai nói:
- Công ty truyền thông Hồng Địa, em có biết không? Cô gái này chính là nhân vật nắm thực quyền khống chế sau lưng Hồng Địa, cũng là linh hồn của Công ty truyền thông Hồng Địa Phương Uyển Kỳ. Em không quen cô ấy thật à? Lý Danh Nghĩa ngừng lại một lúc rồi nói tiếp:
- Em không biết cũng bình thường, cô ấy đã rời khỏi giới thương nhân từ lâu, cũng phải ba bốn năm nay không trực tiếp tham gia quản lý công ty rồi. Lúc em vào đại lục, hẳn là sau khi cô ấy rút lui!
- Phương Phương Uyển Kỳ? Cô cô ấy chính là Phương Uyển Kỳ? Tại sao tại sao lại không hề giống trong ảnh? Thẩm Mộng Lan giật mình nói. Cô đương nhiên biết Phương Uyển Kỳ là ai, mấy năm trước Phương Uyển Kỳ vinh dự đứng đầu bảng xếp hạng nữ phú hào Trung Quốc, vô cùng nổi tiếng ở đại lục. Hơn nữa, Công ty truyền thông Hồng Địa của Phương Uyển Kỳ cũng là công ty lớn mạnh nhất trong giới truyền thông Trung Quốc. Thẩm Mộng Lan thậm chí còn có thể coi là fan hâm mộ của Phương Uyển Kỳ ấy chứ! Lý Danh Nghĩa cười cười rồi nói:
- Đương nhiên là không giống rồi, nhân vật trong ảnh, hoặc là nhân vật trên báo đều ở dạng tĩnh. Hơn nữa, lúc quay chụp cũng đã qua hóa trang, sau đó còn qua xử lý. Phương Uyển Kỳ thực sự chính là Phương Uyển Kỳ của lúc này, là một nữ doanh nhân cực kỳ có cá tính và hấp dẫn. Thẩm Mộng Lan gật đầu. Lý Danh Nghĩa nói không sai, khí chất của Phương Uyển Kỳ quả thực rất đặc biệt. Rõ ràng là xuất thân từ giới thượng lưu, nhưng cô lại mang một khí chất tự do tự tại và phóng khoáng khó mà dùng từ ngữ miêu tả được. Về tuổi tác, cô ta hẳn cũng đã ngoài ba mươi, nhưng từ khi bước vào cửa tới giờ, những biểu hiện của cô đâu có giống phụ nữ trưởng thành ngoài ba mươi tuổi? Không hề có chút dáng vẻ kiểu cách giả tạo, thậm chí lớp trang điểm cũng rất nhạt, y phục thoải mái, vẻ đẹp chân thực, được xưng tụng là hoàn toàn tự nhiên. Ngay cả phụ nữ như Thẩm Mộng Lan, thậm chí cũng phải ngơ ngẩn!
- Lý Danh Nghĩa, em qua đó chào hỏi Phương tổng một câu. Không ngờ cô ấy cũng tham gia buổi luận đàn hôm nay, thật khiến người ta không ngờ tới! Thẩm Mộng Lan nói, nóng lòng muốn qua đó.
- Đúng vậy, anh cũng rất bất ngờ, hiện giờ xem ra rất nhiều người khác cũng đang thấy bất ngờ đấy! Lý Danh Nghĩa đáp. Thẩm Mộng Lan nâng ly rượu, chậm rãi tiến về phía Phương Uyển Kỳ. Bước được hai bước, cô khẽ nhíu mày rồi quay đầu nhìn lại phía sau, Lý Danh Nghĩa đứng bất động, cô thầm cười nhạt, bước chân càng nhanh hơn. Cuối cùng cũng tới cạnh Phương Uyển Kỳ, hai người bắt gặp ánh mắt của nhau, cô cười nói:
- Phương tổng, nghe danh đã lâu. Tôi là Thẩm Mộng Lan của tập đoàn Vạn Hải, hôm nay rất vui vì được gặp chị ở đây! Ánh mắt Phương Uyển Kỳ bỗng nhiên lay động, đáp: - Sao? Vạn Hải không phải là Thẩm Kinh Lôi đó sao? Cô cô là con gái của Thẩm Kinh Lôi? Thẩm Mộng Lan gật đầu, Phương Uyển Kỳ cười nói: - Ồ, tôi nhớ rồi, các cô đầu tư vào sd, nghe nói muốn gây dựng một doanh nghiệp mạnh nhất Trung Quốc về ngành công nghiệp nặng? Cô đẹp thật đấy, xem ra giới doanh nhân Sở Giang đúng là âm thịnh dương suy thật rồi! Thẩm Mộng Lan ngẩn người, hoàn toàn bị phong cách tự nhiên thẳng thắn của Phương Uyển Kỳ làm cho ngượng ngập. Chính vào lúc này, lại có thêm người bước qua chào hỏi Phương Uyển Kỳ, Thẩm Mộng Lan nghe thấy một câu nói, suýt chút nữa có thể làm cô bất tỉnh tại chỗ.
Phương Uyển Kỳ đáp lại người kia: - Tôi biết ông, Hồng tổng của Lệ Đô đúng không! Trần Kinh vẫn nói với tôi Lệ Đô là một khách sạn hiện đại, anh ấy rất thích. Tôi thấy quan hệ giữa anh ấy và Hồng tổng rất tốt đấy chứ, vừa tới Sở Giang liền muốn tới hàn huyên với ông! Tôi nói không sai chứ? Thẩm Mộng Lan cảm thấy sau lưng mình dường như bị đâm mạnh một mũi, thậm chí còn hoài nghi mình vị lãng tai rồi. Phương Uyển Kỳ vừa nhắc tới ai? Trần Kinh? Cô ấy và Trần Kinh?
/1317
|