Cửa Ban tổ chức cán bộ Thành ủy Đức Cao rất sâu, thành phố Đức Cao toàn bộ cán bộ thành phố đề bạt lên chức, đều là ban Tổ chức cán bộ nắm trong tay, gần hơn một chút, là có thể nhìn ra bộ phận này rất có quyền.
Bởi vì tay cầm trọng quyền, nhân viên công vụ bên trong ban Tổ chức cán bộ tự nhiên liền tài trí hơn người, cá nhân tính tình cũng vốn không khách khí như vậy, mỗi người đều là mạnh hò hét.
Ở phía dưới, có người bình thường, người Ban tổ chức cán bộ Thành ủy Đức Cao, ngoại trừ đối với vài nhân vật số một phía dưới nể mặt mũi, còn lại người đến ban Tổ chức cán bộ, đều phải nhận khảo nghiệm. Ban Tổ chức cán bộ từ khi đến thái độ ác liệt ngạo mạn, cũng là một loại thủ đoạn khảo hạch cán bộ thôi!
Biện pháp này tự nhiên là trò đùa, nhưng từ đó cũng sáng tỏ, Ban tổ chức cán bộ Thành ủy đích thật là nơi không nên đến.
Ban tổ chức cán bộ Thành ủy phòng Cán bộ số 1, đây là bộ phận có quyền nhất trong ban Tổ chức cán bộ, nắm trong tay bộ phận này Trưởng phòng Đơn Điền Lâm chính là kẻ ngạo khí ngút trời, bình thường khảo sát cán bộ, chỉ cần y nói chuyện, đều đã làm cho người ta khó chịu nổi.
Ở Đức Cao, gặp Đơn Điền Lâm, vốn một cán bộ nơm nớp lo sợ.
Đơn Điền Lâm làm như vậy, cũng có người trách cứ y, nhưng trách cứ y có ích lợi gì? Ai đều biết rằng Đơn Điền Lâm là theo Cao Minh Trị, Cao Minh Trị không gật đầu, ai dám động đến Đơn Điền Lâm?
Mà đơn điền lâm người này cũng quả thật là có đặc điểm, ở sớm đi năm, hắn bản có cơ hội trao quyền cho cấp dưới rèn luyện, ít nhất đều có thể trao quyền cho cấp dưới cái Phó chủ tịch huyện. Nhưng cá nhân hắn ý nguyện cũng là làm tổ chức công tác, theo hắn si hạ khoác lác, xưng phóng nhãn toàn bộ Đức Cao, người nào Phó chủ tịch huyện có thể có hắn như vậy tiêu dao có mặt mũi?
Đơn Điền Lâm cá tính như thế, Trần Kinh cùng với y kết nối, tự nhiên la rất khó khăn.
Chuyện Trần Kinh đến Ban tổ chức cán bộ Thành ủy Đơn Điền Lâm tự nhiên biết, Trưởng ban Cao dặn dò xuống, bảo Đơn Điền Lâm trước khi cùng Trần Kinh nói chuyện, nên biết cơ bản tình huống.
Đơn Điền Lâm không đem việc này để ở trong lòng, trong lòng y buồn bực, cảm thấy Cao Minh Trị có phải nghĩ sai rồi hay không, Trần Kinh không phải cán bộ thành phố quản lý, hắn quan hệ cũng không lệ thuộc Ban tổ chức cán bộ Thành ủy... Y đường đường là một Trưởng phòng, dùng lập trường gì cùng Trần Kinh nói chuyện?
Cho nên, y đối với nhiệm vụ này, trong lòng là có cảm xúc mâu thuẫn.
Hơn nữa vừa thấy Trần Kinh tuổi còn trẻ... Nói cũng có chút nổi giận, trong lòng y lại không có hảo cảm. Trong lòng y cân nhắc, nghĩ thầm rằng, Trần Kinh mười phần có khả năng là cán bộ lần này cần đặc biệt đề bạt, người trẻ tuổi thôi, tuổi trẻ đầy hứa hẹn, khó tránh khỏi sẽ có chút ngạo khí.
Nhưng có ngạo khí... Cũng không thể không biết trời cao đất rộng, ban Tổ chức cán bộ là địa phương nào? Đây là một nơi biểu lộ cá tính sao?
Việc này cứ như vậy bỏ qua, Đơn Điền Lâm cũng mặc kệ việc này.
Buổi chiều, Đơn Điền Lâm đi ra ngoài dự tiệc, phía dưới có mấy Bí thư Chủ tịch huyện vào thành phố, thế nào cũng phải kéo y uống rượu, y ngại nể mặt mũi, cũng liền vui vẻ dự tiệc.
Uống rượu đến say khướt... Đang lúc tận hứng, Cao Minh Trị gọi điện thoại đến đây, y cầm điện thoại “Này” một tiếng.
Cao Minh Trị trực tiếp liền hỏi:
- Sao lại thế này? Sao mãi không tiếp điện thoại? Hiện tại đang ở đâu?
Đơn Điền Lâm vừa nghe là Cao Minh Trị... Hắn liền tỉnh rượu một nửa, Trưởng ban Cao nghiêm khắc, thời gian công tác đi ra uống rượu, điều này làm nếu Trưởng ban Cao biết, nhất định là phê bình. Đơn Điền Lâm linh cơ vừa động, liền nói:
- Cao... Cao Trưởng ban , tôi đang ở văn phòng, ngài... Ngài tìm tôi có chuyện gì?
Cao Minh Trị giọng điệu chầm chậm, nói:
- Tôi nửa tiếng nữa tới, chuyện tôi bảo xử lý thế nào rồi? Trần Kinh hiện tại có phải ở đó hay không?
Đơn Điền Lâm vừa nghe Cao Minh Trị nhắc đến Trần Kinh... Y vội vàng kể qua chuyện gặp Trần Kinh rồi nói:
- Trưởng ban Cao, người trẻ tuổi này khó lường, nhất là thái độ, tôi cùng hắn nói, loại thái độ này...
- Làm bừa!
Cao Minh Trị giọng điệu lạnh lùng:
- Tôi bảo cùng hắn nói chuyện nói, không bảo ở trước mặt hắn tạo uy phong! Người ở nơi nào? Lập tức nhận lỗi với người ta, thái độ phải thành khẩn, tôi trở về sẽ gặp hắn, trước an bài hắn đến văn phòng tôi, bảo tiểu Từ pha cho hắn chén trà, hắn thích uống trà!
Đơn Điền Lâm vừa nghe Cao Minh Trị nói như vậy, trên trán y mồ hôi liền toát ra!
Lúc này y chạy đi đâu tìm Trần Kinh đây? Y biến cũng biến không ra!
Y ngắt điện thoại, vội vàng cùng mấy người nói lời từ biệt, mấy người cùng ăn cơm vừa nghe điện thoại đầu kia Trưởng ban Cao phát hỏa, biết có chuyện, cũng không giữ y.
Đơn Điền Lâm vội vội vàng vàng trở về, y đến Phòng cán bộ số 1, an bài toàn bộ người đến toàn bộ các phòng trong 4 tầng lầu tìm người, nhưng làm sao có thể tìm được người?
Mà vào lúc này, Cao Minh Trị đã trở lại, Đơn Điền Lâm chạy tới nghênh đón, Cao Minh Trị vừa xuống xe, bất chấp chuyện khác, nói:
- Trưởng phòng Trần người đâu?
Đơn Điền Lan không yên, nói:
- Trưởng ban Cao, ngài không bảo tôi phải lưu hắn lại, sau khi gặp qua hắn, hắn liền đi, tôi... Tôi...
Cao Minh Trị sắc mặt trở nên rất khó xem, Đơn Điền Lâm thấy không thích hợp, nói:
- Trưởng ban Cao, người này tổ chức quan hệ không ở chỗ tôi, giống như cũng không ở bộ phận chúng ta, chúng ta sao lại nói chuyện cùng hắn? Nói chuyện gì?
- Đơn Điền Lâm!
Cao Minh Trị lớn tiếng quở trách nói:
- Tôi thấy Trưởng phòng Phòng cán bộ số 1 không cần làm nữa, giao cho nhiệm vụ, hoàn toàn là rơi vào tai này ra tai kia! ...
Cao Minh Trị chỉ vào Đơn Điền Lâm, tức giận đến cả người phát run:
- Lập tức tìm cho tôi, đốt đèn lồng cây đuốc tìm, tìm toàn bộ Đức Cao cũng phải tìm ra Trưởng phòng Trần. Không chỉ có muốn tìm đến còn phải thành khẩn hướng người ta xin lỗi, tôi nói cho mà biết, việc này làm không xong, tôi miễn chức!
Đơn Điền Lâm lúc này si ngốc, Cao Minh Trị tức giận thành như vậy, y nào dám chậm trễ? Lập tức đi an bài người tìm, lại gọi điện thoại tìm bạn bè hỗ trợ tìm, lúc này y hiểu được, chính mình đá vào cánh cửa sắt, y thầm mắng chính mình tiện mồm sơ suất, sao không nghĩ tới điểm này?
- Trưởng ban Cao, ngài có điện thoại!
Thư ký Từ lại gọi Cao Minh Trị.
Cao Minh Trị xoay người, phút cuối cùng cũng không quên lấy tay hung hăng chỉ chỉ Đơn Điền Lâm.
Cao Minh Trị trở lại văn phòng, cầm điện thoại lên, liền nghe được trong điện thoại một thanh âm quen thuộc:
- Minh Trị, đã xảy ra chuyện! Người kia không thấy đâu! Phải chặt chẽ chú ý một chút...
- Cái gì? Không thấy? Điều này sao có thể?
Cao Minh Trị lớn tiếng nói, trên mặt vẻ khó có thể tin!
- Việc này cực kỳ chính xác, cả bí thư Tỉnh ủy Sa đều kinh động, bí thư Sa tự mình chỉ thị, bảo Giám đốc Công an tỉnh Hồ an bài người bí mật điều tra việc này!
Điện thoại đầu kia giọng điệu trở nên rất chắc chắn, y dừng một chút, nói:
- Đúng rồi, bảo tìm người ấy tìm được rồi sao?
Cao Minh Trị sắc mặt trắng bệch, ấp úng nói không ra, dừng sau một lúc lâu, nói:
- Đang tìm, đang ...
- Sao lại thế này? Tôi không phải tự mình đi làm chuyện này chứ?
Điện thoại đầu kia, thanh âm rất căm tức.
- Là tôi sơ suất , tôi lập tức đi an bài người đi tìm, hôm nay nhất định có thể tìm được!
Cao Minh Trị như đinh đóng cột nói.
- Tìm được sau đó còn phải nghiêm túc nói chuyện cùng hắn, phải trưng cầu đầy đủ ý kiến cá nhân hắn, trước tiên không cần nói rõ vấn đề, tạm thời bảo hắn tổ chức chuyển công tác tới thành phố...
- Là, tôi biết!
Cao Minh Trị nói.
- Phải nhớ lấy, Trần Kinh này rất trọng yếu, bất kể như thế nào, cũng phải làm tốt chuyện này. Có thể làm tốt chuyện này, tôi để cậu công đầu!
Đêm, mùa thu trời tối sớm, mới đến bảy giờ, bên ngoài bầu trời liền tối đen!
Hôm nay thành phố Đức Cao có chút kỳ quái, Ban tổ chức cán bộ Thành ủy kia bình thường là tòa nhà tan tầm sớm nhất, hôm nay đèn vẫn huy hoàng, toàn bộ đèn đều bật lên.
Ban Tổ chức cán bộ từ trên xuống dưới đều hiểu rõ, Trưởng ban Cao hôm nay phát hỏa, trong trí nhớ đồng sự ở ban Tổ chức cán bộ, Trưởng ban Cao hình như là lần đầu tiên bởi vì chuyện viên chức ban Tổ chức cán bộ tiếp đãi người đến làm việc thái độ không tốt mà phát hỏa!
Mọi người đồng sự đều có thói quen mạnh mẽ hò hét, bình thường đều có cá tính kia, lãnh đạo cao thấp cũng chưa có ai quản lý việc này, Trưởng ban Cao hôm nay vì sao bỗng nhiên bởi vì chuyện này mà phát hỏa?
Cùng với Cao Minh Trị phát hỏa, ban Tổ chức cán bộ cao thấp đều vì một cái tên, một cái tên rất xa lạ : Trần Kinh!
Trần Kinh là ai, đến từ đâu? Đang làm gì? Vì sao phải như vậy?
Một người có thể khiến Trưởng ban Cao phát hảo với Trưởng phòng Đơn, tuyệt đối là người khó lường. Trưởng ban Cao bao che khuyết điểm, bình thường có người tố cáo Trưởng phòng Đơn, Trưởng ban Cao giống như gà mái mẹ bảo vệ con, ai tố cáo, cho hắn biết, đều là không có trái cây ngon mà ăn.
Cho nên, hôm nay việc này, làm ban Tổ chức cán bộ cao thấp đồng sự đều cảm thấy rất cổ quái!
Ban Tổ chức cán bộ, văn phòng Cao Minh Trị, Trưởng Phòng Phòng cán số 1 đến số 3 đều có mặt, Trưởng phòng Phòng cán bộ số 1 Đơn Điền Lâm cúi đầu, dáng vẻ bệ vệ toàn bộ không còn, mặt hồng hồng, hồng tới cả bên tai.
- Trưởng ban Cao, việc này thật sự là kỳ lạ, Trần Kinh này khả năng đi đầu đều đã điều tra... Căn bản là tìm không thấy hắn.
- Phía Lễ Hà chúng ta cũng liên hệ , bọn họ đã tìm, cũng tìm không thấy người. Có thể khẳng định, Trần Kinh không về nhà, mà hắn có di động, di động hiện tại là trạng thái tắt máy!
Đơn Điền Lâm ủ rũ nói.
Cao Minh Trị trừng mắt nhìn chằm chằm Đơn Điền Lâm, ánh mắt rất nghiêm khắc, nhìn bộ dáng của y, hận không thể một ngụm nuốt luôn Đơn Điền Lâm.
Y thậm chí có chút hối hận, tự mình sao không đi hỏi việc này? Sao để cho Đơn Điền Lâm nhúng tay? Đơn Điền Lâm này, hiện tại hoàn toàn là đuôi to khó vẫy, xem ra đối với vấn đề sử dụng y, một lần nữa phải suy xét.
Thời điểm mấu chốt không đáng tin cậy, xảy ra vấn đề, tuyệt đối là trí mạng, rất trí mạng!
Cao Minh Trị trong đầu lại nghĩ đến cuộc điện thoại vừa mới nhận, y chậm rãi nhắm mắt lại, bỗng nhiên, mắt y mở ra.
Y nghĩ tới một khả năng, nếu nói như vậy...
Cao Minh Trị từ trên ghế đứng dậy, quơ hai tay nói:
- Hôm nay cứ như vậy! Ngày mai sáng sớm, lại liên hệ. Tôi nói rõ ràng, ai có thể liên hệ được Trần Kinh, cũng bảo hắn đến ban Tổ chức cán bộ, năm nay vị trí ưu đãi chính là người ấy.
- Ba Trưởng phòng đều có thể liên hệ, mặt khác bất cứ ai đều có thể liên hệ, tôi Cao Minh Trị nói là làm!
Cao Minh Trị nói xong, ba Trưởng phòng sắc mặt đều thay đổi.
Ban Tổ chức cán bộ bên trong khảo hạch cán bộ là khó khăn nhất, cũng không có cách nào đầu cơ trục lợi, cho nên, ở bên trong bộ máy, mọi người cạnh tranh khá ác liệt. Nhất là cạnh tranh vị trí công tác, lại càng ác liệt.
Cao Minh Trị hiện tại không ngờ đem đòn sát thủ tung ra, bởi vậy có thể thấy được, người tên Trần Kinh quá trọng yếu, Đơn Điền Lâm trên mặt là vẻ cực kỳ phức tạp, ruột gan đều hối hận...
Bởi vì tay cầm trọng quyền, nhân viên công vụ bên trong ban Tổ chức cán bộ tự nhiên liền tài trí hơn người, cá nhân tính tình cũng vốn không khách khí như vậy, mỗi người đều là mạnh hò hét.
Ở phía dưới, có người bình thường, người Ban tổ chức cán bộ Thành ủy Đức Cao, ngoại trừ đối với vài nhân vật số một phía dưới nể mặt mũi, còn lại người đến ban Tổ chức cán bộ, đều phải nhận khảo nghiệm. Ban Tổ chức cán bộ từ khi đến thái độ ác liệt ngạo mạn, cũng là một loại thủ đoạn khảo hạch cán bộ thôi!
Biện pháp này tự nhiên là trò đùa, nhưng từ đó cũng sáng tỏ, Ban tổ chức cán bộ Thành ủy đích thật là nơi không nên đến.
Ban tổ chức cán bộ Thành ủy phòng Cán bộ số 1, đây là bộ phận có quyền nhất trong ban Tổ chức cán bộ, nắm trong tay bộ phận này Trưởng phòng Đơn Điền Lâm chính là kẻ ngạo khí ngút trời, bình thường khảo sát cán bộ, chỉ cần y nói chuyện, đều đã làm cho người ta khó chịu nổi.
Ở Đức Cao, gặp Đơn Điền Lâm, vốn một cán bộ nơm nớp lo sợ.
Đơn Điền Lâm làm như vậy, cũng có người trách cứ y, nhưng trách cứ y có ích lợi gì? Ai đều biết rằng Đơn Điền Lâm là theo Cao Minh Trị, Cao Minh Trị không gật đầu, ai dám động đến Đơn Điền Lâm?
Mà đơn điền lâm người này cũng quả thật là có đặc điểm, ở sớm đi năm, hắn bản có cơ hội trao quyền cho cấp dưới rèn luyện, ít nhất đều có thể trao quyền cho cấp dưới cái Phó chủ tịch huyện. Nhưng cá nhân hắn ý nguyện cũng là làm tổ chức công tác, theo hắn si hạ khoác lác, xưng phóng nhãn toàn bộ Đức Cao, người nào Phó chủ tịch huyện có thể có hắn như vậy tiêu dao có mặt mũi?
Đơn Điền Lâm cá tính như thế, Trần Kinh cùng với y kết nối, tự nhiên la rất khó khăn.
Chuyện Trần Kinh đến Ban tổ chức cán bộ Thành ủy Đơn Điền Lâm tự nhiên biết, Trưởng ban Cao dặn dò xuống, bảo Đơn Điền Lâm trước khi cùng Trần Kinh nói chuyện, nên biết cơ bản tình huống.
Đơn Điền Lâm không đem việc này để ở trong lòng, trong lòng y buồn bực, cảm thấy Cao Minh Trị có phải nghĩ sai rồi hay không, Trần Kinh không phải cán bộ thành phố quản lý, hắn quan hệ cũng không lệ thuộc Ban tổ chức cán bộ Thành ủy... Y đường đường là một Trưởng phòng, dùng lập trường gì cùng Trần Kinh nói chuyện?
Cho nên, y đối với nhiệm vụ này, trong lòng là có cảm xúc mâu thuẫn.
Hơn nữa vừa thấy Trần Kinh tuổi còn trẻ... Nói cũng có chút nổi giận, trong lòng y lại không có hảo cảm. Trong lòng y cân nhắc, nghĩ thầm rằng, Trần Kinh mười phần có khả năng là cán bộ lần này cần đặc biệt đề bạt, người trẻ tuổi thôi, tuổi trẻ đầy hứa hẹn, khó tránh khỏi sẽ có chút ngạo khí.
Nhưng có ngạo khí... Cũng không thể không biết trời cao đất rộng, ban Tổ chức cán bộ là địa phương nào? Đây là một nơi biểu lộ cá tính sao?
Việc này cứ như vậy bỏ qua, Đơn Điền Lâm cũng mặc kệ việc này.
Buổi chiều, Đơn Điền Lâm đi ra ngoài dự tiệc, phía dưới có mấy Bí thư Chủ tịch huyện vào thành phố, thế nào cũng phải kéo y uống rượu, y ngại nể mặt mũi, cũng liền vui vẻ dự tiệc.
Uống rượu đến say khướt... Đang lúc tận hứng, Cao Minh Trị gọi điện thoại đến đây, y cầm điện thoại “Này” một tiếng.
Cao Minh Trị trực tiếp liền hỏi:
- Sao lại thế này? Sao mãi không tiếp điện thoại? Hiện tại đang ở đâu?
Đơn Điền Lâm vừa nghe là Cao Minh Trị... Hắn liền tỉnh rượu một nửa, Trưởng ban Cao nghiêm khắc, thời gian công tác đi ra uống rượu, điều này làm nếu Trưởng ban Cao biết, nhất định là phê bình. Đơn Điền Lâm linh cơ vừa động, liền nói:
- Cao... Cao Trưởng ban , tôi đang ở văn phòng, ngài... Ngài tìm tôi có chuyện gì?
Cao Minh Trị giọng điệu chầm chậm, nói:
- Tôi nửa tiếng nữa tới, chuyện tôi bảo xử lý thế nào rồi? Trần Kinh hiện tại có phải ở đó hay không?
Đơn Điền Lâm vừa nghe Cao Minh Trị nhắc đến Trần Kinh... Y vội vàng kể qua chuyện gặp Trần Kinh rồi nói:
- Trưởng ban Cao, người trẻ tuổi này khó lường, nhất là thái độ, tôi cùng hắn nói, loại thái độ này...
- Làm bừa!
Cao Minh Trị giọng điệu lạnh lùng:
- Tôi bảo cùng hắn nói chuyện nói, không bảo ở trước mặt hắn tạo uy phong! Người ở nơi nào? Lập tức nhận lỗi với người ta, thái độ phải thành khẩn, tôi trở về sẽ gặp hắn, trước an bài hắn đến văn phòng tôi, bảo tiểu Từ pha cho hắn chén trà, hắn thích uống trà!
Đơn Điền Lâm vừa nghe Cao Minh Trị nói như vậy, trên trán y mồ hôi liền toát ra!
Lúc này y chạy đi đâu tìm Trần Kinh đây? Y biến cũng biến không ra!
Y ngắt điện thoại, vội vàng cùng mấy người nói lời từ biệt, mấy người cùng ăn cơm vừa nghe điện thoại đầu kia Trưởng ban Cao phát hỏa, biết có chuyện, cũng không giữ y.
Đơn Điền Lâm vội vội vàng vàng trở về, y đến Phòng cán bộ số 1, an bài toàn bộ người đến toàn bộ các phòng trong 4 tầng lầu tìm người, nhưng làm sao có thể tìm được người?
Mà vào lúc này, Cao Minh Trị đã trở lại, Đơn Điền Lâm chạy tới nghênh đón, Cao Minh Trị vừa xuống xe, bất chấp chuyện khác, nói:
- Trưởng phòng Trần người đâu?
Đơn Điền Lan không yên, nói:
- Trưởng ban Cao, ngài không bảo tôi phải lưu hắn lại, sau khi gặp qua hắn, hắn liền đi, tôi... Tôi...
Cao Minh Trị sắc mặt trở nên rất khó xem, Đơn Điền Lâm thấy không thích hợp, nói:
- Trưởng ban Cao, người này tổ chức quan hệ không ở chỗ tôi, giống như cũng không ở bộ phận chúng ta, chúng ta sao lại nói chuyện cùng hắn? Nói chuyện gì?
- Đơn Điền Lâm!
Cao Minh Trị lớn tiếng quở trách nói:
- Tôi thấy Trưởng phòng Phòng cán bộ số 1 không cần làm nữa, giao cho nhiệm vụ, hoàn toàn là rơi vào tai này ra tai kia! ...
Cao Minh Trị chỉ vào Đơn Điền Lâm, tức giận đến cả người phát run:
- Lập tức tìm cho tôi, đốt đèn lồng cây đuốc tìm, tìm toàn bộ Đức Cao cũng phải tìm ra Trưởng phòng Trần. Không chỉ có muốn tìm đến còn phải thành khẩn hướng người ta xin lỗi, tôi nói cho mà biết, việc này làm không xong, tôi miễn chức!
Đơn Điền Lâm lúc này si ngốc, Cao Minh Trị tức giận thành như vậy, y nào dám chậm trễ? Lập tức đi an bài người tìm, lại gọi điện thoại tìm bạn bè hỗ trợ tìm, lúc này y hiểu được, chính mình đá vào cánh cửa sắt, y thầm mắng chính mình tiện mồm sơ suất, sao không nghĩ tới điểm này?
- Trưởng ban Cao, ngài có điện thoại!
Thư ký Từ lại gọi Cao Minh Trị.
Cao Minh Trị xoay người, phút cuối cùng cũng không quên lấy tay hung hăng chỉ chỉ Đơn Điền Lâm.
Cao Minh Trị trở lại văn phòng, cầm điện thoại lên, liền nghe được trong điện thoại một thanh âm quen thuộc:
- Minh Trị, đã xảy ra chuyện! Người kia không thấy đâu! Phải chặt chẽ chú ý một chút...
- Cái gì? Không thấy? Điều này sao có thể?
Cao Minh Trị lớn tiếng nói, trên mặt vẻ khó có thể tin!
- Việc này cực kỳ chính xác, cả bí thư Tỉnh ủy Sa đều kinh động, bí thư Sa tự mình chỉ thị, bảo Giám đốc Công an tỉnh Hồ an bài người bí mật điều tra việc này!
Điện thoại đầu kia giọng điệu trở nên rất chắc chắn, y dừng một chút, nói:
- Đúng rồi, bảo tìm người ấy tìm được rồi sao?
Cao Minh Trị sắc mặt trắng bệch, ấp úng nói không ra, dừng sau một lúc lâu, nói:
- Đang tìm, đang ...
- Sao lại thế này? Tôi không phải tự mình đi làm chuyện này chứ?
Điện thoại đầu kia, thanh âm rất căm tức.
- Là tôi sơ suất , tôi lập tức đi an bài người đi tìm, hôm nay nhất định có thể tìm được!
Cao Minh Trị như đinh đóng cột nói.
- Tìm được sau đó còn phải nghiêm túc nói chuyện cùng hắn, phải trưng cầu đầy đủ ý kiến cá nhân hắn, trước tiên không cần nói rõ vấn đề, tạm thời bảo hắn tổ chức chuyển công tác tới thành phố...
- Là, tôi biết!
Cao Minh Trị nói.
- Phải nhớ lấy, Trần Kinh này rất trọng yếu, bất kể như thế nào, cũng phải làm tốt chuyện này. Có thể làm tốt chuyện này, tôi để cậu công đầu!
Đêm, mùa thu trời tối sớm, mới đến bảy giờ, bên ngoài bầu trời liền tối đen!
Hôm nay thành phố Đức Cao có chút kỳ quái, Ban tổ chức cán bộ Thành ủy kia bình thường là tòa nhà tan tầm sớm nhất, hôm nay đèn vẫn huy hoàng, toàn bộ đèn đều bật lên.
Ban Tổ chức cán bộ từ trên xuống dưới đều hiểu rõ, Trưởng ban Cao hôm nay phát hỏa, trong trí nhớ đồng sự ở ban Tổ chức cán bộ, Trưởng ban Cao hình như là lần đầu tiên bởi vì chuyện viên chức ban Tổ chức cán bộ tiếp đãi người đến làm việc thái độ không tốt mà phát hỏa!
Mọi người đồng sự đều có thói quen mạnh mẽ hò hét, bình thường đều có cá tính kia, lãnh đạo cao thấp cũng chưa có ai quản lý việc này, Trưởng ban Cao hôm nay vì sao bỗng nhiên bởi vì chuyện này mà phát hỏa?
Cùng với Cao Minh Trị phát hỏa, ban Tổ chức cán bộ cao thấp đều vì một cái tên, một cái tên rất xa lạ : Trần Kinh!
Trần Kinh là ai, đến từ đâu? Đang làm gì? Vì sao phải như vậy?
Một người có thể khiến Trưởng ban Cao phát hảo với Trưởng phòng Đơn, tuyệt đối là người khó lường. Trưởng ban Cao bao che khuyết điểm, bình thường có người tố cáo Trưởng phòng Đơn, Trưởng ban Cao giống như gà mái mẹ bảo vệ con, ai tố cáo, cho hắn biết, đều là không có trái cây ngon mà ăn.
Cho nên, hôm nay việc này, làm ban Tổ chức cán bộ cao thấp đồng sự đều cảm thấy rất cổ quái!
Ban Tổ chức cán bộ, văn phòng Cao Minh Trị, Trưởng Phòng Phòng cán số 1 đến số 3 đều có mặt, Trưởng phòng Phòng cán bộ số 1 Đơn Điền Lâm cúi đầu, dáng vẻ bệ vệ toàn bộ không còn, mặt hồng hồng, hồng tới cả bên tai.
- Trưởng ban Cao, việc này thật sự là kỳ lạ, Trần Kinh này khả năng đi đầu đều đã điều tra... Căn bản là tìm không thấy hắn.
- Phía Lễ Hà chúng ta cũng liên hệ , bọn họ đã tìm, cũng tìm không thấy người. Có thể khẳng định, Trần Kinh không về nhà, mà hắn có di động, di động hiện tại là trạng thái tắt máy!
Đơn Điền Lâm ủ rũ nói.
Cao Minh Trị trừng mắt nhìn chằm chằm Đơn Điền Lâm, ánh mắt rất nghiêm khắc, nhìn bộ dáng của y, hận không thể một ngụm nuốt luôn Đơn Điền Lâm.
Y thậm chí có chút hối hận, tự mình sao không đi hỏi việc này? Sao để cho Đơn Điền Lâm nhúng tay? Đơn Điền Lâm này, hiện tại hoàn toàn là đuôi to khó vẫy, xem ra đối với vấn đề sử dụng y, một lần nữa phải suy xét.
Thời điểm mấu chốt không đáng tin cậy, xảy ra vấn đề, tuyệt đối là trí mạng, rất trí mạng!
Cao Minh Trị trong đầu lại nghĩ đến cuộc điện thoại vừa mới nhận, y chậm rãi nhắm mắt lại, bỗng nhiên, mắt y mở ra.
Y nghĩ tới một khả năng, nếu nói như vậy...
Cao Minh Trị từ trên ghế đứng dậy, quơ hai tay nói:
- Hôm nay cứ như vậy! Ngày mai sáng sớm, lại liên hệ. Tôi nói rõ ràng, ai có thể liên hệ được Trần Kinh, cũng bảo hắn đến ban Tổ chức cán bộ, năm nay vị trí ưu đãi chính là người ấy.
- Ba Trưởng phòng đều có thể liên hệ, mặt khác bất cứ ai đều có thể liên hệ, tôi Cao Minh Trị nói là làm!
Cao Minh Trị nói xong, ba Trưởng phòng sắc mặt đều thay đổi.
Ban Tổ chức cán bộ bên trong khảo hạch cán bộ là khó khăn nhất, cũng không có cách nào đầu cơ trục lợi, cho nên, ở bên trong bộ máy, mọi người cạnh tranh khá ác liệt. Nhất là cạnh tranh vị trí công tác, lại càng ác liệt.
Cao Minh Trị hiện tại không ngờ đem đòn sát thủ tung ra, bởi vậy có thể thấy được, người tên Trần Kinh quá trọng yếu, Đơn Điền Lâm trên mặt là vẻ cực kỳ phức tạp, ruột gan đều hối hận...
/1317
|