Sự rạn nứt trong mối quan hệ giữa Chu Thanh và Trần Kinh vô tình càng lúc càng lớn.
Quan hệ với Trưởng ban thư ký không tốt, điều này khiến cho hiệu suất của Trần Kinh ở rất nhiều mặt công tác đều kém xa so với trước kia.
Nhưng để khiến mối quan hệ với Chu Thanh dịu đi cũng không thể chỉ dựa vào mỗi cố gắng của bản thân Trần Kinh, Chu Thanh vốn dĩ là kẻ gây sự. Cho nên đối với Trần Kinh mà nói, hắn có thể làm việc đấy, nhưng cũng chỉ có thể là nắm chắc một khối công tác về phía mình.
Làm Phó chánh văn phòng kiêm Trưởng khoa tổng hợp, Trần Kinh từ trước đến nay rất mực coi trọng công việc của khoa mình.
Cả khoa chuyên đi phục vụ Ngũ Đại Minh, với Trần Kinh mà nói, phàm là công việc phục vụ Ngũ Đại Minh thì hắn đều tự mình hỏi đến.
Mà từ khi khoa tổng hợp vào tay Trần Kinh, hắn cũng cải cách và điều chỉnh rất nhiều, theo thói quen dùng người, hắn cũng đề bạt vài người trẻ tuổi, cho nên việc khống chế tình hình cả khoa hắn làm rất đâu vào đấy.
Trần Kinh trong lòng hiểu rõ, chỉ cần hắn có thể nắm chắc những điểm trọng tâm này thì công việc không còn gì đáng ngại.
Phương Khắc Ba từ Bắc Kinh trở về đã mang theo tin tức tốt, chuyện lập dự án phát triển du lịch Ngũ Lý sơn trước đây vẫn bị gác lại, nhưng lần này thì khác, Phương Khắc Ba lên Bắc Kinh đã giải quyết xong vấn đề này, Ủy ban Cải cách và Phát triển Quốc gia đã xác định rõ ràng sang năm sắp sửa lập dự án phát triển du lịch Ngũ Lý sơn.
Tin vui này khiến Phương Khắc Ba rất mở mày nở mặt lúc trở về, trong báo cáo lên cuộc họp ủy viên thường vụ sau đó, Phương Khắc Ba lớn tiếng diễn thuyết về tình hình ở Bắc Kinh và đủ các loại dự án của Ủy ban Cải cách và Phát triển Quốc gia với thái độ vô cùng cao hứng đắc ý.
Có thể vớ bẫm được dự án lớn như vậy, Ngũ Đại Minh đánh nhịp là cả Thành ủy phải đồng thanh chúc mừng một phen, đêm đó, tất cả ở ủy viên thường vụ thành phố đều đến suối nước nóng Vọng Nguyệt sơn ở Tây Sơn tập trung, Ngũ Đại Minh tự xuất tiền mời mọi người tắm suối nước nóng, nếm đồ ăn đúng phong vị địa phương.
Trong hội nghị tổ chức ngay trên suối nước nóng Vọng nguyệt sơn, Phương Khắc Ba lại đề xuất, gần đây ở Lâm Hà phát sinh chuyện công nhân viên chức xí nghiệp máy kéo bãi công, Thành ủy cần hết sức coi trọng, phải nghĩ biện pháp giải quyết thích đáng. Mà Phó Chủ tịch thường trực thành phố Lưu Minh Minh vốn dĩ đã sứt đầu mẻ trán vì chuyện này, trong cuộc họp rõ ràng là bị giọng điệu lạnh lùng của Phương Khắc Ba đá đểu.
Người sáng suốt có thể nhìn ra được, Phương Khắc Ba lần này đang bắt đầu đòi lại tiếng nói trong bộ máy cho phía vây cánh trênBắc Kinh.
Cuối cùng hội nghị theo yêu cầu của Phương Khắc Ba để ông ta thay Lưu Minh Minh phụ trách vấn đề bãi công của xí nghiệp máy kéo Lâm Tinh ở Lâm Hà, ông ta còn cam đoan trước hội nghị thường vụ là nhất định có thể giải quyết vấn đề của Lâm hà một cách thích đáng.
Mà trên thực tế thì đúng là Phương Khắc Ba có cách thật, ông ta đích thân tới Lâm Hà chủ trì công việc, rất nhanh chóng liền ép cho làn sóng bãi công lắng xuống, xí nghiệp máy kéo Lâm Tinh khôi phục lại trật tự sản xuất, giải quyết xong vấn đề mà Thành ủy vẫn đang đau đầu.
Phương Khắc Ba liên tiếp vài lần được nở mày nở mặt, điều này khiến cho ông ta rất mực tự tin, sự thay đổi dù còn khiêm tốn nhưng đã bắt đầu liên tiếp hiển hiện ra. Truyền thông Đức Cao đưa tin về Phó bí thư Phương Khắc Ba cũng đã tăng lên nhiều, ông ta rất có tiềm lực cạnh tranh với Ngũ Đại Minh.
Vũ trường đoàn kịch năm sao.
Phương Khắc Ba hôm nay mời khách đến ăn mừng gần đây ông ta liên tục gặp vận may, cả việc công lẫn tư đều có thể nói là rất tốt. Điều này khiến cho tâm trạng ông ta rất vui, áp lực của việc không đắc ý trước kia sớm đã bị ông ta ném lên xa tận chín tầng mây.
Khách của Phương Khắc Ba hôm nay có Chu Thanh và hai anh em họ Thiệu, đương nhiên cũng không thể thiếu Tống Ca.
Tống Ca bây giờ đang đảm nhiệm vị trí Giám đốc PR ở tập đoàn bất động sản Tam Giang, hình như là do có quen biết nên bây giờ Tống Ca so với trước kia càng tự tin, càng có khí chất rồi, cảm giác khi ca hát khiêu vũ cũng có sức sống hơn hẳn.
Có Tống Ca khuấy động nên bầu không khí hôm nay rất náo nhiệt.
Phương Khắc Ba khá hăng hái giới thiệu cho Chu Thanh:
- Lão Chu, thấy chỗ này thế nào? Đoàn kịch năm sao vẫn luôn biết gìn giữ, nay không chỉ có có ca múa hiện đại mà còn có cả ca múa truyền thống địa phương. Nói về nghệ thuật truyền thống, đây thật sự là tài sản quý, chúng ta cần nghĩ cách bảo vệ thật mạnh mẽ.
Chu Thanh nói:
- Tôi sớm đã nghe nói Thư kí Phương chú ý đến sản nghiệp văn hóa, giờ xem ra quả nhiên là vậy! Những thứ này đều là văn minh tinh thần! Trước mắtchúng ta đúng là một khối bạc nhược, tất cả mọi người đều chú ý đến vật chất kinh tế quá mức mà dẫn đến thiếu thốn văn minh tinh thần, cứ thế này thì không ổn.
Phương Khắc Ba cười ha ha, cười đến rất là vui sướng rồi ngoắc tay bảoThiệu Hồng Ngạn:
- Lão Thiệu, lấy hai bình rượu ra đây, chúng ta chúc Trưởng ban thư ký vài chén!
Thiệu Hồng Ngạn cầm một chai Bordeaux đỏ qua, nói:
- Thưa hai sếp, rượu này là tôi trân quý để dành đã lâu không dám uống, hôm nay chiêu đãi hai sếp mới dám dùng đấy!
Phương Khắc Ba đang rất cao hứng, tùy ý mà nói:
- Cái tên này đầu óc linh hoạt thế, cậu đi buôn quả là lãng phí nhân tài. Nếu cậu mà làm chính trị thì sẽ có nhiều đất dụng võ đấy!
Đoạn ông ta lại bảo Chu Thanh:
- Lão Chu, quý công tử ở Úc gặp chuyện, tôi đã ủy thác cho Hồng Ngạn xử lý đấy, hẳn là ông vừa lòng chứ?
Chu Thanh vừa nghe vậy liền vội vàng đứng lên cảm ơn Thiệu Hồng Ngạn. Chu Thanh có đứa con du học ở Úc, sau khi tốt nghiệp ở bên kia thì làm cho một công ty dịch vụ, tình hình kinh doanh rất là không tốt, đã cận kề bờ vực phá sản.
Dạo trước cậu chàng còn đánh điện về nhờ Chu Thanh nghĩ cách kiếm ít tiền qua cấp cứu, giúp vượt qua cửa ải khó khăn này.
Nhưng Chu Thanh đào đâu ra tiền? Ông ta hết cách, nóng ruột đến bạc cả tóc.
Nhưng lại khi ông ta sốt ruột nhất thì đứa con gọi điện thoại về, nói công ty bên kia nhận được tiền rồi, nguy cơ đã qua đi. Trong điện thoại, cậu ta có nhắc tới là có người giúp một chút, là vị thân thích nào đó của bí thư Phương.
Chu Thanh vừa nghe việc này thì lập tức đến cảm ơn Phương Khắc Ba.
Phương Khắc Ba đang nói chuyện lại ngẫu nhiên nhắc tới việc này nên giờ ông ta mới được biết.
Lúc ấy, cũng là công tử nhà Chu Thanh liên hệ nghiệp vụ, tìm được mối quan hệ, Phương Khắc Ba vừa nghe có tầng quan hệ này thì đã xuống "mệnh lệnh", bảo họ phải ưu tiên cho Chu công tử, ông ta cũng không ngờ việc này có thể thành, tự nhiên là khiến ai nấy đều vui vẻ.
Phương Khắc Ba lại bảo Chu Thanh:
- Lão Chu à, hai chúng ta đừng nói là cán bộ cao cấp của Đảng, thật ra vẫn chậm tiến lắm. Ngoài kia giờ đã là thiên hạ của người trẻ tuổi rồi!
Ông ta dừng một chút rồi lại nói:
- Nhưng nói đi cũng phải nói lại, bọn nhỏ ở bên ngoài cuộc sống không hề dễ dàng, hoặc giả gặp chuyện không may thì càng không dễ dàng, quý công tử có gan dám làm, có gan gây dựng sự nghiệp, có cổ vũ thì cũng coi là ủng hộ khích lệ chút xíu mà thôi!
Chu Thanh trong lòng khá là cảm động, ngày đó ông ta và Phương Khắc Ba đã hàn huyên thật lâu, hai người thấy rất hợp.
Sau lần đó, quan hệ giữa Phương Khắc Ba và Chu Thanh liền bắt đầu ấm lên rồi. Nhưng Chu Thanh cũng là trường kỳ ẩn nhẫn, ở cạnh Ngũ Đại Minh bên này lại không được trọng dụng, lại thêm nhiều nhân tố chi phối khiến ở Thành ủy ông ta cứ đứng ngồi không yên.
Chu Thanh nói lời cảm tạ nhưng Thiệu Hồng Ngạn cứ liên tục chối là không dám, y nói:
- Con người tôi coi chữ nghĩa là trên hết, chuyện của lãnh đạo mà, tôi đã có khả năng thì tự nhiên là dụng hết toàn lực. Nếu nói cảm ơn thì là khinh thường lão Thiệu này rồi!
Y dừng một chút, lại nói:
- Lão Thiệu tôi tính tình hơi kỳ quái, đối với lãnh đạo mà tôi tin phục thì tôi tuyệt đối cung kính khách khí, lấy lễ nghĩa làm đầu. Nhưng đối với một vài lãnh đạo, một mặt chỉ chú trọng muốn độc đoán, muốn theo chủ nghĩa anh hùng cá nhân, dùng người không khách quan, đổi trắng thay đen. Haha, với những phường đó thì Thiệu tôi không thể trêu vào họ được, tôi trốn còn trốn không nổi ấy chứ?
Lâm Tinh không dung nổi tôi, cũng không thấy tôi chết đói, tôi bây giờ chẳng phải còn sống rất tốt đấy sao? ...
Thiệu Hồng Ngạn đã hơi say, liền khóc như mưa mà phát tiết nỗi bực tức, đầu mâu trực chỉ Ngũ Đại Minh, nghe vậy khiến cả Chu Thanh cũng biến sắc mặt.
Phương Khắc Ba khoát tay một cái nói:
- Được rồi, lão Thiệu, những lời này đừng nói nữa. Hôm nay cao hứng, chúng ta nói chuyện vui đi!
Thiệu Hồng Ngạn vội ngừng câu chuyện:
- Ok, chuyện này không nói nữa! Đúng sai chung quy sẽ có công luận, tôi hy vọng có thể đợi được công luận.
Phương Khắc Ba có chút áy náy bảo Chu Thanh:
- Con người Hồng Ngạn nhanh mồm nhanh miệng, không che đậy, tôi xin thay mặt cậu ấy xin lỗi ông tại đây.
Chu Thanh kiêu ngạo cười cười, nói:
- Lời nói khi say, không thể coi là thật!
Ông ta vừa nói như vậy, đoạn cùng Phương Khắc Ba hai người nhìn nhau rồi đồng thời bật cười ha hả.
Phương Khắc Ba giờ gặp được ai là liền giới thiệu Thiệu Hồng Ngạn, đối với Thiệu Hồng Ngạn bây giờ ông ta tương đối tin phục cũng là xuất phát từ lần gặp Liêu Triết Du, xem như có một chút quan hệ với Liêu gia. Thiệu Hồng Ngạn đã đề nghị là phải lợi dụng quan hệ với Liêu gia để làm chút chuyện, phát huy một chút hiệu quả thực tế.
Lần này, Phương Khắc Ba lên Bắc Kinh chính là để tạo quan hệ với Liêu gia.
Có Thiệu Hồng Ngạn ở bên kia lo việc của Liêu Triết Du, Liêu Triết Du lần này cũng là tương đối để bụng chuyện Phương Khắc Ba. Thiệu Hồng Ngạn lên Bắc Kinh thì y cũng cùng đi, rốt cuộc thì Thiệu Hồng Ngạn đã phá vỡ được quy tắc thông thường, trực tiếp tìm được nguồn đầu tư của Ủy ban Cải cách và Phát triển để rót dự án xuống, điều này thật sự khiến y ghen tỵ ra mặt.
Sau khi từ thủ đô chiến thắng trở về, lập tức liền gặp phải vụ việc Lâm Tinh.
Phương Khắc Ba đến Thủy lâu đài, tìm được Thiệu Hồng Ngạn. Thiệu Hồng Ngạn đã làm ăn ở Lâm Tinh nhiều năm, tình hình của Lâm Tinh y rõ như lòng bàn tay, có y hiến kế cho Phương Khắc Ba, Phương Khắc Ba tự nhiên có thể xử lý thỏa đáng chuyện này.
So với cách sứt đầu mẻ trán của Lưu Minh Minh thì Phương Khắc Ba xử lý có thể nói là không uổng mất chút công sức nào mà đã áp chế được mối mâu thuẫn lắng xuống, qua một việc này cũng đã có thể phân ai cao ai thấp rồi.
Ngoại trừ chuyện này, quan hệ giữa Phương Khắc Ba và Chu Thanh có thể dịu đi, đây cũng là nhờ sự giúp đỡ của Thiệu Hồng Ngạn.
Là Thiệu Hồng Ngạn đã biết Chu Thanh có đứa con không nên thân dính phốt ở Úc. Tiểu tử này nói là mở công ty ở Úc làm dự án, thật ra chỉ là một tay công tử bột ham chơi, cả ngày chỉ biết đòi tiền của nhà gửi sang.
Chu Thanh có bao nhiêu tiền để nuôi cậu ta? Không có tiền thì thằng nhóc này liền nổi điên, cuống cuồng gọi điện thoại náo loạn cả nhà.
Chu Thanh lại sợ vợ, có đôi khi bị bức đến cùng đường.
Thiệu Hồng Ngạn có thể thuận lợi nắm chắc điểm này, nắp thóp được thằng con của Chu Thanh ở châu Úc, đem mối ân tình này đưa cho Phương Khắc Ba đi làm, quả nhiên có được thu hoạch lớn, thái độ của Chu Thanh gần đây đã chuyển biến rất rõ ràng.
Mọi chuyện liên tiếp xảy ra, đối Phương Khắc Ba mà nói đều là chuyện tốt, điều này không khỏi khiến ông ta vui sướng, đồng thời cũng coi Thiệu Hồng Ngạn là một tâm phúc dưới trướng mình.
Mà chính như lời Thiệu Hồng Ngạn nói, chuyện thị phi uẩn khúc ở xí nghiệp máy kéo Lâm Tinh thật sự vẫn còn rất khó nói.
Lần này Phương Khắc Ba đi xử lý sự việc, lại có rất nhiều công nhân nói tốt cho Thiệu Hồng Ngạn, cũng không khỏi làm cho người ta sinh nghi về quyết định nhất nhất phải thay đổi cơ cấu xí nghiệp máy kéo Lâm Tinh của Ngũ Đại Minh năm đó... ... ...
----------oOo----------
Quan hệ với Trưởng ban thư ký không tốt, điều này khiến cho hiệu suất của Trần Kinh ở rất nhiều mặt công tác đều kém xa so với trước kia.
Nhưng để khiến mối quan hệ với Chu Thanh dịu đi cũng không thể chỉ dựa vào mỗi cố gắng của bản thân Trần Kinh, Chu Thanh vốn dĩ là kẻ gây sự. Cho nên đối với Trần Kinh mà nói, hắn có thể làm việc đấy, nhưng cũng chỉ có thể là nắm chắc một khối công tác về phía mình.
Làm Phó chánh văn phòng kiêm Trưởng khoa tổng hợp, Trần Kinh từ trước đến nay rất mực coi trọng công việc của khoa mình.
Cả khoa chuyên đi phục vụ Ngũ Đại Minh, với Trần Kinh mà nói, phàm là công việc phục vụ Ngũ Đại Minh thì hắn đều tự mình hỏi đến.
Mà từ khi khoa tổng hợp vào tay Trần Kinh, hắn cũng cải cách và điều chỉnh rất nhiều, theo thói quen dùng người, hắn cũng đề bạt vài người trẻ tuổi, cho nên việc khống chế tình hình cả khoa hắn làm rất đâu vào đấy.
Trần Kinh trong lòng hiểu rõ, chỉ cần hắn có thể nắm chắc những điểm trọng tâm này thì công việc không còn gì đáng ngại.
Phương Khắc Ba từ Bắc Kinh trở về đã mang theo tin tức tốt, chuyện lập dự án phát triển du lịch Ngũ Lý sơn trước đây vẫn bị gác lại, nhưng lần này thì khác, Phương Khắc Ba lên Bắc Kinh đã giải quyết xong vấn đề này, Ủy ban Cải cách và Phát triển Quốc gia đã xác định rõ ràng sang năm sắp sửa lập dự án phát triển du lịch Ngũ Lý sơn.
Tin vui này khiến Phương Khắc Ba rất mở mày nở mặt lúc trở về, trong báo cáo lên cuộc họp ủy viên thường vụ sau đó, Phương Khắc Ba lớn tiếng diễn thuyết về tình hình ở Bắc Kinh và đủ các loại dự án của Ủy ban Cải cách và Phát triển Quốc gia với thái độ vô cùng cao hứng đắc ý.
Có thể vớ bẫm được dự án lớn như vậy, Ngũ Đại Minh đánh nhịp là cả Thành ủy phải đồng thanh chúc mừng một phen, đêm đó, tất cả ở ủy viên thường vụ thành phố đều đến suối nước nóng Vọng Nguyệt sơn ở Tây Sơn tập trung, Ngũ Đại Minh tự xuất tiền mời mọi người tắm suối nước nóng, nếm đồ ăn đúng phong vị địa phương.
Trong hội nghị tổ chức ngay trên suối nước nóng Vọng nguyệt sơn, Phương Khắc Ba lại đề xuất, gần đây ở Lâm Hà phát sinh chuyện công nhân viên chức xí nghiệp máy kéo bãi công, Thành ủy cần hết sức coi trọng, phải nghĩ biện pháp giải quyết thích đáng. Mà Phó Chủ tịch thường trực thành phố Lưu Minh Minh vốn dĩ đã sứt đầu mẻ trán vì chuyện này, trong cuộc họp rõ ràng là bị giọng điệu lạnh lùng của Phương Khắc Ba đá đểu.
Người sáng suốt có thể nhìn ra được, Phương Khắc Ba lần này đang bắt đầu đòi lại tiếng nói trong bộ máy cho phía vây cánh trênBắc Kinh.
Cuối cùng hội nghị theo yêu cầu của Phương Khắc Ba để ông ta thay Lưu Minh Minh phụ trách vấn đề bãi công của xí nghiệp máy kéo Lâm Tinh ở Lâm Hà, ông ta còn cam đoan trước hội nghị thường vụ là nhất định có thể giải quyết vấn đề của Lâm hà một cách thích đáng.
Mà trên thực tế thì đúng là Phương Khắc Ba có cách thật, ông ta đích thân tới Lâm Hà chủ trì công việc, rất nhanh chóng liền ép cho làn sóng bãi công lắng xuống, xí nghiệp máy kéo Lâm Tinh khôi phục lại trật tự sản xuất, giải quyết xong vấn đề mà Thành ủy vẫn đang đau đầu.
Phương Khắc Ba liên tiếp vài lần được nở mày nở mặt, điều này khiến cho ông ta rất mực tự tin, sự thay đổi dù còn khiêm tốn nhưng đã bắt đầu liên tiếp hiển hiện ra. Truyền thông Đức Cao đưa tin về Phó bí thư Phương Khắc Ba cũng đã tăng lên nhiều, ông ta rất có tiềm lực cạnh tranh với Ngũ Đại Minh.
Vũ trường đoàn kịch năm sao.
Phương Khắc Ba hôm nay mời khách đến ăn mừng gần đây ông ta liên tục gặp vận may, cả việc công lẫn tư đều có thể nói là rất tốt. Điều này khiến cho tâm trạng ông ta rất vui, áp lực của việc không đắc ý trước kia sớm đã bị ông ta ném lên xa tận chín tầng mây.
Khách của Phương Khắc Ba hôm nay có Chu Thanh và hai anh em họ Thiệu, đương nhiên cũng không thể thiếu Tống Ca.
Tống Ca bây giờ đang đảm nhiệm vị trí Giám đốc PR ở tập đoàn bất động sản Tam Giang, hình như là do có quen biết nên bây giờ Tống Ca so với trước kia càng tự tin, càng có khí chất rồi, cảm giác khi ca hát khiêu vũ cũng có sức sống hơn hẳn.
Có Tống Ca khuấy động nên bầu không khí hôm nay rất náo nhiệt.
Phương Khắc Ba khá hăng hái giới thiệu cho Chu Thanh:
- Lão Chu, thấy chỗ này thế nào? Đoàn kịch năm sao vẫn luôn biết gìn giữ, nay không chỉ có có ca múa hiện đại mà còn có cả ca múa truyền thống địa phương. Nói về nghệ thuật truyền thống, đây thật sự là tài sản quý, chúng ta cần nghĩ cách bảo vệ thật mạnh mẽ.
Chu Thanh nói:
- Tôi sớm đã nghe nói Thư kí Phương chú ý đến sản nghiệp văn hóa, giờ xem ra quả nhiên là vậy! Những thứ này đều là văn minh tinh thần! Trước mắtchúng ta đúng là một khối bạc nhược, tất cả mọi người đều chú ý đến vật chất kinh tế quá mức mà dẫn đến thiếu thốn văn minh tinh thần, cứ thế này thì không ổn.
Phương Khắc Ba cười ha ha, cười đến rất là vui sướng rồi ngoắc tay bảoThiệu Hồng Ngạn:
- Lão Thiệu, lấy hai bình rượu ra đây, chúng ta chúc Trưởng ban thư ký vài chén!
Thiệu Hồng Ngạn cầm một chai Bordeaux đỏ qua, nói:
- Thưa hai sếp, rượu này là tôi trân quý để dành đã lâu không dám uống, hôm nay chiêu đãi hai sếp mới dám dùng đấy!
Phương Khắc Ba đang rất cao hứng, tùy ý mà nói:
- Cái tên này đầu óc linh hoạt thế, cậu đi buôn quả là lãng phí nhân tài. Nếu cậu mà làm chính trị thì sẽ có nhiều đất dụng võ đấy!
Đoạn ông ta lại bảo Chu Thanh:
- Lão Chu, quý công tử ở Úc gặp chuyện, tôi đã ủy thác cho Hồng Ngạn xử lý đấy, hẳn là ông vừa lòng chứ?
Chu Thanh vừa nghe vậy liền vội vàng đứng lên cảm ơn Thiệu Hồng Ngạn. Chu Thanh có đứa con du học ở Úc, sau khi tốt nghiệp ở bên kia thì làm cho một công ty dịch vụ, tình hình kinh doanh rất là không tốt, đã cận kề bờ vực phá sản.
Dạo trước cậu chàng còn đánh điện về nhờ Chu Thanh nghĩ cách kiếm ít tiền qua cấp cứu, giúp vượt qua cửa ải khó khăn này.
Nhưng Chu Thanh đào đâu ra tiền? Ông ta hết cách, nóng ruột đến bạc cả tóc.
Nhưng lại khi ông ta sốt ruột nhất thì đứa con gọi điện thoại về, nói công ty bên kia nhận được tiền rồi, nguy cơ đã qua đi. Trong điện thoại, cậu ta có nhắc tới là có người giúp một chút, là vị thân thích nào đó của bí thư Phương.
Chu Thanh vừa nghe việc này thì lập tức đến cảm ơn Phương Khắc Ba.
Phương Khắc Ba đang nói chuyện lại ngẫu nhiên nhắc tới việc này nên giờ ông ta mới được biết.
Lúc ấy, cũng là công tử nhà Chu Thanh liên hệ nghiệp vụ, tìm được mối quan hệ, Phương Khắc Ba vừa nghe có tầng quan hệ này thì đã xuống "mệnh lệnh", bảo họ phải ưu tiên cho Chu công tử, ông ta cũng không ngờ việc này có thể thành, tự nhiên là khiến ai nấy đều vui vẻ.
Phương Khắc Ba lại bảo Chu Thanh:
- Lão Chu à, hai chúng ta đừng nói là cán bộ cao cấp của Đảng, thật ra vẫn chậm tiến lắm. Ngoài kia giờ đã là thiên hạ của người trẻ tuổi rồi!
Ông ta dừng một chút rồi lại nói:
- Nhưng nói đi cũng phải nói lại, bọn nhỏ ở bên ngoài cuộc sống không hề dễ dàng, hoặc giả gặp chuyện không may thì càng không dễ dàng, quý công tử có gan dám làm, có gan gây dựng sự nghiệp, có cổ vũ thì cũng coi là ủng hộ khích lệ chút xíu mà thôi!
Chu Thanh trong lòng khá là cảm động, ngày đó ông ta và Phương Khắc Ba đã hàn huyên thật lâu, hai người thấy rất hợp.
Sau lần đó, quan hệ giữa Phương Khắc Ba và Chu Thanh liền bắt đầu ấm lên rồi. Nhưng Chu Thanh cũng là trường kỳ ẩn nhẫn, ở cạnh Ngũ Đại Minh bên này lại không được trọng dụng, lại thêm nhiều nhân tố chi phối khiến ở Thành ủy ông ta cứ đứng ngồi không yên.
Chu Thanh nói lời cảm tạ nhưng Thiệu Hồng Ngạn cứ liên tục chối là không dám, y nói:
- Con người tôi coi chữ nghĩa là trên hết, chuyện của lãnh đạo mà, tôi đã có khả năng thì tự nhiên là dụng hết toàn lực. Nếu nói cảm ơn thì là khinh thường lão Thiệu này rồi!
Y dừng một chút, lại nói:
- Lão Thiệu tôi tính tình hơi kỳ quái, đối với lãnh đạo mà tôi tin phục thì tôi tuyệt đối cung kính khách khí, lấy lễ nghĩa làm đầu. Nhưng đối với một vài lãnh đạo, một mặt chỉ chú trọng muốn độc đoán, muốn theo chủ nghĩa anh hùng cá nhân, dùng người không khách quan, đổi trắng thay đen. Haha, với những phường đó thì Thiệu tôi không thể trêu vào họ được, tôi trốn còn trốn không nổi ấy chứ?
Lâm Tinh không dung nổi tôi, cũng không thấy tôi chết đói, tôi bây giờ chẳng phải còn sống rất tốt đấy sao? ...
Thiệu Hồng Ngạn đã hơi say, liền khóc như mưa mà phát tiết nỗi bực tức, đầu mâu trực chỉ Ngũ Đại Minh, nghe vậy khiến cả Chu Thanh cũng biến sắc mặt.
Phương Khắc Ba khoát tay một cái nói:
- Được rồi, lão Thiệu, những lời này đừng nói nữa. Hôm nay cao hứng, chúng ta nói chuyện vui đi!
Thiệu Hồng Ngạn vội ngừng câu chuyện:
- Ok, chuyện này không nói nữa! Đúng sai chung quy sẽ có công luận, tôi hy vọng có thể đợi được công luận.
Phương Khắc Ba có chút áy náy bảo Chu Thanh:
- Con người Hồng Ngạn nhanh mồm nhanh miệng, không che đậy, tôi xin thay mặt cậu ấy xin lỗi ông tại đây.
Chu Thanh kiêu ngạo cười cười, nói:
- Lời nói khi say, không thể coi là thật!
Ông ta vừa nói như vậy, đoạn cùng Phương Khắc Ba hai người nhìn nhau rồi đồng thời bật cười ha hả.
Phương Khắc Ba giờ gặp được ai là liền giới thiệu Thiệu Hồng Ngạn, đối với Thiệu Hồng Ngạn bây giờ ông ta tương đối tin phục cũng là xuất phát từ lần gặp Liêu Triết Du, xem như có một chút quan hệ với Liêu gia. Thiệu Hồng Ngạn đã đề nghị là phải lợi dụng quan hệ với Liêu gia để làm chút chuyện, phát huy một chút hiệu quả thực tế.
Lần này, Phương Khắc Ba lên Bắc Kinh chính là để tạo quan hệ với Liêu gia.
Có Thiệu Hồng Ngạn ở bên kia lo việc của Liêu Triết Du, Liêu Triết Du lần này cũng là tương đối để bụng chuyện Phương Khắc Ba. Thiệu Hồng Ngạn lên Bắc Kinh thì y cũng cùng đi, rốt cuộc thì Thiệu Hồng Ngạn đã phá vỡ được quy tắc thông thường, trực tiếp tìm được nguồn đầu tư của Ủy ban Cải cách và Phát triển để rót dự án xuống, điều này thật sự khiến y ghen tỵ ra mặt.
Sau khi từ thủ đô chiến thắng trở về, lập tức liền gặp phải vụ việc Lâm Tinh.
Phương Khắc Ba đến Thủy lâu đài, tìm được Thiệu Hồng Ngạn. Thiệu Hồng Ngạn đã làm ăn ở Lâm Tinh nhiều năm, tình hình của Lâm Tinh y rõ như lòng bàn tay, có y hiến kế cho Phương Khắc Ba, Phương Khắc Ba tự nhiên có thể xử lý thỏa đáng chuyện này.
So với cách sứt đầu mẻ trán của Lưu Minh Minh thì Phương Khắc Ba xử lý có thể nói là không uổng mất chút công sức nào mà đã áp chế được mối mâu thuẫn lắng xuống, qua một việc này cũng đã có thể phân ai cao ai thấp rồi.
Ngoại trừ chuyện này, quan hệ giữa Phương Khắc Ba và Chu Thanh có thể dịu đi, đây cũng là nhờ sự giúp đỡ của Thiệu Hồng Ngạn.
Là Thiệu Hồng Ngạn đã biết Chu Thanh có đứa con không nên thân dính phốt ở Úc. Tiểu tử này nói là mở công ty ở Úc làm dự án, thật ra chỉ là một tay công tử bột ham chơi, cả ngày chỉ biết đòi tiền của nhà gửi sang.
Chu Thanh có bao nhiêu tiền để nuôi cậu ta? Không có tiền thì thằng nhóc này liền nổi điên, cuống cuồng gọi điện thoại náo loạn cả nhà.
Chu Thanh lại sợ vợ, có đôi khi bị bức đến cùng đường.
Thiệu Hồng Ngạn có thể thuận lợi nắm chắc điểm này, nắp thóp được thằng con của Chu Thanh ở châu Úc, đem mối ân tình này đưa cho Phương Khắc Ba đi làm, quả nhiên có được thu hoạch lớn, thái độ của Chu Thanh gần đây đã chuyển biến rất rõ ràng.
Mọi chuyện liên tiếp xảy ra, đối Phương Khắc Ba mà nói đều là chuyện tốt, điều này không khỏi khiến ông ta vui sướng, đồng thời cũng coi Thiệu Hồng Ngạn là một tâm phúc dưới trướng mình.
Mà chính như lời Thiệu Hồng Ngạn nói, chuyện thị phi uẩn khúc ở xí nghiệp máy kéo Lâm Tinh thật sự vẫn còn rất khó nói.
Lần này Phương Khắc Ba đi xử lý sự việc, lại có rất nhiều công nhân nói tốt cho Thiệu Hồng Ngạn, cũng không khỏi làm cho người ta sinh nghi về quyết định nhất nhất phải thay đổi cơ cấu xí nghiệp máy kéo Lâm Tinh của Ngũ Đại Minh năm đó... ... ...
----------oOo----------
/1317
|