Chính trị thách thức sự kiên nhẫn của con người.
Trần Kinh nhường nghiền ngẫm câu này, trong lòng nghĩ đến rất nhiều người và nhiều việc.
Lúc đầu khi Trần Kinh bước vào đội ngũ nhân viên công, lúc đó khí thế rất cường thịnh, chí khí rất cao, 1 lòng muốn làm nên chuyện lớn, phải lập được đại nghiệp.
Nhưng, tiến vào đội ngũ nhân viên công vụ rồi Trần Kinh mới biết, thế giới này không phải như mình tưởng tượng. Hầu hết nhân viên công vụ đều chỉ có thể có 1 cuộc sống tầm thường, sống cuộc sống vây quanh cơm áo gạo tiền vì đồng lương ít ỏi, cái gọi là lý tưởng cùng khát vọng, theo năm tháng xói mòn, dần dần tiêu tan không còn chút gì.
Lúc đó, trong lòng Trần Kinh rất đau khổ, nhất là khi hắn thấy rất nhiều người bụng đầy tài năng, nhưng có tài không gặp được thời.
Lúc đó hắn đã hiểu, hóa ra đây mới là chính trị.
Trong bữa tiệc này, chỉ có những người có tâm trí cực kỳ kiên định, tính cách vô cùng cứng cỏi, có ý chí chịu đựng cuộc khảo nghiệm lâu dài mới có thể trở thành người thắng cuối cùng.
Rất nhiều người lúc đầu tràn đầy khát khao, nhưng một khi thất bại liền không còn ý chí tiếp tục chiến đấu. Còn có những người thì lại như nước ấm luộc ếch, dần dần quên mất giấc mộng của mình, buông lỏng yêu cầu với chính mình, những người này sẽ không thể có được cơ hội.
Trần Kinh đã tận mắt chứng kiến, có người kiên trì với cương vị bình thường, một khi cơ hội đến lập tức cá chép hóa rồng, bay thẳng lên trời xanh. Có bao nhiêu người biết, sau lưng họ, đã có biết bao năm nhẫn nại và chịu đựng? Điều này thì Trần Kinh hiểu được 1 chút.
TTrần Kinh cảm ngộ chính mình, 3 năm đầu khi hắn mới bắt đầu làm việc, không hề làm được gì, không hề nhìn thấy chút hy vọng và tiền đồ nào, cứ vô tri vô giác như vậy, cứ bị dày vò như vậy, có thể nói là khó chịu đến cực điểm!
May là, trước nay Trần Kinh chưa bao giờ từ bỏ giấc mơ của mình. May mà, Trần Kinh chưa bao giờ buông lỏng yêu cầu với bản thân. Nếu không, hắn có thể nắm chắc thời cơ trong nháy mắt?
Đây là chính trị, rèn luyện và dùi mài của chính trị, chỉ có tâm tính thành thục mới có thể hóa rồng, nếu không, vĩnh viễ sẽ sống 1 cuộc đời tầm thường mà thôi.
Hiện nay, Trần Kinh ở Đức Thủy, sau khi chủ trì chấn chỉnh hệ thống giáo dục, Trần Kinh lại 1 lần nữa ẩn mình.
Cảm giác ẩn mình này chẳng dễ chịu gì, nhưng hắn biết rõ, mình phải kiên trì chịu đựng, nhất định phải giống như thợ săn, vì Trần Kinh hiện tại chưa khống chế được cục diện Đức Thủy. Nếu chưa khống chế được thì không nên tùy tiện mạo hiểm, như vậy sẽ khiến bản thân rơi vào cục diện bất lợi.
Trần Kinh chủ trì công tác cải cách Nhất Trung Đức Thủy thành công. Nhưng cũng là 1 bài học, nhìn lại sự việc, Trần Kinh đã đánh giá thấp sức ảnh hưởng và năng lượng của Vương Hải Sinh. Nếu không phải hắn dám đưa tay đánh cược vào thời điểm mấu chốt, nắm được thời cơ thích đáng. Hơn nữa còn có được chút may mắn, thì có khả năng sẽ hỏng chuyện, như vậy, Trần Kinh nhậm chức ở Đức Thủy sẽ hoàn toàn thất bại.
Trần Kinh không có thời gian để đắc chí với tài hoa của mình, hắn đã suy nghĩ lại sự lỗ mãng và mạo hiểm của mình. Đây cũng là nguyên nhân hắn lựa chọn khiêm nhường ẩn mình.
Hắn có thể cảm nhận được thái độ của những người xung quanh dành cho hắn đã thay đổi. Trong cuộc họp Hội nghị thường vụ lần trước, Chủ tịch quận Nhiếp Quang đã đến trao đổi cẩn thận với hắn về vấn đề của hệ thống giáo dục.
Nhiếp Quang có chút hổ thẹn nói:
- Bí thư Trần, mấy năm nay tôi cứ lo nắm bắt công tác kính tế, không để ý đến công tác văn hóa giáo dục của Đức Thủy! Lần này, chúng ta có thể phát hiện nhiều vấn đề như vậy, có những vấn đề khiến người ta phải giật mình. Đây là sự thật khiến mọi người chấn động!
Là Chủ tịch quận Đức Thủy, Nhiếp Quang tôi làm việc không tốt, hổ thẹn quá!
Lúc đó Trần Kinh không đoán được vì sao Nhiếp Quang lại nhiệt tình như vậy, bèn vội vàng nói:
- Chủ tịch quận Nhiếp, vấn đề giáo dục luôn là vấn đề bị xem nhẹ cũng là vấn đề dễ bị xem nhẹ. Tôi là người mới đến, dù sao người ngoài cuộc tỉnh táo còn người trong cuộc cũng u mê mà!
Mà trong công tác chấn chỉnh hệ thống giáo dục này, công tác và nỗ lực của Ủy ban nhân dân quận cũng rất quan trọng, điều này, Phó chủ tịch quận Tôn đã biểu hiện rất tốt, chúng tôi đã hợp tác rất vui vẻ!
Nhiếp Quang nói:
- Đồng chí lão Tôn này là 1 đồng chí tốt! Được anh khen như vậy, sau này có thêm trọng trách cho cậu ấy, tôi cũng yên tâm rồi!
Những lời của Nhiếp Quang khiến Trần Kinh giật mình, lời của Nhiếp Quang nghe thì có vẻ muốn tôn trọng suy nghĩ của mình, nhưng đằng sau thì lại ngầm thể hiện ý tứ với mình.
Từ điểm này, Trần Kinh có thể cảm nhận được chính đàn Đức Thủy không phải chỉ là 1 tấm sắt, Lưu Tích Nhân cũng không phải là đã khiến Đức Thủy 1 cây kim cũng không lọt, 1 giọt nước cũng tát chẳng qua. Chí ít, Nhiếp Quang rất có chính kiến. Nếu y không có suy nghĩ của riêng mình thì còn bày tỏ ý tứ với hắn làm gì?
Đối mặt với biểu hiện thiện ý của Nhiếp Quang, Trần Kinh không kiêu ngạo không siểm nịnh, cũng không thể hiện sự vui mừng, không tỏ vẻ lãnh đạm, khách sáo ứng phó cục diện.
Trần Kinh cũng không muốn tham gia cuộc đấu đá nội bộ quá sớm, hắn muốn chính mắt nhìn rõ, tìm hiểu thêm 1 chút, sau đó sẽ căn cứ theo con đường của mình để bước đi.
Trần Kinh có kinh nghiệm công tác ở cơ sở, hắn biết rõ, ở cơ sở làm quan, đầu tiên là phải thu hút dân chúng về dưới trướng của mình, nếu dân không về trướng mình, không làm tốt mối quan hệ với quần chúng và đồng nghiệp, điều này chứng tỏ năng lực có vấn đề lớn, cán bộ như vậy thì ai còn dám đề bạt?
Phải làm tốt hết tất thảy, thoải mãn 2 điều kiện, 1 là làm được những việc cụ thể, thực sự làm việc cho dân. Mặt khác, phải có vốn để tranh giành, chẳng hạn như Trần Kinh, được phân quản văn hoá giáo dục và kế hoạch hoá gia đình, hắn vừa ra tay, văn hoá giáo dục đã được làm nóng lên ngay.
Nếu Trần Kinh chỉ chăm chăm đả kích và chấn chỉnh giáo dục thì vẫn chưa đủ, cho nên, phúc lợi, đãi ngộ và tiền lương của giáo viên, quy định điều động và quy định thành tích công tác giáo viên, những quy định này hoàn toàn giải quyết được vấn đề thực tế của giáo viên, đây là công tác rất quan trọng.
Vì sao Trần Kinh lại có danh tiếng như vậy? Nguyên nhân lớn của chuyện này chính là hắn xử lý tốt công việc.
Nếu không Trần Kinh chỉ bắt vài phần tử tham nhũng thì có thể làm nên trò trống gì sao? Cùng lắm chỉ trở thành câu chuyện lúc trà dư tửu hậu mà thôi.
Nhưng, nâng cao đãi ngộ và tiền lương cho giáo viên, thay đổi chế độ sàng lọc lựa chọn giáo viên sẵn có, đây mới chính là những chuyện có lợi cho dân chúng, làm những chuyện như vậy mới có thể phục lòng người, mới có được sự ủng hộ.
Trần Kinh hiện nay đang chờ những cơ hội như vậy.
Là trợ thủ của Lưu Tích Nhân, làm thế nào mới có thể xử lý tốt mối quan hệ với Lưu Tích Nhân?
Đáp án rất đơn giản, thứ nhất, không được nổi bật hơn Lưu Tích Nhân, thứ 2 phải giải quyết những khó khăn của Lưu Tích Nhân!
Trần Kinh 1 lần nữa nhắc nhớ mình phải chỉnh đốn vị trí, phải ổn định tâm tình, cho đến bây giờ vẫn chưa xảy ra vấn đề gì!
...
Giữa tiết hè, Quận ủy Đức Thủy, ai nấy cũng kêu thời tiết bên ngoài nóng quá, chỉ cần hé cửa sổ ra 1 cái là gió nóng thổi vào ngay, khiến người ta đổ đầy mồ hôi.
Trần Kinh cầm bút ngồi trên bàn phê duyệt văn kiện, tinh thần tập trung cao độ.
Lưu Tích Nhân đi Bắc Kinh, Trần Kinh hiện đang chủ trì công tác của Quận ủy.
Đây là lần đâu tiên Lưu Tích Nhân giao cho Trần Kinh trọng trách như vậy, điều này khiến Trần Kinh cảm thấy có chút giật mình.
Nhưng hắn biết, trước kia Lưu Tích Nhân đi, bình thường đều do Nhiếp Quang chủ trì tất cả mọi việc, còn lần này Lưu Tích Nhân lại đem toàn bộ trọng trách của Quận ủy giao cho Trần Kinh, ý tứ ẩn chưa trong hành động này tương đối tinh tế.
Gần đây, trọng tâm của Đức Thủy là công tác kiến thiết xây dựng đô thị, công tác đấu thầu các công trình, công tác giải phóng mặt bằng khiến Quận ủy và Ủy ban nhân dân quận đều chóng mày chóng mặt
Cải tạo và kiến thiết Đức Thủy, đây là vòng xoáy lợi ích lớn, đồng thời cũng là vòng xoáy phiền toái cực lớn.
Đầu tiên, nói đến lợi ích, chính quyền chủ trì giải phóng mặt bằng, chính quyền đánh giá đấu thầu xây dựng công trình, xây dựng cải tạo đường, khoản tiền của mấy chỗ này đều có đơn vị hàng trăm triệu, số tiền khổng lồ như vậy được rót xuống những dính líu hệ luy vô cùng rộng lớn.
Mặt khác, công tác giải phóng mặt bằng nhắm thẳng vào dân chúng, tiền bồi thường cho dân phải di dời, để dân chúng có thể rời khỏi nơi mình đã sống bao nhiêu năm nay, công việc này vô cùng khó khăn.
Đại Giang Nam Bắc, cả nước cộng hòa, vì giải phóng mặt bằng đã tạo ra mâu thuẫn, vì công tác giải phóng mặt bằng mà gây ra đủ các vấn đề. Vấn đề giải phóng mặt bằng đã rở thành điểm đen lớn nhất trong hình tượng của chính quyền, đối diện với vấn đề này, chính quyền cũng đầy 1 bụng oan ức, có đôi lúc thật sự khiến cán bộ các cấp cảm thấy vô cùng bất đắc dĩ.
Vừa có lợi vừa phiền phức, những chuyện thế nayg sẽ gây ra những mâu thuẫn.
Trong khoảng thời gian gần đây, mâu thuẫn nội bộ Đức Thủy rất nổi bật cũng chỉ bởi vì phân phối giữa lợi ích và phiền phức chưa cân bằng.
Phương diện lợi ích, Lưu Tích Nhân nắm hoàn toàn công tác đấu thầu công trình và cải tạo thành phố trong tay, còn phương diện mâu thuẫn, công tác giải phóng mặt bằng, công tắc sắp xếp cho dân chúng, đều do bên Ủy ban nhân dân quận ra mặt.
Bên Ủy ban nhân dân quận toàn dính vào mấy việc phức tạp chẳng có chút lợi ích nào, tình hình như vậy, làm sao mà không có mâu thuẫn cho được?
Có mâu thuẫn, xử lý và loại bỏ không kịp thời sớm muộn cũng sinh sự cố.
Hội nghị thường vụ gần đây Trần Kinh cảm nhận rõ sự căng thẳng trong không khí cuộc họp hơn hẳn làn trước, Trần Kinh tin rằng, Lưu Tích Nhân chắc chắn cũng nhận ra được điều này, Lưu Tích Nhân muốn thay đổi tình cảnh này, nhưng vấn đề hiện nay là Đức Thủy lại gặp lỗ hổng lớn về mặt tài chính.
Lưu Tích Nhân vừa phải bình ổn nội bộ, còn phải lên trên chạy tiền cho các hạng mục, mà ông thì lại cá tình, chẳng thèm cầu viện Thành ủy, cho nên hầu hết ông chỉ chạy lên tỉnh thành thậm chí là chạy lên Bắc Kinh.
Trong tình trạng như vậy mâu thuẫn nội bộ lại tiến thêm 1 bước.
Có lẽ lần này, Lưu Tích Nhân cố ý sắp xếp Trần Kinh phụ trách công tác toàn diện của Quận ủy điều này chính là 1 đòn chấn chỉnh nghiêm khắc của ông đối với Nhiếp Quang, thậm chí là với bên Ủy ban nhân dân quận.
Lưu Tích Nhân cuối cùng đang tính toán gì, hiện Trần Kinh không rõ lắm, hắn chỉ rõ 1 điều, vô tình, dường như hắn đã bị cuốn vào cuộc phân tranh này, tình hình hiện tại, có 1 số việc muốn đặt mình ở ngoài, bo bo giữ mình, dường như không thể nữa rồi!
Đây chính là điểm Trần Kinh rất cảnh giác, bằng trực giác hắn cảm thấy gần đây chắc chắn sẽ xảy ra chuyện.
Cho nên, mấy ngày Lưu Tích Nhân ra ngoài, ngày nào Trần Kinh cũng làm việc rất cẩn thận, hắn hiểu rất rõ những ngày không có Lưu Tích Nhân chính là thời gian nguy hiểm, có 1 số việc có thể xảy ra đúng vào thời điểm này...
Trần Kinh nhường nghiền ngẫm câu này, trong lòng nghĩ đến rất nhiều người và nhiều việc.
Lúc đầu khi Trần Kinh bước vào đội ngũ nhân viên công, lúc đó khí thế rất cường thịnh, chí khí rất cao, 1 lòng muốn làm nên chuyện lớn, phải lập được đại nghiệp.
Nhưng, tiến vào đội ngũ nhân viên công vụ rồi Trần Kinh mới biết, thế giới này không phải như mình tưởng tượng. Hầu hết nhân viên công vụ đều chỉ có thể có 1 cuộc sống tầm thường, sống cuộc sống vây quanh cơm áo gạo tiền vì đồng lương ít ỏi, cái gọi là lý tưởng cùng khát vọng, theo năm tháng xói mòn, dần dần tiêu tan không còn chút gì.
Lúc đó, trong lòng Trần Kinh rất đau khổ, nhất là khi hắn thấy rất nhiều người bụng đầy tài năng, nhưng có tài không gặp được thời.
Lúc đó hắn đã hiểu, hóa ra đây mới là chính trị.
Trong bữa tiệc này, chỉ có những người có tâm trí cực kỳ kiên định, tính cách vô cùng cứng cỏi, có ý chí chịu đựng cuộc khảo nghiệm lâu dài mới có thể trở thành người thắng cuối cùng.
Rất nhiều người lúc đầu tràn đầy khát khao, nhưng một khi thất bại liền không còn ý chí tiếp tục chiến đấu. Còn có những người thì lại như nước ấm luộc ếch, dần dần quên mất giấc mộng của mình, buông lỏng yêu cầu với chính mình, những người này sẽ không thể có được cơ hội.
Trần Kinh đã tận mắt chứng kiến, có người kiên trì với cương vị bình thường, một khi cơ hội đến lập tức cá chép hóa rồng, bay thẳng lên trời xanh. Có bao nhiêu người biết, sau lưng họ, đã có biết bao năm nhẫn nại và chịu đựng? Điều này thì Trần Kinh hiểu được 1 chút.
TTrần Kinh cảm ngộ chính mình, 3 năm đầu khi hắn mới bắt đầu làm việc, không hề làm được gì, không hề nhìn thấy chút hy vọng và tiền đồ nào, cứ vô tri vô giác như vậy, cứ bị dày vò như vậy, có thể nói là khó chịu đến cực điểm!
May là, trước nay Trần Kinh chưa bao giờ từ bỏ giấc mơ của mình. May mà, Trần Kinh chưa bao giờ buông lỏng yêu cầu với bản thân. Nếu không, hắn có thể nắm chắc thời cơ trong nháy mắt?
Đây là chính trị, rèn luyện và dùi mài của chính trị, chỉ có tâm tính thành thục mới có thể hóa rồng, nếu không, vĩnh viễ sẽ sống 1 cuộc đời tầm thường mà thôi.
Hiện nay, Trần Kinh ở Đức Thủy, sau khi chủ trì chấn chỉnh hệ thống giáo dục, Trần Kinh lại 1 lần nữa ẩn mình.
Cảm giác ẩn mình này chẳng dễ chịu gì, nhưng hắn biết rõ, mình phải kiên trì chịu đựng, nhất định phải giống như thợ săn, vì Trần Kinh hiện tại chưa khống chế được cục diện Đức Thủy. Nếu chưa khống chế được thì không nên tùy tiện mạo hiểm, như vậy sẽ khiến bản thân rơi vào cục diện bất lợi.
Trần Kinh chủ trì công tác cải cách Nhất Trung Đức Thủy thành công. Nhưng cũng là 1 bài học, nhìn lại sự việc, Trần Kinh đã đánh giá thấp sức ảnh hưởng và năng lượng của Vương Hải Sinh. Nếu không phải hắn dám đưa tay đánh cược vào thời điểm mấu chốt, nắm được thời cơ thích đáng. Hơn nữa còn có được chút may mắn, thì có khả năng sẽ hỏng chuyện, như vậy, Trần Kinh nhậm chức ở Đức Thủy sẽ hoàn toàn thất bại.
Trần Kinh không có thời gian để đắc chí với tài hoa của mình, hắn đã suy nghĩ lại sự lỗ mãng và mạo hiểm của mình. Đây cũng là nguyên nhân hắn lựa chọn khiêm nhường ẩn mình.
Hắn có thể cảm nhận được thái độ của những người xung quanh dành cho hắn đã thay đổi. Trong cuộc họp Hội nghị thường vụ lần trước, Chủ tịch quận Nhiếp Quang đã đến trao đổi cẩn thận với hắn về vấn đề của hệ thống giáo dục.
Nhiếp Quang có chút hổ thẹn nói:
- Bí thư Trần, mấy năm nay tôi cứ lo nắm bắt công tác kính tế, không để ý đến công tác văn hóa giáo dục của Đức Thủy! Lần này, chúng ta có thể phát hiện nhiều vấn đề như vậy, có những vấn đề khiến người ta phải giật mình. Đây là sự thật khiến mọi người chấn động!
Là Chủ tịch quận Đức Thủy, Nhiếp Quang tôi làm việc không tốt, hổ thẹn quá!
Lúc đó Trần Kinh không đoán được vì sao Nhiếp Quang lại nhiệt tình như vậy, bèn vội vàng nói:
- Chủ tịch quận Nhiếp, vấn đề giáo dục luôn là vấn đề bị xem nhẹ cũng là vấn đề dễ bị xem nhẹ. Tôi là người mới đến, dù sao người ngoài cuộc tỉnh táo còn người trong cuộc cũng u mê mà!
Mà trong công tác chấn chỉnh hệ thống giáo dục này, công tác và nỗ lực của Ủy ban nhân dân quận cũng rất quan trọng, điều này, Phó chủ tịch quận Tôn đã biểu hiện rất tốt, chúng tôi đã hợp tác rất vui vẻ!
Nhiếp Quang nói:
- Đồng chí lão Tôn này là 1 đồng chí tốt! Được anh khen như vậy, sau này có thêm trọng trách cho cậu ấy, tôi cũng yên tâm rồi!
Những lời của Nhiếp Quang khiến Trần Kinh giật mình, lời của Nhiếp Quang nghe thì có vẻ muốn tôn trọng suy nghĩ của mình, nhưng đằng sau thì lại ngầm thể hiện ý tứ với mình.
Từ điểm này, Trần Kinh có thể cảm nhận được chính đàn Đức Thủy không phải chỉ là 1 tấm sắt, Lưu Tích Nhân cũng không phải là đã khiến Đức Thủy 1 cây kim cũng không lọt, 1 giọt nước cũng tát chẳng qua. Chí ít, Nhiếp Quang rất có chính kiến. Nếu y không có suy nghĩ của riêng mình thì còn bày tỏ ý tứ với hắn làm gì?
Đối mặt với biểu hiện thiện ý của Nhiếp Quang, Trần Kinh không kiêu ngạo không siểm nịnh, cũng không thể hiện sự vui mừng, không tỏ vẻ lãnh đạm, khách sáo ứng phó cục diện.
Trần Kinh cũng không muốn tham gia cuộc đấu đá nội bộ quá sớm, hắn muốn chính mắt nhìn rõ, tìm hiểu thêm 1 chút, sau đó sẽ căn cứ theo con đường của mình để bước đi.
Trần Kinh có kinh nghiệm công tác ở cơ sở, hắn biết rõ, ở cơ sở làm quan, đầu tiên là phải thu hút dân chúng về dưới trướng của mình, nếu dân không về trướng mình, không làm tốt mối quan hệ với quần chúng và đồng nghiệp, điều này chứng tỏ năng lực có vấn đề lớn, cán bộ như vậy thì ai còn dám đề bạt?
Phải làm tốt hết tất thảy, thoải mãn 2 điều kiện, 1 là làm được những việc cụ thể, thực sự làm việc cho dân. Mặt khác, phải có vốn để tranh giành, chẳng hạn như Trần Kinh, được phân quản văn hoá giáo dục và kế hoạch hoá gia đình, hắn vừa ra tay, văn hoá giáo dục đã được làm nóng lên ngay.
Nếu Trần Kinh chỉ chăm chăm đả kích và chấn chỉnh giáo dục thì vẫn chưa đủ, cho nên, phúc lợi, đãi ngộ và tiền lương của giáo viên, quy định điều động và quy định thành tích công tác giáo viên, những quy định này hoàn toàn giải quyết được vấn đề thực tế của giáo viên, đây là công tác rất quan trọng.
Vì sao Trần Kinh lại có danh tiếng như vậy? Nguyên nhân lớn của chuyện này chính là hắn xử lý tốt công việc.
Nếu không Trần Kinh chỉ bắt vài phần tử tham nhũng thì có thể làm nên trò trống gì sao? Cùng lắm chỉ trở thành câu chuyện lúc trà dư tửu hậu mà thôi.
Nhưng, nâng cao đãi ngộ và tiền lương cho giáo viên, thay đổi chế độ sàng lọc lựa chọn giáo viên sẵn có, đây mới chính là những chuyện có lợi cho dân chúng, làm những chuyện như vậy mới có thể phục lòng người, mới có được sự ủng hộ.
Trần Kinh hiện nay đang chờ những cơ hội như vậy.
Là trợ thủ của Lưu Tích Nhân, làm thế nào mới có thể xử lý tốt mối quan hệ với Lưu Tích Nhân?
Đáp án rất đơn giản, thứ nhất, không được nổi bật hơn Lưu Tích Nhân, thứ 2 phải giải quyết những khó khăn của Lưu Tích Nhân!
Trần Kinh 1 lần nữa nhắc nhớ mình phải chỉnh đốn vị trí, phải ổn định tâm tình, cho đến bây giờ vẫn chưa xảy ra vấn đề gì!
...
Giữa tiết hè, Quận ủy Đức Thủy, ai nấy cũng kêu thời tiết bên ngoài nóng quá, chỉ cần hé cửa sổ ra 1 cái là gió nóng thổi vào ngay, khiến người ta đổ đầy mồ hôi.
Trần Kinh cầm bút ngồi trên bàn phê duyệt văn kiện, tinh thần tập trung cao độ.
Lưu Tích Nhân đi Bắc Kinh, Trần Kinh hiện đang chủ trì công tác của Quận ủy.
Đây là lần đâu tiên Lưu Tích Nhân giao cho Trần Kinh trọng trách như vậy, điều này khiến Trần Kinh cảm thấy có chút giật mình.
Nhưng hắn biết, trước kia Lưu Tích Nhân đi, bình thường đều do Nhiếp Quang chủ trì tất cả mọi việc, còn lần này Lưu Tích Nhân lại đem toàn bộ trọng trách của Quận ủy giao cho Trần Kinh, ý tứ ẩn chưa trong hành động này tương đối tinh tế.
Gần đây, trọng tâm của Đức Thủy là công tác kiến thiết xây dựng đô thị, công tác đấu thầu các công trình, công tác giải phóng mặt bằng khiến Quận ủy và Ủy ban nhân dân quận đều chóng mày chóng mặt
Cải tạo và kiến thiết Đức Thủy, đây là vòng xoáy lợi ích lớn, đồng thời cũng là vòng xoáy phiền toái cực lớn.
Đầu tiên, nói đến lợi ích, chính quyền chủ trì giải phóng mặt bằng, chính quyền đánh giá đấu thầu xây dựng công trình, xây dựng cải tạo đường, khoản tiền của mấy chỗ này đều có đơn vị hàng trăm triệu, số tiền khổng lồ như vậy được rót xuống những dính líu hệ luy vô cùng rộng lớn.
Mặt khác, công tác giải phóng mặt bằng nhắm thẳng vào dân chúng, tiền bồi thường cho dân phải di dời, để dân chúng có thể rời khỏi nơi mình đã sống bao nhiêu năm nay, công việc này vô cùng khó khăn.
Đại Giang Nam Bắc, cả nước cộng hòa, vì giải phóng mặt bằng đã tạo ra mâu thuẫn, vì công tác giải phóng mặt bằng mà gây ra đủ các vấn đề. Vấn đề giải phóng mặt bằng đã rở thành điểm đen lớn nhất trong hình tượng của chính quyền, đối diện với vấn đề này, chính quyền cũng đầy 1 bụng oan ức, có đôi lúc thật sự khiến cán bộ các cấp cảm thấy vô cùng bất đắc dĩ.
Vừa có lợi vừa phiền phức, những chuyện thế nayg sẽ gây ra những mâu thuẫn.
Trong khoảng thời gian gần đây, mâu thuẫn nội bộ Đức Thủy rất nổi bật cũng chỉ bởi vì phân phối giữa lợi ích và phiền phức chưa cân bằng.
Phương diện lợi ích, Lưu Tích Nhân nắm hoàn toàn công tác đấu thầu công trình và cải tạo thành phố trong tay, còn phương diện mâu thuẫn, công tác giải phóng mặt bằng, công tắc sắp xếp cho dân chúng, đều do bên Ủy ban nhân dân quận ra mặt.
Bên Ủy ban nhân dân quận toàn dính vào mấy việc phức tạp chẳng có chút lợi ích nào, tình hình như vậy, làm sao mà không có mâu thuẫn cho được?
Có mâu thuẫn, xử lý và loại bỏ không kịp thời sớm muộn cũng sinh sự cố.
Hội nghị thường vụ gần đây Trần Kinh cảm nhận rõ sự căng thẳng trong không khí cuộc họp hơn hẳn làn trước, Trần Kinh tin rằng, Lưu Tích Nhân chắc chắn cũng nhận ra được điều này, Lưu Tích Nhân muốn thay đổi tình cảnh này, nhưng vấn đề hiện nay là Đức Thủy lại gặp lỗ hổng lớn về mặt tài chính.
Lưu Tích Nhân vừa phải bình ổn nội bộ, còn phải lên trên chạy tiền cho các hạng mục, mà ông thì lại cá tình, chẳng thèm cầu viện Thành ủy, cho nên hầu hết ông chỉ chạy lên tỉnh thành thậm chí là chạy lên Bắc Kinh.
Trong tình trạng như vậy mâu thuẫn nội bộ lại tiến thêm 1 bước.
Có lẽ lần này, Lưu Tích Nhân cố ý sắp xếp Trần Kinh phụ trách công tác toàn diện của Quận ủy điều này chính là 1 đòn chấn chỉnh nghiêm khắc của ông đối với Nhiếp Quang, thậm chí là với bên Ủy ban nhân dân quận.
Lưu Tích Nhân cuối cùng đang tính toán gì, hiện Trần Kinh không rõ lắm, hắn chỉ rõ 1 điều, vô tình, dường như hắn đã bị cuốn vào cuộc phân tranh này, tình hình hiện tại, có 1 số việc muốn đặt mình ở ngoài, bo bo giữ mình, dường như không thể nữa rồi!
Đây chính là điểm Trần Kinh rất cảnh giác, bằng trực giác hắn cảm thấy gần đây chắc chắn sẽ xảy ra chuyện.
Cho nên, mấy ngày Lưu Tích Nhân ra ngoài, ngày nào Trần Kinh cũng làm việc rất cẩn thận, hắn hiểu rất rõ những ngày không có Lưu Tích Nhân chính là thời gian nguy hiểm, có 1 số việc có thể xảy ra đúng vào thời điểm này...
/1317
|