Kim Lộ hôm nay cả ngày đều đứng ngồi không yên.
Những thực khách vào nhà hàng Kim Ngọc ăn cơm, rất nhiều người đều bàn luận về hội nghị của Huyện ủy hôm nay, việc cải cách lâm trường Hồng Thổ Pha lớn như vậy, hôm nay Huyện ủy sẽ nghe báo cáo của các bộ phận chức năng, cuộc họp báo cáo hôm nay sẽ có kết quả thế nào?
Lâm trường Hồng Thổ Pha có phải hôm nay sẽ quyết định phân ra để bán đấu giá?
Những người có thể vào nhà hàng Kim Ngọc đều là những người có chức quyền ở Lễ Hà, bọn họ ngoài bàn luận đến bản thân sự việc ra, bọn họ còn ham thích bàn luận những người quan trọng có liên quan đến việc cải cách.
Trần Kinh chắc chắn là người quan trọng, Trần Kinh phụ trách chủ đạo trong việc cải cách, từ những tin tức xã hội trước mắt đã biết được, Trần Kinh không chỉ là không hề làm, ngược lại không nắm được tình thế thuận lợi, không làm công tác quần chúng, từ đó mới dẫn đến công nhân viên chức trên lâm trường Hồng Thổ Pha gây náo loạn.
Ngày hôm nay không thay đổi trách nhiệm đầu tiên, Trần Kinh chắc chắn đã phạm sai lầm, không có thành tích lại phạm sai lầm, Trần Kinh còn có thể đảm nhận chức vụ lãnh đạo trong bao lâu?
Kim Lộ bình thường không thích nghe khách nói chuyện, nhưng hôm nay lại không kìm lòng được đi nghe những lời bàn tán này, cô càng nghe trong lòng càng phiền, càng không thể bình tĩnh được.
Cô và Trần Kinh đã tiếp xúc với nhau mấy lần, con người Trần Kinh còn trẻ, tài hoa hơn người, con người cũng đầy trí tiến thủ, thật sự là một nhân tài. Với con mắt của Kim Lộ, điểm yếu của Trần Kinh đó là kinh nghiệm và sự từng trải, nhưng mấy thứ đó, theo thời gian, dần dần có thể tích lũy được.
Trong lòng của Kim Lộ, tiền đồ của Trần Kinh vô cùng rộng mở.
Nhưng hiện tại, Trần Kinh lại gặp phải nguy cơ lớn như vậy, việc cải cách lâm trường Hồng Thổ Pha, dựa vào lai lịch và uy tín của Trần Kinh, hắn làm sao có thể nắm trong tay được tình hình? Điều này chắc chắn có người mượn cớ để chèn ép hắn, đây là một cách chèn ép rất lợi hại, một khi Trần Kinh bị lật thuyền trong chuyện này, nhất định là nguyên khí bị thương, rất khó hồi phục như cũ được.
Kim Lộ có hơi chút tiếc nuối, trong sự tiếc nuối cũng có chút bất lực, giới chính trị của Lễ Hà không khí ngột ngạt, người trẻ tuổi luôn khó có người che chở, Trần Kinh có thể ở trong chiếc chảo nhuộm mà mất đi chính mình, cuối cùng cả đời long đong.
Ý nghĩ này vẫn quanh quẩn trong đầu của Kim Lộ, làm thế nào cô cũng không thể xua tan đi được.
Cô có chút mếm Trần Kinh, hoặc có lẽ chưa nói tới là yêu, cô cũng biết rõ tâm tư của Trần Kinh, cô luôn hi vọng Trần Kinh có thể dũng cảm một chút, nhưng nếu sự nghiệp không thuận lợi, nếu gặp phải sự đàn áp trong sự nghiệp, Trần Kinh làm sao có thể đủ dũng cảm chứ?
Thời gian trôi nhanh như bay, phòng số một của nhà hàng Kim Ngọc vẫn trống không, những khách hàng muốn thuê phòng rất nhiều, nhưng Kim Lộ vẫn không cho thuê phòng số một.
Cô đang chờ đợi, mặc dù hi vọng không lớn, nhưng cô vẫn không từ bỏ.
- Quản lý Kim, đã sáu giờ rồi, khách thuê phòng một vẫn chưa đến, có phải là…
Giám đốc điều hành Cung Xán kính cẩn đề nghị với Kim Lộ, khách hàng trước mắt rất nhiều, các phòng thuê của nhà hàng Kim Ngọc đã chật hết rồi.
- Hãy chờ chút! Khách hàng không thể đúng giờ trăm phần trăm!
Kim Lộ oang oang nói, giọng điệu của cô thật không tốt.
- Nhưng có khách đã tìm đến phòng thuê số một rồi, chúng ta cũng không còn cách nào từ chối đúng không?
Cung Xán lại nói.
Kim Lộ nhíu mày, vào lúc này, lờ mờ có người ở khu phòng cho thuê đang cãi nhau.
- Phòng thuê đều trống cũng không dùng để đón tiếp khách sao? Khách khác cũng là khách, chúng tôi không được hoan nghênh sao?
Có một giọng nam giới hơi khàn khàn ở bên ngoài đang chất vấn nhân viên phục vụ.
- Rất xin lỗi, trưởng phòng Phương, phòng số một đã có người khác đặt trước, khách lập tức sẽ đến đây!
Giọng của nữ nhân viên phục vụ có chút yếu ớt.
- Ai đặt vậy? Lần trước tôi đã đặt phòng, các ngươi đều nói nhiều nhất giữ lại đến lúc sáu giờ, bây giờ đã hơn sáu giờ rồi, lẽ nào người khác lại có đặc quyền lớn vậy sao?
Người khách vẫn không buông tha.
Cung Xán tiến đến bên cạnh Kim Lộ nói:
- Là Trưởng phòng Phương Tiệm Hồng của Phòng xây dựng đô thị!
Kim Lộ thở ra một hơi dài, khóe miệng cong lên thành một nụ cười lạnh lùng, tên Phương Tiệm Hồng này quả thật có chút âm hồn không tiêu tan.
Phương Tiệm Hồng là người thành phố Đức Cao, y đảm nhiệm Trưởng phòng Phòng xây dựng đô thị là có sự can dự của Bí thư Huyện ủy Thư Trị Quốc mời được nhậm chức, trước đây Lễ Hà chỉ có Phòng xây dựng đô thị, trực thuộc Ủy ban xây dựng, sau khi Thư Trị Quốc lên nhậm chức nghĩ đến tương lai phát triển của Lễ Hà, Phòng xây dựng đô thị mới là một bộ phận độc lập , thiết lập ra Phòng xây dựng đô thị.
Trước mắt, Phòng xây dựng đô thị chỉ là cái khung của cấp phó phòng, nhưng xây dựng đô thị luôn có thực quyền, vì vậy Phương Tiệm Hồng trong giới chính trị được coi là nhân vật số một.
Phương Tiệm Hồng còn khá trẻ, vừa mới ba mươi tuổi, ba mươi tuổi đầu có thể có sự che chắn, trong giới chính trị ở Lễ Hà cũng coi như một quang cảnh tươi sáng!
- Trưởng phòng Phương, hôm nay thật sự không đúng dịp, phòng số một thật sự đã được lãnh đạo đặt trước rồi, tiền đặt cọc cũng đã trả rồi, thật sự là không có cách nào!.
Kim Lộ tha thướt xuất hiện ở phòng chung.
Phương Tiệm Hồng không phải chỉ có một mình, trong đám người của hắn còn có một tên béo và một tên rất cao, ba người đều mang giọng địa phương của Đức Cao.
Phương Tiệm Hồng vừa nhìn thấy Kim Lộ, hai mắt chỉ dài ra như cái móc câu, con mắt không ngừng băn khoăn nhìn trên người Kim Lộ, trên mặt lộ ra nụ cười nhẹ nhàng ngấm ngầm:
- Quản lý Kim ra rồi hả? mỗi lần tôi đến nhà hàng Kim Ngọc, muốn xem sự tao nhã của quản lý Kim, đáng tiếc, cũng chỉ có thời điểm khách đầy, mới có được vinh hạnh này!
Sắc mặt của Kim Lộ không thay đổi, nói:
- Trưởng phòng Phương khách khí rồi! Trưởng phòng Phương luôn luôn quan tâm đến việc kinh doanh của chúng tôi, tôi vẫn luôn cảm kích! Chỉ có điều hôm nay không còn cách nào, phòng số một đã có khách đặt trước rồi!
Nét mặt của Phương Tiệm Hồng tiếp tục tươi cười, câu nói của Kim Lộ y dường như không nghe thấy, hai mắt hắn không ngừng xem xét những phần lộ ra rõ ràng trên cơ thể yểu điệu của Kim Lộ.
Phương Tiệm Hồng háo sắc, Kim Lộ sớm đã là đối tượng thèm thuồng của y, thường xuyên quấy rầy Kim Lộ không dứt.
Trước đây Kim Lộ giả bộ niềm nở với y, Phương Tiệm Hồng lại dần dần ép sát, sau đó Kim Lộ thay đổi sách lược, thường xuyên trốn tránh Phương Tiệm Hồng, Phương Tiệm Hồng mỗi lần đến nhà hàng Kim Ngọc đều cố ý gây rối, sau đó kiếm cớ để Kim Lộ phải xuất hiện.
Nhưng Hôm nay Phương Tiệm Hồng tìm thời cơ này không dễ giải quyết, đích xác hiện giờ các phòng ở quán rượu đều đã đầy cả, phòng số một vẫn còn trống, Phương Tiệm Hồng hùng hổ gây sự, là muốn nên nhường cho y sao?
Kim Lộ rất ghét đôi mắt của Phương Tiệm Hồng, càng ghét hơn da mặt dày không có phong độ của người đàn ông này.
- Quản lý Kim, trưởng phòng Phương hôm nay đến đây là để ăn cơm, hơn nữa cần phòng số một, quy định của nhà hàng Kim Ngọc, từ trước đến nay chưa từng nghe sáu giờ vẫn còn giữ lại phòng, tại sao khách đặt trước phòng số một chẳng ra sao cả?
Từ trên góc cầu thang trên lầu chợt xuất hiện một người, cười ha hả nói, người này lại là Mã Văn Hoa.
Y tiến đến trước mặt Phương Tiệm Hồng, nói:
- Trưởng phòng Phương, thật ngại quá, đến chậm một bước!
Phương Tiệm Hồng khẽ gật đầu, mắt vẫn dừng lại nhìn thân thể của Kim Lộ không rời đi, lại mỉm cười nói:
- Quản lý Kim, cô thật sự có chút lạ lùng, huyện Lễ Hà là nhân vật thế nào, có quyền lớn đến đâu, phòng số một ở Kim Ngọc còn thả con chim bồ câu, quản lý Kim không ngờ lại không dám hủy bỏ?
Cung Xán nhìn thấy điệu bộ như vậy, trong lòng hơi sốt ruột, cô bước lên phía trước Kim Lộ, nói:
- Quản lý Kim, tô đoán phó phòng Trần hôm nay sẽ không đến, chúng ta…
Kim Lộ biến sắc, nói:
- Cô không được xen vào.
- Hả, cô nói ai? Phó phòng Trần? Phó phòng Trần nào vậy? Không phải là Phòng lâm nghiệp Trần Kinh chứ?
Mã Văn Hoa lỗ tai rất tốt, nghe thấy câu nói của Cung Xán, vội vàng nói xen vào.
Sắc mặt của Kim Lộ hiện lên chút do dự, Mã Văn Hóa đoán ý qua lời nói và sắc mặt, biết mình đoán trúng, y cười ha hả nói:
- Quản lý Kim quả nhiên có sự phân biệt đối xử với phó phòng Trần của Phòng lâm nghiệp, đáng tiếc, hôm nay phó phòng Trần không thể đến ăn cơm. Điều này tôi có thể bảo đảm!
Mã Văn Hoa đảm nhận nhiều việc, thần sắc tỏ ra như thật, Phương Tiệm Hồng khẽ nheo mày, mũi khẽ hừ một cái nhẹ nhàng, hướng về phía Kim Lộ nói:
- Tôi biết là ai có sự sĩ diện lớn đến như vậy, hóa ra là phó phòng Trần Phòng Lâm nghiệp, ha ha, phó phòng Trần thật hứng thú, hôm nay vào ngày này hắn còn đặt tiệc rượu!
Y quay đầu lại, Mã Văn Hoa ở ngay bên cạnh y, hai người liếc nhau một cái, cùng nhau bật cười ha hả.
Hôm nay Phương Tiệm Hồng đến đây để ăn cơm, là Mã Văn Hoa mời khách. Phương Tiệm Hồng ở trong giới chính trị, nhưng y có làm chút kinh doanh, còn chơi bóng bàn.
Mã Văn Hoa và Phương Tiệm Hồng thiết lập mối quan hệ từ khá sớm, hai người trước đây làm ăn qua lại với nhau, lần này Mã Văn Hoa hẹn Phương Tiệm Hồng có liên quan đến gỗ! Phương Tiệm Hồng có quan hệ với hệ thống xây dựng thành phố, Mã Văn Hoa chuẩn bị mở một nhà máy gia công gỗ ở Đức Cao.
Kế hoạch của Mã Văn Hoa chính là y bỏ tiền ra, mượn mối quan hệ của Phương Tiệm Hồng mượn một mảnh đất, sau đó Phương Tiệm Hồng chiếm một phần cổ phần danh nghĩa.
Trước đây Mã Văn Hoa và Phương Tiệm Hồng có vài lần tiếp xúc với nhau, nhưng lúc đó Phương Tiệm Hồng có chút kiêu ngạo, cho rằng Mã Văn Hoa thực lực không được, bây giờ Mã Văn Hoa trong tay nhanh chóng sẽ nắm được lâm trường Hồng Thổ Pha, y có chút sức mạnh, hôm nay lại một lần nữa mời Phương Tiệm Hồng, hai người nhắc lại chuyện xưa.
Bề ngoài rất xấu hổ, Mã Văn Hoa và Phương Tiệm Hồng được biết phòng này là Trần Kinh đã đặt trước, hai người đều không nhịn nổi cười, hôm nay Huyện ủy mở cuộc họp báo cáo về việc cải cách lâm trường Hồng Thổ Pha, đó là việc mà toàn huyện đều quan tâm.
Cuộc họp hôm nay, Trần Kinh nhât định sẽ lọt vào vòng tấn công của mọi người, đó là việc không có gì nghi ngờ.
Việc cải cách lâm trường Hồng Thổ Pha chưa bắt đầu đã xảy ra sai xót, là một người phụ trách chỉ đạo cải cách, Trần Kinh làm sao có thể trốn tránh việc liên quan.
Cuộc họp hôm nay của Trần Kinh kết thúc, nhất định là tinh thần sa sút, làm sao còn có thể tham gia bữa tiệc nữa? chuyện này nói ra quả thực đều là một chuyện cười.
Kim Lộ nhìn thấy vẻ mặt châm biếm của hai người Mã Văn Hoa và Phương Tiệm Hồng, lòng cô dần dần trầm xuống, trong lòng cô rất rõ, đối tượng mà hai người đó châm biếm là Trần Kinh, bọn họ khinh thường trắng trợn Trần Kinh, dường như Trần Kinh đặt một phòng, giống như một chuyện buồn cười rất lớn.
Trong lòng Kim Lộ lại có chút khó chịu không hiểu, mũi có chút cay cay, Trần Kinh là người đàn ông cô rất có cảm tình, nhưng người đàn ông này trong con mắt của người khác, lại bị khinh thường như vậy, cô làm sao có thể vui vẻ được?
- Quản lý Kim, quản lý Kim!Người của phó phòng Trần đến rồi, phó phòng Trần….
Nhân viên đón khách bên ngoài bỗng nhiên từ chỗ góc chạy đến chỗ Kim Lộ reo lên, Kim Lộ sửng sốt, giương mắt nhìn qua nhưng không có người, cô đang muốn cất bước, liền nghe thấy tiếng:
- Phó phòng Trần, hôm nay ông là nhân vật chính, mời ông trước, xin mời….
- Trưởng phòng Từ, chủ nhiệm Vương, các vị làm gì vậy, có phải nhìn thấy Phòng lâm nghiệp không đến, các vị liền làm tôi bị dơ bẩn sao?
Giọng của Trần Kinh rõ ràng lọt vào tai, khi hắn đang nói, người đã xuất hiện ở góc cầu thang….
Những thực khách vào nhà hàng Kim Ngọc ăn cơm, rất nhiều người đều bàn luận về hội nghị của Huyện ủy hôm nay, việc cải cách lâm trường Hồng Thổ Pha lớn như vậy, hôm nay Huyện ủy sẽ nghe báo cáo của các bộ phận chức năng, cuộc họp báo cáo hôm nay sẽ có kết quả thế nào?
Lâm trường Hồng Thổ Pha có phải hôm nay sẽ quyết định phân ra để bán đấu giá?
Những người có thể vào nhà hàng Kim Ngọc đều là những người có chức quyền ở Lễ Hà, bọn họ ngoài bàn luận đến bản thân sự việc ra, bọn họ còn ham thích bàn luận những người quan trọng có liên quan đến việc cải cách.
Trần Kinh chắc chắn là người quan trọng, Trần Kinh phụ trách chủ đạo trong việc cải cách, từ những tin tức xã hội trước mắt đã biết được, Trần Kinh không chỉ là không hề làm, ngược lại không nắm được tình thế thuận lợi, không làm công tác quần chúng, từ đó mới dẫn đến công nhân viên chức trên lâm trường Hồng Thổ Pha gây náo loạn.
Ngày hôm nay không thay đổi trách nhiệm đầu tiên, Trần Kinh chắc chắn đã phạm sai lầm, không có thành tích lại phạm sai lầm, Trần Kinh còn có thể đảm nhận chức vụ lãnh đạo trong bao lâu?
Kim Lộ bình thường không thích nghe khách nói chuyện, nhưng hôm nay lại không kìm lòng được đi nghe những lời bàn tán này, cô càng nghe trong lòng càng phiền, càng không thể bình tĩnh được.
Cô và Trần Kinh đã tiếp xúc với nhau mấy lần, con người Trần Kinh còn trẻ, tài hoa hơn người, con người cũng đầy trí tiến thủ, thật sự là một nhân tài. Với con mắt của Kim Lộ, điểm yếu của Trần Kinh đó là kinh nghiệm và sự từng trải, nhưng mấy thứ đó, theo thời gian, dần dần có thể tích lũy được.
Trong lòng của Kim Lộ, tiền đồ của Trần Kinh vô cùng rộng mở.
Nhưng hiện tại, Trần Kinh lại gặp phải nguy cơ lớn như vậy, việc cải cách lâm trường Hồng Thổ Pha, dựa vào lai lịch và uy tín của Trần Kinh, hắn làm sao có thể nắm trong tay được tình hình? Điều này chắc chắn có người mượn cớ để chèn ép hắn, đây là một cách chèn ép rất lợi hại, một khi Trần Kinh bị lật thuyền trong chuyện này, nhất định là nguyên khí bị thương, rất khó hồi phục như cũ được.
Kim Lộ có hơi chút tiếc nuối, trong sự tiếc nuối cũng có chút bất lực, giới chính trị của Lễ Hà không khí ngột ngạt, người trẻ tuổi luôn khó có người che chở, Trần Kinh có thể ở trong chiếc chảo nhuộm mà mất đi chính mình, cuối cùng cả đời long đong.
Ý nghĩ này vẫn quanh quẩn trong đầu của Kim Lộ, làm thế nào cô cũng không thể xua tan đi được.
Cô có chút mếm Trần Kinh, hoặc có lẽ chưa nói tới là yêu, cô cũng biết rõ tâm tư của Trần Kinh, cô luôn hi vọng Trần Kinh có thể dũng cảm một chút, nhưng nếu sự nghiệp không thuận lợi, nếu gặp phải sự đàn áp trong sự nghiệp, Trần Kinh làm sao có thể đủ dũng cảm chứ?
Thời gian trôi nhanh như bay, phòng số một của nhà hàng Kim Ngọc vẫn trống không, những khách hàng muốn thuê phòng rất nhiều, nhưng Kim Lộ vẫn không cho thuê phòng số một.
Cô đang chờ đợi, mặc dù hi vọng không lớn, nhưng cô vẫn không từ bỏ.
- Quản lý Kim, đã sáu giờ rồi, khách thuê phòng một vẫn chưa đến, có phải là…
Giám đốc điều hành Cung Xán kính cẩn đề nghị với Kim Lộ, khách hàng trước mắt rất nhiều, các phòng thuê của nhà hàng Kim Ngọc đã chật hết rồi.
- Hãy chờ chút! Khách hàng không thể đúng giờ trăm phần trăm!
Kim Lộ oang oang nói, giọng điệu của cô thật không tốt.
- Nhưng có khách đã tìm đến phòng thuê số một rồi, chúng ta cũng không còn cách nào từ chối đúng không?
Cung Xán lại nói.
Kim Lộ nhíu mày, vào lúc này, lờ mờ có người ở khu phòng cho thuê đang cãi nhau.
- Phòng thuê đều trống cũng không dùng để đón tiếp khách sao? Khách khác cũng là khách, chúng tôi không được hoan nghênh sao?
Có một giọng nam giới hơi khàn khàn ở bên ngoài đang chất vấn nhân viên phục vụ.
- Rất xin lỗi, trưởng phòng Phương, phòng số một đã có người khác đặt trước, khách lập tức sẽ đến đây!
Giọng của nữ nhân viên phục vụ có chút yếu ớt.
- Ai đặt vậy? Lần trước tôi đã đặt phòng, các ngươi đều nói nhiều nhất giữ lại đến lúc sáu giờ, bây giờ đã hơn sáu giờ rồi, lẽ nào người khác lại có đặc quyền lớn vậy sao?
Người khách vẫn không buông tha.
Cung Xán tiến đến bên cạnh Kim Lộ nói:
- Là Trưởng phòng Phương Tiệm Hồng của Phòng xây dựng đô thị!
Kim Lộ thở ra một hơi dài, khóe miệng cong lên thành một nụ cười lạnh lùng, tên Phương Tiệm Hồng này quả thật có chút âm hồn không tiêu tan.
Phương Tiệm Hồng là người thành phố Đức Cao, y đảm nhiệm Trưởng phòng Phòng xây dựng đô thị là có sự can dự của Bí thư Huyện ủy Thư Trị Quốc mời được nhậm chức, trước đây Lễ Hà chỉ có Phòng xây dựng đô thị, trực thuộc Ủy ban xây dựng, sau khi Thư Trị Quốc lên nhậm chức nghĩ đến tương lai phát triển của Lễ Hà, Phòng xây dựng đô thị mới là một bộ phận độc lập , thiết lập ra Phòng xây dựng đô thị.
Trước mắt, Phòng xây dựng đô thị chỉ là cái khung của cấp phó phòng, nhưng xây dựng đô thị luôn có thực quyền, vì vậy Phương Tiệm Hồng trong giới chính trị được coi là nhân vật số một.
Phương Tiệm Hồng còn khá trẻ, vừa mới ba mươi tuổi, ba mươi tuổi đầu có thể có sự che chắn, trong giới chính trị ở Lễ Hà cũng coi như một quang cảnh tươi sáng!
- Trưởng phòng Phương, hôm nay thật sự không đúng dịp, phòng số một thật sự đã được lãnh đạo đặt trước rồi, tiền đặt cọc cũng đã trả rồi, thật sự là không có cách nào!.
Kim Lộ tha thướt xuất hiện ở phòng chung.
Phương Tiệm Hồng không phải chỉ có một mình, trong đám người của hắn còn có một tên béo và một tên rất cao, ba người đều mang giọng địa phương của Đức Cao.
Phương Tiệm Hồng vừa nhìn thấy Kim Lộ, hai mắt chỉ dài ra như cái móc câu, con mắt không ngừng băn khoăn nhìn trên người Kim Lộ, trên mặt lộ ra nụ cười nhẹ nhàng ngấm ngầm:
- Quản lý Kim ra rồi hả? mỗi lần tôi đến nhà hàng Kim Ngọc, muốn xem sự tao nhã của quản lý Kim, đáng tiếc, cũng chỉ có thời điểm khách đầy, mới có được vinh hạnh này!
Sắc mặt của Kim Lộ không thay đổi, nói:
- Trưởng phòng Phương khách khí rồi! Trưởng phòng Phương luôn luôn quan tâm đến việc kinh doanh của chúng tôi, tôi vẫn luôn cảm kích! Chỉ có điều hôm nay không còn cách nào, phòng số một đã có khách đặt trước rồi!
Nét mặt của Phương Tiệm Hồng tiếp tục tươi cười, câu nói của Kim Lộ y dường như không nghe thấy, hai mắt hắn không ngừng xem xét những phần lộ ra rõ ràng trên cơ thể yểu điệu của Kim Lộ.
Phương Tiệm Hồng háo sắc, Kim Lộ sớm đã là đối tượng thèm thuồng của y, thường xuyên quấy rầy Kim Lộ không dứt.
Trước đây Kim Lộ giả bộ niềm nở với y, Phương Tiệm Hồng lại dần dần ép sát, sau đó Kim Lộ thay đổi sách lược, thường xuyên trốn tránh Phương Tiệm Hồng, Phương Tiệm Hồng mỗi lần đến nhà hàng Kim Ngọc đều cố ý gây rối, sau đó kiếm cớ để Kim Lộ phải xuất hiện.
Nhưng Hôm nay Phương Tiệm Hồng tìm thời cơ này không dễ giải quyết, đích xác hiện giờ các phòng ở quán rượu đều đã đầy cả, phòng số một vẫn còn trống, Phương Tiệm Hồng hùng hổ gây sự, là muốn nên nhường cho y sao?
Kim Lộ rất ghét đôi mắt của Phương Tiệm Hồng, càng ghét hơn da mặt dày không có phong độ của người đàn ông này.
- Quản lý Kim, trưởng phòng Phương hôm nay đến đây là để ăn cơm, hơn nữa cần phòng số một, quy định của nhà hàng Kim Ngọc, từ trước đến nay chưa từng nghe sáu giờ vẫn còn giữ lại phòng, tại sao khách đặt trước phòng số một chẳng ra sao cả?
Từ trên góc cầu thang trên lầu chợt xuất hiện một người, cười ha hả nói, người này lại là Mã Văn Hoa.
Y tiến đến trước mặt Phương Tiệm Hồng, nói:
- Trưởng phòng Phương, thật ngại quá, đến chậm một bước!
Phương Tiệm Hồng khẽ gật đầu, mắt vẫn dừng lại nhìn thân thể của Kim Lộ không rời đi, lại mỉm cười nói:
- Quản lý Kim, cô thật sự có chút lạ lùng, huyện Lễ Hà là nhân vật thế nào, có quyền lớn đến đâu, phòng số một ở Kim Ngọc còn thả con chim bồ câu, quản lý Kim không ngờ lại không dám hủy bỏ?
Cung Xán nhìn thấy điệu bộ như vậy, trong lòng hơi sốt ruột, cô bước lên phía trước Kim Lộ, nói:
- Quản lý Kim, tô đoán phó phòng Trần hôm nay sẽ không đến, chúng ta…
Kim Lộ biến sắc, nói:
- Cô không được xen vào.
- Hả, cô nói ai? Phó phòng Trần? Phó phòng Trần nào vậy? Không phải là Phòng lâm nghiệp Trần Kinh chứ?
Mã Văn Hoa lỗ tai rất tốt, nghe thấy câu nói của Cung Xán, vội vàng nói xen vào.
Sắc mặt của Kim Lộ hiện lên chút do dự, Mã Văn Hóa đoán ý qua lời nói và sắc mặt, biết mình đoán trúng, y cười ha hả nói:
- Quản lý Kim quả nhiên có sự phân biệt đối xử với phó phòng Trần của Phòng lâm nghiệp, đáng tiếc, hôm nay phó phòng Trần không thể đến ăn cơm. Điều này tôi có thể bảo đảm!
Mã Văn Hoa đảm nhận nhiều việc, thần sắc tỏ ra như thật, Phương Tiệm Hồng khẽ nheo mày, mũi khẽ hừ một cái nhẹ nhàng, hướng về phía Kim Lộ nói:
- Tôi biết là ai có sự sĩ diện lớn đến như vậy, hóa ra là phó phòng Trần Phòng Lâm nghiệp, ha ha, phó phòng Trần thật hứng thú, hôm nay vào ngày này hắn còn đặt tiệc rượu!
Y quay đầu lại, Mã Văn Hoa ở ngay bên cạnh y, hai người liếc nhau một cái, cùng nhau bật cười ha hả.
Hôm nay Phương Tiệm Hồng đến đây để ăn cơm, là Mã Văn Hoa mời khách. Phương Tiệm Hồng ở trong giới chính trị, nhưng y có làm chút kinh doanh, còn chơi bóng bàn.
Mã Văn Hoa và Phương Tiệm Hồng thiết lập mối quan hệ từ khá sớm, hai người trước đây làm ăn qua lại với nhau, lần này Mã Văn Hoa hẹn Phương Tiệm Hồng có liên quan đến gỗ! Phương Tiệm Hồng có quan hệ với hệ thống xây dựng thành phố, Mã Văn Hoa chuẩn bị mở một nhà máy gia công gỗ ở Đức Cao.
Kế hoạch của Mã Văn Hoa chính là y bỏ tiền ra, mượn mối quan hệ của Phương Tiệm Hồng mượn một mảnh đất, sau đó Phương Tiệm Hồng chiếm một phần cổ phần danh nghĩa.
Trước đây Mã Văn Hoa và Phương Tiệm Hồng có vài lần tiếp xúc với nhau, nhưng lúc đó Phương Tiệm Hồng có chút kiêu ngạo, cho rằng Mã Văn Hoa thực lực không được, bây giờ Mã Văn Hoa trong tay nhanh chóng sẽ nắm được lâm trường Hồng Thổ Pha, y có chút sức mạnh, hôm nay lại một lần nữa mời Phương Tiệm Hồng, hai người nhắc lại chuyện xưa.
Bề ngoài rất xấu hổ, Mã Văn Hoa và Phương Tiệm Hồng được biết phòng này là Trần Kinh đã đặt trước, hai người đều không nhịn nổi cười, hôm nay Huyện ủy mở cuộc họp báo cáo về việc cải cách lâm trường Hồng Thổ Pha, đó là việc mà toàn huyện đều quan tâm.
Cuộc họp hôm nay, Trần Kinh nhât định sẽ lọt vào vòng tấn công của mọi người, đó là việc không có gì nghi ngờ.
Việc cải cách lâm trường Hồng Thổ Pha chưa bắt đầu đã xảy ra sai xót, là một người phụ trách chỉ đạo cải cách, Trần Kinh làm sao có thể trốn tránh việc liên quan.
Cuộc họp hôm nay của Trần Kinh kết thúc, nhất định là tinh thần sa sút, làm sao còn có thể tham gia bữa tiệc nữa? chuyện này nói ra quả thực đều là một chuyện cười.
Kim Lộ nhìn thấy vẻ mặt châm biếm của hai người Mã Văn Hoa và Phương Tiệm Hồng, lòng cô dần dần trầm xuống, trong lòng cô rất rõ, đối tượng mà hai người đó châm biếm là Trần Kinh, bọn họ khinh thường trắng trợn Trần Kinh, dường như Trần Kinh đặt một phòng, giống như một chuyện buồn cười rất lớn.
Trong lòng Kim Lộ lại có chút khó chịu không hiểu, mũi có chút cay cay, Trần Kinh là người đàn ông cô rất có cảm tình, nhưng người đàn ông này trong con mắt của người khác, lại bị khinh thường như vậy, cô làm sao có thể vui vẻ được?
- Quản lý Kim, quản lý Kim!Người của phó phòng Trần đến rồi, phó phòng Trần….
Nhân viên đón khách bên ngoài bỗng nhiên từ chỗ góc chạy đến chỗ Kim Lộ reo lên, Kim Lộ sửng sốt, giương mắt nhìn qua nhưng không có người, cô đang muốn cất bước, liền nghe thấy tiếng:
- Phó phòng Trần, hôm nay ông là nhân vật chính, mời ông trước, xin mời….
- Trưởng phòng Từ, chủ nhiệm Vương, các vị làm gì vậy, có phải nhìn thấy Phòng lâm nghiệp không đến, các vị liền làm tôi bị dơ bẩn sao?
Giọng của Trần Kinh rõ ràng lọt vào tai, khi hắn đang nói, người đã xuất hiện ở góc cầu thang….
/1317
|