Nhật trình thị sát của Mạc Bí thư đột nhiên trở nên chặt chẽ.
Ngoại trừ ngày đầu tiên ở Hải Sơn, toàn bộ hành trình của Trần Kinh đều phải đi thị sát kèm cùng Bí thư, tiếp đó là đi Nam Cảng, Thông Môn và các thành phố khác, hắn cũng không phải ở bên cạnh Bí thư.
Nhìn chung toàn bộ chuyến thị sát của Mạc Chính, cũng không có bị giới truyền thông để ý quá nhiều như trước.
Trần Kinh thấy, lần này thị sát Mạc Bí thư có vẻ rất vội vàng.
Nhất là đến Thông Môn, dùng lại khoảng ba tiếng liền kết thúc thị sát.
Năng suất thị sát cao như vậy, cũng không khỏi khiến Trần Kinh tò mò về dụng ý thực sự của lần thị sát này của Mạc Bí thư.
Mà trước đây luôn đồn đại rằng, Mạc Chính rất có khả năng sẽ bất ngờ thị sát Hoàn Thành, nhưng từ đầu đến cuối, Mạc Chính cũng không có biểu hiện ra ý muốn này.
Sau khi kết thúc thị sát tại thành phố Thuận Sơn, đoàn thị sát trực tiếp trở về Việt Châu, tuyên bố lần điều tra nghiên cứu thị sát này của Bí thư kết thúc.
Đối với Trần Kinh mà nói, hắn bây giờ ngay lập tức muốn làm công tác chuẩn bị cho lẽ trao tặng danh hiệu “xí nghiệp danh giá”
Ở Ủy ban nhân dân tỉnh, Trần Kinh liền tỉ mỉ báo cáo cho Kiều Chính Thanh về công tác sắp xếp nghi thức và chuẩn bị, báo cáo xong, hắn nói:
-Kiều tỉnh lễ trao tặng danh hiệu “xí nghiệp danh giá” lần này, ban đầu tôi thiết nghĩ, hy vọng có thể tiến hành tại khách sạn Âu Lãng, lãnh đạo tham dự tôi hy vọng ngài có thể đến tham dự, lãnh đạo cấp cao đến, đối với những xí nghiệp của chúng ta là một sự cổ vũ thật lớn đó!
Kiều Chính Thanh cười lớn, nói:
-Chuyện này chỉ e không được như ý cậu muốn rồi, chuyện lễ trao tặng Tỉnh ủy cũng rất coi trọng, tôi cũng cần phải báo cáo lại với Chủ tịch tỉnh. Tôi đoán Chủ tịch tỉnh có thể sẽ có hứng thú tham gia, nếu ông ấy có thể tham dự, không thể nghi ngờ, đó chính là sự cổ vũ lớn nhất đối với dự án này!
Trần Kinh thụ sủng nhược kinh nói:
-Thật vậy ư? Vậy thật là quá tốt rồi! Lần này công tác bình thẩm của chúng ta nhận được rất nhiều sự khen ngợi từ xã hội, nếu Chủ tịch tỉnh có thể tham dự lễ trao giải. Tôi có thể tiếp tục quan hệ, mời tới một vị Phó trưởng ban Bộ thương mại, tranh thủ khiến cho lễ trao giải của chúng ta càng thêm long trọng!
Kiều Chính Thanh híp mắt nhìn Trần Kinh, nói:
-Dã tâm của cậu thật không nhỏ đó, Phó bộ trưởng bộ Thương mại qua đây, vậy thật càng long trọng rồi!
Trần Kinh cười haha nói:
-Biết làm sao được, Ban hợp tác kinh tế của chúng tôi hiện tại đang gặp phải khó khăn, cần phải có hạng mục chống đỡ. Nếu hạng mục “xí nghiệp nổi tiếng” có thể thành công, đối với chúng tôi chính là sự ủng hộ lớn nhất!
Kiều Chính Thanh khoát tay nói:
-Vậy cậu mau chóng đi làm đi, tôi rất coi trọng những hạng mục có tiền đồ đấy!
Trần Kinh từ biệt Kiều Chính Thành. Trở lại Ban hợp tác kinh tế liền nhận được cuộc điện thoại ngoài ý muốn của Chu Duy.
Nhận được cuộc điện thoại này thật sự là không ngờ.
Bởi vì hai người vốn đã chiến tranh lạnh từ lâu rồi.
Thời gian trước có người nói quan hệ giữa sở Thương mại và Ban hợp tác kinh tế chính là “Gà chó đánh nhau. Cả đời không qua lại với nhau.!
Trần Kinh cũng cảm thấy kiểu so sánh này giống với nội tâm mình.
Mà Trần Kinh thấy, sở Thương mại chỉ cần không cản đường hắn chính là sự ủng hộ lớn nhất với hắn rồi, hắn không trông cậy Chu Duy có thể giúp đỡ gì hắn.
Đối với hạng mục “xí nghiệp nổi tiếng”, Trần Kinh cũng nguyện ý chia sẻ với bộ phận và Chu Duy. Hắn lệ thuộc trực tiếp vào lãnh đạo. Ban hợp tác kinh tế làm hạng mục này. Mặc kệ hắn tham dự nhiều hay ít, đạt được thành tích cũng có phần của lãnh đạo hắn đấy.
-Trần Chủ nhiệm, lần này hạng mục “xí nghiệp nổi tiếng" đạt được rất nhiều sự ủng hộ. Chúng tôi đều rất ủng hộ mọi người. Ban hợp tác kinh tế nhờ anh có thể đạt được thành tích như vậy, thật sự rất giỏi. Lần này trong sở chúng ta muốn bình thành tích, tôi hết sức đề cử cậu.
Không thể không nói, năm nay công tác của chúng ta gặp phải khó khăn, duy chỉ có anh lãnh đạo Ban hợp tác kinh tế đạt được thành tích, chúng tôi đều vì vậy mà cảm thấy thật vui mừng!
Giọng của Chu Duy trong điện thoại rất biểu cảm, rất có sức cuốn hút.
Trần Kinh nghe đến đâu óc mơ hồ.
Hắn cảm giác mặt trời có phải mọc hướng Tây rồi không.
Tại sao hôm nay thái độ của Chu Duy lại thay đổi nhiều đến vậy? Còn chủ động đem vị trí bình thành tích đề cử cho mình?
-Giám đốc sở, ngài nói như vậy, tôi thật sự hổ thẹn. Công tác trong sở, tôi không thể sắp xếp, trợ giúp ngài, đây là điều khiến tôi cảm thấy rất hổ thẹn. Lần này công tác chuẩn bị “xí nghiệp nổi tiếng” của chúng ta đã kết thúc, sắp tới là lễ trao tặng, tôi hy vọng sở có thể ủng hộ chúng tôi!
Trần Kinh nói.
Chu Duy cười haha, nói:
-Trần Chủ nhiệm, chuyện này anh không cần lo lắng, chúng tôi nhất định sẽ ủng hộ hết mình! Tôi đã chào hỏi lãnh đạo bộ Thương mại rồi, hạng mục “xí nghiệp nổi tiếng” rất thành công, hy vọng bộ Thương mại có thể cử một lãnh đạo cấp cao đến đây cùng chúng ta cử hành nghi thức.
Mặt khác, tôi cho phép lấy từ sở ra một khoản kinh phí để chuẩn bị, coi như một phần thưởng nữa đối với thành công của “xí nghiệp nổi tiếng”
Mục tiêu của chúng tôi là muốn biến “xí nghiệp nổi tiếng” thành một nhãn hiệu vàng.
Cuối cùng chúng tôi muốn thông qua hạng mục này, chân chính sàng lọc ra những xí nghiệp xuất sắc nhất Lĩnh Nam chúng ta, cổ vũ những xí nghiệp này tiến bộ, cổ vũ bọn họ vì sự nghiệp kiến thiết kinh tế của Lĩnh Nam mà cống hiến nhiều hơn nữa!
Trần Kinh cười cười, không biết đáp ra sao.
Không thể nghi ngờ, công tác thực tế có thể có được sự ủng hộ mạnh mẽ của Chu Duy, rất nhiều chuyện đều là làm ít công to.
Nhưng vào lúc này, Chu Duy thay đổi quá nhanh.
Điều này làm cho Trần Kinh cảm thấy như bánh từ trên trời rơi xuống!
Chẳng lẽ, hạng mục “xí nghiệp nổi tiếng” thành công, chính là cái bánh ngon?
Đương nhiên, Chu Duy chủ động thể hiện thiện ý, Trần Kinh không có lý do gì từ chối ông ta.
Trần Kinh biểu hiện rất khiêm tốn, biểu thị sự chân thành cảm ơn với ông ta, cũng bày tỏ đồng ý dự hội nghị chuyên môn của sở, còn thật sự sắp xếp tình hình quy hoạch bố trí toàn bộ lễ trao tặng!
....
Chớp mắt đã là mùa thu.
Cuối thu không khí dễ chịu, kim quế phiêu hương, mùa đẹp nhất của thành phố Việt Châu đã đến.
Khách sạn Âu Lãng tràn ngập sắc cờ.
Trong phòng hội nghị xa hoa của khách sạn, giới truyền thông đã tập hợp đầy đủ, Chủ tịch đến từ 30 xí nghiệp ưu tú toàn tỉnh, cùng với lãnh đạo Bộ thương mại Quốc gia, Ủy ban nhân dân tỉnh, sở Thương mại tỉnh, long trọng cử hành lễ trao tặng “xí nghiệp nổi tiếng” lần đầu tiên tại Trung Hoa.
Lễ trao tặng do Phó chủ nhiệm Ban hợp tác kinh tế, Tương Hằng Vân chủ trì.
Chủ tịch chính phủ tỉnh Lĩnh Nam, Chu Tử Binh, Thứ trưởng bộ Thương mại Quốc gia, Ngụy Thanh Sơn đến tham dự.
Mở đầu buổi lễ, Chủ tịch tỉnh phát biểu chuyên đề nói chuyện với tiêu đề “ thời đại mới, quan niệm mới, xí nghiệp nổi tiếng”
Trong lúc đọc diễn văn, Chu Tử Binh đánh giá cao hoạt động bình thẩm “xí nghiệp danh nổi tiếng” do bộ Thương mại đứng ra tổ chức, ông cho rằng hoạt động bình thẩm như vậy đối với việc điều chỉnh kết cấu kinh tế, bố cục kinh tế vĩ mô có ý nghĩa vô cùng quan trọng.
Thông qua hạng mục này, có thể chọn lựa được những xí nghiệp ưu tú, có sức cạnh tranh và triển vọng phát triển từ đó thúc đẩy các xí nghiệp trổ hết tài năng.
Cổ vũ xí nghiệp ưu tú tiếp tục đổi mới, cổ vũ xí nghiệp ưu tú tiến thêm một bước, mở rộng ưu thế của mình, tạo ra thương hiệu xí nghiệp ưu tú trong nước, đây là trọng điểm giá trị quan của hạng mục này.
Thông qua đó, có thể bồi dưỡng tạo ra những xí nghiệp giàu có, có sức cạnh tranh tầm cỡ quốc tế.
Đối với các xí nghiệp quốc nội, hạng mục này khiến các xí nghiệp quốc nội thích ứng với sân chơi cạnh tranh quốc tế, có tác dụng thúc đẩy rất lớn.
Đồng thời, Chu Tử Binh gửi lời chúc mừng long trọng đối với nhóm xí nghiệp ưu tú trúng tuyển lần đầu tiên.
Sau tiếng vỗ tay như sấm, Chu Tử Binh mãn nguyện nói:
-Các đồng chí, các bằng hữu, “xí nghiệp nổi tiếng Trung Hoa” là danh hiệu vàng dành cho các xí nghiệp ưu tú. Thông qua quá trình bình thẩm như vậy, chúng ta có thể cổ vũ và thúc đẩy một lượng lớn xí nghiệp ưu tú trổ hết tài năng, từ đó dẫn đường cho mọi người tiến vào sân khấu quốc tế.
Hôm nay tôi hy vọng đây mới chỉ là sự bắt đầu, có thể cổ vũ càng nhiều xí nghiếp tiến vào trận đấu này.
Xí nghiệp Trung Hoa nhất định có thể vươn ra ngoài thế giới! Tôi vô cùng tin tưởng vào điều này!
Chu Tử Binh kết thúc bào phải biểu, lễ trao tặng chính thức bắt đầu.
Chủ tịch Hội đồng quản trị 10 doanh nghiệp trước ngực đeo hoa tươi, từng người từng người một tiến lên sân khấu.
Một nữ nhân viên xinh đẹp giơ tấm biển vàng “xí nghiệp nổi tiếng Trung Hoa”, từng chiếc từng chiếc đi lên sân khấu.
Sau khi khúc nhạc dạo chìm xuống, người chủ trì đầy nhiệt tình giới thiệu thành công của các xí nghiệp thông qua bình phẩm “xí nghiệp nổi tiếng Trung Hoa”.
Khách quý Chu Tử Binh và Thứ trưởng bộ Thương mại Quốc gia cùng nhau trao tặng tấm biển cho lãnh đạo các xí nghiệp.
Sau đó rất nhiệt tình bắt tay bọn họ.
Mỗi lần như vậy, đèn flash lại nhấp nháy.
Trần Kinh vẫn ngồi ở phía sau ghế chủ tịch đài, mỉm cười nhìn toàn bộ hội trường.
Để triển khai hạng mục này, hắn đã phải trả một cái giá rất đắt, trải qua rất nhiều khó khăn.
Không biết bao nhiêu lần, hắn có ý niệm trong đầu muốn từ bỏ nó.
Nhưng hôm nay, có thể tạo được hiệu quả chấn động như vậy, có thể khiến cho giới truyền thông chú ý nhiều như vậy, được các xí nghiệp nhận thức, trong lòng hắn cảm thấy vui mừng khôn xiết.
Làm người đứng đầu Ban hợp tác kinh tế, hắn có thể triển khai thành công hạng mục này, có thể phổ biến giá trị của hạng mục này, đây là một chuyện rất có giá trị.
Làm quan một lần, có thể nhìn thấy sự cố gắng của mình nhận được hồi báo.
Loại hạnh phúc này, niềm vui này không thể dùng lời nói để miêu tả.
Vốn hôm nay có sắp xếp để Trần Kinh phát biểu, nhưng cuối cùng hắn lại khéo léo từ chối.
Bởi vì giờ phút này, bất luận nói gì cũng có vẻ như đều dư thừa.
Giống như bây giờ vậy, hắn lẳng lặng ngồi ở một vị trí không thấy được, nhìn thấy lễ trao tặng được từng bước tiến hành, hắn đã cảm thấy rất vui vẻ, rất thành công rồi!
Mà ngoài dự liệu của hắn.
Một đám Chủ tịch xí nghiệp sau khi ánh đèn hạ xuống, cũng không biết là ai dẫn đầu.
Mọi người không ngờ, đồng loạt đi về phía hắn.
Trần Kinh đành phải đứng dậy, mà bọn họ cũng đều nhất nhất bắt tay Trần Kinh.
Xí nghiệp sản xuất gỗ Vĩnh Hưng, Hải Sơn, lần này có thể thành công, Chủ tịch Hội đồng quản trị, Mai Tài Hoa vô cùng kích động.
Ông nắm chặt lấy tay Trần Kinh nói:
-Trần Chủ nhiệm, ngài là lãnh đạo có tinh thần nhất mà tôi từng biết. Vĩnh Hưng chúng tôi có thể phát triển và tiến bộ, được ngài quan tâm đã đạt được thành công. Tôi thật sự rất cảm tạ ngài, những đại biểu xí nghiệp khác cũng vô cùng cảm tạ ngài.
Bởi vì ngài cho chúng tôi một sân chơi để trổ hết tài năng như vậy!
Trần Kinh vỗ vỗ vai ông, cũng có chút kích động nói:
-Mai tổng, tiếp tục cố gắng, biết đâu Vĩnh Hưng có thể trở thành xí nghiệp sản xuất gỗ đứng đầu nước ta, các anh rất có năng lực!
Mà khiến Trần Kinh có chút xấu hổ chính là Chủ tịch xí nghiệp phần mềm Vạn Hữu, Chu Hiểu Nhu, nói với Trần Kinh:
-Trần Chủ nhiệm, hôm nay ngài cực kỳ có sức hấp dẫn! Khiến cho người ta ấn tượng sâu sắc, trước kia chúng ta có chút hiểu lầm, nhưng hôm nay, Vạn Hữu chúng tôi cũng muốn cảm ơn ngài!
Trần Kinh thản nhiên cười cười, nói:
-Có thể thông qua đợt bình thẩm của “xí nghiệp nổi tiếng” đều là những xí nghiệp ưu tú, tôi cũng thấy vui thay cho anh!
Ngoại trừ ngày đầu tiên ở Hải Sơn, toàn bộ hành trình của Trần Kinh đều phải đi thị sát kèm cùng Bí thư, tiếp đó là đi Nam Cảng, Thông Môn và các thành phố khác, hắn cũng không phải ở bên cạnh Bí thư.
Nhìn chung toàn bộ chuyến thị sát của Mạc Chính, cũng không có bị giới truyền thông để ý quá nhiều như trước.
Trần Kinh thấy, lần này thị sát Mạc Bí thư có vẻ rất vội vàng.
Nhất là đến Thông Môn, dùng lại khoảng ba tiếng liền kết thúc thị sát.
Năng suất thị sát cao như vậy, cũng không khỏi khiến Trần Kinh tò mò về dụng ý thực sự của lần thị sát này của Mạc Bí thư.
Mà trước đây luôn đồn đại rằng, Mạc Chính rất có khả năng sẽ bất ngờ thị sát Hoàn Thành, nhưng từ đầu đến cuối, Mạc Chính cũng không có biểu hiện ra ý muốn này.
Sau khi kết thúc thị sát tại thành phố Thuận Sơn, đoàn thị sát trực tiếp trở về Việt Châu, tuyên bố lần điều tra nghiên cứu thị sát này của Bí thư kết thúc.
Đối với Trần Kinh mà nói, hắn bây giờ ngay lập tức muốn làm công tác chuẩn bị cho lẽ trao tặng danh hiệu “xí nghiệp danh giá”
Ở Ủy ban nhân dân tỉnh, Trần Kinh liền tỉ mỉ báo cáo cho Kiều Chính Thanh về công tác sắp xếp nghi thức và chuẩn bị, báo cáo xong, hắn nói:
-Kiều tỉnh lễ trao tặng danh hiệu “xí nghiệp danh giá” lần này, ban đầu tôi thiết nghĩ, hy vọng có thể tiến hành tại khách sạn Âu Lãng, lãnh đạo tham dự tôi hy vọng ngài có thể đến tham dự, lãnh đạo cấp cao đến, đối với những xí nghiệp của chúng ta là một sự cổ vũ thật lớn đó!
Kiều Chính Thanh cười lớn, nói:
-Chuyện này chỉ e không được như ý cậu muốn rồi, chuyện lễ trao tặng Tỉnh ủy cũng rất coi trọng, tôi cũng cần phải báo cáo lại với Chủ tịch tỉnh. Tôi đoán Chủ tịch tỉnh có thể sẽ có hứng thú tham gia, nếu ông ấy có thể tham dự, không thể nghi ngờ, đó chính là sự cổ vũ lớn nhất đối với dự án này!
Trần Kinh thụ sủng nhược kinh nói:
-Thật vậy ư? Vậy thật là quá tốt rồi! Lần này công tác bình thẩm của chúng ta nhận được rất nhiều sự khen ngợi từ xã hội, nếu Chủ tịch tỉnh có thể tham dự lễ trao giải. Tôi có thể tiếp tục quan hệ, mời tới một vị Phó trưởng ban Bộ thương mại, tranh thủ khiến cho lễ trao giải của chúng ta càng thêm long trọng!
Kiều Chính Thanh híp mắt nhìn Trần Kinh, nói:
-Dã tâm của cậu thật không nhỏ đó, Phó bộ trưởng bộ Thương mại qua đây, vậy thật càng long trọng rồi!
Trần Kinh cười haha nói:
-Biết làm sao được, Ban hợp tác kinh tế của chúng tôi hiện tại đang gặp phải khó khăn, cần phải có hạng mục chống đỡ. Nếu hạng mục “xí nghiệp nổi tiếng” có thể thành công, đối với chúng tôi chính là sự ủng hộ lớn nhất!
Kiều Chính Thanh khoát tay nói:
-Vậy cậu mau chóng đi làm đi, tôi rất coi trọng những hạng mục có tiền đồ đấy!
Trần Kinh từ biệt Kiều Chính Thành. Trở lại Ban hợp tác kinh tế liền nhận được cuộc điện thoại ngoài ý muốn của Chu Duy.
Nhận được cuộc điện thoại này thật sự là không ngờ.
Bởi vì hai người vốn đã chiến tranh lạnh từ lâu rồi.
Thời gian trước có người nói quan hệ giữa sở Thương mại và Ban hợp tác kinh tế chính là “Gà chó đánh nhau. Cả đời không qua lại với nhau.!
Trần Kinh cũng cảm thấy kiểu so sánh này giống với nội tâm mình.
Mà Trần Kinh thấy, sở Thương mại chỉ cần không cản đường hắn chính là sự ủng hộ lớn nhất với hắn rồi, hắn không trông cậy Chu Duy có thể giúp đỡ gì hắn.
Đối với hạng mục “xí nghiệp nổi tiếng”, Trần Kinh cũng nguyện ý chia sẻ với bộ phận và Chu Duy. Hắn lệ thuộc trực tiếp vào lãnh đạo. Ban hợp tác kinh tế làm hạng mục này. Mặc kệ hắn tham dự nhiều hay ít, đạt được thành tích cũng có phần của lãnh đạo hắn đấy.
-Trần Chủ nhiệm, lần này hạng mục “xí nghiệp nổi tiếng" đạt được rất nhiều sự ủng hộ. Chúng tôi đều rất ủng hộ mọi người. Ban hợp tác kinh tế nhờ anh có thể đạt được thành tích như vậy, thật sự rất giỏi. Lần này trong sở chúng ta muốn bình thành tích, tôi hết sức đề cử cậu.
Không thể không nói, năm nay công tác của chúng ta gặp phải khó khăn, duy chỉ có anh lãnh đạo Ban hợp tác kinh tế đạt được thành tích, chúng tôi đều vì vậy mà cảm thấy thật vui mừng!
Giọng của Chu Duy trong điện thoại rất biểu cảm, rất có sức cuốn hút.
Trần Kinh nghe đến đâu óc mơ hồ.
Hắn cảm giác mặt trời có phải mọc hướng Tây rồi không.
Tại sao hôm nay thái độ của Chu Duy lại thay đổi nhiều đến vậy? Còn chủ động đem vị trí bình thành tích đề cử cho mình?
-Giám đốc sở, ngài nói như vậy, tôi thật sự hổ thẹn. Công tác trong sở, tôi không thể sắp xếp, trợ giúp ngài, đây là điều khiến tôi cảm thấy rất hổ thẹn. Lần này công tác chuẩn bị “xí nghiệp nổi tiếng” của chúng ta đã kết thúc, sắp tới là lễ trao tặng, tôi hy vọng sở có thể ủng hộ chúng tôi!
Trần Kinh nói.
Chu Duy cười haha, nói:
-Trần Chủ nhiệm, chuyện này anh không cần lo lắng, chúng tôi nhất định sẽ ủng hộ hết mình! Tôi đã chào hỏi lãnh đạo bộ Thương mại rồi, hạng mục “xí nghiệp nổi tiếng” rất thành công, hy vọng bộ Thương mại có thể cử một lãnh đạo cấp cao đến đây cùng chúng ta cử hành nghi thức.
Mặt khác, tôi cho phép lấy từ sở ra một khoản kinh phí để chuẩn bị, coi như một phần thưởng nữa đối với thành công của “xí nghiệp nổi tiếng”
Mục tiêu của chúng tôi là muốn biến “xí nghiệp nổi tiếng” thành một nhãn hiệu vàng.
Cuối cùng chúng tôi muốn thông qua hạng mục này, chân chính sàng lọc ra những xí nghiệp xuất sắc nhất Lĩnh Nam chúng ta, cổ vũ những xí nghiệp này tiến bộ, cổ vũ bọn họ vì sự nghiệp kiến thiết kinh tế của Lĩnh Nam mà cống hiến nhiều hơn nữa!
Trần Kinh cười cười, không biết đáp ra sao.
Không thể nghi ngờ, công tác thực tế có thể có được sự ủng hộ mạnh mẽ của Chu Duy, rất nhiều chuyện đều là làm ít công to.
Nhưng vào lúc này, Chu Duy thay đổi quá nhanh.
Điều này làm cho Trần Kinh cảm thấy như bánh từ trên trời rơi xuống!
Chẳng lẽ, hạng mục “xí nghiệp nổi tiếng” thành công, chính là cái bánh ngon?
Đương nhiên, Chu Duy chủ động thể hiện thiện ý, Trần Kinh không có lý do gì từ chối ông ta.
Trần Kinh biểu hiện rất khiêm tốn, biểu thị sự chân thành cảm ơn với ông ta, cũng bày tỏ đồng ý dự hội nghị chuyên môn của sở, còn thật sự sắp xếp tình hình quy hoạch bố trí toàn bộ lễ trao tặng!
....
Chớp mắt đã là mùa thu.
Cuối thu không khí dễ chịu, kim quế phiêu hương, mùa đẹp nhất của thành phố Việt Châu đã đến.
Khách sạn Âu Lãng tràn ngập sắc cờ.
Trong phòng hội nghị xa hoa của khách sạn, giới truyền thông đã tập hợp đầy đủ, Chủ tịch đến từ 30 xí nghiệp ưu tú toàn tỉnh, cùng với lãnh đạo Bộ thương mại Quốc gia, Ủy ban nhân dân tỉnh, sở Thương mại tỉnh, long trọng cử hành lễ trao tặng “xí nghiệp nổi tiếng” lần đầu tiên tại Trung Hoa.
Lễ trao tặng do Phó chủ nhiệm Ban hợp tác kinh tế, Tương Hằng Vân chủ trì.
Chủ tịch chính phủ tỉnh Lĩnh Nam, Chu Tử Binh, Thứ trưởng bộ Thương mại Quốc gia, Ngụy Thanh Sơn đến tham dự.
Mở đầu buổi lễ, Chủ tịch tỉnh phát biểu chuyên đề nói chuyện với tiêu đề “ thời đại mới, quan niệm mới, xí nghiệp nổi tiếng”
Trong lúc đọc diễn văn, Chu Tử Binh đánh giá cao hoạt động bình thẩm “xí nghiệp danh nổi tiếng” do bộ Thương mại đứng ra tổ chức, ông cho rằng hoạt động bình thẩm như vậy đối với việc điều chỉnh kết cấu kinh tế, bố cục kinh tế vĩ mô có ý nghĩa vô cùng quan trọng.
Thông qua hạng mục này, có thể chọn lựa được những xí nghiệp ưu tú, có sức cạnh tranh và triển vọng phát triển từ đó thúc đẩy các xí nghiệp trổ hết tài năng.
Cổ vũ xí nghiệp ưu tú tiếp tục đổi mới, cổ vũ xí nghiệp ưu tú tiến thêm một bước, mở rộng ưu thế của mình, tạo ra thương hiệu xí nghiệp ưu tú trong nước, đây là trọng điểm giá trị quan của hạng mục này.
Thông qua đó, có thể bồi dưỡng tạo ra những xí nghiệp giàu có, có sức cạnh tranh tầm cỡ quốc tế.
Đối với các xí nghiệp quốc nội, hạng mục này khiến các xí nghiệp quốc nội thích ứng với sân chơi cạnh tranh quốc tế, có tác dụng thúc đẩy rất lớn.
Đồng thời, Chu Tử Binh gửi lời chúc mừng long trọng đối với nhóm xí nghiệp ưu tú trúng tuyển lần đầu tiên.
Sau tiếng vỗ tay như sấm, Chu Tử Binh mãn nguyện nói:
-Các đồng chí, các bằng hữu, “xí nghiệp nổi tiếng Trung Hoa” là danh hiệu vàng dành cho các xí nghiệp ưu tú. Thông qua quá trình bình thẩm như vậy, chúng ta có thể cổ vũ và thúc đẩy một lượng lớn xí nghiệp ưu tú trổ hết tài năng, từ đó dẫn đường cho mọi người tiến vào sân khấu quốc tế.
Hôm nay tôi hy vọng đây mới chỉ là sự bắt đầu, có thể cổ vũ càng nhiều xí nghiếp tiến vào trận đấu này.
Xí nghiệp Trung Hoa nhất định có thể vươn ra ngoài thế giới! Tôi vô cùng tin tưởng vào điều này!
Chu Tử Binh kết thúc bào phải biểu, lễ trao tặng chính thức bắt đầu.
Chủ tịch Hội đồng quản trị 10 doanh nghiệp trước ngực đeo hoa tươi, từng người từng người một tiến lên sân khấu.
Một nữ nhân viên xinh đẹp giơ tấm biển vàng “xí nghiệp nổi tiếng Trung Hoa”, từng chiếc từng chiếc đi lên sân khấu.
Sau khi khúc nhạc dạo chìm xuống, người chủ trì đầy nhiệt tình giới thiệu thành công của các xí nghiệp thông qua bình phẩm “xí nghiệp nổi tiếng Trung Hoa”.
Khách quý Chu Tử Binh và Thứ trưởng bộ Thương mại Quốc gia cùng nhau trao tặng tấm biển cho lãnh đạo các xí nghiệp.
Sau đó rất nhiệt tình bắt tay bọn họ.
Mỗi lần như vậy, đèn flash lại nhấp nháy.
Trần Kinh vẫn ngồi ở phía sau ghế chủ tịch đài, mỉm cười nhìn toàn bộ hội trường.
Để triển khai hạng mục này, hắn đã phải trả một cái giá rất đắt, trải qua rất nhiều khó khăn.
Không biết bao nhiêu lần, hắn có ý niệm trong đầu muốn từ bỏ nó.
Nhưng hôm nay, có thể tạo được hiệu quả chấn động như vậy, có thể khiến cho giới truyền thông chú ý nhiều như vậy, được các xí nghiệp nhận thức, trong lòng hắn cảm thấy vui mừng khôn xiết.
Làm người đứng đầu Ban hợp tác kinh tế, hắn có thể triển khai thành công hạng mục này, có thể phổ biến giá trị của hạng mục này, đây là một chuyện rất có giá trị.
Làm quan một lần, có thể nhìn thấy sự cố gắng của mình nhận được hồi báo.
Loại hạnh phúc này, niềm vui này không thể dùng lời nói để miêu tả.
Vốn hôm nay có sắp xếp để Trần Kinh phát biểu, nhưng cuối cùng hắn lại khéo léo từ chối.
Bởi vì giờ phút này, bất luận nói gì cũng có vẻ như đều dư thừa.
Giống như bây giờ vậy, hắn lẳng lặng ngồi ở một vị trí không thấy được, nhìn thấy lễ trao tặng được từng bước tiến hành, hắn đã cảm thấy rất vui vẻ, rất thành công rồi!
Mà ngoài dự liệu của hắn.
Một đám Chủ tịch xí nghiệp sau khi ánh đèn hạ xuống, cũng không biết là ai dẫn đầu.
Mọi người không ngờ, đồng loạt đi về phía hắn.
Trần Kinh đành phải đứng dậy, mà bọn họ cũng đều nhất nhất bắt tay Trần Kinh.
Xí nghiệp sản xuất gỗ Vĩnh Hưng, Hải Sơn, lần này có thể thành công, Chủ tịch Hội đồng quản trị, Mai Tài Hoa vô cùng kích động.
Ông nắm chặt lấy tay Trần Kinh nói:
-Trần Chủ nhiệm, ngài là lãnh đạo có tinh thần nhất mà tôi từng biết. Vĩnh Hưng chúng tôi có thể phát triển và tiến bộ, được ngài quan tâm đã đạt được thành công. Tôi thật sự rất cảm tạ ngài, những đại biểu xí nghiệp khác cũng vô cùng cảm tạ ngài.
Bởi vì ngài cho chúng tôi một sân chơi để trổ hết tài năng như vậy!
Trần Kinh vỗ vỗ vai ông, cũng có chút kích động nói:
-Mai tổng, tiếp tục cố gắng, biết đâu Vĩnh Hưng có thể trở thành xí nghiệp sản xuất gỗ đứng đầu nước ta, các anh rất có năng lực!
Mà khiến Trần Kinh có chút xấu hổ chính là Chủ tịch xí nghiệp phần mềm Vạn Hữu, Chu Hiểu Nhu, nói với Trần Kinh:
-Trần Chủ nhiệm, hôm nay ngài cực kỳ có sức hấp dẫn! Khiến cho người ta ấn tượng sâu sắc, trước kia chúng ta có chút hiểu lầm, nhưng hôm nay, Vạn Hữu chúng tôi cũng muốn cảm ơn ngài!
Trần Kinh thản nhiên cười cười, nói:
-Có thể thông qua đợt bình thẩm của “xí nghiệp nổi tiếng” đều là những xí nghiệp ưu tú, tôi cũng thấy vui thay cho anh!
/1317
|