Quân Sủng: Cô Vợ Nhàn Rỗi

Chương 63 - Chương 54

/101


Két!

Một tiếng thắng xe bén nhọn phá vỡ buổi trưa yên tĩnh của sân trường, ở bãi đậu xe lân cận, mấy con chim đang nghỉ ngơi trên cây bị kinh sợ bay lên, cuống quít bay tán loạn về hướng phương xa, học sinh tới lui lại càng hoảng sợ hơn, rối rít nhìn qua, có bất mãn, có tò mò, cũng có người lộ vẻ không sao cả. mang truyện đi xin ghi rõ nguồn: dd lequydon

Trưởng Tôn Ngưng chú ý tới chuyện khác, mở cửa xe chạy thẳng tới phòng y tế, Hoa Tử Ngang theo sát phía sau, phòng y tế của trường đại học Đế Hoa và khoa y ở cùng tầng lầu, vị trí hơi vắng vẻ, chung quanh cũng vô cùng tĩnh mịch.

Tiểu Mặc!

Người chưa tới mà tiếng đã tới trước, trong phòng y tế Trưởng Tôn Mặc nghe được thì đáp lại một tiếng, lúc này cậu ngồi dựa lưng trên giường, mặt mày, cánh tay và trên người có nhiều chỗ bị thương, đều đã sát trùng qua không có gì đáng ngại, nghỉ ngơi mấy ngày là có thể khỏe lại, thấp thỏm trong lòng Trưởng Tôn Ngưng buông xuốngk, nhưng lửa giận lại tăng không giảm, rốt cuộc là tên khốn kiếp nào, ngay cả người tàn tật cũng xuống tay được, quả thật là cặn bã đến súc sinh không bằng, tốt nhất là đừng để cho cô bắt được, nếu không, cô nhất định cho hắn ta biết hai chữ ‘hối hận’ viết như thế nào.

Nhìn thấy Trưởng Tôn Ngưng, Trưởng Tôn Mặc nhếch miệng nở nụ cười, chạm đến vết thương, kết quả là cười còn khó coi hơn so với khóc: Còn có mặt mũi cười à, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, đang yên đang lành sao lại bị thương thành như vậy? Ngoài miệng khiển trách nhưng trong lòng Trưởng Tôn Ngưng cũng không dễ chịu, cô biết, Trưởng Tôn Mặc vẫn luôn thông minh hiểu chuyện, gặp chuyện thì lúc nào cũng lạc quan vui vẻ, tủm tỉm cười mà đối mặt, là do cậu sợ người nhà quan tâm lo lắng, nếu bị bắt nạt thì khẳng định là trước hết muốn dàn xếp ổn thỏa, có thể nhẫn thì nên nhẫn, thế nhưng bàn tay nắm thành quả đấm đã bán đứng cậu, cậu không cam lòng, nhưng không có năng lực nên không thể không nhẫn nhịn.

Lúc này, trong phòng y tế, ngoại trừ Trưởng Tôn Ngưng và Hoa Tử Ngang thì chỉ có Trưởng Tôn Mặc và Liễu Diệp cùng một cô giáo khoa y, cô giáo hơn 40 tuổi, mặt mũi hiền lành, vừa nhìn đã biết là người có lòng nhiệt tình, ở Đế Hoa, chuyện hai chị em Trưởng Tôn Mặc hiếm khi có người không biết, cô giáo này cũng đã nghe nói qua, thấy dung mạo của Trưởng Tôn Ngưng cùng cậu thanh niên bị thương trên giường có tám phần tương tự liền đoán được thân phận của họ, cô giáo đã làm xong bổn phận, kiên nhẫn dặn dò mấy câu chú ý vết thương thì vội vàng đi làm chuyện khác, Hoa Tử Ngang không biết Trưởng Tôn Mặc và Liễu Diệp, sau khi vào cửa thì đứng dựa cửa sổ, anh tin tưởng Trưởng Tôn Ngưng có thể xử lý tốt.

Tính không nói chuyện gì xảy ra sao? Trưởng Tôn Ngưng không vui, nhìn chằm chằm hai người. dđ lê quý đôn

Khụ. . . Việc này, Tiểu Ngưng, bộ dạng như muốn ăn thịt người của cậu quá dọa người. Đây là lần đầu tiên Liễu Diệp thấy bộ dáng đằng đằng sát khí của Trưởng Tôn Ngưng, Trưởng Tôn Ngưng thích đánh nhau thích gây gỗ, mặc dù không phải cô làm Trưởng Tôn Mặc bị thương, nhưng vẫn có cảm giác bỡ ngỡ, sau lưng lại như có gió mát: Chỉ là ‘khốc’ (tàn bạo) chết đi được.

Trưởng Tôn Ngưng liếc Liễu Diệp, chằm chằm nhìn cô nói: Tiểu Mặc không nói, Diệp Tử, cậu nói. Không thể




/101

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status