Quân Sủng: Cô Vợ Nhàn Rỗi

Chương 80 - Chương 65

/101




Dứt lời, ngoại trừ Trưởng Tôn Ngưng, ánh mắt của mọi người ở tại chỗ đều tập trung vào Hoa Tử Ngang, từ trên xuống dưới, trước sau trái phải, tỉ mỉ quan sát, cho dù là siêu sao quốc tế, bị mười mấy bóng đèn sáng chói chiếu trong thời gian lâu như vậy cũng sẽ sợ hãi trong lòng, nhưng Hoa Tử Ngang vẫn thoải mái, ánh mắt thâm thúy thản nhiên chào đón, cười yếu ớt như có như không mang theo mấy phần thần bí, cũng không khiến người ta cảm thấy lạnh lùng, không thoải mái.

Nhìn một hồi, ngược lại mọi người thấy ngượng ngùng, có ánh mắt lảng tránh, có người cúi đầu, có người cười ngây ngô, mọi người không hẹn mà cùng nhớ tới một đoạn văn, thím Kiều cắn răng nghiến lợi nói thầm, trí nhớ của Nhị Ngưu không tệ, bất tri bất giác nói ra miệng: Tư thái như thanh tùng thúy trúc, khí thế như chim ưng săn mồi, trí tuệ như Gia Cát tái thế, tài năng như Công Cẩn hồi sinh, ngông ngênh kiên cường, thiết huyết nhu tình, văn có thể hưng quốc, võ có thể an bang, sủng thê như mạng, yêu nhà như mình, tiêu tiền như nước, tài bảo như núi. Không phải chính là nói người đàn ông ở trước mắt đây sao? Lúc nghe đoạn văn này cậu kinh ngạc hồi lâu, cảm thấy trên đời không có dạng đàn ông tuyệt thế vô song tốt như vậy, trong lòng vẫn còn một tia hi vọng, cho tới giờ khắc này, cậu không thể không thừa nhận, mình là ếch ngồi đáy giếng.

Hoa Tử Ngang nghe xong, ánh mắt không khỏi sáng lên, liếc nhìn Nhị Ngưu, trực giác cho anh biết, người này không phải là người có thể nói ra những lời như thế, cúi đầu hỏi Trưởng Tôn Ngưng: Là khen anh hả?

Lúc trước tùy tiện mở miệng đuổi thím Kiều, không ngờ bị Nhị Ngưu nhắc tới lần nữa, nhìn lướt qua, nâng đôi mắt sáng ngời chống lại ánh mắt của Hoa Tử Ngang, Nhị Ngưu là một chàng trai tốt, nhưng không phải là mâm thức ăn ngon của cô, mặc kệ trước kia Trưởng Tôn Ngưng có cảm giác như thế nào với cậu, vĩnh viễn cô sẽ không cho cậu một chút hi vọng nào.

Khen sao? Chắc vậy? Cô thuận miệng nói, nếu dùng những lời đó trên người của anh, nhiều lắm chỉ xem như là đánh giá mà thôi.

Ừ, đánh giá khách quan, dùng từ chính xác, ngôn ngữ sinh động, tu từ tuyệt đẹp.

. . . . . . .

Ách. . . . . . , đây chính là dán vàng lên mặt mình trong truyền thuyết sao? Trưởng Tôn Ngưng cảm thấy vô lực đối đáp, liếc mắt xem thường đúng lúc chống lại ánh mắt như bóng đèn của Hoa Tử Ngang, nụ cười tươi rói như vậy, đây gọi là đắc ý hả hê mà còn cố tình nghiêm túc, vẻ mặt đúng là đang hưởng thụ, biểu cảm của người này cũng quá mâu thuẫn!

Cũng đừng đứng mãi ở ngoài sân, mau vào nhà, chú Triệu, Nhị Ngưu hai người cũng vào nhà nghỉ một lát, uống nước, một hồi làm tiếp, dù sao cha và anh Tần vẫn chưa trở lại. Chuyện hai mẹ Lưu Mãnh được xem là bản nhạc đệm nho nhỏ, không ai nhắc lại, Trưởng Tôn Thục Nhã phản ứng trước tiên, kêu gọi mọi người.

Đúng, đúng, gió rất lạnh, đừng đứng ở trong sân nữa, mau vào nhà. Trương Xảo cũng nói theo, ánh mắt nhìn Trưởng Tôn Ngưng cũng phức tạp hơn.Chương mới nhất đăng trên diendanlequydon

Cả đám đã có rất nhiều kinh ngạc, nhíu mày không hiểu nhìn hai người, ào ào đều đi theo vào nhà, tướng mạo phong cách của Hoa Tử Ngang đều là số một số hai, chỉ cần là người không ngu ngốc đều biết anh không đơn giản, không nói cái khác, chỉ riêng công phu dụ dỗ Trưởng Tôn Ngưng đạm mạc như sương tới tay thì đã biết, đáng tiếc, không biết lúc bọn họ mới bắt đầu là ai dính lên ai trước, nếu không, sợ rằng phải quỳ bái trước anh, thôn Vĩnh An chưa từng có nhân vật như vậy tới, lúc này không đuổi sát theo nhìn một chút thì rất đáng tiếc, có nhiều người còn len lén chạy về nhà, lặng lẽ dẫn con gái mười tám mười chín tuổi của mình tới cố ý rêu rao, lòng dạ Tư Mã Chiêu cũng không sợ bị sét đánh, bọn họ đã xem thường Hoa Tử Ngang, lại càng xem thường Trưởng Tôn Ngưng hơn, đều là quê nhà đồng hương, ít nhiều gì cũng phải nhìn mặt mũi của người lớn trong nhà, nếu không quá đáng cô cũng sẽ không trở mặt.

Từ khi nhìn thấy Trưởng Tôn Ngưng, Lưu Nguyệt - bà ngoại của Trưởng Tôn Ngưng vẫn không nói gì, ngược lại nhìn Hoa Tử Ngang nửa ngày, vui mừng khấp khởi, vào phòng, vội vàng pha trà lấy hoa quả, không ngừng đẩy tới trước mặt Trưởng Tôn Ngưng, đối với chuyện này Trưởng Tôn Ngưng chỉ cười cười, lễ phép nhưng khách sáo mấy câu, tốt như thế ý tứ rất rõ ràng, nhưng cô không phải là bà ta, đừng nói tới tình cảm bà cháu chân thật.

Mẹ, mới vừa rồi mọi người làm sao vậy? Trưởng Tôn Ngưng hỏi, nếu như không có chuyện


/101

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status