- Đồng chí Lưu Đại Ngưu là tốt nghiệp chuyên ngành xây dựng. Dựa trên nguyên tắc học là để ứng dụng, cá nhân tôi cho rằng, đồng chí ấy tới cục Xây dựng đô thị tương đối thích hợp.
Với tư cách là Trưởng ban thư ký Thành ủy, phát biểu ý kiến về vấn đề nhân sự, cũng không coi là vượt khỏi quyền hạn. Trưởng ban thư ký Thành ủy vốn là nhân vật có trách nhiệm san sẻ cho Bí thư Thành ủy, rõ ràng là đại quản gia của Thành ủy, trên thực tế trước hết phải là đại quản gia của Bí thư Thành ủy. Nếu như không được tín nhiệm thì còn quản lý ai?
Trong lòng Hạ Tưởng liền có suy tính, khẽ gật đầu, vẻ mặt bình thản:
- Thị trưởng Chương đề nghị tiến hành một đợt tổng điều tra xe công, cũng là một việc tốt. Thu Duệ, anh thấy thế nào?
Có những lúc lãnh đạo hỏi anh thấy thế nào, chưa chắc đã là thật sự muốn nghe ý kiến của anh, mà là để anh lĩnh hội đầy đủ ý định của lãnh đạo, là xem anh có thể nói đúng ý lãnh đạo hay không.
Lương Thu Duệ đứng dậy, lấy ra một tập tài liệu rồi chuyển qua:
- Tôi có một ý kiến chưa hoàn thiện, viết tạm một bản sơ lược, mời Bí thư Hạ xem qua.
Hạ Tưởng cầm lấy liếc qua, đề mục là "Thông báo về việc triển khai hoạt động quản lý hạng mục sử dụng xe công trên toàn thành phố", nội dung cụ thể là:
- Thời gian gần đây, một bộ phận cán bộ lãnh đạo đảng viên coi thường quy định nghiêm cấm sử dụng xe công vào việc riêng. Tình hình sử dụng xe công vào việc riêng vô cùng nghiêm trọng, gây ra ùn tắc giao thông, ảnh hưởng đến trật tự giao thông bình thường, cũng dẫn đến nhiều nhân tố không an toàn, ảnh hưởng nghiêm trọng đến hình tượng của Đảng và Chính quyền trong quần chúng nhân dân. Quần chúng nhân dân và các tầng lớp xã hội phản ứng rất gay gắt với hiện tượng này. Vì thế, sau khi nghiên cứu quyết định triển khai hoạt động quản lý hạng mục sử dụng xe công vào việc riêng trên toàn thành phố. Bây giờ tôi sẽ thông báo những việc liên quan như sau…
Nội dung sơ lược chính là một bài viết quy phạm rập khuôn, không hề có chút sáng tạo. Nếu như thông báo chỉ là văn bản do văn phòng Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố cùng ban bố, không thể hiện được lập trường và trình độ của Lương Thu Duệ. Hạ Tưởng liền liếc mắt xuống phần cuối cùng, nhìn thấy chữ ký, thản nhiên cười. Ấn tượng đầu tiên do Trưởng ban thư ký Thành ủy Lương Thu Duệ này tạo cho hắn là đạt tiêu chuẩn.
Lương Thu Duệ cũng chú ý tới sự thay đổi trên gương mặt Hạ Tưởng, biết rằng bước thăm dò đầu tiên đã bắt kịp với dấu chân của Bí thư Hạ, liền vội vàng nói:
- Trước khi tới đây, tôi đã gặp mặt Chủ nhiệm Thường.
Chủ nhiệm Thường là Thường Công Trị, Chủ nhiệm Ủy ban Kiểm tra Kỷ luật thành phố Tần Đường.
Phải công nhận, tuy rằng khi Hạ Tưởng mới đến thì Lương Thu Duệ thứ nhất là không tích cực, thứ hai là không lộ diện, dường như thể hiện không được tốt. Nhưng hôm nay chỉ vừa lộ diện, không chỉ thể hiện rõ lập trường với Hạ Tưởng, mà còn xử lý sự việc vô cùng mượt mà, cơ bản là rất hợp ý Hạ Tưởng.
Hạ Tưởng liền có ấn tượng tốt đẹp về Lương Thu Duệ.
Có một Trưởng ban thư ký Thành ủy toàn tâm toàn ý với mình, cho dù không thể hoàn toàn lĩnh hội hết tất cả những ý đồ của hắn, ít nhất có thể đứng cùng một phía với hắn trong phần lớn các vấn đề, thì công việc của hắn đã dễ dàng triển khai hơn rất nhiều.
Hạ Tưởng lại xem lướt tập tài liệu một lần nữa, không động một chữ nào mà đưa lại cho Lương Thu Duệ:
- Ngày mai tổ chức hội nghị công việc Bí thư
Lương Thu Duệ biết y đã qua được cửa ải, đẩy cặp kính, hỏi thăm dò một câu:
- Thị trưởng Hạ, nếu như thư ký Từ ở nhà khách Thành ủy thấy bất tiện, năm ngoái tôi được phân một ngôi nhà vẫn để không, tạm thời mời thư ký Từ tới đó ở.
Hạ Tưởng khoát tay:
- Trước mắt không cần đâu, tôi thay mặt Tử Kỳ cảm ơn ý tốt của anh.
Lương Thu Duệ vâng dạ một tiếng rồi cáo từ. Ra bên ngoài, y lại hàn huyên vài câu thân thiết với Từ Tử Kỳ, cuối cùng lại bắt tay với Từ Tử Kỳ rồi mới đi.
Lương Thu Duệ… Hạ Tưởng nhắm mắt nghĩ một hồi, lại nhớ ra những đường đi nước bước kỹ càng chu đáo của Lương Thu Duệ, trong đầu có một bản phác họa cho việc triển khai công việc và bố cục của thành phố Tần Đường sau này.
Hạ Tưởng hiện tại đã là Bí thư rồi, quan tâm nhiều hơn chính là công tác toàn diện, chứ không phải dồn sức vào xây dựng kinh tế nữa. Bí thư, mục tiêu hàng đầu chính là phải nắm giữ quyền điều hành nhân sự, nếu như để nó tuột khỏi tay thì chính là thất bại lớn nhất, tương đương với việc không đứng vững được ở Tần Đường. Bởi vậy bước đầu tiên, trước hết chính là phải nắm giữ lập trường và khuynh hướng của từng Ủy viên thường vụ, phải hiểu rõ tường tận mối quan hệ giữa các lãnh đạo Đảng và Chính quyền chủ chốt của thành phố Tần Đường, mới có thể xem như thực sự bước đi được bước đầu tiên.
Sau khi hết giờ làm, Hạ Tưởng và Từ Tử Kỳ chậm rãi bước ra khỏi trụ sở Thành ủy. Thành phố Tần Đường sắp đón ngày lễ quốc khánh, khắp nơi đều cờ hoa rực rỡ, chuẩn bị chúc mừng Trung Quốc tròn năm mươi chín tuổi.
Hơi thở của mùa thu đã tràn ngập trong bầu không khí, làn gió nhè nhẹ mát mẻ mơn man, khiến tinh thần con người sảng khoái. Hạ Tưởng và Từ Tử Kỳ người trước người sau không ai lên tiếng mà bước trên con phố lớn Hồng Kỳ phồn hoa - hầu như mỗi thành phố cấp ba của tỉnh Yến đều có một con phố lớn mang tên Hồng Kỳ, lại còn có cả con đường mang tên đường Trung Sơn - bên cạnh ngựa xe như nước, dòng người vội vã, Hạ Tưởng chỉ cúi đầu bước đi, không nói lời nào.
Lãnh đạo không nói lời nào, Từ Tử Kỳ cũng liền lặng im không nói. Là một thư ký, chỉ cẩn thận thôi chưa đủ, còn cần giữ được tính kiên trì đúng mức, đồng thời phải hạn chế tính hiếu kỳ đến mức thấp nhất.
Đối với việc lần này có thể đi theo Thị trưởng Hạ, không, Bí thư Hạ đến thành phố Tần Đường, Từ Tử Kỳ vẫn cảm thấy rất may mắn và vô cùng vui mừng. Là một Bí thư Thành ủy trẻ tuổi nhất tỉnh Yến, lại là Bí thư Thành ủy thành phố với thế mạnh kinh tế đứng thứ hai tỉnh Yến, khoảng cách tới chức Phó chủ tịch tỉnh chỉ trong tầm tay, y theo sát bước chân Bí thư Hạ, còn cần phải lo nghĩ về tiền đồ sao? Bí thư Hạ đồng ý đưa y đi cùng đến Tần Đường, cũng đã chứng minh Bí thư Hạ hoàn toàn thu nhận y.
Đời người, cơ hội quan trọng có lẽ chỉ có vài lần, thậm chí chỉ có một lần, một khi bỏ lỡ thì ôm hận cả đời. Cũng may, y đã đi một bước đi rất quan trọng.
Thư ký Thị trưởng và Thư ký Bí thư Thành ủy, không thể xếp ngang hàng với nhau. Y hiện nay xứng đáng với cái tên là Thư ký thứ nhất Tần Đường. Từ thời gian trước tới thành phố Tần Đường, khi Bí thư Hạ còn chưa lên nhậm chức y đã nhận được sự tiếp đãi long trọng từ các phía thì có thể rút ra kết luận, ánh hào quang của thư ký thứ nhất đúng là chói lòa. Ngay trong ba ngày y sắp xếp chỗ ở và văn phòng cho Bí thư Hạ, chẳng những đường đường là một Ủy viên thường vụ Thành ủy, Trưởng ban thư ký Lương Thu Duệ đích thân đứng ra phụ trách sắp xếp, còn cười nói muốn làm trợ thủ cho y, tất cả đều nghe theo sự chỉ huy của y, khiến y được yêu quý quá đâm ra lo sợ.
Lại càng không cần nhắc đến việc một số người dưới quyền nghe tin lập tức hành động, sử dụng mọi cách để tấn công y, tặng quà, mời cơm, thậm chí biếu tiền mặt…vv, thật khiến y đáp ứng không xuể.
Nếu là trước kia, Từ Tử Kỳ nói không chừng thực sự sẽ có thể đắc ý vênh váo, vừa lấy tiền lại vừa nhận quà. Bây giờ thì y không dám, bắt nguồn tự nỗi sợ hãi trong lòng, bởi vì ở Thiên Trạch từng xảy ra chuyện sắp đặt trực tiếp nhằm vào y. Y không chắc chắn người khác tặng quà là thật tâm kết giao, hay là viên đạn bọc đường. Bởi vậy, y ghi nhớ một câu là "Gia Cát nhất sinh duy cẩn thận", vì tiền đồ của chính mình, vì không để cho Bí thư Hạ mất mặt, càng không thể gây thêm phiền phức và bôi tro trát trấu lên mặt Hạ Tưởng, y phải nghiêm khắc yêu cầu bản thân, nếu không sẽ phụ lòng tín nhiệm và sự dìu dắt của Bí thư Hạ dành cho y.
Cẩn thận mới có thể đi được đường dài.
Đánh mất sự tín nhiệm của Bí thư Hạ dành cho y thì có nghĩa là cánh cổng quan trường vĩnh viễn đóng chặt với y. Tử Từ Kỳ bây giờ đã biết phân rõ chừng mực.
Những thứ quà khó từ chối như rượu, thuốc lá, nên nhận thì cứ nhận. Trên quan trường, ân tình mãi mãi tồn tại, cự tuyệt người khác cũng không phải cách đối nhân xử thế, huống hồ Từ Tử Kỳ còn gánh vác trọng trách là cầu nối đối ngoại của Bí thư Hạ, phải ứng xử thế nào để thấu tình đạt lý, lại vừa đảm bảo giữ đúng nguyên tắc, thật không dễ dàng.
Từ Tử Kỳ cũng xem như đã rèn luyện nhiều năm trong quan trường, về cơ bản cũng đã hiểu rõ một vài thủ thuật ứng xử. Đối với người đến biếu quà, cũng có thể rất có chừng mực mà ứng phó, cho dù không nhận quà của đối phương, cũng không để đối phương có cảm giác đã bị coi thường và lạnh nhạt, còn phải khoác một dáng vẻ nhiệt tình, lấy ra hàng loạt các lý do để bịt miệng đối phương.
Làm thư ký không hề dễ dàng, nhận quà mà không làm được việc, cuối cùng sẽ ảnh hưởng đến hình tượng của lãnh đạo. Thư ký chính là gương mặt thứ hai của lãnh đạo, Từ Tử Kỳ hiểu rõ trách nhiệm trên vai, không dám có chút sơ suất nào.
Người đến biếu xén quà cáp, có người là lãnh đạo của một số cơ quan thành phố, thậm chí còn có một số là lãnh đạo Đảng và Chính quyền chủ chốt của những xã huyện cấp dưới. Lý do biếu quà thì có vô số, có người là dựa vào quan hệ đồng hương, có người là bạn học cùng trường, còn có người trực tiếp nói là đến làm quen, vân vân, dù thế nào cũng đều tươi cười, huống hồ trong tay người ta còn mang theo túi lớn túi nhỏ, Từ Tử Kỳ lại càng không thể trực tiếp từ chối.
Vừa tới Tần Đường, đã ra vẻ ngạo nghễ, cho dù Bí thư Hạ là nhận vật số một, những người phía dưới một chút cũng không phối hợp công tác, anh có thể đuổi việc tất cả bọn họ được không? Vì thế nên lôi kéo thì vẫn nên lôi kéo, nên thân thiện thì chắc chắn phải thân thiện.
Cũng chính là từ miệng những người đến biếu, Từ Tử Kỳ nghe được tin tức liên quan đến mối quan hệ gần xa giữa các lãnh đạo Đảng và Chính quyền chủ chốt ở thành phố Tần Đường, cùng với lai lịch của Phạm Tiến Phạm Phạm Cú Hào và Nhậm Hải Phong Nhậm Điểm Điểm, vân vân, nói là tin đồn trong dân chúng cũng được, nói là tin vỉa hè cũng được, tóm lại, ít nhiều cũng liên quan đến nội tình thành phố Tần Đường.
Điều khiến Từ Tử Kỳ rất vui mừng là, Bí thư Hạ rất hài lòng với công việc đi tiền trạm của y lần này.
Cùng Bí thư Hạ dùng xong bữa tối, Từ Tử Kỳ vốn còn có một việc muốn nói. Chính là ở nhà khách Thành ủy nơi y đang ở, các nhân viên phục vụ ai cũng trẻ trung xinh đẹp, hơn nữa vóc dáng cũng rất được. Có một cô gái tên Thôi Lợi chuyên phụ trách phòng của y, có mấy lần vô tình hay cố ý ở lại trong phòng y một lúc, nói là dọn dẹp phòng, trên thực tế là khom mình ưỡn ngực, rõ ràng có ý quyến rũ y.
Từ Tử Kỳ vốn định nói cho Bí thư Hạ, để Bí thư Hạ kín đáo nhắc nhở Lương Thu Duệ, để những nhân viên phục vụ nhà khách Thành ủy ăn mặc nghiêm túc một chút, đừng nên quá hở hang, cũng đừng nên có ý đồ gì, nhưng vài lần muốn mở miệng, lại không biết bắt đầu thế nào, sau đó Bí thư Hạ vừa lúc nhận một cuộc điện thoại, lại lỡ mất cơ hội.
Cuộc điện thoại mà Hạ Tưởng nhận được chính là của Phó Tiên Phong.
Phó Tiên Phong hình như đã uống rượu, nói chuyện có vẻ líu ríu:
- Hạ Tưởng, chúc mừng cậu nhận chức Bí thư Thành ủy thành phố Tần Đường. Sao lại không nói trước với tôi một tiếng, tôi chúc mừng cậu một chút.
Hạ Tưởng không tiện nói gì, trong lòng thầm nghĩ giữa hắn và Phó Tiên Phong còn chưa thân thiết đến mức khi thăng tiến cần cùng nhau ăn mừng, liền đoán có thể Phó chủ nhiệm Phó đã uống nhiều, liền cười trả lời vài câu, rồi nói:
- Phó chủ nhiệm Phó có tinh thần chỉ đạo gì?
- Tôi nào dám chỉ đạo cậu hả Bí thư Hạ, cậu đúng là ngôi sao giữa ban ngày.
Phó Tiên Phong quả nhiên đã quá chén, nói chuyện còn nghe còn có vẻ hơi líu lưỡi, tuy nhiên câu sau đó Hạ Tưởng lại nghe rất rõ.
- Một thời gian trước người phụ trách khu công nghiệp kỹ thuật cao thành phố Tần Đường, đã nhiều lần trực tiếp báo cáo với lãnh đạo các bộ ngành chủ quản như Ủy ban Kế hoạch và Phát triển, bộ Khoa học Kỹ thuật, muốn nâng cấp khu công nghiệp kỹ thuật cao lên khu công nghiệp kỹ thuật cao cấp quốc gia, hiện giờ báo cáo phê duyệt đang ở trong tay tôi...
Nếu như khu công nghiệp kỹ thuật cao được nâng cấp thuận lợi, thứ nhất là có thể hưởng chính sách đãi ngộ ưu đãi khu công nghiệp kỹ thuật cao cấp quốc gia, đặc biệt là công tác báo cáo dự án sẽ dễ dàng hơn rất nhiều. Thứ hai là Ủy ban nhân dân tỉnh đối với việc nâng cấp khu công nghiệp kỹ thuật cao cấp quốc gia thăng cấp lên đơn vị cấp Phó sở, sẽ thêm hai cán bộ cấp Phó giám đốc sở… Hai cán bộ cấp Phó giám đốc sở, thành phố Tần Đường có tổng cộng bao nhiêu Phó giám đốc sở? Hạ Tưởng biết rằng thách thức đã gần kề!
Với tư cách là Trưởng ban thư ký Thành ủy, phát biểu ý kiến về vấn đề nhân sự, cũng không coi là vượt khỏi quyền hạn. Trưởng ban thư ký Thành ủy vốn là nhân vật có trách nhiệm san sẻ cho Bí thư Thành ủy, rõ ràng là đại quản gia của Thành ủy, trên thực tế trước hết phải là đại quản gia của Bí thư Thành ủy. Nếu như không được tín nhiệm thì còn quản lý ai?
Trong lòng Hạ Tưởng liền có suy tính, khẽ gật đầu, vẻ mặt bình thản:
- Thị trưởng Chương đề nghị tiến hành một đợt tổng điều tra xe công, cũng là một việc tốt. Thu Duệ, anh thấy thế nào?
Có những lúc lãnh đạo hỏi anh thấy thế nào, chưa chắc đã là thật sự muốn nghe ý kiến của anh, mà là để anh lĩnh hội đầy đủ ý định của lãnh đạo, là xem anh có thể nói đúng ý lãnh đạo hay không.
Lương Thu Duệ đứng dậy, lấy ra một tập tài liệu rồi chuyển qua:
- Tôi có một ý kiến chưa hoàn thiện, viết tạm một bản sơ lược, mời Bí thư Hạ xem qua.
Hạ Tưởng cầm lấy liếc qua, đề mục là "Thông báo về việc triển khai hoạt động quản lý hạng mục sử dụng xe công trên toàn thành phố", nội dung cụ thể là:
- Thời gian gần đây, một bộ phận cán bộ lãnh đạo đảng viên coi thường quy định nghiêm cấm sử dụng xe công vào việc riêng. Tình hình sử dụng xe công vào việc riêng vô cùng nghiêm trọng, gây ra ùn tắc giao thông, ảnh hưởng đến trật tự giao thông bình thường, cũng dẫn đến nhiều nhân tố không an toàn, ảnh hưởng nghiêm trọng đến hình tượng của Đảng và Chính quyền trong quần chúng nhân dân. Quần chúng nhân dân và các tầng lớp xã hội phản ứng rất gay gắt với hiện tượng này. Vì thế, sau khi nghiên cứu quyết định triển khai hoạt động quản lý hạng mục sử dụng xe công vào việc riêng trên toàn thành phố. Bây giờ tôi sẽ thông báo những việc liên quan như sau…
Nội dung sơ lược chính là một bài viết quy phạm rập khuôn, không hề có chút sáng tạo. Nếu như thông báo chỉ là văn bản do văn phòng Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố cùng ban bố, không thể hiện được lập trường và trình độ của Lương Thu Duệ. Hạ Tưởng liền liếc mắt xuống phần cuối cùng, nhìn thấy chữ ký, thản nhiên cười. Ấn tượng đầu tiên do Trưởng ban thư ký Thành ủy Lương Thu Duệ này tạo cho hắn là đạt tiêu chuẩn.
Lương Thu Duệ cũng chú ý tới sự thay đổi trên gương mặt Hạ Tưởng, biết rằng bước thăm dò đầu tiên đã bắt kịp với dấu chân của Bí thư Hạ, liền vội vàng nói:
- Trước khi tới đây, tôi đã gặp mặt Chủ nhiệm Thường.
Chủ nhiệm Thường là Thường Công Trị, Chủ nhiệm Ủy ban Kiểm tra Kỷ luật thành phố Tần Đường.
Phải công nhận, tuy rằng khi Hạ Tưởng mới đến thì Lương Thu Duệ thứ nhất là không tích cực, thứ hai là không lộ diện, dường như thể hiện không được tốt. Nhưng hôm nay chỉ vừa lộ diện, không chỉ thể hiện rõ lập trường với Hạ Tưởng, mà còn xử lý sự việc vô cùng mượt mà, cơ bản là rất hợp ý Hạ Tưởng.
Hạ Tưởng liền có ấn tượng tốt đẹp về Lương Thu Duệ.
Có một Trưởng ban thư ký Thành ủy toàn tâm toàn ý với mình, cho dù không thể hoàn toàn lĩnh hội hết tất cả những ý đồ của hắn, ít nhất có thể đứng cùng một phía với hắn trong phần lớn các vấn đề, thì công việc của hắn đã dễ dàng triển khai hơn rất nhiều.
Hạ Tưởng lại xem lướt tập tài liệu một lần nữa, không động một chữ nào mà đưa lại cho Lương Thu Duệ:
- Ngày mai tổ chức hội nghị công việc Bí thư
Lương Thu Duệ biết y đã qua được cửa ải, đẩy cặp kính, hỏi thăm dò một câu:
- Thị trưởng Hạ, nếu như thư ký Từ ở nhà khách Thành ủy thấy bất tiện, năm ngoái tôi được phân một ngôi nhà vẫn để không, tạm thời mời thư ký Từ tới đó ở.
Hạ Tưởng khoát tay:
- Trước mắt không cần đâu, tôi thay mặt Tử Kỳ cảm ơn ý tốt của anh.
Lương Thu Duệ vâng dạ một tiếng rồi cáo từ. Ra bên ngoài, y lại hàn huyên vài câu thân thiết với Từ Tử Kỳ, cuối cùng lại bắt tay với Từ Tử Kỳ rồi mới đi.
Lương Thu Duệ… Hạ Tưởng nhắm mắt nghĩ một hồi, lại nhớ ra những đường đi nước bước kỹ càng chu đáo của Lương Thu Duệ, trong đầu có một bản phác họa cho việc triển khai công việc và bố cục của thành phố Tần Đường sau này.
Hạ Tưởng hiện tại đã là Bí thư rồi, quan tâm nhiều hơn chính là công tác toàn diện, chứ không phải dồn sức vào xây dựng kinh tế nữa. Bí thư, mục tiêu hàng đầu chính là phải nắm giữ quyền điều hành nhân sự, nếu như để nó tuột khỏi tay thì chính là thất bại lớn nhất, tương đương với việc không đứng vững được ở Tần Đường. Bởi vậy bước đầu tiên, trước hết chính là phải nắm giữ lập trường và khuynh hướng của từng Ủy viên thường vụ, phải hiểu rõ tường tận mối quan hệ giữa các lãnh đạo Đảng và Chính quyền chủ chốt của thành phố Tần Đường, mới có thể xem như thực sự bước đi được bước đầu tiên.
Sau khi hết giờ làm, Hạ Tưởng và Từ Tử Kỳ chậm rãi bước ra khỏi trụ sở Thành ủy. Thành phố Tần Đường sắp đón ngày lễ quốc khánh, khắp nơi đều cờ hoa rực rỡ, chuẩn bị chúc mừng Trung Quốc tròn năm mươi chín tuổi.
Hơi thở của mùa thu đã tràn ngập trong bầu không khí, làn gió nhè nhẹ mát mẻ mơn man, khiến tinh thần con người sảng khoái. Hạ Tưởng và Từ Tử Kỳ người trước người sau không ai lên tiếng mà bước trên con phố lớn Hồng Kỳ phồn hoa - hầu như mỗi thành phố cấp ba của tỉnh Yến đều có một con phố lớn mang tên Hồng Kỳ, lại còn có cả con đường mang tên đường Trung Sơn - bên cạnh ngựa xe như nước, dòng người vội vã, Hạ Tưởng chỉ cúi đầu bước đi, không nói lời nào.
Lãnh đạo không nói lời nào, Từ Tử Kỳ cũng liền lặng im không nói. Là một thư ký, chỉ cẩn thận thôi chưa đủ, còn cần giữ được tính kiên trì đúng mức, đồng thời phải hạn chế tính hiếu kỳ đến mức thấp nhất.
Đối với việc lần này có thể đi theo Thị trưởng Hạ, không, Bí thư Hạ đến thành phố Tần Đường, Từ Tử Kỳ vẫn cảm thấy rất may mắn và vô cùng vui mừng. Là một Bí thư Thành ủy trẻ tuổi nhất tỉnh Yến, lại là Bí thư Thành ủy thành phố với thế mạnh kinh tế đứng thứ hai tỉnh Yến, khoảng cách tới chức Phó chủ tịch tỉnh chỉ trong tầm tay, y theo sát bước chân Bí thư Hạ, còn cần phải lo nghĩ về tiền đồ sao? Bí thư Hạ đồng ý đưa y đi cùng đến Tần Đường, cũng đã chứng minh Bí thư Hạ hoàn toàn thu nhận y.
Đời người, cơ hội quan trọng có lẽ chỉ có vài lần, thậm chí chỉ có một lần, một khi bỏ lỡ thì ôm hận cả đời. Cũng may, y đã đi một bước đi rất quan trọng.
Thư ký Thị trưởng và Thư ký Bí thư Thành ủy, không thể xếp ngang hàng với nhau. Y hiện nay xứng đáng với cái tên là Thư ký thứ nhất Tần Đường. Từ thời gian trước tới thành phố Tần Đường, khi Bí thư Hạ còn chưa lên nhậm chức y đã nhận được sự tiếp đãi long trọng từ các phía thì có thể rút ra kết luận, ánh hào quang của thư ký thứ nhất đúng là chói lòa. Ngay trong ba ngày y sắp xếp chỗ ở và văn phòng cho Bí thư Hạ, chẳng những đường đường là một Ủy viên thường vụ Thành ủy, Trưởng ban thư ký Lương Thu Duệ đích thân đứng ra phụ trách sắp xếp, còn cười nói muốn làm trợ thủ cho y, tất cả đều nghe theo sự chỉ huy của y, khiến y được yêu quý quá đâm ra lo sợ.
Lại càng không cần nhắc đến việc một số người dưới quyền nghe tin lập tức hành động, sử dụng mọi cách để tấn công y, tặng quà, mời cơm, thậm chí biếu tiền mặt…vv, thật khiến y đáp ứng không xuể.
Nếu là trước kia, Từ Tử Kỳ nói không chừng thực sự sẽ có thể đắc ý vênh váo, vừa lấy tiền lại vừa nhận quà. Bây giờ thì y không dám, bắt nguồn tự nỗi sợ hãi trong lòng, bởi vì ở Thiên Trạch từng xảy ra chuyện sắp đặt trực tiếp nhằm vào y. Y không chắc chắn người khác tặng quà là thật tâm kết giao, hay là viên đạn bọc đường. Bởi vậy, y ghi nhớ một câu là "Gia Cát nhất sinh duy cẩn thận", vì tiền đồ của chính mình, vì không để cho Bí thư Hạ mất mặt, càng không thể gây thêm phiền phức và bôi tro trát trấu lên mặt Hạ Tưởng, y phải nghiêm khắc yêu cầu bản thân, nếu không sẽ phụ lòng tín nhiệm và sự dìu dắt của Bí thư Hạ dành cho y.
Cẩn thận mới có thể đi được đường dài.
Đánh mất sự tín nhiệm của Bí thư Hạ dành cho y thì có nghĩa là cánh cổng quan trường vĩnh viễn đóng chặt với y. Tử Từ Kỳ bây giờ đã biết phân rõ chừng mực.
Những thứ quà khó từ chối như rượu, thuốc lá, nên nhận thì cứ nhận. Trên quan trường, ân tình mãi mãi tồn tại, cự tuyệt người khác cũng không phải cách đối nhân xử thế, huống hồ Từ Tử Kỳ còn gánh vác trọng trách là cầu nối đối ngoại của Bí thư Hạ, phải ứng xử thế nào để thấu tình đạt lý, lại vừa đảm bảo giữ đúng nguyên tắc, thật không dễ dàng.
Từ Tử Kỳ cũng xem như đã rèn luyện nhiều năm trong quan trường, về cơ bản cũng đã hiểu rõ một vài thủ thuật ứng xử. Đối với người đến biếu quà, cũng có thể rất có chừng mực mà ứng phó, cho dù không nhận quà của đối phương, cũng không để đối phương có cảm giác đã bị coi thường và lạnh nhạt, còn phải khoác một dáng vẻ nhiệt tình, lấy ra hàng loạt các lý do để bịt miệng đối phương.
Làm thư ký không hề dễ dàng, nhận quà mà không làm được việc, cuối cùng sẽ ảnh hưởng đến hình tượng của lãnh đạo. Thư ký chính là gương mặt thứ hai của lãnh đạo, Từ Tử Kỳ hiểu rõ trách nhiệm trên vai, không dám có chút sơ suất nào.
Người đến biếu xén quà cáp, có người là lãnh đạo của một số cơ quan thành phố, thậm chí còn có một số là lãnh đạo Đảng và Chính quyền chủ chốt của những xã huyện cấp dưới. Lý do biếu quà thì có vô số, có người là dựa vào quan hệ đồng hương, có người là bạn học cùng trường, còn có người trực tiếp nói là đến làm quen, vân vân, dù thế nào cũng đều tươi cười, huống hồ trong tay người ta còn mang theo túi lớn túi nhỏ, Từ Tử Kỳ lại càng không thể trực tiếp từ chối.
Vừa tới Tần Đường, đã ra vẻ ngạo nghễ, cho dù Bí thư Hạ là nhận vật số một, những người phía dưới một chút cũng không phối hợp công tác, anh có thể đuổi việc tất cả bọn họ được không? Vì thế nên lôi kéo thì vẫn nên lôi kéo, nên thân thiện thì chắc chắn phải thân thiện.
Cũng chính là từ miệng những người đến biếu, Từ Tử Kỳ nghe được tin tức liên quan đến mối quan hệ gần xa giữa các lãnh đạo Đảng và Chính quyền chủ chốt ở thành phố Tần Đường, cùng với lai lịch của Phạm Tiến Phạm Phạm Cú Hào và Nhậm Hải Phong Nhậm Điểm Điểm, vân vân, nói là tin đồn trong dân chúng cũng được, nói là tin vỉa hè cũng được, tóm lại, ít nhiều cũng liên quan đến nội tình thành phố Tần Đường.
Điều khiến Từ Tử Kỳ rất vui mừng là, Bí thư Hạ rất hài lòng với công việc đi tiền trạm của y lần này.
Cùng Bí thư Hạ dùng xong bữa tối, Từ Tử Kỳ vốn còn có một việc muốn nói. Chính là ở nhà khách Thành ủy nơi y đang ở, các nhân viên phục vụ ai cũng trẻ trung xinh đẹp, hơn nữa vóc dáng cũng rất được. Có một cô gái tên Thôi Lợi chuyên phụ trách phòng của y, có mấy lần vô tình hay cố ý ở lại trong phòng y một lúc, nói là dọn dẹp phòng, trên thực tế là khom mình ưỡn ngực, rõ ràng có ý quyến rũ y.
Từ Tử Kỳ vốn định nói cho Bí thư Hạ, để Bí thư Hạ kín đáo nhắc nhở Lương Thu Duệ, để những nhân viên phục vụ nhà khách Thành ủy ăn mặc nghiêm túc một chút, đừng nên quá hở hang, cũng đừng nên có ý đồ gì, nhưng vài lần muốn mở miệng, lại không biết bắt đầu thế nào, sau đó Bí thư Hạ vừa lúc nhận một cuộc điện thoại, lại lỡ mất cơ hội.
Cuộc điện thoại mà Hạ Tưởng nhận được chính là của Phó Tiên Phong.
Phó Tiên Phong hình như đã uống rượu, nói chuyện có vẻ líu ríu:
- Hạ Tưởng, chúc mừng cậu nhận chức Bí thư Thành ủy thành phố Tần Đường. Sao lại không nói trước với tôi một tiếng, tôi chúc mừng cậu một chút.
Hạ Tưởng không tiện nói gì, trong lòng thầm nghĩ giữa hắn và Phó Tiên Phong còn chưa thân thiết đến mức khi thăng tiến cần cùng nhau ăn mừng, liền đoán có thể Phó chủ nhiệm Phó đã uống nhiều, liền cười trả lời vài câu, rồi nói:
- Phó chủ nhiệm Phó có tinh thần chỉ đạo gì?
- Tôi nào dám chỉ đạo cậu hả Bí thư Hạ, cậu đúng là ngôi sao giữa ban ngày.
Phó Tiên Phong quả nhiên đã quá chén, nói chuyện còn nghe còn có vẻ hơi líu lưỡi, tuy nhiên câu sau đó Hạ Tưởng lại nghe rất rõ.
- Một thời gian trước người phụ trách khu công nghiệp kỹ thuật cao thành phố Tần Đường, đã nhiều lần trực tiếp báo cáo với lãnh đạo các bộ ngành chủ quản như Ủy ban Kế hoạch và Phát triển, bộ Khoa học Kỹ thuật, muốn nâng cấp khu công nghiệp kỹ thuật cao lên khu công nghiệp kỹ thuật cao cấp quốc gia, hiện giờ báo cáo phê duyệt đang ở trong tay tôi...
Nếu như khu công nghiệp kỹ thuật cao được nâng cấp thuận lợi, thứ nhất là có thể hưởng chính sách đãi ngộ ưu đãi khu công nghiệp kỹ thuật cao cấp quốc gia, đặc biệt là công tác báo cáo dự án sẽ dễ dàng hơn rất nhiều. Thứ hai là Ủy ban nhân dân tỉnh đối với việc nâng cấp khu công nghiệp kỹ thuật cao cấp quốc gia thăng cấp lên đơn vị cấp Phó sở, sẽ thêm hai cán bộ cấp Phó giám đốc sở… Hai cán bộ cấp Phó giám đốc sở, thành phố Tần Đường có tổng cộng bao nhiêu Phó giám đốc sở? Hạ Tưởng biết rằng thách thức đã gần kề!
/2185
|