- Theo quan điểm cá nhân tôi, đồng chí Mai Hiểu Lâm còn trẻ quá, kinh nghiệm lý lịch còn kém…
Hạ Tưởng nói xong, bất chợt dừng lại quan sát phản ứng của mọi người.
Trịnh Thịnh không động đậy, Phó Tiên Phong trong mắt hơi có chút mừng. Bởi vì gã xem ra Hạ Tưởng không ủng hộ Mai Hiểu Lâm, dám chắc sẽ ủng hộ đề cử của gã. Quả nhiên không ủng hộ dự định đề cử của Diệp Thiên Nam.
Diệp Thiên Nam vẻ mặt thản nhiên, không để lộ một chút cảm xúc nào.
- Tuy nhiên nói đi thì phải nói lại, đồng chí Từ Tấn tuổi tác cũng hơi lớn một chút. Đồng chí Tất Bằng dường như lại có chút không đủ.
Ai cũng thật không ngờ là Hạ Tưởng vậy mà phủ quyết một mạch đề cử của cả ba người. Hắn lại rất thản nhiên cười cười, không để ý đến ánh mắt kinh ngạc của mấy người.
- Tôi ngược lại cảm thấy đồng chí Lý Tòng Đông các phương diện điều kiện đều khá cân bằng. Để đồng chí ấy đảm nhiệm Thị trưởng thành phố Tương Giang là một lựa chọn thích hợp!
Hạ Tưởng vừa nói xong, hội trường im lặng như tờ.
Từ một Phó chủ nhiệm Uỷ ban Kỷ luật tỉnh trực tiếp vượt qua, đảm nhiệm chức Thị trưởng thành phố thuộc tỉnh. Tuy là cấp bậc không thay đổi, nhưng khoảng cách quá lớn, gần như chưa từng có tiền lệ!
Trịnh Thịnh và Phó Tiên Phong còn được, chỉ hơi hơi kinh ngạc. Lương Hạ Ninh và Trịnh Hải Kỳ gần như chết lặng người.
Lương Hạ Ninh không hiểu, Chủ nhiệm Hạ làm sao vậy, biết rõ đề cử Lý Tòng Đông không có một chút hy vọng, lại muốn khuấy đục nước lên, là có dụng ý gì? Bí thư, Chủ tịch tỉnh và Phó bí thư mỗi người đề cử một người đã đủ rối loạn rồi. Lại thêm một Chủ nhiệm Uỷ ban Kỷ luật tỉnh cũng có đề cử. Tốt thôi, bốn nhân vật hàng đầu của Tỉnh uỷ mỗi người đều có đề cử, có trò hay để xem.
Hơn nữa càng thêm bắt bí Lương Hạ Ninh chính là, y rốt cuộc muốn ủng hộ đề cử của ai? Ủng hộ Trịnh Thịnh, thì y thực sự cho là Mai Hiểu Lâm tư cách và sự từng trải chưa đủ. Ủng hộ Phó Tiên Phong, y đối với Tất Bằng cũng không mấy cảm tình. Chung quy lại Từ Tấn quả thực là người thích hợp nhất. Y và Diệp Thiên Nam lại có quan hệ là đồng nguyên. Nhưng ủng hộ Từ Tấn lên thì sẽ vì vậy mà đắc tội đồng thời với nhân vật số một, số hai. Mất nhiều hơn được.
Phiền toái, rất phiền toái.
Hạ Tưởng phát biểu xong, đến Lương Hạ Ninh phát biểu, Lương Hạ Ninh không muốn bày tỏ thái độ cũng không được. Đành phải ngập ngừng một lát, bất chấp khó khăn nói một câu:
- Xét trên quan điểm lý lịch đồng chí Từ Tấn rất thích hợp. Xét theo nguyên tắc trẻ hoá cán bộ thì đồng chí Mai Hiểu Lâm điều kiện bản thân lại ưu tú nhất. Tuy nhiên lại nói đồng chí Tất Bằng luôn luôn làm việc ở cửa chính quyền, kinh nghiệm nghiệp vụ phong phú. Vì vậy đồng chí đảm nhiệm chức Thị trưởng thành phố Tương Giang cũng là một lựa chọn không tồi. Mấy đồng chí trên điều kiện mọi mặt đều rất nổi trội. Thật sự là quyết định không dễ.
Được. Cùng nhau nói chuyện cả buổi như bỏ đi, chẳng khác nào không hề nói gì cả. Cũng chỉ là gạt bỏ đề cử Lý Từ Đông của Hạ Tưởng ra ngoài. Đối với ba người khác, không biểu lộ ra bất cứ khuynh hướng gì…Ánh mắt Trịnh Thịnh đầy ý tứ sâu xa, trong khi ánh mắt Phó Tiên Phong rõ ràng là thể hiện một chút không kiên nhẫn.
Ngược lại Diệp Thiên Nam hơi hơi ngửa về phía sau, không nói lời nào, chỉ dùng ngón tay khẽ gõ vào tay vịn ghế sô pha. Vẻ mặt thể hiện như cười như không.
Theo Hạ Tưởng, ngược lại Diệp Thiên Nam so với Trịnh Thịnh càng giống nhân vật số một tỉnh Tương hơn. Thú vị, quả thực là cục diện thật thú vị.
Phó bí thư từ trước đến giờ đều là một vị trí vừa xấu hổ lại tinh tế xếp hạng ba ở Tỉnh uỷ. Nhiệm vụ quản lý Đảng và quần chúng cùng việc nhân sự. Nếu nói khó nghe, trên thực tế là phân chia quyền lực trong tay bí thư. Bởi vậy quan hệ giữaPhó bí thư và Bí thư tinh tế nhất dễ phát sinh xung đột nhất.
Diệp Thiên Nam và Trịnh Thịnh bất hoà, Hạ Tưởng ban đầu tới tỉnh Tương thì đã nhìn thấy rất rõ ràng. Còn Diệp Thiên Nam sức ảnh hưởng lớn thế nào ở tỉnh Tương, có thể kiềm chế Trịnh Thịnh trong bao nhiêu việc lớn, bây giờ vẫn chưa thể đưa ra kết luận. Nhưng trong lòng Hạ Tưởng luôn có một chút suy nghĩ, Diệp Thiên Nam tự phụ là dày kinh nghiệm lý lịch, hậu trường chắc chắn nên dường như với Trịnh Thịnh cũng không kính nể.
Lương Hạ Ninh phát biểu ý kiến xong, trong chốc lát cuộc họp lại tẻ ngắt.
Sau một lúc lâu, Diệp Thiên Nam kéo dài giọng cắm chen vào một câu:
- Hạ Ninh, ban Tổ chức cán bổ cuối cùng phải đưa ra một ý kiến. Không thể ba phải.
Lương Hạ Ninh bị Diệp Thiên Nam nói thẳng trước mặt, sắc mặt hơi đỏ:
- Lời của tôi thực ra còn chưa nói xong. Ba đồng chí Mai Hiểu Lâm, Tất Bằng và Từ Tấn cũng không tồi. Nhưng tôi cho là, đồng chí Lý Tòng Đông nhiều năm làm công tác có hệ thống tại Uỷ ban Kỷ luật, tính tình kiên định, công tác chăm chỉ. Để đồng chí ấy đảm nhiệm chức Thị trưởng thành phố Tương Giang cũng là một ý nghĩ mới mẻ không tồi. Có một câu không phải nói, không nên chọn nhân tài theo khuôn mẫu..
Lương Hạ Ninh nói chuyện thích trích dẫn kinh điển, thao thao bất tuyệt. Một khi mở miệng thì rõ ràng đâu ra đấy. Gã trong thời gian chưa tới hai phút đưa Lý Tòng Đông ca tụng tới một độ cao mà mọi người không sánh kịp. Giống như Lý Tòng Đông đảm nhiệm chức Thị trưởng thành phố Tương Giang thì đúng là may mắn cho nhân dân thành phố Tương Giang. Đối với tỉnh Tương, là nơi khơi mào trên toàn quốc khởi xướng việc đổi mới trong cách dùng người. Có thể vì quy chế dùng người về sau viết ra một trang sử mới.
Lương Hạ Ninh phát biểu càng lâu, vẻ mặt đầy thâm ý của Trịnh Thịnh càng nhiều. Vẻ mặt không kiên nhẫn của Phó Tiên Phong lại càng rõ. Mà ngón tay Diệp Thiên Nam gõ vào tay vịn ghế sô pha tốc độ càng nhanh. Vẻ tươi cười trên mặt Hạ Tưởng càng lúc càng rực rỡ.
Trịnh Thịnh trong lòng bất mãn càng ngày càng nhiều. Vớ vẩn hồ đồ. Từ lúc nào lại có tiền lệ Phó chủ nhiệm Uỷ ban Kỷ luật tỉnh giữ chức của Thị trưởng? Rõ ràng là tấu hài, muốn nói kiểu ăn không nói có. Lương Hạ Ninh càng ngày càng xảo quyệt.
Tuy nhiên Trịnh Thịnh trong lòng cũng hiểu rõ, hành động này của Lương Hạ Ninh thực ra thực hiện một cách bất đắc dĩ. Cho dù ủng hộ một phía nào thì y làm mất lòng bên khác. Bởi vậy, trái lại không ủng hộ một ai để mọi nơi đều hiểu hắn không còn cách nào khác…Trịnh Thịnh thầm thở dài. Trưởng ban Tổ chức cán bộ và y không phải một lòng. Phó bí thư lại dã tâm hừng hực, Bí thư Tỉnh uỷ này như y, làm được tốt không phải thoải mái như thế.
Phó Tiên Phong và Diệp Thiên Nam đương nhiên cũng rõ được dụng ý của Lương Hạ Ninh. Chỉ có điều là hai người đều không rõ ý định của Hạ Tưởng. Rốt cuộc thêm phiền toái đề cử Lý Tòng Đông, chính là tính toán cái gì?
Cuối cùng hội nghị công việc bí thư trên vấn đề chọn người không đạt được sự đồng thuận nào. Gần như chẳng khác nào ai nói lời người ấy. Trịnh Thịnh đề cử Mai Hiểu Lâm, chỉ có Trịnh Hải hùa theo đề nghị. PHó Tiên Phong và Diệp Thiên Nam chia nhau đề cử Tất Bằng và Từ Tấn. Chỉ có chính bọn họ tán thành. Ngược lại Hạ Tưởng đề cử Lý Tòng Đông, còn có Lương Hạ Ninh tỏ thái độ tán thành.
Một lần hội nghị công việc bí thư cực kỳ thất bại. Nhưng đạt được một nhận thức chung khác, chính là phải thảo luận thêm nữa trên hội nghị thường vụ. Trên hội nghị thường vụ thảo luận có nghĩa là biểu quyết và quyết chiến. Vốn không có chỗ cho việc cò kè. Nếu Trịnh Thịnh và Phó Tiên Phong đều tán thành dưới tình huống phân kỳ nghiêm trọng thảo luận trên hội nghị thường vụ, đủ thấy cũng là quyết tâm muốn đem mâu thuẫn đặt ngửa lên bàn.
Diệp Thiên Nam cũng không phản đối. Hạ Tưởng liền thuận nước đẩy thuyền cũng đồng ý. Tình hình tỉnh Tương vì việc bổ nhiệm Thị trưởng thành phố Tương Giang lại bắt đầu có khói thuốc súng!
Sau khi tan họp, Hạ Tưởng chưa trở lại phòng làm việc đã bị Trịnh Thịnh gọi vào văn phòng nói chuyện.
- Chủ nhiệm Hạ, trước khi anh chưa tới tỉnh Tương, Hiểu Lâm nhiều lần nói với tôi về anh. Sau khi tới Tương Giang, anh chưa từng gặp mặt Hiểu Lâm?
Trịnh Thịnh bắt đầu thì đi thẳng vào vấn đề nhắc tới Mai Hiểu Lâm. Không đề cập tới việc bổ nhiệm, chỉ nói về quan hệ cá nhân. Rõ ràng đang ngầm chỉ trích Hạ Tưởng tại hội nghị công tác bí thư không nói lời thiên vị Mai Hiểu Lâm.
Hạ Tưởng cười ha hả:
- Được Bí thư Trịnh quan tâm, hôm trước vừa mới gặp Hiểu Lâm uống trà một lần. Bạn chí cốt gặp lại uống trà ngắm cảnh, quả thực rất vui. Cảnh sắc Tương Giang rất đẹp, trà cũng rất ngon.
Trịnh Thịnh hơi chau mày. Hạ Tưởng giở võ trốn tránh, không thẳng thắn trả lời câu của gã. Ngược lại làm cho gã không thể nào hạ thủ được. Trước kia còn tưởng rằng Hạ Tưởng tuổi trẻ cấp tiến. Nhìn chung những gì đã làm ở thành phố Lang và thành phố Tần Đường, Trịnh Thịnh còn tưởng rằng Hạ Tưởng lần này tới tỉnh Tương, cũng rất dễ dàng bị ông ta thao túng. Không ngờ cũng là dầu muối không trộn vào nhau. Nói chuyện và làm việc rất cẩn thận.
Cho dù là từ việc điều tra tô cầu đường của tỉnh Tương, hay là việc đề cử Mai Hiểu Lâm, cách làm của Hạ Tưởng giữ rất kín đáo, làm cho người ta không dễ gì thăm dò phương hướng. Rốt cuộc Hạ Tưởng ở tỉnh Tương có lập trường như thế nào? Trịnh Thịnh cảm thấy hơi nhức đầu.
Nếu như không có Phó Tiên Phong, gã nắm chắc bổ nhiệm đề cử Mai Hiểu Lâm, đạt được sự thông qua ở hội nghị thường vụ. Nhưng hiện tại Phó Tiên Phong bất ngờ đề cử người khác, hơn nữa còn có Diệp Thiên Nam ở giữa gây khó dễ, cũng đề cử một người. Tình hình càng tăng thêm nhiều biến số.
Mà căn cứ vào cảnh tượng trong cuộc họp, Trịnh Thịnh càng hiểu rõ hơn là đã tranh thủ được sự ủng hộ của Hạ Tưởng, cũng như tranh thủ được ủng hộ của hai người Hạ Tưởng và Lương Hạ Ninh, sẽ nắm chắc được thắng lợi.
Chỉ có điều khiến gã không rõ là Hạ Tưởng làm sao lại không ủng hộ Mai Hiểu Lâm. Về công về tư, hắn đều không có lý do gì để đề cử một người không có khả năng thu được sự thông qua Lý Tòng Đông!
Cùng Hạ Tưởng nói chuyện với nhau vài phút, cuối cùng là không nhận được đáp án như Trịnh Thịnh muốn. Lập trường của Hạ Tưởng ở tỉnh Tương vẫn là ba phải, cái nào cũng được làm cho người ta khó có thể đoán.
Nhìn bóng dáng Hạ Tưởng rời đi, Trịnh Thịnh sửng sốt một lát, sau đó quay số điện thoại gọi cho Cổ Thu Thật.
Hạ Tưởng trở lại phòng làm việc, còn chưa vào đến cửa chợt nghe thấy tiếng nói chuyện quen thuộc, hắn lắc đầu cười:
- Không ngoài dự đoán, Phó Tiên Phong cũng tới đây.
Một sự đề danh ứng cử viên Thị trưởng thành phố Tương Giang, lập tức thổi gió làm xôn xao mặt ao ngày xuân. Phó Tiên Phong đã có đề cử, y nhất định muốn tới tranh thủ sự ủng hộ của hắn. Không đến mới là lạ!
Hạ Tưởng vừa vào cửa thì cười ha hả:
- Chủ tịch tỉnh Phó đến vừa đúng lúc tôi muốn đi gặp anh báo cáo.
Vào tới trong phòng, Hạ Tưởng đích thân pha trà mời Phó Tiên Phong.
- Về việc điều tra tổ cầu đường Tỉnh Tương, tôi cho rằng về mặt chính quyền cần phải tiếp tục tăng cường phái người làm, tăng thêm sức nặng…
Phó Tiên Phong cười đầy ẩn ý. Y biết rõ Hạ Tưởng muốn chuyển đề tài, không đề cập tới việc chọn người. Tuy nhiên y muốn xác định rõ nên ngay trước mặt chỉ ra:
- Chủ nhiệm Hạ, tôi rất ủng hộ công việc của anh. Cũng hy vọng anh ủng hộ tôi làm việc mới đúng.
Bất chợt dừng lại, còn nói:
- Tôi vừa mới nhận được điện thoại của Thái Bình..
Mai Thái Bình gọi điện thoại tới là đúng rồi, Hạ Tưởng hứng thú nói:
- Phó bí thư Mai và Chủ tịch tỉnh Phó thật là bạn hữu lâu năm.
Phó Tiên Phong cười ha hả:
- Anh và Thái Bình, Hiểu Lâm cũng là bạn bè lâu năm.
Hai người đều là vì việc đề cử, lại vẫn không vạch trần, còn nói tới tổ cầu dường Tỉnh Tương. Ý tứ Phó Tiên Phong là sau khi tổ công tác kết hợp giữa Uỷ ban nhân dân tỉnh và Uỷ ban Kỷ luật hoạt động, không thu được tiến triển mới. Để không ảnh hưởng tới danh tiếng của tổ cầu đường Tỉnh Tương, y đề nghị thu hồi tổ công tác.
Điều làm cho Phó Tiên Phong thật không ngờ chính là Hạ Tưởng lại hoàn toàn bằng lòng.
Sau khi Phó Tiên Phong đảm nhiệm Chủ tịch tỉnh, lúc nói chuyện cùng Hạ Tưởng không còn tuỳ tiện như trước. Lời nói luôn luôn có ba phần hàm súc, bảy phần ám chỉ. Tuy nhiên Hạ Tưởng vài ba lần để y không nắm được thái độ, cuối cùng cũng khiến y không kìm được, trực tiếp hỏi một câu:
- Chủ nhiệm Hạ, cách làm của anh tôi thấy không hiểu.
Hạ Tưởng lại nói:
- Chủ tịch tỉnh Phó, tôi muốn hỏi một câu, đường cao tốc đoạn qua tỉnh Tương, có thể giao cho tổ cầu đường Tỉnh Tương hay không?
Hạ Tưởng nói xong, bất chợt dừng lại quan sát phản ứng của mọi người.
Trịnh Thịnh không động đậy, Phó Tiên Phong trong mắt hơi có chút mừng. Bởi vì gã xem ra Hạ Tưởng không ủng hộ Mai Hiểu Lâm, dám chắc sẽ ủng hộ đề cử của gã. Quả nhiên không ủng hộ dự định đề cử của Diệp Thiên Nam.
Diệp Thiên Nam vẻ mặt thản nhiên, không để lộ một chút cảm xúc nào.
- Tuy nhiên nói đi thì phải nói lại, đồng chí Từ Tấn tuổi tác cũng hơi lớn một chút. Đồng chí Tất Bằng dường như lại có chút không đủ.
Ai cũng thật không ngờ là Hạ Tưởng vậy mà phủ quyết một mạch đề cử của cả ba người. Hắn lại rất thản nhiên cười cười, không để ý đến ánh mắt kinh ngạc của mấy người.
- Tôi ngược lại cảm thấy đồng chí Lý Tòng Đông các phương diện điều kiện đều khá cân bằng. Để đồng chí ấy đảm nhiệm Thị trưởng thành phố Tương Giang là một lựa chọn thích hợp!
Hạ Tưởng vừa nói xong, hội trường im lặng như tờ.
Từ một Phó chủ nhiệm Uỷ ban Kỷ luật tỉnh trực tiếp vượt qua, đảm nhiệm chức Thị trưởng thành phố thuộc tỉnh. Tuy là cấp bậc không thay đổi, nhưng khoảng cách quá lớn, gần như chưa từng có tiền lệ!
Trịnh Thịnh và Phó Tiên Phong còn được, chỉ hơi hơi kinh ngạc. Lương Hạ Ninh và Trịnh Hải Kỳ gần như chết lặng người.
Lương Hạ Ninh không hiểu, Chủ nhiệm Hạ làm sao vậy, biết rõ đề cử Lý Tòng Đông không có một chút hy vọng, lại muốn khuấy đục nước lên, là có dụng ý gì? Bí thư, Chủ tịch tỉnh và Phó bí thư mỗi người đề cử một người đã đủ rối loạn rồi. Lại thêm một Chủ nhiệm Uỷ ban Kỷ luật tỉnh cũng có đề cử. Tốt thôi, bốn nhân vật hàng đầu của Tỉnh uỷ mỗi người đều có đề cử, có trò hay để xem.
Hơn nữa càng thêm bắt bí Lương Hạ Ninh chính là, y rốt cuộc muốn ủng hộ đề cử của ai? Ủng hộ Trịnh Thịnh, thì y thực sự cho là Mai Hiểu Lâm tư cách và sự từng trải chưa đủ. Ủng hộ Phó Tiên Phong, y đối với Tất Bằng cũng không mấy cảm tình. Chung quy lại Từ Tấn quả thực là người thích hợp nhất. Y và Diệp Thiên Nam lại có quan hệ là đồng nguyên. Nhưng ủng hộ Từ Tấn lên thì sẽ vì vậy mà đắc tội đồng thời với nhân vật số một, số hai. Mất nhiều hơn được.
Phiền toái, rất phiền toái.
Hạ Tưởng phát biểu xong, đến Lương Hạ Ninh phát biểu, Lương Hạ Ninh không muốn bày tỏ thái độ cũng không được. Đành phải ngập ngừng một lát, bất chấp khó khăn nói một câu:
- Xét trên quan điểm lý lịch đồng chí Từ Tấn rất thích hợp. Xét theo nguyên tắc trẻ hoá cán bộ thì đồng chí Mai Hiểu Lâm điều kiện bản thân lại ưu tú nhất. Tuy nhiên lại nói đồng chí Tất Bằng luôn luôn làm việc ở cửa chính quyền, kinh nghiệm nghiệp vụ phong phú. Vì vậy đồng chí đảm nhiệm chức Thị trưởng thành phố Tương Giang cũng là một lựa chọn không tồi. Mấy đồng chí trên điều kiện mọi mặt đều rất nổi trội. Thật sự là quyết định không dễ.
Được. Cùng nhau nói chuyện cả buổi như bỏ đi, chẳng khác nào không hề nói gì cả. Cũng chỉ là gạt bỏ đề cử Lý Từ Đông của Hạ Tưởng ra ngoài. Đối với ba người khác, không biểu lộ ra bất cứ khuynh hướng gì…Ánh mắt Trịnh Thịnh đầy ý tứ sâu xa, trong khi ánh mắt Phó Tiên Phong rõ ràng là thể hiện một chút không kiên nhẫn.
Ngược lại Diệp Thiên Nam hơi hơi ngửa về phía sau, không nói lời nào, chỉ dùng ngón tay khẽ gõ vào tay vịn ghế sô pha. Vẻ mặt thể hiện như cười như không.
Theo Hạ Tưởng, ngược lại Diệp Thiên Nam so với Trịnh Thịnh càng giống nhân vật số một tỉnh Tương hơn. Thú vị, quả thực là cục diện thật thú vị.
Phó bí thư từ trước đến giờ đều là một vị trí vừa xấu hổ lại tinh tế xếp hạng ba ở Tỉnh uỷ. Nhiệm vụ quản lý Đảng và quần chúng cùng việc nhân sự. Nếu nói khó nghe, trên thực tế là phân chia quyền lực trong tay bí thư. Bởi vậy quan hệ giữaPhó bí thư và Bí thư tinh tế nhất dễ phát sinh xung đột nhất.
Diệp Thiên Nam và Trịnh Thịnh bất hoà, Hạ Tưởng ban đầu tới tỉnh Tương thì đã nhìn thấy rất rõ ràng. Còn Diệp Thiên Nam sức ảnh hưởng lớn thế nào ở tỉnh Tương, có thể kiềm chế Trịnh Thịnh trong bao nhiêu việc lớn, bây giờ vẫn chưa thể đưa ra kết luận. Nhưng trong lòng Hạ Tưởng luôn có một chút suy nghĩ, Diệp Thiên Nam tự phụ là dày kinh nghiệm lý lịch, hậu trường chắc chắn nên dường như với Trịnh Thịnh cũng không kính nể.
Lương Hạ Ninh phát biểu ý kiến xong, trong chốc lát cuộc họp lại tẻ ngắt.
Sau một lúc lâu, Diệp Thiên Nam kéo dài giọng cắm chen vào một câu:
- Hạ Ninh, ban Tổ chức cán bổ cuối cùng phải đưa ra một ý kiến. Không thể ba phải.
Lương Hạ Ninh bị Diệp Thiên Nam nói thẳng trước mặt, sắc mặt hơi đỏ:
- Lời của tôi thực ra còn chưa nói xong. Ba đồng chí Mai Hiểu Lâm, Tất Bằng và Từ Tấn cũng không tồi. Nhưng tôi cho là, đồng chí Lý Tòng Đông nhiều năm làm công tác có hệ thống tại Uỷ ban Kỷ luật, tính tình kiên định, công tác chăm chỉ. Để đồng chí ấy đảm nhiệm chức Thị trưởng thành phố Tương Giang cũng là một ý nghĩ mới mẻ không tồi. Có một câu không phải nói, không nên chọn nhân tài theo khuôn mẫu..
Lương Hạ Ninh nói chuyện thích trích dẫn kinh điển, thao thao bất tuyệt. Một khi mở miệng thì rõ ràng đâu ra đấy. Gã trong thời gian chưa tới hai phút đưa Lý Tòng Đông ca tụng tới một độ cao mà mọi người không sánh kịp. Giống như Lý Tòng Đông đảm nhiệm chức Thị trưởng thành phố Tương Giang thì đúng là may mắn cho nhân dân thành phố Tương Giang. Đối với tỉnh Tương, là nơi khơi mào trên toàn quốc khởi xướng việc đổi mới trong cách dùng người. Có thể vì quy chế dùng người về sau viết ra một trang sử mới.
Lương Hạ Ninh phát biểu càng lâu, vẻ mặt đầy thâm ý của Trịnh Thịnh càng nhiều. Vẻ mặt không kiên nhẫn của Phó Tiên Phong lại càng rõ. Mà ngón tay Diệp Thiên Nam gõ vào tay vịn ghế sô pha tốc độ càng nhanh. Vẻ tươi cười trên mặt Hạ Tưởng càng lúc càng rực rỡ.
Trịnh Thịnh trong lòng bất mãn càng ngày càng nhiều. Vớ vẩn hồ đồ. Từ lúc nào lại có tiền lệ Phó chủ nhiệm Uỷ ban Kỷ luật tỉnh giữ chức của Thị trưởng? Rõ ràng là tấu hài, muốn nói kiểu ăn không nói có. Lương Hạ Ninh càng ngày càng xảo quyệt.
Tuy nhiên Trịnh Thịnh trong lòng cũng hiểu rõ, hành động này của Lương Hạ Ninh thực ra thực hiện một cách bất đắc dĩ. Cho dù ủng hộ một phía nào thì y làm mất lòng bên khác. Bởi vậy, trái lại không ủng hộ một ai để mọi nơi đều hiểu hắn không còn cách nào khác…Trịnh Thịnh thầm thở dài. Trưởng ban Tổ chức cán bộ và y không phải một lòng. Phó bí thư lại dã tâm hừng hực, Bí thư Tỉnh uỷ này như y, làm được tốt không phải thoải mái như thế.
Phó Tiên Phong và Diệp Thiên Nam đương nhiên cũng rõ được dụng ý của Lương Hạ Ninh. Chỉ có điều là hai người đều không rõ ý định của Hạ Tưởng. Rốt cuộc thêm phiền toái đề cử Lý Tòng Đông, chính là tính toán cái gì?
Cuối cùng hội nghị công việc bí thư trên vấn đề chọn người không đạt được sự đồng thuận nào. Gần như chẳng khác nào ai nói lời người ấy. Trịnh Thịnh đề cử Mai Hiểu Lâm, chỉ có Trịnh Hải hùa theo đề nghị. PHó Tiên Phong và Diệp Thiên Nam chia nhau đề cử Tất Bằng và Từ Tấn. Chỉ có chính bọn họ tán thành. Ngược lại Hạ Tưởng đề cử Lý Tòng Đông, còn có Lương Hạ Ninh tỏ thái độ tán thành.
Một lần hội nghị công việc bí thư cực kỳ thất bại. Nhưng đạt được một nhận thức chung khác, chính là phải thảo luận thêm nữa trên hội nghị thường vụ. Trên hội nghị thường vụ thảo luận có nghĩa là biểu quyết và quyết chiến. Vốn không có chỗ cho việc cò kè. Nếu Trịnh Thịnh và Phó Tiên Phong đều tán thành dưới tình huống phân kỳ nghiêm trọng thảo luận trên hội nghị thường vụ, đủ thấy cũng là quyết tâm muốn đem mâu thuẫn đặt ngửa lên bàn.
Diệp Thiên Nam cũng không phản đối. Hạ Tưởng liền thuận nước đẩy thuyền cũng đồng ý. Tình hình tỉnh Tương vì việc bổ nhiệm Thị trưởng thành phố Tương Giang lại bắt đầu có khói thuốc súng!
Sau khi tan họp, Hạ Tưởng chưa trở lại phòng làm việc đã bị Trịnh Thịnh gọi vào văn phòng nói chuyện.
- Chủ nhiệm Hạ, trước khi anh chưa tới tỉnh Tương, Hiểu Lâm nhiều lần nói với tôi về anh. Sau khi tới Tương Giang, anh chưa từng gặp mặt Hiểu Lâm?
Trịnh Thịnh bắt đầu thì đi thẳng vào vấn đề nhắc tới Mai Hiểu Lâm. Không đề cập tới việc bổ nhiệm, chỉ nói về quan hệ cá nhân. Rõ ràng đang ngầm chỉ trích Hạ Tưởng tại hội nghị công tác bí thư không nói lời thiên vị Mai Hiểu Lâm.
Hạ Tưởng cười ha hả:
- Được Bí thư Trịnh quan tâm, hôm trước vừa mới gặp Hiểu Lâm uống trà một lần. Bạn chí cốt gặp lại uống trà ngắm cảnh, quả thực rất vui. Cảnh sắc Tương Giang rất đẹp, trà cũng rất ngon.
Trịnh Thịnh hơi chau mày. Hạ Tưởng giở võ trốn tránh, không thẳng thắn trả lời câu của gã. Ngược lại làm cho gã không thể nào hạ thủ được. Trước kia còn tưởng rằng Hạ Tưởng tuổi trẻ cấp tiến. Nhìn chung những gì đã làm ở thành phố Lang và thành phố Tần Đường, Trịnh Thịnh còn tưởng rằng Hạ Tưởng lần này tới tỉnh Tương, cũng rất dễ dàng bị ông ta thao túng. Không ngờ cũng là dầu muối không trộn vào nhau. Nói chuyện và làm việc rất cẩn thận.
Cho dù là từ việc điều tra tô cầu đường của tỉnh Tương, hay là việc đề cử Mai Hiểu Lâm, cách làm của Hạ Tưởng giữ rất kín đáo, làm cho người ta không dễ gì thăm dò phương hướng. Rốt cuộc Hạ Tưởng ở tỉnh Tương có lập trường như thế nào? Trịnh Thịnh cảm thấy hơi nhức đầu.
Nếu như không có Phó Tiên Phong, gã nắm chắc bổ nhiệm đề cử Mai Hiểu Lâm, đạt được sự thông qua ở hội nghị thường vụ. Nhưng hiện tại Phó Tiên Phong bất ngờ đề cử người khác, hơn nữa còn có Diệp Thiên Nam ở giữa gây khó dễ, cũng đề cử một người. Tình hình càng tăng thêm nhiều biến số.
Mà căn cứ vào cảnh tượng trong cuộc họp, Trịnh Thịnh càng hiểu rõ hơn là đã tranh thủ được sự ủng hộ của Hạ Tưởng, cũng như tranh thủ được ủng hộ của hai người Hạ Tưởng và Lương Hạ Ninh, sẽ nắm chắc được thắng lợi.
Chỉ có điều khiến gã không rõ là Hạ Tưởng làm sao lại không ủng hộ Mai Hiểu Lâm. Về công về tư, hắn đều không có lý do gì để đề cử một người không có khả năng thu được sự thông qua Lý Tòng Đông!
Cùng Hạ Tưởng nói chuyện với nhau vài phút, cuối cùng là không nhận được đáp án như Trịnh Thịnh muốn. Lập trường của Hạ Tưởng ở tỉnh Tương vẫn là ba phải, cái nào cũng được làm cho người ta khó có thể đoán.
Nhìn bóng dáng Hạ Tưởng rời đi, Trịnh Thịnh sửng sốt một lát, sau đó quay số điện thoại gọi cho Cổ Thu Thật.
Hạ Tưởng trở lại phòng làm việc, còn chưa vào đến cửa chợt nghe thấy tiếng nói chuyện quen thuộc, hắn lắc đầu cười:
- Không ngoài dự đoán, Phó Tiên Phong cũng tới đây.
Một sự đề danh ứng cử viên Thị trưởng thành phố Tương Giang, lập tức thổi gió làm xôn xao mặt ao ngày xuân. Phó Tiên Phong đã có đề cử, y nhất định muốn tới tranh thủ sự ủng hộ của hắn. Không đến mới là lạ!
Hạ Tưởng vừa vào cửa thì cười ha hả:
- Chủ tịch tỉnh Phó đến vừa đúng lúc tôi muốn đi gặp anh báo cáo.
Vào tới trong phòng, Hạ Tưởng đích thân pha trà mời Phó Tiên Phong.
- Về việc điều tra tổ cầu đường Tỉnh Tương, tôi cho rằng về mặt chính quyền cần phải tiếp tục tăng cường phái người làm, tăng thêm sức nặng…
Phó Tiên Phong cười đầy ẩn ý. Y biết rõ Hạ Tưởng muốn chuyển đề tài, không đề cập tới việc chọn người. Tuy nhiên y muốn xác định rõ nên ngay trước mặt chỉ ra:
- Chủ nhiệm Hạ, tôi rất ủng hộ công việc của anh. Cũng hy vọng anh ủng hộ tôi làm việc mới đúng.
Bất chợt dừng lại, còn nói:
- Tôi vừa mới nhận được điện thoại của Thái Bình..
Mai Thái Bình gọi điện thoại tới là đúng rồi, Hạ Tưởng hứng thú nói:
- Phó bí thư Mai và Chủ tịch tỉnh Phó thật là bạn hữu lâu năm.
Phó Tiên Phong cười ha hả:
- Anh và Thái Bình, Hiểu Lâm cũng là bạn bè lâu năm.
Hai người đều là vì việc đề cử, lại vẫn không vạch trần, còn nói tới tổ cầu dường Tỉnh Tương. Ý tứ Phó Tiên Phong là sau khi tổ công tác kết hợp giữa Uỷ ban nhân dân tỉnh và Uỷ ban Kỷ luật hoạt động, không thu được tiến triển mới. Để không ảnh hưởng tới danh tiếng của tổ cầu đường Tỉnh Tương, y đề nghị thu hồi tổ công tác.
Điều làm cho Phó Tiên Phong thật không ngờ chính là Hạ Tưởng lại hoàn toàn bằng lòng.
Sau khi Phó Tiên Phong đảm nhiệm Chủ tịch tỉnh, lúc nói chuyện cùng Hạ Tưởng không còn tuỳ tiện như trước. Lời nói luôn luôn có ba phần hàm súc, bảy phần ám chỉ. Tuy nhiên Hạ Tưởng vài ba lần để y không nắm được thái độ, cuối cùng cũng khiến y không kìm được, trực tiếp hỏi một câu:
- Chủ nhiệm Hạ, cách làm của anh tôi thấy không hiểu.
Hạ Tưởng lại nói:
- Chủ tịch tỉnh Phó, tôi muốn hỏi một câu, đường cao tốc đoạn qua tỉnh Tương, có thể giao cho tổ cầu đường Tỉnh Tương hay không?
/2185
|