Quan Thần

Chương 1426: Việc nên đến, rốt cục cũng đến

/2185


Kỳ thật, không phải Hạ Tưởng không đoán được chút gì về mánh khóe của Diệp Thiên Nam.

Mục đích Diệp Thiên Nam từ chức, theo Hạ Tưởng suy đoán, là có ba mục đích, mục đích thứ nhất, cũng là quan trọng nhất, đó là vì bảo toàn cho Diệp Địa Bắc.

Diệp Địa Bắc chính là người quan trọng nhất trong lòng Diệp Thiên Nam, cũng là điểm yếu lớn nhất của ông ta, không nói đến chuyện Diệp Thiên Nam sử dụng thủ đoạn chính trị và dung túng Diệp Địa Bắc, ông ta quả thực xứng đáng là một người cha, đúng là có tình cha con sâu nặng với Diệp Địa Bắc.

Những chuyện liên quan đến việc hôn nhân và tình yêu thương con cái của Diệp Thiên Nam, Hạ Tưởng cũng có nghe qua, cũng có thể lý giải Diệp Thiên Nam là một người cha luôn một lòng bảo vệ cho đứa con trai của mình, nhưng thân là cán bộ cao cấp của Đảng, dù có yêu thương con thế nào, cũng không thể vì thế mà hy sinh kỷ cương, pháp luật của Đảng.

Đương nhiên, nếu cho rằng Diệp Thiên Nam chỉ vẻn vẹn vì bảo toàn Diệp Địa Bắc mà phải làm ra việc từ chức, thì đúng thật là xem nhẹ trí tuệ chính trị của Diệp Thiên Nam.

Mục đích thứ hai, Hạ Tưởng cho rằng, lấy sự ăn ý giữa Thủ tướng và Diệp Thiên Nam, hẳn là Diệp Thiên Nam đầu tiên lấy từ chức làm lý do, dùng khổ nhục kế, sau khi từ chức, nỗi khổ không biết dạy con, Thủ tướng sẽ ngầm ở đằng sau làm ra vẻ bi kịch, sau đó người ở cấp cao sẽ có chung một nhận thức nhỏ, dễ dàng tạo được hiệu quả là yêu cầu tỉnh Tương nới tay thả cho Diệp Địa Bắc một con ngựa, nhưng đó chỉ là kết quả thứ nhất mà Diệp Thiên Nam muốn.

Sau khi bảo vệ an toàn được cho Diệp Địa Bắc, mục đích thứ hai mà Diệp Thiên Nam muốn đó là Thủ tướng ra mặt giữ lại đúng lúc.

Mục đích thứ ba, Thủ tướng ra mặt giữ lại, Trịnh Thịnh lại ra mặt thực hiện công việc, Diệp Thiên Nam liền cảm ơn lãnh đạo Trung ương tín nhiệm, cảm ơn Tỉnh ủy ủng hộ, thuận theo tình thế mà ở lại, nếu đổi là người khác sẽ nghĩ như thế nhưng Hạ Tưởng thì không, bởi vì Hạ Tưởng biết rằng, Diệp Thiên Nam chắc chắn sẽ rời khỏi tỉnh Tương.

Lấy từ chức để rời đi cũng chính là thuyên chuyển công tác hay nói cách khác, chính là mục đích thứ ba mà Diệp Thiên Nam muốn đạt được, thuận nước đẩy thuyền, đến tỉnh khác nhậm chức.

Nếu tất cả mọi việc thuận lợi như đã nói, Diệp Thiên Nam có khả năng phối hợp với Trịnh Thịnh, dưới sự thúc đẩy của Thủ tướng, sử dụng hiệu quả khổ nhục kế, không chỉ đạt được hai mục đích đó là bảo vệ an toàn cho Diệp Địa Bắc và bản thân không mất một ngọn tóc rời khỏi, mà thậm chí còn có thể đạt được mục đích quan trọng thứ ba, đó là nhảy đến tỉnh khác tiếp tục đảm nhiệm Phó bí thư.

Ba nước cờ rất cao minh, rất kỳ diệu…

Đương nhiên, Hạ Tưởng cũng không cho rằng suy đoán của hắn nhất định phù hợp với suy nghĩ trong lòng của Diệp Thiên Nam, nhưng tại hội nghị bí thư, khi câu nói đầu tiên của Trịnh Thịnh vừa ra khỏi miệng, hắn liền biết, trên cơ bản đã đoán được không sai là mấy.

Sở dĩ ở trên trì hoãn một thời gian không trả lời Diệp Thiên Nam, đó là vì muốn sắp xếp cho Diệp Thiên Nam đi đến một chỗ tốt, hiện tại trước hết phải kết thúc sự việc của Diệp Địa Bắc, chứng minh bước đầu tiên đã làm được, bước thứ hai mới là lên chương trình.

Hội nghị bí thư có năm người tham gia, Trịnh Thịnh, Phó Tiên Phong, Diệp Thiên Nam, Hạ Tưởng và Dương Hằng Dịch, có Hạ Tưởng và Dương Hằng Dịch tham gia chứng tỏ vấn đề có liên quan đến Ủy ban kỷ luật và công an.

Quả nhiên, câu mở đầu của Trịnh Thịnh chính là:

- Đồng chí Diệp Thiên Nam đối với Trung ương và tỉnh ủy tự nhận thức sâu sắc sai lầm của bản thân, hết sức kiểm điểm vấn đề thất bại trong việc dạy con, mới tạo ra sai lầm của Diệp Địa Bắc, anh ấy đã lấy từ chức để trả giá, đề xuất gánh vác toàn bộ trách nhiệm. Lãnh đạo Trung ương và tỉnh ủy khẳng định trong công tác, đồng chí Diệp Thiên Nam cũng đã đóng góp không ít, đồng thời, đồng chí Diệp Địa Bắc tuy rằng có phạm sai lầm, nhưng anh ta đã thành khẩn nhận tội, chủ động giao ra tất cả các khoản tiền lấy từ các hạng mục, lại là lần đầu vi phạm, cho nên theo nguyên tắc trị bệnh cứu người, chúng ta có khả năng nên cứu lấy anh ta một lần…các đồng chí có ý kiến gì hay không?

Thái độ của Trịnh Thịnh khác thường, mới bắt đầu đã vì sự việc mà định tính, hơn nữa còn trực tiếp lấy danh nghĩa của lãnh đạo Trung ương và tỉnh ủy để lên tiếng, kỳ thật ngụ ý chính là việc này đã được quyết định, không có đường thương lượng.

Sở dĩ cuối cùng còn hỏi lại một câu, chẳng qua chính là hỏi cho có lệ, coi như là một chút lễ độ đối với mấy người Hạ Tưởng mà thôi.

Ai nấy đều có thể nghe hiểu được, Trịnh Thịnh đã được cấp trên chỉ thị, ai mà còn phản đối, thì quả thực là không thức thời.

Phó Tiên Phong gật đầu nói:

- Tôi tán thành dừng mọi chuyện ở đây.

Thái độ của Phó Tiên Phong hoàn toàn giống với Hạ Tưởng dự đoán, bởi vì hiện tại phản đối không có hiệu quả, hơn nữa cấp trên đã lên tiếng, không nên vì nhổ cỏ tận gốc mà kết lấy huyết hải thâm thù. Huống chi, điều quan trọng chính là, Phó Tiên Phong đã đạt được lợi ích mà gã mong muốn, việc Diệp Thiên Nam đi hay ở và việc Diệp Địa Bắc sống hay chết, gã hoàn toàn không để tâm.

Diệp Thiên Nam tình cảm nồng nàn mà cảm động nói:

- Cảm ơn Trung ương và tỉnh ủy đã tín nhiệm tôi, tôi rất hổ thẹn, rất cảm động…tôi vẫn còn một yêu cầu đó là nghiêm trị Diệp Địa Bắc.

Thật đúng là có năng khiếu làm diễn viên, Hạ Tưởng âm thầm tán thưởng, nhưng lại không thể không chấp nhận thực tế, Diệp Thiên Nam bày ra khổ nhục kế cũng tốt, dù sao cũng thành công.

Có lẽ sẽ có người khác biết nội tình không phục, ví dụ như Lâm Hoa Kiến, nhưng không phục cũng không được, Lâm Hoa Kiến không có dũng khí tráng sĩ tự chặt cổ tay, không có tinh thần đánh cuộc bằng chủ động từ chức khi Lâm Tiểu Viễn vừa mới bị nắm đuôi. Trên thực tế, thật không khoa trương chút nào khi nói, trong nước không có mấy người có thể có dũng khí quyết đoán phi thường như Diệp Thiên Nam.

Cho nên, Diệp Thiên Nam có thể thành công, không phải là tình cờ, mà là những gì ông ta đã làm quả thật khiến cho người khác thán phục.

Lãnh đạo Trung ương cũng là người, khi thấy đường đường một Phó bí thư tỉnh ủy, lại chủ động vì vấn đề của con mình mà thừa nhận trách nhiệm, chủ động đề xuất từ chức. Hơn nữa nếu như lại nói, trong thư từ chức Diệp Thiên Nam sử dụng giọng điệu truyền cảm, cuốn hút khiến người đọc phải rơi lệ, thì làm sẽ cảm động vài vị lãnh đạo Trung ương khẳng định không thành vấn đề. Người trong nước rất thích nói chuyện ân tình, cho dù có làm đến lãnh đạo cấp quốc gia, vẫn luôn coi trọng tình lý.

Thậm chí nói không chừng ngay đến cả Tổng bí thư cũng sẽ có tâm không dành lòng…

Diệp Thiên Nam nếu như sinh ra ở thời loạn, thì sẽ là một nhân vật trí dũng kiệt xuất.

Việc đến nước này, Hạ Tưởng cũng không phải là người không thức thời, cũng không phải là gặp chuyện làm căng, hơn nữa chỗ thông minh nhất của Diệp Thiên Nam đó là ông ta biết được điểm yếu của chính mình. Diệp Địa Bắc đã hoàn toàn nôn ra các khoản đen, hơn nữa, con đường lên Chủ tịch tỉnh của Diệp Thiên Nam cũng đã không còn, có tiếp tục ngăn trở cũng bất luận không có ý nghĩa gì nữa.

Hạ Tưởng tỏ thái độ:

- Kiên quyết phục tùng quyết định của Trung ương và tỉnh ủy.

Ai cũng không ngờ là, Dương Hằng Dịch còn không cảm thấy vừa lòng mà còn phát ra thanh âm phản đối:

- Vấn đề của Diệp Địa Bắc khá nghiêm trọng, có phải hay không nên thận trọng hơn một chút?

- Cứ quyết định như vậy đã, nếu còn có ý kiến thì tạm thời cứ để lại.

Trịnh Thịnh hiếm thấy vỗ bàn, thể hiện uy quyền của nhân vật số 1.

- Hôm nay, đồng chí Kiến Hiên có thể cũng sẽ đến, nhưng anh ta không ở Tương Giang, tinh thần của hội nghị, liền nhờ đồng chí Hằng Dịch truyền đạt đến thành ủy thành phố Tương Giang. Tan họp!

Trịnh Thịnh vẻ mặt nghiêm túc, dường như có ẩn chứa tức giận, khí thế vung tay lên, tuyên bố quyết định cuối cùng và đứng dậy rời khỏi.

Diệp Thiên Nam vẻ mặt cảm thán đứng dậy, theo thứ tự bắt tay với mọi người, cũng không quên bắt tay với Dương Hằng Dịch, cho dù là Dương Hằng Dịch đã lên tiếng không hòa hợp.

Hạ Tưởng thật ra nhìn thấy được, không phải là Dương Hằng Dịch không vừa lòng, cũng không phải là ném đá xuống giếng đối với Diệp Thiên Nam, mà là đảm đương làm kẻ lừa đảo phụ trợ cho Trịnh Thịnh biểu lộ quyền uy. Có ý nghĩa, có ý nghĩa, Dương Hằng Dịch ban đầu là dựa vào Phó Tiên Phong, không nghĩ tới cuối cùng lại quay ngược lại hướng về phía Trịnh Thịnh.

Hạ Tưởng chú ý đến, sắc mặt Phó Tiên Phong có vẻ hơi kém, hắn cười thầm, hội nghị một lần quyết định vận mệnh của Diệp Địa Bắc, không ngờ lại trở thành hội nghị kiểm nghiệm lập trường của Dương Hằng Dịch, thật là thú vị.

Diệp Thiên Nam chưa đi, Trịnh Thịnh và Phó Tiên Phong đã bởi vì Dương Hằng Dịch mà bắt đầu tranh đâu gay gắt, muốn nhân vật số 1, số 2 chung sống hòa bình, quả thật là việc khó nhất thiên hạ. Tuy nhiên, suy nghĩ lại, nếu nhân vật số 1, số 2 đều đồng lòng nhất trí trong mọi việc, thì các Ủy viên thường vụ sẽ không có cơ hội tham gia trò chơi, Trung ương cũng sẽ không yên tâm, mất đi lực khống chế đối với một tỉnh.

Với việc Diệp Địa Bắc cuối cùng cũng bình yên thoát thân, Hạ Tưởng tuy có chút tiếc nuối, nhưng cũng chưa có cảm giác gì nhiều, tiền của bốn cậu ấm cô chiêu tỉnh Tương không sai biệt lắm đều bị phun ra hết, trên cơ bản cũng khiến cho hắn vừa lòng, hắn còn có thể đuổi tận giết tuyệt hay sao?

Đương nhiên, ngay cả như vậy, giữa hắn và Diệp Thiên Nam cũng là thế đối địch như nước với lửa, không có khả năng cùng nhau bắt tay giảng hòa.

Hạ Tưởng quan tâm nhất là cục diện tiếp theo, cái chính là vở tuồng từ chức của Diệp Thiên Nam, cuối cùng sẽ có kết quả như thế nào. Cũng phải thừa nhận, Hạ Tưởng học được rất nhiều từ Diệp Thiên Nam, ví dụ như là thuận theo ý dân, ví dụ như là lấy lui làm tiến, ví dụ như là dùng khổ nhục kế, càng ví như là vĩnh viễn duy trì vẻ điềm tĩnh và ung dung.

Hiện tại, vẻ mặt Diệp Thiên Nam vô cùng điềm tĩnh và ung dung đứng trước mặt Hạ Tưởng, vừa nói lời cảm thán, lại vừa thịnh tình mời:

- Chủ nhiệm Hạ, buổi tối có thời gian không, chúng ta cùng nhau uống một chén?

Diệp Thiên Nam tươi cười rất chân thành, ánh mắt rất tha thiết nhưng như thế nào cũng thấy như là đang khoe khoang ông ta vừa đạt được thắng lợi. Hạ Tưởng thật sự nghĩ không ra có lý do gì để cùng ngồi một chỗ uống rượu với Diệp Thiên Nam, nếu Diệp Thiên Nam cố ý làm hắn mất mặt, hắn tự nhiên không thèm để ý đến mặt mũi của ông ta.

- Thật không phải Bí thư Diệp, tôi đúng là không có thời gian.

Hạ Tưởng làm ra vẻ mặt cười yếu ớt, nói rất thành khẩn, lúc này trong phòng họp chỉ còn có hắn và Diệp Thiên Nam, Dương Hằng Dịch đã rời khỏi, Phó Tiên Phong cũng sắp ra đến bên ngoài.

Phó Tiên Phong cũng có ý, thấy Diệp Thiên Nam và Hạ Tưởng nói chuyện, dĩ nhiên cũng đi chậm lại, rõ ràng là cố ý muốn nghe một chút xem hai người đang nói chuyện gì.

Diệp Thiên Nam vẫn còn có hứng thú mà hỏi tiếp:

- Dù sao cũng phải ăn bữa cơm tối, tôi cũng có ý cảm ơn Chủ nhiệm Hạ, Chủ nhiệm Hạ quả thực là không muốn đi sao?

Hạ Tưởng cười ha hả, trịnh trọng nói:

- Thực sự là không thoát thân nổi, Phó bí thư Diệp à, tôi quả thực rất bận, mấy ngày nay chú chim nhỏ chưa được chơi đùa, đêm nay nhất định phải mở đường, nếu không ngay cả lợn cũng sẽ chế giễu tôi.

- Phụt

Phó Tiên Phong ở bên ngoài nghe lén, không nhịn được, phải bật cười.

Diệp Thiên Nam rốt cục thay đổi sắc mặt, vẻ mặt đang từ trầm tĩnh bỗng trở thành tức giận.

Ngày hôm sau, Diệp Địa Bắc được phóng thích, chứng tỏ vụ án bốn cậu ấm cô chiêu tỉnh Tương đến đây kết thúc. Bốn cậu ấm cô chiêu tỉnh Tương trừ Lâm Tiểu Viễn đang ở trong tù, ba người còn lại toàn bộ không bị truy cứu trách nhiệm hình sự. Cũng may toàn bộ tiền bạc bất chính bốn người cướp đoạt được toàn bộ đã bị thu hồi, vãn hồi được một tổn thất rất lớn cho quốc gia, tuy nhiên cũng may mà có Hạ Tưởng, nếu không, Lâm Tiểu Viễn cũng không có sa lưới!

Mặc dù có nhiều người ấm ức không hiểu, nhưng chính trị là chính trị, không thể vì ý chí của cá nhân nào mà thay đổi được. Hơn nữa, có thể khiến con cái nhà quan lớn cấp Phó tỉnh thành thật phun ra khoản đen, ở trong nước cũng là trường hợp đặc biệt có một không hai.

Có thể phần lớn dân chúng tỉnh Tương không biết được đến cái tên Hạ Tưởng, nhưng những gì hắn làm, đã đem đến lợi ích thực tế và hy vọng cho vô số người dân, điều quan trọng nhất là, còn mang đến cho bọn họ khát vọng đeo đuổi công bằng chính trực.

Một tuần sau, Trung ương chính thức thông báo tỉnh ủy tỉnh Tương, hy vọng đồng chí Diệp Thiên Nam đối với việc từ chức, phải thận trọng cân nhắc sau đó mới ra quyết định.

Diệp Thiên Nam duy trì im lặng.

Một tuần sau nữa, một việc thay đổi nhân sự thu hút ánh mắt của không ít người, cũng càng khiến trước mắt Hạ Tưởng sáng ngời, việc nên đến, rốt cuộc cũng đến.

/2185

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status