Vấn đề phức tạp
Khi Trần Hạo Thiên đề xuất khiến Hạ Tưởng đem toàn bộ tinh lực đặt trên việc nội bộ Lĩnh Nam, Hạ Tưởng thật sự cho rằng, sóng gió bên ngoài bị mấy ngọn núi cao chắn ở bên ngoài, hắn không cần phải chịu đựng gió táp mưa sa không cần thiết nữa
Hiện tại xem ra, hắn sai lầm rồi.
Có những người đối với hắn canh cánh trong lòng, cũng không bởi vì hiện tại hắn thu tay hợp lý mà buông tha hắn, tạm thời không cách nào trực tiếp tìm được lỗ hổng của hắn, liền gián tiếp xuống tay với người bên cạnh hắn
Rất không may, ba vợ đã trở thành vật hy sinh xông thành đầu tiên của họ!
Cho dù nói ra đã đạt thành nhận thức chung khiến ba vợ lui xuống, nhưng vấn đề là, thuận thế lui xuống và bị bắt lui xuống, ý nghĩa rất khác, hơn nữa có người còn muốn khiến thanh danh cả đời của ba vợ hủy hoại chỉ trong chốc lát, có ý nghĩ gây tội ác là đáng chết!
Hạ Tưởng biết, trong quân đội, với thế lực đứng đầu là Ngô Hiểu Dương, đang ngưng tụ. Trên địa phương, trong một hệ phản đối, ngoại trừ Chủ tịch Quốc hội, mấy người khác cũng bắt đầu nghiêng kẹp đối với hắn, đọ sức lớn nhất trước khi đổi nhiệm kỳ mới, đang lấy Lĩnh Nam làm điểm tựa, mà dần dần hình thành vòng xoáy thật lớn
Kỳ thật ban đầu cuộc đấu tranh giữa Lĩnh Nam và Sơn Thành, Hạ Tưởng ở sau sự kiện nhà họ Phó, sau khi cùng Hầu Khang Khứ trải qua tiếp xúc ngắn ngủi, đã nhảy ra ngoài vòng tròn, không còn tham gia trong đó nữa. Cũng không phải bởi vì ấn tượng thay đổi nhiều đối với Hầu Khang Khứ, mà là bởi vì dưới tình thế mới, dường như giữa Trần Hạo Thiên và Hầu Khang Khứ cũng không có xung đột kịch liệt, lại từ môi trường lớn mà xem, cũng giống như gió êm sóng lặng rất nhiều
Hơn nữa lại chưa tới hơn một tháng nữa thì sẽ mở ra đại hội Hội đồng nhân dân và Mặt trận tổ quốc, lúc này tinh lực cao tầng đều bị đại hội Hội đồng nhân dân và Mặt trận tổ quốc cuối cùng của chính phủ Trung ương nhiệm kỳ này kiềm chế, Hạ Tưởng cũng tự nhận trước đại hội Hội đồng nhân dân và Mặt trận tổ quốc, phỏng chừng sẽ không có xảy ra ngoài ý muốn quá lớn, không ngờ, Lĩnh Nam là gió êm sóng lặng, đông bắc lại nổi gió, hơn nữa sóng gió rất lớn, đã thổi ba vợ bị thương
Ý nghĩ trong lòng của Hạ Tưởng dần dần rõ ràng lên, sau khi hắn đến Lĩnh Nam, cho dù cũng không có rõ ràng cho thấy lập trường trên sự việc Trần Hạo Thiên vào thường ủy, nhưng hắn trở thành người phụ trách chung về hành động đặc biệt vì Trần Hạo Thiên, thì coi như tuyên bố với bên ngoài hắn ra sức ủng hộ lập trường của Trần Hạo Thiên
Đổi lại người khác, lập trường của một phó bí thư tỉnh ủy, căn bản không quan trọng gì, không quan hệ đại cục, nhưng Hạ Tưởng không phải người khác, hắn là nhân vật trung tâm của thế lực gia tộc!
Nếu nói lần trước ở cảnh tượng xảy ra ngoài cửa nhà họ Phó là hành động phản đối một hệ mượn cớ thăm dò thế lực gia tộc, lúc đó tuy rằng bại lui, nhưng hiện tại mượn chuyện của Ngô Hiểu Dương ngóc đầu trở lại, rốt cục khiến đối phương tìm được điểm đột phá, lấy Tào Vĩnh Quốc khai đao
Hầu Khang Khứ… Hạ Tưởng trong lòng thầm đọc ba lần cái tên này
Gần như một đêm không ngủ, cho dù Cổ Thu Thật sắp xếp chỗ cho hắn đặc biệt yên lặng và thoải mái, nhưng hắn lại khó có thể đi vào giấc ngủ. Nhiều năm quan trường sóng gió khiến hắn dưỡng thành tính dẻo dai cứng như sắt thép, mặc kệ đối phương có bao nhiêu nham hiểm giả dối, hắn đều có thể ngủ được yên ổn, nhưng lần này lại là nhằm vào ba vợ, xưa nay hắn đối với người bên cạnh yêu thương như tính mạng, luôn cảm thấy thẹn với ba vợ
Trời vừa sáng, Tào Vĩnh Quốc liền gọi điện thoại tới:
- Hạ Tưởng, ba đã đến Bắc Kinh
Từ giọng nói không nghe ra được Tào Vĩnh Quốc có bất kỳ tâm trạng gì bất mãn hay uể oải
Một giờ sau, ở nơi Hạ Tưởng ngủ lại, Hạ Tưởng đã đón được Tào Vĩnh Quốc.
Khác với Hạ Tưởng lo lắng chính là Tào Vĩnh Quốc thần thái phấn chấn, bước chân thoải mái, một chút cũng chưa bị ảnh hưởng của sự kiện công kích, giống như dỡ xuống gánh nặng trong lòng, cũng khiến Hạ Tưởng hơi nhẹ nhõm trong lòng
Cổ Thu Thật sắp xếp một khu biệt thự, không có tên, xa xôi mà yên lặng. Buổi sáng sớm đầu mùa xuân của Bắc Kinh, xuân hàn se lạnh, gió nhẹ phơ phất, Hạ Tưởng lại cùng Tào Vĩnh Quốc gặp mặt, không khỏi cảm thán hàng nghìn hàng vạn.
Năm nay chắc chắn là một năm không bình tĩnh, sẽ xảy ra rất nhiều sự kiện đáng được khắc ghi trong lịch sử, thậm chí là… sự kiện lớn
Tào Vĩnh Quốc ngược lại mở miệng nói trước:
- Hạ Tưởng, đã bao nhiêu năm rồi, ba không có dùng kinh nghiệm quan trường của ba để chỉ dẫn con làm cái gì, tuy nhiên hôm nay ba hy vọng con nghe ba một câu, nhịn một lúc gió êm sóng lặng, lui một bước trời cao biển rộng, ba lui xuống, con vào Bắc Kinh, qua một năm rưỡi, sau khi con phù chính, mới quay đầu nhìn lại hôm nay, chẳng qua chỉ là xem qua mây khói thôi.
Hạ Tưởng trong lòng cảm thán, người trong quan trường nghĩ thông thoáng như ba vợ, có được mấy người? Người như ba vợ bị sỉ nhục mất đi vị trí Bí thư Tỉnh ủy mà không hề oán hận, càng là có một không hai. Đương nhiên hắn cũng rõ, sở dĩ ba vợ nghĩ thông suốt, không đấu lý, kỳ thật nói đến cùng vẫn là vì hắn
Tâm tư của ba vợ, Hạ Tưởng sao có thể không biết? Nếu Tào Vĩnh Quốc nuốt xuống cơn tức bị người ta sỉ nhục xuống đài, có lẽ đối phương sẽ thu tay lại, sẽ không bất lợi đối với hắn nữa. Đối phương… bao gồm hệ phản đối và quân đội.
Nhưng Hạ Tưởng không thể không nói, ba vợ chìm nổi quan trường nhiều năm, sở dĩ vẫn bảo thủ có thừa mà tranh thủ không đủ, nguyên nhân lớn nhất lại là ông quá lương thiện!
Thân là người trong quan trường, không phải nói muốn hại người, nhưng nhất định phải cẩn thận, luôn luôn đề phòng người khác. Mỗi một chức quan đều là tài nguyên xã hội quý báu nhất, anh ngồi ở trên đó, sẽ luôn có vô số người ngóng trông anh rơi xuống, gã dễ thay thế
Điểm xuất phát của ba vợ là tốt, cũng là có tâm tư dàn xếp ổn thoả và bảo vệ hắn, nhưng ba vợ vẫn suy nghĩ sự tình quá đơn giản rồi, quyền lực mang tới không chỉ là ý chí tuyệt đối, còn phải dựa vào quyền uy cao cao tại thượng, không có ai sẽ bởi vì lương thiện mà nhượng bộ, càng sẽ không bởi vì mềm lòng mà co rút, quyền lực, có lúc phải phân ra thắng bại, thậm chí phải ở trong đao quang kiếm ảnh, dựa vào bản lĩnh thật sự đánh một trận, mới có thể đánh cuộc chịu thua
- Ba, con sẽ đề xuất yêu cầu với trung ương, có thể lui xuống, nhưng phải giải quyết đãi ngộ cấp phó quốc cho ba
Hạ Tưởng không ngay mặt trả lời đề nghị của Tào Vĩnh Quốc, mà không hề che dấu nói ra ý nghĩ thật sự của hắn
- Hàng loạt động tác gần đây của Bắc Kinh, cùng Lĩnh Nam có liên hệ ở trong, đối phương không phải ép chúng ta đến nhượng bộ mới thôi, mà là phải ép chúng ta đến bên cạnh vách núi, thậm chí là… nổi lên một trận gió lớn nữa, khiến chúng ta rơi xuống vực
Tào Vĩnh Quốc không tin lắm:
- Hạ Tưởng, đừng nghĩ người khác quá xấu, tranh tới tranh lui, chẳng phải tranh một cái vị trí hay sao?
Hạ Tưởng trong lòng không biết là bất đắc dĩ hay là bi ai, khó trách đời trước ba vợ chỉ tới chức Phó giám đốc sở, ba vợ không chỉ tính cách quá ôn hòa, tấm lòng quá lương thiện, ánh mắt cũng quả thật không đủ rộng lớn
- Tranh nhau không chỉ là vị trí, cũng là quyền lực, càng là đường lối
Hạ Tưởng một câu nói vạch trần yếu điểm
- Đến cao tầng nhất, tư tưởng chỉ đạo của ai chiếm cứ chủ chốt, người đó mới là người thắng
Tào Vĩnh Quốc lập tức nghĩ thông gì đó, bỗng nhiên cả kinh:
- Con đến Lĩnh Nam, cũng khiến Hầu Khang Khứ nhìn con không vừa mắt sao?
- Đâu chỉ không vừa mắt.
Hạ Tưởng lắc đầu nói
- Có lẽ là động tác của Bí thư Tống ở Cát Giang đã làm đau mắt của y, hơn nữa con ở Lĩnh Nam quá thân với Bí thư Trần, với quan hệ vô cùng mật thiết giữa con với Bí thư Tống, Bí thư Trần, tự nhiên mà vậy con liền trở thành cái đinh trong mắt của một số người
Tào Vĩnh Quốc đang muốn nói cái gì, bỗng nhiên, điện thoại của Hạ Tưởng lên
Hạ Tưởng vừa thấy là Tống Triều Độ gọi đến, liền lập tức tiếp nghe điện thoại
Âm thanh lâu ngày không gặp của Tống Triều Độ vang lên, chỉ nói một câu:
- Hạ Tưởng, tôi đến Bắc Kinh rồi, chúng ta gặp mặt nói sau
Tống Triều Độ cũng khẩn cấp vào Bắc Kinh, sự tình… quả thật không nhỏ, cũng thật có chút khẩn trương thần hồn nát thần tính trông gà hoá cuốc
Lại một giờ sau, Tống Triều Độ cũng tới
Tống Triều Độ trước là nhìn thấy Tào Vĩnh Quốc ra cửa nghênh đón, không khỏi sửng sốt, theo sau im lặng cười, đi nhanh về phía trước bắt tay thật chặt với Tào Vĩnh Quốc:
- Vĩnh Quốc, tôi luôn cảm thấy có lẽ anh cũng ở đây
- Triêu Độ, có anh tới, trong lòng tôi kiên định hơn nhiều rồi
Tào Vĩnh Quốc và Tống Triều Độ quen biết nhiều năm, tuy rằng không tính là bạn tri kỉ, nhưng dù sao cùng ra tỉnh Yến, trên tâm lý thân cận hơn
- Vĩnh Quốc, lúc nào tôi cũng sẽ đứng chung với anh
Tống Triều Độ hôm nay rất cao hứng, phỏng chừng có tin tức trọng đại
Đón Tống Triều Độ vào trong, Hạ Tưởng dâng trà:
- Bí thư Tống, là Bí thư Cổ gọi điện mời anh vào Bắc Kinh sao?
Tống Triều Độ lắc đầu:
- Không phải, tôi cố tình đến gặp anh
Hạ Tưởng cả kinh, Tống Triều Độ xưa nay mọi chuyện trấn tĩnh, lần này ngay cả điện thoại cũng không gọi trước một cái, liền bay thẳng tới Bắc Kinh, chẳng lẽ sự tình còn nghiêm trọng hơn hắn tưởng tượng?
- Vài ngày trước, tôi ở Bắc Kinh cùng Bí thư Trần, Bí thư Cổ gặp qua rồi
Tống Triều Độ cũng không đánh mai phục, Hạ Tưởng và Tào Vĩnh Quốc đều là người ông tuyệt đối tín nhiệm, ông liền nói thật
- Bề ngoài Lĩnh Nam gió êm sóng lặng, tây nam cũng là yên ổn không có gì, trên thực tế, sóng triều mới đang nổi lên
Thân là người trong quan trường, mỗi một lần sóng triều đều không thể không đếm xỉa đến, nhất là đến địa vị cao cấp tỉnh bộ, muốn không tỏ thái độ hay đứng đội đều không được.
… Hạ Tưởng nghe xong Tống Triều Độ nói, ngoại trừ khiếp sợ vẫn là khiếp sợ, bởi vì sự tình so với trong tưởng tượng của hắn còn phức tạp vô cùng!
Tống Triều Độ tán thành cách nghĩ của Hạ Tưởng, ủng hộ Hạ Tưởng tiếp tục ở lại Lĩnh Nam, đồng thời cũng nguyện ra một phần sức lực mưu cầu đãi ngộ cấp phó quốc cho Tào Vĩnh Quốc. Tống Triều Độ cũng hiểu cách nghĩ của Tào Vĩnh Quốc, đối với việc Tào Vĩnh Quốc kịp thời lui xuống tỏ vẻ lý giải, nhưng cũng hy vọng Tào Vĩnh Quốc đấu lý, phải bảo vệ thanh danh, không thể tạo thành hiện tượng giả bởi vì danh tiếng bị tổn hại mà bị ép buộc lui xuống, thanh danh cả đời hủy hoại chỉ trong chốc lát, quả thật làm cho người ta đau lòng.
Tào Vĩnh Quốc cũng đã chấp nhận sự thật, dưới sự khuyên bảo của Hạ Tưởng và sự khai đạo của Tống Triều Độ, cũng nhận thức rõ hơn đối với tình thế. Nếu nói có ai vì đảng vì nước cực khổ cả đời chưa bao giờ đề xuất qua yêu cầu gì quá đáng, quan lớn cấp tỉnh bộ cả nước tìm không được mấy người, Tào Vĩnh Quốc đứng đầu trong đó. Cho dù ông lui xuống chủ yếu suy xét nhượng bộ cho Hạ Tưởng, nhưng cũng phải lui đúng, lui quang minh chính đại, phải xem sớm lui xuống trở thành một kỳ ngộ hoặc nói là điều kiện tiên quyết, đề xuất yêu cầu giải quyết đãi ngộ cấp phó quốc với trung ương Nguồn truyện:
Với Tào Vĩnh Quốc cả đời thanh liêm lại cộng thêm tình cảnh sớm lui xuống, yêu cầu cũng không quá đáng
Giữa trưa, Hạ Tưởng cùng Tống Triều Độ, Tào Vĩnh Quốc ăn một bữa cơm đạm bạc
Buổi chiều, nhận được điện thoại của Cổ Ngọc, bảo hắn đến gặp mặt lão Cổ.
Trên đường khởi hành đến nhà của lão Cổ, Hạ Tưởng lại nhận được điện thoại của Cổ Thu Thật, nói là Tổng bí thư phải trích ra thời gian để gặp hắn một cái, mong hắn chuẩn bị tốt bất cứ lúc nào. Vừa buông điện thoại của Cổ Thu Thật, điện thoại của Diệp Thiên Nam lại gọi tới
- Phó bí thư Hạ, tôi vừa biết anh đã đến Bắc Kinh, vừa trò chuyện với Thủ tướng, Thủ tướng bảo tôi chuyển lời với anh, ông ấy muốn gặp anh nói chuyện!
Hạ Tưởng lúc này còn không biết, hắn vừa lúc gặp sự kiện lớn, sắp tới đích thân tham dự một sự kiện trọng đại sẽ làm thay đổi lịch sử
Khi Trần Hạo Thiên đề xuất khiến Hạ Tưởng đem toàn bộ tinh lực đặt trên việc nội bộ Lĩnh Nam, Hạ Tưởng thật sự cho rằng, sóng gió bên ngoài bị mấy ngọn núi cao chắn ở bên ngoài, hắn không cần phải chịu đựng gió táp mưa sa không cần thiết nữa
Hiện tại xem ra, hắn sai lầm rồi.
Có những người đối với hắn canh cánh trong lòng, cũng không bởi vì hiện tại hắn thu tay hợp lý mà buông tha hắn, tạm thời không cách nào trực tiếp tìm được lỗ hổng của hắn, liền gián tiếp xuống tay với người bên cạnh hắn
Rất không may, ba vợ đã trở thành vật hy sinh xông thành đầu tiên của họ!
Cho dù nói ra đã đạt thành nhận thức chung khiến ba vợ lui xuống, nhưng vấn đề là, thuận thế lui xuống và bị bắt lui xuống, ý nghĩa rất khác, hơn nữa có người còn muốn khiến thanh danh cả đời của ba vợ hủy hoại chỉ trong chốc lát, có ý nghĩ gây tội ác là đáng chết!
Hạ Tưởng biết, trong quân đội, với thế lực đứng đầu là Ngô Hiểu Dương, đang ngưng tụ. Trên địa phương, trong một hệ phản đối, ngoại trừ Chủ tịch Quốc hội, mấy người khác cũng bắt đầu nghiêng kẹp đối với hắn, đọ sức lớn nhất trước khi đổi nhiệm kỳ mới, đang lấy Lĩnh Nam làm điểm tựa, mà dần dần hình thành vòng xoáy thật lớn
Kỳ thật ban đầu cuộc đấu tranh giữa Lĩnh Nam và Sơn Thành, Hạ Tưởng ở sau sự kiện nhà họ Phó, sau khi cùng Hầu Khang Khứ trải qua tiếp xúc ngắn ngủi, đã nhảy ra ngoài vòng tròn, không còn tham gia trong đó nữa. Cũng không phải bởi vì ấn tượng thay đổi nhiều đối với Hầu Khang Khứ, mà là bởi vì dưới tình thế mới, dường như giữa Trần Hạo Thiên và Hầu Khang Khứ cũng không có xung đột kịch liệt, lại từ môi trường lớn mà xem, cũng giống như gió êm sóng lặng rất nhiều
Hơn nữa lại chưa tới hơn một tháng nữa thì sẽ mở ra đại hội Hội đồng nhân dân và Mặt trận tổ quốc, lúc này tinh lực cao tầng đều bị đại hội Hội đồng nhân dân và Mặt trận tổ quốc cuối cùng của chính phủ Trung ương nhiệm kỳ này kiềm chế, Hạ Tưởng cũng tự nhận trước đại hội Hội đồng nhân dân và Mặt trận tổ quốc, phỏng chừng sẽ không có xảy ra ngoài ý muốn quá lớn, không ngờ, Lĩnh Nam là gió êm sóng lặng, đông bắc lại nổi gió, hơn nữa sóng gió rất lớn, đã thổi ba vợ bị thương
Ý nghĩ trong lòng của Hạ Tưởng dần dần rõ ràng lên, sau khi hắn đến Lĩnh Nam, cho dù cũng không có rõ ràng cho thấy lập trường trên sự việc Trần Hạo Thiên vào thường ủy, nhưng hắn trở thành người phụ trách chung về hành động đặc biệt vì Trần Hạo Thiên, thì coi như tuyên bố với bên ngoài hắn ra sức ủng hộ lập trường của Trần Hạo Thiên
Đổi lại người khác, lập trường của một phó bí thư tỉnh ủy, căn bản không quan trọng gì, không quan hệ đại cục, nhưng Hạ Tưởng không phải người khác, hắn là nhân vật trung tâm của thế lực gia tộc!
Nếu nói lần trước ở cảnh tượng xảy ra ngoài cửa nhà họ Phó là hành động phản đối một hệ mượn cớ thăm dò thế lực gia tộc, lúc đó tuy rằng bại lui, nhưng hiện tại mượn chuyện của Ngô Hiểu Dương ngóc đầu trở lại, rốt cục khiến đối phương tìm được điểm đột phá, lấy Tào Vĩnh Quốc khai đao
Hầu Khang Khứ… Hạ Tưởng trong lòng thầm đọc ba lần cái tên này
Gần như một đêm không ngủ, cho dù Cổ Thu Thật sắp xếp chỗ cho hắn đặc biệt yên lặng và thoải mái, nhưng hắn lại khó có thể đi vào giấc ngủ. Nhiều năm quan trường sóng gió khiến hắn dưỡng thành tính dẻo dai cứng như sắt thép, mặc kệ đối phương có bao nhiêu nham hiểm giả dối, hắn đều có thể ngủ được yên ổn, nhưng lần này lại là nhằm vào ba vợ, xưa nay hắn đối với người bên cạnh yêu thương như tính mạng, luôn cảm thấy thẹn với ba vợ
Trời vừa sáng, Tào Vĩnh Quốc liền gọi điện thoại tới:
- Hạ Tưởng, ba đã đến Bắc Kinh
Từ giọng nói không nghe ra được Tào Vĩnh Quốc có bất kỳ tâm trạng gì bất mãn hay uể oải
Một giờ sau, ở nơi Hạ Tưởng ngủ lại, Hạ Tưởng đã đón được Tào Vĩnh Quốc.
Khác với Hạ Tưởng lo lắng chính là Tào Vĩnh Quốc thần thái phấn chấn, bước chân thoải mái, một chút cũng chưa bị ảnh hưởng của sự kiện công kích, giống như dỡ xuống gánh nặng trong lòng, cũng khiến Hạ Tưởng hơi nhẹ nhõm trong lòng
Cổ Thu Thật sắp xếp một khu biệt thự, không có tên, xa xôi mà yên lặng. Buổi sáng sớm đầu mùa xuân của Bắc Kinh, xuân hàn se lạnh, gió nhẹ phơ phất, Hạ Tưởng lại cùng Tào Vĩnh Quốc gặp mặt, không khỏi cảm thán hàng nghìn hàng vạn.
Năm nay chắc chắn là một năm không bình tĩnh, sẽ xảy ra rất nhiều sự kiện đáng được khắc ghi trong lịch sử, thậm chí là… sự kiện lớn
Tào Vĩnh Quốc ngược lại mở miệng nói trước:
- Hạ Tưởng, đã bao nhiêu năm rồi, ba không có dùng kinh nghiệm quan trường của ba để chỉ dẫn con làm cái gì, tuy nhiên hôm nay ba hy vọng con nghe ba một câu, nhịn một lúc gió êm sóng lặng, lui một bước trời cao biển rộng, ba lui xuống, con vào Bắc Kinh, qua một năm rưỡi, sau khi con phù chính, mới quay đầu nhìn lại hôm nay, chẳng qua chỉ là xem qua mây khói thôi.
Hạ Tưởng trong lòng cảm thán, người trong quan trường nghĩ thông thoáng như ba vợ, có được mấy người? Người như ba vợ bị sỉ nhục mất đi vị trí Bí thư Tỉnh ủy mà không hề oán hận, càng là có một không hai. Đương nhiên hắn cũng rõ, sở dĩ ba vợ nghĩ thông suốt, không đấu lý, kỳ thật nói đến cùng vẫn là vì hắn
Tâm tư của ba vợ, Hạ Tưởng sao có thể không biết? Nếu Tào Vĩnh Quốc nuốt xuống cơn tức bị người ta sỉ nhục xuống đài, có lẽ đối phương sẽ thu tay lại, sẽ không bất lợi đối với hắn nữa. Đối phương… bao gồm hệ phản đối và quân đội.
Nhưng Hạ Tưởng không thể không nói, ba vợ chìm nổi quan trường nhiều năm, sở dĩ vẫn bảo thủ có thừa mà tranh thủ không đủ, nguyên nhân lớn nhất lại là ông quá lương thiện!
Thân là người trong quan trường, không phải nói muốn hại người, nhưng nhất định phải cẩn thận, luôn luôn đề phòng người khác. Mỗi một chức quan đều là tài nguyên xã hội quý báu nhất, anh ngồi ở trên đó, sẽ luôn có vô số người ngóng trông anh rơi xuống, gã dễ thay thế
Điểm xuất phát của ba vợ là tốt, cũng là có tâm tư dàn xếp ổn thoả và bảo vệ hắn, nhưng ba vợ vẫn suy nghĩ sự tình quá đơn giản rồi, quyền lực mang tới không chỉ là ý chí tuyệt đối, còn phải dựa vào quyền uy cao cao tại thượng, không có ai sẽ bởi vì lương thiện mà nhượng bộ, càng sẽ không bởi vì mềm lòng mà co rút, quyền lực, có lúc phải phân ra thắng bại, thậm chí phải ở trong đao quang kiếm ảnh, dựa vào bản lĩnh thật sự đánh một trận, mới có thể đánh cuộc chịu thua
- Ba, con sẽ đề xuất yêu cầu với trung ương, có thể lui xuống, nhưng phải giải quyết đãi ngộ cấp phó quốc cho ba
Hạ Tưởng không ngay mặt trả lời đề nghị của Tào Vĩnh Quốc, mà không hề che dấu nói ra ý nghĩ thật sự của hắn
- Hàng loạt động tác gần đây của Bắc Kinh, cùng Lĩnh Nam có liên hệ ở trong, đối phương không phải ép chúng ta đến nhượng bộ mới thôi, mà là phải ép chúng ta đến bên cạnh vách núi, thậm chí là… nổi lên một trận gió lớn nữa, khiến chúng ta rơi xuống vực
Tào Vĩnh Quốc không tin lắm:
- Hạ Tưởng, đừng nghĩ người khác quá xấu, tranh tới tranh lui, chẳng phải tranh một cái vị trí hay sao?
Hạ Tưởng trong lòng không biết là bất đắc dĩ hay là bi ai, khó trách đời trước ba vợ chỉ tới chức Phó giám đốc sở, ba vợ không chỉ tính cách quá ôn hòa, tấm lòng quá lương thiện, ánh mắt cũng quả thật không đủ rộng lớn
- Tranh nhau không chỉ là vị trí, cũng là quyền lực, càng là đường lối
Hạ Tưởng một câu nói vạch trần yếu điểm
- Đến cao tầng nhất, tư tưởng chỉ đạo của ai chiếm cứ chủ chốt, người đó mới là người thắng
Tào Vĩnh Quốc lập tức nghĩ thông gì đó, bỗng nhiên cả kinh:
- Con đến Lĩnh Nam, cũng khiến Hầu Khang Khứ nhìn con không vừa mắt sao?
- Đâu chỉ không vừa mắt.
Hạ Tưởng lắc đầu nói
- Có lẽ là động tác của Bí thư Tống ở Cát Giang đã làm đau mắt của y, hơn nữa con ở Lĩnh Nam quá thân với Bí thư Trần, với quan hệ vô cùng mật thiết giữa con với Bí thư Tống, Bí thư Trần, tự nhiên mà vậy con liền trở thành cái đinh trong mắt của một số người
Tào Vĩnh Quốc đang muốn nói cái gì, bỗng nhiên, điện thoại của Hạ Tưởng lên
Hạ Tưởng vừa thấy là Tống Triều Độ gọi đến, liền lập tức tiếp nghe điện thoại
Âm thanh lâu ngày không gặp của Tống Triều Độ vang lên, chỉ nói một câu:
- Hạ Tưởng, tôi đến Bắc Kinh rồi, chúng ta gặp mặt nói sau
Tống Triều Độ cũng khẩn cấp vào Bắc Kinh, sự tình… quả thật không nhỏ, cũng thật có chút khẩn trương thần hồn nát thần tính trông gà hoá cuốc
Lại một giờ sau, Tống Triều Độ cũng tới
Tống Triều Độ trước là nhìn thấy Tào Vĩnh Quốc ra cửa nghênh đón, không khỏi sửng sốt, theo sau im lặng cười, đi nhanh về phía trước bắt tay thật chặt với Tào Vĩnh Quốc:
- Vĩnh Quốc, tôi luôn cảm thấy có lẽ anh cũng ở đây
- Triêu Độ, có anh tới, trong lòng tôi kiên định hơn nhiều rồi
Tào Vĩnh Quốc và Tống Triều Độ quen biết nhiều năm, tuy rằng không tính là bạn tri kỉ, nhưng dù sao cùng ra tỉnh Yến, trên tâm lý thân cận hơn
- Vĩnh Quốc, lúc nào tôi cũng sẽ đứng chung với anh
Tống Triều Độ hôm nay rất cao hứng, phỏng chừng có tin tức trọng đại
Đón Tống Triều Độ vào trong, Hạ Tưởng dâng trà:
- Bí thư Tống, là Bí thư Cổ gọi điện mời anh vào Bắc Kinh sao?
Tống Triều Độ lắc đầu:
- Không phải, tôi cố tình đến gặp anh
Hạ Tưởng cả kinh, Tống Triều Độ xưa nay mọi chuyện trấn tĩnh, lần này ngay cả điện thoại cũng không gọi trước một cái, liền bay thẳng tới Bắc Kinh, chẳng lẽ sự tình còn nghiêm trọng hơn hắn tưởng tượng?
- Vài ngày trước, tôi ở Bắc Kinh cùng Bí thư Trần, Bí thư Cổ gặp qua rồi
Tống Triều Độ cũng không đánh mai phục, Hạ Tưởng và Tào Vĩnh Quốc đều là người ông tuyệt đối tín nhiệm, ông liền nói thật
- Bề ngoài Lĩnh Nam gió êm sóng lặng, tây nam cũng là yên ổn không có gì, trên thực tế, sóng triều mới đang nổi lên
Thân là người trong quan trường, mỗi một lần sóng triều đều không thể không đếm xỉa đến, nhất là đến địa vị cao cấp tỉnh bộ, muốn không tỏ thái độ hay đứng đội đều không được.
… Hạ Tưởng nghe xong Tống Triều Độ nói, ngoại trừ khiếp sợ vẫn là khiếp sợ, bởi vì sự tình so với trong tưởng tượng của hắn còn phức tạp vô cùng!
Tống Triều Độ tán thành cách nghĩ của Hạ Tưởng, ủng hộ Hạ Tưởng tiếp tục ở lại Lĩnh Nam, đồng thời cũng nguyện ra một phần sức lực mưu cầu đãi ngộ cấp phó quốc cho Tào Vĩnh Quốc. Tống Triều Độ cũng hiểu cách nghĩ của Tào Vĩnh Quốc, đối với việc Tào Vĩnh Quốc kịp thời lui xuống tỏ vẻ lý giải, nhưng cũng hy vọng Tào Vĩnh Quốc đấu lý, phải bảo vệ thanh danh, không thể tạo thành hiện tượng giả bởi vì danh tiếng bị tổn hại mà bị ép buộc lui xuống, thanh danh cả đời hủy hoại chỉ trong chốc lát, quả thật làm cho người ta đau lòng.
Tào Vĩnh Quốc cũng đã chấp nhận sự thật, dưới sự khuyên bảo của Hạ Tưởng và sự khai đạo của Tống Triều Độ, cũng nhận thức rõ hơn đối với tình thế. Nếu nói có ai vì đảng vì nước cực khổ cả đời chưa bao giờ đề xuất qua yêu cầu gì quá đáng, quan lớn cấp tỉnh bộ cả nước tìm không được mấy người, Tào Vĩnh Quốc đứng đầu trong đó. Cho dù ông lui xuống chủ yếu suy xét nhượng bộ cho Hạ Tưởng, nhưng cũng phải lui đúng, lui quang minh chính đại, phải xem sớm lui xuống trở thành một kỳ ngộ hoặc nói là điều kiện tiên quyết, đề xuất yêu cầu giải quyết đãi ngộ cấp phó quốc với trung ương Nguồn truyện:
Với Tào Vĩnh Quốc cả đời thanh liêm lại cộng thêm tình cảnh sớm lui xuống, yêu cầu cũng không quá đáng
Giữa trưa, Hạ Tưởng cùng Tống Triều Độ, Tào Vĩnh Quốc ăn một bữa cơm đạm bạc
Buổi chiều, nhận được điện thoại của Cổ Ngọc, bảo hắn đến gặp mặt lão Cổ.
Trên đường khởi hành đến nhà của lão Cổ, Hạ Tưởng lại nhận được điện thoại của Cổ Thu Thật, nói là Tổng bí thư phải trích ra thời gian để gặp hắn một cái, mong hắn chuẩn bị tốt bất cứ lúc nào. Vừa buông điện thoại của Cổ Thu Thật, điện thoại của Diệp Thiên Nam lại gọi tới
- Phó bí thư Hạ, tôi vừa biết anh đã đến Bắc Kinh, vừa trò chuyện với Thủ tướng, Thủ tướng bảo tôi chuyển lời với anh, ông ấy muốn gặp anh nói chuyện!
Hạ Tưởng lúc này còn không biết, hắn vừa lúc gặp sự kiện lớn, sắp tới đích thân tham dự một sự kiện trọng đại sẽ làm thay đổi lịch sử
/2185
|