- Nghe nói Thành ủy muốn đề bạt một người thanh niên tên là Hạ Tưởng đảm nhiệm Bí thư quận ủy quận Hạ Mã? Tôi không cần biết thái độ của anh thế nào. Cái tôi cần chính là anh ít nhất cũng phải đứng ngoài cuộc, nếu không thể phản đối, thì bỏ phiếu trắng là tốt nhất
Hồ Tăng Chu hết hồn, muốn hỏi tại sao, không ngờ thủ trưởng dường như đoán được tâm tư của ông, ngay sau đó nói một câu:
- Không cần hỏi nhiều là tại sao, cái anh cần là phải tin tưởng tôi, theo đó mà làm. Nếu không làm theo, tự mà gánh lấy hậu quả
"Cạch" một tiếng, thủ trưởng không chút do dự cúp máy điện thoại.
Hồ Tăng Chu đặt mông ngồi lại trên ghế, trong đầu một đống hỗn độn!
Cũng gặp phải cảnh ngộ tương tự giống Hồ Tăng Chu, ông vừa mới đi không lâu, Trần Phong cũng nhận được cuộc điện thoại ở thủ đô. Khác với cách nói chuyện gọn gàng dứt khoát của người đứng sau Hồ Tăng Chu, người đứng sau Trần Phong thì nói chuyện chậm rãi, giọng điệu bất cần như thể là nói chuyện phiếm
- Trần Phong, sự việc của Hạ Tưởng ông đừng nhúng tay vào, cứ mặc kệ cậu ta, anh cứ buông xuôi là được, đừng nên cố nâng đỡ cậu ta nữa. Có người muốn tôi gọi điện thoại cho anh, chỉ cần anh đứng ngoài không đếm xỉa đến là được, cũng không ép anh phải phân rõ ranh giới với Hạ Tưởng… Quan hệ giữa anh và Hạ Tưởng. ông ta cũng biết, cũng không ép buộc không làm khó anh phải lên tiếng phản đối. Nếu hội nghị thường vụ đã quyết định, anh cần gì phải cam chịu mạo hiểm để áp chế? Giơ cao tay mà bỏ qua đi, việc này không phải là nhằm vào anh, là nhằm vào Hạ Tưởng!
Sau khi nghe xong điện thoại, Trần Phong ngồi yên bất động thật lâu, lần đầu tiên không có chủ ý.
Thành phố Yến, sóng gió đã nổi dậy
Hạ Tưởng đã sớm biết được kết quả hội nghị thường vụ, sau khi Lý Đinh Sơn tan họp, ngay lập tức thông báo với hắn một cảnh tượng khiến người ta khiếp sợ trên hội nghị thường vụ… Sau khi Hạ Tưởng nghe xong, tâm trạng trở nên vô cùng nặng nề, hắn ngay tức khắc gọi điện thoại cho Liên Nhược Hạm, nhưng đã khóa máy, lại liên lạc Vệ Tân cũng không liên lạc được, hắn liền biết, chính Ngô gia ra tay
Rốt cuộc là Ngô Tài Dương hay là ông cụ, Hạ Tưởng chỉ suy nghĩ một chút liền đưa ra kết luận, từ cách thức muốn trực tiếp hạ bệ hắn thì thấy, chắc hẳn là ông cụ ra tay, bằng không thì chỉ dựa vào lực ảnh hưởng của Ngô Tài Dương, e rằng không đủ sức khiến cho hơn phân nửa ủy viên thường vụ thành phố Yến đều dám cùng nhau làm trái lại sự liên kết của bí thư và Thị trưởng
Cũng chỉ có ông cụ mới có thế lực ảnh hưởng lớn đến thế, cũng chỉ có ông ấy, mới có thể chỉ sau một ám chỉ, thì sẽ có người thay ông ấy lập tức triển khai hoạt động, thăm dò hết thảy người đứng sau của hơn nữa ủy viên thường vụ, còn tạo áp lực lên bọn họ
Nhưng vấn đề là, rốt cuộc ông cụ từ đâu mà biết được sự tình giữa Liên Nhược Hạm và hắn? Nguồn truyện:
Hạ Tưởng một mình ngồi trong văn phòng, hơn một tiếng đồng hồ vẫn không nhúc nhích, trong lòng không biết là mùi vị gì. Hắn tuy biết rằng sớm muộn gì cũng sẽ có một ngày bị người của Ngô gia phát hiện, nhưng mọi người đều có tâm lý sẽ gặp may mắn, hắn khao khát chờ đợi đến thời điểm hắn đủ trưởng thành trở thành cây đại thụ che trời, khi đó cho dù người của Ngô gia biết được chân tướng sự tình, cũng không thể làm gì hắn, không ngờ, lại vào đúng lúc hắn nhảy tới một bước quan trọng, Ngô gia đã ra tay!
Từ trưởng phòng sang Phó giám đốc sở là một bước mấu chốt rất quan trọng, hơn nữa hắn sắp đón nhận chính là chức Phó giám đốc sở thật sự, là người đứng đầu. Bây giờ Ngô gia ra tay hạ bệ hắn, mang đến đả kích trí mạng cho hắn, là thất bại khiến cho người ta tuyệt đối không thể chấp nhận!
Hạ Tưởng vô cùng chán nản thất vọng, hắn thật sự nghĩ không ra tại sao lại trùng hợp đến thế, cố tình vào ngay lúc này, ngay tại hội nghị thường vụ sắp thông qua bổ nhiệm, Ngô gia phát hiện ra chân tướng rồi còn đánh một đòn trời giáng, sao cơ duyên lại quá trùng khớp vậy?
Chẳng lẽ là có người cố ý làm vậy, cố ý gây khó dễ từ bên trong?
Lại liên tưởng đến Ngô gia ra tay, đề cử của hắn không được thông qua. Bạch Chiến Mặc có thể thuận lợi đảm nhiệm Bí thư quận ủy quận Hạ Mã, trở thành một con ngựa ô lớn nhất. Bạch Chiến Mặc là người của Phó Tiên Phong, Phó Tiên Phong sẽ trở thành kẻ được lợi lớn nhất
Lại nghĩ tới lời Dịch Hướng Sư đã nói khi còn ở thủ đô, Hạ Tưởng gần như có thể kết luận Ngô gia đột nhiên ở sau lưng ra tay, khẳng định có bóng dáng của Phó Tiên Phong —— chân tướng gần như đã được miêu tả sinh động!
Hạ Tưởng không khỏi vô cùng ảo não buồn chán, hối hận lúc trước không sớm nghe lời khuyên của Ngô Tài Giang, đề phòng Phó Tiên Phong giở thủ đoạn ở sau lưng điều tra. Nếu có thể sớm phát hiện, thì hiện tại có lẽ cũng sẽ không bị động như thế... Thế nhưng có hối hận cũng là vô ích, bởi vì thế lực Phó gia vô cùng to lớn, cho dù hắn có đề phòng đi chăng nữa, chỉ e là cũng không biết được khi nào thì Phó Tiên Phong sẽ có hành động thi triển thủ đoạn, hơn nữa một điểm quan trọng nhất, quan hệ giữa hắn và Liên Nhược Hạm quả thật là một thùng thuốc nổ, cho dù hắn biết Phó Tiên Phong đã biết được quan hệ giữa hắn và Liên Nhược Hạm, thì sao nào? Chẳng lẽ lại có thể khiến cho Phó Tiên Phong phải ngậm miệng lại?
Nhưng hắn vẫn không tài nào hiểu được chính là, Phó Tiên Phong làm thế nào điều tra được bên trong quan hệ giữa hắn và Liên Nhược Hạm, làm thế nào khiến cho Ngô gia tin rằng hắn chính là cha ruột đứa bé? Với sự thông minh của Phó Tiên Phong, tuyệt đối sẽ không giáp mặt nói chuyện với Ngô gia, nếu không dưới cơn thịnh nộ của Ngô gia, cũng sẽ liên lụy đến y, cũng sẽ không có tốt lành gì đối với y. Thế lực Phó gia vẫn không thể so sánh với Ngô gia, Phó Tiên Phong sẽ tự biết thân biết phận
Hạ Tưởng nghĩ không ra, cũng chẳng thích đi đoán mò gì, hắn biết, muốn hóa giải lửa giận của Ngô gia là vô cùng khó khăn, tháo chuông thì phải tìm người buộc chuông, nếu có thể liên lạc với Liên Nhược Hạm thì tất cả có thể giải quyết êm xui, nếu liên lạc không được, thì đúng thật là phiền toái
Hắn không dám khẳng định Trần Phong và Hồ Tăng Chu có thể chịu đựng được áp lực hay không. Nhưng hắn rất rõ, thế lực Ngô gia quá lớn, nếu có thể khiến cho hơn phân nửa ủy viên thường vụ ra mặt phản đối bổ nhiệm của hắn, thì cũng sẽ có cửa ngõ cho người ra mặt tạo áp lực với Trần Phong và Hồ Tăng Chu. Chỉ cần Trần Phong chịu thỏa hiệp, thì chức vụ Bí thư quận ủy quận Hạ Mã của hắn, cũng sẽ hoàn toàn bay đi mất
Nguy hiểm, thật sự là thời cơ nguy hiểm, nếu như quả thật là Phó Tiên Phong ở đằng sau giật dây, vậy thì Phó Tiên Phong theo như lời Dịch Hướng Sư đã nói chính là nhân vật chính trị có tiềm lực nhất của Phó gia, quả nhiên vô cùng chuẩn xác. Hạ Tưởng đối với Phó Tiên Phong có thêm nhận thức, lại hiểu sâu hơn. Đồng thời sự căm hận đối với Phó Tiên Phong, cũng tăng đến tột cùng
Nếu như quả thật là ông cụ Ngô gia tự mình ra tay, Hạ Tưởng sẽ không giống lần trước khi Ngô Tài Giang ra tay mà dễ dàng né tránh được, Diệp Thạch Sinh khi đối mặt với nhân vật số bốn ngày xưa, chỉ sợ là không chịu nổi áp lực —— Hạ Tưởng trong lòng biết rõ là, gạt bỏ vị trí Bí thư quận ủy quận Hạ Mã của hắn chỉ là bước đầu tiên, bước thứ hai, chính là muốn cắt đứt tiền đồ của hắn!
Hạ Tưởng suy đoán không sai, trong văn phòng Bí thư Tỉnh ủy, Diệp Thạch Sinh cau mày, đi qua đi lại trong phòng. Ở bên ngoài Ma Thu nghe được tiếng bước chân không ngừng được truyền từ trong phòng thì biết là, Bí thư Diệp gặp phải điều phiền lòng, hơn nữa không phải là việc khó xử bình thường. Bởi vì Diệp Thạch Sinh một khi gặp phải sự tình khó quyết đoán thì việc ưa làm nhất chính là đi bộ thong thả
Trong phòng thanh âm không ngừng vang dội hơn nửa tiếng đồng hồ
Diệp Thạch Sinh cũng đã suy tư hết nửa tiếng đồng hồ. Đến khi cảm giác được chân đều đã tê rần, thì mới miễn cưỡng ngồi xuống. Sau khi ngồi xuống ông lại bất đắc dĩ lắc lắc đầu, trong lòng vẫn còn do dự
Nghĩ tới cuộc điện thoại thủ đô đã nghe nửa giờ trước, trong lòng Diệp Thạch Sinh vẫn còn rất khó hiểu, không biết Hạ Tưởng rốt cuộc là làm ra cái gì mà đắc tội với nhân vật lợi hại như vậy, không ngờ kinh động đến Ngô gia, còn muốn hủy diệt tiền đồ của Hạ Tưởng thì mới bằng lòng thỏa dạ.
Tâm tình Diệp Thạch Sinh hôm nay có thể nói là vô cùng kích động —— đầu tiên là khi đang chuẩn bị đi thị sát công tác, thì nghe được tin có một cảnh tượng không thể khống chế được phát sinh trong hội nghị thường vụ thành phố Yến, lập tức chấn động, ngay tức khắc hủy bỏ thị sát, còn chưa kịp đích thân gọi điện thoại chất vấn Trần Phong rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, thì nhận được cuộc điện thoại ở thủ đô
Điện thoại là người bạn tốt của ông, hiện đang đương nhiệm bộ trưởng bộ nội vụ Lan Thành gọi tới. Lan Thành đầu tiên là khách sáo hỏi thăm vài câu, theo sau đó lập tức vô đề, nói thẳng chuyện Hạ Tưởng:
- Thạch Sinh đã nghe sự tình trên hội nghị thường vụ thành phố Yến? Chuyện trên Chính trị, đúng là mưa gió thất thường, hơn nữa nào giờ cũng chưa hề thiếu mặt ngựa ô, phải không? Có một câu nói tôi nói anh nghe, về phần sau khi nghe xong anh xử lý thế nào, tôi tuyệt không hỏi đến, chỉ là nói với anh chuyện nặng nhẹ cấp bách của sự việc, để anh quyết định đi bên trái hay đi bên phải
Diệp Thạch Sinh biết rõ tính tình Lan Thành, thích hàm súc nói chuyện, liền cười nói:
- Anh và tôi đã là bạn bè nhiều năm, cũng xem như bạn bè tri âm, có chuyện cứ nói… Tôi cũng vừa mới biết được sự tình Thành ủy thành phố Yến, còn chưa kịp xử lý, thì anh gọi đến…
Lan Thành vẫn thong thả nói:
- Hạ Tưởng rước họa lớn rồi, có người muốn hạ bệ cậu ta, chẳng những không muốn cho cậu ấy làm Bí thư Quận ủy, còn muốn cả vị trí trưởng phòng của cậu ấy cũng mất luôn, đường bên thành phố Yến đã được phong kín, chỉ còn xem tỉnh Yến có còn đường cho Hạ Tưởng hay không…
- Hạ Tưởng rốt cuộc đã làm gì, đáng để huy động nhân lực đến thế này?
Diệp Thạch Sinh chấn động, dù gì thì trong lòng ông đã rõ, có thể khiến cho hơn phân nửa ủy viên thường vụ thành phố Yến đồng thanh lên tiếng, thì ngay đến ông cũng không có năng lực làm được, xem ra thì, khẳng định chính là nhân vật hết sức quan trọng ra tay. Hạ Tưởng chàng thanh niên này cũng không phải là lỗ mãng, cho dù là kích động nhất thời của tuổi trẻ, cũng không đến mức khiến cho nhân vật nhất ngôn cửu đỉnh nổi trận lôi đình, thân phận của nhân vật lớn đều rất tự cao tự phụ, sao có thể hơi một tí là tức giận trẻ ranh vậy?
Diệp Thạch Sinh thấy khó hiểu thì cũng là khó hiểu, cũng biết có một số việc, nhân vật lớn chỉ nói kết quả cho anh biết, sẽ không nói rõ nguyên nhân cho anh biết, có làm hay không do chính anh quyết định. Làm, thì ông ta sẽ nhớ kỹ cái tốt của anh. Không làm, ông ta cũng sẽ không miễn cưỡng anh, nhưng đợi đến một ngày khi anh đột nhiên vấp phải sai lầm nào đó, vậy thì cũng đừng nên oán trách người khác
Cho nên sau khi hỏi xong, Diệp Thạch Sinh mới tự biết nói lỡ lời, vội thu lại lời nói mới rồi, hỏi:
- Sao, không thể xoa dịu đường sống?
Giọng điệu Lan Thành khi nói chuyện giống như trước không thay đổi, từ trong thanh âm căn bản không nghe ra được tâm trạng của ông, ông thản nhiên nói:
- Không có, nếu còn có đường sống, cũng sẽ không đồng bộ tiến hành, trước là thành phố Yến sau thì tỉnh Yến. Thạch Sinh, ông cụ cũng có nghe nói anh đối với Hạ Tưởng rất là quý trọng, mặc kệ là xuất phát từ mến mộ nhân tài, hay là nguyên nhân khác, nhưng lúc này là một thời cơ mấu chốt để đứng vào hàng lối, nói không chừng là một bước ngoặc hay, con đường của anh sẽ được mở rộng… Ha ha, cũng là chỗ bạn cũ chúng ta tùy tiện tâm sự, tôi không nói nhiều, anh cũng sẽ hiểu, ông cụ tuy rằng đã rút lui, nhưng lão Nhị thì ở bộ Chính trị, Ban Tuyên giáo Trung ương, lão Tam thì ở Đoàn Trung ương...
Trong lòng Diệp Thạch nhảy dựng, rốt cục biết được Hạ Tưởng đã đắc tội với Ngô gia thủ đô!
Ông cụ Ngô gia từng là nhân vật số bốn, sau khi rút lui, vẫn còn lại uy thế, hơn nữa Ngô gia rễ sâu lá tốt, như một gốc cây đại thụ che trời, tán cây che lấp mặt trời, rể cây chằn chịt khó gỡ, chẳng những trải rộng thế lực ở thủ đô, mà trong cả nước hoa lá rải rác khắp nơi, có không ít dòng dõi, được xưng đệ nhất gia tộc thủ đô. Tuy rằng nói bầu không khí chính trị trong nước chưa bao giờ tuyên bố công khai cái gì là thế lực gia tộc, người thật sự trong quan trường, không ai không rõ ai là người của ai? Không ai không rõ điện lực nằm trong tay gia tộc nào, dầu mỏ trong tay gia tộc nào, còn công nghiệp quân sự lại lực nằm trong tay gia tộc nào? V.v…, đằng sau mỗi một ngành nghề lũng đoạn, đứng đầu đều là thế lực một gia tộc khổng lồ, và tương ứng với thế lực gia tộc chính là, quyền phát ngôn trên chính trị và quyền quyết định sách lượt.
Chính trị và kinh tế, cho tới bây giờ đều là một thể hỗ trợ lẫn nhau không thể tách rời
Thế lực Ngô gia rốt cuộc có to lớn bao nhiêu, e là chỉ có chính Ngô gia mới có thể biết rõ. Một thế lực gia tộc khổng lồ, không nằm ở chỗ phải có người trong ủy viên thường vụ bộ Chính trị hay không, mà là ở chỗ quy mô sản nghiệp sau lưng được bao lớn, thế lực rải rác trong nước rộng tới cỡ nào, trong bộ Chính trị, có bao nhiêu quyền phát ngôn!
Chính trị, có khi cần nhờ thực lực nói chuyện, cần nhờ thế lực nói chuyện, cần nhờ kinh tế nói chuyện. Một người không có cội nguồn gốc rễ cho dù tiến tới tầng lớp ủy viên thường vụ, lời của ông ta cũng không được xem trọng. Nhưng nói lại thì, không có thực lực cũng không vào được tầng lớp ủy viên thường vụ, có thể cũng có ủy viên thường vụ ở mặt ngoài không thấy rõ xuất thân từ thế lực gia tộc nào, lại không có thực lực gì, nhưng trên thực tế khẳng định sau lưng có một giai cấp tầng lớp ủng hộ ích lợi cực lớn
Anh đại diện cho ích lợi thực lực tập đoàn bao lớn, thì lời của anh càng có nhiều phân lượng
Diệp Thạch Sinh tự nhận không có vốn kết giao với của Ngô gia, Ngô gia cũng không có tâm tư quá lớn đối với tỉnh Yến, có lẽ là cảm thấy tỉnh Yến bất luận là duyên chính trị hay trên kinh tế, đều không phù hợp kế sách phát triển Ngô gia, cho nên Ngô gia vẫn không bố trí thế lực nào tại tỉnh Yến, cũng là đột nhiên sau khi xảy ra sự kiện Hạ Tưởng, mới có người nghĩ đến cần phải thông qua ông để hạ bệ Hạ Tưởng.
Cũng phải, một Bí thư Tỉnh ủy muốn gạt bỏ một trưởng phòng, cũng không phải là việc khó khăn gì. Tạo thêm nhiều áp lực chèn ép, thêm chút đày ải, mấy tháng sau, có thể làm cho Hạ Tưởng chật vật không chịu nổi, càng khó vươn lên hơn
Nhưng vấn đề là, Diệp Thạch Sinh không phải một người tính cách mạnh mẽ, sát phạt quyết đoán, hơn nữa rất có cảm tình đối với Hạ Tưởng, vẫn luôn coi hắn cùng một phe, toàn bộ trụ sở Tỉnh ủy, ai không biết Hạ Tưởng là người tâm phúc bên cạnh Bí thư Diệp? Nếu ra tay chèn ép Hạ Tưởng, người khác sẽ nghĩ ông thế nào nhìn ông thế nào? Ngay cả người thân tín nhất của chính mình còn muốn làm ra chuyện có mới nới cũ, về sau còn ai dám trung thành với ông, còn ai dám nương tựa vào ông?
Về công về tư, Diệp Thạch Sinh đều không xuống tay được
Nhưng nếu mà thật sự làm như vậy, thì sẽ tranh thủ lấy được niềm vui của Ngô gia, bước tiếp theo của ông sẽ được tiến thêm bước nhỏ, cho dù không vào được bộ Chính trị, hưởng thụ một chút đãi ngộ cấp phó quốc gia cũng không thành vấn đề, dù sao chức quan nhàn hạ cấp phó quốc gia cũng không ít. Dựa vào chiến tích thì bước tiến nhỏ của ông cũng có khả năng nằm giữa cả hai, nếu có chiến tích lại có Ngô gia lên tiếng, thì là một sự chắc chắn rồi
Nói không bị cám dỗ đó là gạt người, phấn đấu cả đời, thời khắc mấu chốt có thể vươn lên, thì ai mà không muốn bước qua cái ngưỡng trước mắt. Nhưng thật muốn Diệp Thạch Sinh giẫm lên người Hạ Tưởng mà đi qua, ông vừa nghĩ tới điều chỉnh kết cấu sản nghiệp mang đến biến hóa lớn cho tỉnh Yến, cùng với chiến tích chói lọi của ông, đều là do Hạ Tưởng một tay thúc đẩy, ông lại không đành lòng.
Chính trị không nói tình cảm, nhưng con người nào phải cỏ cây, sao có thể vô tình?
Diệp Thạch Sinh cũng không ngay tức khắc trả lời Lan Thành, sau khi buông điện thoại, ông cũng không kịp lo nghĩ gì đến việc gọi điện thoại cho Trần Phong để tìm hiểu rõ sự tình, mà một mình trong phòng đi tới đi lui hết suy lại nghĩ, vẫn là nghĩ mãi không ra, khó có thể hạ quyết tâm
Một lát sau, Diệp Thạch Sinh nghĩ lại, hay là gọi điện thoại cho Trần Phong, nghe ngóng một chút tình huống của Thành ủy thành phố Yến rồi tính tiếp, bổ nhiệm Bí thư quận ủy quận Hạ Mã, sự tình không chỉ có liên quan đến sự phát triển về sau của quận Hạ Mã, mà còn móc nối với mười tỷ đầu tư của Tập đoàn Đạt Tài, cũng là chuyện đau đầu khó mà xử lý. Không ngờ ông còn chưa kịp cầm lấy điện thoại, chợt nghe Ma Thu ở bên ngoài xin chỉ thị:
- Bí thư Diệp, Hạ Tưởng đến…
Hạ Tưởng đi vào văn phòng Diệp Thạch Sinh, vẻ mặt hắn bình tĩnh, không hề bối rối và khẩn trương như trong tưởng tượng của Diệp Thạch Sinh, vẫn là vẻ mặt cười mỉm mang chút cung kính nói với ông:
- Bí thư Diệp, tôi có hai việc cần báo cáo với ngài, xin hỏi ngài có thời gian hay không?
Diệp Thạch Sinh âm thầm kinh ngạc, vào thời điểm ông từ trưởng phòng được đề bạt lên Phó giám đốc sở, tuy nhiên giữa chừng có chút trắc trở khó khăn, lúc ấy ông mất ăn mất ngủ ba ngày ba đêm, mãi đến sau khi được xác định, mới có thể yên giấc, hồi phục tinh thần. Hạ Tưởng gặp phải không chỉ là từ trưởng phòng vượt cấp đến Phó giám đốc sở, hơn nữa còn là chức Phó giám đốc sở thực sự, xứng đáng với cái tên nhân vật số một, so ra thì hơn xa Phó giám đốc sở bình thường. Thành hay không, sự tình chẳng những liên quan tới kế hoạch tiền đồ cả đời, thậm chí còn thể là đối mặt thử thách sinh tử
Mặc kệ Hạ Tưởng là giả bộ trấn tĩnh, hay thật sự là thản nhiên như thế, có thể có được biểu hiện bên ngoài như vậy, với tuổi tác của hắn, quả là không đơn giản
Diệp Thạch Sinh tùy tiện chỉ về phía sô pha:
- Ngồi đi, có thời gian, có việc cứ nói.
Hạ Tưởng hít sâu một hơi, châm chước câu văn một chút, đại khái trầm mặc hơn mười giây, hắn mới mở miệng nói:
- Bí thư Diệp, tôi phạm vào vấn đề tác phong cuộc sống, cố ý đến đây thừa nhận sai lầm với ngài, tôi chấp nhận mọi phê bình và xử phạt của ngài
Diệp Thạch Sinh nhìn thẳng hai mắt của Hạ Tưởng, nghĩ thầm rằng Hạ Tưởng lúc này đột nhiên bày ra thái độ tự mình phê bình, chủ động thừa nhận vấn đề tác phong cuộc sống, chẳng lẽ còn chê tình hình hiện tại chưa đủ loạn, còn muốn đổ thêm dầu vào lửa? Rốt cuộc là muốn đưa ra chủ ý gì đây? Ông ngây người sửng sốt một chút, liền nói:
- Có dũng khí thừa nhận sai lầm là tốt rồi, nói đi, để xem cụ thể là tình huống gì
Hạ Tưởng cũng không ngồi xuống, hai tay khoác trước ngực, vẻ mặt thành khẩn nói:
- Không giấu Bí thư Diệp, tôi không đủ nghiêm ngặt ở mặt tác phong cuộc sống, đã ngoại tình với một người phụ nữ, hơn nữa còn sinh một đứa con trai. Tôi muốn thừa nhận sai lầm với Bí thư Diệp, cho dù là phê bình giáo dục hay là khai trừ chức vị của tôi, tôi đều không có chút oán hận, chấp nhận mọi xử phạt của tổ chức
Lời nói của Hạ Tưởng cũng không làm nổi lên gợn sóng nào trong lòng Diệp Thạch Sinh
Diệp Thạch Sinh thân là Bí thư Tỉnh ủy, đối với cán bộ lớn nhỏ bên trong tỉnh Yến, ai có ngoại tình, ai có người tình, không thể nói là hiểu biết cặn kẽ, cũng là biết được bảy tám phần. Tình đời là thế, ông chỉ có thể mắt nhắm mắt mở giả không biết, người không ai hoàn hảo cả, không thể yêu cầu người thường theo tiêu chuẩn thánh nhân. Ông càng hiểu rõ là, có đôi khi cán bộ còn không bằng người thường, ít nhất thì khúc mắc của người thường không nhiều bằng cán bộ, bởi vì người thường không có cơ hội tìm trăm phương ngàn kế để đi tính toán hãm hại người khác
Hạ Tưởng nói hắn có một người tình, còn có một đứa con riêng, đối với Diệp Thạch Sinh mà nói, căn bản có thể là chuyện lớn cũng có thể là chuyện nhỏ, thậm chí có thể nói là việc nhỏ không đáng nhắc tới. Đừng nói là Hạ Tưởng chủ động thừa nhận, cho dù là người khác ở sau lưng phát hiện Hạ Tưởng có gian tình, có ý đâm thọc với ông, ông cũng sẽ bỏ mặc, việc không đáng lo
Tuy nhiên Hạ Tưởng giáp mặt nói ra thì lại là một vấn đề khác, ông liền không thể không lấy uy nghiêm của Bí thư Tỉnh ủy ra, mãnh liệt phê bình chỉ trích Hạ Tưởng một hồi, nghiêm lệnh về sau đoạn tuyệt qua lại với người phụ nữ kia, phải căn cứ vào thái độ chịu trách nhiệm vì đảng vì nước vì dân, nghiêm khắc yêu cầu chính mình, không nên bôi nhọ vào mặt Đảng viên Đảng Cộng Sản!
Hồ Tăng Chu hết hồn, muốn hỏi tại sao, không ngờ thủ trưởng dường như đoán được tâm tư của ông, ngay sau đó nói một câu:
- Không cần hỏi nhiều là tại sao, cái anh cần là phải tin tưởng tôi, theo đó mà làm. Nếu không làm theo, tự mà gánh lấy hậu quả
"Cạch" một tiếng, thủ trưởng không chút do dự cúp máy điện thoại.
Hồ Tăng Chu đặt mông ngồi lại trên ghế, trong đầu một đống hỗn độn!
Cũng gặp phải cảnh ngộ tương tự giống Hồ Tăng Chu, ông vừa mới đi không lâu, Trần Phong cũng nhận được cuộc điện thoại ở thủ đô. Khác với cách nói chuyện gọn gàng dứt khoát của người đứng sau Hồ Tăng Chu, người đứng sau Trần Phong thì nói chuyện chậm rãi, giọng điệu bất cần như thể là nói chuyện phiếm
- Trần Phong, sự việc của Hạ Tưởng ông đừng nhúng tay vào, cứ mặc kệ cậu ta, anh cứ buông xuôi là được, đừng nên cố nâng đỡ cậu ta nữa. Có người muốn tôi gọi điện thoại cho anh, chỉ cần anh đứng ngoài không đếm xỉa đến là được, cũng không ép anh phải phân rõ ranh giới với Hạ Tưởng… Quan hệ giữa anh và Hạ Tưởng. ông ta cũng biết, cũng không ép buộc không làm khó anh phải lên tiếng phản đối. Nếu hội nghị thường vụ đã quyết định, anh cần gì phải cam chịu mạo hiểm để áp chế? Giơ cao tay mà bỏ qua đi, việc này không phải là nhằm vào anh, là nhằm vào Hạ Tưởng!
Sau khi nghe xong điện thoại, Trần Phong ngồi yên bất động thật lâu, lần đầu tiên không có chủ ý.
Thành phố Yến, sóng gió đã nổi dậy
Hạ Tưởng đã sớm biết được kết quả hội nghị thường vụ, sau khi Lý Đinh Sơn tan họp, ngay lập tức thông báo với hắn một cảnh tượng khiến người ta khiếp sợ trên hội nghị thường vụ… Sau khi Hạ Tưởng nghe xong, tâm trạng trở nên vô cùng nặng nề, hắn ngay tức khắc gọi điện thoại cho Liên Nhược Hạm, nhưng đã khóa máy, lại liên lạc Vệ Tân cũng không liên lạc được, hắn liền biết, chính Ngô gia ra tay
Rốt cuộc là Ngô Tài Dương hay là ông cụ, Hạ Tưởng chỉ suy nghĩ một chút liền đưa ra kết luận, từ cách thức muốn trực tiếp hạ bệ hắn thì thấy, chắc hẳn là ông cụ ra tay, bằng không thì chỉ dựa vào lực ảnh hưởng của Ngô Tài Dương, e rằng không đủ sức khiến cho hơn phân nửa ủy viên thường vụ thành phố Yến đều dám cùng nhau làm trái lại sự liên kết của bí thư và Thị trưởng
Cũng chỉ có ông cụ mới có thế lực ảnh hưởng lớn đến thế, cũng chỉ có ông ấy, mới có thể chỉ sau một ám chỉ, thì sẽ có người thay ông ấy lập tức triển khai hoạt động, thăm dò hết thảy người đứng sau của hơn nữa ủy viên thường vụ, còn tạo áp lực lên bọn họ
Nhưng vấn đề là, rốt cuộc ông cụ từ đâu mà biết được sự tình giữa Liên Nhược Hạm và hắn? Nguồn truyện:
Hạ Tưởng một mình ngồi trong văn phòng, hơn một tiếng đồng hồ vẫn không nhúc nhích, trong lòng không biết là mùi vị gì. Hắn tuy biết rằng sớm muộn gì cũng sẽ có một ngày bị người của Ngô gia phát hiện, nhưng mọi người đều có tâm lý sẽ gặp may mắn, hắn khao khát chờ đợi đến thời điểm hắn đủ trưởng thành trở thành cây đại thụ che trời, khi đó cho dù người của Ngô gia biết được chân tướng sự tình, cũng không thể làm gì hắn, không ngờ, lại vào đúng lúc hắn nhảy tới một bước quan trọng, Ngô gia đã ra tay!
Từ trưởng phòng sang Phó giám đốc sở là một bước mấu chốt rất quan trọng, hơn nữa hắn sắp đón nhận chính là chức Phó giám đốc sở thật sự, là người đứng đầu. Bây giờ Ngô gia ra tay hạ bệ hắn, mang đến đả kích trí mạng cho hắn, là thất bại khiến cho người ta tuyệt đối không thể chấp nhận!
Hạ Tưởng vô cùng chán nản thất vọng, hắn thật sự nghĩ không ra tại sao lại trùng hợp đến thế, cố tình vào ngay lúc này, ngay tại hội nghị thường vụ sắp thông qua bổ nhiệm, Ngô gia phát hiện ra chân tướng rồi còn đánh một đòn trời giáng, sao cơ duyên lại quá trùng khớp vậy?
Chẳng lẽ là có người cố ý làm vậy, cố ý gây khó dễ từ bên trong?
Lại liên tưởng đến Ngô gia ra tay, đề cử của hắn không được thông qua. Bạch Chiến Mặc có thể thuận lợi đảm nhiệm Bí thư quận ủy quận Hạ Mã, trở thành một con ngựa ô lớn nhất. Bạch Chiến Mặc là người của Phó Tiên Phong, Phó Tiên Phong sẽ trở thành kẻ được lợi lớn nhất
Lại nghĩ tới lời Dịch Hướng Sư đã nói khi còn ở thủ đô, Hạ Tưởng gần như có thể kết luận Ngô gia đột nhiên ở sau lưng ra tay, khẳng định có bóng dáng của Phó Tiên Phong —— chân tướng gần như đã được miêu tả sinh động!
Hạ Tưởng không khỏi vô cùng ảo não buồn chán, hối hận lúc trước không sớm nghe lời khuyên của Ngô Tài Giang, đề phòng Phó Tiên Phong giở thủ đoạn ở sau lưng điều tra. Nếu có thể sớm phát hiện, thì hiện tại có lẽ cũng sẽ không bị động như thế... Thế nhưng có hối hận cũng là vô ích, bởi vì thế lực Phó gia vô cùng to lớn, cho dù hắn có đề phòng đi chăng nữa, chỉ e là cũng không biết được khi nào thì Phó Tiên Phong sẽ có hành động thi triển thủ đoạn, hơn nữa một điểm quan trọng nhất, quan hệ giữa hắn và Liên Nhược Hạm quả thật là một thùng thuốc nổ, cho dù hắn biết Phó Tiên Phong đã biết được quan hệ giữa hắn và Liên Nhược Hạm, thì sao nào? Chẳng lẽ lại có thể khiến cho Phó Tiên Phong phải ngậm miệng lại?
Nhưng hắn vẫn không tài nào hiểu được chính là, Phó Tiên Phong làm thế nào điều tra được bên trong quan hệ giữa hắn và Liên Nhược Hạm, làm thế nào khiến cho Ngô gia tin rằng hắn chính là cha ruột đứa bé? Với sự thông minh của Phó Tiên Phong, tuyệt đối sẽ không giáp mặt nói chuyện với Ngô gia, nếu không dưới cơn thịnh nộ của Ngô gia, cũng sẽ liên lụy đến y, cũng sẽ không có tốt lành gì đối với y. Thế lực Phó gia vẫn không thể so sánh với Ngô gia, Phó Tiên Phong sẽ tự biết thân biết phận
Hạ Tưởng nghĩ không ra, cũng chẳng thích đi đoán mò gì, hắn biết, muốn hóa giải lửa giận của Ngô gia là vô cùng khó khăn, tháo chuông thì phải tìm người buộc chuông, nếu có thể liên lạc với Liên Nhược Hạm thì tất cả có thể giải quyết êm xui, nếu liên lạc không được, thì đúng thật là phiền toái
Hắn không dám khẳng định Trần Phong và Hồ Tăng Chu có thể chịu đựng được áp lực hay không. Nhưng hắn rất rõ, thế lực Ngô gia quá lớn, nếu có thể khiến cho hơn phân nửa ủy viên thường vụ ra mặt phản đối bổ nhiệm của hắn, thì cũng sẽ có cửa ngõ cho người ra mặt tạo áp lực với Trần Phong và Hồ Tăng Chu. Chỉ cần Trần Phong chịu thỏa hiệp, thì chức vụ Bí thư quận ủy quận Hạ Mã của hắn, cũng sẽ hoàn toàn bay đi mất
Nguy hiểm, thật sự là thời cơ nguy hiểm, nếu như quả thật là Phó Tiên Phong ở đằng sau giật dây, vậy thì Phó Tiên Phong theo như lời Dịch Hướng Sư đã nói chính là nhân vật chính trị có tiềm lực nhất của Phó gia, quả nhiên vô cùng chuẩn xác. Hạ Tưởng đối với Phó Tiên Phong có thêm nhận thức, lại hiểu sâu hơn. Đồng thời sự căm hận đối với Phó Tiên Phong, cũng tăng đến tột cùng
Nếu như quả thật là ông cụ Ngô gia tự mình ra tay, Hạ Tưởng sẽ không giống lần trước khi Ngô Tài Giang ra tay mà dễ dàng né tránh được, Diệp Thạch Sinh khi đối mặt với nhân vật số bốn ngày xưa, chỉ sợ là không chịu nổi áp lực —— Hạ Tưởng trong lòng biết rõ là, gạt bỏ vị trí Bí thư quận ủy quận Hạ Mã của hắn chỉ là bước đầu tiên, bước thứ hai, chính là muốn cắt đứt tiền đồ của hắn!
Hạ Tưởng suy đoán không sai, trong văn phòng Bí thư Tỉnh ủy, Diệp Thạch Sinh cau mày, đi qua đi lại trong phòng. Ở bên ngoài Ma Thu nghe được tiếng bước chân không ngừng được truyền từ trong phòng thì biết là, Bí thư Diệp gặp phải điều phiền lòng, hơn nữa không phải là việc khó xử bình thường. Bởi vì Diệp Thạch Sinh một khi gặp phải sự tình khó quyết đoán thì việc ưa làm nhất chính là đi bộ thong thả
Trong phòng thanh âm không ngừng vang dội hơn nửa tiếng đồng hồ
Diệp Thạch Sinh cũng đã suy tư hết nửa tiếng đồng hồ. Đến khi cảm giác được chân đều đã tê rần, thì mới miễn cưỡng ngồi xuống. Sau khi ngồi xuống ông lại bất đắc dĩ lắc lắc đầu, trong lòng vẫn còn do dự
Nghĩ tới cuộc điện thoại thủ đô đã nghe nửa giờ trước, trong lòng Diệp Thạch Sinh vẫn còn rất khó hiểu, không biết Hạ Tưởng rốt cuộc là làm ra cái gì mà đắc tội với nhân vật lợi hại như vậy, không ngờ kinh động đến Ngô gia, còn muốn hủy diệt tiền đồ của Hạ Tưởng thì mới bằng lòng thỏa dạ.
Tâm tình Diệp Thạch Sinh hôm nay có thể nói là vô cùng kích động —— đầu tiên là khi đang chuẩn bị đi thị sát công tác, thì nghe được tin có một cảnh tượng không thể khống chế được phát sinh trong hội nghị thường vụ thành phố Yến, lập tức chấn động, ngay tức khắc hủy bỏ thị sát, còn chưa kịp đích thân gọi điện thoại chất vấn Trần Phong rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, thì nhận được cuộc điện thoại ở thủ đô
Điện thoại là người bạn tốt của ông, hiện đang đương nhiệm bộ trưởng bộ nội vụ Lan Thành gọi tới. Lan Thành đầu tiên là khách sáo hỏi thăm vài câu, theo sau đó lập tức vô đề, nói thẳng chuyện Hạ Tưởng:
- Thạch Sinh đã nghe sự tình trên hội nghị thường vụ thành phố Yến? Chuyện trên Chính trị, đúng là mưa gió thất thường, hơn nữa nào giờ cũng chưa hề thiếu mặt ngựa ô, phải không? Có một câu nói tôi nói anh nghe, về phần sau khi nghe xong anh xử lý thế nào, tôi tuyệt không hỏi đến, chỉ là nói với anh chuyện nặng nhẹ cấp bách của sự việc, để anh quyết định đi bên trái hay đi bên phải
Diệp Thạch Sinh biết rõ tính tình Lan Thành, thích hàm súc nói chuyện, liền cười nói:
- Anh và tôi đã là bạn bè nhiều năm, cũng xem như bạn bè tri âm, có chuyện cứ nói… Tôi cũng vừa mới biết được sự tình Thành ủy thành phố Yến, còn chưa kịp xử lý, thì anh gọi đến…
Lan Thành vẫn thong thả nói:
- Hạ Tưởng rước họa lớn rồi, có người muốn hạ bệ cậu ta, chẳng những không muốn cho cậu ấy làm Bí thư Quận ủy, còn muốn cả vị trí trưởng phòng của cậu ấy cũng mất luôn, đường bên thành phố Yến đã được phong kín, chỉ còn xem tỉnh Yến có còn đường cho Hạ Tưởng hay không…
- Hạ Tưởng rốt cuộc đã làm gì, đáng để huy động nhân lực đến thế này?
Diệp Thạch Sinh chấn động, dù gì thì trong lòng ông đã rõ, có thể khiến cho hơn phân nửa ủy viên thường vụ thành phố Yến đồng thanh lên tiếng, thì ngay đến ông cũng không có năng lực làm được, xem ra thì, khẳng định chính là nhân vật hết sức quan trọng ra tay. Hạ Tưởng chàng thanh niên này cũng không phải là lỗ mãng, cho dù là kích động nhất thời của tuổi trẻ, cũng không đến mức khiến cho nhân vật nhất ngôn cửu đỉnh nổi trận lôi đình, thân phận của nhân vật lớn đều rất tự cao tự phụ, sao có thể hơi một tí là tức giận trẻ ranh vậy?
Diệp Thạch Sinh thấy khó hiểu thì cũng là khó hiểu, cũng biết có một số việc, nhân vật lớn chỉ nói kết quả cho anh biết, sẽ không nói rõ nguyên nhân cho anh biết, có làm hay không do chính anh quyết định. Làm, thì ông ta sẽ nhớ kỹ cái tốt của anh. Không làm, ông ta cũng sẽ không miễn cưỡng anh, nhưng đợi đến một ngày khi anh đột nhiên vấp phải sai lầm nào đó, vậy thì cũng đừng nên oán trách người khác
Cho nên sau khi hỏi xong, Diệp Thạch Sinh mới tự biết nói lỡ lời, vội thu lại lời nói mới rồi, hỏi:
- Sao, không thể xoa dịu đường sống?
Giọng điệu Lan Thành khi nói chuyện giống như trước không thay đổi, từ trong thanh âm căn bản không nghe ra được tâm trạng của ông, ông thản nhiên nói:
- Không có, nếu còn có đường sống, cũng sẽ không đồng bộ tiến hành, trước là thành phố Yến sau thì tỉnh Yến. Thạch Sinh, ông cụ cũng có nghe nói anh đối với Hạ Tưởng rất là quý trọng, mặc kệ là xuất phát từ mến mộ nhân tài, hay là nguyên nhân khác, nhưng lúc này là một thời cơ mấu chốt để đứng vào hàng lối, nói không chừng là một bước ngoặc hay, con đường của anh sẽ được mở rộng… Ha ha, cũng là chỗ bạn cũ chúng ta tùy tiện tâm sự, tôi không nói nhiều, anh cũng sẽ hiểu, ông cụ tuy rằng đã rút lui, nhưng lão Nhị thì ở bộ Chính trị, Ban Tuyên giáo Trung ương, lão Tam thì ở Đoàn Trung ương...
Trong lòng Diệp Thạch nhảy dựng, rốt cục biết được Hạ Tưởng đã đắc tội với Ngô gia thủ đô!
Ông cụ Ngô gia từng là nhân vật số bốn, sau khi rút lui, vẫn còn lại uy thế, hơn nữa Ngô gia rễ sâu lá tốt, như một gốc cây đại thụ che trời, tán cây che lấp mặt trời, rể cây chằn chịt khó gỡ, chẳng những trải rộng thế lực ở thủ đô, mà trong cả nước hoa lá rải rác khắp nơi, có không ít dòng dõi, được xưng đệ nhất gia tộc thủ đô. Tuy rằng nói bầu không khí chính trị trong nước chưa bao giờ tuyên bố công khai cái gì là thế lực gia tộc, người thật sự trong quan trường, không ai không rõ ai là người của ai? Không ai không rõ điện lực nằm trong tay gia tộc nào, dầu mỏ trong tay gia tộc nào, còn công nghiệp quân sự lại lực nằm trong tay gia tộc nào? V.v…, đằng sau mỗi một ngành nghề lũng đoạn, đứng đầu đều là thế lực một gia tộc khổng lồ, và tương ứng với thế lực gia tộc chính là, quyền phát ngôn trên chính trị và quyền quyết định sách lượt.
Chính trị và kinh tế, cho tới bây giờ đều là một thể hỗ trợ lẫn nhau không thể tách rời
Thế lực Ngô gia rốt cuộc có to lớn bao nhiêu, e là chỉ có chính Ngô gia mới có thể biết rõ. Một thế lực gia tộc khổng lồ, không nằm ở chỗ phải có người trong ủy viên thường vụ bộ Chính trị hay không, mà là ở chỗ quy mô sản nghiệp sau lưng được bao lớn, thế lực rải rác trong nước rộng tới cỡ nào, trong bộ Chính trị, có bao nhiêu quyền phát ngôn!
Chính trị, có khi cần nhờ thực lực nói chuyện, cần nhờ thế lực nói chuyện, cần nhờ kinh tế nói chuyện. Một người không có cội nguồn gốc rễ cho dù tiến tới tầng lớp ủy viên thường vụ, lời của ông ta cũng không được xem trọng. Nhưng nói lại thì, không có thực lực cũng không vào được tầng lớp ủy viên thường vụ, có thể cũng có ủy viên thường vụ ở mặt ngoài không thấy rõ xuất thân từ thế lực gia tộc nào, lại không có thực lực gì, nhưng trên thực tế khẳng định sau lưng có một giai cấp tầng lớp ủng hộ ích lợi cực lớn
Anh đại diện cho ích lợi thực lực tập đoàn bao lớn, thì lời của anh càng có nhiều phân lượng
Diệp Thạch Sinh tự nhận không có vốn kết giao với của Ngô gia, Ngô gia cũng không có tâm tư quá lớn đối với tỉnh Yến, có lẽ là cảm thấy tỉnh Yến bất luận là duyên chính trị hay trên kinh tế, đều không phù hợp kế sách phát triển Ngô gia, cho nên Ngô gia vẫn không bố trí thế lực nào tại tỉnh Yến, cũng là đột nhiên sau khi xảy ra sự kiện Hạ Tưởng, mới có người nghĩ đến cần phải thông qua ông để hạ bệ Hạ Tưởng.
Cũng phải, một Bí thư Tỉnh ủy muốn gạt bỏ một trưởng phòng, cũng không phải là việc khó khăn gì. Tạo thêm nhiều áp lực chèn ép, thêm chút đày ải, mấy tháng sau, có thể làm cho Hạ Tưởng chật vật không chịu nổi, càng khó vươn lên hơn
Nhưng vấn đề là, Diệp Thạch Sinh không phải một người tính cách mạnh mẽ, sát phạt quyết đoán, hơn nữa rất có cảm tình đối với Hạ Tưởng, vẫn luôn coi hắn cùng một phe, toàn bộ trụ sở Tỉnh ủy, ai không biết Hạ Tưởng là người tâm phúc bên cạnh Bí thư Diệp? Nếu ra tay chèn ép Hạ Tưởng, người khác sẽ nghĩ ông thế nào nhìn ông thế nào? Ngay cả người thân tín nhất của chính mình còn muốn làm ra chuyện có mới nới cũ, về sau còn ai dám trung thành với ông, còn ai dám nương tựa vào ông?
Về công về tư, Diệp Thạch Sinh đều không xuống tay được
Nhưng nếu mà thật sự làm như vậy, thì sẽ tranh thủ lấy được niềm vui của Ngô gia, bước tiếp theo của ông sẽ được tiến thêm bước nhỏ, cho dù không vào được bộ Chính trị, hưởng thụ một chút đãi ngộ cấp phó quốc gia cũng không thành vấn đề, dù sao chức quan nhàn hạ cấp phó quốc gia cũng không ít. Dựa vào chiến tích thì bước tiến nhỏ của ông cũng có khả năng nằm giữa cả hai, nếu có chiến tích lại có Ngô gia lên tiếng, thì là một sự chắc chắn rồi
Nói không bị cám dỗ đó là gạt người, phấn đấu cả đời, thời khắc mấu chốt có thể vươn lên, thì ai mà không muốn bước qua cái ngưỡng trước mắt. Nhưng thật muốn Diệp Thạch Sinh giẫm lên người Hạ Tưởng mà đi qua, ông vừa nghĩ tới điều chỉnh kết cấu sản nghiệp mang đến biến hóa lớn cho tỉnh Yến, cùng với chiến tích chói lọi của ông, đều là do Hạ Tưởng một tay thúc đẩy, ông lại không đành lòng.
Chính trị không nói tình cảm, nhưng con người nào phải cỏ cây, sao có thể vô tình?
Diệp Thạch Sinh cũng không ngay tức khắc trả lời Lan Thành, sau khi buông điện thoại, ông cũng không kịp lo nghĩ gì đến việc gọi điện thoại cho Trần Phong để tìm hiểu rõ sự tình, mà một mình trong phòng đi tới đi lui hết suy lại nghĩ, vẫn là nghĩ mãi không ra, khó có thể hạ quyết tâm
Một lát sau, Diệp Thạch Sinh nghĩ lại, hay là gọi điện thoại cho Trần Phong, nghe ngóng một chút tình huống của Thành ủy thành phố Yến rồi tính tiếp, bổ nhiệm Bí thư quận ủy quận Hạ Mã, sự tình không chỉ có liên quan đến sự phát triển về sau của quận Hạ Mã, mà còn móc nối với mười tỷ đầu tư của Tập đoàn Đạt Tài, cũng là chuyện đau đầu khó mà xử lý. Không ngờ ông còn chưa kịp cầm lấy điện thoại, chợt nghe Ma Thu ở bên ngoài xin chỉ thị:
- Bí thư Diệp, Hạ Tưởng đến…
Hạ Tưởng đi vào văn phòng Diệp Thạch Sinh, vẻ mặt hắn bình tĩnh, không hề bối rối và khẩn trương như trong tưởng tượng của Diệp Thạch Sinh, vẫn là vẻ mặt cười mỉm mang chút cung kính nói với ông:
- Bí thư Diệp, tôi có hai việc cần báo cáo với ngài, xin hỏi ngài có thời gian hay không?
Diệp Thạch Sinh âm thầm kinh ngạc, vào thời điểm ông từ trưởng phòng được đề bạt lên Phó giám đốc sở, tuy nhiên giữa chừng có chút trắc trở khó khăn, lúc ấy ông mất ăn mất ngủ ba ngày ba đêm, mãi đến sau khi được xác định, mới có thể yên giấc, hồi phục tinh thần. Hạ Tưởng gặp phải không chỉ là từ trưởng phòng vượt cấp đến Phó giám đốc sở, hơn nữa còn là chức Phó giám đốc sở thực sự, xứng đáng với cái tên nhân vật số một, so ra thì hơn xa Phó giám đốc sở bình thường. Thành hay không, sự tình chẳng những liên quan tới kế hoạch tiền đồ cả đời, thậm chí còn thể là đối mặt thử thách sinh tử
Mặc kệ Hạ Tưởng là giả bộ trấn tĩnh, hay thật sự là thản nhiên như thế, có thể có được biểu hiện bên ngoài như vậy, với tuổi tác của hắn, quả là không đơn giản
Diệp Thạch Sinh tùy tiện chỉ về phía sô pha:
- Ngồi đi, có thời gian, có việc cứ nói.
Hạ Tưởng hít sâu một hơi, châm chước câu văn một chút, đại khái trầm mặc hơn mười giây, hắn mới mở miệng nói:
- Bí thư Diệp, tôi phạm vào vấn đề tác phong cuộc sống, cố ý đến đây thừa nhận sai lầm với ngài, tôi chấp nhận mọi phê bình và xử phạt của ngài
Diệp Thạch Sinh nhìn thẳng hai mắt của Hạ Tưởng, nghĩ thầm rằng Hạ Tưởng lúc này đột nhiên bày ra thái độ tự mình phê bình, chủ động thừa nhận vấn đề tác phong cuộc sống, chẳng lẽ còn chê tình hình hiện tại chưa đủ loạn, còn muốn đổ thêm dầu vào lửa? Rốt cuộc là muốn đưa ra chủ ý gì đây? Ông ngây người sửng sốt một chút, liền nói:
- Có dũng khí thừa nhận sai lầm là tốt rồi, nói đi, để xem cụ thể là tình huống gì
Hạ Tưởng cũng không ngồi xuống, hai tay khoác trước ngực, vẻ mặt thành khẩn nói:
- Không giấu Bí thư Diệp, tôi không đủ nghiêm ngặt ở mặt tác phong cuộc sống, đã ngoại tình với một người phụ nữ, hơn nữa còn sinh một đứa con trai. Tôi muốn thừa nhận sai lầm với Bí thư Diệp, cho dù là phê bình giáo dục hay là khai trừ chức vị của tôi, tôi đều không có chút oán hận, chấp nhận mọi xử phạt của tổ chức
Lời nói của Hạ Tưởng cũng không làm nổi lên gợn sóng nào trong lòng Diệp Thạch Sinh
Diệp Thạch Sinh thân là Bí thư Tỉnh ủy, đối với cán bộ lớn nhỏ bên trong tỉnh Yến, ai có ngoại tình, ai có người tình, không thể nói là hiểu biết cặn kẽ, cũng là biết được bảy tám phần. Tình đời là thế, ông chỉ có thể mắt nhắm mắt mở giả không biết, người không ai hoàn hảo cả, không thể yêu cầu người thường theo tiêu chuẩn thánh nhân. Ông càng hiểu rõ là, có đôi khi cán bộ còn không bằng người thường, ít nhất thì khúc mắc của người thường không nhiều bằng cán bộ, bởi vì người thường không có cơ hội tìm trăm phương ngàn kế để đi tính toán hãm hại người khác
Hạ Tưởng nói hắn có một người tình, còn có một đứa con riêng, đối với Diệp Thạch Sinh mà nói, căn bản có thể là chuyện lớn cũng có thể là chuyện nhỏ, thậm chí có thể nói là việc nhỏ không đáng nhắc tới. Đừng nói là Hạ Tưởng chủ động thừa nhận, cho dù là người khác ở sau lưng phát hiện Hạ Tưởng có gian tình, có ý đâm thọc với ông, ông cũng sẽ bỏ mặc, việc không đáng lo
Tuy nhiên Hạ Tưởng giáp mặt nói ra thì lại là một vấn đề khác, ông liền không thể không lấy uy nghiêm của Bí thư Tỉnh ủy ra, mãnh liệt phê bình chỉ trích Hạ Tưởng một hồi, nghiêm lệnh về sau đoạn tuyệt qua lại với người phụ nữ kia, phải căn cứ vào thái độ chịu trách nhiệm vì đảng vì nước vì dân, nghiêm khắc yêu cầu chính mình, không nên bôi nhọ vào mặt Đảng viên Đảng Cộng Sản!
/2185
|