- Lão Thiết, đừng nóng, thôi mà, bánh mì lúc nào cũng có.
Lang Phá Thiên cười gượng một tiếng
- Không vội, các cậu đều có “bánh mì”, ông đây ngay cả “bánh mì” cũng không có, không tức còn là người sao?
Thiết Chiêm Hùng tức giận hừ nói
- Lão Thiết, đừng nóng vội, cái túi lót bên trong áo kia có cái hộp, chính là chuẩn bị cho anh đó
Diệp Phàm cười thần bí, lải nhải nói về cái túi da đặc biệt dưới chân
- Đúng là huynh đệ tốt, chưa quên lão Thiết tôi, ha ha ha…
Cặp mắt Thiết Chiêm Hùng giống như lang, lập tức thô lỗ mở gói ra
- Anh đem cả hai gốc Âm Dương Tham đi nữa, độc thật!
Lang Phá Thiên cười khanh khách một trận, hết chỗ nói rồi
- Không có, để lại một cái cho Bạch Phác, không thể tuyệt đường của người ta về sau, chúng ta là người có đạo đức
Diệp Phàm thanh minh cười nói
- Anh… có đạo đức…
Lang Phá Thiên thiếu chút nữa đổ sập hoàn toàn, nhìn chằm chằm Diệp Phàm nửa ngày, thật lâu sau, vẫn là hết chỗ nói rồi
- Cảm ơn huynh đệ, củ lớn như vậy, đủ cho lão Thiết tôi gặm vài lần, ha ha, tôi đi trước
Thiết Chiêm Hùng thật sựnóng vội , cái này, từ lục đẳng xuống tam đẳng từ trước tới này vẫn bị người chèn ép, tự nhiên trong lòng thấy điên cuồng
Hy vọng có thể hội phục công lực ngày càng mãnh liể, mặc dù đồng chí lão Thiết luôn trầm ổn nhưng cũng không kìm nổi. Đương nhiên, đây là trước mặt huynh đệ mới có thể thất thố như thế. Lão Thiết cười, cầm được cái túi là đã muốn chuồn mất.
- Từ từ đã lão Thiết
Diệp Phàm khẩn trương gọi anh ta lại
- Để làm gì, yên tâm, tôi sẽ không ăn hết, để lại cho cậu một nửa là được. Chỉ cần công lực có thể khôi phục đến tứ đẳng, tôi cũng đã thỏa mãn, haizz…
Thiết Chiêm Hùng hiểu lầm
- Lão Thiết, ăn sống như em với lão Lang thì tiếc lắm Lúc ấy tình huống nguy hiểm, không thể để ý gì khác. Em đoán chắc, lúc ấy cũng chỉ có thể phát huy gần bốn tầng hiệu quả thôi. Nếu có thể phối chế thành công giống lần trước em đưa cho các anh hoàn toàn có thể phát huy hết tám phần hiệu quả của Âm Dương Tham.
Diệp Phàm giải thích
- Vậy phối chế nhanh lên đi?
Lão Thiết thực sự sốt ruột rồi.
- Đừng nóng vội ông anh, việc này, phải để cao nhân ra tay mới được. Em biết phối chế, nhưng cấp bậc không cao, đã phối thì phải phối cho xứng đúng không nào?
Diệp Phàm vội vàng an ủi, nhanh chóng nhíu mày nói
- Ngay cả nguyên liệu phối cũng đã khó, hơi khó kiếm.
- Chi bằng hỏi Thủ trưởng Trấn, ông ấy năng lượng lớn, lực nghiêng cả một nước, có thể ông ta sẽ làm nhanh hơn chúng ta đấy.
Lang Phá Thiên đưa ra đề nghị
- Anh điên à, việc này nếu để Thủ trưởng Trấn biết còn không bị rút mất sao, cuối cùng chắc chắn sẽ đem đi mấy phần, chỉ để lại cho chúng ta một phần là không tệ rồi, đáng tiếc lắm.
Diệp Phàm cười mắng.
- Cũng đúng, Thủ trưởng Trấn, thích nhất mấy thứ này. Sao có thể để cho ông ấy dễ dàng rút đi mấy phần chứ, không ổn, đơn giản chính là gần giống như“Trấn rút da”.
Lang Phá Thiên cũng lắc lắc đầu.
- Kỳ thật cũng không phải không có biện pháp
Diệp Phàm cười quỷ dị, liếc mắt nhìn Lang Phá Thiên một cái
- Có cái rắm gì thì thả nhanh lên, dài dòng đáng ghét!
Thiết Chiêm Hùng không kiên nhẫn, hừ giọng nói
- Lão Lang không phải đột phá rồi sao, chúng ta có thể giả bộ như anh ta vẫn chưa đột phá có được không?
Diệp Phàm cười gượng một tiếng.
- Lợi hại, lừa dối Thủ trưởng Trấn. Đồng chí lão Trấn vừa nghe lão Lang có hy vọng đột phá, còn không phát huy được toàn bộ năng lượng tìm cách điều phối hay sao, cách này tốt lắm. Được, ha ha ha…
Thiết Chiêm Hùng tán thưởng một tiếng, hai mắt nhìn Lang Phá Thiên
- Được rồi, tôi đi hỏi Thủ trưởng Trấn, các anh…
Bộ dạng Lang Phá Thiên cườicười. Diệp Phàm giao đơn thuốc cho Lang Phá Thiên
- Tuy nhiên, anh Diệp, nữ nhân kia có vẻ công lực rất cao, ít nhất cũng là cao thủ bát đẳng, mẹ nó, chúng ta thiếu chút nữa là chết rồi. Tuy nhiên, quái, sao bà ta lại buông tha cho chúng ta?
Lang Phá Thiên quay người hỏi
- Việc này tôi cũng buồn bực, xem ra, nữ nhân kia tâm địa cũng không tệ lắm. Lúc ấy,chắc hẳn là đùa giỡn chúng ta một hồi. Hình như thấy đám người kém cỏi như chúng ta, người ta chướng mắt nên đùa chơi tí thôi
Diệp Phàm vội vàng giả bộ ngớ ngẩn lừa đào, thằng nhãi này trong lòng rất quỷ quái, chính giấc mộng kỳ quái bên bờ suối khiến người ta nghi ngờ
Nếu mộng là thật, đồng chí Diệp Phàm lập tức toát mồ hôi. Hình như còn nhớ rõ chính mình trước khi nổi điên có kêu “ Muốn làm ai đó”, chẳng lẽ mộng đẹp trở thành sự thật
Không có khả năng, đồng chí Diệp Phàm cảm thấy hẳn là không có khả năng, vị tiền bối kia công lực cao như vậy, làm sao mình có khả năng thực hiện chuyện mê loạn được, còn làm ngay tại chỗ của bà ta. Diệp Phàm thẩm chí cảm thấy chính mình có chút vấn đề về thần kinh, đem giấc mộng lạc vào thế giới hiện thực.
Hơn nữa, tưởng tượng lại việc này, vị tiền bối kia công lực cao như thế, phỏng chừng không dưới 60 tuổi. Nghĩ đến việc mình làm chuyện đó với một bà lão năm sáu mươi tuổi, trong lòng đồng chí Diệp Phàm, tự nhiên lại có cảm giác tội lỗi..
- Thôi vậy, chúng ta còn sống, còn sống là tốt rồi. Mẹ nó, trên đời thật là quỷ dị, nơi nơi đều cất giấu cao thủ. Một mạch nước ngầm bình thường mà có thể gặp cao thủ. Xem ra, làm người khiêm tốn được thì phải khiêm tốn. Bằng không, lật thuyền lúc nào cũng không biết thì xong đời.
Lang Phá Thiên này không sợ trời, không sợ đất, trải qua sự kiện lần này, không ngờ trong lòng cũng biết sợ hãi.
- Ha ha ha…
Diệp Phàm cùng Thiết Chiêm Hùng vẻ mặt vui vẻ, mỉm cười vì người khác gặp họa
- Cười cái gì, tôi chỉ nói sự thật thôi, thực ra có sợ ai chứ?
Lang Phá Thiên quơ quơ nắm tay, ngửa đầu xoải bước đi, thằng nhãi này, trong lòng đang cao hứng, dù sao, tiến sang giai đoạn mới mà
Một tháng sống trong trường Đảng trôi qua vô thưởng vô phạt.
Một ngày tháng 9, chủ nhiệm lớp Lý Chí Ngư gọi vài ủy viên trong ban lại . Nói là vài ngày nữa phải tổ chức phân công mọi người đi làm điều tra nghiên cứu, lấy hình thức tổ nhóm tự do đi khắp nơi trong cả nước để điều tra nghiên cứu
Thời gian điều tra nghiên cứu là hai tuần cuối, nếu thỏa đáng có thể kéo dài. Phạm vi điều tra nghiên cứu rất rộng, đề tài nghiên cứu không hạn chế, điều tra nghiên cứu cái gì cũng được. Sau khi điều tra nghiên cứ xong mỗi tổ phải viết một bài tổng kết tỉ mỉ các nghiên cứu hữu hiệu
Để phòng ngừa sự cố phát sinh, các ban ủy phải chọn ra một đội của mình. Mà các tổ trưởng cũng là người đi đầu, như vậy hợp lại, toàn bộ ban 120 học viên chia thành 10 tổ, mỗi tổ vừa đủ 12 người.
- Chủ nhiệm Lý, việc sắp xếp lần này tổ viên này thật ra trường có thể lựa chọn người trước, chúng tôi đi đầu cũng thuận lợi hơn, để tự do phân nhóm đi có vẻ hơi loạn không đúng ạ?
Ủy viên học tập Ứng Ngọc Ngọcđứng lên đưa ra quan điểm của mình
- Vấn đề này trường học cũng đã suy xét qua, nếu nói, mỗi đồng chí không thích cùng một chỗ với tổ trưởng, trường học nếu cứng rắn bố trí đi với nhau, thế thì chưa đi điều tra nghiên cứu đã khiến người ta không tích cực chủ động, hơn nữa không hợp nhau, tư tưởng không thoải mái, cũng không thể phát huy sức lực của tập thể có đúng không nào, hơn nữa,như vậy có khả năng sau này có một số đồng chí sẽ ý kiến.
Cho nên, tự do thành lập tổ có thể tránh được điều này, hơn nữa, kết quả điều tra nghiên cứu lần này sẽ là một trong những yếu tố để xem xét cấp bậc khi tốt nghiệp
Bình thường lớp chúng ta có vẻ tất cả mọi người đều hiền hòa phải không, phát biểu hăng hái, chúng ta không thể chụp mũ các học viên, không làm bản ghi chép sắp xếp gì cả, chính là để mọi người được tự do phát biểu. Mà lần này điều tra nghiên cứu tất cả đều tự các bạn làm chủ, thành quả tương đối quan trọng, không giống những lần thảo luận trước kia.
Vẻ mặt phó chủ nhiệm Lý Chí Ngư rất nghiêm túc, nói, dặn dò việc điều tra nghiên cứu lần này rất quan trọng.
- Chủ nhiệm Lý, theo như ngài nói, tôi cảm giác trọng trách của tổ trưởng lần này không nhẹ. Không biết kết quả điều tra nghiên cứu lần này có thể định đoạt mấy phần cho cuộc sát hạch tốt nghiệp.
Lúc này, ủy viên vui chơi giải trí và cuộc sốngTiền Thanh Trúc bộ dángcó chút lo lắng, hỏi. Khuôn mặt thanh lệ có chút khẩn trương, cho nên toát ra vài giọt mồ hôi.
- Ba phần đó!
Chủ nhiệm Lý không chút do dự nói thẳng, liếc mắt nhìn mọi người một cái nói
- Tôi trực tiếp nói rõ, chính là để các cậu hiểu được, chúng tôi giám định công khai công bằng hợp lý, tuyệt đột không nể tình riêng.
Cho nên, muốn đạt kết quả tốt, muốn qua cuộc sát hạch tốt nghiệp tốt, các cậu phải tự lực cố gắng.
Nhất là lần nghiên cứu này, phải chú ý nắm bắt được vấn đề, chớ có nói khoác gì đó cũng vô dụng. Phòng giáo vụ còn có thể lấy mười kết quả điều tra nghiên cứu đóng thành sách, hiệu trưởng Đường nói lúc rảnh sẽ xem. Có lẽ, thành quả của các cậu thực sự là ý kiến xây dựng đất nước, có lẽ có thể cho vào tài liệu tham khảo nội bộ.
Cơ hội chúng tôi cho các cậu, nắm vấn đề mấu chốt như thế nào là do tự bản thân các cậu. 12 tổ viên phải toàn lực cố gắng, không phải là vấn đề của cá nhân, là kết quả mọi người hợp lực mà có, thể hiện tinh thần đoàn kết, hợp tác.
Tôi cùng hai tổ viên của tổ chức là Đường Phương và Lâm Tuyết đã tuần tra một vòng, nếu các cậu trong quá trình điều tra nghiên cứu gặp vấn đề khó khăn gì không giải quyết được, có thể đề xuất, chúng tôi có thể thử giải quyết cho các cậu.
Đương nhiên, giải quyết chỉ ở một mức độ. Chín phần còn lại, phải dựa vào các cậu. Chúng tôi ra tay một lần, các cậu sẽ bị hạ xuống một cấp bậc nhỏ.
Lý Chi Nghi nói rất nghiêm túc.
Sau khi ban ủy được sự đồng ý,quay về lớp học công bố tình hình của hoạt động, trong lớp lập tức trở lên sôi nổi, việc này, có liên quan tới giám định cấp bậctốt nghiệp, đầu óc các đồng chí đương nhiên hoạt đọng nhanh lên.
- Khôn sống mống chết, vật cạnh thiên trạch. Tôi chỉ muốn nói với các cậu tám chữ này. Từ trình độ các cậu, tự có ý thức cạnh tranh, tạo ra sức lực tập thể, đây mới là một trong những mục đích của trường học
Chủ nhiệm Lý nói xong rồi đi.
Trong lớp, lập tức ồn ào hẳn lên.
Tiếp theo khi đến tự do phân nhóm, chủ nhiệm Lý cho mọi người một ngày, cũng là khảo nghiệm mạng lưới quan hệ của mọi người, năng lực tập thể, hợp tác tập thể .
Hai người lớp trưởng Tần Bình Minh và lớp phó Đường Lâm ngay lập tức tụ họp một nhóm người lớn, thiếu chút nữa đã xảy ra tranh cải. Bởi vì các đồng chí bên ngoài liều mình chen chúc, đồng chí bên trong liều mình giữ, tất cả mọi người đều muốn đứng ở vòng tròn trung tâm nhất, nói trắng ra là muốn đứng ở gần chỗ hai người Tần Bình Minh và Đường Lâm. Cứ như vậy, vòng tròn có chút xiêu vẹo.
Trong thời điểm vô cùng mấu chốt này, năng lực của tổ trưởng có lẽ có thể quyết định toàn bộ kết quả của cả tổ. Nói cách khác đơn giản là, năng lực của Tần Bình Minh chắc chắn lớn, làm Phó tổng giám đốc “Long năng quốc tế”, thành viên trong tổ chức Đảng
“Long năng quốc tế” có các trạm phát điện ở khắp nơi trong cả nước, cho nên, đi đến đâu cũng đều xài được. Hơn nữa, loại thần tài như Tần Bình Mình làđến đâu mà không có cán bộ theo sau chiêu đãi tiếp đón, đơn giản là hi vọng có thể xây một trạm phát điện để phát triển kinh tế địa phương… Điện là một thứ tốt, nước chảy ào cái là tiền.
Lang Phá Thiên cười gượng một tiếng
- Không vội, các cậu đều có “bánh mì”, ông đây ngay cả “bánh mì” cũng không có, không tức còn là người sao?
Thiết Chiêm Hùng tức giận hừ nói
- Lão Thiết, đừng nóng vội, cái túi lót bên trong áo kia có cái hộp, chính là chuẩn bị cho anh đó
Diệp Phàm cười thần bí, lải nhải nói về cái túi da đặc biệt dưới chân
- Đúng là huynh đệ tốt, chưa quên lão Thiết tôi, ha ha ha…
Cặp mắt Thiết Chiêm Hùng giống như lang, lập tức thô lỗ mở gói ra
- Anh đem cả hai gốc Âm Dương Tham đi nữa, độc thật!
Lang Phá Thiên cười khanh khách một trận, hết chỗ nói rồi
- Không có, để lại một cái cho Bạch Phác, không thể tuyệt đường của người ta về sau, chúng ta là người có đạo đức
Diệp Phàm thanh minh cười nói
- Anh… có đạo đức…
Lang Phá Thiên thiếu chút nữa đổ sập hoàn toàn, nhìn chằm chằm Diệp Phàm nửa ngày, thật lâu sau, vẫn là hết chỗ nói rồi
- Cảm ơn huynh đệ, củ lớn như vậy, đủ cho lão Thiết tôi gặm vài lần, ha ha, tôi đi trước
Thiết Chiêm Hùng thật sựnóng vội , cái này, từ lục đẳng xuống tam đẳng từ trước tới này vẫn bị người chèn ép, tự nhiên trong lòng thấy điên cuồng
Hy vọng có thể hội phục công lực ngày càng mãnh liể, mặc dù đồng chí lão Thiết luôn trầm ổn nhưng cũng không kìm nổi. Đương nhiên, đây là trước mặt huynh đệ mới có thể thất thố như thế. Lão Thiết cười, cầm được cái túi là đã muốn chuồn mất.
- Từ từ đã lão Thiết
Diệp Phàm khẩn trương gọi anh ta lại
- Để làm gì, yên tâm, tôi sẽ không ăn hết, để lại cho cậu một nửa là được. Chỉ cần công lực có thể khôi phục đến tứ đẳng, tôi cũng đã thỏa mãn, haizz…
Thiết Chiêm Hùng hiểu lầm
- Lão Thiết, ăn sống như em với lão Lang thì tiếc lắm Lúc ấy tình huống nguy hiểm, không thể để ý gì khác. Em đoán chắc, lúc ấy cũng chỉ có thể phát huy gần bốn tầng hiệu quả thôi. Nếu có thể phối chế thành công giống lần trước em đưa cho các anh hoàn toàn có thể phát huy hết tám phần hiệu quả của Âm Dương Tham.
Diệp Phàm giải thích
- Vậy phối chế nhanh lên đi?
Lão Thiết thực sự sốt ruột rồi.
- Đừng nóng vội ông anh, việc này, phải để cao nhân ra tay mới được. Em biết phối chế, nhưng cấp bậc không cao, đã phối thì phải phối cho xứng đúng không nào?
Diệp Phàm vội vàng an ủi, nhanh chóng nhíu mày nói
- Ngay cả nguyên liệu phối cũng đã khó, hơi khó kiếm.
- Chi bằng hỏi Thủ trưởng Trấn, ông ấy năng lượng lớn, lực nghiêng cả một nước, có thể ông ta sẽ làm nhanh hơn chúng ta đấy.
Lang Phá Thiên đưa ra đề nghị
- Anh điên à, việc này nếu để Thủ trưởng Trấn biết còn không bị rút mất sao, cuối cùng chắc chắn sẽ đem đi mấy phần, chỉ để lại cho chúng ta một phần là không tệ rồi, đáng tiếc lắm.
Diệp Phàm cười mắng.
- Cũng đúng, Thủ trưởng Trấn, thích nhất mấy thứ này. Sao có thể để cho ông ấy dễ dàng rút đi mấy phần chứ, không ổn, đơn giản chính là gần giống như“Trấn rút da”.
Lang Phá Thiên cũng lắc lắc đầu.
- Kỳ thật cũng không phải không có biện pháp
Diệp Phàm cười quỷ dị, liếc mắt nhìn Lang Phá Thiên một cái
- Có cái rắm gì thì thả nhanh lên, dài dòng đáng ghét!
Thiết Chiêm Hùng không kiên nhẫn, hừ giọng nói
- Lão Lang không phải đột phá rồi sao, chúng ta có thể giả bộ như anh ta vẫn chưa đột phá có được không?
Diệp Phàm cười gượng một tiếng.
- Lợi hại, lừa dối Thủ trưởng Trấn. Đồng chí lão Trấn vừa nghe lão Lang có hy vọng đột phá, còn không phát huy được toàn bộ năng lượng tìm cách điều phối hay sao, cách này tốt lắm. Được, ha ha ha…
Thiết Chiêm Hùng tán thưởng một tiếng, hai mắt nhìn Lang Phá Thiên
- Được rồi, tôi đi hỏi Thủ trưởng Trấn, các anh…
Bộ dạng Lang Phá Thiên cườicười. Diệp Phàm giao đơn thuốc cho Lang Phá Thiên
- Tuy nhiên, anh Diệp, nữ nhân kia có vẻ công lực rất cao, ít nhất cũng là cao thủ bát đẳng, mẹ nó, chúng ta thiếu chút nữa là chết rồi. Tuy nhiên, quái, sao bà ta lại buông tha cho chúng ta?
Lang Phá Thiên quay người hỏi
- Việc này tôi cũng buồn bực, xem ra, nữ nhân kia tâm địa cũng không tệ lắm. Lúc ấy,chắc hẳn là đùa giỡn chúng ta một hồi. Hình như thấy đám người kém cỏi như chúng ta, người ta chướng mắt nên đùa chơi tí thôi
Diệp Phàm vội vàng giả bộ ngớ ngẩn lừa đào, thằng nhãi này trong lòng rất quỷ quái, chính giấc mộng kỳ quái bên bờ suối khiến người ta nghi ngờ
Nếu mộng là thật, đồng chí Diệp Phàm lập tức toát mồ hôi. Hình như còn nhớ rõ chính mình trước khi nổi điên có kêu “ Muốn làm ai đó”, chẳng lẽ mộng đẹp trở thành sự thật
Không có khả năng, đồng chí Diệp Phàm cảm thấy hẳn là không có khả năng, vị tiền bối kia công lực cao như vậy, làm sao mình có khả năng thực hiện chuyện mê loạn được, còn làm ngay tại chỗ của bà ta. Diệp Phàm thẩm chí cảm thấy chính mình có chút vấn đề về thần kinh, đem giấc mộng lạc vào thế giới hiện thực.
Hơn nữa, tưởng tượng lại việc này, vị tiền bối kia công lực cao như thế, phỏng chừng không dưới 60 tuổi. Nghĩ đến việc mình làm chuyện đó với một bà lão năm sáu mươi tuổi, trong lòng đồng chí Diệp Phàm, tự nhiên lại có cảm giác tội lỗi..
- Thôi vậy, chúng ta còn sống, còn sống là tốt rồi. Mẹ nó, trên đời thật là quỷ dị, nơi nơi đều cất giấu cao thủ. Một mạch nước ngầm bình thường mà có thể gặp cao thủ. Xem ra, làm người khiêm tốn được thì phải khiêm tốn. Bằng không, lật thuyền lúc nào cũng không biết thì xong đời.
Lang Phá Thiên này không sợ trời, không sợ đất, trải qua sự kiện lần này, không ngờ trong lòng cũng biết sợ hãi.
- Ha ha ha…
Diệp Phàm cùng Thiết Chiêm Hùng vẻ mặt vui vẻ, mỉm cười vì người khác gặp họa
- Cười cái gì, tôi chỉ nói sự thật thôi, thực ra có sợ ai chứ?
Lang Phá Thiên quơ quơ nắm tay, ngửa đầu xoải bước đi, thằng nhãi này, trong lòng đang cao hứng, dù sao, tiến sang giai đoạn mới mà
Một tháng sống trong trường Đảng trôi qua vô thưởng vô phạt.
Một ngày tháng 9, chủ nhiệm lớp Lý Chí Ngư gọi vài ủy viên trong ban lại . Nói là vài ngày nữa phải tổ chức phân công mọi người đi làm điều tra nghiên cứu, lấy hình thức tổ nhóm tự do đi khắp nơi trong cả nước để điều tra nghiên cứu
Thời gian điều tra nghiên cứu là hai tuần cuối, nếu thỏa đáng có thể kéo dài. Phạm vi điều tra nghiên cứu rất rộng, đề tài nghiên cứu không hạn chế, điều tra nghiên cứu cái gì cũng được. Sau khi điều tra nghiên cứ xong mỗi tổ phải viết một bài tổng kết tỉ mỉ các nghiên cứu hữu hiệu
Để phòng ngừa sự cố phát sinh, các ban ủy phải chọn ra một đội của mình. Mà các tổ trưởng cũng là người đi đầu, như vậy hợp lại, toàn bộ ban 120 học viên chia thành 10 tổ, mỗi tổ vừa đủ 12 người.
- Chủ nhiệm Lý, việc sắp xếp lần này tổ viên này thật ra trường có thể lựa chọn người trước, chúng tôi đi đầu cũng thuận lợi hơn, để tự do phân nhóm đi có vẻ hơi loạn không đúng ạ?
Ủy viên học tập Ứng Ngọc Ngọcđứng lên đưa ra quan điểm của mình
- Vấn đề này trường học cũng đã suy xét qua, nếu nói, mỗi đồng chí không thích cùng một chỗ với tổ trưởng, trường học nếu cứng rắn bố trí đi với nhau, thế thì chưa đi điều tra nghiên cứu đã khiến người ta không tích cực chủ động, hơn nữa không hợp nhau, tư tưởng không thoải mái, cũng không thể phát huy sức lực của tập thể có đúng không nào, hơn nữa,như vậy có khả năng sau này có một số đồng chí sẽ ý kiến.
Cho nên, tự do thành lập tổ có thể tránh được điều này, hơn nữa, kết quả điều tra nghiên cứu lần này sẽ là một trong những yếu tố để xem xét cấp bậc khi tốt nghiệp
Bình thường lớp chúng ta có vẻ tất cả mọi người đều hiền hòa phải không, phát biểu hăng hái, chúng ta không thể chụp mũ các học viên, không làm bản ghi chép sắp xếp gì cả, chính là để mọi người được tự do phát biểu. Mà lần này điều tra nghiên cứu tất cả đều tự các bạn làm chủ, thành quả tương đối quan trọng, không giống những lần thảo luận trước kia.
Vẻ mặt phó chủ nhiệm Lý Chí Ngư rất nghiêm túc, nói, dặn dò việc điều tra nghiên cứu lần này rất quan trọng.
- Chủ nhiệm Lý, theo như ngài nói, tôi cảm giác trọng trách của tổ trưởng lần này không nhẹ. Không biết kết quả điều tra nghiên cứu lần này có thể định đoạt mấy phần cho cuộc sát hạch tốt nghiệp.
Lúc này, ủy viên vui chơi giải trí và cuộc sốngTiền Thanh Trúc bộ dángcó chút lo lắng, hỏi. Khuôn mặt thanh lệ có chút khẩn trương, cho nên toát ra vài giọt mồ hôi.
- Ba phần đó!
Chủ nhiệm Lý không chút do dự nói thẳng, liếc mắt nhìn mọi người một cái nói
- Tôi trực tiếp nói rõ, chính là để các cậu hiểu được, chúng tôi giám định công khai công bằng hợp lý, tuyệt đột không nể tình riêng.
Cho nên, muốn đạt kết quả tốt, muốn qua cuộc sát hạch tốt nghiệp tốt, các cậu phải tự lực cố gắng.
Nhất là lần nghiên cứu này, phải chú ý nắm bắt được vấn đề, chớ có nói khoác gì đó cũng vô dụng. Phòng giáo vụ còn có thể lấy mười kết quả điều tra nghiên cứu đóng thành sách, hiệu trưởng Đường nói lúc rảnh sẽ xem. Có lẽ, thành quả của các cậu thực sự là ý kiến xây dựng đất nước, có lẽ có thể cho vào tài liệu tham khảo nội bộ.
Cơ hội chúng tôi cho các cậu, nắm vấn đề mấu chốt như thế nào là do tự bản thân các cậu. 12 tổ viên phải toàn lực cố gắng, không phải là vấn đề của cá nhân, là kết quả mọi người hợp lực mà có, thể hiện tinh thần đoàn kết, hợp tác.
Tôi cùng hai tổ viên của tổ chức là Đường Phương và Lâm Tuyết đã tuần tra một vòng, nếu các cậu trong quá trình điều tra nghiên cứu gặp vấn đề khó khăn gì không giải quyết được, có thể đề xuất, chúng tôi có thể thử giải quyết cho các cậu.
Đương nhiên, giải quyết chỉ ở một mức độ. Chín phần còn lại, phải dựa vào các cậu. Chúng tôi ra tay một lần, các cậu sẽ bị hạ xuống một cấp bậc nhỏ.
Lý Chi Nghi nói rất nghiêm túc.
Sau khi ban ủy được sự đồng ý,quay về lớp học công bố tình hình của hoạt động, trong lớp lập tức trở lên sôi nổi, việc này, có liên quan tới giám định cấp bậctốt nghiệp, đầu óc các đồng chí đương nhiên hoạt đọng nhanh lên.
- Khôn sống mống chết, vật cạnh thiên trạch. Tôi chỉ muốn nói với các cậu tám chữ này. Từ trình độ các cậu, tự có ý thức cạnh tranh, tạo ra sức lực tập thể, đây mới là một trong những mục đích của trường học
Chủ nhiệm Lý nói xong rồi đi.
Trong lớp, lập tức ồn ào hẳn lên.
Tiếp theo khi đến tự do phân nhóm, chủ nhiệm Lý cho mọi người một ngày, cũng là khảo nghiệm mạng lưới quan hệ của mọi người, năng lực tập thể, hợp tác tập thể .
Hai người lớp trưởng Tần Bình Minh và lớp phó Đường Lâm ngay lập tức tụ họp một nhóm người lớn, thiếu chút nữa đã xảy ra tranh cải. Bởi vì các đồng chí bên ngoài liều mình chen chúc, đồng chí bên trong liều mình giữ, tất cả mọi người đều muốn đứng ở vòng tròn trung tâm nhất, nói trắng ra là muốn đứng ở gần chỗ hai người Tần Bình Minh và Đường Lâm. Cứ như vậy, vòng tròn có chút xiêu vẹo.
Trong thời điểm vô cùng mấu chốt này, năng lực của tổ trưởng có lẽ có thể quyết định toàn bộ kết quả của cả tổ. Nói cách khác đơn giản là, năng lực của Tần Bình Minh chắc chắn lớn, làm Phó tổng giám đốc “Long năng quốc tế”, thành viên trong tổ chức Đảng
“Long năng quốc tế” có các trạm phát điện ở khắp nơi trong cả nước, cho nên, đi đến đâu cũng đều xài được. Hơn nữa, loại thần tài như Tần Bình Mình làđến đâu mà không có cán bộ theo sau chiêu đãi tiếp đón, đơn giản là hi vọng có thể xây một trạm phát điện để phát triển kinh tế địa phương… Điện là một thứ tốt, nước chảy ào cái là tiền.
/3320
|