- Ha ha, sai rồi,
Phượng lão hơi lắc đầu, tuy nhiên không giải thích. Triệu Xương Sơn trong lòng có chút buồn bực, không biết Phượng lão nói “sai rồi” là có ý bắn lén không. Nhưng Ninh Chí Hòa biết, chắc chắn là Triệu Đại Sơn thua thảm. Mà Uông Chính Tiền trong lòng cũng mơ hồ, cân nhắc Phượng lão nói “sai rồi” là có ý gì.
Tiếng trống rung vang trời vang lên, hơn mười vạn người dân vây xem hô lớn. Theo tiếng súng lệnh, thuyền rồng bắt đầu khởi động.
Tiếng hô “cố lên” vang dội.
- Thị xã Xuân Dương cố lên..
- Thị xã Miếu Đô cố lên…
Khi thuyền rồng bắt đầu khởi động, cho nên chậm chạp, lúc này, chính là so sánh khí thế cổ động viên của đội nào lớn hơn.
Đội thị xã Kim Mã quen thuộc với khúc sông Kim Mã, cho nên một trong ba thuyền rồng của bọn họ đã có thể chiếm ưu thế xông lên phía trước. Hai thuyền ở hai bên bảo vệ, áp dụng phương pháp khá hiệu quả.
Người xem có hơn mười ngàn dân của thị xã Kim Mã, lập tức tiếng vỗ tay như sấm dậy, tiếng la hét rung trời, át hết tiếng cổ vũ của các đội khác.
Bởi vì quy tắc va chạm chắc chắn lợi hại cho nên thuyền rồng bên cạnh buộc phải vứt bỏ phao, mặc dù là đánh lên cũng không được gì.
Tuy nhiên, ngày vui ngắn chẳng tày gang, Đội của Kim Mã vừa mới vọt lên khoảng hai mươi mét, thị xã Miếu Đô với tư cách là thị xã của tỉnh thành, thấy ưu thế bị thị xã Kim Mã cướp mất, cho nên cũng tức giận. Chỉ thấy người phụ trách ba thuyền rồng của dùng tay trao đổi dấu hiệu mà người khác không hiểu.
Thuyền rồng phía sau nhất đụng vào đuôi của thuyền rồng phía trước. Mà thuyền rồng phía trước đã chuẩn bị tốt từ trước, không ai bị ngã. Có lực đánh vào của thuyền rồng phía sau, thuyền rồng của Miếu Đô giống như tên bắn hướng về phía trước thuyền rồng của thị xã Kim Mã.
Binh một tiếng.
Thuyền bảo vệ hai bên của thị xã Kim Mã lúc này bị thuyền rồng của thành phố Ngũ Thủy và thị xã Thiên Đông cuốn lấy.
Cho nên, bảo vệ không kịp. Mắt thấy thuyền đang dẫn đầu của đội mình bị thuyền số một của Miếu Đô đâm làm cho nghiêng đi.
Vì tốc độ quá nhanh, thuyền số 1 của Kim Mã lập tức bị xoay trong nước. Đội viên trên thuyền muốn liều mình khống chế phương hướng thuyền rồng. Tuy nhiên, thuyền rồng thứ hai của thị xã Xuân Dương không để như vậy.
Bị thuyền rồng thứ hai của thị xã Xuân Dương hung hăng va chạm, thuyền rồng số một của thành phố thị xã đã quay đầu lại hướng xuất phát, đội viên đội Kim Mã vội vàng muốn quay đầu, tuy nhiên, rơi xuống giếng bị ném thêm đá.
Thuyền rồng số 2 của thị xã Miếu Đô quăng đuôi, toàn thể đội viên cùng nhau ra sức, lập tức đem thuyền rồng số một của đội thị xã Kim mã nhằm thẳng hướng xuất phát mà phóng, lần này biến thành rút lui, trường hợp khá kỳ lạ.
Hơn mười ngàn người dân thị xã Kim Mã trên bờ bị đâm, lập tức hét vỡ giọng, Mà cổ động viên các đội khác đương nhiên nhân cơ hôi hô lớn:
- Kim Mã bị giết, Kim Mã bị giết!
Mà lúc này, thuyền rồng số 2 của thị xã Ngũ Thủy vẫn chưa vừa lòng, từ đó xông lên, cứng rắn đem thuyền rồng số 1 của Kim Mã đụng vào tuyến trên.
Chỉ nghe tiếng Chủ nhiệm Trương Lâm Hoa trên loa hô to:
- Thuyền rồng số 1 của đội Kim Mã đã ra ngoài tuyến, phạm quy bị loại.
- Ôi, đầu đất, khua nghiêng cũng làm? Vì Kim Mã báo thù.
Bí thư thị xã Kim Mã Chu Tiềm thiếu chút nữa giơ chân, chính mình giật một cái loa đứng trên bờ hét lớn.
Thuyền rồng số ba của đội Kim mã vừa nghe thế, liều mình hướng thuyền rồng số 1 của Ngũ Thủy va chạm, cố hết sức, tốc độ thật sự nhanh. Không ngờ thật sự cho bọn họ đuổi kịp thuyền rồng số 1 đang dẫn đầu của đội Miếu Đô.
Mũi thuyền bên phải quay mạnh lập tức va chạm với thuyền rồng số 1 của thành phố Miếu Đô. Thuyền rồng số 1 của đội Miếu Đô cũng lại rập khuôn giống như thuyền rồng số 1 của thị xã Kim Mã. Thuyền rồng của thị xã Ngũ Thủy và Xuân Dương vừa thấy không chút nương tay, song song tấn công đi lên.
Hai bên va chạm, lập tức thuyền rồng số 1 của Miếu Đô quay giống như trong nước lũ. Nước bắn tung tóe, Thuyền rồng số 1 của thị xã Ngũ Thủy vượt lên đầu.
Chỉ có điều, các đồng chí thành phố Ngũ Thủy cũng không đắc ý được bao lâu. Thuyền rồng số 1 của đội Miếu Đô cũng sao chép lại. Đem thuyền rồng số 1 của đội Ngũ Thủy nhắm thẳng đến thuyền rồng số 1 của đội Xuân Dương.
Cuối cùng thuyền rồng số 1 của Ngũ Thủy cùng thuyền rồng số 1 của Xuân Dương giằng co nhau. Hai thuyền lập tức bị những thuyền rồng khác cho rớt lại phía sau, hơn nữa, hai thuyền rồng cách điểm xuất phát càng ngày càng gần.
Đội viên đội thuyền rồng số 1 Kim Mã bị loại đầu tiên hô lớn:
- Lại đây, lại đây, anh không ra anh, em không ra em.
Thật đúng là linh nghiệm, thuyền rồng số 1 của Ngũ Thủy và thuyền rồng số 1 của Xuân Dương không ngờ giằng co thật sự đụng vào giới hạn tuyến. Giọng Chủ nhiệm Trương Lâm Hoa lại vang lên, hai thuyền rồng bị loại.
Cứ như vậy, va chạm vào nhau, cãi cọ nhau, ra tay với nhau, bề ngoài hết sức loạn. Về sau không ngờ không có thuyền rồng nào có thể tiến lên, toàn bộ đều lui, nếu không phải là chuyển lại từ giữa sông.
Tuy nhiên, không khí ở đây thật sự sinh động, nhân dân xem nghẹn lời nhìn trân trối, hò hét quá đã. Tuy nhiên, Trên đài Chủ tịch các lãnh đạo Tỉnh ủy liên tục nhíu mày, có lãnh đạo còn thở dài một tiếng, kêu to thật ra không có.
Gần đến cuối cùng, không ngờ mọi thuyền rồng đều bị loại.
Nửa tiếng qua đi, chỉ còn lại mấy thuyền rồng. Vì sợ thuyền rồng bị đâm làm mất phương hướng, không ngờ các đội viên toàn bộ xuống nước đẩy thuyền rồng đi. Bởi vì khúc sông này nước rất nông, không đến một mét rưỡi. Mà đội viên các đội đều cao trên một mét tám, cũng không khó đẩy thuyền.
- Tùng…
Một tiếng trống lớn vang lên.
Giọng Trương Lâm Hoa vang lên:
- Đã đến giờ, tuy có mấy thuyền đến điểm cuối nhưng theo quy định đều vượt qua thời gian. Cho nên, đều phạm quy. Bởi vậy trần đấu lần này giải nhất nhì ba không ai đạt được. Toàn bộ thuyền rồng trừ những thuyền bị loại ra, toàn bộ thuyền đi đến cuối đều được giải xuất sắc.
Khán giả cuối cùng cũng không hiểu, có chút mơ hồ. không biết Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy làm gì. Đến một giải nhất nhì ba cũng không có người đạt được còn tổ chức làm quái gì. Mà một số ít lãnh đạo tỉnh ủy, như mấy người Quản Nhất Minh, tất nhiên cũng không vui vẻ được. Một đám nhìn chằm chằm Diệp Phàm, xem ra, chút nữa không thể thiếu được một trận đòn rồi.
- Ha ha rất thú vị. so với các cuộc thi đấu thuyền rồng khác khác xuất sắc, đồng chí Diệp Phàm đúng là tài, thi hành tinh thần tham gia thi đấu
Phượng lão tủm tỉm cười nói nhỏ những lời này rồi bước đi.
Ban đầu đám người Quản Nhất Minh hùng hổ muốn phê bình đồng chí Diệp Phàm làm hỏng hoạt động lần này. Tuy nhiên vừa nghe Phượng lão nói xong, toàn bộ ngừng phê bình một cách đớn hèn.
Vì sao?
Lý do rất đơn giản, đến Phượng lão cũng khen ngợi rất xuất sắc, khiến cho đồng chí Diệp Phàm nổi bật. Còn mang cả “tinh thần tham gia thi đấu” của thế vận hội O-lym-pic ra nói. Các đồng chí khác còn chưa nói lời nào. Việc này Phượng lão đã định là hoạt động xuất sắc.
- Không tồi, thật sự là xuất sắc
Triệu Xương Sơn nhẹ nhàng vỗ vai Diệp Phàm, nháy mắt bước đi.
Ninh Chí Hòa cũng cầm tay Diệp Phàm khen,
- Vẫn là Phượng lão nói hay, đồng chí Diệp Phàm khéo léo và sáng tạo.
Nói xong cùng Triệu Xương Sơn cùng nhau đi trước.
Mấy người Quản Nhất Minh tất nhiên cũng hung hăng trừng mắt nhìn Diệp Phàm, bất đắc dĩ lắc lắc đầu, mỗi người cũng bỏ đi.
Còn Diệp Phàm, vẫn cười trừ, giống như tú bà, mãi đến khi tiễn hết các lãnh đạo mới thôi. Nhìn những chiếc Audi toàn bộ đã nổ máy đi rồi, Diệp Phàm rõ ràng mò mò cằm nói:
- Kết thúc công việc, hoạt động lần này kết thúc tốt đẹp. Đúng rồi, tuy nói là giải xuất sắc nhưng đội viên các đội đều vất vả, mỗi đội phát một trăm ngàn tiền thưởng xem như khao đi.
Trương Lâm Hoa tất nhiên đã chuẩn bị tốt trước, tất cả đều là một trăm ngàn tiền trong phong bì màu đỏ thẫm. Tuy nhiên, năm vị bí thư Thị ủy cầm trong tay phong bì màu đỏ thẫm kia, vẻ mặt tươi cười. Nhưng nụ cười kia rất chua xót. Không biết là nên cười hay nên khóc.
Nhưng đối với các đội viên lại rất vui vẻ. Bởi vì một trăm ngàn tiền thưởng phân xuống dưới mỗi người cũng có hơn một ngàn, vẫn không tồi, được hơn một tháng tiền lương.
Đại hội thi đấu thuyền rồng kết thúc, mấy nhà sung sướng mấy nhà sầu.
Kỳ lạ chính là ngày hôm sau gió êm lặng sóng, cũng không ai phê bình Diệp Phàm. Hơn nửa báo tỉnh còn khen ngợi một phen. Nói là Phó trưởng ban Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy Diệp Phàm giỏi về vận động công nhân viên chức tích cực tham gia tạo nên một đại hội thi đấu thuyền rồng độc đáo, nguyên vẹn, sôi nổi tinh thần và thể xác của các cán bộ công nhân viên chức, thể hiện ý Đảng…
Diệp Phàm vừa mời trở lại tỉnh thành ngày hôm sau, Tằng Khải Phó Chủ tịch thành phố từng là bạn học ở trường Đảng cười nói là muốn mời Diệp Phàm uống mấy chén. Tằng Khải đường làm quan mở rộng, hiện giờ cũng là một trong những lãnh đạo trung tâm của tỉnh thành Việt Châu, bởi vì anh ta là ủy viên thường vụ.
Tuy nhiên, khi Diệp Phàm tới mới biết đứng bên cạnh Tằng Khải là Phó đội trưởng trung đoàn cảnh sát hình sự gọi là Hồng Đào Vương – Phó Ba. Hóa ra là nhờ Tằng Khải đến cầu xin hộ. Phó Ba có thể đưa anh ta ra đây, xem ra, cũng khá công phu.
Nhìn Diệp Phàm chào hỏi Tằng Khải, Phó Ba đầu cúi xuống, mặt đỏ lên, tiến lên, hơi cúi người nói:
- Phó trưởng ban Diệp, chuyện lần trước, tôi rất xin lỗi, tôi làm không đúng. Vẫn muốn tìm cơ hội gặp anh để giải thích một chút, tuy nhiên, vì anh bận cho nên đến tận bây giờ mới có thể, anh không để ý chứ?
- Phó đội trưởng, ha ha
Diệp Phàm mỉm cười hai tiếng, nhìn Tằng Khải.
- Ha ha bạn học cũ, nhà của Phó Ba với tôi là hàng xóm. Lúc ấy nghe anh ta nói chuyện xong, tôi hung hăng phế bình anh ta. Trước kia đã nói với anh ta, nhất định phải chú ý tố chất cảnh sát, phải chấp hành pháp luật văn minh. Anh rốt cuộc đã thức tỉnh, hoàn thành tốt nhiệm vụ. Phó Ba để tôi uống với anh mấy chén. Chúng ta lên lầu chứ?
Tằng Khải vẻ mặt thân thiết, cười nói.
- Ha ha, việc quá khứ thôi đi. Một chút việc nhỏ
Diệp Phàm thản nhiên gật đầu.
Ba người lên tầng chuẩn bị bước vào phòng riêng thì nghe một giọng khàn khàn:
- Phó Ba sao anh lại đến đây?
Phượng lão hơi lắc đầu, tuy nhiên không giải thích. Triệu Xương Sơn trong lòng có chút buồn bực, không biết Phượng lão nói “sai rồi” là có ý bắn lén không. Nhưng Ninh Chí Hòa biết, chắc chắn là Triệu Đại Sơn thua thảm. Mà Uông Chính Tiền trong lòng cũng mơ hồ, cân nhắc Phượng lão nói “sai rồi” là có ý gì.
Tiếng trống rung vang trời vang lên, hơn mười vạn người dân vây xem hô lớn. Theo tiếng súng lệnh, thuyền rồng bắt đầu khởi động.
Tiếng hô “cố lên” vang dội.
- Thị xã Xuân Dương cố lên..
- Thị xã Miếu Đô cố lên…
Khi thuyền rồng bắt đầu khởi động, cho nên chậm chạp, lúc này, chính là so sánh khí thế cổ động viên của đội nào lớn hơn.
Đội thị xã Kim Mã quen thuộc với khúc sông Kim Mã, cho nên một trong ba thuyền rồng của bọn họ đã có thể chiếm ưu thế xông lên phía trước. Hai thuyền ở hai bên bảo vệ, áp dụng phương pháp khá hiệu quả.
Người xem có hơn mười ngàn dân của thị xã Kim Mã, lập tức tiếng vỗ tay như sấm dậy, tiếng la hét rung trời, át hết tiếng cổ vũ của các đội khác.
Bởi vì quy tắc va chạm chắc chắn lợi hại cho nên thuyền rồng bên cạnh buộc phải vứt bỏ phao, mặc dù là đánh lên cũng không được gì.
Tuy nhiên, ngày vui ngắn chẳng tày gang, Đội của Kim Mã vừa mới vọt lên khoảng hai mươi mét, thị xã Miếu Đô với tư cách là thị xã của tỉnh thành, thấy ưu thế bị thị xã Kim Mã cướp mất, cho nên cũng tức giận. Chỉ thấy người phụ trách ba thuyền rồng của dùng tay trao đổi dấu hiệu mà người khác không hiểu.
Thuyền rồng phía sau nhất đụng vào đuôi của thuyền rồng phía trước. Mà thuyền rồng phía trước đã chuẩn bị tốt từ trước, không ai bị ngã. Có lực đánh vào của thuyền rồng phía sau, thuyền rồng của Miếu Đô giống như tên bắn hướng về phía trước thuyền rồng của thị xã Kim Mã.
Binh một tiếng.
Thuyền bảo vệ hai bên của thị xã Kim Mã lúc này bị thuyền rồng của thành phố Ngũ Thủy và thị xã Thiên Đông cuốn lấy.
Cho nên, bảo vệ không kịp. Mắt thấy thuyền đang dẫn đầu của đội mình bị thuyền số một của Miếu Đô đâm làm cho nghiêng đi.
Vì tốc độ quá nhanh, thuyền số 1 của Kim Mã lập tức bị xoay trong nước. Đội viên trên thuyền muốn liều mình khống chế phương hướng thuyền rồng. Tuy nhiên, thuyền rồng thứ hai của thị xã Xuân Dương không để như vậy.
Bị thuyền rồng thứ hai của thị xã Xuân Dương hung hăng va chạm, thuyền rồng số một của thành phố thị xã đã quay đầu lại hướng xuất phát, đội viên đội Kim Mã vội vàng muốn quay đầu, tuy nhiên, rơi xuống giếng bị ném thêm đá.
Thuyền rồng số 2 của thị xã Miếu Đô quăng đuôi, toàn thể đội viên cùng nhau ra sức, lập tức đem thuyền rồng số một của đội thị xã Kim mã nhằm thẳng hướng xuất phát mà phóng, lần này biến thành rút lui, trường hợp khá kỳ lạ.
Hơn mười ngàn người dân thị xã Kim Mã trên bờ bị đâm, lập tức hét vỡ giọng, Mà cổ động viên các đội khác đương nhiên nhân cơ hôi hô lớn:
- Kim Mã bị giết, Kim Mã bị giết!
Mà lúc này, thuyền rồng số 2 của thị xã Ngũ Thủy vẫn chưa vừa lòng, từ đó xông lên, cứng rắn đem thuyền rồng số 1 của Kim Mã đụng vào tuyến trên.
Chỉ nghe tiếng Chủ nhiệm Trương Lâm Hoa trên loa hô to:
- Thuyền rồng số 1 của đội Kim Mã đã ra ngoài tuyến, phạm quy bị loại.
- Ôi, đầu đất, khua nghiêng cũng làm? Vì Kim Mã báo thù.
Bí thư thị xã Kim Mã Chu Tiềm thiếu chút nữa giơ chân, chính mình giật một cái loa đứng trên bờ hét lớn.
Thuyền rồng số ba của đội Kim mã vừa nghe thế, liều mình hướng thuyền rồng số 1 của Ngũ Thủy va chạm, cố hết sức, tốc độ thật sự nhanh. Không ngờ thật sự cho bọn họ đuổi kịp thuyền rồng số 1 đang dẫn đầu của đội Miếu Đô.
Mũi thuyền bên phải quay mạnh lập tức va chạm với thuyền rồng số 1 của thành phố Miếu Đô. Thuyền rồng số 1 của đội Miếu Đô cũng lại rập khuôn giống như thuyền rồng số 1 của thị xã Kim Mã. Thuyền rồng của thị xã Ngũ Thủy và Xuân Dương vừa thấy không chút nương tay, song song tấn công đi lên.
Hai bên va chạm, lập tức thuyền rồng số 1 của Miếu Đô quay giống như trong nước lũ. Nước bắn tung tóe, Thuyền rồng số 1 của thị xã Ngũ Thủy vượt lên đầu.
Chỉ có điều, các đồng chí thành phố Ngũ Thủy cũng không đắc ý được bao lâu. Thuyền rồng số 1 của đội Miếu Đô cũng sao chép lại. Đem thuyền rồng số 1 của đội Ngũ Thủy nhắm thẳng đến thuyền rồng số 1 của đội Xuân Dương.
Cuối cùng thuyền rồng số 1 của Ngũ Thủy cùng thuyền rồng số 1 của Xuân Dương giằng co nhau. Hai thuyền lập tức bị những thuyền rồng khác cho rớt lại phía sau, hơn nữa, hai thuyền rồng cách điểm xuất phát càng ngày càng gần.
Đội viên đội thuyền rồng số 1 Kim Mã bị loại đầu tiên hô lớn:
- Lại đây, lại đây, anh không ra anh, em không ra em.
Thật đúng là linh nghiệm, thuyền rồng số 1 của Ngũ Thủy và thuyền rồng số 1 của Xuân Dương không ngờ giằng co thật sự đụng vào giới hạn tuyến. Giọng Chủ nhiệm Trương Lâm Hoa lại vang lên, hai thuyền rồng bị loại.
Cứ như vậy, va chạm vào nhau, cãi cọ nhau, ra tay với nhau, bề ngoài hết sức loạn. Về sau không ngờ không có thuyền rồng nào có thể tiến lên, toàn bộ đều lui, nếu không phải là chuyển lại từ giữa sông.
Tuy nhiên, không khí ở đây thật sự sinh động, nhân dân xem nghẹn lời nhìn trân trối, hò hét quá đã. Tuy nhiên, Trên đài Chủ tịch các lãnh đạo Tỉnh ủy liên tục nhíu mày, có lãnh đạo còn thở dài một tiếng, kêu to thật ra không có.
Gần đến cuối cùng, không ngờ mọi thuyền rồng đều bị loại.
Nửa tiếng qua đi, chỉ còn lại mấy thuyền rồng. Vì sợ thuyền rồng bị đâm làm mất phương hướng, không ngờ các đội viên toàn bộ xuống nước đẩy thuyền rồng đi. Bởi vì khúc sông này nước rất nông, không đến một mét rưỡi. Mà đội viên các đội đều cao trên một mét tám, cũng không khó đẩy thuyền.
- Tùng…
Một tiếng trống lớn vang lên.
Giọng Trương Lâm Hoa vang lên:
- Đã đến giờ, tuy có mấy thuyền đến điểm cuối nhưng theo quy định đều vượt qua thời gian. Cho nên, đều phạm quy. Bởi vậy trần đấu lần này giải nhất nhì ba không ai đạt được. Toàn bộ thuyền rồng trừ những thuyền bị loại ra, toàn bộ thuyền đi đến cuối đều được giải xuất sắc.
Khán giả cuối cùng cũng không hiểu, có chút mơ hồ. không biết Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy làm gì. Đến một giải nhất nhì ba cũng không có người đạt được còn tổ chức làm quái gì. Mà một số ít lãnh đạo tỉnh ủy, như mấy người Quản Nhất Minh, tất nhiên cũng không vui vẻ được. Một đám nhìn chằm chằm Diệp Phàm, xem ra, chút nữa không thể thiếu được một trận đòn rồi.
- Ha ha rất thú vị. so với các cuộc thi đấu thuyền rồng khác khác xuất sắc, đồng chí Diệp Phàm đúng là tài, thi hành tinh thần tham gia thi đấu
Phượng lão tủm tỉm cười nói nhỏ những lời này rồi bước đi.
Ban đầu đám người Quản Nhất Minh hùng hổ muốn phê bình đồng chí Diệp Phàm làm hỏng hoạt động lần này. Tuy nhiên vừa nghe Phượng lão nói xong, toàn bộ ngừng phê bình một cách đớn hèn.
Vì sao?
Lý do rất đơn giản, đến Phượng lão cũng khen ngợi rất xuất sắc, khiến cho đồng chí Diệp Phàm nổi bật. Còn mang cả “tinh thần tham gia thi đấu” của thế vận hội O-lym-pic ra nói. Các đồng chí khác còn chưa nói lời nào. Việc này Phượng lão đã định là hoạt động xuất sắc.
- Không tồi, thật sự là xuất sắc
Triệu Xương Sơn nhẹ nhàng vỗ vai Diệp Phàm, nháy mắt bước đi.
Ninh Chí Hòa cũng cầm tay Diệp Phàm khen,
- Vẫn là Phượng lão nói hay, đồng chí Diệp Phàm khéo léo và sáng tạo.
Nói xong cùng Triệu Xương Sơn cùng nhau đi trước.
Mấy người Quản Nhất Minh tất nhiên cũng hung hăng trừng mắt nhìn Diệp Phàm, bất đắc dĩ lắc lắc đầu, mỗi người cũng bỏ đi.
Còn Diệp Phàm, vẫn cười trừ, giống như tú bà, mãi đến khi tiễn hết các lãnh đạo mới thôi. Nhìn những chiếc Audi toàn bộ đã nổ máy đi rồi, Diệp Phàm rõ ràng mò mò cằm nói:
- Kết thúc công việc, hoạt động lần này kết thúc tốt đẹp. Đúng rồi, tuy nói là giải xuất sắc nhưng đội viên các đội đều vất vả, mỗi đội phát một trăm ngàn tiền thưởng xem như khao đi.
Trương Lâm Hoa tất nhiên đã chuẩn bị tốt trước, tất cả đều là một trăm ngàn tiền trong phong bì màu đỏ thẫm. Tuy nhiên, năm vị bí thư Thị ủy cầm trong tay phong bì màu đỏ thẫm kia, vẻ mặt tươi cười. Nhưng nụ cười kia rất chua xót. Không biết là nên cười hay nên khóc.
Nhưng đối với các đội viên lại rất vui vẻ. Bởi vì một trăm ngàn tiền thưởng phân xuống dưới mỗi người cũng có hơn một ngàn, vẫn không tồi, được hơn một tháng tiền lương.
Đại hội thi đấu thuyền rồng kết thúc, mấy nhà sung sướng mấy nhà sầu.
Kỳ lạ chính là ngày hôm sau gió êm lặng sóng, cũng không ai phê bình Diệp Phàm. Hơn nửa báo tỉnh còn khen ngợi một phen. Nói là Phó trưởng ban Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy Diệp Phàm giỏi về vận động công nhân viên chức tích cực tham gia tạo nên một đại hội thi đấu thuyền rồng độc đáo, nguyên vẹn, sôi nổi tinh thần và thể xác của các cán bộ công nhân viên chức, thể hiện ý Đảng…
Diệp Phàm vừa mời trở lại tỉnh thành ngày hôm sau, Tằng Khải Phó Chủ tịch thành phố từng là bạn học ở trường Đảng cười nói là muốn mời Diệp Phàm uống mấy chén. Tằng Khải đường làm quan mở rộng, hiện giờ cũng là một trong những lãnh đạo trung tâm của tỉnh thành Việt Châu, bởi vì anh ta là ủy viên thường vụ.
Tuy nhiên, khi Diệp Phàm tới mới biết đứng bên cạnh Tằng Khải là Phó đội trưởng trung đoàn cảnh sát hình sự gọi là Hồng Đào Vương – Phó Ba. Hóa ra là nhờ Tằng Khải đến cầu xin hộ. Phó Ba có thể đưa anh ta ra đây, xem ra, cũng khá công phu.
Nhìn Diệp Phàm chào hỏi Tằng Khải, Phó Ba đầu cúi xuống, mặt đỏ lên, tiến lên, hơi cúi người nói:
- Phó trưởng ban Diệp, chuyện lần trước, tôi rất xin lỗi, tôi làm không đúng. Vẫn muốn tìm cơ hội gặp anh để giải thích một chút, tuy nhiên, vì anh bận cho nên đến tận bây giờ mới có thể, anh không để ý chứ?
- Phó đội trưởng, ha ha
Diệp Phàm mỉm cười hai tiếng, nhìn Tằng Khải.
- Ha ha bạn học cũ, nhà của Phó Ba với tôi là hàng xóm. Lúc ấy nghe anh ta nói chuyện xong, tôi hung hăng phế bình anh ta. Trước kia đã nói với anh ta, nhất định phải chú ý tố chất cảnh sát, phải chấp hành pháp luật văn minh. Anh rốt cuộc đã thức tỉnh, hoàn thành tốt nhiệm vụ. Phó Ba để tôi uống với anh mấy chén. Chúng ta lên lầu chứ?
Tằng Khải vẻ mặt thân thiết, cười nói.
- Ha ha, việc quá khứ thôi đi. Một chút việc nhỏ
Diệp Phàm thản nhiên gật đầu.
Ba người lên tầng chuẩn bị bước vào phòng riêng thì nghe một giọng khàn khàn:
- Phó Ba sao anh lại đến đây?
/3320
|