Khúc Bạch Thu vừa nghe xong, mặt đỏ lên, miệng nói:
- Tôi nói sai, tuy nhiên, dù chúng ta hỏi gì thì hắn cũng không trả lời đúng không? Chúng ta đại diện cho Tỉnh ủy xuống hỏi ý, hắn không trả lời là không đúng. Đây chẳng lẽ là một đảng viên phục tùng sự sắp xếp của Đảng sao?
- Việc này phải xem ông hỏi cái gì? Có đề cập đến bí mật của Ban tổ chức cán bộ tôi đương nhiên không thể trả lời. Mà cơ bản là vấn đề này không liên quan đến chuyện sát hạch, tôi có quyền từ chối không trả lời.
- Tốt lắm, đồng chí Diệp Phàm, anh nói xem trước đố sau khi sát hạch xong ngày hôm sau dán bảng vàng kết quả ở Khách sạn Khách Đô. Vì sao sau thông báo chính thức lại thay đổi vị trí công tác của các sinh viên?
Tống Quang Huy đã hỏi đến điểm mấu chốt.
- Việc này trong công việc tôi cũng có chút sai lầm, Lãnh đạo Ban tổ chức cán bộ đối với phân công tác có sắp xếp khác.
Cho nên, vị trí công tác của một số sinh viên bị thay đổi. Việc này, Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy cũng là suy xét nhiều mặt.
Đương nhiên, cá nhân tôi không rõ về lần điều phối này. Nếu muốn hỏi, các anh phải hỏi Trưởng ban Phượng và Trưởng ban Cổ.
Bọn họ nói là quyết định của ban lãnh đạo, mà chính tôi không được phân công quản lý Phòng Cán bộ 1 nữa, chuyển đến phòng cán bộ chung quanh. Sắp đặt bên đó tôi không rõ lắm.
Diệp Phàm nói.
- Hừ, việc là do anh phụ trách, còn muốn trốn tránh trách nhiệm? Đồng chí Diệp Phàm, thay đổi bên trong nguyên nhân có phải do con người làm ra?
Khúc Bạch Thu lại bắt đầu chất vấn, như ám chỉ.
- Nguyên nhân là do con người làm ra, tôi không rõ lắm, nhưng thật ra Kiểm sát trưởng Khúc giải thích một chút, cái gì là nguyên nhân do con người làm ra, nói thế có ý gì?
Diệp Phàm nhíu mày, lạnh lùng phản bác nói. Cảm thấy Khúc Bạch Thu dám âm thầm chụp mũ lên đầu mình, trong lòng tự nhiên có chút căm tức.
- Đồng chí Diệp Phàm, chú ý thái độ của anh. Chúng tôi đại diện Tỉnh ủy xuống nói chuyện với anh, làm một cán bộ, phải có quan điểm của tổ chức.
Khúc Bạch Thu vẻ mặt nghiêm túc hừ nói.
- Ha ha, tôi hình như nghe nói là lần này kiểm sát trưởng Khúc phối hợp với Phó Chủ nhiệm Tống hỏi ý. Vừa rồi Phó Chủ nhiệm Tống không hỏi mấy câu, một số đồng chí thì lại hỏi nhiều, chẳng lẽ đây là nguyên tắc tổ chức?
Diệp Phàm vừa nói những lời này, mặt Khúc Bạch Thu lập tức đỏ bừng. Tất nhiên, giọng Diệp Phàm chỉ là át đi hiềm nghi.
- Cậu thật sự không hiểu nguyên nhân trong đó?
Tống Quang Huy thản nhiên nhìn Khúc Bạch Thu một cái, hỏi Diệp Phàm.
- Thật không hiểu, hơn nữa, lòng tôi sáng như ban ngày. Trong sát hạch sinh viên lần này, tôi làm công bình công chính công khai.
Lúc ấy Phó Chủ tịch tỉnh Lâm và Phó Chủ tịch tỉnh Lỗ cùng với lãnh đạo thành phố Thâm Quyến đều đến đây. Bọn họ cũng đảm đương giám khảo.
Tôi cảm thấy lần tiến hành sát hạch sinh viên ở Thâm Quyến tiến hành rất thành công. Hơn nữa, độ trong sáng khá cao. Về phần những điều chỉnh sau này, là lãnh đạo Ban tổ chức cán bộ có suy nghĩ khác, tôi không rõ ràng lắm.
Diệp Phàm nhắc lại việc này.
- Ha ha, trong sáng như ban ngày, đây là lời mà cán bộ đều nói.
Khúc Bạch Thu hừ một tiếng, nhìn Tống Quang Huy và Diệp Phàm một cái, quay sang nói:
- Nghe nói sinh viên Lý Sâm chính là người thân của Lý Man Đầu, trước đây Lý Man Đầu đã gặp qua cậu?
Mà Khách sạn Khách Đô là công ty con của Lý Man Đầu. Tôi cũng không thể nói được, các anh đã có thỏa thuận gì.
Thay đổi về sau cậu không đạt được ý đồ của Lý Man Đầu. Cho nên, Lý Man Đầu mới phát biểu rất mạnh trên báo?
- Thỏa thuận cái gì, ha ha, tôi thật không hiểu thỏa thuận cái gì. Còn về tổng giám đốc Lý, tôi thật có gặp mặt y trước một lần.
Y là đại biểu Quốc vụ viện, thành viên Mặt trận tổ quốc tỉnh. Y có quyền hỏi về chuyện sát hạch sinh viên. Còn chúng tôi gặp mặt, lúc ấy chỉ nói đến việc tổ chức tại khách sạn Khách Đô.
Lúc đó Trưởng phòng Trương Lâm Hoa cũng ở đó. Đây chỉ là kết giao bình thường, chẳng lẽ tôi làm ở Ban tổ chức cán bộ đến kết giao bạn bè bình thường cũng không được làm?
Huống chi, tôi gặp Lý Man Đầu thuần túy là vì công việc, nói chuyện chuẩn bị hoạt động.
Diệp Phàm vẻ mặt chân thật, nói.
Nhìn Khúc Bạch Thu một cái nói:
- Tôi hi vọng Kiểm sát trưởng Khúc không cần bẻ cong sự thật, không đem ý gì đó áp đặt lên đầu tôi. Mặc dù nói anh là đại diện Tỉnh ủy xuống dỏi ý nhưng tôi cũng có quyền biện bạch đúng không? Nếu Kiểm sát trưởng Khúc có chứng cứ, mời đưa ra, nếu có bằng chứng thật thì tôi không có lời nào để nói. Nếu nói vô căn cứ thì đừng nói bậy.
- Anh nói tôi nói loạn, nói láo không có chứng cứ đúng không? Phó Chủ nhiệm Tống, anh xem xem, đồng chí Diệp Phàm căn bản là không giống trả lời hỏi ý chúng ta. Nên tư tưởng của đồng chí có vấn đề, tôi đề nghị thành lập tổ điều tra liên hợp, chính thức tiến hành điều tra lấy chứng cứ.
Khúc Bạch Thu cảm thấy rất mất mặt, muốn đánh trả.
- Có lập tổ điều tra hay không là chuyện của lãnh đạo Tỉnh ủy. Không phải tôi và anh có thể quyết định. Đương nhiên, anh muốn đề nghị cũng đúng, anh có thể trực tiếp đề nghị lên lãnh đạo Tỉnh ủy. Tuy nhiên, Kiểm sát trưởng Khúc, ý đó anh suy nghĩ lại là được, ngàn vạn lần đừng nói ra, việc này thật sự có phần thái quá.
Tống Quang Huy không ngờ thầm phê bình Khúc Bạch Thu.
- Phó Chủ nhiệm Tống, anh nói vậy là ý gì?
Khúc Bạch Thu không ngờ có chút giận, hỏi Tống Quang Huy.
- Có ý gì, đồng chí Khúc Bạch Thu, anh phải chú ý một chút chính là câu hỏi là câu hỏi không thể đem giả thiết ra nữa. Đây đã trái với kỷ luật câu hỏi của tổ chức. Việc này, trong phá án là xui khiến xưng tội. Nói trắng ra là, đào hố cho người ta nhảy.
Tống Quang Huy nghiêm mặt, hừ nói. Hơn nữa không khách khí, cảm thấy đây quả thực là bị bít mắt, không hài lòng.
Về sau, một số nhân viên liên quan của Ban tổ chức cán bộ cũng bị gọi đến hỏi, suốt hai ngày thời gian, tổ câu hỏi rốt cuộc trở về. Nghe nói cũng đến điều tra bên chỗ Lý Man Đầu.
Ngày 10 tháng 9, hội nghị thường vụ Tỉnh ủy.
Chủ tịch tỉnh Uông nói:
- Gần đây chuyện ầm ĩ ở Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy khá lớn, các báo lớn đều đưa tin có liên quan. Ảnh hưởng rất không tốt, đồng chí Lý Man Đầu chẳng những là thành viên Mặt trận tổ quốc, hơn nữa là đại biểu Quốc vụ viện. Mỗi tiếng nói, hành động của y đều đại diện cho lợi ích của danh chúng. Chuyện sát hạch sinh viên của Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy lần này, đã làm nổi lên một làn sóng trong dân chúng. Việc này phải nhanh chóng điều tra rõ, nếu không, chúng ta làm sao đối mặt với công chúng?
- Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy nói như thế nào?
Triệu Xương Sơn thản nhiên hỏi Cổ Hoài.
- Việc này đơn giản là công tác điều chỉnh bình thường, đồng chí Lý Man Đầu phát ngôn quá lên. Nếu đến công tác điều phối cũng không cho người ta làm, Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy làm sao có thể triển khai công tác?
Hơn nữa, Lý Man Đầu nói về Lý Sâm tôi đã kiểm tra qua, chính là người thân của Lý Man Đầu. Không hài lòng với sắp xếp công tác cho nên, mới tạo ra phong ba lớn như vậy. Tuy nói y là thành viên Mặt trận tổ quốc trận, đại biểu Quốc vụ viện, có quyền hỏi. Nhưng cũng không thể cố tình gây sự, tạo nhiều phiên toái cho Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy, quấy nhiễu công tác sát hạch của Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy.
Tôi đề nghị Chủ tịch Mặt trận tổ quốc tỉnh Lâm Đồng nói chuyện với đồng chí Lý Man Đầu.
Cổ Hoài thản nhiên nói, không có chút sợ hãi.
- Tôi có nhận được một số đơn tố cáo, tất cả đều đổ về đồng chí Diệp Phàm người chủ khảo của lần sát hạch lần này.
Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy là do tôi được phân công phụ trách, đối với một số hành vi không ổn của cấp dưới tôi cũng phải chịu trách nhiệm.
Tôi đã giải thích cùng với các đồng chí bên Ủy ban Kỷ luật, yêu cầu điều tra toàn bộ Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy một lần.
Đặc biệt nhằm vào vấn đề sát hạch sinh viên lần này, nếu thật sự có vấn đề, nói sẽ có ảnh hưởng.
Quản Nhất Minh nghiêm túc, nói. Mịt mờ đẩy Diệp Phàm ra trước sân khấu.
- Nói đến việc này, tôi cũng nhận được đơn tố cáo, nhằm vào đồng chí Diệp Phàm.
Lúc này, Bí thư Đảng ủy Công an Dương Chí Viễn nói.
- Tôi cũng nhận được không ít thư tố cáo, đều phản ánh về việc sát hạch sinh viên. Cho nên, tôi bảo Phó Chủ nhiệm Tống Quang Huy và Phó kiểm sát trưởng Khúc Bạch Thu mang vài người đến Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy hỏi những vấn đề có liên quan đến chuyện này.
Diệp Đông lên tiếng.
- Có điều tra ra việc gì không? Mặc kệ là đề cập đến vấn đề gì, điều tra ra thì hãy công khai đi, tuyệt đối không che đậy.
Lúc này Triệu Xương Sơn ngồi nghiêm túc trên ghế hừ nói. Mười phần là tư thế của tỉnh ủy, thực ra ông ta đã biết kết quả từ chỗ của Tống Quang Huy. Cho nên mới nói mạnh như thế.
- Đã hỏi ý rõ ràng, đồng chí Diệp Phàm làm sát hạch lần này thật sự là công khai công bình công chính. Lúc đó tại hiện trường sát hạch vừa lúc hai đồng chí Phó Chủ tịch tỉnh Lâm và Lỗ Đông Lai đến Tham Quyến kiểm tra, hai vị Phó Chủ tịch tỉnh cũng đến đó.
Hơn nữa, Bí thư thành phố Thâm Quyến Hoàng và Chủ tịch thành phố Phàm cùng các ủy viên thường vụ thành ủy cũng hăng hái làm giám khảo. Theo được biết thì lúc đó hưởng ứng rất tốt.
Mà Phòng cán bộ 1 của Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy dưới sự giám sát của Diệp Phàm đã làm việc suốt đêm ngày hôm sau công bố thành tích và phân phối vị trí công tác.
Lúc ấy các sinh viên đều khá vừa lòng, cảm thấy lần sát hạch này thật sự công bằng. Tuy nhiên, theo điều tra, đồng chí Diệp Phàm đem tài liệu có liên quan đến lãnh đạo Ban tổ chức cán bộ lại có chút thay đổi nhỏ.
Việc này có lẽ giống như lời của Trưởng ban Cổ. Điều chỉnh phân công công tác là phạm vi của lãnh đạo Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy. Tuy nhiên, sinh viên Lý Sâm mà Lý Man Đầu nói chúng tôi đã điều tra qua, cũng không phải là người thân của Lý Man Đầu mà người cùng thôn.
Lý Sâm tốt nghiệp đại học Bắc Kinh, kết quả cao. Học chuyên ngành chính trị pháp luật, cho nên, Diệp Phàm căn cứ điểm xếp hạng của y, cùng với chuyên môn đã sắp xếp đển Đảng ủy công an tỉnh công tác.
Sắp xếp này cũng hợp lý, chỉ có điều sau Ban tổ chức cán bộ lại có một suy xét mới, đem Lý Sâm điều chỉnh đến Phòng nghiên cứu chính sách.
Đối với nguyên nhân có điều chỉnh này, mời đồng chí ở Ban tổ chức cán bộ nói một chút. Tuy nhiên, khi đang hỏi mới phát hiện, đồng chí Diệp Phàm không còn phân công quản lý Phòng cán bộ 1 mà điều chỉnh điến Phòng cán bộ chung quanh.
Thay đổi này, hẳn là điều chỉnh bình thường của Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy.
Diệp Đông nói giống như đang giải quyết việc chung, thản nhiên nhìn Cổ Hoài một cái.
Cổ Hoài sắc mặt có chút khó coi, lập tức nói:
- Là chúng tôi suy xét đến việc cán bộ chung quanh khá thích hợp với Diệp Phàm, cho nên Ban lãnh đạo làm công tác điều chỉnh phân công bình thường.
- Tôi nói sai, tuy nhiên, dù chúng ta hỏi gì thì hắn cũng không trả lời đúng không? Chúng ta đại diện cho Tỉnh ủy xuống hỏi ý, hắn không trả lời là không đúng. Đây chẳng lẽ là một đảng viên phục tùng sự sắp xếp của Đảng sao?
- Việc này phải xem ông hỏi cái gì? Có đề cập đến bí mật của Ban tổ chức cán bộ tôi đương nhiên không thể trả lời. Mà cơ bản là vấn đề này không liên quan đến chuyện sát hạch, tôi có quyền từ chối không trả lời.
- Tốt lắm, đồng chí Diệp Phàm, anh nói xem trước đố sau khi sát hạch xong ngày hôm sau dán bảng vàng kết quả ở Khách sạn Khách Đô. Vì sao sau thông báo chính thức lại thay đổi vị trí công tác của các sinh viên?
Tống Quang Huy đã hỏi đến điểm mấu chốt.
- Việc này trong công việc tôi cũng có chút sai lầm, Lãnh đạo Ban tổ chức cán bộ đối với phân công tác có sắp xếp khác.
Cho nên, vị trí công tác của một số sinh viên bị thay đổi. Việc này, Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy cũng là suy xét nhiều mặt.
Đương nhiên, cá nhân tôi không rõ về lần điều phối này. Nếu muốn hỏi, các anh phải hỏi Trưởng ban Phượng và Trưởng ban Cổ.
Bọn họ nói là quyết định của ban lãnh đạo, mà chính tôi không được phân công quản lý Phòng Cán bộ 1 nữa, chuyển đến phòng cán bộ chung quanh. Sắp đặt bên đó tôi không rõ lắm.
Diệp Phàm nói.
- Hừ, việc là do anh phụ trách, còn muốn trốn tránh trách nhiệm? Đồng chí Diệp Phàm, thay đổi bên trong nguyên nhân có phải do con người làm ra?
Khúc Bạch Thu lại bắt đầu chất vấn, như ám chỉ.
- Nguyên nhân là do con người làm ra, tôi không rõ lắm, nhưng thật ra Kiểm sát trưởng Khúc giải thích một chút, cái gì là nguyên nhân do con người làm ra, nói thế có ý gì?
Diệp Phàm nhíu mày, lạnh lùng phản bác nói. Cảm thấy Khúc Bạch Thu dám âm thầm chụp mũ lên đầu mình, trong lòng tự nhiên có chút căm tức.
- Đồng chí Diệp Phàm, chú ý thái độ của anh. Chúng tôi đại diện Tỉnh ủy xuống nói chuyện với anh, làm một cán bộ, phải có quan điểm của tổ chức.
Khúc Bạch Thu vẻ mặt nghiêm túc hừ nói.
- Ha ha, tôi hình như nghe nói là lần này kiểm sát trưởng Khúc phối hợp với Phó Chủ nhiệm Tống hỏi ý. Vừa rồi Phó Chủ nhiệm Tống không hỏi mấy câu, một số đồng chí thì lại hỏi nhiều, chẳng lẽ đây là nguyên tắc tổ chức?
Diệp Phàm vừa nói những lời này, mặt Khúc Bạch Thu lập tức đỏ bừng. Tất nhiên, giọng Diệp Phàm chỉ là át đi hiềm nghi.
- Cậu thật sự không hiểu nguyên nhân trong đó?
Tống Quang Huy thản nhiên nhìn Khúc Bạch Thu một cái, hỏi Diệp Phàm.
- Thật không hiểu, hơn nữa, lòng tôi sáng như ban ngày. Trong sát hạch sinh viên lần này, tôi làm công bình công chính công khai.
Lúc ấy Phó Chủ tịch tỉnh Lâm và Phó Chủ tịch tỉnh Lỗ cùng với lãnh đạo thành phố Thâm Quyến đều đến đây. Bọn họ cũng đảm đương giám khảo.
Tôi cảm thấy lần tiến hành sát hạch sinh viên ở Thâm Quyến tiến hành rất thành công. Hơn nữa, độ trong sáng khá cao. Về phần những điều chỉnh sau này, là lãnh đạo Ban tổ chức cán bộ có suy nghĩ khác, tôi không rõ ràng lắm.
Diệp Phàm nhắc lại việc này.
- Ha ha, trong sáng như ban ngày, đây là lời mà cán bộ đều nói.
Khúc Bạch Thu hừ một tiếng, nhìn Tống Quang Huy và Diệp Phàm một cái, quay sang nói:
- Nghe nói sinh viên Lý Sâm chính là người thân của Lý Man Đầu, trước đây Lý Man Đầu đã gặp qua cậu?
Mà Khách sạn Khách Đô là công ty con của Lý Man Đầu. Tôi cũng không thể nói được, các anh đã có thỏa thuận gì.
Thay đổi về sau cậu không đạt được ý đồ của Lý Man Đầu. Cho nên, Lý Man Đầu mới phát biểu rất mạnh trên báo?
- Thỏa thuận cái gì, ha ha, tôi thật không hiểu thỏa thuận cái gì. Còn về tổng giám đốc Lý, tôi thật có gặp mặt y trước một lần.
Y là đại biểu Quốc vụ viện, thành viên Mặt trận tổ quốc tỉnh. Y có quyền hỏi về chuyện sát hạch sinh viên. Còn chúng tôi gặp mặt, lúc ấy chỉ nói đến việc tổ chức tại khách sạn Khách Đô.
Lúc đó Trưởng phòng Trương Lâm Hoa cũng ở đó. Đây chỉ là kết giao bình thường, chẳng lẽ tôi làm ở Ban tổ chức cán bộ đến kết giao bạn bè bình thường cũng không được làm?
Huống chi, tôi gặp Lý Man Đầu thuần túy là vì công việc, nói chuyện chuẩn bị hoạt động.
Diệp Phàm vẻ mặt chân thật, nói.
Nhìn Khúc Bạch Thu một cái nói:
- Tôi hi vọng Kiểm sát trưởng Khúc không cần bẻ cong sự thật, không đem ý gì đó áp đặt lên đầu tôi. Mặc dù nói anh là đại diện Tỉnh ủy xuống dỏi ý nhưng tôi cũng có quyền biện bạch đúng không? Nếu Kiểm sát trưởng Khúc có chứng cứ, mời đưa ra, nếu có bằng chứng thật thì tôi không có lời nào để nói. Nếu nói vô căn cứ thì đừng nói bậy.
- Anh nói tôi nói loạn, nói láo không có chứng cứ đúng không? Phó Chủ nhiệm Tống, anh xem xem, đồng chí Diệp Phàm căn bản là không giống trả lời hỏi ý chúng ta. Nên tư tưởng của đồng chí có vấn đề, tôi đề nghị thành lập tổ điều tra liên hợp, chính thức tiến hành điều tra lấy chứng cứ.
Khúc Bạch Thu cảm thấy rất mất mặt, muốn đánh trả.
- Có lập tổ điều tra hay không là chuyện của lãnh đạo Tỉnh ủy. Không phải tôi và anh có thể quyết định. Đương nhiên, anh muốn đề nghị cũng đúng, anh có thể trực tiếp đề nghị lên lãnh đạo Tỉnh ủy. Tuy nhiên, Kiểm sát trưởng Khúc, ý đó anh suy nghĩ lại là được, ngàn vạn lần đừng nói ra, việc này thật sự có phần thái quá.
Tống Quang Huy không ngờ thầm phê bình Khúc Bạch Thu.
- Phó Chủ nhiệm Tống, anh nói vậy là ý gì?
Khúc Bạch Thu không ngờ có chút giận, hỏi Tống Quang Huy.
- Có ý gì, đồng chí Khúc Bạch Thu, anh phải chú ý một chút chính là câu hỏi là câu hỏi không thể đem giả thiết ra nữa. Đây đã trái với kỷ luật câu hỏi của tổ chức. Việc này, trong phá án là xui khiến xưng tội. Nói trắng ra là, đào hố cho người ta nhảy.
Tống Quang Huy nghiêm mặt, hừ nói. Hơn nữa không khách khí, cảm thấy đây quả thực là bị bít mắt, không hài lòng.
Về sau, một số nhân viên liên quan của Ban tổ chức cán bộ cũng bị gọi đến hỏi, suốt hai ngày thời gian, tổ câu hỏi rốt cuộc trở về. Nghe nói cũng đến điều tra bên chỗ Lý Man Đầu.
Ngày 10 tháng 9, hội nghị thường vụ Tỉnh ủy.
Chủ tịch tỉnh Uông nói:
- Gần đây chuyện ầm ĩ ở Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy khá lớn, các báo lớn đều đưa tin có liên quan. Ảnh hưởng rất không tốt, đồng chí Lý Man Đầu chẳng những là thành viên Mặt trận tổ quốc, hơn nữa là đại biểu Quốc vụ viện. Mỗi tiếng nói, hành động của y đều đại diện cho lợi ích của danh chúng. Chuyện sát hạch sinh viên của Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy lần này, đã làm nổi lên một làn sóng trong dân chúng. Việc này phải nhanh chóng điều tra rõ, nếu không, chúng ta làm sao đối mặt với công chúng?
- Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy nói như thế nào?
Triệu Xương Sơn thản nhiên hỏi Cổ Hoài.
- Việc này đơn giản là công tác điều chỉnh bình thường, đồng chí Lý Man Đầu phát ngôn quá lên. Nếu đến công tác điều phối cũng không cho người ta làm, Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy làm sao có thể triển khai công tác?
Hơn nữa, Lý Man Đầu nói về Lý Sâm tôi đã kiểm tra qua, chính là người thân của Lý Man Đầu. Không hài lòng với sắp xếp công tác cho nên, mới tạo ra phong ba lớn như vậy. Tuy nói y là thành viên Mặt trận tổ quốc trận, đại biểu Quốc vụ viện, có quyền hỏi. Nhưng cũng không thể cố tình gây sự, tạo nhiều phiên toái cho Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy, quấy nhiễu công tác sát hạch của Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy.
Tôi đề nghị Chủ tịch Mặt trận tổ quốc tỉnh Lâm Đồng nói chuyện với đồng chí Lý Man Đầu.
Cổ Hoài thản nhiên nói, không có chút sợ hãi.
- Tôi có nhận được một số đơn tố cáo, tất cả đều đổ về đồng chí Diệp Phàm người chủ khảo của lần sát hạch lần này.
Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy là do tôi được phân công phụ trách, đối với một số hành vi không ổn của cấp dưới tôi cũng phải chịu trách nhiệm.
Tôi đã giải thích cùng với các đồng chí bên Ủy ban Kỷ luật, yêu cầu điều tra toàn bộ Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy một lần.
Đặc biệt nhằm vào vấn đề sát hạch sinh viên lần này, nếu thật sự có vấn đề, nói sẽ có ảnh hưởng.
Quản Nhất Minh nghiêm túc, nói. Mịt mờ đẩy Diệp Phàm ra trước sân khấu.
- Nói đến việc này, tôi cũng nhận được đơn tố cáo, nhằm vào đồng chí Diệp Phàm.
Lúc này, Bí thư Đảng ủy Công an Dương Chí Viễn nói.
- Tôi cũng nhận được không ít thư tố cáo, đều phản ánh về việc sát hạch sinh viên. Cho nên, tôi bảo Phó Chủ nhiệm Tống Quang Huy và Phó kiểm sát trưởng Khúc Bạch Thu mang vài người đến Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy hỏi những vấn đề có liên quan đến chuyện này.
Diệp Đông lên tiếng.
- Có điều tra ra việc gì không? Mặc kệ là đề cập đến vấn đề gì, điều tra ra thì hãy công khai đi, tuyệt đối không che đậy.
Lúc này Triệu Xương Sơn ngồi nghiêm túc trên ghế hừ nói. Mười phần là tư thế của tỉnh ủy, thực ra ông ta đã biết kết quả từ chỗ của Tống Quang Huy. Cho nên mới nói mạnh như thế.
- Đã hỏi ý rõ ràng, đồng chí Diệp Phàm làm sát hạch lần này thật sự là công khai công bình công chính. Lúc đó tại hiện trường sát hạch vừa lúc hai đồng chí Phó Chủ tịch tỉnh Lâm và Lỗ Đông Lai đến Tham Quyến kiểm tra, hai vị Phó Chủ tịch tỉnh cũng đến đó.
Hơn nữa, Bí thư thành phố Thâm Quyến Hoàng và Chủ tịch thành phố Phàm cùng các ủy viên thường vụ thành ủy cũng hăng hái làm giám khảo. Theo được biết thì lúc đó hưởng ứng rất tốt.
Mà Phòng cán bộ 1 của Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy dưới sự giám sát của Diệp Phàm đã làm việc suốt đêm ngày hôm sau công bố thành tích và phân phối vị trí công tác.
Lúc ấy các sinh viên đều khá vừa lòng, cảm thấy lần sát hạch này thật sự công bằng. Tuy nhiên, theo điều tra, đồng chí Diệp Phàm đem tài liệu có liên quan đến lãnh đạo Ban tổ chức cán bộ lại có chút thay đổi nhỏ.
Việc này có lẽ giống như lời của Trưởng ban Cổ. Điều chỉnh phân công công tác là phạm vi của lãnh đạo Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy. Tuy nhiên, sinh viên Lý Sâm mà Lý Man Đầu nói chúng tôi đã điều tra qua, cũng không phải là người thân của Lý Man Đầu mà người cùng thôn.
Lý Sâm tốt nghiệp đại học Bắc Kinh, kết quả cao. Học chuyên ngành chính trị pháp luật, cho nên, Diệp Phàm căn cứ điểm xếp hạng của y, cùng với chuyên môn đã sắp xếp đển Đảng ủy công an tỉnh công tác.
Sắp xếp này cũng hợp lý, chỉ có điều sau Ban tổ chức cán bộ lại có một suy xét mới, đem Lý Sâm điều chỉnh đến Phòng nghiên cứu chính sách.
Đối với nguyên nhân có điều chỉnh này, mời đồng chí ở Ban tổ chức cán bộ nói một chút. Tuy nhiên, khi đang hỏi mới phát hiện, đồng chí Diệp Phàm không còn phân công quản lý Phòng cán bộ 1 mà điều chỉnh điến Phòng cán bộ chung quanh.
Thay đổi này, hẳn là điều chỉnh bình thường của Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy.
Diệp Đông nói giống như đang giải quyết việc chung, thản nhiên nhìn Cổ Hoài một cái.
Cổ Hoài sắc mặt có chút khó coi, lập tức nói:
- Là chúng tôi suy xét đến việc cán bộ chung quanh khá thích hợp với Diệp Phàm, cho nên Ban lãnh đạo làm công tác điều chỉnh phân công bình thường.
/3320
|