Diệp Phàm biết, tất cả mọi người đang xem chừng, xem chừng ý kiến xử lý của Tổ điều tra. Cho nên, tất cả mọi người đều kiên nhẫn chờ đợi.
Ngày 20 tháng 1 năm 2005, kết quả xử lý rốt cục cũng có.
Dĩ nhiên, tròng mắt rơi đầy đất. Hơn nữa, còn khiến vài đòng chí suốt đời khó quên.
Hôm đó vừa hay là thứ năm, một Chủ nhiệm cấp sở của Phòng đốc tra nội các Chính phủ tên Trần Quang xuống. Đi cùng với đồng chí Trần Quang xuống Thành phố Đồng Lĩnh là Trưởng ban tổ chức cán bộ tỉnh ủy Chu Thiên Minh.
Đối với việc Chu Thiên Minh đến, các đồng chí của Thành phố Đồng Lĩnh trong lòng nghi hoặc. Chu Thiên Minh là Trưởng ban tổ chức cán bộ tỉnh ủy, đâu phải là khảo hạch bổ nhiệm cán bộ chứ, theo lý mà nói phải là người của Ủy ban kỷ luật đi cùng với đồng chí Trần Quang xuống mới đúng chứ. Lần này xuống, chắc chắn là xử lý cán bộ.
Trong chuyện này có phải là có huyền cơ gì không?
Diệp Phàm thi triển đôi mắt ưng âm thầm quan sát Cao Thành và Khổng Đoan. Trên người Cao Thành sóng khí khá vững chắc, chỉ hơi run sợ, chứng tỏ đồng chí Cao Thành trước đó cũng không biết được tin tức gì có liên quan. Hơn nữa, thằng này chắc hẳn có chút mong chờ.
Trái lại, Khổng Đoan người này tuy nói vẻ mặt điềm tĩnh tự nhiên. Tuy nhiên, Diệp Phàm vẫn có thể cảm giác được sóng khí trên người y rất bất ổn. Hơn nữa, từ độ chấn động của sóng khí Diệp Phàm đoán trong lòng lão này thiếu bình tĩnh.
“Kích động cái gì, chưa tuyên bố gì đã kích động đến thế rồi. Dục vọng của tên này ghê thật.” Trong lòng Diệp Phàm thầm phán.
Vì, tối qua Tề Chấn Đào đã gọi điện tới. Diệp Phàm sớm biết những biến đổi nhân sự lớn trong tỉnh. Khổng Đoan kích động như vậy, chắc chắn cũng có người trên tỉnh nhắc nhở y.
Chỉ có Cao Thành là thảm nhất, đến giờ chỉ biết ngây ngốc đứng đó.
Kỳ thực, chỉ có thể nói Cao Thành xui xẻo. Trước kia lão lãnh đạo của y đã lui về tuyến hai, dĩ nhiên, tin tức trên tỉnh sẽ không còn được linh hoạt nữa rồi.
Hơn nữa, lần này tỉnh ủy điều chỉnh biên độ rộng đối với bộ máy thành ủy Thành phố Đồng Lĩnh, cũng chưa hề thông qua Diệp Phàm.
Hoàn toàn là do bộ máy Tỉnh ủy trong hai ngày qua tự định đoạt. Có lẽ, tỉnh ủy sớm đã muốn động vào bộ máy Thành phố Đồng Lĩnh rồi. Chỉ là chưa có mồi lửa để dẫn đến điều chỉnh nhân sự. Lần này Tổ điều tra của cấp trên xuống chính là ngòi dẫn rồi.
Tuy nhiên, sau khi biết được tin tức từ miệng Tề Chấn Đào Diệp Phàm cũng hơi lạnh người. Theo Tỉnh ủy, bộ máy Thành ủy Thành phố Đồng Lĩnh điều chỉnh như sau:
Cao Thành điều đi, Khổng Đoan thăng chức Chủ tịch thành phố Đồng Lĩnh. Đám người trong tập đoàn của Khổng Đoan, Phó chủ tịch thành phố Tất Vân Lý, Bí thư đảng ủy công an Trì Hạo Cường, Ủy viên thường vụ thành ủy, Bí thư quận ủy quận Đồng Lĩnh Nhâm Tín Thiên bốn người hợp thành tổ bất bại.
Diệp Phàm cảm thấy nhức đầu, Khổng Đoan tiếp nối đám Cao Thành, người ta thăng chức, lực lượng kia càng thêm hùng hậu.
Điều khiến Diệp Phàm đau đầu là người thay Khổng Đoan tiếp nhận vị trí Bí thư Đảng quần chúng tên Xa Quân, người này vốn là thư ký của Bí thư tỉnh ủy La Khảm Thành. Là người của Văn phòng tỉnh ủy xuống.
Rõ ràng trên trán của người ta dán một chữ La to đùng, cái danh nguyên Thư ký thứ nhất của tỉnh ủy đúng là uy phong. Chắc hẳn là muốn gây sức ép gì đó ở Thành phố Đồng Lĩnh. Nghe nói, Xa Quân này rất kiêu ngạo, từ khi đến tỉnh Tấn Lĩnh gã luôn đi theo La Khảm Thành.
Nghe nói cũng được gần chục năm rồi, trước kia vài Phó chủ tịch tỉnh và nhân vật số 1 cấp sở đi tìm La Khảm Thành, Thư ký Xa Quân này còn nhăn mặt. Nếu nói người này mà sợ Diệp Phàm, căn bản đó chỉ là nói dối.
Diệp Phàm nghĩ được một số điều gì đó, lần này La Khảm Thành chịu để cho Khổng Đoan lên, chắc hẳn là có thương lượng gì đó với nhân vật số 4 tỉnh ủy Tống Tử Lương.
Tuy nhiên, La Khảm Thành “La thượng tiên” này cũng không hoàn toàn nhường lại Thành phố Đồng Lĩnh. Vừa điều Xa Quân xuống, đồng thời cũng điều Trưởng ban tổ chức cán bộ thành ủy Đào Cư Lễ đi, Trưởng ban tổ chức cán bộ mới nhậm chức tên Trần Đại Hải.
Người này Diệp Phàm không biết lắm, là Phó trưởng ban tổ chức cán bộ thành phố Long Giang đề bạt đến Thành phố Đồng Lĩnh. Nếu người này cũng là ngời của La Khảm Thành sắp xếp xuống hợp tác với Xa Quân.
Bên này có Bí thư đảng quần chúng Xa Quân mạnh mẽ nắm giữ công tác nhân sự, lại thêm một Trần Đại Hải nhiều lời nữa, thì Bí thư Diệp Phàm làm sao còn nắm được công tác nhân sự trong tay?
Vì trước đó có nhận thông báo, cho nên, trong căn tin Thành ủy có rất nhiều ghế. Toàn bộ các cán bộ cấp Phó cục của thành phố đều vẻ mặt nghiêm túc ngồi trên ghế.
Đừng thấy Thành phố Đồng Lĩnh là một thành phố không tệ, tuy nhiên, Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố ngay cả một phòng họp lớn cũng không có. Bình thường muốn mở hội nghị vài trăm người đều phải mở tại căn tin.
Đầu tiên là đồng chí Trần Quang của Phòng đốc tra nội các chính phủ đọc quyết định:
- Các đồng chí, tôi là Trần Quang, được ủy thác của Phòng đốc tra văn phòng nội các chính phủ, đại diện phòng Đốc tra đọc quyết định xử lý của tổ điều tra liên hợp lần trước.
Sau khi được tổ điều tra điều tra rõ, sự thật về mỏ than Hải Sơn đã rõ ràng. Chuyện này nguyên nhân bắt đầu từ việc kêu oan của hai mẹ con.
Lúc đó đồng chí Diệp Phàm mới đến nhậm chức tại Thành phố Đồng Lĩnh chủ trương cố gắng triển khai điều tra lập tức. Theo ghi chép cuộc họp của Thành ủy, đồng chí Cao Thành không đồng ý điều tra.
Tuy nhiên, cuối cùng sự việc này vẫn được điều tra rõ ràng. Xuất phát từ đại cục, đồng chí Diệp Phàm đã khéo léo báo việc này lên trên.
Chủ tịch Phượng Thảo Thiên của tập đoàn khai thác mỏ Thiên Mộc, cấp trên của mỏ than Hải Sơn đã bị bắt, đến giờ vẫn còn ở nhà giam.
Hơn nữa, đám người có liên quan của thành ủy Thành phố Đồng Lĩnh cũng đã bị xử lý. Tập đoàn khai thác mỏ Thiên Mộc cũng đồng ý quyên tặng một khoản tiền.
Trần Quang nói đến đây thì dừng lại một chút.
Vẻ mặt y nghiêm túc liếc mắt nhìn mọi người, đột nhiên volume tăng lên, nói:
- Thông qua kiến nghị Phòng đốc tra đưa lên cùng với nghiên cứu của cấp trên, tỉnh ủy Tấn Lĩnh quyết định, ghi tội xử phạt Đảng nội đồng chí Cao Thành, Ủy viên thường vụ, Phó bí thư thành ủy, Chủ tịch Thành phố Đồng Lĩnh. Ghi tội xử phạt Đảng nội đồng chí Phó chủ tịch thành phố phân công quản lý khối công tác mỏ than, đồng chí Ngô Dụng, đồng thời, cắt bỏ chức vụ Phó chủ tịch thành phố. Xử lý Cục giám sát an toàn Thành phố Đồng Lĩnh... ngoài ra, Phòng đốc tra nhấn mạnh một điểm, đó là...
Trần Quang nói đến đây cố tình dừng lại, liếc mắt nhìn mọi người, nói:
- Phòng đốc tra nhấn mạnh, yêu cầu đồng chí Diệp Phàm gíam sát, đốc thúc cán bộ các cấp của Thành phố Đồng Lĩnh thực hiện theo pháp luật, tuân thủ thể chế quốc gia. Không vì lợi ích nhỏ mà bao che lẫn nhau, thậm chí làm ô dù cho các doanh nghiệp. Tất cả đều phải kinh doanh hợp pháp, phát triển kinh tế...
Dĩ nhiên, kết quả này, Cao Thành thực sự khó có thể chấp nhận được. Diệp Phàm thấy rõ, tay của Chủ tịch thành phố Cao nắm chặt lại. Đầu nắm đấm kia hung hăng chỉa vào đài Chủ tịch phía dưới hộc bàn.
Tuy nhiên, để tránh chiếc bàn bị mình làm xê dịch kéo theo ánh mắt của toàn hội trường, Cao Thành không thể không dùng bàn tay còn lại giữ chặt bàn.
Tay Cao Thành run lên, tuy nhiên, vẻ mặt che giấu không tệ, sắc mặt không chút thay đổi. Chỉ dó điều, đôi mắt ưng của Diệp Phàm phát hiện, máu đã dồn lên đỉnh đầu Cao Thành. Chắc chắn là đang rất dùng lực rồi.
- Tiếp theo, trưởng ban Chu từ tỉnh ủy xuống sẽ tuyên đọc quyết định của Tỉnh ủy, mọi người hoan nghênh...
Trưởng ban thư ký Mễ Nguyệt chủ trì hội nghị chưa nói dứt lời, hai bàn tay cô nàng đã vỗ tay rồi.
- Tại sao lại như vậy, tại sao lại như vậy...
Đột nhiên, một giọng nói chói tai, điên cuồng vang lên.
Từ hàng ghế thứ nhất một bóng dáng nhảy dựng lên. Bóng dáng đó vừa nhảy vừa điên cuồng gào thét.
- Chủ tịch thành phố Ngô, anh làm gì vậy?
Cao Thành đứng lên, hét về phía gã béo kia.
Ngày 20 tháng 1 năm 2005, kết quả xử lý rốt cục cũng có.
Dĩ nhiên, tròng mắt rơi đầy đất. Hơn nữa, còn khiến vài đòng chí suốt đời khó quên.
Hôm đó vừa hay là thứ năm, một Chủ nhiệm cấp sở của Phòng đốc tra nội các Chính phủ tên Trần Quang xuống. Đi cùng với đồng chí Trần Quang xuống Thành phố Đồng Lĩnh là Trưởng ban tổ chức cán bộ tỉnh ủy Chu Thiên Minh.
Đối với việc Chu Thiên Minh đến, các đồng chí của Thành phố Đồng Lĩnh trong lòng nghi hoặc. Chu Thiên Minh là Trưởng ban tổ chức cán bộ tỉnh ủy, đâu phải là khảo hạch bổ nhiệm cán bộ chứ, theo lý mà nói phải là người của Ủy ban kỷ luật đi cùng với đồng chí Trần Quang xuống mới đúng chứ. Lần này xuống, chắc chắn là xử lý cán bộ.
Trong chuyện này có phải là có huyền cơ gì không?
Diệp Phàm thi triển đôi mắt ưng âm thầm quan sát Cao Thành và Khổng Đoan. Trên người Cao Thành sóng khí khá vững chắc, chỉ hơi run sợ, chứng tỏ đồng chí Cao Thành trước đó cũng không biết được tin tức gì có liên quan. Hơn nữa, thằng này chắc hẳn có chút mong chờ.
Trái lại, Khổng Đoan người này tuy nói vẻ mặt điềm tĩnh tự nhiên. Tuy nhiên, Diệp Phàm vẫn có thể cảm giác được sóng khí trên người y rất bất ổn. Hơn nữa, từ độ chấn động của sóng khí Diệp Phàm đoán trong lòng lão này thiếu bình tĩnh.
“Kích động cái gì, chưa tuyên bố gì đã kích động đến thế rồi. Dục vọng của tên này ghê thật.” Trong lòng Diệp Phàm thầm phán.
Vì, tối qua Tề Chấn Đào đã gọi điện tới. Diệp Phàm sớm biết những biến đổi nhân sự lớn trong tỉnh. Khổng Đoan kích động như vậy, chắc chắn cũng có người trên tỉnh nhắc nhở y.
Chỉ có Cao Thành là thảm nhất, đến giờ chỉ biết ngây ngốc đứng đó.
Kỳ thực, chỉ có thể nói Cao Thành xui xẻo. Trước kia lão lãnh đạo của y đã lui về tuyến hai, dĩ nhiên, tin tức trên tỉnh sẽ không còn được linh hoạt nữa rồi.
Hơn nữa, lần này tỉnh ủy điều chỉnh biên độ rộng đối với bộ máy thành ủy Thành phố Đồng Lĩnh, cũng chưa hề thông qua Diệp Phàm.
Hoàn toàn là do bộ máy Tỉnh ủy trong hai ngày qua tự định đoạt. Có lẽ, tỉnh ủy sớm đã muốn động vào bộ máy Thành phố Đồng Lĩnh rồi. Chỉ là chưa có mồi lửa để dẫn đến điều chỉnh nhân sự. Lần này Tổ điều tra của cấp trên xuống chính là ngòi dẫn rồi.
Tuy nhiên, sau khi biết được tin tức từ miệng Tề Chấn Đào Diệp Phàm cũng hơi lạnh người. Theo Tỉnh ủy, bộ máy Thành ủy Thành phố Đồng Lĩnh điều chỉnh như sau:
Cao Thành điều đi, Khổng Đoan thăng chức Chủ tịch thành phố Đồng Lĩnh. Đám người trong tập đoàn của Khổng Đoan, Phó chủ tịch thành phố Tất Vân Lý, Bí thư đảng ủy công an Trì Hạo Cường, Ủy viên thường vụ thành ủy, Bí thư quận ủy quận Đồng Lĩnh Nhâm Tín Thiên bốn người hợp thành tổ bất bại.
Diệp Phàm cảm thấy nhức đầu, Khổng Đoan tiếp nối đám Cao Thành, người ta thăng chức, lực lượng kia càng thêm hùng hậu.
Điều khiến Diệp Phàm đau đầu là người thay Khổng Đoan tiếp nhận vị trí Bí thư Đảng quần chúng tên Xa Quân, người này vốn là thư ký của Bí thư tỉnh ủy La Khảm Thành. Là người của Văn phòng tỉnh ủy xuống.
Rõ ràng trên trán của người ta dán một chữ La to đùng, cái danh nguyên Thư ký thứ nhất của tỉnh ủy đúng là uy phong. Chắc hẳn là muốn gây sức ép gì đó ở Thành phố Đồng Lĩnh. Nghe nói, Xa Quân này rất kiêu ngạo, từ khi đến tỉnh Tấn Lĩnh gã luôn đi theo La Khảm Thành.
Nghe nói cũng được gần chục năm rồi, trước kia vài Phó chủ tịch tỉnh và nhân vật số 1 cấp sở đi tìm La Khảm Thành, Thư ký Xa Quân này còn nhăn mặt. Nếu nói người này mà sợ Diệp Phàm, căn bản đó chỉ là nói dối.
Diệp Phàm nghĩ được một số điều gì đó, lần này La Khảm Thành chịu để cho Khổng Đoan lên, chắc hẳn là có thương lượng gì đó với nhân vật số 4 tỉnh ủy Tống Tử Lương.
Tuy nhiên, La Khảm Thành “La thượng tiên” này cũng không hoàn toàn nhường lại Thành phố Đồng Lĩnh. Vừa điều Xa Quân xuống, đồng thời cũng điều Trưởng ban tổ chức cán bộ thành ủy Đào Cư Lễ đi, Trưởng ban tổ chức cán bộ mới nhậm chức tên Trần Đại Hải.
Người này Diệp Phàm không biết lắm, là Phó trưởng ban tổ chức cán bộ thành phố Long Giang đề bạt đến Thành phố Đồng Lĩnh. Nếu người này cũng là ngời của La Khảm Thành sắp xếp xuống hợp tác với Xa Quân.
Bên này có Bí thư đảng quần chúng Xa Quân mạnh mẽ nắm giữ công tác nhân sự, lại thêm một Trần Đại Hải nhiều lời nữa, thì Bí thư Diệp Phàm làm sao còn nắm được công tác nhân sự trong tay?
Vì trước đó có nhận thông báo, cho nên, trong căn tin Thành ủy có rất nhiều ghế. Toàn bộ các cán bộ cấp Phó cục của thành phố đều vẻ mặt nghiêm túc ngồi trên ghế.
Đừng thấy Thành phố Đồng Lĩnh là một thành phố không tệ, tuy nhiên, Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố ngay cả một phòng họp lớn cũng không có. Bình thường muốn mở hội nghị vài trăm người đều phải mở tại căn tin.
Đầu tiên là đồng chí Trần Quang của Phòng đốc tra nội các chính phủ đọc quyết định:
- Các đồng chí, tôi là Trần Quang, được ủy thác của Phòng đốc tra văn phòng nội các chính phủ, đại diện phòng Đốc tra đọc quyết định xử lý của tổ điều tra liên hợp lần trước.
Sau khi được tổ điều tra điều tra rõ, sự thật về mỏ than Hải Sơn đã rõ ràng. Chuyện này nguyên nhân bắt đầu từ việc kêu oan của hai mẹ con.
Lúc đó đồng chí Diệp Phàm mới đến nhậm chức tại Thành phố Đồng Lĩnh chủ trương cố gắng triển khai điều tra lập tức. Theo ghi chép cuộc họp của Thành ủy, đồng chí Cao Thành không đồng ý điều tra.
Tuy nhiên, cuối cùng sự việc này vẫn được điều tra rõ ràng. Xuất phát từ đại cục, đồng chí Diệp Phàm đã khéo léo báo việc này lên trên.
Chủ tịch Phượng Thảo Thiên của tập đoàn khai thác mỏ Thiên Mộc, cấp trên của mỏ than Hải Sơn đã bị bắt, đến giờ vẫn còn ở nhà giam.
Hơn nữa, đám người có liên quan của thành ủy Thành phố Đồng Lĩnh cũng đã bị xử lý. Tập đoàn khai thác mỏ Thiên Mộc cũng đồng ý quyên tặng một khoản tiền.
Trần Quang nói đến đây thì dừng lại một chút.
Vẻ mặt y nghiêm túc liếc mắt nhìn mọi người, đột nhiên volume tăng lên, nói:
- Thông qua kiến nghị Phòng đốc tra đưa lên cùng với nghiên cứu của cấp trên, tỉnh ủy Tấn Lĩnh quyết định, ghi tội xử phạt Đảng nội đồng chí Cao Thành, Ủy viên thường vụ, Phó bí thư thành ủy, Chủ tịch Thành phố Đồng Lĩnh. Ghi tội xử phạt Đảng nội đồng chí Phó chủ tịch thành phố phân công quản lý khối công tác mỏ than, đồng chí Ngô Dụng, đồng thời, cắt bỏ chức vụ Phó chủ tịch thành phố. Xử lý Cục giám sát an toàn Thành phố Đồng Lĩnh... ngoài ra, Phòng đốc tra nhấn mạnh một điểm, đó là...
Trần Quang nói đến đây cố tình dừng lại, liếc mắt nhìn mọi người, nói:
- Phòng đốc tra nhấn mạnh, yêu cầu đồng chí Diệp Phàm gíam sát, đốc thúc cán bộ các cấp của Thành phố Đồng Lĩnh thực hiện theo pháp luật, tuân thủ thể chế quốc gia. Không vì lợi ích nhỏ mà bao che lẫn nhau, thậm chí làm ô dù cho các doanh nghiệp. Tất cả đều phải kinh doanh hợp pháp, phát triển kinh tế...
Dĩ nhiên, kết quả này, Cao Thành thực sự khó có thể chấp nhận được. Diệp Phàm thấy rõ, tay của Chủ tịch thành phố Cao nắm chặt lại. Đầu nắm đấm kia hung hăng chỉa vào đài Chủ tịch phía dưới hộc bàn.
Tuy nhiên, để tránh chiếc bàn bị mình làm xê dịch kéo theo ánh mắt của toàn hội trường, Cao Thành không thể không dùng bàn tay còn lại giữ chặt bàn.
Tay Cao Thành run lên, tuy nhiên, vẻ mặt che giấu không tệ, sắc mặt không chút thay đổi. Chỉ dó điều, đôi mắt ưng của Diệp Phàm phát hiện, máu đã dồn lên đỉnh đầu Cao Thành. Chắc chắn là đang rất dùng lực rồi.
- Tiếp theo, trưởng ban Chu từ tỉnh ủy xuống sẽ tuyên đọc quyết định của Tỉnh ủy, mọi người hoan nghênh...
Trưởng ban thư ký Mễ Nguyệt chủ trì hội nghị chưa nói dứt lời, hai bàn tay cô nàng đã vỗ tay rồi.
- Tại sao lại như vậy, tại sao lại như vậy...
Đột nhiên, một giọng nói chói tai, điên cuồng vang lên.
Từ hàng ghế thứ nhất một bóng dáng nhảy dựng lên. Bóng dáng đó vừa nhảy vừa điên cuồng gào thét.
- Chủ tịch thành phố Ngô, anh làm gì vậy?
Cao Thành đứng lên, hét về phía gã béo kia.
/3320
|