- Ha ha, Bí thư Xa, người như anh nói chính là người có trách nhiệm giống đồng chí Vệ Cường ở mỏ than Hải Sơn, hơn nữa còn có ý thức trách nhiệm rất mạnh.
Như vậy là rất có trách nhiệm trợ lý Diệp còn phê bình anh ta, đây chẳng phải là nói, ha ha, việc này tôi không nói nữa…
Tất Vân Lý nói xong một cây thiếu chút nữa làm cho Xa Quân mặt tối đen như mực.
Ông ta nghiêm mặt nói:
- Đồng chí Vân Lý, một là một, hai là hai chuyện khác nhau. Trợ lý Diệp phê bình Vệ Cương là vì đồng chí Vệ Cường có vấn đề khác giải quyết không thỏa đáng.
Cũng không thể coi là đồng chí Vệ Cường là người không có trách nhiệm có phải không? Dù đồng chí có thiếu sót nhưng không ai hoàn hảo có phải không?
Trợ lý Diệp phê bình cũng không liên quan đến tinh thần trách nhiệm của đồng chí Vệ Cường có phải không? Cậu không thể lẫn lộn mọi chuyện được.
- Hai chuyện khác nhau, tôi sao không thấy hai chuyện này là khác nhau. Rõ ràng là một con ngựa thôi, trong việc ở Hải Sơn rõ ràng là đồng chí Vệ Cường đi quá giới hạn rồi.
Đây là việc trợ lý Diệp đã quyết định. Mà anh Xa Quân còn nói Vệ Cường là người có tinh thần trách nhiệm, còn nói là rất trách nhiệm là ý gì?
Vậy không phải là bảo trợ lý Diệp phê bình cả những đồng chí rất có tinh thần trách nhiệm sao?
Như vậy chẳng lẽ trợ lý Diệp phê bình sai lầm. Nói cách khác, sau này còn có đồng chí nào dám rất có tinh thần trách nhiệm.
Bởi vì có trách nhiệm sẽ bị phê bình thôi.
Trì Hạo Cường nói những lời này giống như chĩa mũi dùi về phái Xa Quân. Rõ ràng làm cho Xa Quân ở phe đối lập với Diệp Phàm.
- Đồng chí Hạo Cường, anh xem xem, anh nói những lời này cơ bản là càn quấy. Đã nói với cậu là hai chuyện khác nhau anh lại lôi vào cùng một chỗ.
Tôi có nói là trợ lý Diệp phê bình sai đâu? Đây là anh đang nói lung tung.
- Đồng chí Hạo Cường, đây là đâu? Đây là hội nghị thường vụ của Thành ủy. Sao có thể nói suông chứ không làm?
Nói chuyện, phải có căn cứ mới được. Nói cách khác những lời anh nói rất vô trách nhiệm. Riêng điểm này tôi phải phê bình anh vài câu rồi.
Xa Quân bắt đầu thể hiện chức vụ.
- Tôi lại cảm thấy đồng chí Hạo Cường nói không sai. Đồng chí Xa Quân, xin hỏi anh một chút, ở đây ai nghe không hiểu, đây là anh ý nhị phê bình trợ lý Diệp phê bình đồng chí Vệ Cường là không đúng người.
Còn tách một việc thành hai việc để che giấu, che cái gì, không cần nói chúng tôi là đồ ngốc cũng biết đó là cùng một việc.
Tuy nói anh muốn là công tác tư tưởng nhưng Khổng Đoan tôi cũng không thể không nói với anh vài câu.
Muốn làm công tác tư tưởng cũng không có nghĩa là lấy đó để nhắc nhở người khác, chẳng lẽ còn có án văn học từ thời Càn Long sao?
Công tác tư tưởng là quan trọng, nhưng cũng phải làm đúng mới được. Bản thân anh muốn làm công tác tư tưởng còn không hiểu rõ chuyện trợ lý Diệp phê bình thì làm công tác tư tưởng như thế nào được?
Khổng Đoan cũng thể hiện mình, trực tiếp phê bình Xa Quân.
- Tôi muốn làm công tác tư tưởng cũng không đến lân anh vung tay múa chân, chuyện như thế nào tôi hiểu rõ hơn anh nhiều lắm.
Xa Quân tôi như thế nào cũng không thể đem công trình năm tỷ ra làm trò đùa, thậm chí ngay cả Tỉnh ủy cũng không báo cáo.
Anh làm cái gì vậy? Chẳng lẽ điều này có thể chứng minh anh Khổng Đoan anh hùng? Rõ ràng chuyện của mình không giải quyết được còn bày đặt mặt mo đi che giấu.
Nói một cách khó nghe, đây là anh đang đùa với kế sinh nhai của mấy trăm nghìn dân chúng Đồng Lĩnh.
Dự án nhiệt điện một khi thất bại, sẽ gây ra rất nhiều tổn thất cho Đồng Lĩnh chúng ta. Còn dám nói gì đến công tác tư tưởng.
Muốn làm công tác tư tưởng mà nói như anh thì cả nước này không phải là loạn hết sao? Quả thực là làm bừa thôi.
Xa Quân cũng không vừa.
- Việc này vừa rồi trợ lý Diệp đã quyết đinhh. Chúng tôi không nói chuyện việc này. Hiện tại đang bàn về đồng chí Vệ Cường có năng lực đảm nhiệm chức Bí thư Đảng ủy Công an không?
Anh lại cố gắng kéo chuyện vừa rồi vào, đồng chí Xa Quân rốt cuộc anh muốn làm gì? Tôi thật sự không hiểu ý định của anh.
Trợ lý Diệp phê bình đồng chí Vệ Cường không có trách nhiệm. Hiện tại trợ lý Diệp đã quyết định rồi anh lại muốn kéo chuyện này ra, trong mắt anh còn có trợ lý Diệp không?
Còn có lãnh đạo tỉnh không? Nếu nói đến báo cáo tỉnh thì trợ lý Diệp chính là trợ lý Chủ tịch tỉnh. Hắn đã biết, sao có thể nói Khổng Đoan tôi gạt cái gì?
Tôi xem càn quấy là anh mới đúng chứ không phải ai khác.
Khổng Đoan cũng giơ súng lên đâm tới.
- Anh xem lại một chút, anh lại kết luận lung tunh rồi. Xa Quân tôi có nói gì đến trợ lý Diệp sao? Buồn cười, rõ ràng anh ăn nói bậy bạ.
- Đồng chí Khổng Đoan, tư tưởng này của anh không được, anh hoàn toàn là phát biểu lung tung. Trong trường hợp trang trọng như thế này anh phát biểu như thế là cực kỳ không thỏa đáng.
Làm không tốt sẽ phạm sai lầm lớn. Hi vọng đồng chí Khổng Đoan có thể bình tĩnh nghĩ lại, nếu không hối hận cũng không kịp.
Xa Quân hừ lạnh nói.
- Tốt lắm, thời gian có hạn, chúng ta sẽ không tranh luận, trực tiếp giơ tay biểu quyết là được.
Diệp Phàm nói nhìn mọi người liếc mắt một cái.
Tuy nhiên, một số đồng chí đang phát biểu cũng phải chú ý cách diễn đạt
Phải chú ý dùng từ ngữ, đừng làm cho người khác hiểu lầm hai chuyện khác nhau là một chuyện. Cuối cùng một chuyện vẫn tách làm hai.
Tôi không muốn chơi trò đố chữ. Tuy nhiên, tôi dù gì cũng tốt nghiệp đại học Hải Giang, không ngu ngốc đến mức mấy con ngựa cũng không rõ.
Diệp Phàm đang ám chí Xa Quân “chơi đùa” mọi người.
Xa Quân cuối cùng không mở được miệng. Hắn hiểu được, hôm nay nếu tiếp tục đấu lý với Khổng Đoan, nếu thực sự xảy ra xung đột với Diệp Phàm trong hội nghị thường vụ, việc này vừa truyền ra ngoài thì có lẽ mình cũng không thể ở lại Đồng Lĩnh nữa rồi.
Mặc kệ việc này chính xác hay không, anh ta và nhân vật số một số hai đều khó tránh khỏi suy nghĩ tronh lòng lãnh đạo tỉnh.
Đương nhiên, bổ nhiệm đồng chí Cao Minh Đống được thông qua thuận lợi. Xa Quân, Trần Đại Hải và Phượng Thủy Linh đều bỏ phiếu trắng.
Sáng ngày thứ hai Tề Chấn Đào gọi điện thoại đến, hỏi thăm về dự án nhiệt điện.
Diệp Phàm đành phải báo cáo tình hình thực tế, quay người nói,
- Nếu không chú tế nói với ủy viên Phượng hai câu, chỉ cần có ông ấy lên tiếng thì việc này tám phần có thể làm được rồi.
- Cậu đừng nghĩ đến việc đảo ngược lại, việc này là do cậu làm, sao không đến cầu nhà họ Kiều. Hơn nữa, Phó tổng Giám đốc tập đoàn điện lực Viễn Đông Kiều Chính Hòa không phải là người nhà họ Kiều sao.
Tề Chấn Đào tức giận hừ nói.
- Chú Tề chú cũng biết tính tình của tôi, hơn nữa, nhà họ Kiều có lẽ cũng sẽ không giơ tay giúp. Còn Kiều Chính Hòa thì cháu đã cố gắng hết sức.
Huống chi, Kiều Chính Hòa cũng chỉ là phó tổng. Tập đoàn điện lực Viên Đông có bộ máy Đảng ủy đấy.
Hơn nữa, việc này, tôi nghĩ, nếu Luyện Bình Sơn thật sự nhúng tay, thì chuyện này chắc chắn cũng có người ở tập đoàn Viễn Đông giở trò.
Diệp Phàm hừ nói.
- Ừ, nếu thật sự là như thế thì chỉ có thể nói Xa Quân năng lượng quá nhỏ. Cậu muốn thăng chức cũng không có gì đáng trách.
Nhưng không thể lấy dự án nhiệt điện năm tỷ của Đồng Lĩnh làm lợi thế. Một là một tuy đây là thủ đoạn của Xa Quân đối phó với Khổng Đoan nhưng rất bỉ ổi.
Chức vụ, muốn đi tranh thủ, nhưng dùng lợi ích của người dân để làm thế là cán bộ không có trách nhiệm, căn bản cũng không xứng là công bộc của nhân dân.
Cậu đã có quyết định thì phải nắm chắc, việc này Xa Quân đã ra tay, cậu cũng phải giải quyết.
Hôm nay tôi gọi điện thoại cho cậu, ngày mai có lẽ lãnh đạo tỉnh cũng sẽ gọi điện đến. Lúc này có lẽ Xa Quân muốn tạo nên một cục diện hỗn loạn, sao đó anh ta đục nước béo cò, cùng cùng tạo thế lớn ép Khổng Đoan xuống đài.
Tính toán thật ra không tệ, tuy nhiên tình hình này y thật sự muốn ngồi vào vị trí của Khổng Đoan Tề Chấn Đào tôi không đồng ý.
Đương nhiên trước mắt việc này chỉ là suy đoán của cậu. Cậu vẫn phải nhanh chóng nắm chắc mọi việc. Nếu Xa Quân ra tay bỉ ổi như thế cậu cũng không cần phải băn khoăn nhiều.
Đến lúc đó lấy được chứng cứ thì nhanh chóng giao cho tôi là được.
Tề Chấn Đào khá tức giận nói.
- Việc này tôi không muốn chú nhúng vào, nếu quả thực có chứng cứ tôi sẽ có cách khiến cho Luyện Bình Sơn tự động phê duyệt thông qua dự án của chúng ta.
Hiện tại lo lắng duy nhất là thời gian quá ngắn, chỉ còn lại hai mươi mấy ngày thôi. Điều tra lấy chứng cứ này cũng cần phải có thời gian, tuy nhiên, Xa Quân là người kiêu ngạo như thế chắc chắn không có điểm yếu để nắm.
Tuy nhiên, tôi lo điều tra như vậy không biết có chọc giận bí thư La không, dù sao Xa Quân đã từng là thư ký cho Bí thư La.
Chúng ta điều tra y có thể làm cho Bí thư không hài lòng không. Đánh chó cũng phải nhìn mặt chủ, chúng ta căn bản cũng phải nể mặt ông ta có phải không?
Diệp Phàm hỏi.
- Cậu băn khoăn rất đúng, tuy nhiên, nếu cậu đã suy nghĩ đến việc này tin rằng cậu chắc đã có cách đối phó.
Tề Chấn Đào nói.
- Tôi cũng chỉ là bị ép buộc, chú không thấy sắc mặt Luyện Bình Sơn, ngay cả Chủ nhiệm Trương cũng không nể mặt.
Người như thế nếu có thể quan hệ với Xa Quân, tôi đoán có lẽ là Xa Quân làm.
Cho dù không phải y làm thì tôi cũng ép Luyện Bình Sơn thay đổi.
Còn chuyện kết thù kết oán thì có lẽ chắc chắn có, không có cách nào, ai muốn dành dự án năm tỷ của Đồng Lĩnh tôi sẽ thách đấu với họ.
Diệp Phàm kiên quyết nói.
- Cũng chỉ có thể như thế, thật ra, Diệp Phàm không phải tôi không chịu đến nhà họ Phượng, chủ yếu là ủy viên Phương cũng vừa đến Tân Môn.
Việc này, phải để ông ta có thời gian làm tốt các mối quan hệ. Trong khoảng thời gian này ông ta bận quá rồi, căn bản cũng không có thời gian để ý đến chuyện nhỏ nhặt của các cậu.
Tề Chấn Đào nói,
- Hơn nữa, việc này mặc dù là tôi trực tiếp đến gặp Luyện Bình Sơn có lẽ cũng không có tác dụng.
- Trừ phi Bí thư La nói thì có thể Luyện Bình Sơn sẽ nể mặt. Nơi này có lẽ ngoài Bí thư La cho Xa Quân một chức vụ mới có thể giải quyết.
- Cháu hiểu Chú Tề, dù nói thế nào, ít nhất cháu cũng giúp nhà họ Phượng một ân tình, ủy viên Phượng không ngờ không tỏ ý chút nào, việc này ông ấy đã biết, có lẽ bây giờ cũng có băn khoăn gì đó. Thôi vậy, việc đó cháu không nghĩ ngợi, cầu người không bằng tự cầu mình.
Diệp Phàm nói.
Buổi tối thứ tư, tin tức tốt đến.
Do nguồn bị mất từ chương 2614-2625, nên mời các bạn xem tiếp từ chương 2625
Như vậy là rất có trách nhiệm trợ lý Diệp còn phê bình anh ta, đây chẳng phải là nói, ha ha, việc này tôi không nói nữa…
Tất Vân Lý nói xong một cây thiếu chút nữa làm cho Xa Quân mặt tối đen như mực.
Ông ta nghiêm mặt nói:
- Đồng chí Vân Lý, một là một, hai là hai chuyện khác nhau. Trợ lý Diệp phê bình Vệ Cương là vì đồng chí Vệ Cường có vấn đề khác giải quyết không thỏa đáng.
Cũng không thể coi là đồng chí Vệ Cường là người không có trách nhiệm có phải không? Dù đồng chí có thiếu sót nhưng không ai hoàn hảo có phải không?
Trợ lý Diệp phê bình cũng không liên quan đến tinh thần trách nhiệm của đồng chí Vệ Cường có phải không? Cậu không thể lẫn lộn mọi chuyện được.
- Hai chuyện khác nhau, tôi sao không thấy hai chuyện này là khác nhau. Rõ ràng là một con ngựa thôi, trong việc ở Hải Sơn rõ ràng là đồng chí Vệ Cường đi quá giới hạn rồi.
Đây là việc trợ lý Diệp đã quyết định. Mà anh Xa Quân còn nói Vệ Cường là người có tinh thần trách nhiệm, còn nói là rất trách nhiệm là ý gì?
Vậy không phải là bảo trợ lý Diệp phê bình cả những đồng chí rất có tinh thần trách nhiệm sao?
Như vậy chẳng lẽ trợ lý Diệp phê bình sai lầm. Nói cách khác, sau này còn có đồng chí nào dám rất có tinh thần trách nhiệm.
Bởi vì có trách nhiệm sẽ bị phê bình thôi.
Trì Hạo Cường nói những lời này giống như chĩa mũi dùi về phái Xa Quân. Rõ ràng làm cho Xa Quân ở phe đối lập với Diệp Phàm.
- Đồng chí Hạo Cường, anh xem xem, anh nói những lời này cơ bản là càn quấy. Đã nói với cậu là hai chuyện khác nhau anh lại lôi vào cùng một chỗ.
Tôi có nói là trợ lý Diệp phê bình sai đâu? Đây là anh đang nói lung tung.
- Đồng chí Hạo Cường, đây là đâu? Đây là hội nghị thường vụ của Thành ủy. Sao có thể nói suông chứ không làm?
Nói chuyện, phải có căn cứ mới được. Nói cách khác những lời anh nói rất vô trách nhiệm. Riêng điểm này tôi phải phê bình anh vài câu rồi.
Xa Quân bắt đầu thể hiện chức vụ.
- Tôi lại cảm thấy đồng chí Hạo Cường nói không sai. Đồng chí Xa Quân, xin hỏi anh một chút, ở đây ai nghe không hiểu, đây là anh ý nhị phê bình trợ lý Diệp phê bình đồng chí Vệ Cường là không đúng người.
Còn tách một việc thành hai việc để che giấu, che cái gì, không cần nói chúng tôi là đồ ngốc cũng biết đó là cùng một việc.
Tuy nói anh muốn là công tác tư tưởng nhưng Khổng Đoan tôi cũng không thể không nói với anh vài câu.
Muốn làm công tác tư tưởng cũng không có nghĩa là lấy đó để nhắc nhở người khác, chẳng lẽ còn có án văn học từ thời Càn Long sao?
Công tác tư tưởng là quan trọng, nhưng cũng phải làm đúng mới được. Bản thân anh muốn làm công tác tư tưởng còn không hiểu rõ chuyện trợ lý Diệp phê bình thì làm công tác tư tưởng như thế nào được?
Khổng Đoan cũng thể hiện mình, trực tiếp phê bình Xa Quân.
- Tôi muốn làm công tác tư tưởng cũng không đến lân anh vung tay múa chân, chuyện như thế nào tôi hiểu rõ hơn anh nhiều lắm.
Xa Quân tôi như thế nào cũng không thể đem công trình năm tỷ ra làm trò đùa, thậm chí ngay cả Tỉnh ủy cũng không báo cáo.
Anh làm cái gì vậy? Chẳng lẽ điều này có thể chứng minh anh Khổng Đoan anh hùng? Rõ ràng chuyện của mình không giải quyết được còn bày đặt mặt mo đi che giấu.
Nói một cách khó nghe, đây là anh đang đùa với kế sinh nhai của mấy trăm nghìn dân chúng Đồng Lĩnh.
Dự án nhiệt điện một khi thất bại, sẽ gây ra rất nhiều tổn thất cho Đồng Lĩnh chúng ta. Còn dám nói gì đến công tác tư tưởng.
Muốn làm công tác tư tưởng mà nói như anh thì cả nước này không phải là loạn hết sao? Quả thực là làm bừa thôi.
Xa Quân cũng không vừa.
- Việc này vừa rồi trợ lý Diệp đã quyết đinhh. Chúng tôi không nói chuyện việc này. Hiện tại đang bàn về đồng chí Vệ Cường có năng lực đảm nhiệm chức Bí thư Đảng ủy Công an không?
Anh lại cố gắng kéo chuyện vừa rồi vào, đồng chí Xa Quân rốt cuộc anh muốn làm gì? Tôi thật sự không hiểu ý định của anh.
Trợ lý Diệp phê bình đồng chí Vệ Cường không có trách nhiệm. Hiện tại trợ lý Diệp đã quyết định rồi anh lại muốn kéo chuyện này ra, trong mắt anh còn có trợ lý Diệp không?
Còn có lãnh đạo tỉnh không? Nếu nói đến báo cáo tỉnh thì trợ lý Diệp chính là trợ lý Chủ tịch tỉnh. Hắn đã biết, sao có thể nói Khổng Đoan tôi gạt cái gì?
Tôi xem càn quấy là anh mới đúng chứ không phải ai khác.
Khổng Đoan cũng giơ súng lên đâm tới.
- Anh xem lại một chút, anh lại kết luận lung tunh rồi. Xa Quân tôi có nói gì đến trợ lý Diệp sao? Buồn cười, rõ ràng anh ăn nói bậy bạ.
- Đồng chí Khổng Đoan, tư tưởng này của anh không được, anh hoàn toàn là phát biểu lung tung. Trong trường hợp trang trọng như thế này anh phát biểu như thế là cực kỳ không thỏa đáng.
Làm không tốt sẽ phạm sai lầm lớn. Hi vọng đồng chí Khổng Đoan có thể bình tĩnh nghĩ lại, nếu không hối hận cũng không kịp.
Xa Quân hừ lạnh nói.
- Tốt lắm, thời gian có hạn, chúng ta sẽ không tranh luận, trực tiếp giơ tay biểu quyết là được.
Diệp Phàm nói nhìn mọi người liếc mắt một cái.
Tuy nhiên, một số đồng chí đang phát biểu cũng phải chú ý cách diễn đạt
Phải chú ý dùng từ ngữ, đừng làm cho người khác hiểu lầm hai chuyện khác nhau là một chuyện. Cuối cùng một chuyện vẫn tách làm hai.
Tôi không muốn chơi trò đố chữ. Tuy nhiên, tôi dù gì cũng tốt nghiệp đại học Hải Giang, không ngu ngốc đến mức mấy con ngựa cũng không rõ.
Diệp Phàm đang ám chí Xa Quân “chơi đùa” mọi người.
Xa Quân cuối cùng không mở được miệng. Hắn hiểu được, hôm nay nếu tiếp tục đấu lý với Khổng Đoan, nếu thực sự xảy ra xung đột với Diệp Phàm trong hội nghị thường vụ, việc này vừa truyền ra ngoài thì có lẽ mình cũng không thể ở lại Đồng Lĩnh nữa rồi.
Mặc kệ việc này chính xác hay không, anh ta và nhân vật số một số hai đều khó tránh khỏi suy nghĩ tronh lòng lãnh đạo tỉnh.
Đương nhiên, bổ nhiệm đồng chí Cao Minh Đống được thông qua thuận lợi. Xa Quân, Trần Đại Hải và Phượng Thủy Linh đều bỏ phiếu trắng.
Sáng ngày thứ hai Tề Chấn Đào gọi điện thoại đến, hỏi thăm về dự án nhiệt điện.
Diệp Phàm đành phải báo cáo tình hình thực tế, quay người nói,
- Nếu không chú tế nói với ủy viên Phượng hai câu, chỉ cần có ông ấy lên tiếng thì việc này tám phần có thể làm được rồi.
- Cậu đừng nghĩ đến việc đảo ngược lại, việc này là do cậu làm, sao không đến cầu nhà họ Kiều. Hơn nữa, Phó tổng Giám đốc tập đoàn điện lực Viễn Đông Kiều Chính Hòa không phải là người nhà họ Kiều sao.
Tề Chấn Đào tức giận hừ nói.
- Chú Tề chú cũng biết tính tình của tôi, hơn nữa, nhà họ Kiều có lẽ cũng sẽ không giơ tay giúp. Còn Kiều Chính Hòa thì cháu đã cố gắng hết sức.
Huống chi, Kiều Chính Hòa cũng chỉ là phó tổng. Tập đoàn điện lực Viên Đông có bộ máy Đảng ủy đấy.
Hơn nữa, việc này, tôi nghĩ, nếu Luyện Bình Sơn thật sự nhúng tay, thì chuyện này chắc chắn cũng có người ở tập đoàn Viễn Đông giở trò.
Diệp Phàm hừ nói.
- Ừ, nếu thật sự là như thế thì chỉ có thể nói Xa Quân năng lượng quá nhỏ. Cậu muốn thăng chức cũng không có gì đáng trách.
Nhưng không thể lấy dự án nhiệt điện năm tỷ của Đồng Lĩnh làm lợi thế. Một là một tuy đây là thủ đoạn của Xa Quân đối phó với Khổng Đoan nhưng rất bỉ ổi.
Chức vụ, muốn đi tranh thủ, nhưng dùng lợi ích của người dân để làm thế là cán bộ không có trách nhiệm, căn bản cũng không xứng là công bộc của nhân dân.
Cậu đã có quyết định thì phải nắm chắc, việc này Xa Quân đã ra tay, cậu cũng phải giải quyết.
Hôm nay tôi gọi điện thoại cho cậu, ngày mai có lẽ lãnh đạo tỉnh cũng sẽ gọi điện đến. Lúc này có lẽ Xa Quân muốn tạo nên một cục diện hỗn loạn, sao đó anh ta đục nước béo cò, cùng cùng tạo thế lớn ép Khổng Đoan xuống đài.
Tính toán thật ra không tệ, tuy nhiên tình hình này y thật sự muốn ngồi vào vị trí của Khổng Đoan Tề Chấn Đào tôi không đồng ý.
Đương nhiên trước mắt việc này chỉ là suy đoán của cậu. Cậu vẫn phải nhanh chóng nắm chắc mọi việc. Nếu Xa Quân ra tay bỉ ổi như thế cậu cũng không cần phải băn khoăn nhiều.
Đến lúc đó lấy được chứng cứ thì nhanh chóng giao cho tôi là được.
Tề Chấn Đào khá tức giận nói.
- Việc này tôi không muốn chú nhúng vào, nếu quả thực có chứng cứ tôi sẽ có cách khiến cho Luyện Bình Sơn tự động phê duyệt thông qua dự án của chúng ta.
Hiện tại lo lắng duy nhất là thời gian quá ngắn, chỉ còn lại hai mươi mấy ngày thôi. Điều tra lấy chứng cứ này cũng cần phải có thời gian, tuy nhiên, Xa Quân là người kiêu ngạo như thế chắc chắn không có điểm yếu để nắm.
Tuy nhiên, tôi lo điều tra như vậy không biết có chọc giận bí thư La không, dù sao Xa Quân đã từng là thư ký cho Bí thư La.
Chúng ta điều tra y có thể làm cho Bí thư không hài lòng không. Đánh chó cũng phải nhìn mặt chủ, chúng ta căn bản cũng phải nể mặt ông ta có phải không?
Diệp Phàm hỏi.
- Cậu băn khoăn rất đúng, tuy nhiên, nếu cậu đã suy nghĩ đến việc này tin rằng cậu chắc đã có cách đối phó.
Tề Chấn Đào nói.
- Tôi cũng chỉ là bị ép buộc, chú không thấy sắc mặt Luyện Bình Sơn, ngay cả Chủ nhiệm Trương cũng không nể mặt.
Người như thế nếu có thể quan hệ với Xa Quân, tôi đoán có lẽ là Xa Quân làm.
Cho dù không phải y làm thì tôi cũng ép Luyện Bình Sơn thay đổi.
Còn chuyện kết thù kết oán thì có lẽ chắc chắn có, không có cách nào, ai muốn dành dự án năm tỷ của Đồng Lĩnh tôi sẽ thách đấu với họ.
Diệp Phàm kiên quyết nói.
- Cũng chỉ có thể như thế, thật ra, Diệp Phàm không phải tôi không chịu đến nhà họ Phượng, chủ yếu là ủy viên Phương cũng vừa đến Tân Môn.
Việc này, phải để ông ta có thời gian làm tốt các mối quan hệ. Trong khoảng thời gian này ông ta bận quá rồi, căn bản cũng không có thời gian để ý đến chuyện nhỏ nhặt của các cậu.
Tề Chấn Đào nói,
- Hơn nữa, việc này mặc dù là tôi trực tiếp đến gặp Luyện Bình Sơn có lẽ cũng không có tác dụng.
- Trừ phi Bí thư La nói thì có thể Luyện Bình Sơn sẽ nể mặt. Nơi này có lẽ ngoài Bí thư La cho Xa Quân một chức vụ mới có thể giải quyết.
- Cháu hiểu Chú Tề, dù nói thế nào, ít nhất cháu cũng giúp nhà họ Phượng một ân tình, ủy viên Phượng không ngờ không tỏ ý chút nào, việc này ông ấy đã biết, có lẽ bây giờ cũng có băn khoăn gì đó. Thôi vậy, việc đó cháu không nghĩ ngợi, cầu người không bằng tự cầu mình.
Diệp Phàm nói.
Buổi tối thứ tư, tin tức tốt đến.
Do nguồn bị mất từ chương 2614-2625, nên mời các bạn xem tiếp từ chương 2625
/3320
|