- Cuối cùng Thiết Tâm ra tay, dùng hết lời lẽ, hiện giờ đã giải quyết xong. Thì ra lúc trước đám người đặt cược mới trả một nửa tiền cược.
Mà Thommy vì sự đãi ngộ đặc biệt nên không trả tiền. những người đặt cược này vẫn gây sức ép nhưng miệng lưỡi Thiết Tâm rất lợi hại.
Nói là việc này nếu đưa ra tòa án thì không chừng còn phải bồi thường toàn bộ. Những người đặt cược này đều là những người lợi hại, đều có luật sư.
Nghĩ lại nếu đáp ứng yêu cầu này, tuy rằng chúng ta thua thiệt lớn nhưng nếu tiếp tục làm ầm ĩ chỉ sợ đến lúc đó không lấy được tiền bồi thường, còn loạn hết lên.
Cho nên, tôi đã gọi điện thoại bàn bạc với Hồ Tuấn Thuyên. Cậu ta cũng đồng ý với phương án này.
Mà Tháp thiếu gia lúc trước nói việc này ủy thác cho tôi cho nên tôi quyết định như vậy.
- Kiếm được một nửa, cũng không xê xích gì nhiêu.
Diệp Phàm gật gật đầu.
- Tin tức tốt…
Hồ Tuấn Thuyên vừa bước vào cửa đã nói.
- Có phải có tin của cao thủ thần bí kia không?
Diệp Phàm vừa nghe lập tức ngồi thẳng người dậy hỏi.
- Ừ.
Hồ Tuấn Thuyên cẩn thận đóng cửa lại, nhìn ba người một cái nói:
- Vẫn là Tiểu bà la của chúng ta lợi hại, bởi vì chúng rất mẫn cảm với mùi vị.
Lần này có sáo trúc của Tháp thiếu gia giúp đỡ chúng đã linh hoạt hơn rồi. Sáo trúc này thật sự là đồ tốt.
Dưới sự khống chế của cao thủ dường như có thể cảm giác được suy nghĩ của cao thủ mà chúng tôi bồi dưỡng.
Đương nhiên, cảm giác này cũng vô cùng mơ hồ, chỉ có cao thủ như xà trùng mà trước kia chúng tôi bồi dưỡng mới có thể cảm nhận được sáo trúc.
Dưới sự khống chế của Hồn địch vương (sáo trúc) chúng tôi phát hiện một hiện tượng kỳ lạ.
Nói đến đây Hồ Tuấn Thuyên nhấp một ngụm trà.
- Kỳ lạ, kỳ lạ thế nào?
Diệp Phàm cũng hứng thú.
- Thommy tuy nói là bí mật nhưng Tiểu bà la của chúng ta cũng không phải để trưng cho đẹp.
Khi nó núp trong bóng tối theo dõi Bran trong phòng khách sạn xa hoa. Tuy nói Bran không ở đó. Nhưng chắc chắn có một bóng đen từ trong phòng đi ra.
Tuy nhiên người này đi ra rất thần bí, ngoài Tiểu bà la của chúng tôi thì chúng ta không thể nào phát hiện người này.
Bởi vì người này căn bản không phải đi ra từ trong cửa mà là từ cách cửa bí mật trong phòng của Bran đi ra.
Mỗi lần người này đi vào đi ra cũng không phải cùng một lối. Người này là cao thủ, trong việc loại bỏ dấu vết là siêu cao thủ.
Có năng lực trinh sát siêu phàm. May mắn Tiểu bà la của chúng tôi cảm nhận đặc biệt rõ ràng, qua nhiều lần cuối cùng có một lần phát hiện người này có một mùi vị giống nhau.
Trải qua hai lần theo dõi, phát hiện người này cách ngày đến quán rượu trên thuyền. Thứ nhất là uống chút rượu.
Sau đó sẽ nhân lúc mọi người không chú ý là lúc đưa ra yêu cầu về rượu để bước vào phòng cho khách VIP.
Phòng cho khách VIP thực ra chính là một phòng chuyên chiêu đãi khách quý. Ví dụ như anh không thích loại rượu này có thể vào phòng VIP.
Ở đó sẽ có các chuyên gia pha rượu phục vụ anh. Anh có thể căn cứ sở thích của mình để các chuyên gia pha chế rượu.
Đương nhiên, người bình thường sẽ đề xuất yêu cầu đơn giản là được.
Trừ phi người sành rượu mới bước vào phòng khách VIP. Bởi vì những người này thường đều là người hiểu biết về rượu, hơn nữa đương nhiên có tiền.
Phòng ViP phục vụ một lần thu phí cũng không thấp, ít nhất phải một nghìn đô la Mỹ. Mà người này hai ngày lại đến đó một lần.
Tiểu bà la của chúng tôi phát hiện, thời gian người này ra ngoài dạo chơi tương đối dài.
Hồ Tuấn Thuyên nói.
- Thời gian bao lâu?
Diệp Phàm hỏi.
- Chừng một giờ, theo lý mà nói không cần đi lâu như vậy, hơn nữa người này rât thần bí.
Nhìn bên ngoài thì bình thường ăn mặc cũng giống những người giàu có. Người như vậy không có đặc điểm gì đặc biệt.
Trên thuyền có quá nhiều người như vậy. Đến đây đều là những người giàu có không có gì là đặc biệt.
Hồ Tuấn Thuyên nói.
- Càng không có gì đặc biệt càng là người đứng đầu.
Diệp Phàm gật đầu nói.
- Hơn nữa, nếu Tiểu bà la phát hiện người này đi ra từ phòng của Bran.
Thì thân phận của người này có vẻ thần bí. Hơn nữa, nếu có thể nhiều lần vào phòng của hội trưởng, thì quyền lực của người này trong hội cũng phải là người có tiếng nói.
Tuy nhiên, cậu đã điều tra chưa, nhân vật nào có quyền lực quan trọng trong hội? Người như Thiết Tâm phải là một trong những nhân vật quan trọng?
- Thiết Tâm thì thế nào, tuy nhiên, tôi có cảm giác Thiết Tâm chỉ là người giúp việc cho Thommy.
Gã có phải là nhân vật trung tâm hay không cũng khó nói. Tuy nhiên, khá nhiều người coi Thiết Tâm là nhân vật số hai sau Thommy.
Tuy nhiên, tôi cũng không nghĩ như vậy. Tôi thấy Thiết Tâm vào phòng hội trưởng không nhiều bằng người này.
Hơn nữa, cũng không tìm thấy bản ghi chép gì về người này trong hội.
Hồ Tuấn Thuyên nói.
- Chẳng lẽ gã chính là Dạ Đương trong truyền thuyết? Chính là người đấu với Không Trạch Bản Tú?
Diệp Phàm thuận miệng hỏi.
- Tôi cũng nghi ngờ chính là Dạ Đương. Nếu thật sự như chúng ta dự đoán thì sao gã phải làm cho thần bí thế?
Tôi nghĩ, có phải là quán rượu này có bí mật lớn không? Ngoài ra, cao thủ kia có phải là chính bị Dạ Đương bắt nhốt ở quán rượu không?
Cho nên, tổng hợp lại có thể đoán được một phần. Quán rượu này thực sự có vấn đề.
Tuy nhiên, thuyền này quá lớn, kết cấu rất phức tạp. Nhưng chúng tôi có sơ đồ của quán rượu.
Phát hiện quán rượu này trước kia thiết kế không phải để làm quán rượu. Mà thiết kế để giấu một số tài liệu bí mật.
Sơ đồ này rất khó để lấy được, tuy nhiên, chúng tôi phải trả giá cao mới có được.
Dù sao đây là bí mật của ông chủ Mã Lệ Châu Nạp.
Hồ Tuấn Thuyên nói.
- Nếu là nơi cất giấu tài liệu bí mật thì cấu tạo chắc chắn phải rất phức tạp. Hơn nữa, căn phòng này chắc chắn được trang bị thiết bị nhận dạng công nghệ cao và thiết bị chống trộm.
Thậm chí còn có một số ám khí giống thời cổ đại để phòng trộm.
Tuy nhiên, nếu là chỗ bí mật sao lại cho thuê làm quán rượu? Chẳng lẽ Mã Lệ Châu Nạp là người dưới quyền của Thommy sao?
Diệp Phàm có chút nghi ngờ.
- Tôi nghĩ hoàn toàn có khả năng này, tuy nhiên, để không rút dây động rừng, cho dù là những cao thủ bí mật của công ty chúng tôi cũng không dám để chúng xuất động đi thăm dò quán rượu kia.
Bởi vì thân thủ của Dạ Đương quá cao, một khi để lại dấu vết có lẽ sẽ bị gã phát hiện.
Đến lúc đó cao thủ kia bị gã lấy đi chúng tôi muốn tìm lại cũng khó như lên trời.
Hồ Tuấn Thuyên nói.
- Mary có quan hệ với Thommy sao?
Diệp Phàm hỏ
- Không có quan hệ, chúng tôi đã điều tra cẩn thận thật sự không có vấn đề gì. Con thuyền này là của một người Ả rập tên là Carmen.
Công ty của y tên là Thousands Well Plate. Thật ra công ty này chính là một công ty vận chuyển hàng hải của Ả rập, công ty có rất nhiều tàu trở dầu.
Con tàu Mã Lệ Châu Nạp chính là du thuyền sang trọng đầu tiên mà công ty này chế tạo ra. Công ty này đã có hai mươi năm lịch sử, trong lĩnh vực vận chuyển tuy nói không phải rất hùng mạnh nhưng có thể xếp vào những công ty bậc trung.
Chúng tôi điều tra qua, bọn họ không hợp tác làm ăn với Thommy. Lần này Thommy đã thuê toàn bộ chiếc thuyền này.
Nghe nói một ngày tiền thuê lên đến triệu rưỡi đô la Mỹ. Đó cũng là khoản tiền lớn, phải biết rằng, lần này Thommy dự định tổ chức cùng với cả thời gian đi trên biển dài gần hai tháng.
Chỉ riêng tiền thuê đã lên đến hơn một tỷ rồi. Đương nhiên, Thommy là người khéo léo, nhất định có thể kiếm về.
Xem số tiền mà họ đặt cược, một tỷ kia thì chưa đến hai mươi ngày có thể kiếm về. Với họ vẫn có lãi.
Huống chi, bọn họ còn có rất nhiều khoản thu nhập khác. Ví dụ như, bản thân họ cũng đặt cược, bởi vì bọn họ rõ ràng về các quyền thủ hơn chúng ta.
Khi họ biết bản lĩnh của người này cao hơn đối phương họ sẽ đặt cược nhiều.
Cho nên, việc này cũng đơn giản. Trừ hết các chi phí ra, Thommy tuyệt đối có doanh thu hơn một tỷ, thậm chí hai tỷ.
Hồ Tuấn Thuyên vô cùng chắc chắn nói.
- Tôi nghi ngờ không biết có phải quán rượu này là do Thommy thuê không. Hơn nữa, có lẽ trước khi thuyền này đóng xong người ra đã ra tay.
Nếu không, vì sao bọn họ chọn chiếc thuyền này mà không phải là du thuyền khác. Tuy nói du thuyền Mary rất sang trọng.
Nhưng những du thuyền có cùng cấp bậc cũng không ít. Ví dụ như du thuyền hoàng gia, có lẽ còn sang trọng hơn nhiều.
Chúng ta điều tra chắc sẽ rõ, bọn họ hoàn toàn có thể thông qua người thứ ba thuê lại quán rượu này.
Hơn nữa, tôi còn có một lo lắng, họ thuê chỗ để tài liệu bí mật rồi sửa thành quán rượu chỉ là để cải trang che mắt người khác thôi.
Thật ra, Thommy sẽ không cho ai biết bí mật nơi cất giấu. Tôi lo là sau khi họ cải trang đã kết cấu với người trong đó để thay đổi thiết kế.
Nếu dự theo thiết kế mà các cậu có được sẽ rơi vào bẫy của họ.
Hơn nữa, so sánh với trước đây độ nguy hiểm không biết đã gia tăng đến bao nhiêu rồi.
Diệp Phàm nói.
-Nếu là nơi giấy cao thủ bí mật vậy chắc chắn phòng thủ cực kỳ nghiêm mật. Hiện tại ứng dụng công nghệ cao, chỉ sợ họ dùng công nghệ mình không biết. Ví dụ như tia hồng ngoại là loại thông thường, chúng ta đều có thể phòng được điểm này.
Hồ Tuấn Thuyên nói.
Mà Thommy vì sự đãi ngộ đặc biệt nên không trả tiền. những người đặt cược này vẫn gây sức ép nhưng miệng lưỡi Thiết Tâm rất lợi hại.
Nói là việc này nếu đưa ra tòa án thì không chừng còn phải bồi thường toàn bộ. Những người đặt cược này đều là những người lợi hại, đều có luật sư.
Nghĩ lại nếu đáp ứng yêu cầu này, tuy rằng chúng ta thua thiệt lớn nhưng nếu tiếp tục làm ầm ĩ chỉ sợ đến lúc đó không lấy được tiền bồi thường, còn loạn hết lên.
Cho nên, tôi đã gọi điện thoại bàn bạc với Hồ Tuấn Thuyên. Cậu ta cũng đồng ý với phương án này.
Mà Tháp thiếu gia lúc trước nói việc này ủy thác cho tôi cho nên tôi quyết định như vậy.
- Kiếm được một nửa, cũng không xê xích gì nhiêu.
Diệp Phàm gật gật đầu.
- Tin tức tốt…
Hồ Tuấn Thuyên vừa bước vào cửa đã nói.
- Có phải có tin của cao thủ thần bí kia không?
Diệp Phàm vừa nghe lập tức ngồi thẳng người dậy hỏi.
- Ừ.
Hồ Tuấn Thuyên cẩn thận đóng cửa lại, nhìn ba người một cái nói:
- Vẫn là Tiểu bà la của chúng ta lợi hại, bởi vì chúng rất mẫn cảm với mùi vị.
Lần này có sáo trúc của Tháp thiếu gia giúp đỡ chúng đã linh hoạt hơn rồi. Sáo trúc này thật sự là đồ tốt.
Dưới sự khống chế của cao thủ dường như có thể cảm giác được suy nghĩ của cao thủ mà chúng tôi bồi dưỡng.
Đương nhiên, cảm giác này cũng vô cùng mơ hồ, chỉ có cao thủ như xà trùng mà trước kia chúng tôi bồi dưỡng mới có thể cảm nhận được sáo trúc.
Dưới sự khống chế của Hồn địch vương (sáo trúc) chúng tôi phát hiện một hiện tượng kỳ lạ.
Nói đến đây Hồ Tuấn Thuyên nhấp một ngụm trà.
- Kỳ lạ, kỳ lạ thế nào?
Diệp Phàm cũng hứng thú.
- Thommy tuy nói là bí mật nhưng Tiểu bà la của chúng ta cũng không phải để trưng cho đẹp.
Khi nó núp trong bóng tối theo dõi Bran trong phòng khách sạn xa hoa. Tuy nói Bran không ở đó. Nhưng chắc chắn có một bóng đen từ trong phòng đi ra.
Tuy nhiên người này đi ra rất thần bí, ngoài Tiểu bà la của chúng tôi thì chúng ta không thể nào phát hiện người này.
Bởi vì người này căn bản không phải đi ra từ trong cửa mà là từ cách cửa bí mật trong phòng của Bran đi ra.
Mỗi lần người này đi vào đi ra cũng không phải cùng một lối. Người này là cao thủ, trong việc loại bỏ dấu vết là siêu cao thủ.
Có năng lực trinh sát siêu phàm. May mắn Tiểu bà la của chúng tôi cảm nhận đặc biệt rõ ràng, qua nhiều lần cuối cùng có một lần phát hiện người này có một mùi vị giống nhau.
Trải qua hai lần theo dõi, phát hiện người này cách ngày đến quán rượu trên thuyền. Thứ nhất là uống chút rượu.
Sau đó sẽ nhân lúc mọi người không chú ý là lúc đưa ra yêu cầu về rượu để bước vào phòng cho khách VIP.
Phòng cho khách VIP thực ra chính là một phòng chuyên chiêu đãi khách quý. Ví dụ như anh không thích loại rượu này có thể vào phòng VIP.
Ở đó sẽ có các chuyên gia pha rượu phục vụ anh. Anh có thể căn cứ sở thích của mình để các chuyên gia pha chế rượu.
Đương nhiên, người bình thường sẽ đề xuất yêu cầu đơn giản là được.
Trừ phi người sành rượu mới bước vào phòng khách VIP. Bởi vì những người này thường đều là người hiểu biết về rượu, hơn nữa đương nhiên có tiền.
Phòng ViP phục vụ một lần thu phí cũng không thấp, ít nhất phải một nghìn đô la Mỹ. Mà người này hai ngày lại đến đó một lần.
Tiểu bà la của chúng tôi phát hiện, thời gian người này ra ngoài dạo chơi tương đối dài.
Hồ Tuấn Thuyên nói.
- Thời gian bao lâu?
Diệp Phàm hỏi.
- Chừng một giờ, theo lý mà nói không cần đi lâu như vậy, hơn nữa người này rât thần bí.
Nhìn bên ngoài thì bình thường ăn mặc cũng giống những người giàu có. Người như vậy không có đặc điểm gì đặc biệt.
Trên thuyền có quá nhiều người như vậy. Đến đây đều là những người giàu có không có gì là đặc biệt.
Hồ Tuấn Thuyên nói.
- Càng không có gì đặc biệt càng là người đứng đầu.
Diệp Phàm gật đầu nói.
- Hơn nữa, nếu Tiểu bà la phát hiện người này đi ra từ phòng của Bran.
Thì thân phận của người này có vẻ thần bí. Hơn nữa, nếu có thể nhiều lần vào phòng của hội trưởng, thì quyền lực của người này trong hội cũng phải là người có tiếng nói.
Tuy nhiên, cậu đã điều tra chưa, nhân vật nào có quyền lực quan trọng trong hội? Người như Thiết Tâm phải là một trong những nhân vật quan trọng?
- Thiết Tâm thì thế nào, tuy nhiên, tôi có cảm giác Thiết Tâm chỉ là người giúp việc cho Thommy.
Gã có phải là nhân vật trung tâm hay không cũng khó nói. Tuy nhiên, khá nhiều người coi Thiết Tâm là nhân vật số hai sau Thommy.
Tuy nhiên, tôi cũng không nghĩ như vậy. Tôi thấy Thiết Tâm vào phòng hội trưởng không nhiều bằng người này.
Hơn nữa, cũng không tìm thấy bản ghi chép gì về người này trong hội.
Hồ Tuấn Thuyên nói.
- Chẳng lẽ gã chính là Dạ Đương trong truyền thuyết? Chính là người đấu với Không Trạch Bản Tú?
Diệp Phàm thuận miệng hỏi.
- Tôi cũng nghi ngờ chính là Dạ Đương. Nếu thật sự như chúng ta dự đoán thì sao gã phải làm cho thần bí thế?
Tôi nghĩ, có phải là quán rượu này có bí mật lớn không? Ngoài ra, cao thủ kia có phải là chính bị Dạ Đương bắt nhốt ở quán rượu không?
Cho nên, tổng hợp lại có thể đoán được một phần. Quán rượu này thực sự có vấn đề.
Tuy nhiên, thuyền này quá lớn, kết cấu rất phức tạp. Nhưng chúng tôi có sơ đồ của quán rượu.
Phát hiện quán rượu này trước kia thiết kế không phải để làm quán rượu. Mà thiết kế để giấu một số tài liệu bí mật.
Sơ đồ này rất khó để lấy được, tuy nhiên, chúng tôi phải trả giá cao mới có được.
Dù sao đây là bí mật của ông chủ Mã Lệ Châu Nạp.
Hồ Tuấn Thuyên nói.
- Nếu là nơi cất giấu tài liệu bí mật thì cấu tạo chắc chắn phải rất phức tạp. Hơn nữa, căn phòng này chắc chắn được trang bị thiết bị nhận dạng công nghệ cao và thiết bị chống trộm.
Thậm chí còn có một số ám khí giống thời cổ đại để phòng trộm.
Tuy nhiên, nếu là chỗ bí mật sao lại cho thuê làm quán rượu? Chẳng lẽ Mã Lệ Châu Nạp là người dưới quyền của Thommy sao?
Diệp Phàm có chút nghi ngờ.
- Tôi nghĩ hoàn toàn có khả năng này, tuy nhiên, để không rút dây động rừng, cho dù là những cao thủ bí mật của công ty chúng tôi cũng không dám để chúng xuất động đi thăm dò quán rượu kia.
Bởi vì thân thủ của Dạ Đương quá cao, một khi để lại dấu vết có lẽ sẽ bị gã phát hiện.
Đến lúc đó cao thủ kia bị gã lấy đi chúng tôi muốn tìm lại cũng khó như lên trời.
Hồ Tuấn Thuyên nói.
- Mary có quan hệ với Thommy sao?
Diệp Phàm hỏ
- Không có quan hệ, chúng tôi đã điều tra cẩn thận thật sự không có vấn đề gì. Con thuyền này là của một người Ả rập tên là Carmen.
Công ty của y tên là Thousands Well Plate. Thật ra công ty này chính là một công ty vận chuyển hàng hải của Ả rập, công ty có rất nhiều tàu trở dầu.
Con tàu Mã Lệ Châu Nạp chính là du thuyền sang trọng đầu tiên mà công ty này chế tạo ra. Công ty này đã có hai mươi năm lịch sử, trong lĩnh vực vận chuyển tuy nói không phải rất hùng mạnh nhưng có thể xếp vào những công ty bậc trung.
Chúng tôi điều tra qua, bọn họ không hợp tác làm ăn với Thommy. Lần này Thommy đã thuê toàn bộ chiếc thuyền này.
Nghe nói một ngày tiền thuê lên đến triệu rưỡi đô la Mỹ. Đó cũng là khoản tiền lớn, phải biết rằng, lần này Thommy dự định tổ chức cùng với cả thời gian đi trên biển dài gần hai tháng.
Chỉ riêng tiền thuê đã lên đến hơn một tỷ rồi. Đương nhiên, Thommy là người khéo léo, nhất định có thể kiếm về.
Xem số tiền mà họ đặt cược, một tỷ kia thì chưa đến hai mươi ngày có thể kiếm về. Với họ vẫn có lãi.
Huống chi, bọn họ còn có rất nhiều khoản thu nhập khác. Ví dụ như, bản thân họ cũng đặt cược, bởi vì bọn họ rõ ràng về các quyền thủ hơn chúng ta.
Khi họ biết bản lĩnh của người này cao hơn đối phương họ sẽ đặt cược nhiều.
Cho nên, việc này cũng đơn giản. Trừ hết các chi phí ra, Thommy tuyệt đối có doanh thu hơn một tỷ, thậm chí hai tỷ.
Hồ Tuấn Thuyên vô cùng chắc chắn nói.
- Tôi nghi ngờ không biết có phải quán rượu này là do Thommy thuê không. Hơn nữa, có lẽ trước khi thuyền này đóng xong người ra đã ra tay.
Nếu không, vì sao bọn họ chọn chiếc thuyền này mà không phải là du thuyền khác. Tuy nói du thuyền Mary rất sang trọng.
Nhưng những du thuyền có cùng cấp bậc cũng không ít. Ví dụ như du thuyền hoàng gia, có lẽ còn sang trọng hơn nhiều.
Chúng ta điều tra chắc sẽ rõ, bọn họ hoàn toàn có thể thông qua người thứ ba thuê lại quán rượu này.
Hơn nữa, tôi còn có một lo lắng, họ thuê chỗ để tài liệu bí mật rồi sửa thành quán rượu chỉ là để cải trang che mắt người khác thôi.
Thật ra, Thommy sẽ không cho ai biết bí mật nơi cất giấu. Tôi lo là sau khi họ cải trang đã kết cấu với người trong đó để thay đổi thiết kế.
Nếu dự theo thiết kế mà các cậu có được sẽ rơi vào bẫy của họ.
Hơn nữa, so sánh với trước đây độ nguy hiểm không biết đã gia tăng đến bao nhiêu rồi.
Diệp Phàm nói.
-Nếu là nơi giấy cao thủ bí mật vậy chắc chắn phòng thủ cực kỳ nghiêm mật. Hiện tại ứng dụng công nghệ cao, chỉ sợ họ dùng công nghệ mình không biết. Ví dụ như tia hồng ngoại là loại thông thường, chúng ta đều có thể phòng được điểm này.
Hồ Tuấn Thuyên nói.
/3320
|